Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Nữ Nhân Của Thị Trưởng

Chương 36: Trong sáng

Tác giả: Phong Dã
Chọn tập

“Yêu một người trong nháy mắt rốt cuộc là loại cảm giác như thế nào? Nếu như con người thật có thể khống chế lòng của mình, có thể lựa chọn yêu hay không yêu, như vậy, thế gian có phải sẽ bớt đi rất nhiều người thương tâm khổ sở vì tình……”

Tô Ninh nhẹ nhàng “Ừ” một tiếng, trực giác nói cho cô biết chuyện Tiểu Nam sắp kể cùng người đàn ông buổi tối cô gặp qua nhất định có quan hệ, tuy cô không có nhìn kỹ người đàn ông kia nhưng cũng có thể nhìn ra, tuổi hai người hơn kém nhau rất nhiều…

Tiểu Nam im lặng một hồi, bắt đầu nhẹ giọng nói, Tô Ninh nằm ở một bên lẳng lặng nghe, này mây trôi nước chảy khẩu khí nghe như là đang kể chuyện của người khác. Tô Ninh từ vừa mới bắt đầu kinh ngạc đến cuối cùng có thể lý giải, cô tựa hồ đi theo Tiểu Nam trải qua một tình yêu dị thường gian nan, thẳng đến cuối cùng cô nghe Tiểu Nam có chút nghẹn ngào thanh âm, Tô Ninh vươn tay nhẹ nhàng cầm tay Tiểu Nam, im lặng an ủi nàng…

“Học tỷ, chị biết không? Kỳ thật em chính là sợ ba mẹ em không đồng ý chuyện hai người, cùng hắn ở chung thời gian càng lâu lòng em càng sợ hãi…” Tiểu Nam nhẹ nhàng tựa đầu vào vai Tô Ninh có chút nghẹn ngào nói.

“Vậy hắn nói như thế nào? Hắn có gia đình sao?” Tô Ninh có chút nghiêm túc hỏi.

“Ừ.” Tiểu Nam nhẹ gật đầu, nói:”Hắn là nhân viên của ba em, hắn nói trước không cần phải nói cho ba ba, chờ em tốt nghiệp, cuộc sống ổn định hãy bàn lại chuyện này, sau đó hắn mới ly hôn…”

“Hắn vì cái gì hiện tại không ly hôn?… Tiểu Nam…” Tô Ninh muốn nói “Đàn ông đã có gia đình như vậy, em vì cái gì còn muốn cùng hắn?” Nhưng mà, cô đột nhiên nghĩ đến thị trưởng đại nhân, không phải chính mình cũng như vậy sao?

Tô Ninh thở dài, cô vuốt vuốt tóc Tiểu Nam, nói:”Chớ suy nghĩ quá nhiều, đi ngủ sớm một chút a, ngày mai còn có lớp nữa…”

“Học tỷ, em biết rõ chị muốn nói cái gì, mọi người đều cảm thấy em không nên cùng hắn quen nhau, hơn nữa tuổi của cả hai hơn kém gần 20 tuổi… Chính là, học tỷ chị biết không? Em thật sự thật thương hắn, mỗi một lần cùng hắn ở chung, cảm giác của em sẽ càng thêm mãnh liệt một ít…” Tiểu Nam nghiêng người nhìn Tô Ninh vô cùng chăm chú nói:”Học tỷ, em cảm thấy được yêu một người chính là chuyện trong nháy mắt, cảm giác kia rất vi diệu, rất khó nói rõ, chỉ là khi chị thật sự yêu, chị sẽ hiểu được, hết thảy tất cả đều không là vấn đề, kể cả hắn có bạn gái hoặc là đã kết hôn, càng sẽ không đi quan tâm hắn so với chị lớn hơn bao nhiêu tuổi…”lúc Tiểu Nam nói lời này, cơ mặt trong nháy mắt giãn ra, trong giọng nói tràn đầy hạnh phúc…

“Tóm lại, nếu như không phải vì em quá quan tâm ba mẹ của em, thì mặc dù toàn bộ thế giới phản đối, em cũng muốn mình với hắn cùng một chỗ…” Cuối cùng Tiểu Nam như là hạ quyết tâm nói một câu như vậy, Tô Ninh nhìn trong bóng tối, trong nội tâm cô nghĩ,”Là vì tính cách không giống nhau, hay là tình yêu có thể thay đổi một người… Cái vấn đề này, suy nghĩ trên nhiều góc độ, rõ ràng sẽ không giống nhau…”

Tô Ninh nghe Tiểu Nam nói, trong đầu không ngừng đem lời nàng so sánh với chuyện của mình. Đối với thị trưởng đại nhân cô cũng coi như là yêu, nhưng mà vì cái gì không có quyết tâm cùng kiên định như Tiểu Nam đây? Là thời gian còn ngắn? Hay là bởi vì cô yêu không đủ sâu???

Giờ phút này Tô Ninh đột nhiên đặc biệt tưởng nhớ thanh âm thị trưởng đại nhân, hôm nay ba phen mấy bận không tiếp nàng điện thoại, không biết nàng có hay không giận mình? Tô Ninh đấu tranh tư tưởng, cô biết rõ người cao ngạo như thị trưởng, có lẽ là lần đầu tiên bị người khác như vậy đối đãi…Nghĩ vậy, Tô Ninh đột nhiên ngồi dậy, cô quay đầu nhìn Tiểu Nam, nói:”Chị đi gọi điện thoại…”

Ý niệm này vừa xuất hiện trong đầu Tô Ninh, cô liền có chút không thể chờ đợi được, dưới ánh mắt sững sờ của Tiểu Nam, cô nhanh chóng đứng dậy xuống giường khoác áo ngoài hướng phòng khách đi đến, cô đột nhiên cảm thấy, con người là cần giao tiếp, cô cùng thị trưởng đại nhân cũng là như thế, nếu như hai người tiếp tục như vậy không đem sự tình nói ra, thời gian khó xử sẽ còn kéo dài…

Điện thoại Tô Ninh rất nhanh có người tiếp, im lặng một lúc, cô nghe thấy thị trưởng có chút thở dài một hơi, nói:”Đã trễ như vậy em còn không ngủ?”

Một câu không có nhiệt độ như vậy nghe vào tai Tô Ninh lại làm cho cô có chút kích động, cô ủy khuất bĩu môi, nói:”Thực xin lỗi, em…hôm nay tâm tình em không tốt…”

Đối phương im lặng một hồi, mở miệng hỏi:”Ninh Ninh, em vì cái gì tâm tình không tốt?”

Tô Ninh hít hít mũi, cảm giác nước mắt lại muốn dũng mãnh trào ra, cô ủy khuất nói:”Em, em nhìn thấy chị một nhà vui vẻ như vậy, trong lòng khó chịu…”

Tiêu Ý Hàn lặng yên một hồi, rồi nói:”Ninh Ninh, em là cô gái hiểu chuyện, tôi biết rõ sự tình đã phát sinh đến mức này, tôi không nên đối xử với em như vậy, chính là…”

Lần đầu tiên nghe thị trưởng đại nhân nói thẳng ra như vậy, Tô Ninh vội cắt đứt, nói ra:”Em biết rõ, em toàn bộ biết rõ… Chị đừng nói…” Tô Ninh cúi đầu vội vàng nói. cuộc nói chuyện vừa rồi với Tiểu Nam vẫn còn vang vọng bên tai của cô, cô biết rõ ai cũng không nghĩ sự tình biến thành cái dạng này, thị trưởng đại nhân không nghĩ, cô càng không muốn… Chính là, vì yêu cô nguyện ý hy sinh, cô phát hiện mình bây giờ đối với thị trưởng đại nhân là càng ngày càng động tâm..

“Ừ…” Tiêu Ý Hàn nhẹ nhàng “Ừ” Một tiếng, nói:”Đi ngủ a, có chuyện gì chúng ta gặp mặt nói sau.”

***************************************

Vài ngày sau thị trưởng đại nhân xuất viện. Từ đêm đó về sau, bởi vì trường học Tô Ninh muốn tổ chức hoạt động, thời gian thoáng cái khẩn trương lên. Cô không có ghé qua bệnh viện thăm thị trưởng nữa, tuy mỗi ngày đều tưởng niệm nhưng cô cố ý khắc chế chính mình. Chính cô biết rõ, ngoài việc không có thời gian, ít nhiều cũng cùng Iran ba ba có chút quan hệ, trong lòng cô không nghĩ lại một lần nữa trông thấy cảnh cả nhà bọn họ đang cùng một chỗ, như vậy cô nhất định cảm thấy rất khó chịu..

Thời gian bình bình đạm đạm trôi qua, tuy không gặp mặt, nhưng quan hệ giữa Tô Ninh cùng thị trưởng so với trước lại rõ ràng hơn rất nhiều, thị trưởng đại nhân mỗi ngày đều gửi cho cô mấy cái tin nhắn, mỗi ngày đến tám giờ tối thì nói chuyện điện thoại một chút. Lúc nói chuyện, khẩu khí của thị trưởng luôn theo kiểu “Chỉ đạo công tác”, nội dung nói chuyện cũng phần lớn xoay quanh chuyện học tập, cuộc sống đại học, đôi khi còn giảng cho Tô Ninh một ít kinh nghiệm, đưa ra một ít chủ ý – hoàn toàn không giống đề tài nói chuyện của người yêu nhau, nhưng Tô Ninh lại cảm thấy như vậy ở chung làm cho cô trong lòng ấm áp …

Trước lễ Giáng Sinh, Tô Ninh trở về nhà của mình, vì phải chuẩn bị cho trường học tổ chức tiệc cho đêm giáng sinh, cô gần như là bận rộn đầu tắt mặt tối, hôm nay rốt cục xem như tất cả công tác chuẩn bị xong. Thừa dịp tất cả mọi người đi hẹn hò, cô cũng muốn về thăm nhà, mùa đông đến, bà nội bởi vì tuổi cao, thân thể trở nên rất kém, mấy ngày này đã gọi cho cô nhiều lần bảo cô về nhà…

Tô Ninh xuống xe bus, đi bộ đến cửa ngõ, dưới ánh đèn đường rất xa cô thấy hai nam nhân đứng ở đó, cô dừng cước bộ, lông mày nhíu lại…

Tô Khải Hồng trông thấy con gái xuất hiện ở cửa ngõ hắn cười ha hả tiến ra đón, đưa tay tiếp nhận ba lô, kéo Tô Ninh hướng trong ngõ nhỏ đi. Đi đến trước mặt Phương Đào, Tô ba ba ngừng lại nhìn nhìn Phương Đào xấu hổ đứng ở một bên nháy mắt với hắn một cái, rồi quay qua mỉm cười nhìn Tô Ninh, nói:”Ninh Ninh, anh Đào của ngươi có chuyện muốn nói với ngươi, ba ba đi về trước, bà nội của ngươi làm thiệt nhiều thức ăn ngon chờ ngươi a…” Nói dứt lời hắn lại quay đầu nói với Phương Đào:”Xong việc ngươi cũng tới a, hai người chúng ta uống hai chén…”

Phương Đào sững sờ gật đầu, nhìn Tô ba ba đi về..

Tô Ninh không biết là có chuyện gì, nhưng cô đoán rằng Phương Đào nhất định là cùng ba ba nói gì đó, hai người mới có thể đồng thời xuất hiện tại nơi này. Từ vụ say rượu lần trước, ấn tượng tốt Tô Ninh dành cho Phương Đào xem như giảm bớt đi nhiều, tận đến hôm nay cô cũng không có tiếp nhận cuộc gọi cũng như trả lời tin nhắn nào của hắn…

Tô Ninh thấy ba ba lên lầu, cô cũng không nhìn Phương Đào, nhấc chân đi theo. Phương Đào đứng nguyên tại chỗ ngây ra một lúc, lập tức kịp phản ứng, chạy đuổi theo…

“Ninh Ninh, em nghe anh giải thích..” Phương Đào sốt ruột kéo tay Tô Ninh lại..

Tô Ninh cúi đầu nhìn Phương Đào đang lôi kéo cánh tay mình, cô chậm rãi ngẩng đầu mắt lạnh lùng nhìn hắn, nói:”Thỉnh phóng chút tôn trọng…” Cô hiện tại tối phản cảm chính là Phương Đào đối với cô động tay động chân, chuyện xảy ra ngày đó đã làm cô sợ hãi, nếu như không phải từ nhỏ cùng lớn lên, cô hoài nghi đêm đó Phương Đào có phải hay không là muốn đối cô “làm loạn”.

Tô Ninh thấy Phương Đào buông lỏng tay ra có chút giật mình nhìn mình, cô lạnh như băng nói:”Tôi không muốn nghe anh giải thích…” lại tiếp tục đi về trước, trong lòng cô rất giận, vốn tâm tình đang tốt đều bị tình huống bất thình lình phá hỏng hết.

“Ninh Ninh, ngày đó anh uống nhiều quá…” Phương Đào chưa từ bỏ ý định đứng ở tại chỗ hướng về phía Tô Ninh hô.

Tô Ninh dừng bước lại hít sâu một hơi, trong lòng nghĩ thừa dịp này đem sự tình nói hết ra cũng tốt, nghĩ vậy cô xoay người đi trở về bên cạnh Phương Đào, nhìn hắn, hỏi:”Anh uống nhiều quá? Uống nhiều quá có thể đối với tôi làm ra chuyện như vậy sao? đây là cái gì lấy cớ a…”Tô Ninh giận cơ hồ phát run, nghĩ tới hành động đêm đó của Phương Đào, cô kiềm chế không được cơn tức của mình, cô nhìn vào mắt Phương Đào, lạnh lùng nói:”Đêm đó, nếu như không phải có người tới, anh rốt cuộc có thể làm ra cái chuyện gì đây?”

Phương Đào bị Tô Ninh hỏi nhất thời nghẹn lời, hắn biết rõ lần này Tô Ninh thật sự tức giận, chính là hắn nghĩ mãi mà không rõ, hai người quan hệ đều rất tốt, hắn chỉ là ôm lấy cô nghĩ muốn hôn môi cô mà thôi, Tô Ninh tại sao phải như vậy phản cảm? Sự tình tại sao phải biến thành cái dạng này?…

“Ninh Ninh, chúng ta là sẽ kết hôn a! Anh đối với em như vậy có cái gì không đúng?” Phương Đào có vẻ đặc biệt vô tội nói, hắn thấy Tô Ninh nghe xong lời của hắn sắc mặt càng ngày càng kém, thanh âm k

hông tự chủ nhỏ xuống, lại nói:”Tô bá bá đều chấp nhận quan hệ của chúng ta, em không cần như vậy? Mà anh ngày đó cũng không có đối với em làm gì xấu a…”

Nghe xong Phương Đào nói, Tô Ninh mặt mũi trắng bệch, cô cắn môi nhìn Phương Đào có chút nghiến răng nghiến lợi quát:”Tôi khi nào thì nói qua muốn kết hôn với anh? Đừng nói tới hiện tại tôi đã có người yêu thích, nếu không có, tôi cũng sẽ không đồng ý anh… Phương Đào, anh hẳn là hiểu rõ tôi, từ trước đến nay tôi ghét nhất đúng là đàn ông các anh đều như vậy…” Nói dứt lời Tô Ninh cũng không quay đầu lại, thẳng lên lầu, mà đứng dưới lầu Phương Đào lại triệt để ngây ngẩn cả người,”Tô Ninh vừa nói cái gì? Đã có người yêu thích?” Nghĩ vậy hắn cảm giác thấy lạnh cả người, liền nhanh hướng phía nhà Tô Ninh chạy tới…

Chọn tập
Bình luận
× sticky