Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Gả Cho Cha Của Nam Chính

Chương 69: Hai người ân ái

Tác giả: Cửu Nguyệt Vi Lam
Chọn tập

Tạ Cảnh Dực không nói một lời đem Dương Thư Thanh đuổi về Cẩm Hoa viện, dặn dò Thiến Dung Thiến Bích chiếu cố thật tốt Dương Thư Thanh, không chút do dự xoay người liền rời đi.

Chờ hắn vừa rời đi, sắc mặt Dương Thư Thanh rồi đột nhiên trầm xuống, lòng tràn đầy xấu hổ phẫn nộ.

Dương Thư Thanh nín tức cành hông càng nghĩ càng căm tức, mạnh mẽ đem cốc trà trên bàn quét ngã xuống đất.

Phịch một tiếng, cốc trà nát đầy đất.

“Tiểu thư, ngài xin bớt giận, cẩn thận đứa nhỏ trong bụng.” Thiến Dung thấy thế quá sợ hãi, liền vội vàng tiến lên nâng Dương Thư Thanh.

không nhắc đến đứa nhỏ thì không sao, vừa nhắc tới lửa giận trong lòng Dương Thư Thanh từ từ lan toả ra bên ngoài.

Vốn tưởng rằng chuyện nàng ta mang thai đời sau cho phủ Định Quốc Công, Khương Nịnh Bảo sẽ rơi vào toàn bộ hỗn loạn, Tạ lão phu nhân sẽ coi trọng nàng ta thêm vài phần, địa vị của mình sẽ lên cao trong phủ Định Quốc Công.

Nào ngờ Khương Nịnh Bảo không tiếp chiêu.

Tạ lão phu nhân cũng không có bao nhiêu vui sướng.

Dương Thư Thanh muốn hảm hại Khương Nịnh Bảo cũng không có cách nào cả, Khương Nịnh Bảo nóithật dễ nghe, để cho nàng ta đưa ma ma từ nhà mẹ đẻ đến chiếu cố nàng ta, còn cho nàng ta mở ra phòng bếp nhỏ.

Tất cả đều làm cho người ta không tìm ra sai lầm, còn sẽ cho người ta cảm thấy Khương Nịnh Bảo rộng lượng hiền lành.

Dương Thư Thanh cũng mất hứng một chút.

Nàng ta vuốt ve bụng bằng phẳng, không ai hiểu rõ tình trạng trong bụng nàng ta bằng nàng ta cả, nếu Khương Nịnh Bảo không tiếp chiêu, kế hoạch của nàng ta rốt cuộc muốn tiến hành tiếp theo như thế nào.

Dương Thư Thanh cũng đã nghĩ đến việc đi tới chủ viện thỉnh an, nhưng nếu Khương Nịnh Bảo cố ý không thấy nàng, có Định Quốc Công ở đó, nàng ta lại là “Vãn bối” còn có thể làm sao.

Muốn ở trên đường chắn người, nhưng Khương Nịnh Bảo mỗi lần đến Vinh Hỉ đường đều là Định Quốc Công hộ tống, giống như Khương Nịnh Bảo là một món đồ trân phẩm dễ bể, nghĩ đến đây tâm lý Dương Thư Thanh liền ghen tị phát cuồng.

Khương Nịnh Bảo là một gà mái không biết đẻ trứng, thế nhưng chiếm được quyền cao chức trọng lại được Định Quốc Công toàn tâm toàn ý che chở, hai người ân ân ái ái, làm cho nàng nghĩ tới đời trước Khương Nịnh Bảo cùng Tạ Cảnh Dực,

Hai người ân ái cả đời.

Cũng là gả cho Tạ Cảnh Dực, trong hậu viện cũng không có thông phòng thiếp thất, nàng ta cùng Tạ Cảnh Dực sau khi thành thân lại luôn tương kính như băng, thậm chí còn náo loạn ở riêng, bị người chê cười, không biết có bao nhiêu người ngầm cười nhạo nàng ta.

Chẳng lẽ Khương Nịnh Bảo thật là người có phúc khí lớn?

trên gương mặt xinh xắn Dương Thư Thanh hiện lên một chút khó chịu.

Nàng ta sống lại một đời nhân tài là vận khí lớn nhất của con người, Khương Nịnh Bảo tính cái gì, nàng ta suy cho cùng cũng là hưởng vui hai năm mà thôi, chờ Định Quốc Công vừa đi…

Dương Thư Thanh nghĩ đến đây, uất khí tcùng bực bội rong lòng biến mất hầu như không còn.

Thiến Dung cùng Thiến Bích nhìn đến tiểu thư tâm tình bình phục lại, âm thầm nhẹ nhàng thở ra, tiểu thư là phụ nữ có thai, trăm triệu lần không thể chọc tức thân mình, nếu không sẽ là đẻ non thì làm sao bây giờ.

“Tiểu thư, chúng ta nên để ma ma có kinh nghiệm phong phú ở phủ An Viễn Hầu lại đây không?” Thiến Dung gặp tiểu thư tâm tình cũng không tệ lắm, thận trọng hỏi.

Dương Thư Thanh hít một hơi thật sâu, lườm Thiến Dung một cái rũ mắt xuống suy nghĩ, thản nhiên nói: “Việc này không vội, ta hiện tại mới có bầu không bao lâu, bên người có hai vị ma ma chiếu cố là đủ rồi.”

Thiến Bích là người có tâm tư nhanh nhạy, nghe được tiểu thư cự tuyệt, hơi sững sờ, trong lòng nhịn không được nổi lên sự nghi ngờ, Quốc Công phu nhân làm ra hành động lớn như vậy, theo lý thuyết tiểu thư hẳn là rất vui vẻ mới đúng, nhưng tiểu thư phản ứng kỳ quái.

Nàng ta nhịn không được mở miệng nói: “Nhưng mà tin tức tiểu thư mang thai đã muốn truyền ra ngoài, phu nhân hẳn biết, đến lúc đó nhất định sẽ đến thăm tiểu thư, nói không chừng sẽ đưa cho tiểu thư một ma ma có kinh nghiệm phong phú tới đây.”

Dương Thư Thanh nghe vậy mặt mày nặng nề, tâm phiền ý loạn vẫy lui hai tỳ nữ tâm phúc, một mình lẳng lặng ở trong phòng không biết đang nghĩ cái gì.

Thiến Dung cùng Thiến Bích đi ra khỏi phòng, đứng ở mái nhà cong đưa mắt nhìn nhau.

“Thiến Dung, ngươi có cảm thấy sau khi tiểu thư kiểm tra có thai xong, giống như không có chút gì vui vẻ…” Chỉ nghĩ đến tính toán Quốc Công phu nhân, câu nói kế tiếp Thiến Bích nuốt xuống.

Thiến Dung sửng sốt, nhíu mày, trong mắt tràn đầy hoang mang: “Đúng vậy, Quốc Công phu nhân là người không thể sinh dục, tiểu thư mang thai đời sau phủ Định Quốc Công, nên phấn khích vui vẻ mới đúng, đây rốt cuộc là tại sao vậy chứ?”

“Ta cảm thấy tiểu thư giống như một chút cũng không coi trọng đứa nhỏ trong bụng, Thiến Dung, ngươi nói có khả năng hay không…” Thiến Bích đột nhiên nói không được nữa.

Cả người bỗng dưng cứng đờ.

không, cũng sẽ không, vì người kiểm tra cho tiểu thư là đại phu trong phủ Định Quốc Công, cũng sẽkhông gây ra lỗi, Thiến Bích chẳng biết tại sao nghĩ tới hình ảnh tiểu thư cùng Tần vương ôm… Trong lòng can đảm đoán ra ý nghĩ như thế.

Hay là trong bụng tiểu thư đứa nhỏ không phải của cô gia?

Thiến Dung không hiểu nhìn về phía Thiến Bích, truy vấn: “Phải không?”

Thiến Bích nhãn thần lóe lên một cái, miễn cưỡng cười: “không có gì.”

Thiến Dung cũng không có hỏi tới.

Hai người yên lặng đứng ở dưới mái nhà cong.

Lúc này, Triệu quản gia trong phủ đã đem người tới, vì Cẩm Hoa viện làm phòng bếp nhỏ, Dương Thư Thanh ngay cả cự tuyệt cũng không nói ra được, chỉ có thể trơ mắt nhìn, còn phải lộ ra thần sắc thích thú.

thật sự là làm khó Dương Thư Thanh.

Khương Nịnh Bảo nghe được Xuân Hỉ hội báo nói, Triệu quản gia đi Cẩm Hoa viện làm phòng bếp nhỏ, bên môi lộ vẻ như có như không tươi cười, Dương Thư Thanh phỏng chừng muốn tức chết rồi.

Kỳ thật về điểm mánh khóe nhỏ này của Dương Thư Thanh mọi người lòng biết rõ, cũng không thường hữu dụng, vì nữ nhân hậu trạch ngoài việc tranh đấu quyền lợi vinh sủng ra, chính là con nối dòng.

Có vững vàng trụ được hay không thì phải xem đến cá nhân có sức nhẫn nại cùng định lực.

Khương Nịnh Bảo là người đang mang thai, cũng muốn vì đứa nhỏ trong bụng tích phúc, một chút ý tưởng hãm hại đương nhiên đều không có, nàng ban đầu còn muốn cho Dương Thư Thanh ấm ức, sau lại nghĩ nghĩ liền bỏ qua.

nói thật, Khương Nịnh Bảo thật sự ngạc nhiên không hiểu vì sao đem thống hận lợi dụng đứa nhỏ để hãm hại người khác.

Nàng so với Dương Thư Thanh không giống, bản thân nàng ta chính là loại người thà nàng ta phụ người trong thiên hạ chứ không để người trong thiên hạ phụ mình, là loại hình nữ chính trong văn chương trạch đấu, chỉ cần đối với nàng ta có lợi, thì không chừa thủ đoạn nào tiến hành trả thù.

Xem ra nữ chính trọng sinh trong tiểu thuyết có tính cách như vậy đặt biệt thích.

Vì xuất hiện của nàng mà có biến số, nữ chính quang hoàn lần nữa bị suy yếu, nhưng là không thể khinh thường, xem ra Khương Nịnh Bảo làm một người có năng lực tiên tri, có khả năng đem những mưu kế được bày ra nắm tất cả trong tay khoái cảm hưởng thụ.

Hai người có tiên tri… Chính là long tranh hổ đấu, không phải gió đông thổi bạt gió tây, chính là gió tây áp đảo gió đông.

Xem ai cao tay hơn.

Khương Nịnh Bảo nghĩ đến chuyện đời trước của mình, bản thân chính là mang hào quang bất tử trênngười, ngay cả sau khi chết cũng có thể mang theo trí nhớ đầu thai, cùng nữ chính Dương Thư Thanh hẳn là xem như lực lượng ngang nhau.

sự thật chứng minh quả thật như thế.

Sau khi Xuân Hỉ từ Hoàng ma ma biết được chuyện phát sinh ở Vinh Hỉ đường, không thốt nên lời hỏi: “Phu nhân, ngài nói xem đại thiếu phu nhân đầu óc có bị nước vào hay không, biết rõ phu nhân và nàng ta không đối phó, còn gấp gáp đưa dao nhỏ, ở phía sau nàng ta không phải là đề phòng phu nhân sao?”

Khương Nịnh Bảo liếc liếc mắt nhìn Xuân Hỉ, cười nhẹ, không chút để ý nói: “Có lẽ đây là chỗ cao minh của Dương Thư Thanh, lấy lùi để tiến, đoán chắc ta sẽ không đáp ứng.”

Lời vừa nói ra, Khương Nịnh Bảo giật mình, đúng vậy, có lẽ đây mới là mục đích thực sự Dương Thư Thanh, tiêu trừ tất cả tai hoạ ngầm, thần sắc của nàng ta biến đổi có lẽ chỉ là dùng để che mờ mắt của nàng.

Nghĩ thông suốt điểm này, Khương Nịnh Bảo có nhiều hứng thú nở nụ cười.

Xuân Hỉ bỗng nhiên hiểu ra: “thì ra như vậy, đại thiếu phu nhân thực giảo hoạt.”

Xuân Nhạc mãnh liệt gật đầu, phụ họa một câu: “Thực giảo hoạt.”

Hoàng ma ma bưng canh gà bước vào nghe được Khương Nịnh Bảo đoán, nhịn không được cười ra tiếng, trong lòng lại có cái nhìn khác, bà cảm thấy đại thiếu phu nhân là người ác có dã tâm bừng bừng, phủ Định Quốc Công lục đục với nhau rất ít, nhưng bà là từ phủ Tề quốc công phủ bước ra, từ nhỏchính là tỳ nữ thân cận lão phu nhân, phủ Tề quốc công là nhà lớn sự nghiệp lớn, chuyện hậu viện tranh đấu càng thêm kịch liệt.

Tâm từ trên người đại thiếu phu, bà ngược lại là có thể đoán được.

Chỉ là muốn lợi dụng đứa nhỏ trong bụng vu oan hãm hại phu nhân, nếu thành công, thanh danh của của phu nhân sẽ thúi, nàng ta có thể dẫm xuống phu nhân mà thượng vị.

Thất bại đối với đại thiếu phu nhân mà nói, chỉ là tổn thất một một đứa trẻ, còn có thể làm cho Đại thiếu gia thương hại, ai lại nghi ngờ một cái một đứa trẻ.

Đáng tiếc đại thiếu phu nhân đến bây giờ còn không có thấy rõ địa vị của mình, chủ nhân chân chính phủ Định Quốc Công chỉ có thể là ba vị Định Quốc Công, phu nhân cùng lão phu nhân.

Có Định Quốc Công ở đây, nàng ta ép buộc như thế nào đi nữa cũng vô dụng.

Hoàng ma ma thu liễm suy nghĩ, đem canh gà đang bưng trong tay đem tới trước mặt Khương Nịnh Bảo: “Phu nhân, đây là đầu bếp trong phủ giỏi nhất trong việc nấu canh gà bổ dưỡng làm ra.”

Canh gà rất thơm, không một chút dầu mỡ.

Khương Nịnh Bảo uống một ngụm canh gà Hoàng ma ma bưng tới, cười khanh khách phân phó.

“Xuân Nhạc, em nói với Triệu quản gia, kêu ông ấy đưa khối băng nhiều thêm chút đến Cẩm Hoa viện, khí trời càng thêm nóng bức, vị kia ở Cẩm Hoa viện có thai, thân mình quý giá, ngàn vạn lần không nên nóng.”

Xuân Nhạc không cam không nguyện nghe theo, trong lòng không nhịn được nói thầm, phu nhân đối với kẻ thù là đại thiếu phu nhân qua tốt đi.

Khương Nịnh Bảo lắc đầu cười cười, Xuân Nhạc thật đúng là tánh tình trẻ con.

Lúc này, Định Quốc Công bước vào, Hoàng ma ma cùng Xuân Hỉ liền vội vàng lui ra ngoài, hắn bước nhanh tới, có chút lo lắng nhìn Khương Nịnh Bảo.

“Quốc Công Gia, ngươi làm sao vậy?”

Khương Nịnh Bảo kỳ quái hỏi.

Định Quốc Công ngồi ở giữa giường, đem người ôm vào trong ngực, yêu thương cúi đầu hôn hôn Khương Nịnh Bảo cái trán, “Nịnh Bảo, ta vừa hỏi đại phu một chút, đại phu nói nữ tử mang thai lúc đầu bình thường đều sẽ nôn nghén, nàng hiện tại khẩu vị có khỏe không, có thể ăn nổi sao?”

Khương Nịnh Bảo kinh ngạc, nàng thật không ngờ Định Quốc Công sẽ hỏi chuyện nữ tử mang thai với đại phu.

Chuyện được người quan tâm coi trọng cảm giác thật tốt.

Nàng tựa đầu tựa vào vai Định Quốc Công cười trả lời: “Khẩu vị của thiếp gần đây cũng không tệ lắm, ăn gì cũng được, chỉ là thích ăn những món có vị chua, ừ, chàng nên biết, mang thai mới hai tháng nên thiếp chưa có nôn nghén đâu.”

Điều này làm Khương Nịnh Bảo rất vui vẻ.

Định Quốc Công thoáng yên tâm, nhưng vẫn rất lo lắng, đại phu nói nữ tử nôn nghén lợi hại, rất gian nan, có lẽ bây giờ Nịnh Bảo thời gian mang thai quá ngắn, mới có thể chua có phản ứng nôn nghén.

“Quốc Công Gia, đừng lo lắng, dù cho đến lúc đó xuất hiện phản ứng nôn nghén cũng không có gì, cơ thể của ta vẫn khỏe.” Khương Nịnh Bảo ngẩng đầu nhìn trong mắt Định Quốc Công có lo lắng, khẽ cười một tiếng, ôn nhu nói.

Định Quốc Công đem Khương Nịnh Bảo ôm càng chặt hơn, cúi đầu hôn nhẹ lên tóc của nàng.

Dân chúng trong kinh thành hiện tại luôn bàn luận việc hoàng đế tuyển tú, nhưng gần đây lại là tin đồn trong nhà của phủ Định Quốc Công, tin tức Dương Thư Thanh mang thai truyền ra ngoài, chuyện vị phu nhân Định Quốc Công Khương Nịnh Bảo có nhân cách đưa đến nhiều người khen ngợi nhưng cũng không ít người có ý xấu nói ngược lại, cảm thấy vì Khương Nịnh Bảo tuyệt dục nênc hỉ có thể dựa vào điều này để làm tốt thanh danh.

Đại bộ phận cao môn đại hộ hậu trạch phụ nhân lại tán thưởng trong xen lẫn thở dài, Dương đại tiểu thư không phải kẻ dễ bắt nạt, Khương Nịnh Bảo thực hiện nhưng thật ra là tốt nhất.

An Viễn Hầu cùng phu nhân An Viễn Hầu biết được tin rất là vui mừng, phu nhân An Viễn Hầu lại tỉ mỉ chọn lựa đưa qua hai ma ma.

Dương Thư Thanh có thai, điều này chứng tỏ địa vị của nàng ta ở phủ Định Quốc Công càng cao hơn, An Viễn Hầu thì nghĩ tới càng nhiều, kỳ thật sau khi nữ nhi đính hôn, Thánh Thượng cho Định Quốc Công tứ hôn, hắn liền hối hận, chẳng may Định Quốc Công có con nối dòng, địa vị Tạ Cảnh Dực liền khó xử lí.

Ai ngờ quanh co ở phía sau, tiểu thư Khương Tứ trong ngày lại mặt bị người thiết kế hãm hại, ăn thức ăn có thả Hoa Vô Tử thành ra vô pháp sinh dục, An Viễn Hầu tâm đang treo lên cao được thả xuống.

Đích trưởng nữ của hắn vẫn có phúc khí.

Nay nữ nhi có bầu, An Viễn Hầu lại đắc chí vừa lòng.

Dương Uyển Linh sau khi biết được tin tức, nhìn trong gương đồng một khuôn mặt xinh đẹp tuyệt luân, khóe miệng nổi lên một tia cười lạnh.

Thế này mới có bầu, thai còn không có ngồi vững vàng, đã thông báo cho mọi người đều biết.

Lấy Dương Uyển Linh hiểu biết về Dương Thư Thanh, sự việc này khẳng định có khó hiểu.

Ngày mai nàng ta liền muốn tiến cung tổng tuyển cử.

Dương Uyển Linh trong mắt tràn đầy chờ mong, đây là cơ hội để nàng ta thoát khỏi phủ An Viễn Hầu, trong lòng nàng ta không chỉ một lần cảm tạ Càn Nguyên đế hạ chỉ tuyển tú, bằng không hôn sự của nàngta vẫn liên tục bị mẹ cả đắn đo.

Kỳ thật so với gả cho một người không thể chịu đựng, thà vào cung làm phi tử của Càn Nguyên đế.

Nhưng trước khi vào cung tuyển tú, nàng ta muốn đưa một phần đại lễ đến Dương Thư Thanh, Dương Uyển Linh đưa tay xoa xoa nhẹ vết sẹo nhỏ trên trán, cười lạnh một tiếng.

“Dương Thư Thanh, hy vọng ngươi thích quà tặng ở phía sau.”

Chọn tập
Bình luận