39792.Tim Lưu Tuyền đập “thình thịch”.
Cô cẳng thẳng tóm chặt lấy cánh tay của Tần Nham, nụ cười trên môi từ từ cứng đơ lại, cả con tim cô dường như nhảy lên đến cổ rồi.
Quả nhiên!
Cô đoán quả nhiên không có sai, những người này rốt cuộc cũng không can tâm chạy đến đây để gây sự.
Cha Lưu Tuyền Lưu Năng dẫn một nhóm người xông vào khách sạn, nhìn thấy bày nhiều bàn tiệc như vậy, vốn dĩ sắc mặt đã khó coi bây giờ lại càng khó chịu. Ông nhìn cũng không thèm nhìn khách mới là ai, đưa nhóm người đó đi đến bên cạnh Lưu Tuyền.
“Cha….”
“bốp….”
Lưu Tuyền nói chưa hết lời, một cái bạt tai mạnh tay tát lên mặt của cô, tiếp đó chính là giọng nói dữ tợn bại hoại của Lưu Năng,“Lưu Tuyền, mày dám! Mày thực sự dám! Ta đã nói ta không đồng ý lễ cưới này, mày không được phép kết hôn với người này!”
Lưu Tuyền ôm lấy bên má đỏ rát, ánh mắt lành lạnh xuống.
Tần Tham muốn nói, Lưu Tuyền dùng sức kéo anh lại, cô tiến lên một bước, ánh mắt nhìn vào Lưu Năng, “cha, con và Tần Tham đã là đăng ký kết hôn rồi!”
Cái gì!
Lưu Năng lại càng tức giận, ông tóm lấy cổ tay Lưu Tuyền, tức giận nói,”tao không quản mày nhiều như thế, cho dù đăng ký kết hôn rồi thì cũng phải ly hôn cho tao, tao đã nói cả trăm lần với mày, lễ cưới của mày bắt buộc phải do tao quyết định, mày chính là như thế làm trái lời của cha mày sao?”
Mẹ kế của Lưu Tuyền được cớ nói thêm, giọng nói rất mỉa mai, “Lưu Tuyền à, con làm thế làm tổn thương trai tim của cha con lắm, ta và bố con vất vả nuôi con khôn lớn, tuy không có công lao thì cũng có công khổ, con làm sao có thể chuyện kết hôn lớn như vậy mà con không thương lượng với chúng ta.” nói xong, ánh mắt bà ta nhìn xung quanh, than thở nói, “ái….con chỉ cần có một nửa phần hiểu chuyện như em gái con thì tốt, ta và bố con đã không phải mất nhiều công sức lo lắng.”
Lưu Tuyền cười lạnh lùng.
“Tôi tuyệt đối sẽ không ly hôn với Tần Tham!” Lưu Tuyền nhìn Lưu Năng nói, “cha, cha rốt cuộc tại vì sao mà lại không cho con kết hôn, trong lòng cha hiểu rõ nhất, nếu như cha còn coi con là con gái, thì đã không đến lễ cưới của con làm chuyện như thế này!”
Cha của cô không đồng ý cho cô và Tần Tham kết hôn, đương nhiên không phải vì nghĩ đến hạnh phúc của cô.
Cha của cô sớm đã muốn sắp xếp cô cho một lão già lớn tuổi, lão già đó trước kia đã được cha cô đưa về nhà cô có gặp qua một lần, tuổi cũng đủ để làm cha cô, lão già vô cùng trăng hoa, khi ở nhà cô ánh mắt không rời lúc nào khỏi mặt và người cô.
Lão già đó rất nhiều tiền, cô vô tình nghe thấy cha và lão ta bàn đến chuyện hôn nhân.
Lão già đó nói chỉ cần cha cô gả cô cho ông ta, ông ta tình nguyện chi mười trăm triệu cho của hồi môn, ngoài ra còn cho thêm mấy cửa hàng buôn bán tốt ở thành phố A.
Mà cha cô thì….
Đồng ý tại chỗ luôn!
Nghĩ đến đây, nụ cười trên mặt của Lưu Tuyền càng thêm khinh rẻ, “cha có ơn sinh dưỡng đối với con, nhưng tự con nhận thấy rằng những năm đó không có tiêu một đồng nào của cha! Từ khi con bắt đầu lên đại học thì con đã bắt đầu tự kiếm tiền cho bản thân, con tiết kiệm từng đồng tiền kiếm được……” nói xong, Lưu Tuyền từ trong túi lấy ra một tấm thẻ ngân hàng, nhét vào trong tay của Lưu Năng, “đây là tiền để danh mà con những năm vừa qua tiết kiệm được, xem như là hoàn trả số tiền của cha những năm con tiêu……”
Lưu Năng ném bỏ tấm thẻ ngăn hàng, tức giận nói, “đứa con mất dạy, mày nghĩ rằng đưa cho tao mấy vạn thì có thể phủ nhận tất cả rồi? Không có cửa! Hôm nay hôn lễ này mày tuyệt đối không thể kết hôn, bây giờ lập tức cùng tao quay về!”
“Không thể nào!” Lưu Tuyền ôm chặt lấy cánh tay của Tần Nham, lạnh lùng nhìn ông, “con và Tần Nham nhất định sẽ kết hôn!”
Chết tiệt!
Lưu Năng tức đến thở gấp!
Nhưng mẹ kế của Lưu Tuyền thì đổ thêm dầu vào lửa, “Lưu Tuyền à, con thật sự là quá không hiểu chuyện rồi, con làm sao có thể như thế nói chuyện với cha mình được, chúng ta cho dù có hàng nghìn hàng vạn điều không tốt, cũng là cha mẹ của con, cũng không thể hại con được, con nhanh chóng đi với chúng ta thôi”
“Tuyệt đối không!”
Lưu Năng tức giận cắn răng, “được! đây là do mày tự tìm đến!”
Ông ta vẫy tay, nhóm người phía sau lưng lập tức vây quanh Lưu Tuyền và Tần Nham hai người lại, thấy vậy, người nhà của Tần Nham ngồi không yên rồi
“Các người đang làm cái gì, nhanh chóng rời khỏi, nếu không thì chúng tôi báo cảnh sát đó!”
“Muốn báo cảnh sát thì báo cảnh sát đi, tôi thì không tin, tôi muốn đưa con gái mình về nhà cảnh sát cũng quản!” Lưu Năng hạ lệnh, “bắt lấy Lưu Tuyền đem đi cho tôi!”
“Tôi xem các người ai dám động tay!”
Bên ngoài nhóm người, Tiêu Lăng cuối cùng cũng nói lên lời, ông từ trong bàn khách mời đứng dậy, lạnh lùng nhìn về phía đám đông, “hôm nay tôi ở đây, tôi xem các người ai dám kiếm chuyện!”
Lưu Năng vừa ngoảnh đầu, nhìn thấy Tiêu Lăng cả người sững sờ
Vừa rồi Tiêu Lăng ngồi ở trong khách mời, Lưu Năng không chú ý ngay được, lúc này Tiêu Lăng đứng dậy, ông phút chốc thì cứng đơ!
Tiêu Lăng làm sao lại ở đây?
Lúc này, Tiểu Thất cũng từ trong đám đông nhảy lên, vừa rồi khi mà Lưu Tuyền bị tát cô đã muốn xông lên rồi, kết quả bị Cảnh Thụy giữ lại, giwof thì Cảnh Thụy thả tay rồi, cô lập tức chạy qua đó, dùng sức đẩy đám người xung quanh, đi đến bên cạnh Lưu Tuyền và Tần Nham, cô trừng mắt nhìn Tần Nham một cái
Phát sinh tình huống như thế này, mà người đàn ông này……thân là chồng đã nhận giấy đăng ký kết hôn của Tiểu Tuyền, mà một chút biểu hiện cũng không có, thật sự khiến người khác thất vọng hoàn toàn!
“Tiểu Tuyền, cậu không sao chứ?”
“Không sao!” Lưu Tuyền cười đau khổ nắm lấy tay Tiểu Thất, “cảm ơn cậu Tiểu Thất!”
Tiểu Thất lắc đầu
Mà lúc này, Lục Sâm sợ hãi Tiểu Thất ở trong nhóm người sẽ bị đánh cũng bước nhanh qua, đứng trước mặt hai người, bảo hộ hai người con gái sau lưng
“Tiêu, Tiêu Tổng……ngài làm sao mà đến vậy?” Lưu Năng nhìn thấy Tiêu Lăng lập tức kinh hãi
“Lưu Năng, ông bản lãnh khá lớn à!”
Trên đầu Lưu Năng toát mồ hôi lạnh, “Tiêu Tổng, ngài ngài đừng nói như thế”
“Lưu Năng, một chút mánh khóe trong bụng ông nghĩ tôi không biết sao?” Tiêu Lăng sắc mặt lạnh xuống, “Tiểu Tuyền và Tiểu Thất từ nhỏ lớn lên cùng nhau, hai đứa nó giống như chị em vậy, như tôi nhìn thấy, Tiểu Tuyền và con gái của tôi cũng không có khác biệt gì, tôi cảnh cáo ông, những tâm tư nhỏ mọn của ông đều thu lại hết cho tôi, có tôi chống lưng cho nó, các người ai cũng đừng nghĩ làm gì được nó!”
Sau lưng Lưu Năng đã ướt sũng!
Ông làm sao cũng không nghĩ được lúc này Tiêu Lăng sẽ đứng ra chống lưng cho Lưu Tuyền
Mẹ kế của Lưu Tuyền không quên biết Tiêu Lăng, chỉ thẳng mặt Tiêu Lăng ở đó kêu gào, “ông người này là ai vậy, chuyện của nhà chúng tôi có liên quan gì đến ông chứ, có cần đến ông quản chuyện phiếm sao!”
Lưu Năng một cái tét đánh lên tay của mẹ kế Lưu Tuyền
“Oa….ông đánh tôi làm cái gì?”
Lưu Năng sợ bà ta chọc tức Tiêu Lăng, nặng giọng nói, “bà câm miệng lại cho tôi!”
Nói xong, ông lại mặt cười, “Tiêu, Tiêu Tổng,……tôi, tôi……”
“Bây giờ! Lập tức dẫn người của ông rời khỏi chỗ này!”
“Tôi, tôi……”
Tiêu Lăng cau mày, không có nhẫn nại nghe ông ta nói tiếp, “là ông tự đi, hay là tôi tìm người đuổi ông đi?”
Ánh mắt Lưu Năng nhìn một vòng
Không nhìn không biết, nhìn rồi thì giật mình!
Những bị khách ở trên bàn từng người đều là người quen, Tiêu Lăng vì để ủng hộ Lưu Tuyền, mà dẫm theo nhiều người như vậy!
Lưu Năng nhìn đám đông bắt đầu xoắn tay áo lên, hoảng loạn lùi sau một bước
“Tôi đi tôi đi, tôi lập tức thì đi!”