Trong tuần đó, Joyce với James quyết định dành một ngày để cùng Jake và Jolie tổng kết lại tất cả những gì họ đã làm được. Có vẻ như gia đình James lúc này hoàn toàn khác so với 8 tuần trước đó. Buổi tổng kết không chỉ diễn ra rất tốt mà lại còn rất đúng lúc, khi năm học sắp kết thúc và bọn trẻ đang rất phấn khích.
Mùa hè đang đến gần, và hai tháng học cuối đã diễn ra vô cùng tốt đẹp. Bọn trẻ học hành tiến bộ, thành tích thể thao cũng rất khả quan và cả hai đều rất thích thú với các hoạt động ngoại khóa sau giờ học.
Những đám mây đen đe dọa treo lơ lửng trên đầu trước đây như điểm kém, bị loại ra khỏi đội tuyển thể thao giờ đã biến mất. Chúng như trở thành những đứa trẻ khác – vui vẻ, hạnh phúc và đầy tự tin.
Những gì Jake nói vào bữa sáng thứ Bảy hôm đó không nằm ngoài dự đoán, nhưng nó vẫn khiến mọi người ngạc nhiên. Khi James đang chuẩn bị bữa sáng, Jolie dọn bàn, còn Joyce thì vui vẻ ngồi đợi được phục vụ, thì Jake bước vào nhà bếp với vẻ mặt tươi tỉnh, dù vẫn có thể nhận ra là cậu vừa ngủ dậy. Vì nhận nhiệm vụ rửa chén nên cậu được quyền dậy muộn một chút hơn so với mọi người.
– Con đã đặt tên cho đội của mình rồi, bố mẹ ạ. – Đó là những lời đầu tiên cậu bé nói trong buổi sáng hôm đó.
– Hả? – Joyce tròn mắt nhìn con.
– Đội nào chứ? – Jolie hỏi.
– Đội của gia đình mình chứ còn đội nào nữa! – Jake nháy mắt, ra vẻ tự hào.
Trước cái nhìn ngạc nhiên của bố mẹ và em gái, Jake vui vẻ giải thích:
– Cách đây vài tháng, bố mẹ đã đưa cho tụi con một danh sách các nhiệm vụ của một đội, và của huấn luyện viên, bố mẹ còn nhớ không? Đội ấy đấy.
– À! – Mọi người đồng loạt ồ lên.
– “Binh đoàn James”! Con đã nghĩ ra cái tên ấy, tuyệt đấy chứ!
James gật gù:
– Bố thích cái tên này.
Jolie reo lên:
– Con cũng vậy!
Joyce tán thành:
– “Binh đoàn James”, cái tên rất hay! Con giỏi lắm, Jake à!
– Vậy thì chúng ta có thể phân chia công việc hôm nay được không? – Jake hỏi.
– Mùa hè sắp đến rồi, và con muốn biết con sẽ làm gì để còn điền vào lịch của mình.
James và Joyce nhìn nhau kinh ngạc, tự hỏi từ khi nào lũ trẻ đã biết tự động hỏi về các công việc phải làm như vậy.
Jake giải thích:
– Con biết là có vẻ lạ khi con hỏi về những gì con có thể làm, nhưng bố mẹ đã giúp đỡ con rất nhiều nên con nghĩ ít ra tụi con có thể làm những việc ấy.
Jake nhìn Jolie, chờ đợi cô bé đồng tình. Rất nhanh chóng, Jolie hiểu ngay ý của Jake và thêm vào:
– Vâng, đó là cách chúng con cảm ơn bố mẹ. Bố mẹ đã tặng quà cho tụi con, nên đây là quà tặng của tụi con dành cho bố mẹ. Hơn nữa, chúng con cảm thấy rất vui vì cả nhà mình là một đội tuyệt vời.
Jake đến sau lưng Jolie. Jolie giơ tay ra sau, Jake đập tay với em gái, tỏ ý đồng tình với những gì cô bé vừa nói.
Và thế là sau bữa ăn sáng, họ phân chia công việc trong gia đình. Kết quả lần này tốt đẹp hơn rất nhiều. Sau khi kết thúc phân chia công việc, mỗi người đều làm việc rất hăng say. Đến trưa thì họ hoàn tất mọi việc và quyết định sẽ đi chơi công viên. Và họ đã có một buổi chiều chơi đùa rất vui vẻ bên nhau.
Binh đoàn James đã chiến thắng vẻ vang!
Bạn hãy giúp các bậc cha mẹ khác xây dựng tinh thần trách nhiệm và lòng tự tin cho con cái họ bằng cách: chia sẻ cuốn sách này với họ.