Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Boss Trở Thành Chồng

Chương 289

Tác giả: Vô Danh
Chọn tập

“Vị hôn thê của tôi, các người nhìn đủ chưa!”

Lời nói này vừa nói ra, tất cả mọi người đều nhìn sang đây.

Nhìn thấy Tô Tố đứng kế bên Tiêu Lăng, cánh đàn ông có mặt tại đây mắt ai cũng sáng lên.

Tại vì là một dịp chính thức, Tô Tố hôm nay có sửa soạn đôi chút, nét mặt trang điểm thanh đạm, đôi môi đỏ hồng, dưới ánh nắng là một làn da trắng tuyết gần như trong suốt…… Mỗi một điều như thế đều khiến cánh đàn ông đều cảm thấy kinh ngạc. Do là trời đã chuyển lạnh, cô hôm nay mặc một áo phông màu gạo, áo phông đến vị trí đùi, trong áo phông có mặc thêm một cái áo yếm dài kèm vào, cũng vừa đủ che đi phần đùi, thân dưới cô là không có mặc gì, chỉ mặc một đôi giày boot cổ cao màu đen tới đầu gối, để lộ ra một phần trắng muốt của đôi chân dài, cánh người đàn ông có mặt tại đây này gần như hóa thân thành sói nhìn chằm chằm không rời mắt.

Trong giới nhà giàu ai cũng đều thích chơi gái, Tiêu Lăng lại càng nổi tiếng về chuyện này.

Trông thấy người phụ nữ kế bên của anh từ Đường Sảng thành Tô Tố, ngoài những tri kỉ của anh, ai cũng không biết được anh là thật lòng, còn tưởng chỉ là chơi qua đường thôi, cho nên ánh mắt của ai ai cũng hoàn toàn không biết ngượng, to gan đến lợi hại.

Thậm chí còn có người vuốt ve cằm của mình, trong lòng nghĩ Tiêu Lăng chơi chán Tô Tố rồi, họ sẽ tìm cách kiếm cô chơi một thời gian.

Mộ Bạch trong đám đông cau mày, lo lắng nhìn vào Tô Tố.

Tiêu Lăng bước lên một bước, vững vàng chặn đi ánh mắt của đám đông, đôi mày anh lạnh lùng, lạng bằng lướt mắt vào đám đông kia, “Vị hôn thê của tôi…… các người nhìn đủ chưa?”

Vị hôn thê?

Đám đông kinh ngạc, trông mắt thấy Tiêu Lăng giận dữ, ai ai cũng đều hoang mang thu lại ánh mắt của mình.

Nếu như chỉ là gái chơi qua đường, họ nhìn như thế nào đương nhiên không sao, nếu như là vị hôn thê…… đó thì lại là chuyện khác rồi.

Nhưng, vị hôn thê của Tiêu Lăng không phải là Mạc gia đại tiểu thư sao? Tại sao lại trở thành nữ minh tinh thế?

Ánh mắt của đám đông lập tức đàng hoàng hẳn lên, người đàn ông nói ra lời nói vừa nãy càng cảm thấy ngượng ngùng nói không ra lời, anh ta lúc đầu là muốn xu nịnh Tiêu Lăng, hoàn toàn không nghĩ rằng lại nịnh không đúng hoàn cảnh. Nhưng ai lại nghĩ ra được không ngờ Tiêu Lăng lại thật lòng rồi!

Không ít cánh đàn ông có mặt tại đây có dẫn vợ theo, nghe nói Tô Tố là vị hôn thê của Tiêu Lăng, họ nháy ánh mắt sang người vợ kế bên, thị ý họ đợi lát hồi phải đi thân cận tạo mối quan hệ tốt với Tô Tố.

Tiêu Lăng hoàn toàn không cho họ cơ hội, tay của anh căn bản là không hề thả tay Tô Tố ra, mấy vị phu nhân muốn tạo mối quan hệ tốt cũng đều không dám đi lên đó.

Cả thân Tiêu Lăng như là một cái tủ lạnh to đùng, đang lan tỏa khí lạnh, khiến những người xung quanh không dám lại gần.

Đương nhiên, có người ngoại lệ.

Ánh mắt của Mộ Bạch không tì vết lướt qua, sau đó là ánh mắt ôn hòa nhìn vào mắt cô, “Em hôm nay sắc mặt khá tốt.”

“Có à?” Tô Tố sờ lên má mình, cô còn tưởng tối hôm qua không ngủ được, làn da sẽ không đẹp chứ.

“Đương nhiên có!” Tiêu Khả không từ góc cạnh nào nhảy ra, cô ôm lấy Tô Tố, một tay bẹo lên khuôn mặt nhỏ nhắn mịn non của cô, “Chuyện thường, đây rõ ràng là có dưỡng ẩm qua, hi hi hi, trả lời thành thật đi, hôm qua có phải đã là chuyện xấu rồi không.”

Đôi má của Tô Tố đỏ ửng, “Tiêu Khả, chị đừng nói bậy.”

“Chị cũng từng là người từng trải, mới không nói bậy.”Cô ôm lấy Tô Tố, khuôn mặt cô ngưỡng mộ và đố kị, “Nhưng tiểu cô nương như bọn em mới hai mươi mấy tuổi đầu làm da đúng tốt thật, cả khuôn mặt đều là collagen, không giống như chị, đã lên hàng ba rồi, thức khuya thành mắt thâm quầng mắt chảy xệ cái gì cũng hiện lên trên mặt hết rồi.”

Tô Tố bị chọc ghẹo đến hai má hồng hồng.

Ánh mắt của Mộ Bạch ảm đạm xuống, Tiêu Khả nhìn thấy có chút không nhẫn tâm, nhìn Tiêu Lăng và Tô Tố đi xa rồi mới vỗ vỗ vào vai anh, “Mộ đệ đệ, trên đời thiếu gì phụ nữ tốt, đợi chị Khả Khả sau này giới thiệu bạn gái cho em hen.”

Mộ Bạch thở dài, “Chị Tiêu Khả……”

“Uhm?”

“Chị không cần mỗi lần như thế đều nhảy ra, em sẽ không phá đám Tiêu Lăng đâu.”

……

Thân là chủ lễ, người nhà Mạc đều nắm bắt thời gian rất đúng giờ, đúng 10 giờ là đi tới sân bay.

Mạc gia động viên cả gia đình ra, Mạc lão đầu dẫn đầu, Mạc Đào và Mạc phu nhân đi theo sau ông, Mạc Tầm và Bạch Linh cùng với Mạc Oanh Oanh ba người đi theo sau hai người đó, sau lưng ba người là 5 6 osin xách theo hành lý, đoàn người khí thế hùng mạnh đi qua đó.

“Hôm nay cám ơn mọi người đã nể mặt rồi, chúng ta không nhiều lời nữa, hãy lên máy bay trước, nơi ăn ở đã sắp xếp cho mọi người rồi, mọi người đến nơi rồi thì có thể nghỉ ngơi trước, sau đó ngày mai chính là lễ đính hôn rồi, cám ơn mọi người đã nể mặt.” Mạc lão đầu tuyên ngôn rành mạch với đám đông, vừa ngoảnh đầu đã trông thấy Tiêu Lăng……và Tô Tố đang đứng cạnh anh.

Ông ngoảnh đầu lại nhìn vào đứa cháu gái mặt sắp sửa biến dạng, lập tức hiểu ra người kế bên Tiêu Lăng là Tô Tố.

Những người có mặt tại đây đều biết Mạc Oanh Oanh và Tiêu Lăng có hôn ước với nhau, lúc này Mạc Oanh Oanh cũng tới rồi, ánh mắt đảo qua đảo lại cũng nhìn về hai người, hiển nhiên là bị tình cảnh trước mắt làm hồ đồ rồi.

Mạc Oanh Oanh nhìn thấy Tiêu Lăng và Tô Tố đứng chung với nhau, tròng mắt cô đỏ hoe lên, cô bất chấp tất cả xông lên chất vấn:”Tô Tố, ai cho phép cô tới đây, nhà Mạc chúng tôi không hoan nghênh cô, cô có thiệp mời sao? Như thân phận của cô như thế có tư cách gì mà tham gia lễ đính hôn của anh và chị dâu tôi!”

Khuôn mặt của Tiêu Lăng lạnh băng lên, vừa định mở miệng liền bị Tô Tố kéo tay lại, Tô Tố chậm rãi từ tốn lấy tấm thiệp mời từ trong túi xách ra, cười ti tít vứt lên người của Mạc Oanh Oanh, giọng điều không hề khách khí. “Mạc tiểu thư, xin cô mở to con mắt của cô ra mà nhìn kĩ, chẳng phải là tôi muốn tới đâu, là do nhà cô sợ rằng tôi không tới, khẩn trương gấp gáp đưa tờ thiệp cho tôi mới tôi đến.”

“Xì, làm gì có khả năng đó!” Mạc Oanh Oanh nắm lấy tấm thiệp nhìn sơ qua, nhìn thấy trên đó ghi hai chữ “Tô Tố”, tức thời trố to cả mắt, “Không, làm gì có khả năng này……” Mạc Oanh Oanh ngoảnh đầu ánh mắt giận dữ nhìn Mạc Tầm, “Anh, có phải anh đã cho con tiện nhân này thiệp mời!”

Mạc Tầm cau mày, anh mong rằng tốt nhất Tô Tố không hề biết lễ đính hôn của anh, tại sao có khả năng đưa thiệp mời cho cô.

Mạc Oanh Oanh mở miệng chửi tục, thu hút ánh mắt lạ lùng của rất nhiều người.

Mạc lão đầu ngại ngùng nhìn vào đám đông rồi ngoảnh đầu dạy dỗ, “Mạc Oanh Oanh, những lễ nghĩa dạy cháu lấy hết đi cho chó ăn rồi à? Nói chuyện đàng hoàng!”

Mạc Oanh Oanh phẫn nội trừng mắt nhìn Tô Tố.

Đều là do con tiện nhân hại cô bị la.

“Oanh Oanh, thiệp mời là do chị đưa cho cô Tô đấy…..” Bạch Linh đi đến bên Mạc Oanh Oanh, nhìn thấy cô sắc mặt đột nhiên thay đổi, nhè nhẹ véo cánh tay cô, thấp giọng xuống dùng âm thanh chỉ đủ hai người nghe thấy nói, “Oanh Oanh, xin lỗi em, chị chỉ muốn cô ta đến tham dự lễ đính hôn của chị và anh em để cô ta có thể từ bỏ anh em, chị không nghĩ rằng cô ta với Tiêu Lăng cùng nhau qua đây……”

Sắc mặt của Mạc Oanh Oanh cũng biến dạng rồi, cắn răng nói, “Chị dâu, em không trách chị, lỗi đều là do con tiện nhân này cả.”

Bạch Linh lại nói, “Oanh Oanh, thật ra như vậy cũng tốt, hòn đảo đó không phải là của nhà Mạc chúng ta sao, chúng ta là chủ nhà, đến lúc đó sắp xếp phòng như thế nào, em cũng có thể ở gần đó được, nói sao thì em bây giờ vẫn còn chiếm lấy danh phận là vị hôn thê của Tiêu Lăng đấy,sao đi nữa thì cũng có ưu thế hơn Tô Tố.”

Cũng đúng!

Mạc Oanh Oanh nhịn đi nỗi tức giận trong lòng, cười lạnh lùng, “Chị dâu, chị nói đúng, em tuyệt đối sẽ không thua cho con tiện nhân này!”

Đã đến giờ lên máy bay.

Tiêu Lăng nắm tay Tô Tố dẫn đầu lên máy bay, Tôn Nguyên và An Tiểu Hy đi theo sau, Lãnh Mạc và Mộ Bạch cùng với Tiêu Khả cũng theo sau đó.

Máy bay thuê không giống như máy bay dân dụng bình thường, chỗ ngồi không nhiều, chỉ có mười mấy chỗ.

Tiêu Lăng và những người khác sau khi lên máy bay sau đó chỉ còn lại ba người.

Mạc Oanh Oanh nhìn thấy hình bóng vui đùa của Tiêu Lăng với Tô Tố, trong mắt hận thù giận dữ, bước chân cũng đi theo lên đó, “Tôi cũng muốn ngồi chiếc này!”

Chọn tập
Bình luận
× sticky