Tối hôm sau, Luke đang trong bếp cho mấy cái bánh bị cháy vô bao rác thì Cat trở về sau cuộc hẹn hò với Dan.
“Eo ôi!” Cat xua tay. “Mùi gì nồng quá! Anh làm gì mà giờ còn thức?”
“Nướng bánh cháy. Em đi hẹn hò sao rồi?”
Cat ngồi xuống trên ghế cạnh bàn bếp, đong đưa chân. “Vui. Vở kịch hay lắm. Tụi em ghé cái quán Ý nhỏ tên Giovanni’s trong hẻm, quán ngon lắm. Anh biết nó không?”
“Anh là người chỉ hắn quán đó mà. Em và Dan hợp nhau ha?”
“Umm, anh ấy dễ thương.”
“Nhớ là hắn đã kết hôn 1 lần đó.”
“Không sao hết, miễn anh ấy đừng đem vợ cũ theo hẹn hò là được,” Cat vui vẻ nói.
“Là bánh sô-cô-la?”
“Không. Chỉ là bánh kem dâu.”
Vụ này không được rồi, Cat thầm nghĩ, mấy ngày sau đó. Vấn đề đầu tiên là cô ít khi ở nhà. Vấn đề còn lại là… cô quá tế nhị. Cô cần phải tăng độ lên. Ba người bọn họ đang ở trên chiếc thuyền buồm lớn của Nick. Dù đã 6 giờ tối, cái nóng vẫn bức bối. Cô cảm thấy như người sắp chảy nước ra.
Chẳng có chút gió nào, mặt nước xanh thẫm như tấm gương phẳng lì, không khí nóng bức. Nhiều chiếc thuyền buồm trắng với những người ăn mặc khiêm tốn, hi vọng có chút gió biển bằng cách chạy quanh Vịnh. Xa xa, bức tranh thành phố đáng yêu như một tấm bưu thiếp. Cô thậm chí có thể nhìn thấy tòa tháp đôi của căn hộ của họ phía sau Marina Green.
Luke nằm sóng soài, úp mặt trên chiếc khăn lông lớn trên boong tàu. Nick nửa nằm nửa ngồi trên chiếc ghế xếp, mắt nhắm, sách để trên ngực. Cả hai đều mặc quần bơi, và một lớp mồ hôi nhẹ phủ trên làn da rám nắng của họ.
Catherine, mặc chiếc áo đầm mỏng mùa hè màu xanh lá chanh, ngồi trong bóng râm, thở dài. Cô kéo chiếc áo lên cao một chút trên đùi. “Hai người có nghĩ nếu em ngồi dưới nắng thì mấy cái tàn nhang của em sẽ hợp lại với nhau làm em rám nắng đều hết không?”
“Em hỏi anh câu đó từ lúc em 15 tuổi rồi,” Luke nói với cô. “Và câu trả lời vẫn là không.” Anh quờ quạng lấy lon sô-đa bên cạnh. Cat đưa chân đẩy nó sát vô anh.
“Cám ơn. Có nhớ lần em đi Hawaii không? Em về người lột da và đỏ ửng.”
“Sao anh biết? Lúc đó anh đâu có ở đó.” Đó là năm anh đi New York học kiến trúc sư ở học viện Pratt Institute. Và cô đã cảm thấy như một quả đạn cối đã xuyên qua ngực cô, để lại một lỗ to đẫm máu. Còn đau hơn cả cái ngày mẹ cô bỏ cô mà đi nữa.
“Ba nói anh biết.”
Cat thấy cay mắt và cô cắn môi. Cô đã có những ngày tháng tuyệt vời với ba kế của cô. Ký ức tốt đẹp. Cô cần phải nhớ vậy. Nhưng Trời ạ, cô nhớ ông quá. Nhớ tình cảm yêu thương vô bờ bến, không điều kiện ông dành cho cô. Nhớ vòng tay ấm áp của ông quanh cô. Nhớ cảm giác an toàn, cảm giác được thuộc về gia đình ông đem đến cho cô. Cô nhắm mắt và ngắn gọn cảm ơn Trời cho những tháng ngày được chia sẻ cùng ông.
“Nè.” Luke nắm gót chân cô. Tay anh lạnh vì cầm ly sô-đa, và anh vô tình vuốt tay lên xuống trên gót chân cô. “Ba không muốn em buồn rầu trong một ngày đẹp trời như vầy đâu.”
“Sao anh biết em đang nghĩ về ông?” Da cô mát lạnh dưới tay anh.
“Môi em luôn trễ ra khi em buồn. Coi nào, bé mèo, cười anh coi.”
Tạ ơn đôi kính mát đã che giấu đôi mắt long lanh của cô, Cat cảm thấy tim cô như căng lên khi nhìn xuống anh đang nằm như con sư tử to lớn đang tắm nắng.
“Kỷ niệm tuyệt vời,” cô nghẹn ngào nói.
“Anh biết,” Luke dịu dàng. Dù cô không thể thấy được mắt anh sau đôi kính mát, cô vẫn cảm thấy ánh mắt anh trên mặt cô. Anh thả chân cô ra và cô cảm thấy nuối tiếc.
“Chỉ là đôi phút suy tư, theo thời gian em sẽ vui tươi hơn.”
“Phải lời bài hát không?”
“Phải. Nhưng làm ơn tha cho tụi anh đừng hát.”
“Đúng đúng.” Nick đồng ý, nhắc họ nhớ là anh cũng đang có mặt trên tàu.
Cơ bắp ở lưng Luke căng lên khi anh chống cằm lên tay. “Chà, vầy mới là sống. Tao mê cuộc sống này quá.”
Nếu cô cúi xuống, đưa tay ra, cô có thể chạm vào vai Luke. Cô muốn chạm vào anh đến nỗi tay cô như tê đi. Tim cô đập mạnh, bàn tay ẩm ướt nắm lấy lon sô-đa. Cô tưởng tượng mình xoa tay dọc lưng anh, kéo cơ thể nửa khỏa thân của anh sát vào cơ thể cô. Cô tưởng tượng Luke che lấy ánh mặt trời trong khi nghiêng đầu hôn cô, môi anh chạm vào môi cô…
Tưởng tượng anh muốn cô.
Không giống như lần khủng hoảng 9 năm trước, cô đã gần như cho anh đo sàn trong cơn phấn khích của cô. Cô đúng là một tên ngốc mà. Và đương nhiên là anh đã cảm thấy ghê sợ. Dù say, cô cũng cảm nhận được Luke đã hoảng sợ thế nào. Cố gắng lắm, Luke đã gỡ được anh khỏi vòng tay bạch tuộc của cô, rồi anh đã la cô. Hay cô ói và anh la cô? Cô rùng mình nhớ lại.
Nhưng lúc đó khác, bây giờ khác. Luke không bỏ đi đâu hết, Dưới chân cô không phải lớp sàn nhựa mát lạnh mà là sàn gỗ. Cô không còn là con bé 17 tuổi say khướt nữa. Cô rất tỉnh táo.
Không lúc nào như lúc này. Tim cô đập rộn trong lồng ngực. Lon sô-đa trong tay cô kêu “bốp” vì cô siết nó quá chặt.
“Coi nào. Ai trong hai người hôn giỏi nhất?” cô hỏi trong sự im lặng nóng nực.
“Anh,” cả hai đồng thanh. Luke đẩy kính lên, nheo một bên mắt nhìn cô. “Tại sao?”
“Vì em cần học hôn.”
“Ý hay.” Nick nói, dùng chai nước xịt đầy lên chân và ngực anh. Anh nháy mắt ra vẻ ủng hộ với Cat. Cô giữ nét mặt tỉnh bơ.
“Không hay. Không hay chút nào.” Luke cau mày nhìn Nick. “Cat không cần học hôn. Đừng có khuyến khích cô nàng.”
“Gớm, em rất tiếc là anh không đồng ý.” Cat nhìn anh qua đôi kính mát. “Nhưng em nghiêm túc đó. Em muốn nắm vững kỹ năng này. Em nghe nói hôn có thể là nghệ thuật. Em đã được hôn nhẹ, hôn ngấu nghiến, hôn dở òm và nhiều loại khác nữa. Giờ em muốn được người giỏi nhất dạy, để em có thể cặp bồ. Ai dạy em đây?” Cô tránh nhìn Luke khi nói, sợ rằng cô sẽ bỏ cuộc.
“Cả hai thằng anh sẽ dạy em Cat à,” Nick nói, “Để em có cơ hội học từ 2 sư phụ.”
“Quên đi,” Luke ngồi dậy. Vết khăn lông hằn trên ngực anh. “Phụ nữ sinh ra là đã biết quyến rũ rồi. Mình nên dạy Cat cách đề phòng chuyện gì sẽ xảy ra và cách ứng phó. Dạy võ đi. Trời ạ, cái đó mới cần dạy đó. Với lại, Cat không cần hai tên đàn ông lần lượt cho lưỡi vào miệng của cô ấy. Gớm quá.”
“Ồ, cám ơn anh đã tha cho em vụ đó. Cho lưỡi vào miệng em. Nếu đó là cách 2 con gà già các anh biểu diễn nghệ thuật hôn thì em thà hôn con ếch.”
“Ngoài biển đâu có ếch.” Nick với chiếc quần short anh để dưới gầm ghế. “Nếu em được học từ bậc thầy, em đâu cần tốn thời gian hôn hàng trăm con ếch dê xồm. Ê, bạn già, tao thảy đồng xu cho vụ này.” Anh lấy 1 đồng xu khỏi túi quần.
Luke hốt hoảng. “Mày không thể thảy đồng xu cho chuyện tế nhị như chuyện hôn này.”
“Được chứ. Nhớ Jennifer không?”
“Chuyện đó khác.”
Biết đồng xu của Nick có 2 mặt giống nhau, Cat cố nín cười. “Ôi chao, cứ kệ anh ấy, thảy đi.” Cô kêu Nick và liếc Luke. “Em không ngại thì thôi, mắc gì anh ngại?”
“Kêu đi,” Nick chuẩn bị thảy.
“Quên đi,” Luke cau mày. “Không thằng nào dạy Cat gì hết. Khi gặp được đúng người, cô ấy sẽ được hắn chỉ cho cô ấy tất cả. Từ giờ tới đó, mày giữ đôi môi đáng ghét của mày cho mày thôi Stratton.”
“Cat?” Nick hỏi cô.
Cô nhún vai. “Nếu Luke không muốn giúp thì em rất vui được anh chỉ dạy. Cám ơn anh, Nick.”
Nick cười tình với cô và đưa tay ra. “Đứng lên cưng, để coi anh có thể giúp được gì.”
“Ở đó đi Cat.”
“Đừng có càu nhàu mà.” Cat đứng lên, bước qua người Luke và cầm tay Nick. “Rồi nè, mình làm gì đây?”
“Môi mày mà đụng vô bất cứ nơi nào trên người Cat là mày thành mồi cá liền.” Luke bật dậy. “Và lấy tay mày khỏi hông cô ấy.”
Cat cố nén cười. Cô thậm chí không dám nhìn Nick khi anh thận trọng nhấc tay khỏi lưng cô.
“Một trong hai thằng mình sẽ phải giúp Cat thôi, bạn già.” Nick kéo cô sát vô người. “Sao mày không xuống dưới khoảng 1 tiếng đi? Tao không cần khán giả. Em thì sao Cat?”
Đừng làm quá Nick. “Em cũng không cần luôn.”
Luke phớt lờ cô mà trừng mắt với Nick. “1 tiếng? Cat cần học hôn, chứ không phải cần bản đồ chi tiết của chuyện đó.”
Nick kéo cô sát hơn. “Chuyện gì đáng thì phải làm cho đáng.”
“Không.”
“Ê, mày đã có cơ hội chọn lựa mà. Người nào cũng được phải không, Cat?”
“Hình.” Luke gắt.
“Khỉ thật. Tao đang mong -”
“Thảy cái đồng xu khốn kiếp đi.”
Nick toe toét cười, kín đáo nháy mắt với Cat và thảy đồng xu. Đồng xu xoay vòng vòng và rơi xuống tay anh. Anh lật tay đưa đồng xu lên. “Hình. Giờ tao nhắm mắt hay mày muốn tao đi xuống dưới và thong thả uống gì đó hạ hỏa?”
“Sao mày không bơi vòng qua Alaska rồi vòng lại đây?”
“Luke à!”
Nick phá ra cười. “Trời ạ, thắng cũng càu nhàu. tao đi tìm cái gì đáng để tao thưởng thức dưới tàu đây.” Anh nhướng mày nhìn Luke. “Trừ khi mày muốn tao ở đây chỉ đạo từ sau cánh gà?”
“Tao đương nhiên không cần mày chỉ, nhưng cũng không cần mày đi đâu hết. Vụ này 1 phút là xong.”
“1 phút?” Nick nhìn cô vẻ thông cảm. “Tội Cat chưa, được một tên yếu ớt dạy. Để anh -”
“Mày hay quá, chẳng có được cuộc hẹn nào tối này, còn đứng mà nói.” Luke cay đắng nói.
“Tối nay tao có hẹn đó bạn già. Đây nè, cô nàng sắp bị thằng bạn thân của tao hôn nè. Tự nhiên tao thành người thứ 3 à.”
Làm cũng chết. Không làm cũng chết.
Luke nghĩ khi Nick đi xuống dưới. Anh kéo chiếc quần jean xỏ vô, trùm lấy chiếc quần bơi – món gần nhất anh có thể dùng làm bộ giáp bảo vệ trong lúc bất ngờ này. Anh loay hoay kéo khóa quần.
“Anh làm gì thế?” Cat hỏi, thả phịch người xuống ghế. “Anh sẽ nóng chết thôi.”
Đúng vậy, nhưng anh đã lên cơn sốt sẵn chỉ vì nhìn cô và tưởng tượng môi anh trên môi cô.
“Anh không muốn em hào hứng quá. Đứng dậy đi.”
Cat mỉm cười. Cô rời khỏi ghế và bám vào thành tàu để giữ thăng bằng. Dáng đứng thật khêu gợi: một tay cô với lên cao, một tay thả lỏng bên hông, chiếc áo đầm mềm mại ôm lấy vòng ngực căng tròn, chiếc hông nhỏ và đôi chân thon dài của cô.
“Hào hứng? Chỉ với 1 nụ hôn? Làm ơn đi.”
À, khiêu khích đây. Thách thức anh đó mà, nhưng không may, anh không thể chấp nhận lời thách thức này.
Hôn Cat? Chạm môi anh vào môi cô? Cảm nhận hơi thở của cô. Trời ạ. Tiêu rồi. Tiêu thật rồi. Nhớ chuyện xảy ra năm đó không. Anh phải từ chối thôi.
Lời từ chối ngập ngừng trên môi anh. Nói không đi, anh nhắc mình. Nhưng rồi anh nhìn thấy ánh mắt nâu lấp lánh, đôi môi xinh tươi của cô. Ý nghĩ anh sẽ làm tất cả những gì cô muốn thể hiện trên nét mặt cô: làm anh thôi ý định từ chối.
Anh khổ rồi.
“Em cảm thấy sao?” Anh thận trọng hỏi.
Đôi mắt cô mở lớn ngạc nhiên. “Bình thường. Sao vậy anh?”
“Bao tử có sao không?”
Ánh mắt họ gặp nhau khi cả hai cùng nhớ lại đêm đó (Luke hôn Cat và cô ói vào người anh.)
Cô hất cằm lên, đôi mắt mèo nhìn anh như thách thức.
“Em khỏe vô cùng. Hôn đi.”
Anh bước đến đứng trước mặt cô, nhìn cô vẻ trách móc.
“Em phải tập trung vô Cat à, có kiểu hôn như vầy và có kiểu hôn như kia. Anh sẽ cho em thấy nên hôn cách nào, nhưng em phải nhắm mắt lại và chú ý những sắc thái tinh tế của nụ hôn.”
Và anh hi vọng nó sẽ khác với lần anh ngấu nghiến môi cô trong cơn cuồng si.
Đôi mắt mèo lấp lánh vẻ nghịch ngợm, Cat nhìn anh. “Sắc thái tinh tế? Phải anh không đó?”
“Làm ơn bỏ mũ và mắt kính ra,” anh nghiêm giọng ra lệnh. Anh sẽ cố chỉ dẫn thật nhanh. Anh không cần phải bị thu hút nhiều, chỉ là một nụ hôn thôi mà: 2 đôi môi chạm nhẹ vô nhau. Vậy thôi.
Cat theo lời hướng dẫn cởi bỏ cái mũ lưỡi trai cô đang đội và thảy xuống sàn. Mái tóc cô vừa được giải phóng khỏi cái mũ là lập tức rối tung. Những sợi tóc gợn sóng đỏ lửa như kêu gọi tay anh vuốt ve chúng. Luke cố giữ bàn tay ngứa ngáy với những ngón tay hư đốn của anh xuội lơ.
Cô gỡ kính mát và liếc xung quanh tìm chỗ an toàn để đặt chúng xuống. Anh gỡ cặp kính khỏi tay cô, gỡ kính mát của anh và để cả hai lên chiếc ghế cô vừa bỏ trống. Anh đứng thẳng lên và quan sát nét mặt cô. Cảm giác mong đợi, hi vọng từng làm anh muốn điêu đứng, nhưng ngay lúc này, khi anh có cơ hội để cho cô biết… điều anh luôn muốn tỏ cho cô biết, thì anh lại sợ mất mật.
Anh nhìn thấy ký ức nụ hôn đêm đó trong mắt cô: nó là một thử thách cho anh. Điều an ủi duy nhất về đêm kinh hoàng đó là Cat đã khẳng định rằng cô không nhớ rõ chuyện gì đã xảy ra. Tạ ơn Trời. Anh không muốn ký ức đó làm hư đi chuyện ngày hôm nay, dù đó chỉ là một nụ hôn bình thường.
Anh đang tự dối mình. Đây không phải là một nụ hôn bình thường. Anh biết rõ như vậy và cơ thể anh cũng thế. Anh chỉ không muốn Cat biết anh cảm thấy thế. Anh nghe tim mình đập thình thịch trong lồng ngực, cảm thấy cái đó căng lên chật chội trong chiếc quần jeans của anh, cảm thấy một cơn đam mê mạnh mẽ, sâu lắng ập đến, khiến anh đứng trân ở đó, nhìn xuống cô.
“Anh định đứng đó nhìn em tới lúc nào đây?” cô hỏi gặng, cằm hơi hất lên, đôi mắt long lanh. Cô khẽ nheo đôi mắt mê hồn lại và Luke cảm thấy anh đang trượt dốc.
“Vội chuyện gì à?”
“À, không…”
Anh đưa tay nắm lấy tay cô đang bám lấy thành tàu, bàn tay anh hoàn toàn che phủ bàn tay cô. Từ từ, anh luồn bàn tay phải vào tóc cô và ôm lấy gáy cô, những sợi tóc như ánh lửa đỏ bao vây tay anh. Tai anh như ù đi. Vũ trụ như mờ đi, để anh chỉ biết có Cat đang đứng trước anh. Cat quyến rũ. Của anh.
Anh sẽ biến ký ức hôm nay thành kỷ niệm không bao giờ quên được.
“Em phải hít thở đi,” anh nhắc khi thấy cô nín thở hoàn toàn khi anh chạm vào cô. Ngực cô khẽ chạm ngực anh khi cô run rẩy thở sâu.
“Em quên.”
Chiếc đầm xanh của cô không khoét sâu, nhưng Luke có thể nhìn thấy những đốm tàn nhang trên vùng ngực hơi nhô lên trên viền cổ áo. Ý nghĩ lớp vải mềm đang che giấu đi đôi gò ngực gợi cảm của cô khiến anh muốn lên cơn đau tim. Cô run rẩy hít thêm 1 hơi sâu và anh nhìn thấy thấp thoáng màu lụa xanh.
Bộ đồ lót cô mua hôm trước. Làn lụa xanh mềm trên da trần, chiếc quần lót nhỏ xíu… Những ngón tay anh trên gáy cô siết chặt lại, cô hơi ngước mặt lên. Anh cúi xuống, chạm nhẹ môi vào thái dương cô, và cảm nhận sự ngạc nhiên của cô khi anh hôn lướt lên mạch máu đang rộn lên nơi đó. Anh khẽ trấn an cô khi môi anh lướt trên má cô, khám phá vị ngọt da cô, cảm nhận phản ứng của cô với từng cái vuốt ve nhẹ nhàng của anh. Anh thử hôn lên mi mắt cô, cô thì thầm gì đó, và anh hôn lên mi mắt bên kia, hơi thở cô phả ra nóng ấm trên cổ anh.
Luke run lên khi tay cô vòng lấy eo anh. Anh gỡ tay cô ra và giữ xuôi bên hông cô, rồi hơi ngẩng đầu lên. “Cách đó… học sau. Từ từ đi cô nương.” Anh lại hôn lên mi mắt cô.
“Ummm” Cat rên lên.
Phải rồi, vậy đó.
Da cô thật mịn và mướt dưới đôi môi đang khám phá của anh. Anh tưởng tượng như mình đang nếm vị quế nồng nàn khi môi anh lướt trên má cô, lên mũi và lên gò má bên kia. Những ngón tay Cat run rẩy trong tay anh. Ngực cô phập phồng cạnh bờ ngực trần của anh khi cô bắt đầu ngả người vào anh. Anh nhích ra, cố tránh đổ thêm dầu vào ngọn lửa đang phừng phừng cháy.
“Không được.” Anh trêu, dù đang căng cứng như cái cột buồm.
Môi anh lướt nhẹ lên khóe môi cô. Tiếng rên rỉ đầy khao khát của cô khẽ vang lên. Luke cố kìm sự thôi thúc đầy tính bản năng của anh là được ghì chặt lấy cô và ân ái với cô ngay đó, trên sàn thuyền, dưới bầu trời ngập nắng.
Hạ nhiệt nào. Anh không muốn làm cô hoảng sợ vào lúc này, khi anh đang rất gần với thiên đường.
Họ chỉ chạm nhau ở 3 nơi: bàn tay họ đang cùng nắm thành tàu, tay phải của anh nơi gáy cô, và môi anh đang lướt trên môi cô, nhưng toàn cơ thể anh như bị thiêu đốt bởi sự gần gũi với cô. Hơi thở cô có mùi nước cola cô đã uống: ngọt ngào, nồng nàn. Cat, ôi Cat, cô là những gì anh cần, nhưng tiếc là anh phải kiêng cữ.
Luke hơi nghiêng đầu và cắn nhẹ vào môi cô. Cô cắn trả lại. Anh đưa lưỡi khẽ chạm vào vết cắn, cô liếm môi anh như con mèo đói khát. Anh tiếp tục lướt môi anh trên môi cô thật nhiều lần, cô rên lên và hé miệng ra. Luke hôn sâu, và cô tự động hòa quyện với anh.
Vị ngọt ngào của miệng cô thật quen thuộc, anh đã mong mỏi cảm giác này từ rất lâu và lúc này, anh thấy như được trở về tổ ấm. Một niềm khao khát mạnh mẽ, sâu xa bừng lên trong anh. Anh cảm thấy choáng váng. Ngất ngây. Và hạnh phúc một cách kỳ lạ chỉ với một nụ hôn nhỏ bé.
Nhưng nụ hôn nhỏ bé ấy lại nóng bỏng, hoang dã, như sóng trào dâng.
Nóng bỏng đến nỗi nước trong Vịnh như muốn bốc hơi đi hết.
Chậm lại. Chậm lại.
Luke ngẩng đầu lên và rời xa cô. “Vậy được rồi đó.”
Cô ngước nhìn anh, mắt mơ màng, môi ẩm ướt, má đỏ hồng.
“Hmm, không tệ.” Cô như cố thoát ra khỏi cơn mê khi lùi ra sau 1 bước. “Không biết Nick hôn như thế nào ha.”
Đêm sau Nụ Hôn.
Cat co người trên chiếc ghế so-fa êm ái của Nick, phớt lờ bộ phim họ đang coi. Cô nhắm mắt, hồi tưởng lại vẻ mặt Luke sau Nụ Hôn. Bực bội? Bất ngờ vì sự táo bạo của cô? Vẻ mặt anh thật khó hiểu.
Dù 24 tiếng đồng hồ đã trôi qua, cô vẫn cảm thấy cơn chấn động nụ hôn đó đã đem đến cho trái tim cô. Cô ước gì cô có thể đóng chai cảm giác đó để mỗi tối đem ra thưởng thức, ôm ấp nó. Cô chưa bao giờ cảm thấy vừa bình yên vừa khích động như thế trong đời. Cảm giác như cô được trở về tổ ấm, như cô đã đứng ngoài trời tuyết lạnh thật lâu, run rẩy, nhìn qua cửa sổ và thấy tất cả những gì cô khao khát trong đó, ngay tầm tay cô, tất cả những gì cô cần làm là đưa tay với lấy nó.
Không may, thình lình Luke nhớ ra anh có hẹn. Họ vội quay về bến, Nick cau có vì Luke bắt anh chạy máy tàu thay vì thả buồm. Luke đã ào vô căn hộ, tắm rửa, thay đồ rồi ào ra khỏi nhà như bị ma đuổi.
Cat đã nói dối với anh là cô cũng có hẹn, để rồi ngồi mấy tiếng đồng hồ trong rạp xem bộ phim phụ đề tiếng Đức và ngắm gáy của một anh chàng nào đó khá giống Luke, rồi sau đó lê bước về nhà.
Cả đêm trằn trọc, thao thức, mà cô vẫn không thấy tiếng anh trở về nhà. Sáng nay khi cô định ra ngoài thì thấy anh ngủ say sưa trên so-fa.
Cat chạm tay vào môi. Lạ lùng là chúng vẫn cảm thấy bình thường. Tối qua, khi Luke hôn cô, có gì đó trong cô đã hoàn toàn thay đổi và thức dậy. Cô cảm thấy mình như Người đẹp ngủ trong rừng được đánh thức sau một giấc ngủ say. Và cô nhận ra rằng đến bây giờ cô mới cảm nhận được yêu là gì.
Cô đã bị vẻ đàn ông quyến rũ của Lucas Van Buren làm mờ mắt nên cô đã không nhận thấy từ lâu cô đã yêu anh say đắm, vĩnh cửu. Dù đã tỉnh táo tạo cho mình cơ hội để được Luke yêu lại, nhưng cô vẫn là người thực tế và hiểu rõ rằng Luke sẽ không bao giờ chịu kết hôn. Vậy thì cô sẽ được gì nếu Luke yêu cô? Sau khi tình cảm của Luke không còn dành cho cô nữa, liệu cô có thể ra đi không?
Câu trả lời là có, vì thà như vậy còn hơn cô không bao giờ được biết cảm giác được anh yêu, để rồi cả đời cô sẽ luôn cảm thấy thiếu vắng, cô đơn, khao khát. Thà có với anh một chút thời gian còn hơn cô có tất cả với một ai khác, và khi mọi chuyện kết thúc, ít nhất cô còn được ký ức sâu sắc về Luke để sưởi ấm lòng cô.
Cat ôm ghì lấy cái gối trên so-fa, cảm giác không an tâm ùa về. Tối qua Luke đã rất vội vàng lánh xa cô, tuy hành động đó lần này có vẻ tế nhị hơn lần anh bỏ chạy 9 năm trước, vì anh đã từng trải hơn. Phải chăng cô đã sai lầm và phá vỡ đi quan hệ tốt đẹp vốn có của cả hai? Có lẽ cô nên bỏ cuộc thôi. Luke quan tâm đến cô, cô biết điều đó, có lẽ như vậy đủ rồi. Nếu cô tham lam quá, có thể cô sẽ mất tất cả.
“Nick ơi?”
Mỉm cười, Nick cầm cái điều khiển tv lên tắt tiếng đi. “Muốn phân tích Nụ Hôn hả?”
Cô ôm siết cái gối vô lòng. “Vâng.”
“Em sợ hả?”
“Sợ ghê lắm.” Cat thừa nhận. “Tối qua anh ấy bỏ chạy như bị ma đuổi vậy. Hôm nay lúc ở chỗ làm, anh ấy ra sao?”
“Như bị ma đuổi.” Đôi lúm đồng tiền hiện ra cùng nụ cười của Nick. Phải rồi, chuyện đáng buồn cười với Nick mà.
“Hôm qua em tuyệt lắm cưng à. Tin anh đi. Con cá có thể đang giãy dụa nơi lưỡi câu nhưng tất cả những gì cần làm lúc này là em cần phải mạnh mẽ giữ chặt cái cần câu và chờ đợi.”
“Em lo lắm. Em không muốn hối thúc anh ấy. Em chỉ muốn – em muốn…”
“… hắn yêu em nhiều như em yêu hắn.” Anh nhìn cô vẻ thông cảm. “Luke là gã cứng đầu, em biết mà. Hắn lại thích được bảo vệ em nữa.”
“Điều cuối cùng em muốn là anh ấy cảm thấy có trách nhiệm với em.”
“Catherine, làm sao hắn không cảm thấy có trách nhiệm quan tâm cho em được. Hắn gần như là người thân duy nhất của em mà. Đương nhiên hắn không thể làm ngơ em rồi.”
Đôi mày cô chau lại, tim cô như hóa đá trong lồng ngực. “Ý anh là Luke đang cố làm em vui vì anh ấy cảm thấy có trách nhiệm với em?”
“Không. Ý anh là Luke đang tưởng rằng hắn làm mọi thứ cho em vì hắn có trách nhiệm với em.”
“Hả? Không phải 2 cái là 1 sao?”
“Không, không hề.” Nick cầm miếng pizza lạnh ngắt từ cái hộp bên cạnh anh. “Luke khao khát em, Cat à. Tin anh đi. Anh rành hắn mà. Hắn sắp chịu không nổi rồi, hắn muốn em quá mà. Hắn đang cố hết sức để cưỡng lại sự lôi cuốn của em, mà em với anh đều biết là ý chí hắn mạnh cỡ nào. Nhớ lúc hắn quyết định bỏ thuốc lá không? Tỉnh như không. Rồi lúc nghỉ hè năm nhất Đại Học, khi tụi anh cá độ sẽ không uống bia trong 1 tháng? Mới 2 tuần là anh phải bỏ cuộc, và dù thắng độ, Luke vẫn cương quyết nhịn đủ 30 ngày.”
“Nếu anh ấy muốn em,” Cat bực dọc nói, “sao anh ấy không… gần em đi? Sao phải cưỡng lại? Mục đích gì chứ? Em ở ngay đây, sẵn sàng rồi nè. Em muốn anh ấy mà. Tại sao vậy Nick?”
“Em có bao giờ để ý mấy cô bạn gái hắn cặp không?”
“Tất nhiên rồi,” Cat đau khổ nói. “Nhỏ bé, tóc vàng, hay xinh xắn tóc nâu. Ngực ra tận đằng kia. Và đương nhiên ai cũng quyến rũ, hoàn hảo. Mà tại sao lúc nào đàn ông cũng phải có một kiểu mẫu bạn gái cố định vậy?”
“Ngoài vụ quyến rũ và xinh đẹp giống em, em có nhận thấy mẫu bạn gái của hắn chẳng có gì giống em không?”
Cat vùi mặt vào cái gối cô đang ôm. “Tuyệt rồi! Cám ơn anh đã chỉ ra cho em thấy điều đó.”
“Hắn cặp với bất kỳ ai, miễn người đó đừng giống em. Thú vị chưa?”
“Đó đâu giúp em giải đáp được gì, và em nghĩ chuyện mình đang nói bị lạc đề rồi.”
“Anh chỉ đang nhắc em là ý chí và sự tự chủ của Luke rất mạnh mẽ và dồi dào. Chưa kể đến tính cứng đầu cứng cổ của hắn nữa. Vì thế, hắn sẽ phải mất khá lâu để nhìn em như một người phụ nữ, thay vì là một đứa con nít. Cá nhân anh nghĩ rằng, hắn hẹn hò lung tung để tránh không bị vướng vào “người phụ nữ đích thực của đời hắn”.”
Trước khi Nick có thể giải thích rõ hơn ý của anh thì có tiếng đập cửa ầm ầm nơi cửa trước. Nick nhìn lên và toét miệng cười. “Vừa nhắc tới hắn.”