Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ! Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản

Lần đầu tiên khi Mimi hỏi Bliss có muốn trở thành phù dâu cho lễ cưới của cô không, Bliss đã rất ngạc nhiên. Hai cô gái chưa gặp nhau trong hơn một năm, và thật khó để là bạn nữa. Nhưng trông Mimi có vẻ thất vọng nên Bliss đành chấp nhận. Vì thế vào buổi sáng tháng mười nắng đẹp mà Jack và Mimi làm lễ ràng buộc, Bliss đến tiệm làm đầu sớm để làm tóc và trang điểm, theo lời Mimi yêu cầu.

Trinity Force và một vài cô cháu gái của những gia đình Hội Kín cao quý xúng xính xiêm y, đang ngồi đọc tạp chí và uống sâm panh. Mimi ngồi giữa bọn họ. Cô dâu mặc váy cưới màu tráng bằng nhung, trông đẹp tựa một bức tranh. Khuôn mặt cô được trang điểm tinh tế kiểu búp bê, với đôi môi màu đỏ rubi và đôi má phơn phớt hồng. Mái tóc màu bạch kim óng ả của cô được búi lại và giữ lại bằng một bông hoa màu trắng. Trông cô thật lộng lẫy.

– Bliss! Rất vui được gặp cậu! – Mimi nói.

– Ôi! Mình biết! Cậu hạnh phúc chứ? – Bliss hỏi, giọng giống hệt các cô gái “theo đuôi” Mimi – Cậu sắp làm lễ ràng buộc vào ngày hôm nay.

– Tới lúc rồi, cậu không nghĩ vậy sao? – Mimi gần như hét lên vậy. Bliss có thể ngửi thấy mùi rượu trong hơi thở của cô, nhưng có điều gì đó trong sự phấn khích của Mimi có vẻ… gắng gượng. Mimi cười thật khó khăn, khuôn mặt cô cứ như sắp vỡ ra vậy.

– Cậu lại đằng kia đi. Danilo sẽ chăm sóc cậu. Hãy nhớ, Danilo, hãy giúp bạn mình thành một cô gái đẹp nhưng không được đẹp hơn mình đâu đấy! – Mimi cười khúc khích.

– Này, dù sao thì, mình xin lỗi vì đã quên… hừm… nghi lễ tắm tửa – Bliss nói, cố gắng để không thấy ngượng ngùng.

– Đừng lo lắng. Giờ cậu ở đây và đó có là vấn đề gì đâu – Mimi nói với nụ cười rạng ngời. Cô ấy giống y hệt Mimi Force trước đây, Bliss nghĩ. Hoàn toàn rỗng tuếch, làm đẹp và cho mình là trung tâm, hay có thể lễ ràng buộc khiến cô ấy lo lắng.

Bliss đã lo lắng về buổi lễ. Cô hy vọng lễ ràng buộc sẽ diễn ra nhanh chóng để cô có thể tránh xa mọi người. Sau cuộc gặp với Vị khách hôm trước, cô cảm thấy bị lung lay, không kiên định và không cảm thấy an toàn chút nào. Không có nghĩa rằng, trong lý trí của mình, cô sẽ làm một việc khủng khiếp như là làm kẻ sát nhân giết hại người bạn tốt nhất của mình. Cô phải thuyết phục Schuyler rời New York sớm nhất có thể. Schuyler càng ở lâu trong thành phố, cô càng gặp nhiều nguy hiểm. Bliss phải giữ cho bạn mình được an toàn… và tránh xa cô. Nhưng cô vẫn chưa tìm ra được cách để làm việc đó, làm sao để nói chuyện với Schuyler mà Vị khách không thể phát hiện ra.

Ít nhất cô biết Schuyler sẽ không có mặt ở buổi lễ ràng buộc của Mimi, vì vậy hôm nay Bliss không cần quan tâm nhiều về điều đó. Dù là thế nhưng cô vẫn có chút lo lắng.

Nhà thiết kế làm thẳng tóc của Bliss và trang điểm rất dày, khi nhìn vào gương cô thật khó nhận ra chính mình. Mái tóc cô gần như dài tới khuỷu tay, nó rất dài và thẳng, khuôn mặt cô giống như một chiếc mặt nạ hoàn hảo, mặc dù lớp phấn có khiến da cô bị vàng một chút. Cô bắt taxi về nhà để có thể thay đồ, một chiếc váy quây dài màu đen. Cô phù dâu đúng kiểu là người không nên mặc thứ gì đẹp hơn trang phục của Mimi. Quay lên tầng mái, Bliss kiểm tra lần cuối cùng khuôn mặt trang điểm trước gương, cố gắng làm giảm bớt phấn màu đồng trên má. Dylan đâu nhỉ? Vị khách không cho anh lại gần cô, cô biết, và cô ghét cay ghét đắng ông vì điều đó. Liệu anh có đang bị giam giữ ở đâu đó? Và bị thương? Liệu tất cả có phải đều là lỗi của cô? Làm sao mà điều này lại xảy đến với cô? Cô có thể làm gì đây? Đôi khi cô cảm thấy như mình thực sự sắp phát điên.

Khi cô nhìn chằm chằm vào mình trước gương, cô phát hiện ra mình vẫn đeo miếng ngọc lục bảo mà Forsyth đưa cho cô hai năm về trước. Bùa của Lucifer. Cô chạm vào miếng đá lạnh, và rất khó khăn mới có thể tháo chuỗi vòng ra. Cô không muốn có thứ gì liên kết với cha mình. Cô quăng nó lên mặt bàn phòng thay đồ. Cô cảm thấy cứ như nó ăn sâu vào da thịt cô vậy, nhưng dĩ nhiên đó chỉ là những gì cô tưởng tượng.

Chẳng có ai để nói chuyện nữa cả. Không có Dylan. Không có Schuyler. Cô thật sự cô đơn. Cô rời phòng mình và tìm bó hoa mà người phụ trách làm hoa cưới của Mimi chuyển tới sáng nay. Một bó hoa chi chít những bông hoa loa kèn trắng. Cô nhấc nó lên và tìm thấy một chiếc phong bì nhỏ được nhét vào giữa những bông hoa, với tên cô ở bên ngoài.

Cô mở chiếc phong bì. Bên trong là một miếng kính mỏng. Khi cô chạm vào, nó đột nhiên biến thành một thanh gươm.

– Cái gì… – Bliss nói, lúng túng cầm cả bó hoa và thanh gươm. Cô đặt bó hoa xuống và nhìn rõ hơn thanh gươm. Nó trông thật quen. Đó là thanh gươm của Michael. Cùng một thanh gươm mà Jordan đã dùng để đâm cô. Nó làm gì ở đây vậy?

Khi cô đặt thanh gươm xuống, nó trở lại thành một miếng kính mỏng. Cô không thể để nó ở đây. Cô xếp nó lại vào bó hoa và rời nhà để tới buổi lễ.

Bình luận