Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Phần 10

Tác giả: Thiên Địa

Lại thêm 1 ngày chủ nhật nữa đến, tôi từ từ tỉnh dậy, đã hơn 7h30 rồi, trời mùa hè, 7h30 đã sáng lắm rồi, ánh sáng chiếu vào căn buồng ngủ, mở mắt ra nhìn, chị vẫn nằm đó, khuôn mặt xinh xắn ngọt ngào vẫn đang say xưa ngủ, bình thường thấy chị nói cười suốt, lần này mới được thấy chị ngủ, 1 cảm giác bình yên tràn ngập trên khuôn mặt chị, khuôn mặt lúc ngủ sao dịu dàng đáng yêu đến vậy, 2 mắt nhắm nghiền, cánh mũi hít thở theo nhịp, bờ môi căng mọng tĩnh lặng, giống như 1 thiên thần bé nhỏ, người chị vẫn ôm chặt tôi ngủ suốt đêm qua, cánh tay vẫn y nguyên, quàng qua bụng tôi, tôi cảm thấy rất hạnh phúc, quay người lại đối diện với chị, cứ thế , cố khắc thật sâu khuôn mặt của chị lúc ngủ vào trong trí nhớ, tự mỉm cười, nhấc bàn tay lên khẽ vuốt ve gò má láng mịn, mềm mại, nghịch nghịch cái mũi xinh xinh, nhẹ nhàng chạm lên bờ môi căng mọng, nghĩ đến cảnh nhìn chị bĩu môi, tôi lại thấy buồn cười, tôi hôn nhẹ lên trán chị, rồi má, rồi hôn nhẹ lên đôi môi quyến rũ đó, sự ngọt ngào khó tả, tôi ôm chị vào lòng, chị hơi cựa quậy, như đang trong cơn mê, ôm lấy tôi, ghì lấy, đầu dụi dụi vào ngực tôi, cứ thế thêm 1 lúc, tôi nghĩ chắc hôm qua chị mệt quá, với lại hôm nay dù sao cũng là CN. Kệ cho chị ngủ.

 

Tôi ngước lên nhìn đồng hồ, cũng đã hơn 8h rồi, rồi lặng lẽ nhìn sang tờ lịch trên bàn máy tính, hôm nay đã là ngày 17 tháng 8 rồi, vậy là tôi đã về nghỉ hè được hơn 2 tuần rồi, nhanh thật đấy, rồi lại thấy bên cạnh dấu khoanh tròn màu đỏ, đánh dấu lên ngày 18 trên đó chữ thằng Bi ngệch ngoạc : “Sinh nhật Mẹ”.

Ồ, đầu tôi như đánh trúng lô tô, ngày mai đã là Sn của chị ư, ngày 18 tháng 8, khá đẹp, thế mà chị chả nói gì với tôi cả, lão Hùng đi nghỉ mát 5 ngày 4 đêm, như vậy mãi hôm 20 mới về, vậy thì ai tổ chức sinh nhật cho chị đây, sinh nhật mà không có người thân thì buồn lắm, đang suy nghĩ tự nhiên đầu tôi sáng lên, 1 ý nghĩ lóe lên. Việc này, không phải tôi làm thì ai làm nữa, tôi sẽ cho chị 1 lần sinh nhật tuyệt nhất. Đang cố nghĩ ngợi, xem xem phải làm sao, tôi nghe thấy tiếng động nhỏ, quay đầu lại, thấy chị đang vươn vai, nhưng mắt vẫn nhắm nghiền, có vẻ như tỉnh rồi những đang tiếc nuối giấc ngủ lắm, tôi quay lại 2 tay béo lên 2 bên má, kéo kéo, miệng cười cười :
– Con mèo lười kia, dậy đi nào.
Chị kéo 2 tay tôi ra, miệng lèm bèm :
– Ai là mèo lười chứ, muốn chết hả.

Rồi chị ngồi dậy, nhìn quanh phòng 1 lượt, rồi như nhận ra đã gần 8h30 rồi, chị vươn vươn vai cho đỡ tỉnh, quay sang nhìn tôi, giơ giơ cái chân lên, miệng dọa dẫm :
– Thích gọi là mèo không, đạp cho cái lăn xuống đất giờ.

Tôi há hốc mồm. “Ơ chị của tôi quen đây sao, không phải là sáng sơm mới ngủ dậy chưa uống thuốc nên hơi mát 1 tý không nhỉ“.

Rồi lồm cồm đi xuống giường, tôi đang tính trêu đùa thêm 1 tý, tự nhiên nghe tiếng chuông cửa, chị và tôi giật thót cả ng, như tỉnh hẳn ra, chị chạy nhanh ra cửa, hé hé nhìn ra, rồi mặt trắng bệch, quay đầu vào trong nhìn tôi :
– Chết rồi, bố mẹ chị đến thăm.
– Cái gì, bố mẹ chị á?

Tôi nhảy dựng lên, chạy ra ngó ngó, đúng là 2 người mà bữa trước tôi lai thằng chở BI đến nhà, nhìn là biết ngay, 2 người đang đứng ngoài cổng, ấn chuông, chị đi đi lại lại bảo :
– Làm sao bây giờ… làm sao bây giờ… Em mau nghĩ chỗ trốn nhanh lên, lẹ lẹ đi.
– Trốn gì chứ, giờ em chạy về là được rồi.
– Sao, mới ngủ dây nên đầu óc chưa tỉnh ah, mới sáng em cái bộ dạng đó đi từ nhà chị ra, bố mẹ nhìn thấy có mà chết ah.
– Có chị mới chưa tỉnh ý, em đi trên đường nóc nhà cơ mà.
– Ờ há, vậy nhanh nhanh, lên trên nhanh….. này này này.
Thấy tôi chạy lên tầng, chị vội kêu vọng theo:
– Cái áo, cái áo nữa này, quên ah.

Rồi chị ném lên, tôi bắt lấy cái áo, kéo chốt cửa, lặng lặng chui ra, không quên làm cho cái chốt cửa tự dập lại, tôi ngồi trên ban công, nắng chói chiếu lên người, nóng gắt, tôi mặc áo vào rồi bắt đầu leo về nha, buổi tối thì không sao, buối sáng thì mệt đây, lỡ có người nhìn thấy là chết, mẹ kiếp. Tôi tự chui mình mệnh khổ, tối qua đã chả làm ăn được gì, sáng ra trốn chui trốn lủi thế này, nhục thật, nhìn đi nhìn lại, cố căng mắt xem có thằng hâm nào đang đéo có việc gì làm nhìn linh tinh không, kết luận là không có, tôi chạy nhanh ra khu mái bếp nhà chị, trèo qua cái bờ rào, sang nhà bên cạnh 1 cách mau chóng, lại nhìn nhìn 1 hồi, tốt, không có ai, tôi vuốt vuốt quần áo, đi lại 1 cách tự nhiên, dù sao cũng đang đi trên hành lang ban công nhà hàng xóm thôi mà, có leo trèo hay trôm cắp gì đâu, về đến ban công nhà mình, tôi hơi buồn, lại phải về nhà.

Mở của phòng, “Ặc, khóa trong rồi, ” tôi lại không mang chìa khóa cửa tầng 2, chả phải biết làm sao, đanh vội kêu bố mẹ lên mở cửa, được 1 lúc, mẹ tôi lò dò đi lên, nhìn tôi bằng anh mắt nghi hoặc :
– Sao lại đứng trên này, mày vào nhà bằng kiểu gì thế hả.
– Con vào nhà tất nhiên là bằng cửa chính dưới nhà rồi, lúc đó bố mẹ không để ý, rồi con ra ngoài này ngóng gió, tự nhiên cửa bị sập nên con không vô được.
– Sập từ trong ah, làm sao mà sập được, hay mày lại leo trèo tường vào nhà hả?
– Mẹ buồn cười nhỉ, tự nhiên con trèo vào làm gì, mẹ này, còn đồ ăn không, con đói quá.
– Mày đi cả đêm hôm qua, giờ mò về là đòi ăn rồi, có bánh bao hấp đó, xuống mà ăn.
Tôi lon ton xuống nhà, ăn vội mấy cái bánh bao, tắm rửa 1 cái rồi leo lên tầng, kiểm tra kinh phí. “Chết cha, sinh nhật chị mà còn có vài lít, làm ăn đéo gì được bây giờ”. Móc điện thoại ra, giờ mới để ý, vẫn tắt từ hôm qua, tôi bật lên, gọi luôn cho thằng Tuân, xem tối qua bọn nó có sao không, thằng bé cười hô hố lên trong điện thoại, nói là tối qua được đánh 1 trận sướng, nói anh em ổn cả, tôi yên lòng. Mở tin nhắn nháp ra, mịa kiếp, thông tin nợ dài như là trang điểm danh ý :
– Alo, tao Sơn đây, con bà mày, khi nào trả nợ tao hả
– Alo, alo ai đó, Sơn nào, nhầm số rồi nhá… tút tút…

– Alo Sơn đây, tớ cần tiền lắm, bữa nào trả đây cậu bạn.
– Cho tớ xin lỗi nha, giờ tớ cũng kẹt lắm, hứa bữa nào có trả liền ..tút tút…

– Alo, ấy ah, tớ nghèo sắp không có gì nuốt này, còn tiền không, trả trước tớ coi ..
– Tớ còn chả có gì nuốt đây này, ở nhà ông bà già quản chăt lắm, tơ đang bận, tớ đi đây .. .tút tút…

Bực cả mình, chả đòi được xu sứt nào còn mất mấy chục cho viettel, mềm cứng đều áp dụng cả, thế có chó không cơ chứ, lại gọi điện thoại tỉ tê vay tiền, lượn cả buổi sáng mới được gần 300k, đời chó đến thế là cùng, âm cả mẹ vô tiền xăng rồi còn đâu nữa, thôi thì đành thế, bò lên phòng, tôi lục tìm đồ đoàn cũ không xài, lọ mọ mãi mới lôi được 1 chú mp3 của sony còn khá mới, từ khi tôi xài DT thì ít xài máy nghe nhạc nữa, thêm 1 em điện thoại cũ, vỏ nó bị ố nhìn bẩn + lỗi thời nên tôi không sài nữa, vứt ở xó nhà, lôi nhà sạc pin, thấy vẫn ngon, hí hửng, tôi đi ra tiệm cầm đồ.

– Anh ah, anh xem thế nào chứ, cái mp3 em mới được hơn 1 năm, còn nghe tốt lắm, em ít sài, em mua gần 1 tr mà anh cho cắm có 200k, còn cái điện thoại này, nhìn cũ thế này thôi, tốt lắm à nha, nghe gọi, nhắn tin, máy ảnh, nghe nhạc đều được hết, vậy mà anh chi có 300k, cho em thêm đi.

DM, nhục như chó, đời tôi là tôi ghét nhất là cái kiều kỳ kèo giá cả này, nếu đéo phải cần tiền gấp, tôi đã không thế, thế mà thằng mặt lol, tai dơi mỗm chuột kia cứ không chịu, đòi ôm cả 2 cái mỗi món có 500k, thêm 500k cũng chẳng nhiều, bớt 500k cũng chả thiếu, vì tôi muốn mua cho chị món quà thật xịn, thật đẹp, lại còn phải tổ chức nữa chứ, đau đầu lắm đây.
– Không được, thế thôi, mày cầm thì cầm, không cầm thì biến. – Nó ngồi ve vẩy cái quạt nan, cả người đầy mỡ, chả lẽ lại kỳ kèo nữa, đéo được thì bố té, tôi toan quay người đi, thấy 1 bà đi ra, chắc là vợ nó, kêu tôi lại :
– Này. Em ơi, đợi đã, thế muốn cầm bao nhiêu .
– 2 món 800k, được thì em để lại, mấy ngày sau em chuộc, giờ đang cần tiền, nên em mới làm vậy thôi, toàn đồ xịn cả.
– Mấy thằng choai choai như mày hôm nào mà chả cần tiền gấp, ta còn lạ gì nữa. – thằng chồng đốp luôn, chả lẽ lên vặn cổ nó, mẹ kiếp.
– Thôi thế này – bà vợ nói – chị xem 2 món rồi, 700k được không, được thì ký giấy.

700k thì 700k, dù sao cũng chả muốn đi chỗ khác nữa, kỳ kèo lắm mỏi cả mồm. Thế là xem nào, tính ra mới có hơn 1tr thôi, làm sao bây h nhỉ, “á ah, thằng ôn Tuân, sao tự nhiên lại quên nó nhỉ, mới từ quê ra , chắc chắn có màu rồi”. lượn, lượn ngay đến nhà nó.

– Tuân ơi, Tuân ơiiiiiiiiiii, Ê. eee , anh Rồng ơi ra em bảo này, anh Rồng có nhà không (bố nó tên là Long =))) – biết bố mẹ nó đi làm ca không có nha, nên tôi mới gọi thế.
– Gọi cái đéo gì thế thằng kia, đợi tý .

“Đm cái thằng, gọi tên nó thì không chịu. Cứ thích lôi tên anh cả nó ra gọi nó mới nghe.”
– ĐM, có việc lồn gì không mày?
– Mày còn tiền không, cho tao vay nóng, tao trả lãi cho.
– Mày vay làm gì, lại con vay nóng, ah ĐM đúng rồi, tao nhớ rồi, hôm qua tao nhớ mày chở con nào đó trên xe, rồi sau đó mất hút, không thấy nói gì, á ah, ĐM cái thằng, mới về nhà đã chăn được 1 em rồi, đéo nói cho anh em nhé!
– Đừng đánh trống lảng nữa, có tiền không. ĐMM.
– Tao nhìn không rõ lắm, lúc đó mày đi nhanh, tao trông thoáng qua, nhìn cũng cao giàn thoáng mát, ngon canh đấy, mà bịt mặt. Cái ĐM cái thằng này, lại kêu con bờm vàng của mày che mặt lại, bố thằng rẻ rách, đéo thích cho anh em nhìn mặt, sợ xinh quá hay là cá sấu quá , dáng ngon, xinh thì chả sao, cá xấu thì tắt đèn đi, bảo em nó đắp dưa chuột lên mặt, cũng làm ăn được đó.

“ĐM thằng mặt chó, dám nói chị là con bờm vàng (bờm vàng là con bò cái đó, ngày trước nói chăn bò, mà con bò có cái bờm vàng trên lưng, như tóc con gái bây giờ, hơi màu râu ngô đó , giờ có thêm kiểu gọi chăn gái, nên bọn tôi hay gọi người yêu nhau là con bờm vàng – là con bò ) không phải cần tiền nó gấp, tôi đạp luôn cho mấy cái cho biết mặt”.

Tôi hầm hầm :
– Lo mà làm ăn con phò cái nhà mày ý, loại trai cái đéo gì mày, yêu 3 năm cấp 3 thì tao không nói, ra ĐH được hơn 1 năm rôi, sờ vú 1 cái còn bị tát, thế mà để im được, bố thằng liệt dương, thôi không nói nữa, có tiền cho tao vay coi.
– Bao nhiêu, tao chỉ còn 300 thôi.
– Lồnnnnnnnnnnnn… Cho vay luôn 500 đi mày, vài bữa tao trả cho 600.
– Máy tính đưa con đó đi phá thai à, thôi nể mặt mày, vét sạch ví cho mày chắc cũng được 400k đó.
– Được, 400 cũng được, nhanh lên.

Nhìn nó hậm hực đi vào, tôi buồn cười lắm, nhìn cái dạng này, chắc lại nhiễm “ tình yêu trong sáng rồi “ , mốt anh dậy cho mấy chiêu, đảm bảo vật được con người yêu mà “vật nhau trong tối” đến lúc đó lại bái sư anh thì chết. Nó đi ra, cầm theo 2 tờ 200k đưa cho tôi rồi hỏi :
– Cho mày hẳn 4 lít, mà mày còn thiếu tao cả chầu nước nữa nhé.
– Ờ ờ ờ…
Chả đợi xem nó nói thêm gì nữa, vốn đã khá khá rồi, tôi phi xe về nhà,chạy hồng hộc lên phòng, bật máy tính lên đê tham khảo xem mua cho chị cái gì cho ổn …..

Tôi xem đủ thứ, tìm linh tinh trên các diễn đàn, đọc các Cmt tư vấn của chị em, xem xem nên mua gì, hoa thì tất nhiên phải có rồi, nhưng mà giữa tôi với chị thì chỉ có hoa thôi thì xoàng quá, mới đầu tôi nghĩ đến tặng mỹ phẩm, nhưng mà nhỡ may mình không biết xem hàng xịn, mua đồ made in hồ cẩm đào cho chị thì có mà chết, ngẫm 1 lát, hay là mua 1 lọ nước hoa xịn, nhưng mà tui đâu rành vụ này, lại chả biết chị thích dung loại nước hoa nào nữa, thôi không tặng cái này, hay là, ….

Mịa nó chứ, khó nghĩ thật, hàng loạt thứ lướt qua : sữa rửa mặt, túi sách, dầu gội,cặp tóc … toàn thứ xoàng quá, nghĩ mãi mà không ra, chán chả muốn nghĩ nữa, tôi lấy điện thoại ra, nhắn tin cho chị :
– Chị đang làm gì thế, đã ăn gì chưa.
– Chị đang nấu ăn, hôm nay bố mẹ chị ăn cơm với chị, có gì không em.
– Không có gì, em hỏi thế thôi, em đang chán ăn, chả biết ăn gì cả.
– Phải ăn chứ, không được nhịn đâu đó biết chưa, đồ heo lười.
Tôi đọc xong tin nhắn, tôi buồn cười “Ah, mới sáng ra, mình gọi chị là mèo lười, giờ giám bật lại, gọi tôi là heo lười, tối nay anh cho biết thế nào là heo vật mèo cho biết tay”.
Tôi nhắn lại :
– Em biết rồi, chị nấu ăn đi, pp.

Thế là hết, chủ nhật này chị ở nhà với bố mẹ rồi, hết cơ hội rủ đi chơi, tôi đi xuống nhà, loay hoay dưới bếp phụ mẹ 1 lát, rồi ăn linh tinh cho lót dạ, lại leo lên phòng, ngẫm mãi chả ra cái gì, tôi quyết định tăng cho chị 1 bộ quần áo thật đẹp, đầu tôi mơ màng, tặng chi 1 bộ váy thật xịn, rồi chị sẽ mặc cho tôi ngắm, tôi đắc ý lắm, cứ quyết định như thế đi, nhưng mà, tôi lại hơi lo lo, tôi đâu có biết chọn đồ, nhỡ may chị mặc không vừa thì sao, rồi nhỡ may chị không thích thì biết làm thế nào, lại 1 vấn đề hóc búa. Tôi nằm nghĩ mãi, cuối cùng tôi gọi điện thoại cho Linh, nó là đứa bạn gái rất thân của tôi từ năm cấp 2 đến cấp 3, Đh thì mỗi đứa 1 nơi, nên cũng ít gặp nhau, nhưng mà điện thoại qua lại suốt, đợt này nghỉ hè, chả thấy nó qua nhà tôi chơi, tôi cũng thôi, không nhắn tin cho nó nữa, hôm nay chắc phải gọi cho nó, để cho nó tư vấn cho tôi mới được, nó là đứa có mắt thẩm mỹ, nhờ nó đi ngắm quần áo hộ là hết ý rồi.

– Sơn ơi….. Sơn… – Tiếng con gái oang oang gọi dưới nhà.
– Đây đây, ra liền. – Tôi lao nhanh ra ngoài cổng, thấy nó đang chống cằm ngồi chờ tôi trên chiếc Click, con bé này cũng xinh lắm, được bầu chọn là 1 trong nhóm top của lớp cấp 3 đó, chả hiểu thế nào mà lại thân được với tôi, giờ lên ĐH biết ăn mặc đẹp rồi, tóc hoe hoe màu râu ngô, để xõa ngang lưng, mặc 1 cái áo tránh nắng to xù, che hết cả người của nó, cặp mông tròn đang căng đét trên yên xe máy, 2 chân dài mặc 1 chiếc quần Jean ngắn đến ngang bắp chân, nhìn tổng thể thì cũng không tồi, dáng người cũng được đó. Càng ngày càng xinh, tôi thầm khen nó :
– Nào đi thôi, biết chỗ nào quần áo đẹp không.

Lượn vi vu khắp các khu quần áo, để cho nó mặc thử mấy thứ mà tôi ngắm , nhưng mà chả có cái nào tôi vừa mắt, cái tôi thích thì nó chê già, cái nó thích thì tôi chê là trẻ con quá, nó lạ 1 cái là chẳng hề tò mò hỏi xem là mua đồ cho ai, tôi thấy cũng quái lạ, nhưng nó không hỏi tội gì tự nhiên khai, nó cười tươi lắm, y như là đi mua đồ cho nó vậy, thử không biết chán, tôi ngắm nó no cả mắt, dáng người nó cung na ná giống chị, cùng lắm thấp hơn 1 chút thôi, nó mặc vừa là chị cũng mặc vừa.

Lượn lờ mãi mà chả được cái nào ưng ý, mãi gần cuối chiều, nó từ phòng thay đồ đi ra, nó mặc 1 cái váy đen lộng lẫy, là loại áo váy liền nhau, tay áo để trần, 2 dây ao vắt qua vai, lộ bờ vai của nó trắng trẻo, ngực áo bó ngang ngưc, để lộ 1 ít phần trên của cặp đào trắng tinh khôi, nhô lên mơn mởn, trắng hồng, phần eo thắt lại, tôn lên cái eo bé nhỏ của nó, tà váy dài đến ngang gối, thuôc loại váy xòe, trên thân áo khéo léo đính nhưng viên giả kim cương lấp lánh, 2 chân trần lộ ra, phải nói, nhìn quá chuẩn luôn, tôi gật đầu như mổ thóc, nó xoay xoay cho tôi nhìn, cười tươi đắc ý, hiển nhiên là nó cũng rất ưng ý, nó nói :
– Nhìn tớ có đẹp không ?
– Đẹp, đẹp lắm.

Tôi giơ ngón tay cái lên tán thưởng, nó tủm tỉm cười, đôi mắt long lanh, trong veo, cái mũi nhỏ đáng yêu, đôi môi hồng phơn phớt đang cười, nhìn đẹp mê hồn,cả người nó là những đường cong lồi lõm, chỗ nào càn lồi thì lồi hẳn ra, chỗ nào cần lõm thì lõm lại, nó đi đi lại lại trước gương, nhưng mà lúc đo, tôi đâu nhìn nó, tôi thấy như bóng dáng chị đang mặc chiếc váy đo trong đêm sinh nhật, cười với tôi, tôi lắc đầu mỉm cười, tự nhủ cần gì phải tưởng tượng, kiểu gì tối mai chả thấy chị mặc, tôi vội kêu nó đóng gói lại rôi đi tính tiền, nó cầm chiếc váy, tủm tỉm cười đi bên cạnh tôi ra quầy, tôi đang vui sướng, thế là vấn đề quà cáp đã giải quyết xong, tôi nhẹ cả ng, tự nhiên nghe nó nói :
– Cảm ơn, cảm ơn Sơn nhiều nhé, mình rất vui và bất ngờ .
– Vui và bất ngờ gì cơ .
Nó nhìn tôi, rồi tủm tỉm cười, nói nhỏ :
– Thôi không cần giấu, bộ không phải Sơn mua bộ đồ tặng mình làm quà Sinh nhật sao, lại còn giả vờ.

Tôi ngơ ngơ ngác ngác. “Sinh nhật nó là sao, mình mua cho chị mà, sao tự nhiên lại biến thành của nó thế này, ai mà nhớ nó sinh nhật hôm nào chứ.”
– Đâu có, mình mua tặng người khác mà, mai là Sinh nhật người ta đó, người ta dáng người gần giống cậu nên rủ cậu đi yếm thử mà, có dấu gì cậu đâu.
Tôi thật thà nói, giơ tay ra muốn lấy lại cái váy như muốn sợ cái váy mà tôi bỏ cả buổi ra chọn biến mất, nó lặng im, nó đứng lại, 2 tay run run lên cầm cái áo, môi nó mím chặt như không muốn nói , 2 mắt no ngơ ngác nhìn tôi, nó lại hỏi :
– Thật là không phải mua quà tặng cho mình sao .

Có 1 nghịch lý thế này, nếu ai có bạn gái mà là bạn gái thân sẽ biết rõ nhất, mình và chúng nó chơi thân nên cách nói năng, cách cư sử rất thoáng và không cần che giấu,và hay tâm sự với nhau chính vì thế với đứa con gái khác, mình sẽ nhận ra sự suy nghĩ khác lạ của họ, nhưng với đứa con gái thân, thì chả cần suy nghĩ gì cả, nghĩ sao là nói thế.

Mang máng nhớ ra ngày sinh nhật của nó, đúng rồi, hình như cũng trong tháng 8 luôn, mà tôi nhớ không nhầm là mọi năm nó toàn tổ chức vào cuối tháng mà nhỉ. Tôi đáp luôn, mặt cười cười trêu ngươi nó :
– Cậu ăn dưa bở ah, còn lâu mới đến lượt cậu.

Lúc đó tôi nghĩ đơn giản lắm, là tôi muốn trêu nó thôi, còn lâu là ý nói tận cuối tháng, có gì cuối tháng mới phải tặng cơ mà. Rồi cười đểu, chợt tôi giật mình, nó khác lắm, nó chả nói gì cả, nó lặng im, mắt nó dưng dưng lên rồi, môi nó bắt đâu như mếu rồi, tôi hoảng quá, chả biết nó nghĩ gì cả, đang định hỏi nó, tự nhiên thấy nó quát lên :
– Cậu là thằng khốn, đồ đểu.
Rồi nó ném cái váy lên mặt tôi, nó đi rất nhanh ra ngoài, tôi câm cái váy, chả hiểu cái gì cả, có lẽ tôi chạm vào tự ái nó chăng, mà làm gì mà quá thế, cuối tháng mới sinh nhật mà chưa gì đã vòi quà, có gì thì cuối tháng tôi mua tặng là được chứ gì , có cần phải hóa điên như thế không, tôi lắc đầu, chả biết nó làm cái gì nữa, đưa cho chị bán hàng cái váy, nói chút nữa tôi quay lại lấy, tôi đi ra ngoài thấy no đang hậm hực dắt xe như muốn bỏ về, ơ cái con này, tính cho mình cuốc bộ chắc, tôi kéo tay nó lại nói :
– Cậu sinh nhật cuối tháng mà, cuối tháng mình nhớ tặng quà cho cậu là được mà.
– Không cần ấy tặng nữa, chả thèm. – nó đã đứng lại rồi
– Không thèm cũng phải tặng chứ biết làm sao, ai bảo tụi mình là bạn thân, không tặng chắc ân hận suốt đời quá. – Tôi cười phụ họa.
– Vậy mình thích cái váy đó, mua tặng mình trước đi. – nó nhìn tôi chờ đợi.

Á, cái váy đó là của chị mà, vốn liếng bỏ vào đó cả, mua cho nó rồi chắc vặn răng ra bán kiếm tiền mua cái khác cho chị chăc, không thể được, phải làm sao bây giờ nghỉ, tôi bảo :
– Chờ cuối tháng, hàng về, mình mua cho cái đẹp hơn, thấy có được không hả?
– Không thích cái khác, minh thích cái đó thôi.

“Ơ cái con này, lại có cái kiểu đòi quá trắng trợn thế này cơ ah” Tôi nghĩ phương án khác, tôi nói :
– Con trai tặng cái váy xịn thế, phải là người yêu tặng mới có ý nghĩa chứ, bạn trai thận tặng thấy kỳ kỳ ah.
– Vậy chẳng phải là cậu mua tặng người yêu sao, người ấy là ai vậy, mình có biết không ? – Nó như nắm thóp tôi, hỏi vặn lại.

Tôi nghĩ nghĩ “Chả lẽ thần kinh mà bảo nó tôi mua tặng cho chị sao“ tôi cười cười nói :
– Không phải, chả là chị họ mình sắp đi du học, mình và chị ấy rất rất thân, nên mình muốn mua cho chị ấy cái gì đó để đền đáp chị thôi.

Nó nhìn nhìn tôi, nghi nghi ngờ ngờ. cặp mắt như dò hỏi:
– Chị nào đi du học, sao trước nay mình lại không biết, chả bao giờ nghe thấy nói.
Tôi bảo :
– Không hỏi tự nhiên nói ra làm gì, cậu lại nói tớ lắm chuyện.

Thấy nó có vẻ muốn tra xét thêm, như muốn hỏi thêm gì đó, tôi đánh trống lảng luôn :
– Thôi, không nói đến cái váy đó nữa, cả chiều nóng chết cả người, tớ đèo cậu đi uống nước, coi như tớ làm hòa, được không?

Tôi định bụng, giờ nó dang như thế, mà vào mua cái váy, nó làm ầm lên thì không hay, cố nhớ kỹ cửa tiệm, sáng mai qua lấy vậy. Nó nhìn tôi cười cười, rồi gật đầu.

Tôi chở nó đi qua mấy khu phố, theo yêu cầu của nó, trời mát rồi, ra công viên là hợp lý nhất rồi, nó để tay nhẹ lên eo tôi, ngực ép vào lưng tôi nóng hổi, mềm mềm, cảm giác như có 1 cục thịt mềm cứ ép lên lưng, nóng cả người, chỉ thấy buồn cười, cảm giác đi với chị và với nó khác hẳn, tôi coi của nó như là bộ ngực mới nhú của gái mới lớn, hơi thở của nó ép lên gáy tôi, cười cười nói nói, bô lô ba la, chắc nó quên chuyện cái váy rối, tôi đáp trả nó nhiệt tình.

1 tay tôi cầm túi nước mía, 1 tay đang ngoắt tay nó, nó đi bên cạnh tôi, mặt tôi nhăn lại, có ai nảy ra ý nghĩ quỷ quái như nó không, vừa đi vừa uống, trông như trẻ con, lại còn phải ngoắc tay nó nữa chứ, nó bảo là nó sẽ là quản lý tôi, nên bắt tôi phải ngoắc tay nó.

“Hứ. Nó là gì mà đòi làm quản lý tôi, tôi không quản lý nó là may lắm rồi đó”. Nhưng mà đi bên nó cũng có chút sĩ diện, ngoắc tay no cho tình củm, ra vẻ là có bạn gái đi dạo cho máu, lượn lờ mãi cũng mỏi chân, tôi bảo nó ngồi xuống ghế công viên, 2 người cứ thế vừa uống nước vừa nói chuyện, gió vi vu thổi, mát lạnh cả người, không khí thật trong lành. Tít tít tít tít 1 tiếng chuông cắt ngang cuộc nói chuyện, nó lấy điện thoại ra, nghe nghe rồi mặt ngơ ngơ như bò đội nón , tắt máy rồi nó bảo :
– Về thôi, bố gọi mình về nhà rồi.
Nó kéo tay tôi đứng dậy, tôi đang khoan khái cảm nhận không khí mát mẻ của công viên, từng cơn gió thổi qua làm quần áo tôi bay phần phật , giờ về nhà cũng chỉ nằm chờ cơm, vừa nóng vừa không thoải mái, tôi bảo nó cứ về trước đi, chút nữa tôi đi xe bus về. Linh gật đầu rồi vội vã chạy về.

Tôi ngồi thêm 1 lúc nữa, đến khi đèn điện công viên đã lác đác sáng, tôi vươn vai, đứng dậy, đi bộ ra cổng công viên, định bắt xe bus về, tự nhiên đang đảo mắt như rang lạc, ngắm xem có em nào vừa mắt không, thấy 1 cái lưng mặc áo thun màu trắng, tóc xõa ngắn hơi quá vai, nhìn cái dáng đó, hơi quen quen, tôi chăm chú nhìn kỹ, cố đoán xem đó là ai, tự nhiên ngó thấy 1 chú Ab đang dựa trong chỗ trông xe, cái lưng áo trắng đó đang ngồi uống nước ngay gần đó, như kiểu là vừa uống vừa trông, tôi ngó ngó, nhìn kỹ biển số xe, vừa nhĩn rõ biển số, tôi cười rất là tươi, tôi đoán được cái lưng trắng đó là ai rồi.

Tôi đi đi lại gần, cái lưng áo trắng đó, cái lưng trắng đó mặc đồ như đi tập thể dục, 2 tai còn đang đeo headphone, đang nhâm nhi côc nước dừa thì phải, tay cầm cái điện thoại bấm bấm gì đó, tôi lại gần thấy mấy dòng chữ : “Anh nhớ dể ý thằng Bi đó, nó mà gầy là chết với em “.

Trời, đúng là bạo hành gia đình, phái nữ lên ngôi, nhớ lại hồi sáng, tôi hơi nghi nghi, có khi nào, sự dịu dàng chỉ là cái vỏ bọc, bên trong đó là 1 vũ phụ chân chính, tôi thở hơi mạnh, chắc là chị thấy mát mát trên gáy, giật thót quay đầu nhìn lại tôi, rồi tháo tai nghe ra, nhìn tôi lườm lườm, rồi quay lại uống nc không nói lời nào cả. Quái lạ, mới hồi trưa còn đang trêu mình là heo lười, tỉnh củm lắm mà, sao giờ lại thế này rồi, tôi kéo ghế lại ngồi, vắt chân chéo nhau, vẻ rất là ngông nghêng :
– Em gì ơi, em có muốn đi chơi với anh không, anh đang chán đây
– Đừng có mà nói hỗn , ai là em ở đây, em quá lời rồi đấy, chị không thích nghe.

Tôi thấy lạ lắm, có vẻ như chị bị sao ấy, nói chuyện với tôi như thể là người lạ, tôi thôi không trêu nữa, tôi hỏi :
– Sao chị lại ra đây.
– Ra tập thể dục thôi, không thấy là mặc đồ thể dục ah, hỏi thừa .
– Tập thể dục thì tập ở bờ hồ gần nhà là được rồi, ra đây làm gì cho xa.
– Tự nhiên thích ra đây, sao, không được ah, hỏi nhiều thế.
Ơ, càng ngày càng lạ, chả lẽ lại đanh vào mông cho mấy cái, nói năng gì mà linh ta linh tinh, lại chả thấy mời tôi uống nước gì cả, thích chiến tranh ah, tôi lườm chị , cố nhìn xem có biểu hiện gì không, thấy đôi lông mày nãy giờ cứ nhíu lại, mắt đang cụp xuống,cái miệng chu chu lên ngậm cái ông mút, đang nghich nghịch hơn là đang uống nước. Tự nhiên thấy chị đứng lên, chắc là muốn về, tôi cười cười :
– Để em đèo chị về nhé, đang không có xe về, cho em về ké.
Chị như đứng im, nghĩ nghĩ gì đó rồi bảo:
– Em về thì về trước đi, chị chưa muốn về. Rồi đi nhanh vào công viên.

Tôi ngẩn ngơ, chả hiểu cái gì cả, tập thể dục cái khỉ gì nữa, tối om rồi, mà người ta thông thưởng tập thể dục xong mới uống nước, bà này lại ngược lại, uống nước xong tập thể dục, bó tay thật, chả biết làm gì, lẽ ra nên về nhà, nhưng mà lại thấy chị ở đây, chút nữa có gì đi xe ké về, với lại lúc này chỉ có 2 chị em, tội gì không hưởng chứ, tôi vội chạy theo, thấy bóng chị nhỏ bé đang trải dài trên nền đất, đang bước đi nhẹ nhàng, cái dáng vẻ thân thương đó đã in đậm vào lòng tôi, không biết bao nhiêu đêm tôi nằm mơ về nó, tôi mỉm cười hạnh phúc, tôi đi theo sau chị, lặng lẽ ngắm nhìn chị, rồi cười cười thầm nghĩ: ”Đánh mông mà nhìn cũng chuẩn thế nhỉ, không biết có tập tành gì không”.

Thấy tự nhiên không đánh mông nữa, đứng lại, quay lại nhìn tôi nói :
– Sao không về đi, đi theo làm gì.
Tôi đi nhanh lên bằng chị :
– Thì em cũng tập đi bộ cho nó khỏe người thôi, em không có tiền đi xe bus, chờ chị về để đi ké đây.
“Bậy thật, tôi vốn là đi mua quà sinh nhật cho chị, trong túi có gần 2 tr kia, tất nhiên tiền này không thể mua quà hết, tôi hoang như chưa tới mức phá, đó là bao gồm tiền quà, tiền tổ chức, bánh kẹo + thêm 1 chút cho phát sinh linh tinh, tôi không muốn sảy ra sự cố.
– Ghét nhất là cái loại nói dối, mặc đồ thế này mà nói không có tiền đi se bus, cứ giả vờ làm bộ, đi về nhanh đi, chị muốn đi một mình. – Chị nhìn tôi khẽ gắt.

“Cái bà này, hôm nay làm sao vậy không biết, dở nóng dở lạnh, chả hiểu cái gì”.
Đang suy nghĩ không biết nói sao, chị lại quay người bước đi, tôi chạy theo nói theo :
– Thôi thì em nói thật vậy , em rất thích đi bên cạnh chị, bên chị em thấy rất vui, chị đừng đuổi em nữa mà. – rồi làm bộ mặt đáng thương, chị không nói gì, bước đi chậm hơn, cứ thế im lặng, rồi tự nhiên chị hít 1 hơi thật sâu và nói :
– Em có bạn gái rồi đúng không ?

Ơ, thì chả phải chị là bạn gái của em sao, hỏi thừa, tôi đáp luôn, cười cười rất tươi nói :
– Vâng, em có bạn gái rồi.
Rồi nhìn vào mắt chị, mắt chị như có gì đó thất vọng, chị cúi đầu, vẫn chậm chậm bước đi như kiểu tản bộ ý, chị lại hỏi :
– Cô ấy có xinh không ?
Tôi đáp :
– Tất nhiên là rất xinh rồi, mái tóc cô ấy mượt mà, đôi mắt long lanh, cái mũi cao cao bé bé, đôi môi căng mọng, làn da trắng hồng, cô ấy dịu dàng, tuy hơi ngang ngang như cua, cứng đầu lắm, lại hơi kiểu bạo lực ,cô ấy cũng cao tầm chị, cũng vóc dáng tương đương chị, và em biết, cô ấy rất thương em.

Thực ra tôi đang nhìn chị, tả lại chị 1 cách nguyên vẹn cả về hình dáng và tính nết, tôi đang tả chính chị, tôi tự cười cười, đoán chắc chị cũng hiểu ra và vui vẻ trở lại, nhưng mà tôi chả hiểu gì cả, chị bước nhanh hơn, đâu ngẩng cao, ánh mắt như nhìn vào xa xắm sâu thằm, tôi nghe thấy cả tiếng sụt sịt khe khẽ, tuy nó rất nhỏ nhưng mà tôi vẫn nghe rõ. Tôi hoảng quá, tôi sợ chị hiểu lầm, tôi bảo luôn :
– Em thực sự thực sự rất thích cô ấy, em rất muốn nói với cô ấy như thế, cô ấy còn đi dạo với em trong công viên, rồi uống nước với em nữa đó, chị biết không.

Tôi cười đểu lắm, tôi đoán là nói như thê thì 10/10 rằng chị sẽ đoán là là tôi đang nói chị, vì tôi đang đi bộ với chị đây, tôi lúc nãy còn uống nước với chị mà, tự nhiên tôi thấy chị chạy rất nhanh, tôi hơi ngẩn người, rồi chợt nhớ ra cái gì , tôi cười cười, cái bà này, chắc nghe nói thế nên ngại quá đây mà, mà có gì mà ngại chứ, dù sao tôi cũng là con trai, trước sau gì những lời này tôi chả nói, he he, nhưng mà công nhận, chị chạy, cái mông đánh nhìn mê thật đó, tôi vui lắm, tôi chạy theo chị, tôi như cởi được hết tấm lòng mình với chị rồi.

Tôi chạy theo, quái lạ, bà này chạy gì mà chạy nhanh như ngựa thế, hay là tuổi ngựa, mãi không thấy bóng, tự nhiên tôi thấy 1 bóng áo trắng đang đứng lặng lẽ bên gốc cây, tôi thấy kỳ kỳ, tôi tiến lại đinh trêu mấy câu, đang định nói “khiếp, tuổi ngựa hay sao mà chạy nhanh thế”, chợt tôi giật mình, cái gì vậy, tôi chả hiểu được nữa, tôi như không tin vào tai mình nữa, tôi chăm chú nhìn kỹ lại chị, 2 tay ôm mặt, bờ vai run lên, chị…. chị đang khóc sao.

Tôi ngẩn ngơ, tôi đã làm gì sai sao, không có, tôi có làm gì đâu, chị sao vậy, đầu óc tôi rối mù, tôi chả nghĩ được gì, cố lục lọi xem nãy mình ăn nói có gì sai sót không, tôi hơi giật mình, có lẽ nào, là tại mình nói hơi quá lộ liễu là thích chị, làm chị cảm thấy có lỗi với bản thân chị chăng, nghĩ đi nghĩ lại, cũng chỉ có khả năng đó thôi, tôi cúi gằm mặt, tự trách sao mà ngu thế, ăn nói lộ quá, biết thế chả nói nữa, tôi từ từ đi đến bên cạnh chị, tôi chua sót mỗi khi nghe tiếng nấc lẫn trong tiếng khóc, chỉ biết tự trách mình, lại 1 sai lầm vì ăn nói nữa, đầu lợn cũng không bằng, cái mồm toàn nói linh tinh, tôi đến gần chị, tôi bảo :
– Em xin lỗi, lẽ ra em không nên nói như vậy, em không biết nói thế làm chị buồn .

Chị lắc đầu, chị nói nhỏ, tiếng nói như đứt quãng, nghe sao mà đau khổ đên thế :
– Không, em không làm gì sai cả, lúc nãy chị đã thấy cô ấy đi với em trong công viên, cô ấy cũng đẹp, lại cùng tuổi với em, em và cô ấy rất hợp nhau,nhưng…nhưng tại sao….tại sao em có người đó rồi còn làm thế với chị chứ ?
Rồi như chị òa khóc, khóc nức nở lên…..

Tôi nghe xong, tôi chả hiểu cái mẹ gì, còn cô nào nữa nhỉ, đoàng 1 cái, tôi nhớ ra rồi, Linh ….. là Linh , ôi trời ơi, chị thấy tôi và Linh đi trong công viên, ngoắc tay nhau đi và lại còn ngồi uống nước trên ghế đá và nói chuyện nữa. Tôi cố chấn tĩnh đầu óc, cố nghĩ lại mọi chuyện, xâu chuỗi tất cả lại, chị lạnh lùng với tôi ngoài cổng công viên, rồi tôi lại tưởng chị bị sao tự nhiên uống nước xong rồi mới đi bộ, thực ra là chị đã tập thể dục và chắc là thấy tôi đi với cái Linh nên bỏ ra ngoài uống nước, rồi tôi lại xâu chuỗi hết tất cả những gì mà tôi nói với chj cũng như chị hỏi tôi, tôi ngớ cả người, cái này mới chính là làm thôi thấm thía câu : ông nói gà , bà nói vịt, tôi tả về chị, nhưng chị lại nghĩ đến cái Linh, cũng đúng, nó cao tầm tầm chị, vóc dáng cũng tương đương nhau nên chị hiểu lầm, tôi nhất thời hơi ngẩn ra 1 chút, thế vậy chứ hành động vừa rồi của chị là sao, chị đã khóc rất nức nở, lại nhớ đến lúc chị bỏ chạy, như kiểu những lời tôi nói như xát muối vào lòng chị vậy, vậy là sao, tôi nghĩ nghĩ, tự nhiên như có cái gì lóe lên, tôi chợt nhận ra điều gì đo, niềm vui như tràn vào trong lòng tôi, tôi gần như quên mất là chị đang thút thít bên cạnh, tôi thực sự rất vui, tôi cười, tôi rất vui và đã cười rất lớn , tôi nhận ra rằng “ Chị đã biết ghen, và chj đã ghen với cái Linh”.

Chị nhìn tôi cười, như thấy tôi chế nhạo chị, chị lại chạy đi, tiếng khóc lại vang lên, kèm cả tiếng nấc như tiếng con tim thổn thức.

Tôi nghe tiếng khóc, tôi không những không buồn mà còn cảm thấy rất vui, càng khóc lớn chứng tỏ càng ghen dữ, mà càng ghen dữ thì ….. Ha ha ha, tôi vui khôn siết, tôi chạy thật nhanh, nắm lấy tay chị đang run rẩy đầy mồ hôi, kéo đi rồi nói:
– Đi, em đưa chị đi gặp cô ấy.

Tôi nhớ đên 1 bộ phim HQ đã xem qua, chàng trai đã cho cô gái 1 cái gương và nói đây là ảnh bạn gái anh, xem phim cũng thật tốt, mãi rồi cũng có hôm áp dụng được. Chị cấu tay tôi, chị la lên :
– Buông tay ra thằng kia, chị đi gặp người ta làm gì, buông tay ra ….khuôn mặt chị đã thôi khóc, trở nên sợ hãi, dằng co với tôi, nhưng mà sao khỏe bằng tôi được, tôi kéo chị chạy thật nhanh, may mà có 1 miếng quảng cáo lớn làm bằng nhôm ở ngay gần đó, ở chỗ đó cũng có đèn chiếu nên khá sáng, tôi kéo chị đến đó, đứng trước miếng nhôm đó, tôi khẽ xoay người chị lại để chị thấy hình chị đang được in miếng nhôm, chị thấy hơi kỳ lạ, đứng sững lại, thôi không giãy rụa nữa, cũng thôi không khóc nữa, nhìn mình trong miếng nhôm lớn, có vẻ không hiểu gì cả, tôi tiến lại phía sau chị, khẽ ôm gọn bờ eo nhỏ bé, tôi ghé sát vào tai chị, nói nhỏ :
– Cô ấy đó, chị thấy cô ấy có xinh không, mà cô ấy đang khóc nhè, chị nói cô ấy có phải là mít ướt không ?

Đôi vai chị khẽ run lên, tôi nói tiếp :
– Đó chị xem, có phải là cô ấy rất ngang như cua không, lại cứng đầu, nhưng mà em biết, cô ấy cũng thương em, chị hỏi em là em đã có bạn gái chưa, trong lòng em, chị chính là bạn gái của em, chả phải lúc nãy chị hỏi em, thì em đang đi bộ với chị trong công viên sao, rồi khi nãy em với chị chả uống nước ngoài cổng công viên là gì?

Chị lại nói nhỏ :
– Thế người mà đi với em lúc nãy là ai chứ. – chị vẫn lặng im, để mặc cho tôi ôm từ đằng sau, tôi lại nói :
– Là bạn thân từ cấp 3 của em thôi, hôm nay em đã nhờ cô ấy 1 việc, nên xong việc em dẫn cô ấy đi dạo, coi như là trả công cô ấy thôi mà, chị đã nhìn thấy em sao còn không gọi em 1 tiếng, dám nhìn trộm nhé.
Tôi cười cười, khẽ xoay người chị đối diện với tôi, nhìn chị thật lâu, khuôn mặt bé nhỏ đã thôi khóc, 2 hàng nước mắt vẫn còn vương vấn trên khuôn mặt chị, tôi mỉm cười, vuốt ve gò má láng mịn, mềm mại, lau khô 2 hàng nước mắt, véo véo cái mũi chị, chị để yên cho tôi âu yếm rồi lại nói :
– Ai thèm đi nhìn trộm, là chị tự nhiên hứng lên nên muốn ra đây đi dạo thôi, chị ở nhà 1 mình buồn nên muốn ra công viên hóng gió.
– Oh, hóa ra là như thế ah, thế thấy em với Linh sao lại bỏ chạy, lại còn hậm hực với em, lúc nãy lại còn khóc toáng lên.
Đang định nói “hay là chị ghen” nhưng mà nghĩ lại, nói câu đó là ra chết người đó, may mà phanh kịp. Nói tiếp:
– Chị đúng là trẻ con mà.

Chị lườm tôi 1 cái, cốc lên đầu tôi rồi nói :
– Cái gì, ai là trẻ con, xem lại bản thân đi nhé.

Môi chị khẽ cười 1 cái, tôi chợt nhận ra, đây mới là chị của tôi, tôi ôm chị thật chặt, 2 bàn tay xoa lên lưng chị, chị mặc 1 cái áo thun mỏng, xoa vào như cảm nhận được cả da thịt của chị, mát lạnh, mịn màng, tôi khẽ khẽ ngửi mùi tóc của chị, thổi nhẹ vào vành tai, cả người chị như rùng mình, tôi lại khéo léo trượt tay xuống, bóp nhẹ 2 cái mông đang căng lên, cảm giác mềm mại, đàn hồi, lan truyền trong tay, tuy vẫn cách tớ 2 lớp quần nhưng mà vẫn đàn hồi tốt lắm, khẽ xoa xoa bóp bóp, chợt chị đẩy tôi ra nói :
– Đừng mà, đang ở công viên đó.

“Công viên thì sao, chả phải người ta vẫn yêu nhau trong công viên sao”. Tôi hì hi, kéo chị ra chỗ tối, nóng bỏng áp lên bờ môi chị ngọt ngào, chị ôm lấy tôi, đáp trả lại, lưỡi chị ngọt lịm, như mùi nước dừa ấy, quấn lấy lưỡi tôi, tôi tham lam, đảo lưỡi liên tục, hung hăng hôn trọn lên bờ môi, như muốn nuốt lấy nó vậy, bàn tay như có ma thuât, xoa khắp lưng và mông chị, cảm nhận sự khoan khoái nơi bàn tay, người chị ép chặt vào tôi, uốn éo liên hồi, 2 bờ ngực nhô cao mềm mại xoa xoa lên ngực tôi, ấm nóng và dịu dàng, mê li và kích thích.

Gần 8h tối rồi. Tôi nắm tay chị bước đi, chị cũng nắm tay tôi thật chặt, trong công viên tĩnh mịch, bóng 2 người in rõ lên từng cái cây ngọn cỏ, cả 2 người im lặng, qua chuyện vừa rồi như đã thấu hiểu lòng nhau, biết trong lòng mình muốn gì, chúng tôi chậm chậm bước ra ngoài cổng công viên, tôi hỏi :
– Thế hôm nay 2 bác đến có việc gì vậy.
– Ah, bố mẹ chị định đến đón thằng Bi về nhà chơi, mẹ bảo chị lâu không đưa nó sang chơi, biết là nó đi nghỉ mát với anh Hùng nên thôi, dặn chị là nếu nó về, rảnh thì đưa cho sang chơi mấy ngày cho bà đỡ nhớ nó, chỉ vậy thôi, rồi 2 mẹ con nấu cơm, đến gần 4h chiều thì ông bà về, chị ở nhà, chả biết làm gì, nên tính ra ngoài công viên đi dạo cho khuây khỏa thôi, ai dè ….

Chị ngập ngừng không nói tiếp, nhưng mọi chuyện sảy ra sau đó thì tôi đã biết rồi, nhìn chị không nói gì, tôi cười cười, lại nghĩ đến cảnh chị khóc toáng lên, lúc chị chạy cặp mông đánh thì thôi rồi, tôi lại nói :
– Em đói lắm rồi, mình đi ăn nhé, em khao, coi như là chiêu đãi chị tối nay nhé, em gọi điện thoại về nhà xin cắt cơm rồi, đi nào…

Vừa nói tôi vừa nắm tay chị kéo đi, chị ừm 1 cái rồi ngoan ngoãn đi theo tôi, cả tối hôm đó, tôi và chị đã rất vui vẻ, cả chị và tôi đều rất đói, nên ăn rất ngon, chị lại trở lại như chị ngày hôm qua, chị cười nói liên hồi, cái miệng nhỏ cười lên không ngớt, tôi mỉm cười nhìn chị, lắng nghe những câu chuyện của chị, mặc dù nó là chuyện của đàn bà, trên trời dưới biển cái gì cũng lôi ra được, nhưng nhìn chị vui là tôi vui rồi, ăn cơm xong rồi uống nước, cũng đã khá muộn, tôi vi vu đèo chị mấy vòng trước khi trở về nhà, vòng tay đó đã ôm chặt lấy tôi từ bao giờ, thân hình nhỏ bé đó đang áp sát vào tôi, lặng nghe tiếng thở nhẹ nhẹ, bờ má mịn màng áp sát vào bờ vai của tôi, cứ thế 2 người như hòa vào nhau, lao đi trong dòng người, dần dân chìm vào trong bóng tối của màn đêm.

“Kịch” xe đỗ cách nha tôi 1 đoạn, đứng trong bóng cây, trước 1 căn nhà đang khóa kín cổng, tôi trèo xuống xe, dựng chân chống, chị cũng xuống xe, đang muốn như kiểu lên xe, tôi kéo tay chị lại, ôm vào lòng, khẽ nói :
– Chị có nhớ hôm chủ nhật tuần trước không, chị đã rất sợ không được thêm 1 ngày cn nào vui vẻ nữa, chả phải hôm nay em cũng đã làm chị rất vui sao
Chị khẽ gật đầu lên bờ vai tôi, tôi cười hì hì, hôn nhẹ 1 cái rồi bảo :
– Mai chị có kế hoạch gì không.
Chị ngơ ngác như đang suy nghĩ rồi bảo :
– Mai là thứ 2 nên phải đi làm cả ngày rồi, tầm tối thì ông bà mời sang ăn cơm, chắc tối mai chị về muộn, sao em ?
Tôi cười cười :
– Không sao, em chỉ hỏi vậy thôi, được rồi, chị về trước đi, em về sau.

Chị gật đầu cười cười 1 cái, vẫy bàn tay bé nhỏ ra vẫy vẫy rồi kéo ga, đi về nhà.

Tôi cười thầm, lòng toan tính, hơi khó rồi, mai là sinh nhật mà chị lại về muộn, quà thì chuẩn bị rồi, mai chỉ việc đến mua, còn tổ chức ở đâu bây giờ nhỉ, tổ chức ra sao, và như thế nào để làm chị vui, trăm mối tơ vò. Tôi không nghĩ thêm được gì, tôi đi qua cổng nhà chị, thấy chị đã vào nhà từ nãy, đèn phòng khách sáng trưng, tôi cười cười, thầm tưởng tượng hình bóng chị đang làm gì trong đó, hôm nay chả có lý do gì mà vào nhà chị cả, không thể mặt dày mãi được, tôi chậm chậm đi về nhà mình, trong lòng tính toán suy nghĩ về cách tổ chức sinh nhật cho chị vào tôi mai, tôi đâu cả đầu, ấn lên chuông cửa nhà mình.

Tiếng cổng mở, rồi tiếng mẹ tôi trách mắng tôi, đi không về ăn cơm, điện thoại thì tắt, sau đó, tất cả im lìm, màn đêm đã buống xuống, con phố lại từ từ chìm vào giấc ngủ, đâu đó vang lên tiếng tít tít nhẹ nhẹ :
“Chúc chị của em ngủ ngon.G9”

Bình luận