Ngay sáng hôm sau Quỳnh Thư đã có mặt ở Đà Lạt.
-Ở đây này? Từ xa một cô gái mặc bộ đồ đen, tóc ngắn vẫy tay chào.
Cái bóng dáng quen thuộc này chỉ có thể là Thanh Hà-một phần tử hơi quái dị. Nhận ra người quen, Quỳnh Thư vội bước đến cốc đầu cái con ban trời đánh.
-Sao mày đánh tao? Thanh Hà xoa xoa đầu mình chỗ con bạn thân mới cốc một cái đau điếng người.
-À không thích cốc đầu hả, vậy chuyển sang cách đánh “ka le te bẻ que không gãy, xé giấy không rách, đập vách đau tay, nhưng mà may thay mình lại mang cái thước kẻ này bên mình nhỉ?”
Nói rồi Quỳnh Thư rút ra một chiếc thước ngắn bằng nhựa dẻo có thể co dãn đập nhẹ vào tay mình. Nhìn thấy vậy Thanh Hà không khỏi hốt hoảng, cái thước dẻo này cô đã được thưởng trước đó rồi. Đó là cái thước mà nhỏ Thư nó đánh cô khi cô dám ăn vụng đùi gà khi bả Linh đang nấu. Một ấn tượng sâu xa khó quên khiến cô không khỏi rùng mình…
-Thôi khỏi? Mình xin. Đi về khách sạn đi để bàn việc quốc gia đại sự nào?
Hai con người không hẳn nổi trội trong đám đông nhưng lại là điểm thu hút cực kì ấn tượng. Thư thì như ma chơi khi khoác bộ quần áo trắng toát từ đầu cho tới chân và Thanh Hà như giới thiệu từ ban nãy đen như cột nhà cháy từ chân lên đầu. Bước ra khỏi sân bay ,Thanh Hà xách vali dùm con nhỏ bạn, hai người nắm tay đi thẳng về phía khách sạn khiến cho mọi người xung quanh trầm trồ:
-Gái đẹp đã hiếm mà chúng nó lại còn yêu nhau…( nhầm rồi mấy thím)..
Vứt chiếc vali lăn lóc trên sàn nhà,Quỳnh Thư nằm lăn quay ra giường.
-Này ! Chuẩn bị đi, ngày mốt là đi đấy? Thanh Hà rót cho cô một li nước lọc. Vội ngóc đầu lên nhận lấy li nước, cô hồn nhiên hỏi lại:
-Đi đâu ấy nhỉ?
-Chắc tui đập đầu vào gối tự tử quá!! Thanh Hà ôm vẻ mặt đau khổ nhìn vào con bạn đến hồn nhiên này.
Chuyện là như thế này: cô em gái của Thanh Hà ở trường hay bị bắt nạt nên cô muốn vào đây nhận làm giáo viên giúp đỡ em mình. Vả lại ở một mình buồn chán nên cô rủ theo Quỳnh Thư , đằng nào thì Thư cũng là một nhà báo nên việc đi lại dễ dàng và đây có lẽ là một cơ hội sẽ giúp cho bài báo mang tên Quỳnh Thư sẽ được nâng cấp lên một tầng cao mới về lĩnh vực thực tế , học đường.
Lí do cô không muốn rủ Thùy Linh đi cùng là cô đã chót hứa với tên Hoàng Phong ( ông sếp mới của Linh) là sẽ tạo cơ hội cho hai người gần nhau hơn. Có vẻ như anh chàng này bồ kết ẻm Linh nhiều lắm nhưng ẻm lại không biết. Mục đích của việc hứa hẹn này là có hai nguyên do. Ló do nhỏ là cô muốn ẻm Linh thoát khỏi thân phận F.a để cô đừng hành hạ thể xác và tinh thần của hai người bạn cùng phòng với những tiếng cười man rợ, những đêm khóc lụt nhà vì xemphim Hàn Xẻng.Và lí do cao cả thứ hai là Hoàng Phong đa hứa với Thư và Hà là nếu anh ta cưa đổ Linh thì sẽ cho hai người ăn thỏa thích tại ngày cưới của hai người. Một bản hợp đồng giao dịch có lợi cho đôi bên, phải gọi đây là một mũi tên bắn trúng hai con chim.