“May quá! Anh ấy vẫn chưa về.” Nigi thở phào nhẹ nhõm khi không thấy đôi giày của Fuu trên kệ dép ngay cửa ra vào. Cô nhanh chóng chạy lên phòng thay đồ rồi giở sách vở ra làm bài như thể nãy giờ không có chuyện gì xảy ra. “Chăm chỉ quá nhỉ?” Một lần nữa, Fuu làm Nigi giật thót mình vì sự xuất hiện bất thình lình mà không gây ra tiếng động gì. Cô ôm tim “Bộ anh là ma à?” “Có ma nào đẹp trai như anh không?” “Anh đó!” “Thế có ma nào yêu em hơn bản thân nó không?” Nghe tới đây, Nigi khẽ ngượng ngùng, liếc mắt sang chỗ khác. Thấy cô không đáp, anh liền bước lại gần, hôn lên trán cô “Có tui đó!” Nói rồi anh bước vào nhà tắm. Nigi ngồi đó, khẽ cười.
Ngày hôm sau cũng thế, sáng cả hai cùng dậy, cùng đi đến trường, rồi cùng nhau về. “Hôm nay anh cũng đi làm à?” “Ừ anh tăng ca!” “Thế mai anh có đi không?” Fuu im lặng một hồi, rồi đưa mắt nhìn Nigi “Sao vậy?” “Ah không…chỉ là…” “Cả đêm không đủ sướng à?” “Biến thái! Ý em không phải thế ahh!!” Thật ra, Fuu cũng hiểu một chút ý nghĩ của Nigi. Anh biết chứ, ngày mai là ngày tình nhân, cơ mà, không biết ngày mai cô nàng sẽ làm gì cho anh nhỉ. “Rồi anh biết rồi” Câu nói như đáp ứng nhu cầu của Nigi, anh xoa đầu cô, rồi bước đi. Đợi Fuu đi xa hơn, xa hơn, tới khi cô không còn thấy bóng anh nữa, Nigi liền hớn hở gọi điện cho cô bạn “Anh ấy đi rồi! Mình chuẩn bị đi thôi!”
Vừa hồi hộp vừa háo hức, hai cô nàng bước vào lớp học làm socola hôm qua. Lấy vỉ socola trong ngăn lạnh ra, may quá nó đã đông lại thành công rồi. Nhẹ nhàng, cô dùng tay khéo léo đưa dao lấy từng viên socola hình trái tim nhỏ nhỏ của mình ra khỏi khuôn, rồi tỉ mỉ từng ly từng tí, cô bóp nhẹ bịch kem để vẽ hình rồi ghi từng chữ lên từng viên “ Nigi LOVE Fuu!”. Nigi sắp xếp chúng vào hộp quà hình trái tim cô mua gần đó thật ngăn nắp gọn gàng, cô còn tranh trí thêm vài miếng bánh quy hay bánh quế. Đóng gói lại cẩn thận, thế là xong! Nigi mãn nhãn với món quà mình đã chuẩn bị, trông xinh mắt ấy chứ! Cơ mà, vẫn còn dư vài viên socola lúc nãy không đủ để chung vào với hộp của Fuu. Hay là cô ăn hết nhỉ? “Ah đúng rồi!”, Nigi vội chạy ra ngoài mua thêm một hộp đựng socola, nhưng nhỏ hơn, đủ để chứa các viên còn lại. Cô bỏ chúng vào, hình như có chút đơn sơ, đã làm thì phải làm tới chót nhỉ. Quyết định, Nigi vẽ lên thêm cho chúng chữ “AYMAN!”.