Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Gả Cho Cha Của Nam Chính

Chương 39: Cháu gái không đồng ý

Tác giả: Cửu Nguyệt Vi Lam
Chọn tập

Định Quốc Công mặc một y phục gấm đen, dáng người cao lớn đứng thẳng lưng ở cửa phủ, nhìn xe ngựa biến mất ở chỗ rẽ, khóe miệng nhếch lên một độ cong nho nhỏ, đột nhiên đưa tay lên lau khuôn mặt của mình.

trên tay dính một màu hồng nhạt.

không ngoài dự đoán của Tạ Hành, nghĩ đến khi nãy, tiểu cô nương trước khi rời đi, còn cười cười giảo hoạt, nghĩ thầm tiểu cô nương thật là nghịch ngợm, biết rõ không ai dám nhìn chằm chằm mặt hắn, còn cố ý không nói cho hắn biết.

đang muốn đi vào viện, một thân vệ tiến lên bẩm bảo: “Chủ tử, lão phu nhân cho mời ngài sang bên đó một chuyến.”

Tạ Hành quay người đi đến Vinh Hỉ Đường.

Vinh Hỉ Đường, Tạ lão phu nhân đang đảo chén trà thơm, mày nhíu chặt, hình như có tâm sự, Hoàng ma ma bên cạnh cũng một dáng mặt ủ chau mày.

Mấy ngày này, ngày nào lão phu nhân cũng uống một chén nhỏ dược tửu, cái trán trắng bệch cũng đãhồng hào, trên mặt mịn màng hơn hẳn, vết nhăn cũng biến mất không thấy, so với các quý phu nhân khác cùng tuổi bảo dưỡng cũng không kém, thậm chí nhìn so với họ còn trẻ hơn không ít tuổi.

Tạ Hành vừa vào Vinh Hỉ Đường, tầm mắt liền rơi trên người lão phu nhân, lão phu nhân thay đổi đều lọt vào mắt hắn, trong lòng càng thêm cảm kích tiểu cô nương.

“Mẫu thân.”

hắn ở xa xa mà hành lễ cùng lão phu nhân.

“A Hành, con đến rồi, ta có chuyện muốn bàn với con một chút.” Lão phu nhân nhìn thấy Định Quốc Công, khuôn mặt âu sầu lập tức chuyển sang vui vẻ, tươi cười.

“Mẫu thân, xin hỏi là chuyện gì?” Trong lời nói của Tạ Hành ẩn chứa sự quan tâm.

Tươi cười trên mặt lão phu nhân biến mất, khẽ thở dài một tiếng nói: “Phu nhân An Viên Hầu cho người đến đây, nói muốn bàn chuyện hôn kỳ, ta liền muốn hỏi ý con.”

Đại hôn của nhi tử cùng tôn tử đều ở năm nay, ngày thành hôn chỉ cách nhau nửa tháng, mấy ngày nay lão phu nhân vội vã xoay quanh, trong lòng lại vô cùng vui mừng, phủ Định Quốc Công cuối cùng cũng có thể làm hỉ sự, nhưng hôm nay, phu nhân An Viễn Hầu đột nhiên muốn hôn kỳ đẩy về phía trước nửa tháng, tâm tình tốt đẹp của lão phu nhân biến mất trong nháy mắt.


“một tháng mà cũng không chờ được?” Mặt mày Tạ Hành lạnh xuống, quanh thân đều là hơi thở lạnh lẽo.

“Đúng vậy, phu nhân An Viễn Hầu hy vọng hôn kỳ có thể trước nửa tháng.”

Tạ lão phu nhân nhíu mày, từ sau khi tiểu cô nương Dương gia kia nữ cải nam trang, lấy thân phận Thư Dương công tử, hai năm trước đã qua lại cùng dưỡng tôn tử lộ ra ánh sáng, hảo cảm bà dành cho nàng ta không còn tốt lắm.

“Hôn kỳ đã định, không sửa đổi được, trừ khi bà ta không coi trọng hôn nhân, mẫu thân, người khi trả lời cho phu nhân An Viễn Hầu, cứ nói đó là ý của nhi tử.”

Khuôn mặt anh tuấn của Tạ Hành lạnh như băng.

Tạ lão phu nhân gật đầu, ý của A Hành cũng giống với ý của bà, ngày lành tháng tốt hôn kỳ há có thể tùy tiện thay đổi, đặc biệt là còn muốn trước nửa tháng.

“Ngày mai ta liền trả lời phu nhân An Viễn Hầu.”

……

Trở về Trường Ninh Bá phủ, Nịnh Bảo đưa hai bị ma ma có khuôn mặt hòa ái về tây viện, sắp xếp cho các bà ở phòng khách, lấy lễ tiếp đãi, chỉ như là nữ tiên sinh đến dạy dỗ nàng.

Hai vị ma ma này đều là từ trong cung ra, từng hầu hạ qua tiên hoàng hậu– mẫu hậu của Càn Nguyên đế, chỉ điểm này thôi, nàng đã rất là vừa lòng, có thể làm ma ma bên cạnh tiên hoàng hậu, khẳng định là có tài năng, lễ nghi, quy cũ chọn người liền không sai.

Hai vị ma ma, một người họ Trần, một người họ Cao, một tháng sau có để hai bà lại hay không, còn phải xem biểu hiện cùng phẩm tính của hai bà, Nịnh Bảo có bí mật, sẽ không tuỳ tiện mà để một ma ma không đáng tin cậy ở bên người.

Sau khi sắp xếp tốt cho hai vị ma ma, Nịnh Bảo phái Xuân Nhạc đi nói cho ca ca một tiếng, rồi trở vào viện, Xuân Hỉ mang cho nàng một ấm trà thượng hạng, lại mang đến một dĩa trái cây tươi mát, khôngnhịn được hỏi ra suy nghĩ trong lòng.

“Tiểu thư, không dùng đãi ngộ cao với hai vị ma ma sao?”

“Xuân Hỉ, hai vị ma ma này cũng không có cùng ta ký khế ước, họ đến đây chỉ dạy dỗ ta một tháng, lúc này là lấy lễ mà tiếp đãi.” Nịnh Bả trêu đùa sợ tóc, cười khẽ nói.

“Sau này có ký khế ước hay không, còn phải quan sát, xem xét.”

Nàng bây giờ chỉ là đích nữ nhị phòng nho nhỏ, gia thế thấp, chỉ cần lão phu nhân nói phân phủ, thân phận của nàng cùng đại ca chắc chắn xuống dốc không phanh, không còn là thiếu gia, tiểu thư nhà quan lại.

Đương nhiên bây giờ, khả năng này rất thấp.

Chỉ cần nàng gả cho Định Quốc Công, lão phu nhân cùng đại phòng cũng sẽ không muốn phân phủ.

Hai vị ma ma trong cung đến đây có lẽ cũng nhìn mặt mũi Định Quốc Công, mới đồng ý đến phủ Trường Ninh Bá dạy dỗ nàng một tháng, chuyện có muốn ở lại hay không còn phải nhìn biểu hiện của Khương Nịnh Bảo.

Đương nhiên, nếu hai vị ma ma này muốn ở lại bên cạnh nàng, nàng còn không phải liền tạ trời tạ đất mà đồng ý, nàng cũng có suy tính của mình.

Thà thiếu còn hơn cẩu thả.

thật ra đây là hai bên cùng lựa chọn.

Xuân Hỉ ngạc nhiên, nàng còn nghĩ là Quốc Công gia đưa cho tiểu thư hai vị ma ma để sau này chính là ma ma tâm phúc của tiểu thư, hoá ra là không phải?

“Xuân Hỉ, người ở trọng viện để ý hai vị ma ma này nhiều một chút.” Khương Nịnh Bảo là người cẩn thận, sẽ không vì là người Quốc Công đưa đến liền không do dự mà tin tưởng.

“Dạ, tiểu thư.” Xuân Hỉ vui mừng gật đầu, trong lòng cảm thán một tiếng, tiểu thư vẫn là tiểu thư, lúc trước nàng ở lại bên người tiểu thư, cũng là mất nhiều năm mới được tiểu thư tin tưởng.

Nịnh Bảo uống một ngụm trà, thích ý ngồi trên giường mềm nhỏ gần cửa sổ ăn trái cây, nhớ đến mình để lại dấu môi hồng nhạt trên má Quốc Công gia, khoé môi không nhịn được mà cong lên.

Lấy sự nhạy bén của hắn, hẳn là sau khi nàng rời đi, liền đã lau sạch, thật ra không chết, cũng khôngsao, không có ai giống nàng dám nhìn thẳng vào mặt của Quốc Công gia đâu. 

Lúc này, Xuân Nhạc đã trở lại, trên mặt đầy tươi cười.

“Tiểu thư, nói cho ngài một tin tốt, mấy tỳ nữ thông phòng mà đại phu nhân đưa đến trong phòng tam thiếu gia, đã chọc giận tam thiếu gia nên bị ngài ấy đuổi đi hết rồi.”

Hai mắt Khương Nịnh Bảo sáng ngời.

“Đúng thật là tin tốt.”

Tỳ nữ thông phòng mà Trương thị đưa đến có cái nào tốt, nếu không đuổi đi sớm, sau này đại ca thành thân, sẽ là phiền phức lớn, còn không bằng bóp chết ngay từ đầu.

Vui vẻ qua đi, Nịnh Bảo lại nhịn không khỏi buồn rầu chuyện chung thân đại sự của đại ca, nàng khôngmuốn nghĩ đến, hôn nhân của đại ca sẽ do tổ mẫu hoặc Trương thị làm chủ, nghĩ lại nhị đường ca Khương Việt cũng đã hai mươi, định hôn còn chưa có, chỉ có một đống thông phòng không lên được mặt bàn ở hậu viện, đại ca có thể lấy cớ này mà thoái thác.

Trong lòng Nịnh Bảo đã có chút yên tâm.

Hạ nhân phủ Trường Ninh Bá rất là chú ý đến nhị phòng tây viện, đặc biệt là tứ tiểu thư, biết nàng vừa mới đưa hai ma ma từ phủ Định Quốc Công về, bà tử trong phủ lúc này mới hiểu ra, bên cạnh tứ tiểu thư không có một ma ma tâm phúc, liền lặng lẽ bàn tán với nhau.

Tin tức này truyền đến tai Khương lão phu nhân.

Sau khi lão phu nhân biết chuyện, sắc mặt nhanh chóng trầm xuống.

Cùng năm, hai đứa cháu gái cùng xuất giá, tứ nha đầu vẫn là gả cho Định Quốc Công quyền cao chức trọng Đại Việt, mà phủ Trường Ninh Bá không hề động đậy đến chuyện giá y mũ phượng, khăn thêu, bên người cháu gái thứ tư cũng không có ma ma kinh nghiệm dạy dỗ quy cũ, tất cả mọi người đều là chuẩn bị hôn sự cho ngũ nha đầu, không biết bị bao nhiêu người sau lưng cười chê.

Hi vọng Định Quốc Công cùng Tạ lão phu nhân không sinh lòng bất mãn.

Khương lão phu nhân hít sâu một hơi, may mắn là còn có một tháng vớt lại, quan trọng trước mắt là điều tra lai lịch hai ma ma kia.

Ma ma mà Tạ lão phu nhân của phủ Định Quốc Công tìm đến, địa vị chắc chắn không đơn giản, nếu là từ trong cung đến, thì có thể cho ngũ nha đầu theo cùng học tập.

“Hồng Hạnh, ngươi cho người đi điều tra thử xem, ma ma mà tứ nha đầu mang về có lai lịch gì?”

Hôm sau, sắc trời có chút xấu, mây đen đầy trời, gió lạnh thổi đến, hoa quế trong viện rơi đầy, mang theo từng cơn lạnh lẽo, nhìn qua giống như sắp có mưa to.

Nịnh Bảo cùng đại ca, sau khi ăn sáng xong, quyết định từ hôm nay trở đi sẽ bắt đầu học tập, mặc kệ là xuất giá, sẽ cùng người lui tới, hay là công việc quản gia, hoặc là lễ nghi, quy tắc, hôn lễ, đây là những điều quan trọng Nịnh Bảo cần phải học.

Dòng dõi Định Quốc Công cao quý, làm phu nhân Định Quốc Công tương lai, cần nhất chính là không để người bắt được sai lầm.

Ma ma tôn thất hay ma ma trong hoàng cung cũng không thể nào mời được, Nịnh Bảo khẳng định với không tới, đại bá nương Trương thị hao tổn tâm sức thỉnh một ma ma nhà quyền quý đến cho ngũ muội Khương Minh Dao.

Đây cũng là lý do mà Nịnh Bảo lại yêu cầu Quốc Công gia tìm giúp ma ma giáo dưỡng, giống như ma ma từ nhà quan lại căn bản không hợp yêu cầu của nàng.

Khương Nịnh Bảo đang định cho người đến phòng khách mời hai vị ma ma đến, tỳ tữ thân cận Hồng Hạnh của lão phu nhân đến, vừa đến liền nhún người hành lễ với Nịnh Bảo.

“Tứ tiểu thư, lão phu nhân cho gọi người qua bên đó.”

Khương Nịnh Bảo hơi nhíu mày, ánh mắt dừng trên khuôn mặt xinh đẹp của Hồng Hạnh, giọng nói đầy bình tĩnh hỏi: “Tổ mẫu có nói chuyện gì không?” Hôm nay không phải là ngày thỉnh an, Khương lão phu nhân cho gọi nàng qua, tất là có chuyện quan trọng.

Nghĩ lại hôm qua mình vừa mang hai vị ma ma về, hôm nay lão phu nhân liền muốn gặp nàng, khả năng lớn nhất chính là chuyện này.

“Tứ tiểu thư cứ đi liền biết.” Hồng Hạnh cung kính trả lời.

Nịnh Bảo cười nhạt, sửa lại vạt áo, ngón trỏ bỏ xuống làn váy dài màu đỏ thêu hoa phượng, gọi Xuân Hỉ cùng Xuân Nhạc đến, mang các nàng cùng đi đến Thọ Kim Đường.

Thọ Kim Đường, đàn hương lượn lờ.

Khương lão phu nhân tinh thần phấn chấn, ngồi trên ghế cao, hai ngày này chuyện vui nối tiếp chuyện vui, trưởng tử tỉnh lại, tứ nha đầu lại mang về hai ma ma xuất thân từ trong cung, còn là ma ma hầu hạ bên người tiên hoàng hậu, trong lòng Khương lão phu nhân như lửa nóng, tối hôm qua lại mất ngủ, sắc mặt nhìn qua có chút tiều tuỵ.

Sáng sớm hôm nay, nhị phòng Tạ gia cho người đến báo, đem hôn kỳ của Ngũ tôn nữ cùng thiếu gia Tạ Cảnh Huy, sửa lại vào ngày một tháng năm, cùng ngày xuất giá với tứ nha đầu.

Khương lão phu nhân không chút suy nghĩ liền đồng ý.

Xuất giá cùng ngày với tứ nha đầu, khẳng định là vô cùng long trọng, ngũ nha đầu và tứ nha đầu là đường tỷ muội ruột thịt, cùng là tiểu thư của phủ Trường Ninh Bá, có thể hưởng chung hào quang của tứ nha đầu.

Khương Nịnh Bảo vừa đến Thọ Kim Đường, liền nhìn thấy Khương lão phu nhân cùng Khương Minh Dao, trong lòng kinh ngạc cùng nghi ngờ, chẳng lẽ mình đoán sai rồi, trong lòng nàng bỏ qua chuyện này, nhún người hành lễ, giọng nói mềm mại đáng yêu.

“Thỉnh an tổ mẫu.”

Khương Minh Dao cũng nói theo, sau đó liền dời ánh mắt.

Khương lão phu nhân uống một ngụm trà, nhìn đến hai đứa cháu gái, khẽ nhíu mày, bà cẩn thận quan sát tứ nha đầu một chút, càng nhìn càng cảm thấy đứa cháu gái này càng thuận mắt, mỉm cười hài lòng, biết rõ mà còn cố hỏi: “Tứ nha đầu, nghe nói con vừa mang về phủ hai vị ma ma?”

“Đúng vậy, thưa tổ mẫu.” Cánh môi Nịnh Bảo khẽ nhếch, mỉm cười gật đầu, vẫn không quá nhiều lời về hai vị ma ma kia.

Khương lão phu nhân sâu kín nhìn Nịnh Bảo một cái, tứ nha đầu này đúng không kêu ngạo, không táo bạo, trầm ổn, mặc kệ là ai thỉnh được ma ma từ trong cũng ra để dạy dỗ thiên kim nhà mình, đều là chuyện vui làm người hâm mộ ghen ghét.

Tứ nha đầu lại bình thản, ung dung, không có đắc ý, không có kích động, càng không có khoe khoang.

“Đều là do tổ mẫu mấy ngày này vì hôn sự của các con mà mụ mị đầu óc, đã quên mời cho tứ nha đầu một ma ma, may mắn là Quốc Công phủ không quên việc này, đúng rồi, tứ nha đầu, trong phủ còn có hai tú nương tay nghề khá cao, đến lúc đó giá y của con cứ để các nàng thêu, chờ ta gọi các nàng sang đo kích cỡ cho con.”

Khương lão phu nhân mang vẻ mặt từ ái nói.

Khương Nịnh Bảo âm thầm cười lạnh trong lòng, cuối cùng thì lão phu nhân cũng nhớ ra nàng cũng là cô nương đang chờ gả, đáng tiếc, nàng đã không cần phủ Trường Ninh Bá giúp nàng chuẩn bị, nàng cười nhẹ, hành lễ cùng Khương lão phu nhân “Đa tạ tổ mẫu quan tâm, giá y của cháu gái đã có người thêu, không cần làm phiền tú nương trong phủ.”

“Làm càn, tứ nha đầu, ngươi lại mời tú nương bên ngoài, tú nương tài giỏi bên ngoài sớm đã được quý nhân quan lớn mời vào phủ, nơi nào đến lượt ngươi, nhanh bỏ đi, để tú nương trong phủ giúp ngươi thêu giá y.” Mới đầu là ngạc nhiên, sau đó là nhíu mày, Khương lão phu nhân quát lớn một trận.

“Tứ tỷ, tổ mẫu nói đúng, tú nương trong phủ tay nghề tốt lắm.” Đột nhiên, Khương Minh Dao lại lên tiếng.

Nịnh Bảo cười cười “Tổ mẫu, giúp tôn nữ thêu giá y cũng không phải là tú nương bên ngoài, mà là tú nương trong cung được Tạ lão phu nhân mời đến.”

Chén trà trên tay Khương lão phu nhân run lên. Trong mắt tràn đầy khiếp sợ, giọng nói cao hơn bình thường “Ngươi nói, là tú nương trong cung thêu giá y cho ngươi?”

Khương Minh Dao cũng nhìn về phía tứ tỷ.

Tú nương trong cung, chỉ là một tú nương nho nhỏ thì tay nghề so với tú nương bên ngoài lại vô cùng tốt hơn.

“Đúng vậy, tổ mẫu.” Khương Nịnh Bảo vẫn cười như thường.

Khương lão phu nhân kìm lòng không được cười to thành tiếng, liên tục nói vài câu tốt, hiển nhiên là cực kỳ vui vẻ, bà nhìn đến ngũ nha đầu mình cực kỳ thương yêu, tâm tư khẽ động.

“Tứ nha đầu, ngươi cùng ngũ nha đầu là đường tỷ muội, cũng là tiểu thư phủ Trường Ninh Bá, khôngbằng ngươi nói giúp vị tú nương kia cũng làm cho ngũ nha đầu một bộ giá ý, thì thế nào?”

“Tổ mẫu, tú nương trong phủ tay nghề rất tốt, không cần làm phiền tứ tỷ.” Khương Minh Da vừa nghe liền hoảng sợ, xấu hổ mà nhìn tứ tỷ một cái, trong lời nói mang đầy cự tuyệt.

“Tổ mẫu, Trương tú nương giúp tôn nữ thêu giá y, là nữ quan chuyên phụ trách thêu long bào cho hoàng thượng, không phải tú nương bình thường của Ty Y Tư, thứ cho tôn nữ không có cách nào làm chủ.” Giọng điệu của Nịnh Bảo lành lạnh, nàng có chút ngoài ý muốn, Khương lão phu nhân lại đưa ra yêu cầu như vậy, đáng tiếc, nhất định lão phu nhân phải thất vọng rồi.

Khương Minh Dao có chút phức tạp nhìn tứ tỷ, đồng thời cũng âm thầm nhẹ nhàng thở ra.

Hồng Hạnh cùng tỳ nữ trong Thọ Kim Đường cũng chấn động.

“thì ra không phải tú nương bình thường trong cung, là tổ mẫu nghĩ sai rồi, bỏ qua việc này đi.”

Khương lão phu nhân sắc mặt thay đổi, nhanh đem chuyện này gạt qua, bà cũng không nghĩ đến tú nương thêu giá y cho ngũ nha đầu lại là Trương tú nương, nữ quan thêu long bào chuyên dụng cho hoàng đế, bản thân còn có phẩm cấp, không có sự đồng ý của hoàng thượng, ai dám thỉnh vị này đến thêu giúp giá y, cũng là chỉ có Định Quốc Công có thể diện này.

Khương Nịnh Bảo nhẹ nhàng cười: “Cháu gái đã hiểu.”

Khương lão phu nhân uống một ngụm trà định thần, thâm sâu nhìn tứ nha đầu, nói sang chuyện khác: “Tứ nha đầu, nghe nói ngươi mang về hai vị ma ma ở trong cung, ngũ nha đầu cùng ngươi hôn kỳ cận kề nhai, không bằng để ngũ nha đầu đến nhận sự dạy dỗ của hai vị ma ma đó cùng ngươi.”

Trương tú nương là người thêu long bào cho hoàng thượng, tứ nha đầu làm chủ không được, trong phủ có hai vị ma ma tuy là nói từ trong cung ra, nhưng cũng là đang ở tại phủ Trường Ninh Bá, hẳn là có thể thuận tiện dạy dỗ ngũ nha đầu.

Chỉ là hiện tại không thể nói cho Tứ nha đầu, hôn kỳ của Ngũ nha đầu đã đẩy lên, cùng xuất giá mộtngày với nàng.

Lão phu nhân đang đánh bàn tính bùm bùm trong đầu.

Khương Nịnh Bảo cười lạnh trong lòng, liếc nhìn gương mặt xấu hổ của Khương Minh Dao, trên mặt xinh đẹp mang theo ý cười nhàn nhạt, giọng điệu vô cùng bình tĩnh mà từ chối.

“Cháu gái không đồng ý.”

Chọn tập
Bình luận