Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Người giàu có nhất thành Babylon

Phần 5: Gặp gỡ nữ thần may mắn

Tác giả: George S. Clason

Từ sau khi Arkad kết thúc bảy ngày giảng dạy về phương thức làm giàu, Đền học trở thành nơi họp mặt của những người quyết tâm thoát khỏi đời nghèo khó.

Già có, trẻ có, nhưng đa số ở độ tuổi trung niên – họ hẹn nhau cùng họp lại ở đây để bàn bạc, thảo luận về con đườnglàm cho bản thân và vương quốc của họ trở nên giàu có, tất nhiên là dưới sự dẫn dắt của một người đầy kinh nghiệm và nhiệt huyết là vị thương gia giàu nhất thành Babylon.

Hôm ấy cũng như mọi ngày, mặt trời lên cao, đỏ rực như một trái cầu lửa khổng lồ thiêu cháy vạn vật. Không khí sa mạc nóng bỏng ấy vẫn không ngăn cản bước chân của Arkad đi đến diễn đàn quen thuộc của mình. Ở Đền học, bốn người đàn ông đang ngồi trên những tấm thảm nhỏ trải dưới nền nhà chờ những người khác đến.

Khi mọi người đã yên vị,Arkad lên tiếng:

– Ngày hôm nay, chúng ta sẽ thảo luận điều gì nào?

Sau vài giây do dự, một người dệt vải thân hình khá vạm vỡ khiêm tốn đứng dậy và đáp:

– Tôi có một vấn đề rất muốn mang ra bàn bạc, không biết ý ông và những người bạn ở đây như thế nào?

Nhận được sự khích lệ của mọi người, người thợ dệt vải nói tiếp:

– Chuyện là hôm qua, tôi tình cờ nhặt được một cái túi đựng vài đồng tiền vàng trên đường. Tôi thấy mình quả thật là một người may mắn và tôi rất muốn mình luôn gặp được những điều tương tự như thế. Vì vậy, tôi xin đề nghị mọi người hãy thảo luận vấn đề “Làm thế nào để thu hút sự may mắn?” với mục đích tìm hiểu những cách thức để thường xuyên có được sự may mắn.

– Đây là một chủ đề rất hay và đáng để chúng ta thảo luận. – Arkad nhận xét. – Vậy thì, các bạn hãy nói thử xem, làm thế nào để chúng ta tìm ra những cách thức nhằm thu hút sự may mắn đến với mỗi người?

– Đúng thế! Đúng thế! Hẳn phải có nhiều cách lắm chứ! – Nhiều người háo hức đáp lại.

Nghe vậy,Arkad nói tiếp:

– Để bắt đầu cuộc thảo luận, trước hết chúng ta cần nghe những câu chuyện về sự may mắn mà một số người đã từng gặp, như người thợ dệt vải của chúng ta ngẫu nhiên nhặt được vàng mà không cần một sự nỗ lực nào. Người nào có thể kể tiếp cho chúng tôi nghe về sự may mắn của mình không?

Bỗng nhiên, cả hội trường im lặng. Tất cả mọi người đều nhìn quanh và chờ đợi, nhưng vẫn không có ai lên tiếng.

– Không có ai hết sao? – Arkad hỏi lại. – Vậy loại may mắn này chắc chắn là ít khi xảy ra và chúng ta cũng rất hiếm gặp phải. Nếu thế, có người nào đưa ra đề xuất khác để chúng ta tiếp tục thảo luận không?

– Tôi xin có ý kiến! – Một người đàn ông trẻ tuổi ăn mặc tươm tất đứng dậy. – Khi nói về sự may mắn, phải chăng chúng ta thường nghĩ đến các sòng bài, nơi có nữ thần May Mắn phù hộ cho chúng ta thắng được nhiều tiền?

Người đàn ông vừa nói xong liền ngồi xuống, bỗng có một người khác lên tiếng:

– Xin đừng dừng lại!Anh hãy vui lòng nói tiếp đi! Có phải chính anh đã từng được vị nữ thần đó phù hộ và thắng bạc ở các sòng bài không?

Một người trẻ tuổi khác cũng hùa theo với giọng hài hước:

– Bạn có nhìn thấy bà ta ở đó không? Bạn có nhìn thấy bà ta điều khiển hột súc sắc để giúp bạn không?

– Một khởi đầu hay đấy! – Arkad ủng hộ. – Chúng ta tụ họp ở đây là để thảo luận, xem xét mọi khía cạnh của các vấn đề. Nếu chúng ta không biết đến các hoạt động của sòng bài, tức một mặt nào đó không biết đến khuynh hướng chung của những người muốn thử vận may khi bỏ ra một số tiền nhỏ nhằm hy vọng thắng được một số tiền lớn.

– Vấn đề này khiến tôi nhớ lại đợt cá cược đua ngựa ngày hôm qua. – Một người khác lên tiếng. – Nếu vị nữ thần ấy thường viếng thăm những sòng bài, thì chắc hẳn bà ta cũng không quên ghé đến những cuộc đua ngựa.

Chờ cho mọi người yên lặng,Arkad mỉm cười một cách độ lượng trước sự đùa cợt đó, rồi nói:

– Lý do gì khiến các bạn suy nghĩ rằng, vị nữ thần tốt bụng kia chú ý đến những trò đỏ đen trong sòng bài hay những phiếu cá cược trong các cuộc đua ngựa? Tôi vẫn luôn đi tìm vị nữ thần này, nhưng không phải ở trong sòng bài hay ở những cuộc đua ngựa – vì ở đó người ta thường thua nhiều hơn thắng – mà ở những công việc con người thường xuyên làm và tạo ra nhiều của cải giá trị cho bản thân.

Chẳng hạn như công việc cày cấy, trồng trọt, buôn bán, hay những nghề nghiệp chính đáng lương thiện khác… thì có cơ hội mang lại lợi lộc hơn nhiều so với những trò đỏ đen kia. Bạn nỗ lực làm việc càng nhiều thì số tiền thu nhập càng cao. Thực tế, có thể công việc kinh doanh không phải lúc nào cũng thuận lợi và mang lại lợi nhuận, vì thỉnh thoảng chúng ta cũng có những phán đoán sai lầm; hay nghề trồng trọt vẫn gặp khó khăn do thời tiết trở ngại; nhưng nhìn chung, nếu chúng ta kiên trì, chăm chỉ thì vẫn gặt hái được thành tựu.

Còn đối với những trò đỏ đen, cá cược kia, thật ra người chơi bao giờ cũng thua và chủ sòng bài bao giờ cũng thắng. Các bạn đều biết rằng khi chúng ta ném hột súc sắc xuống, nếu trúng thì chủ cái sẽ chung cho chúng ta gấp bốn lần số tiền ta đặt cược. Nhưng nếu trật, thì hẳn nhiên chúng ta thua đứt. Nhưng có một điểm quan trọng mà các bạn thường không biết, hay không nghĩ đến. Đó là hột súc sắc có sáu mặt, chúng ta chỉ thắng khi đặt trúng một trong sáu mặt đó; vì vậy, mỗi lần gieo hột súc sắc xuống, chúng ta phải mất đến năm lần may mắn, nhưng nếu trúng thì chúng ta chỉ được chung gấp bốn lần, có nghĩa là chỉ có bốn lần thắng cược. Mỗi lần gieo, chủ cái luôn cầm chắc phần thắng trong tay,ít nhất một khoản bằng một phần năm của số tiền đặt cược. Theo sự sắp đặt như thế, chắc chắn rằng người chơi bao giờ cũng thua.

– Nhưng thỉnh thoảng người chơi vẫn thắng được những khoản tiền kếch xù đó chứ!

– Một người nào đó lên tiếng phản đối.

-Thỉnh thoảng có như vậy! -Arkad nói. -Tuy nhiên,tôi xin hỏi các bạn rằng, bạn có chắc mình sẽ kiếm được tiền bằng cách này trước khi bị thua cháy túi hay không? Và nếu may mắn thắng được một vài lần, thì bạn nghĩ kiếm tiền theo cách như vậy có được thường xuyên không? Tôi quen biết rất nhiều người thành đạt ở Babylon, nhưng tôi không thể nào chỉ ra một người, dù chỉ một người duy nhất, đã khởi đầu sự nghiệp của mình bằng cách như thế. Đối với các vị đang có mặt tại đây, nếu có ai đã khởi sự thành công sự nghiệp của mình từ các sòng bài, tôi rất mong người bạn đó thẳng thắn cho biết câu chuyện của mình. Có phải thế không các vị?

Tất cả mọi người im lặng, không ai trả lời được câu hỏi của Arkad. Một lát sau, có người rụt rè lên tiếng:

– Điều ông vừa yêu cầu có bao gồm những người chủ sòng bài không? Arkad đáp:

– Nếu bạn nghĩ không có người nào khác ngoài những người này. Xin mọi người cho biết, có phải những chủ sòng bài vẫn thường do dự mỗi khi chúng ta hỏi về nguồn gốc thu nhập của họ không?

Đáp lại câu hỏi của Arkad chỉ là những tiếng ầm ừ khe khẽ của nhiều người. Thấy thế,Arkad nói tiếp:

– Chắc chắn rằng việc tìm kiếm may mắn ở sòng bài, ở những cuộc đua ngựa hay nhặt được cái túi rơi không đem lại sự giàu có và thành công lâu dài cho chúng ta. Vậy bây giờ chúng ta hãy thảo luận đến các công việc kinh doanh, buôn bán xem sao. Tôi cho rằng, một cuộc giao dịch làm ăn mang lại nhiều lợi nhuận không phải là sự may mắn tình cờ, mà đó là phần thưởng xứng đáng cho những nỗ lực của chúng ta. Có ai đề nghị vấn đề thảo luận khác không?

Arkad vừa dứt lời, một vị thương gia khá cao tuổi đứng lên xin nói:

– Xin quý vị thân hữu và ôngArkad đáng kính cho phép tôi nói ra suy nghĩ của mình. Nếu đúng như các vị đã bảo, việc tin tưởng vào các khả năngkhôn khéovà đầu óc tinh nhạy sẽ khiến chúng ta thành công trong các hoạt động kinh doanh, thì tại sao chúng ta không xem xét đến khía cạnh những cơ hội tình cờ có thể dẫn đến thành công và đem lại lợi nhuận khổng lồ? Có thể những dịp may rất hiếm khi xảy ra, nhưng thỉnh thoảng nó vẫn có. Chắc hẳn ở đây có rất nhiều người đã gặp trường hợp bị vuột khỏi tầm tay những cơ hội thành công. Vậy xin nhờ quý vị, những ai đã từng trải nghiệm sự việc trên hãy kể lại cho chúng tôi nghe được không?

– Đúng là một suy nghĩ tinh tế! -Arkad lên tiếng tán thưởng. – Vậy ai trong chúng ta đã từng gặp may mắn và đã để vuột mất nó?
Nhiều cánh tay giơ lên, trong đó có cả vị thương gia vừa nói kia. Arkad đề nghị:

– Vì ông là người đưa ra vấn đề này, nên trước hết chúng tôi rất mong nghe ý kiến của ông.

-Tôi rất vui lòng thuật lại một câuchuyện để quý vị thấy được một người cóthể tiến đến rất gần sự may mắn, nhưng sau đó lại bị vuột mất khiến anh ta vô cùng hối tiếc. Và người thương gia nọ bắt đầu kể.

“Nhiều năm trước đây, khi tôi còn trẻ và mới lập gia đình. Lúc ấy tôi còn chưa làm nghề kinh doanh mà hàng ngày vẫn đi làm công cho người khác để nuôi sống bản thân và gia đình của mình. Một ngày nọ, cha tôi hồ hởi tìm đến và thuyết phục tôi tham gia vào một vụ đầu tư. Ông nói rằng, con trai của người bạn thâm giao với ông đang dự định mua một mảnh đất khô cằn nằm không xa khu vực chúng tôi đang sống.

Người đó dự trù sau khi mua xong sẽ cho dựng ba guồng nước để đưa nước vào mảnh đất ấy, biến nó thành đất có thể trồng trọt được. Sau đó, anh ta sẽ phân mảnh đất ấy thành những lô nhỏ và bán cho những người cần xây nhà và trồng trọt.

Do chàng trai này có hoàn cảnh giống tôi, chỉ là một thanh niên làm việc kiếm sống hàng ngày và gia đình rất nghèo nên không đủ tài chính để thực hiện dự định đó. Vì vậy, anh ta quyết định rủ nhiều người bạn cùng góp vốn đầu tư. Kế hoạch này đã có mười hai người tham gia. Họ đều đang đi làm để nuôi sống gia đình, nên đồng ý trích ra một phần mười số tiền kiếm được góp vào công trình đó cho đến khi nào mảnh đất được bán lại. Số tiền thu được sẽ phân chia đúng theo tỷ lệ mà mỗi người góp vốn.

– Con trai à! – Cha tôi bảo. – Giờ con cần phải suy nghĩ và hành động chín chắn như một người đã trưởng thành. Cha mong con rút kinh nghiệm từ sai lầm của cha lúc còn trẻ để mạnh dạn bắt đầu xây dựng cho mình một tài sản có giá trị và được mọi người nể trọng.

– Điều này bản thân con cũng rất mong muốn cha à! – Tôi đáp lại.

– Vậy con hãy làm theo lời khuyên tốt đẹp của cha ngay bây giờ đi. Con nên làm công việc mà đáng lẽ ra cha phải làm khi ở vào độ tuổi của con. Từ số tiền kiếm được hàng tháng, con hãy trích ra một phần mười để tham gia vào những cuộc đầu tư kia. Đến khi bằng tuổi cha, con sẽ sở hữu được một tài sản có giá trị cho bản thân con.

– Con rất muốn trở thành một người giàu có. Con cũng cần kiếm được thật nhiều tiền để trang trải trong cuộc sống. Tuy vậy, con đang băn khoăn không biết có nên nghe theo lời khuyên bảo của cha hay không, bởi vì con vẫn còn rất trẻ và còn nhiều thời gian để làm mọi chuyện.

– Cha đã từng nghĩ như thế khi bằng tuổi của con, con trai ạ! Thế đấy, rồi nhiều năm trôi qua, cha chẳng thể làm được điều gì cả.

-Thời đại con đang sống khác thời trẻ của cha, cha à! Con sẽ tránh vết xe đổ của cha.

Xin cha đừng lo.

– Con đang có cơ hội may mắn lớn trong đời đó, con trai! Dịp may này sẽ giúp con trở nên giàu có, cha khuyên con đừng nên chậm trễ nữa. Ngay ngày mai, con hãy tới gặp và thương lượng với anh ta để góp một phần mười số tiền kiếm được của con vào kế hoạch ấy. Đây là một sự đầu tư quan trọng cho tương lai của con, vì vậy con hãy nhanh lên. Cơ hội không chờ đợi ai bao giờ. Hôm nay nó ở đây,nhưng ngày mai nó đến nơi khác rồi.Thế nên, con đừng bao giờ chậm trễ!

Mặc những lời khuyên lơn, thúc giục của cha, tôi vẫn lưỡng lự không thực hiện công việc đó. Và rồi, tôi bị cuốn hút vào những cái áo choàng đẹp, sang trọng ở ngoài chợ nên đã bỏ tiền ra mua hai cái cho tôi và vợ tôi. Nếu dành ra một phần mười số tiền kiếm được để đầu tư vào kế hoạch kia, thì tôi không thể mua được những cái áo đẹp như thế. Tại sao tôi phải hy sinh những sở thích của bản thân để làm những công việc mất nhiều thời gian như thế? Chính vì những suy nghĩ như vậy mà tôi đã không làm theo lời khuyên đầy kinh nghiệm quý báu của cha tôi. Sau một thời gian, quả thật công trình ấy đã mang lại lợi nhuận rất lớn và mỗi người tham gia vào kế hoạch đó đã thu được một khoản tiền gấp mười mấy lần số tiền vốn bỏ ra. Điều này khiến tôi vô cùng hối tiếc và thầm trách mình thật thiếu khôn ngoan, ngoan cố không nghe lời khuyên đúng đắn của cha mình. Câu chuyện của tôi là minh chứng cụ thể rằng tôi đã để vuột mất cơ hội làm giàu của mình.”

– Trong câu chuyện này, chúng ta thấy được may mắn sẽ đến với những ai biết đón nhận nó. – Người đàn ông ngồi bên cạnh vị thương gia vừa kể chuyện lên tiếng. – Việc một người tạo dựng được sản nghiệp luôn luôn có những bài học giá trị đáng để chúng ta học hỏi. Chúng ta có thể khởi nghiệp chỉ bằng một vài đồng bạc lẻ, hay bằng một số tiền trích ra từ khoản thu nhập nhỏ nhoi của mình. Như chính tôi chẳng hạn, tôi bắt đầu sự nghiệp làm giàu của mình khi còn là một cậu bé và đã mua một con bê cái với giá một đồng bạc. Cho đến bây giờ tôi đã sở hữu được một trang trại chăn nuôi gia súc có số lượng lên tới ngàn con.

Cơ hội khởi đầu cho sự giàu có có thể đến với bất kỳ ai, nhưng nó tùy thuộc vào việc con người có nắm bắt được cơ hội đó hay không và thực hiện như thế nào. Một là biết nắm bắt, quyết tâm thực hiện để đạt thành công và sở hữu được các tài sản có giá trị; hai là bỏ qua cơ hội hoặc không có ý chí thực hiện, để rồi suốt đời sống trong sự nghèo khó và hối tiếc.

– Tôi cũng xin được phát biểu về vấn đề này. – Một người khác lên tiếng – Tôi là người Syri. Mặc dù sử dụng ngôn ngữ của các bạn không thành thạo lắm, nhưng tôi rất muốn gọi đúng tên người bạn thương gia vừa rồi. Nếu tôi gọi tên người thương gia này theo ngôn ngữ của các bạn thì chắc chắn tôi phát âm không đúng, nhưng nếu tôi gọi bằng tiếng Syri, thì có lẽ các bạn sẽ không hiểu. Vậy thì, kính thưa tất cả quý vị, nếu muốn có một cái tên chung để gọi người cố tình né tránh hoặc không chịu làm việc nhằm đem lại lợi ích cho bản thân anh ta, thì các bạn gọi người đó là gì nhỉ?

– Một kẻ trì hoãn, ù lì. – Một giọng nói cất lên.

– Chính là như thế đó! – Người đến từ Syri huơ tay đồng tình một cách mạnh mẽ. Với tình trạng như thế, anh ta chỉ mất thời gian chờ đợi mà thôi. Khi dịp may đến, anh ta lại bảo mình đang có nhiều việc phải làm và xin hãy đợi đó. Anh ta không hề biết rằng, dịp may không chờ đợi một kẻ chậm chạp nào cả. Nếu người nào muốn nắm bắt cơ hội thì phải nhanh chân lên, phải quyết tâm thực hiện đến cùng mới mong tận dụng được ưu điểm của cơ hội đó. Do vậy, tôi khẳng định rằng bất cứ người nào chậm chạp, do dự trước một cơ hội tốt, thì đích thị đó là một kẻ ù lì một cách đáng tiếc, và chắc chắn là anh ta sẽ hối hận không khác gì người bạn thương gia lúc còn trẻ của chúng ta.

Vị thương gia đứng lên và cúi mình đáp lại:

– Tôi xin tỏ lòng kính phục bạn! Bạn đã không ngần ngại nói một cách thẳng thắn đến vấn đề đó.

– Để hiểu rõ vấn đề, chúng ta cần nghe càng nhiều càng tốt những kinh nghiệm khác nhau về sự may mắn.Ai có thể kể cho chúng tôi nghe nữa không? -Arkad hỏi.

– Tôi sẽ kể! – Một người đàn ông trung niên, mặc áo choàng màu đỏ đáp lại. – Tôi là một người thu mua gia súc, chủ yếu là lạc đà và ngựa, nhưng thỉnh thoảng tôi mua cả cừu và dê. Câu chuyện tôi sắp kể ra đây sẽ minh chứng một sự thật là dịp may hiếm có thường vụt qua rất nhanh – như trường hợp của tôi, nó chỉ đến trong một đêm, mặc dù tôi mong mỏi chờ đợi nó từ rất lâu. Và đáng tiếc là tôi đã để vuột mất nó. Đánh giá điều này như thế nào tùy thuộc vào các bạn.

Với giọng trầm ngâm như hồi tưởng lại quá khứ, ông ta kể lại:

“Vào một buổi chiều cách đây đã nhiều năm, trải qua một cuộc hành trình dài ngày gian khổ để tìm mua gia súc, tôi vẫn không muađược gì. Chán nản, mệt mỏi, tôi quay trở về Babylon và rất bực mình vì thấy cổng thành đã đóng chặt. Trong khi những người nô lệ của tôi căng lều ra để ngủ tạm qua đêm, tôi buồn bã và không ngủ được nên trở dậy đi hóng gió. Tình cờ, tôi gặp một người nông dân trung niên đang đi loanh quanh, có vẻ như rất sốt ruột và lo lắng vì một điều gì đó. Giống như chúng tôi, đoàn người của ông cũng đang ở bên ngoài thành.

– Kính thưa ông! – Người nông dân nói với tôi. – Nhìn bên ngoài, tôi đoán ông là một người thu mua gia súc. Nếu đúng như thế, tôi rất muốn bán cho ông toàn bộ bầy cừu béo tốt của tôi.Tôi từ phương xa tới, đang định sáng mai đem đàn cừunày vào thành để bán, nhưng vừa rồi tôi mới nhận được tin người vợ yêu quý của tôi hiện nay đang lâm bệnh nặng ở nhà. Tôi phải quay trở về càng sớm càng tốt nên muốn bán bầy cừu kia ngay lúc này. Mong ông mua giúp để tôi và các nô lệ của tôi được trở về ngay trong đêm nay.

Vào lúc đó, trời rất tối nên tôi không thể quan sát được bầy cừu của ông ấy, nhưng căn cứ vào tiếng kêu, tôi đoán số lượng cừu chắc phải rất nhiều.Tôi đã mất mười ngày rong ruổi vô ích mà vẫn không mua được gì cả. Vì thế, tôi rất hứng khởi trước lời đề nghị đó và thương lượng ngay với người nông dân. Do quá lo lắng, ông ấy đã đưa ra mức giá rất thấp so với giá thông thường rao bán một con cừu. Tôi đồng ý ngay. Bởi vì, tôi biết chắc vào sáng ngày mai, những người nô lệ của tôi có thể lùa cả bầy cừu qua cổng thành và bán với giá cao hơn rất nhiều.

Cuộc thương lượng kết thúc, tôi gọi những người nô lệ mang đuốc đến để đếm bầy cừu, vì theo người nông dân, số lượng cả bầy lên tới chín trăm con. Mặc dù đã rất cố gắng, nhưng chúng tôi không tài nào đếm được. Vì vậy, không biết xúi quẩy thế nào tôi lại bảo với ông ấy rằng, đợi đến ngày mai khi đếm xong, tôi sẽ thanh toán tiền cho ông ta.

– Xin làm ơn, thưa quý ông! – Ông ta khẩn khoản. – Ngài có thể trả cho tôi hai phần ba số tiền của chín trăm con cừu này cũng được, để tôi có thể khởi hành ngay bây giờ. Tôi sẽ để lại đây người nô lệ thông minh và hiểu biết nhất của tôi. Sáng ngày mai, cậu ta sẽ giúp ông đếm số cừu. Tôi rất tin cậy anh ta, và thường giao cho anh ta những việc quan trọng.Vì vậy, ông có thể điều chỉnh phần tiền phải trả còn lại, nếu có sai lệch về số lượng.

Nhưng do sự ngu tối và quá tính toán của mình, tôi đã nhất quyết không chịu đưa tiền như lời đề nghị của ông ấy ngay lúc đó. Cuộc giao dịch buônbáncủa tôi xem như chấm dứt. Vào sáng sớm hôm sau, trước khi tôi thức dậy, các cổng thành đã mở và có bốn người đã tìm đến mua bầy cừu của người nông dân ấy. Họ là những người thu mua gia súc giống tôi. Nhìn thấy bầy cừu, họ rất ưng ý nên đã trả với giá rất cao – cao gấp ba lần so với giá người nông dân nài nỉ bán cho tôi vào tối hôm qua. Những người này cho biết, do vương quốc đang bị giặc đe dọa bao vây mà lương thực trong thành không có dự trữ nhiều, nên họ mua gia súc, gia cầm thay thế. Điều đó đồng nghĩa với việc tôi đã để mất một cơ hội buôn bán mang lại lợi nhuận rất lớn. Vậy có phải dịp may hiếm có đã vuột khỏi tầm tay của tôi không?”

– Đây là một câu chuyện khá đặc biệt. -Arkad nhận định. – Nó đã cho chúng ta một bài học về sự khôn ngoan. Mọi người có thấy như thế không?

– Đúng vậy! – Một người thợ làm yên ngựa khả kính góp lời. – Khôn ngoan là phải nắm bắt và đáp ứng ngay mọi yêu cầu của cơ hội khi chúng ta nhận thấy rõ kết quả của nó sẽ đem lại nhiều điều tốt đẹp. Trong việc buôn bán, nếu có một cuộc thương lượng đi đến thành công và chắc chắn mang lại lợi nhuận, thì bạn cần phải bảo vệ thành quả của mình, tránh những suy nghĩ do dự hay thiếu tự tin của bản thân, đồng thời cảnh giác với những ý kiến can thiệp của người khác. Dĩ nhiên, chọn điều sai là do chúng ta ngu ngốc. Còn nếu chọn điều đúng mà chúng ta lại có khuynh hướng do dự, lưỡng lự và phân vân suy tính thì chỉ khiến dịp may trôi qua mất. Phán đoán đầu tiên thường là phán đoán tốt nhất của tôi. Tuy nhiên, thường trong các cuộc thương lượng, tôi vẫn luôn cảm thấy khó khăn khi tự thuyết phục mình tin theo những phán đoán đó. Bởi vậy, cũng giống như một sự tự bảo vệ mình nhằm chống lại những điểm yếu kém của bản thân, trong những cuộc thương lượng, tôi luôn phân tích tình hình để tìm ra những ưu điểm nhăm củng cố lòng tự tin của mình. Làm như thế tôi sẽ tránh được sự hối tiếc về sau và luôn nắm bắt được những dịp may đến với mình.

– Cám ơn anh! Tôi xin được nói tiếp. – Người đến từ Syri đứng dậy. – Những câu chuyện này rất giống nhau, bởi vì mỗi lần cơ may vuột mất đều có những lý do tương tự. Nhưng tại sao mỗi lần đối diện với dịp may, chúng ta thường do dự và thối lui, chứ không nghĩ rằng đây là dịp tốt cần phải nắm lấy. Phải chăng nếu chúng ta cứ suy nghĩ theo xu hướng như thế thì chúng ta sẽ không thành công?

– Anh nói rất đúng, anh bạn ạ! – Người thu mua gia súc đáp lời. – Trong hai câu chuyện trên, dịp may vụt khỏi tầm tay là do sự trì hoãn của chúng ta. Điều đó cho thấy tính do dự vẫn luôn tồn tại trong tất cả mọi người, trong khi chúng ta lại luôn mong muốn được thành đạt và giàu có. Và thế là khi các dịp may đến, do tính do dự, ù lì nên chúng ta đã không chịu nắm bắt. Nếu hiểu như vậy thì quả thật tính khí của chúng ta đã trở thành kẻ thù tệ hại nhất của chính chúng ta.

Lúc còn trẻ, tôi đã không nhận ra được điều đó. Những lời nói của người bạn đến từ Syri quả thật rất sâu sắc. Trước đây tôi nghĩ mình để lỡ nhiều cơ hội kinh doanh là do khả năng phán đoán của tôi rất tệ. Về sau tôi lại tin rằng, đó là do trí não đần độn của mình. Nhưng cuối cùng tôi cũng nhận ra được sự thật, đó là do thói quen trì hoãn, chậm chạp, không bắt kịp yêu cầu của thực tế phải ra quyết định nhanh chóng để hành động giành lấy thành công. Khi hiểu ra sự việc, tôi đã thật sự hối tiếc và thấy rõ tác hại của tính ù lì trong bản thân mình. Do đó, tôi đã tìm cách thoát ra khỏi kẻ thù kia để vươn lên và đạt được những thành quả như hiện nay.

– Cám ơn anh! Tôi có một câu hỏi muốn nhờ vị thương gia trả lời giúp. – Người bạn đến từ Syri nói tiếp. – Nhìn dáng vẻ ngày nay, tôi nghĩ ông đã là một người rất thành đạt. Vậy hãy nói cho chúng tôi biết, ông đã chống lại tính ù lì của mình như thế nào?

Người thương gia từ tốn trả lời:

– Đối với tôi, tính ù lì là một kẻ thù luôn rình rập, chờ dịp để gây cản trở cho công việc. Câu chuyệnban nãy tôi kể cho các bạn nghe chỉ là một trong những câu chuyệnmà tôi đã từng trải qua, cho thấy bản thân tôi cũng đã bỏ lỡ rất nhiều cơ hội tốt trong cuộc đời mình. Bạn thấy đó, chúng ta không thể để kẻ trộm vào khuân những bồ lúa của mình, cũng không ai muốn để đối thủ phỗng tay trên những khách hàng tiềm năng có thể đem lại nguồn lợi cho mình. Một khi tôi đã nhận thức được tác hại của những hành vi đó thì tôi sẽ loại bỏ ngay. Phải cải thiện bản tính do dự, trì trệ của bản thân thì chúng ta mới có thể làm giàu được.

– Ý kiến của ông thế nào, hỡi ông Arkad đáng kính? Bởi vì ông là người giàu có nhất ở Babylon, nên nhiều người thường bảo ông là con người may mắn. Nhưng thật ra nếu chúng ta không chiến thắng được bản tính ù lì, trì trệ của bản thân, thì chúng ta không thể đạt được những thành công và trở nên giàu có. Ông có đồng ý với tôi như vậy không?

– Hoàn toàn đúng như thế anh bạn ạ! – Arkad thừa nhận. – Trong suốt cuộc đời, tôi đã từng chứngkiến rất nhiều người theo đuổi chí hướng riêng của họ trong các lĩnh vực như kinh doanh thương mại, khoa học, nghệ thuật; và không ít người trong số đó đã đạt được thành công. Tôi có thể khẳng định rằng, cơ hội may mắn dành cho mọi người là như nhau, nhưng chỉ một số người là nắm bắt được vận may và trở nên thành công. Còn nhiều người khác, thường là vì do dự, toan tính thiệt hơn mà khiến cho cơ hội trôi qua, để rồi cuộc sống của họ vẫn không có một sự thay đổi nào cả.Họ vẫn nghèođói, vất vả và lam lũ, có khi suốt cả cuộc đời vẫn không thoát khỏi cuộc sống cơ cực đó.

Arkad quay về phía người dệt vải và nói tiếp:

-Anh đã gợi ý cho chúng ta một đề tài thảo luận rất hay. Vậy anh nghĩ như thế nào về sự may mắn?

– Tôi muốn nhìn sự may mắn ở một khía cạnh khác. Trước đây, tôi nghĩ rằng nó là điều mà ai cũng mong ước và nó có thể xảy ra không cần bất cứ sự nỗ lực nào của con người. Nhưng bây giờ, qua cuộc thảo luận rất thú vị vừa rồi, tôi đã nhận thức được sự may mắn không phải cứ chờ đợi là có được. Mà để được may mắn, chúng ta cần phải biết cách nắm lấy những cơ hội tốt và quyết tâm thực hiện ngay. Do vậy trong tương lai, tôi sẽ cố gắng hết sức mình để nắm chắc những cơ hội tốt khi nó đến với tôi.

-Anh đã tiếp thu rất tốt những vấn đề mà chúng ta vừa thảo luận. -Arkad đáp lại. Dịp may thường đem đến cho chúng ta những cơ hội rất ít khi lặp lại lần thứ hai. Người bạn thương gia của chúng ta đã có một dịp may hiếm có nhưng lại không biết cách nắm lấy nó và tất nhiên đã bỏ lỡ một cơ hội có thể đem lại sự giàu có cho anh ấy. Người bạn mua gia súc của chúng ta cũng vậy, đáng lẽ anh ta có thể thu được một khoản lợi nhuận rất lớn nếu thực hiện ngay việc mua bầy cừu.

Vậy là chúng ta đã thảo luận rất nhiều về vấn đề này để tìm ra những phương thức thu hút sự may mắn đến với chúng ta. Tôi thiết nghĩ, bây giờ chúng ta đã tìm ra phương thức đóvà thông qua nóchúng ta biết một sự thật về sự may mắn.Đó là: Sự may mắncóthể thu hút được nếu chúng ta biết nắm lấy cơ hội.

Các bạn hãy nhớ điều này, nếu chúng ta biết cách nắm lấy những cơ hội tốt đến với mình, tức là đã thu hút được sự may mắn và nếu bạn quyết định hành động đúng lúc, thì nó sẽ đưa bạn tới đỉnh cao của sự thành công mà bạn mong đợi nhất.

Từ sau khi Arkad kết thúc bảy ngày giảng dạy về phương thức làm giàu, Đền học trở thành nơi họp mặt của những người quyết tâm thoát khỏi đời nghèo khó.

Già có, trẻ có, nhưng đa số ở độ tuổi trung niên – họ hẹn nhau cùng họp lại ở đây để bàn bạc, thảo luận về con đườnglàm cho bản thân và vương quốc của họ trở nên giàu có, tất nhiên là dưới sự dẫn dắt của một người đầy kinh nghiệm và nhiệt huyết là vị thương gia giàu nhất thành Babylon.

Hôm ấy cũng như mọi ngày, mặt trời lên cao, đỏ rực như một trái cầu lửa khổng lồ thiêu cháy vạn vật. Không khí sa mạc nóng bỏng ấy vẫn không ngăn cản bước chân của Arkad đi đến diễn đàn quen thuộc của mình. Ở Đền học, bốn người đàn ông đang ngồi trên những tấm thảm nhỏ trải dưới nền nhà chờ những người khác đến.

Khi mọi người đã yên vị,Arkad lên tiếng:

– Ngày hôm nay, chúng ta sẽ thảo luận điều gì nào?

Sau vài giây do dự, một người dệt vải thân hình khá vạm vỡ khiêm tốn đứng dậy và đáp:

– Tôi có một vấn đề rất muốn mang ra bàn bạc, không biết ý ông và những người bạn ở đây như thế nào?

Nhận được sự khích lệ của mọi người, người thợ dệt vải nói tiếp:

– Chuyện là hôm qua, tôi tình cờ nhặt được một cái túi đựng vài đồng tiền vàng trên đường. Tôi thấy mình quả thật là một người may mắn và tôi rất muốn mình luôn gặp được những điều tương tự như thế. Vì vậy, tôi xin đề nghị mọi người hãy thảo luận vấn đề “Làm thế nào để thu hút sự may mắn?” với mục đích tìm hiểu những cách thức để thường xuyên có được sự may mắn.

– Đây là một chủ đề rất hay và đáng để chúng ta thảo luận. – Arkad nhận xét. – Vậy thì, các bạn hãy nói thử xem, làm thế nào để chúng ta tìm ra những cách thức nhằm thu hút sự may mắn đến với mỗi người?

– Đúng thế! Đúng thế! Hẳn phải có nhiều cách lắm chứ! – Nhiều người háo hức đáp lại.

Nghe vậy,Arkad nói tiếp:

– Để bắt đầu cuộc thảo luận, trước hết chúng ta cần nghe những câu chuyện về sự may mắn mà một số người đã từng gặp, như người thợ dệt vải của chúng ta ngẫu nhiên nhặt được vàng mà không cần một sự nỗ lực nào. Người nào có thể kể tiếp cho chúng tôi nghe về sự may mắn của mình không?

Bỗng nhiên, cả hội trường im lặng. Tất cả mọi người đều nhìn quanh và chờ đợi, nhưng vẫn không có ai lên tiếng.

– Không có ai hết sao? – Arkad hỏi lại. – Vậy loại may mắn này chắc chắn là ít khi xảy ra và chúng ta cũng rất hiếm gặp phải. Nếu thế, có người nào đưa ra đề xuất khác để chúng ta tiếp tục thảo luận không?

– Tôi xin có ý kiến! – Một người đàn ông trẻ tuổi ăn mặc tươm tất đứng dậy. – Khi nói về sự may mắn, phải chăng chúng ta thường nghĩ đến các sòng bài, nơi có nữ thần May Mắn phù hộ cho chúng ta thắng được nhiều tiền?

Người đàn ông vừa nói xong liền ngồi xuống, bỗng có một người khác lên tiếng:

– Xin đừng dừng lại!Anh hãy vui lòng nói tiếp đi! Có phải chính anh đã từng được vị nữ thần đó phù hộ và thắng bạc ở các sòng bài không?

Một người trẻ tuổi khác cũng hùa theo với giọng hài hước:

– Bạn có nhìn thấy bà ta ở đó không? Bạn có nhìn thấy bà ta điều khiển hột súc sắc để giúp bạn không?

– Một khởi đầu hay đấy! – Arkad ủng hộ. – Chúng ta tụ họp ở đây là để thảo luận, xem xét mọi khía cạnh của các vấn đề. Nếu chúng ta không biết đến các hoạt động của sòng bài, tức một mặt nào đó không biết đến khuynh hướng chung của những người muốn thử vận may khi bỏ ra một số tiền nhỏ nhằm hy vọng thắng được một số tiền lớn.

– Vấn đề này khiến tôi nhớ lại đợt cá cược đua ngựa ngày hôm qua. – Một người khác lên tiếng. – Nếu vị nữ thần ấy thường viếng thăm những sòng bài, thì chắc hẳn bà ta cũng không quên ghé đến những cuộc đua ngựa.

Chờ cho mọi người yên lặng,Arkad mỉm cười một cách độ lượng trước sự đùa cợt đó, rồi nói:

– Lý do gì khiến các bạn suy nghĩ rằng, vị nữ thần tốt bụng kia chú ý đến những trò đỏ đen trong sòng bài hay những phiếu cá cược trong các cuộc đua ngựa? Tôi vẫn luôn đi tìm vị nữ thần này, nhưng không phải ở trong sòng bài hay ở những cuộc đua ngựa – vì ở đó người ta thường thua nhiều hơn thắng – mà ở những công việc con người thường xuyên làm và tạo ra nhiều của cải giá trị cho bản thân.

Chẳng hạn như công việc cày cấy, trồng trọt, buôn bán, hay những nghề nghiệp chính đáng lương thiện khác… thì có cơ hội mang lại lợi lộc hơn nhiều so với những trò đỏ đen kia. Bạn nỗ lực làm việc càng nhiều thì số tiền thu nhập càng cao. Thực tế, có thể công việc kinh doanh không phải lúc nào cũng thuận lợi và mang lại lợi nhuận, vì thỉnh thoảng chúng ta cũng có những phán đoán sai lầm; hay nghề trồng trọt vẫn gặp khó khăn do thời tiết trở ngại; nhưng nhìn chung, nếu chúng ta kiên trì, chăm chỉ thì vẫn gặt hái được thành tựu.

Còn đối với những trò đỏ đen, cá cược kia, thật ra người chơi bao giờ cũng thua và chủ sòng bài bao giờ cũng thắng. Các bạn đều biết rằng khi chúng ta ném hột súc sắc xuống, nếu trúng thì chủ cái sẽ chung cho chúng ta gấp bốn lần số tiền ta đặt cược. Nhưng nếu trật, thì hẳn nhiên chúng ta thua đứt. Nhưng có một điểm quan trọng mà các bạn thường không biết, hay không nghĩ đến. Đó là hột súc sắc có sáu mặt, chúng ta chỉ thắng khi đặt trúng một trong sáu mặt đó; vì vậy, mỗi lần gieo hột súc sắc xuống, chúng ta phải mất đến năm lần may mắn, nhưng nếu trúng thì chúng ta chỉ được chung gấp bốn lần, có nghĩa là chỉ có bốn lần thắng cược. Mỗi lần gieo, chủ cái luôn cầm chắc phần thắng trong tay,ít nhất một khoản bằng một phần năm của số tiền đặt cược. Theo sự sắp đặt như thế, chắc chắn rằng người chơi bao giờ cũng thua.

– Nhưng thỉnh thoảng người chơi vẫn thắng được những khoản tiền kếch xù đó chứ!

– Một người nào đó lên tiếng phản đối.

-Thỉnh thoảng có như vậy! -Arkad nói. -Tuy nhiên,tôi xin hỏi các bạn rằng, bạn có chắc mình sẽ kiếm được tiền bằng cách này trước khi bị thua cháy túi hay không? Và nếu may mắn thắng được một vài lần, thì bạn nghĩ kiếm tiền theo cách như vậy có được thường xuyên không? Tôi quen biết rất nhiều người thành đạt ở Babylon, nhưng tôi không thể nào chỉ ra một người, dù chỉ một người duy nhất, đã khởi đầu sự nghiệp của mình bằng cách như thế. Đối với các vị đang có mặt tại đây, nếu có ai đã khởi sự thành công sự nghiệp của mình từ các sòng bài, tôi rất mong người bạn đó thẳng thắn cho biết câu chuyện của mình. Có phải thế không các vị?

Tất cả mọi người im lặng, không ai trả lời được câu hỏi của Arkad. Một lát sau, có người rụt rè lên tiếng:

– Điều ông vừa yêu cầu có bao gồm những người chủ sòng bài không? Arkad đáp:

– Nếu bạn nghĩ không có người nào khác ngoài những người này. Xin mọi người cho biết, có phải những chủ sòng bài vẫn thường do dự mỗi khi chúng ta hỏi về nguồn gốc thu nhập của họ không?

Đáp lại câu hỏi của Arkad chỉ là những tiếng ầm ừ khe khẽ của nhiều người. Thấy thế,Arkad nói tiếp:

– Chắc chắn rằng việc tìm kiếm may mắn ở sòng bài, ở những cuộc đua ngựa hay nhặt được cái túi rơi không đem lại sự giàu có và thành công lâu dài cho chúng ta. Vậy bây giờ chúng ta hãy thảo luận đến các công việc kinh doanh, buôn bán xem sao. Tôi cho rằng, một cuộc giao dịch làm ăn mang lại nhiều lợi nhuận không phải là sự may mắn tình cờ, mà đó là phần thưởng xứng đáng cho những nỗ lực của chúng ta. Có ai đề nghị vấn đề thảo luận khác không?

Arkad vừa dứt lời, một vị thương gia khá cao tuổi đứng lên xin nói:

– Xin quý vị thân hữu và ôngArkad đáng kính cho phép tôi nói ra suy nghĩ của mình. Nếu đúng như các vị đã bảo, việc tin tưởng vào các khả năngkhôn khéovà đầu óc tinh nhạy sẽ khiến chúng ta thành công trong các hoạt động kinh doanh, thì tại sao chúng ta không xem xét đến khía cạnh những cơ hội tình cờ có thể dẫn đến thành công và đem lại lợi nhuận khổng lồ? Có thể những dịp may rất hiếm khi xảy ra, nhưng thỉnh thoảng nó vẫn có. Chắc hẳn ở đây có rất nhiều người đã gặp trường hợp bị vuột khỏi tầm tay những cơ hội thành công. Vậy xin nhờ quý vị, những ai đã từng trải nghiệm sự việc trên hãy kể lại cho chúng tôi nghe được không?

– Đúng là một suy nghĩ tinh tế! -Arkad lên tiếng tán thưởng. – Vậy ai trong chúng ta đã từng gặp may mắn và đã để vuột mất nó?
Nhiều cánh tay giơ lên, trong đó có cả vị thương gia vừa nói kia. Arkad đề nghị:

– Vì ông là người đưa ra vấn đề này, nên trước hết chúng tôi rất mong nghe ý kiến của ông.

-Tôi rất vui lòng thuật lại một câuchuyện để quý vị thấy được một người cóthể tiến đến rất gần sự may mắn, nhưng sau đó lại bị vuột mất khiến anh ta vô cùng hối tiếc. Và người thương gia nọ bắt đầu kể.

“Nhiều năm trước đây, khi tôi còn trẻ và mới lập gia đình. Lúc ấy tôi còn chưa làm nghề kinh doanh mà hàng ngày vẫn đi làm công cho người khác để nuôi sống bản thân và gia đình của mình. Một ngày nọ, cha tôi hồ hởi tìm đến và thuyết phục tôi tham gia vào một vụ đầu tư. Ông nói rằng, con trai của người bạn thâm giao với ông đang dự định mua một mảnh đất khô cằn nằm không xa khu vực chúng tôi đang sống.

Người đó dự trù sau khi mua xong sẽ cho dựng ba guồng nước để đưa nước vào mảnh đất ấy, biến nó thành đất có thể trồng trọt được. Sau đó, anh ta sẽ phân mảnh đất ấy thành những lô nhỏ và bán cho những người cần xây nhà và trồng trọt.

Do chàng trai này có hoàn cảnh giống tôi, chỉ là một thanh niên làm việc kiếm sống hàng ngày và gia đình rất nghèo nên không đủ tài chính để thực hiện dự định đó. Vì vậy, anh ta quyết định rủ nhiều người bạn cùng góp vốn đầu tư. Kế hoạch này đã có mười hai người tham gia. Họ đều đang đi làm để nuôi sống gia đình, nên đồng ý trích ra một phần mười số tiền kiếm được góp vào công trình đó cho đến khi nào mảnh đất được bán lại. Số tiền thu được sẽ phân chia đúng theo tỷ lệ mà mỗi người góp vốn.

– Con trai à! – Cha tôi bảo. – Giờ con cần phải suy nghĩ và hành động chín chắn như một người đã trưởng thành. Cha mong con rút kinh nghiệm từ sai lầm của cha lúc còn trẻ để mạnh dạn bắt đầu xây dựng cho mình một tài sản có giá trị và được mọi người nể trọng.

– Điều này bản thân con cũng rất mong muốn cha à! – Tôi đáp lại.

– Vậy con hãy làm theo lời khuyên tốt đẹp của cha ngay bây giờ đi. Con nên làm công việc mà đáng lẽ ra cha phải làm khi ở vào độ tuổi của con. Từ số tiền kiếm được hàng tháng, con hãy trích ra một phần mười để tham gia vào những cuộc đầu tư kia. Đến khi bằng tuổi cha, con sẽ sở hữu được một tài sản có giá trị cho bản thân con.

– Con rất muốn trở thành một người giàu có. Con cũng cần kiếm được thật nhiều tiền để trang trải trong cuộc sống. Tuy vậy, con đang băn khoăn không biết có nên nghe theo lời khuyên bảo của cha hay không, bởi vì con vẫn còn rất trẻ và còn nhiều thời gian để làm mọi chuyện.

– Cha đã từng nghĩ như thế khi bằng tuổi của con, con trai ạ! Thế đấy, rồi nhiều năm trôi qua, cha chẳng thể làm được điều gì cả.

-Thời đại con đang sống khác thời trẻ của cha, cha à! Con sẽ tránh vết xe đổ của cha.

Xin cha đừng lo.

– Con đang có cơ hội may mắn lớn trong đời đó, con trai! Dịp may này sẽ giúp con trở nên giàu có, cha khuyên con đừng nên chậm trễ nữa. Ngay ngày mai, con hãy tới gặp và thương lượng với anh ta để góp một phần mười số tiền kiếm được của con vào kế hoạch ấy. Đây là một sự đầu tư quan trọng cho tương lai của con, vì vậy con hãy nhanh lên. Cơ hội không chờ đợi ai bao giờ. Hôm nay nó ở đây,nhưng ngày mai nó đến nơi khác rồi.Thế nên, con đừng bao giờ chậm trễ!

Mặc những lời khuyên lơn, thúc giục của cha, tôi vẫn lưỡng lự không thực hiện công việc đó. Và rồi, tôi bị cuốn hút vào những cái áo choàng đẹp, sang trọng ở ngoài chợ nên đã bỏ tiền ra mua hai cái cho tôi và vợ tôi. Nếu dành ra một phần mười số tiền kiếm được để đầu tư vào kế hoạch kia, thì tôi không thể mua được những cái áo đẹp như thế. Tại sao tôi phải hy sinh những sở thích của bản thân để làm những công việc mất nhiều thời gian như thế? Chính vì những suy nghĩ như vậy mà tôi đã không làm theo lời khuyên đầy kinh nghiệm quý báu của cha tôi. Sau một thời gian, quả thật công trình ấy đã mang lại lợi nhuận rất lớn và mỗi người tham gia vào kế hoạch đó đã thu được một khoản tiền gấp mười mấy lần số tiền vốn bỏ ra. Điều này khiến tôi vô cùng hối tiếc và thầm trách mình thật thiếu khôn ngoan, ngoan cố không nghe lời khuyên đúng đắn của cha mình. Câu chuyện của tôi là minh chứng cụ thể rằng tôi đã để vuột mất cơ hội làm giàu của mình.”

– Trong câu chuyện này, chúng ta thấy được may mắn sẽ đến với những ai biết đón nhận nó. – Người đàn ông ngồi bên cạnh vị thương gia vừa kể chuyện lên tiếng. – Việc một người tạo dựng được sản nghiệp luôn luôn có những bài học giá trị đáng để chúng ta học hỏi. Chúng ta có thể khởi nghiệp chỉ bằng một vài đồng bạc lẻ, hay bằng một số tiền trích ra từ khoản thu nhập nhỏ nhoi của mình. Như chính tôi chẳng hạn, tôi bắt đầu sự nghiệp làm giàu của mình khi còn là một cậu bé và đã mua một con bê cái với giá một đồng bạc. Cho đến bây giờ tôi đã sở hữu được một trang trại chăn nuôi gia súc có số lượng lên tới ngàn con.

Cơ hội khởi đầu cho sự giàu có có thể đến với bất kỳ ai, nhưng nó tùy thuộc vào việc con người có nắm bắt được cơ hội đó hay không và thực hiện như thế nào. Một là biết nắm bắt, quyết tâm thực hiện để đạt thành công và sở hữu được các tài sản có giá trị; hai là bỏ qua cơ hội hoặc không có ý chí thực hiện, để rồi suốt đời sống trong sự nghèo khó và hối tiếc.

– Tôi cũng xin được phát biểu về vấn đề này. – Một người khác lên tiếng – Tôi là người Syri. Mặc dù sử dụng ngôn ngữ của các bạn không thành thạo lắm, nhưng tôi rất muốn gọi đúng tên người bạn thương gia vừa rồi. Nếu tôi gọi tên người thương gia này theo ngôn ngữ của các bạn thì chắc chắn tôi phát âm không đúng, nhưng nếu tôi gọi bằng tiếng Syri, thì có lẽ các bạn sẽ không hiểu. Vậy thì, kính thưa tất cả quý vị, nếu muốn có một cái tên chung để gọi người cố tình né tránh hoặc không chịu làm việc nhằm đem lại lợi ích cho bản thân anh ta, thì các bạn gọi người đó là gì nhỉ?

– Một kẻ trì hoãn, ù lì. – Một giọng nói cất lên.

– Chính là như thế đó! – Người đến từ Syri huơ tay đồng tình một cách mạnh mẽ. Với tình trạng như thế, anh ta chỉ mất thời gian chờ đợi mà thôi. Khi dịp may đến, anh ta lại bảo mình đang có nhiều việc phải làm và xin hãy đợi đó. Anh ta không hề biết rằng, dịp may không chờ đợi một kẻ chậm chạp nào cả. Nếu người nào muốn nắm bắt cơ hội thì phải nhanh chân lên, phải quyết tâm thực hiện đến cùng mới mong tận dụng được ưu điểm của cơ hội đó. Do vậy, tôi khẳng định rằng bất cứ người nào chậm chạp, do dự trước một cơ hội tốt, thì đích thị đó là một kẻ ù lì một cách đáng tiếc, và chắc chắn là anh ta sẽ hối hận không khác gì người bạn thương gia lúc còn trẻ của chúng ta.

Vị thương gia đứng lên và cúi mình đáp lại:

– Tôi xin tỏ lòng kính phục bạn! Bạn đã không ngần ngại nói một cách thẳng thắn đến vấn đề đó.

– Để hiểu rõ vấn đề, chúng ta cần nghe càng nhiều càng tốt những kinh nghiệm khác nhau về sự may mắn.Ai có thể kể cho chúng tôi nghe nữa không? -Arkad hỏi.

– Tôi sẽ kể! – Một người đàn ông trung niên, mặc áo choàng màu đỏ đáp lại. – Tôi là một người thu mua gia súc, chủ yếu là lạc đà và ngựa, nhưng thỉnh thoảng tôi mua cả cừu và dê. Câu chuyện tôi sắp kể ra đây sẽ minh chứng một sự thật là dịp may hiếm có thường vụt qua rất nhanh – như trường hợp của tôi, nó chỉ đến trong một đêm, mặc dù tôi mong mỏi chờ đợi nó từ rất lâu. Và đáng tiếc là tôi đã để vuột mất nó. Đánh giá điều này như thế nào tùy thuộc vào các bạn.

Với giọng trầm ngâm như hồi tưởng lại quá khứ, ông ta kể lại:

“Vào một buổi chiều cách đây đã nhiều năm, trải qua một cuộc hành trình dài ngày gian khổ để tìm mua gia súc, tôi vẫn không muađược gì. Chán nản, mệt mỏi, tôi quay trở về Babylon và rất bực mình vì thấy cổng thành đã đóng chặt. Trong khi những người nô lệ của tôi căng lều ra để ngủ tạm qua đêm, tôi buồn bã và không ngủ được nên trở dậy đi hóng gió. Tình cờ, tôi gặp một người nông dân trung niên đang đi loanh quanh, có vẻ như rất sốt ruột và lo lắng vì một điều gì đó. Giống như chúng tôi, đoàn người của ông cũng đang ở bên ngoài thành.

– Kính thưa ông! – Người nông dân nói với tôi. – Nhìn bên ngoài, tôi đoán ông là một người thu mua gia súc. Nếu đúng như thế, tôi rất muốn bán cho ông toàn bộ bầy cừu béo tốt của tôi.Tôi từ phương xa tới, đang định sáng mai đem đàn cừunày vào thành để bán, nhưng vừa rồi tôi mới nhận được tin người vợ yêu quý của tôi hiện nay đang lâm bệnh nặng ở nhà. Tôi phải quay trở về càng sớm càng tốt nên muốn bán bầy cừu kia ngay lúc này. Mong ông mua giúp để tôi và các nô lệ của tôi được trở về ngay trong đêm nay.

Vào lúc đó, trời rất tối nên tôi không thể quan sát được bầy cừu của ông ấy, nhưng căn cứ vào tiếng kêu, tôi đoán số lượng cừu chắc phải rất nhiều.Tôi đã mất mười ngày rong ruổi vô ích mà vẫn không mua được gì cả. Vì thế, tôi rất hứng khởi trước lời đề nghị đó và thương lượng ngay với người nông dân. Do quá lo lắng, ông ấy đã đưa ra mức giá rất thấp so với giá thông thường rao bán một con cừu. Tôi đồng ý ngay. Bởi vì, tôi biết chắc vào sáng ngày mai, những người nô lệ của tôi có thể lùa cả bầy cừu qua cổng thành và bán với giá cao hơn rất nhiều.

Cuộc thương lượng kết thúc, tôi gọi những người nô lệ mang đuốc đến để đếm bầy cừu, vì theo người nông dân, số lượng cả bầy lên tới chín trăm con. Mặc dù đã rất cố gắng, nhưng chúng tôi không tài nào đếm được. Vì vậy, không biết xúi quẩy thế nào tôi lại bảo với ông ấy rằng, đợi đến ngày mai khi đếm xong, tôi sẽ thanh toán tiền cho ông ta.

– Xin làm ơn, thưa quý ông! – Ông ta khẩn khoản. – Ngài có thể trả cho tôi hai phần ba số tiền của chín trăm con cừu này cũng được, để tôi có thể khởi hành ngay bây giờ. Tôi sẽ để lại đây người nô lệ thông minh và hiểu biết nhất của tôi. Sáng ngày mai, cậu ta sẽ giúp ông đếm số cừu. Tôi rất tin cậy anh ta, và thường giao cho anh ta những việc quan trọng.Vì vậy, ông có thể điều chỉnh phần tiền phải trả còn lại, nếu có sai lệch về số lượng.

Nhưng do sự ngu tối và quá tính toán của mình, tôi đã nhất quyết không chịu đưa tiền như lời đề nghị của ông ấy ngay lúc đó. Cuộc giao dịch buônbáncủa tôi xem như chấm dứt. Vào sáng sớm hôm sau, trước khi tôi thức dậy, các cổng thành đã mở và có bốn người đã tìm đến mua bầy cừu của người nông dân ấy. Họ là những người thu mua gia súc giống tôi. Nhìn thấy bầy cừu, họ rất ưng ý nên đã trả với giá rất cao – cao gấp ba lần so với giá người nông dân nài nỉ bán cho tôi vào tối hôm qua. Những người này cho biết, do vương quốc đang bị giặc đe dọa bao vây mà lương thực trong thành không có dự trữ nhiều, nên họ mua gia súc, gia cầm thay thế. Điều đó đồng nghĩa với việc tôi đã để mất một cơ hội buôn bán mang lại lợi nhuận rất lớn. Vậy có phải dịp may hiếm có đã vuột khỏi tầm tay của tôi không?”

– Đây là một câu chuyện khá đặc biệt. -Arkad nhận định. – Nó đã cho chúng ta một bài học về sự khôn ngoan. Mọi người có thấy như thế không?

– Đúng vậy! – Một người thợ làm yên ngựa khả kính góp lời. – Khôn ngoan là phải nắm bắt và đáp ứng ngay mọi yêu cầu của cơ hội khi chúng ta nhận thấy rõ kết quả của nó sẽ đem lại nhiều điều tốt đẹp. Trong việc buôn bán, nếu có một cuộc thương lượng đi đến thành công và chắc chắn mang lại lợi nhuận, thì bạn cần phải bảo vệ thành quả của mình, tránh những suy nghĩ do dự hay thiếu tự tin của bản thân, đồng thời cảnh giác với những ý kiến can thiệp của người khác. Dĩ nhiên, chọn điều sai là do chúng ta ngu ngốc. Còn nếu chọn điều đúng mà chúng ta lại có khuynh hướng do dự, lưỡng lự và phân vân suy tính thì chỉ khiến dịp may trôi qua mất. Phán đoán đầu tiên thường là phán đoán tốt nhất của tôi. Tuy nhiên, thường trong các cuộc thương lượng, tôi vẫn luôn cảm thấy khó khăn khi tự thuyết phục mình tin theo những phán đoán đó. Bởi vậy, cũng giống như một sự tự bảo vệ mình nhằm chống lại những điểm yếu kém của bản thân, trong những cuộc thương lượng, tôi luôn phân tích tình hình để tìm ra những ưu điểm nhăm củng cố lòng tự tin của mình. Làm như thế tôi sẽ tránh được sự hối tiếc về sau và luôn nắm bắt được những dịp may đến với mình.

– Cám ơn anh! Tôi xin được nói tiếp. – Người đến từ Syri đứng dậy. – Những câu chuyện này rất giống nhau, bởi vì mỗi lần cơ may vuột mất đều có những lý do tương tự. Nhưng tại sao mỗi lần đối diện với dịp may, chúng ta thường do dự và thối lui, chứ không nghĩ rằng đây là dịp tốt cần phải nắm lấy. Phải chăng nếu chúng ta cứ suy nghĩ theo xu hướng như thế thì chúng ta sẽ không thành công?

– Anh nói rất đúng, anh bạn ạ! – Người thu mua gia súc đáp lời. – Trong hai câu chuyện trên, dịp may vụt khỏi tầm tay là do sự trì hoãn của chúng ta. Điều đó cho thấy tính do dự vẫn luôn tồn tại trong tất cả mọi người, trong khi chúng ta lại luôn mong muốn được thành đạt và giàu có. Và thế là khi các dịp may đến, do tính do dự, ù lì nên chúng ta đã không chịu nắm bắt. Nếu hiểu như vậy thì quả thật tính khí của chúng ta đã trở thành kẻ thù tệ hại nhất của chính chúng ta.

Lúc còn trẻ, tôi đã không nhận ra được điều đó. Những lời nói của người bạn đến từ Syri quả thật rất sâu sắc. Trước đây tôi nghĩ mình để lỡ nhiều cơ hội kinh doanh là do khả năng phán đoán của tôi rất tệ. Về sau tôi lại tin rằng, đó là do trí não đần độn của mình. Nhưng cuối cùng tôi cũng nhận ra được sự thật, đó là do thói quen trì hoãn, chậm chạp, không bắt kịp yêu cầu của thực tế phải ra quyết định nhanh chóng để hành động giành lấy thành công. Khi hiểu ra sự việc, tôi đã thật sự hối tiếc và thấy rõ tác hại của tính ù lì trong bản thân mình. Do đó, tôi đã tìm cách thoát ra khỏi kẻ thù kia để vươn lên và đạt được những thành quả như hiện nay.

– Cám ơn anh! Tôi có một câu hỏi muốn nhờ vị thương gia trả lời giúp. – Người bạn đến từ Syri nói tiếp. – Nhìn dáng vẻ ngày nay, tôi nghĩ ông đã là một người rất thành đạt. Vậy hãy nói cho chúng tôi biết, ông đã chống lại tính ù lì của mình như thế nào?

Người thương gia từ tốn trả lời:

– Đối với tôi, tính ù lì là một kẻ thù luôn rình rập, chờ dịp để gây cản trở cho công việc. Câu chuyệnban nãy tôi kể cho các bạn nghe chỉ là một trong những câu chuyệnmà tôi đã từng trải qua, cho thấy bản thân tôi cũng đã bỏ lỡ rất nhiều cơ hội tốt trong cuộc đời mình. Bạn thấy đó, chúng ta không thể để kẻ trộm vào khuân những bồ lúa của mình, cũng không ai muốn để đối thủ phỗng tay trên những khách hàng tiềm năng có thể đem lại nguồn lợi cho mình. Một khi tôi đã nhận thức được tác hại của những hành vi đó thì tôi sẽ loại bỏ ngay. Phải cải thiện bản tính do dự, trì trệ của bản thân thì chúng ta mới có thể làm giàu được.

– Ý kiến của ông thế nào, hỡi ông Arkad đáng kính? Bởi vì ông là người giàu có nhất ở Babylon, nên nhiều người thường bảo ông là con người may mắn. Nhưng thật ra nếu chúng ta không chiến thắng được bản tính ù lì, trì trệ của bản thân, thì chúng ta không thể đạt được những thành công và trở nên giàu có. Ông có đồng ý với tôi như vậy không?

– Hoàn toàn đúng như thế anh bạn ạ! – Arkad thừa nhận. – Trong suốt cuộc đời, tôi đã từng chứngkiến rất nhiều người theo đuổi chí hướng riêng của họ trong các lĩnh vực như kinh doanh thương mại, khoa học, nghệ thuật; và không ít người trong số đó đã đạt được thành công. Tôi có thể khẳng định rằng, cơ hội may mắn dành cho mọi người là như nhau, nhưng chỉ một số người là nắm bắt được vận may và trở nên thành công. Còn nhiều người khác, thường là vì do dự, toan tính thiệt hơn mà khiến cho cơ hội trôi qua, để rồi cuộc sống của họ vẫn không có một sự thay đổi nào cả.Họ vẫn nghèođói, vất vả và lam lũ, có khi suốt cả cuộc đời vẫn không thoát khỏi cuộc sống cơ cực đó.

Arkad quay về phía người dệt vải và nói tiếp:

-Anh đã gợi ý cho chúng ta một đề tài thảo luận rất hay. Vậy anh nghĩ như thế nào về sự may mắn?

– Tôi muốn nhìn sự may mắn ở một khía cạnh khác. Trước đây, tôi nghĩ rằng nó là điều mà ai cũng mong ước và nó có thể xảy ra không cần bất cứ sự nỗ lực nào của con người. Nhưng bây giờ, qua cuộc thảo luận rất thú vị vừa rồi, tôi đã nhận thức được sự may mắn không phải cứ chờ đợi là có được. Mà để được may mắn, chúng ta cần phải biết cách nắm lấy những cơ hội tốt và quyết tâm thực hiện ngay. Do vậy trong tương lai, tôi sẽ cố gắng hết sức mình để nắm chắc những cơ hội tốt khi nó đến với tôi.

-Anh đã tiếp thu rất tốt những vấn đề mà chúng ta vừa thảo luận. -Arkad đáp lại. Dịp may thường đem đến cho chúng ta những cơ hội rất ít khi lặp lại lần thứ hai. Người bạn thương gia của chúng ta đã có một dịp may hiếm có nhưng lại không biết cách nắm lấy nó và tất nhiên đã bỏ lỡ một cơ hội có thể đem lại sự giàu có cho anh ấy. Người bạn mua gia súc của chúng ta cũng vậy, đáng lẽ anh ta có thể thu được một khoản lợi nhuận rất lớn nếu thực hiện ngay việc mua bầy cừu.

Vậy là chúng ta đã thảo luận rất nhiều về vấn đề này để tìm ra những phương thức thu hút sự may mắn đến với chúng ta. Tôi thiết nghĩ, bây giờ chúng ta đã tìm ra phương thức đóvà thông qua nóchúng ta biết một sự thật về sự may mắn.Đó là: Sự may mắncóthể thu hút được nếu chúng ta biết nắm lấy cơ hội.

Các bạn hãy nhớ điều này, nếu chúng ta biết cách nắm lấy những cơ hội tốt đến với mình, tức là đã thu hút được sự may mắn và nếu bạn quyết định hành động đúng lúc, thì nó sẽ đưa bạn tới đỉnh cao của sự thành công mà bạn mong đợi nhất.

Bình luận