Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Phúc Hắc Tổng Tài, Đừng Ăn Ta

Chương 98: Mười chén rượu

Tác giả: Mộng Tịch
Chọn tập

” Tôi nói có đúng không, Nghiêm tiên sinh?”

San san nói những câu có lý, Nghiêm Tu Nhân cũng không biết nói gì, chỉ là thản nhiên nói:” Nói những lời này còn có ích gì? Thanh Du nhà chúng tôi bị từ hôn, về sau gả ra ngoài như thế nào?”

” Sẽ không. Thanh Du dịu dàng hiền thục như vậy, làm sao có thể không gả được!”

Thanh Du kéo áo cha:” Không cần nói nữa.”

Nghiêm Tu Nhân cũng không để ý tới, nhìn San San nói:” Vị này, Luật Hạo Thiên từ hôn có liên quan gì tới cô? Vì sao cô lại tới đây giải thích?”

San San nhất thời đáp không được, Luật Hạo Thiên bỗng dưng lại đứng lên, hướng tới Nghiêm Tu Nhân thi lễ.

” Xin lỗi, tôi xin lõi ngài về hành vi vủa mình.” Sau đó nắm lấy tay San San:” Vị này là vợ của tôi, ngài không cần làm cô ấy khó xử!”

Nghiêm Tu Nhân sửng sốt, nhìn San San, sau một lúc lâu mới tức giận nói:” Được Luật Hạo Thiên, bên này từ hôn con ta, bên kia liền vội vã tìm người đàn bà khác!”

San San vội nói:” Cho nên, chẳng phải chúng tôi đến đây để nhận lỗi sao?”

” Vậy các người muốn nhận như thế nào?”

“Phạt rượu.” Luật Hạo Thiên nói.

” Được!” Nghiêm Tu Nhân phân phó người mang rượu tới, rót đầy mười ly rượu, nhìn Luật Hạo Thiên:” Nếu cậu uống hết mười ly rượu này, ta sẽ bỏ qua cho các người!”

” Được!” Luật Hạo Thiên bưng lên một ly, uống một hơi cạn sạch, San San sợ tới mức vội vàng ngăn anh lại:” Không được…… Anh thân thể còn chưa khỏe, không thể uống nhiều rượu như vậy.”

Anh lại sáng sủa cười:” Không sao, anh có thể uống.”

” Không được, không được uống!”

Hai người tranh chấp, không nghĩ tới ly rượu lại rơi xuống, hướng đến Nghiêm Tu Nhân!

Chỉ nghe” Xôn xao” Một tiếng, rượu đỏ tươi đổ lên áo sơmi trắng của hắn.

” A ……” Kinh hô một tiếng, Nghiêm Tu Nhân nhăn mày:” Các người muốn làm gì……”

Người hầu chạy lại giúp hắn cởi áo.

” Xin lỗi, rất xin lỗi……” San San bước lên phía trước giúp đỡ, tay liền sờ vào trong túi áo, chạm phải di động, lặng lẽ giấu sau lưng.

Người hầu đem quần áo giặt sạch, cô cũng vội nói:” A, tôi đi toilet!” Nói xong vội vàng chạy ra phòng khách.

” Luật Hạo Thiên, cậu rốt cuộc muốn làm gì?” Nghiêm Tu Nhân Tức giận không thôi.

” Không có gì, San san bảo tôi tới xin lỗi, tôi sẽ xin lỗi!” Luật Hạo Thiên nói xong bưng lên chén rượu:” Chén thứ hai.”

Uống sạch, lại bưng lên một ly, Thanh Du liền ngăn anh:” Không cần…… Không cần uống nữa!”

Đây chính là đại hồng rượu nhiều năm, anh lại xem như đồ uống bình thường, vậy sao có thể?

Luật Hạo Thiên nhẹ nhàng lấy tay cô ra.

” Không có mười ly, chỉ có chín ly.” Anh cố chấp bưng lên ly rượu tiếp tục uống……

San San đi vào toilet, lặng lẽ mở di động ra, không tìm được danh sách tên ( ý là danh bạ đó), lại tìm một lần, phát hiện một dãy số không có tên, đúng là điện thoại đắt tiền!

May mắn trước đó có hỏi qua Hàm Nhã! Bằng không trở thành một chuyến tay không.

Lập tức nhắn tin, sau đó xóa đi. Đi ra toilet, lại vào phòng giặt quần áo, thấy người hầu bận rộn, lặng lẽ đặt điện thoại ở một bên……

Lúc trở lại phòng khách, Luật Hạo Thiên đã uống hết chín ly rượu. Nhìn ly không trên bàn, San San sợ tới mức vội vàng tiến lên đỡ lấy anh:” Anh thật ngốc! Anh thật sự uống hết?”

Anh quay đầu nhìn cô, mắt say lờ đờ mông lung, hai gò má thiêu đốt đỏ lên, tuấn mỹ xinh đẹp.

Cô trong lòng cả kinh, liền hướng người Nghiêm gia nói lời từ biệt:” Xin lỗi, chúng tôi đi trước.”

Giúp đỡ anh đi ra phòng khách, lên xe, anh lập tức tựa vào vai cô, mùi rượu nồng tiến vào mũi cô, làm cho cô cảm thấy đau lòng.

Nhẹ nhàng vuốt ve đầu anh, hướng Dương Đình lái xe nói:” Xe rời chậm một chút.”

Xe chậm rãi khởi động, San San tức giận nói:” Thật là, sao phải làm như vậy……”

Thanh âm say khướt của anh vang ở bên tai cô:” Vì em, anh nguyện làm tất cả.”

Tâm tính thiện lương như bị đánh trúng, nhịn không được muốn khóc, nhưng lại lại cảm thấy hạnh phúc, cúi đầu nhìn mặt anh, anh đã sớm ngủ say.

————————————————–

Bối tối hôm đó, Trương Quý nhận được tin nhắn của Nghiêm Tu Nhân, mà Nghiêm Tu Nhân cũng nhận được tin nhắn.

Tuy rằng đều hoài nghi lẫn nhau, nhưng vẫn làm theo, ngày hôm sau đi tới Dao Trì tiên cảnh.

Thời điển giữa trưa ở đây rất vắng, đến Dao Trì tiên cảnh là do Luật Hạo Thiên đề suất, San San lúc ấy đang gọi điện cho em gái bàn chuyện họ sẽ gặp nhau ở đâu, sau đó Luật Hạo Thiên bỗng nhiên nói:” Đến Dao Trì tiên cảnh cũng không tệ.”

Vì thế……

San San cùng Giang Trục Thủy gắn máy nghe trộm sẵn ở đấy, sẽ chờ hai lão hồ ly này vào bẫy.

Quả nhiên, Nghiêm Tu Nhân vừa thấy Trương Quý liền tức giận nói:” Ông tìm tôi tới làm gì?”

” Không có…… Là ông tìm ta!”

” Nói bậy! Tôi tìm ông khi nào? Đưa tiền cho ông còn chưa đủ hay sao? Ông còn muốn cái gì?”

Trương Quý cũng nổi giận:” Nghiêm tiên sinh, không thể nói như vậy, lúc trước là ông bắt tôi phải nhận tiền, hiện tại lại nói ngược lại tôi nhận của ông, ông thật là ức hiếp người khác?”

” Lúc trước là do ông thấy tiền nên nổi máu tham lam, ông cùng tình nhân của mình hãm hại chồng của người đó, hiện tại ông đã là ông chủ, lại cùng tình nhân của mình ở chung với nhau, hết thảy đều thỏa mãn tâm nguyện, còn thiếu gì?”

” Ông đã nói như vậy, tôi đây cũng không khách khí. Nghiêm tiên sinh, công ty của tôi cần phát triển, tôi cần tiền nhuận bút.”

” Tôi sẽ không đưa cho ông.”

” Vậy thì chúng tar a tòa án nói chuyện!”

” Toà án? Ông định khai chuyện năm đó, vậy ông cho lời khai giả, ông cũng phải ngồi tù!”

” Tôi sợ cái gì, tôi bất quá chỉ là nhớ lầm thời gian mà thôi. Mà ông cũng là mua người giết người, ông mới là người phải ngồi tù!”

Mua người giết người!

San San nhất thời kinh ngạc, Nghiêm đại thiếu gia quả nhiên là bị chú của mình hại chết!

Chọn tập
Bình luận
× sticky