Lúc Sở Hân quay trở lại chỉ kịp trả tiền taxi tiền thói cũng không cần..
Do rượu phát tác nên bước chân cô ta không được vững chắc, cả cơ thể bị rượu ngấm không ít, đầu óc có chút chao đảo..
Từ sàn dưới lên đến lầu hai đụng phải không ít người..
Ánh mắt có chút mông lung, đầu óc quay cuồng vẫn cố chấn tỉnh tìm bóng dáng một người..Dọc theo hành lang lầu hai, Sở Hân nghiến chặt răng mở cửa vô số phòng..
Khi nhìn không thấy bóng dáng Trình Dương, cô ta thở hất ra.Chống tay lên tường hít thở sâu, lắc lắc đầu cho tỉnh táo.Bỗng ánh mắt hướng lên lầu ba.
Nơi đó là phòng nghỉ dành cho khách vip..
Chẳng lẽ??
Sở Hân hơi chao đảp vào thang máy..
Cánh cửa vừa mở ra, trên đây ánh đèn vàng nhạt cũng đủ thấy vẻ mập mờ nơi này..
Nhưng Sở Hân không cần tìm kiếm thêm nữa, chân cô ta như đổ chì.Hai mắt gắt gao khóa chặt thân ảnh hai người phía trước đang quấn chặt nhau, ôm hôn trước cửa phòng đến nghẹt thở..
Làm sao cô ta có thể nhìn lầm đây, người đàn ông tuấn tú ôn nhu lịch lãm kia không ai khác chính là Trình Dương.Cánh tay anh ta siết lấy thân thể người con gái quyến rũ chính là cô gái tiếp viên vừa rồi..
Nước mắt thi nhau rơi xuống, Sở Hân chỉ hận không thể một bước giết chết hai người kia..
Cô ta loạng choạng bước chân muốn tiến đến đánh chết đôi nam nữ trước mắt..
Bỗng nhiên lúc này có một người từ phía sau ôm lấy Sở Hân, để đầu trên vai cô nỉ non nói.
– ” Anh tới rồi.”
Âm thanh xa lạ , mùi hương xa lạ đó, giống như sấm sét đánh thẳng vào đầu cô ta.Trong đầu cô ong ong, chỉ kịp kêu lên..
– ” Trình Dương…”
Tiếng cuối còn không rõ ràng đã bị người đàn ông đấy che kín miệng.Hắn ta đè Sở Hân vào cửa, như dã thú nhai nuốt môi cô ta..
Sở Hân điên cuồng giãy giụa như chạm phải điện, muốn tránh khỏi cái ôm của hắn ta.Đáng tiếc cái ôm đó của hắn như thể được rèn từ sắt thép, càng giãy giụa thì càng bị ôm chặt.
Trình Dương loáng thoáng như ai gọi mình, anh ta xoay mặt nhìn qua chỉ thấy có hai người cũng điên cuồng hôn nhau..Vì người đàn ông quay lưng về phía anh ta nên lúc này Trình Dương không nhìn ra Sở Hân.
Chỉ là Khả Ly không cho anh ta cơ hội, quay mặt anh ta qua hôn dồn dập, bật cửa phòng đẩy anh ta vào trong..
Thân người Sở Hân run rẩy, cô ta chưa kịp nhận diện khuôn mặt của người đàn ông đang quấn lấy trên người mình đã bị anh ta mạnh bạo đẩy vào phòng..
– ” Buông..buông ra…a..cứu tôi..cứu tôi…”
Cả cơ thể yếu ớt bị đẩy xuống sopha..
Rẹt…
Người đàn ông ngồi trên người cô ta hung hăng xé chiếc váy rách cả phần trên.Lộ ra da thịt trắng ngần cùng áo lót bao bọc nơi đồi núi..
Sở Hân lần đầu biết sợ hãi cô ta hét to., khóc nấc lên..
Chát..
– ” A…”
Người đàn ông thô bạo hạ tay không kiên nhẫn tát vào mặt cô ta..Sở Hân cảm nhận bên má vì quá đau mà tê dại, máu khóe môi cũng chảy ra.
Bàn tay níu áo sơ mi người đàn ông dần mất sức..
– ” Ư…ư…cho em…á…”
Tiếng rên rỉ bất ngờ phát ra, nhưng không phải của Sở Hân.Mà là ti vi bất ngờ được người đàn ông mở lên..
Trong màn ảnh là đôi trai gái đang quấn lấy nhau không một miếng vải che thân..
Khuôn mặt người đàn ông bị tình dục chiếm hết lấy trí, hai thân ảnh lắc lư lên xuống trước mặt Sở Hân..
Nước mắt cô ta thi nhau chảy dài, còn gì đau đớn hơn khi tận mắt thấy người đàn ông mình yêu ngoại tình..
Còn cô ta lại đang tủi nhục bị người đàn ông khác cưỡng bức mà người đàn ông của chính mình thì lại ở cạnh phòng hưởng lấy khoái lạc cùng cô gái khác.
Còn gì đau đớn như thế nữa..
Sở Hân như mất hết sức lực buông tay mặc cho người đàn ông kia bữa bãi trên người cô ta..
Đến khi cô ta nghĩ rằng hắn ta sẽ làm đến bước cuối cùng.Bất ngờ là hắn buông cô ra, chỉnh lại quần áo của chính mình..Vỗ vỗ lấy khuôn mặt đầm đìa nước mắt còn và bị sưng của Sở Hân..
– ” Đừng đùa với lửa.Lần này tha cho cô đấy.Ở đây mà xem cho hết người đàn ông của cô làm tình giỏi đến mức nào..haha..”
Nói rồi hắn ta mở cửa rời đi, Sở Hân như chết lặng, tiếng rên rỉ ngày càng lớn không ngừng vang vọng bên tai, cũng chẳng biết khi nào mới dứt, cả linh hồn và thể xác như bị rút sạch…
Hai mươi mấy năm qua đây là nỗi đau đớn và nhục nhã nhất mà cô ta đối mặt.Nhiều lúc cái chết không là gì so với sự tàn khốc mà cô ta phải gánh chịu..
Qua mấy ngày sau báo chí đồng loạt đưa tin Trình gia và Sở gia cứ thế mà hủy hôn ước..
Cũng chẳng ai hiểu nội bộ ra sao, có nhiều thông tin đồn đoán thay nhau bùng nổ.
Đặt biệt là một người luôn thích gây ầm ĩ và kiêu hãnh như Sở Hân lúc này lại tự nhốt mình trong phòng..
Tuyết Cầm ngồi bên cạnh lòng nóng như lửa đốt, sốt ruột nhìn đứa con gái khác lạ của mình..
– ” Tiểu Hân con nói mẹ nghe xem rốt cuộc hai đứa đã xảy ra chuyện gì.Tại sao lại ra nông nổi như vậy.Không phải con rất yêu Trình Dương à…”
– “……….”
Sở Hân im lặng, hai mắt đỏ hoe một chữ cũng không lên tiếng..
Rầm..
Cánh cửa bất ngờ bị mở ra, Sở Kính Hùng mặt tái mét khó coi vô cùng, đi thẳng đến trước mặt Sở Hân ném cuốn tạp chí vô người cô ta..
– ” Mày nói xem mày đã làm điều xấu hổ gì.Khốn khiếp tại sao mày có thể bôi tro trét trấu lên mặt Sở Gia..”
– ” Ông..ông bình tĩnh đã có chuyện gì…”
Hất tay Tuyết Cầm ra Sở Kính Hùng giận dữ..
– ” Chuyện gì à.Bà xem đi , xem nó làm chuyện nhục nhã gì.Trời ơi sao tao lại có đứa con gái như mày….”
Sở Hân hai tay run run cầm lấy cuốn tạp chí tiêu đề thật to ” Đại Tiểu thư Sở Dao do ngoại tình mới bị hủy hôn?”
Chỉ là nghi vấn nhưng hình ảnh trên đó khiến cô ta chết lặng.
Hình ảnh đôi nam nữ quấn lấy nhau, nửa phần áo trên của người nữ lỏa lồ chỉ còn che bằng áo lót..
Tuy khuôn mặt nam nữ bị bôi mờ đi, người khác có thể không nhìn ra đây là ai..
Nhưng Sở Hân thì biết rất rõ đó chẳng phải là cô ta cùng người đàn ông lạ mặt kia hay sao..
Chuyện gì đang xảy ra, ai có thể xuống tay tàn nhẫn hãm hại cô ta như thế…?