Hôn nhau, ôm nhau đến khi trời xế chiều.
Dạ dày của Kha Nhi réo rắt phản đối.Lăng Siêu mới đưa cô trở về nhà..
Kha Nhi cởi chiếc áo y tá trên người chỉ mặc bộ đồ lúc sáng..Có chút thùng thình càng tôn lên vẻ thanh mảnh của cô..
Chiếc xe lăn bánh từ từ tiến vào ngôi biệt thự.Ngôi biệt thự này rất kính cổng cao tường, không thoải mái như ngôi biệt thự sự theo kiến trúc mở ở Pháp.
Có điều nó vô cùng sang trọng và rộng lớn.Vào trong rồi Kha Nhi mới thấy tất cả thiết kế điều làm bằng gỗ nâu và kính.
Lăng Siêu bước xuống xe, mở cửa không phải đợi Kha Nhi ra mà ôm cô xuống xe, hôn mạnh lên gò má trắng mịn, anh cười khẽ..
-” Nhìn gì mà ngơ ngác thế hả..?”
-” Siêu.Sao anh nhiều nhà thế?”
Có quá phun phí không, đến một nơi lại mua một căn…
Lăng Siêu dường như không quan tâm đến chút tài sản này..Anh nắm chặt tay Kha Nhi dắt tay cô vào trong,rồi mới quay đầu thâm tình nhìn cô..
-” Tất cả anh điều để dành cho con chúng ta..”
Anh mỉm cười với cô, nụ cười hạnh phúc của người sắp làm cha.Nụ cười thể hiện sự yêu thương rõ ràng..
Kha Nhi hạnh phúc ngọt ngào, ngón tay xinh xắn cụp vào cào cào lấy lòng bàn tay anh..
Ngẩng khuôn mặt xinh đẹp lên, nũng nịu trêu anh..
-” Thế còn phần của em đâu..?”
Lăng Siêu xoay người dừng bước chân, đứng trước mặt cô..Anh nhìn cô sâu sắc kéo cơ thể mềm mại vào lòng, trầm ấm nói..
-” Là anh “
Hai má Kha Nhi ửng hồng, hé miệng cười ra tiếng..Nụ cười của cô đủ khả năng để hút hồn bắt cứ người đàn ông nào.Lăng Siêu cũng không ngoại lệ..
Anh rên lên một tiếng liền bắt lấy môi cô mút lấy..Bàn tay mạnh mẽ ôm lấy mông cô kéo áp sát lại thân hình mạnh mẽ của mình.Hai cơ thể dính chặt lại với nhau.Kha Nhi than nhẹ bị anh hôn đến đầu óc cũng mụ mị.Quên mất rằng đây là ngay giữa cửa ra vào.Rất dễ có người bắt gặp..
-” Nụ hôn trùng phùng à.Em cứ nghĩ từ sáng giờ hôn đủ rồi chứ..”
Kha Nhi hốt hoảng khi nghe có tiếng người còn gái vang lên.Cô ảo não đẩy đẩy vai anh ra.
Lăng Siêu buồn bực mút mạnh lên môi cô mấy cái mới chịu thả môi cô. Dửng dưng xoay người nắm chặt tay cô..Chẳng đối hoài cô gái đang đứng ngay cửa.Dắt Kha Nhi vào trong nhà..
Sa Tử bị xem là không khí cau mài bất mãn, xoay người đi theo..
Vừa vào trong, Kha Nhi bắt gặp Tưởng An đứng sẵn ngay phòng khách..Kha Nhi nhớ đến chuyện nhắn tin của bọn họ.Cô cứ như vậy mà đem lời tỏ tình kể cho Tưởng An nghe.
Giờ nhìn nhau thật là xấu hổ, tuy vậy Kha Nhi vẫn gật đầu với anh ta.Lúc này Lăng Siêu ôm Kha Nhi ngồi xuống..Anh vẫn như lúc trước,cánh tay như gọng kìm giam cô sát vào người anh..
Sa Tử ngồi đối diện hai người họ tận trong đáy mắt là sự đau lòng được giấu kín.
Nhưng ngoài mặt vẫn là sự kiêu hãnh không để yếu thế , ngắm nhìn Kha Nhi đến khi mắt muốn rớt ra.
Lăng Siêu cũng mặc cô ta, anh nhướn mài với Tưởng An..
-” Bảo Thím Hà nấu cơm đi..”
-” Xong hết rồi anh.Chờ hâm nóng lại là được..”
Lăng Siêu gật đầu, cúi đầu dịu dàng nhìn người trong lòng..Rồi đứng dậy ôm Kha Nhi vào phòng ăn..
Sa Tử đá chân bàn..
-“Bộ trong mắt anh ta chỉ có cô gái đó thôi à. “
Tưởng An nhếch môi, thì đúng là vậy mà.
Xoay lưng đi vào theo..
Cả ngày nay không được ăn uống đàng hoàng, Kha Nhi dĩ nhiên rất đói.Từ ngày có thai sức ăn của cô cũng nhiều hơn bình thường..Nhưng so với người khác thì vẫn còn ít..
Nhìn trên bàn thức ăn, toàn bộ là thức ăn tẩm bổ dành cho người mang thai.
Lăng Siêu múc chén cháo hầm bào ngư còn có táo đỏ đưa đến cho Kha Nhi.
Kha Nhi mỉm cười nhìn anh, Lăng Siêu lại xoay bàn múc thêm một chén canh để sẵn cho nguội..
Cầm lấy cái muỗng đưa vào tay Kha Nhi.
-” Ăn xem có hợp khẩu vị của em không..”
Kha Nhi mấy ngày nay ăn uống đa số qua loa rồi chui vào chăn ngủ.Nên giờ nhìn liền thấy thèm ăn rồi..Cầm lấy muỗn ăn từng chút, gạo thơm phức, bào ngư hòa quyện không thể chê vào đâu.
Lăng Siêu yêu thương vén lấy mấy sợi tóc vướn trên má cô ra sau..Ánh mắt luôn tập trung tận tình chăm sóc..Cũng chỉ ăn qua loa phần lớn là ngồi hầu hạ bảo bối của mình.
Đây là ước muốn mấy ngày nay của anh.Khi nghe tin cô mang thai.Anh đã kích động vô cùng, không vì chuyện lớn anh đã qua Tô Gia đem cô về tận tình chăm sóc..Chỉ mấy ngày thôi mà bảo bối của anh hốc hác thấy rõ.
-” Ngon không?”
Anh lau khóe môi dính cháo của cô..
Kha Nhi theo thói quen cái lưỡi hồng đưa ra liếm nhẹ khóe môi làm mắt Lăng Siêu tối sầm..
Kha Nhi vô tư gật đầu..
-” Rất ngon “
Lăng Siêu cười khổ đẩy chén canh đến, nhẫn nhịn nói..
-” Ngon thì ăn nhiều vào..”
Sa Tử ngồi đối diện thật chịu hết nổi, cô ta đứng dậy đặt đũa lên chén..
-“Em no rồi..”
Lăng Siêu cũng không rảnh quan tâm thấy Kha Nhi nhìn theo Sa Tử..Anh gõ nhẹ lên mũi cô..
-” Đừng quan tâm.Ăn nhanh kẻo nguội..”
Kha Nhi ngoan ngoãn vùi đầu vào tiếp tục ăn tiếp.
Tưởng An luyện đến một tầm cỡ không ai sánh bằng..Anh ta lẵng lặng lo chén cơm của mình.
Bất ngờ điện thoại Tưởng An reo lên..
Anh ta bấm nút nghe, nói gì đó vài câu rồi tắt đi..
Ánh mắt nhìn lướt qua Lăng Siêu..Bàn tay Lăng Siêu gót nước cam cho Kha Nhi. Anh vẫn xem như không thấy.Tưởng An lại hiểu ý cúi đầu húp canh cũng không lên tiếng…
-” Siêu.Em no rồi..”
Kha Nhi ăn đến bụng căng lên.Nhỏ giọng thương lượng với anh.
Lăng Siêu lấy khăn lau miệng cho cô, bàn tay to xoa lấy bụng nhỏ của Kha Nhi.Hới Khom người, mí mắt nhìn xuống thản nhiên hỏi…
-” Cục cưng à.Con có no chưa..?”
Hai má Kha Nhi ửng hồng, không khỏi buồn cười với hành động trẻ con có chút không hợp với sự mạnh mẽ lạnh lùng của anh..
Nhưng Lăng Siêu dường như không quan tâm đến ai nghĩ gì.Sau khi chắc chắn Kha Nhi không thể ăn nữa.Anh nắm tay Kha Nhi dắt lên phòng vừa đi vừa nói..
-” Em bây giờ ăn cho hai người.Không được kén ăn nữa biết không..?”
Kha Nhi xoa lấy bụng mình..
-” Nhưng em rất no..”
Anh nhéo má cô đầy cưng chìu..
-” Được rồi.Em bây giờ là lớn nhất.Em nghỉ một rồi chút tắm rửa.Trước khi ngủ phải ăn thêm.Không được cãi.Anh có chút việc, em cứ nghỉ ngơi trước đi..”
Kha Nhi được anh đưa vào căn phòng rất nam tính, thoang thỏang mùi hương quen thuộc cô biết đây là phòng của anh..
Vote