Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Phần 37

Tác giả: Thiên Địa

“ Uh, tớ thích mưa”
“ Chào cậu, tớ lên là Linh”
“ Sơn, hãy luôn cố gắng nhé, tớ sẽ luôn cầu mong cho cậu, cố lên”
“ Sơn, tớ với cậu lại cùng lớp nữa này, hay quá phải không”
“ Sơn, sao đạp xe nhanh thế, không nghe tiếng tớ gọi ah, đèo tớ về với”
“ Sơn, chúc mừng sinh nhật, sinh nhật vui vẻ nhé
“ Liệu lên đại học rồi, còn nhớ đến tớ không”
“ Lớn rồi, hãy biết cách sống cho tốt nhé, đừng bao giờ buông xuôi, biết chưa”
“ Em không thích Hiếu, em thích anh”
– Sơn, hôn em đi.

 

Từng đoạn băng trong quá khứ dần dần chạy trong đầu tôi, lần đầu tiên gặp Linh, mọi chuyện xảy ra như mới ngày hôm qua, cùng nhau trải qua bao nhiêu chuyện, luôn bên nhau, an ủi và tâm sự, cùng bên nhau những năm tháng tuyệt đẹp của tuổi thơ, thời gian sao trôi nhanh quá, vậy là giờ đây chúng tôi đều đã lớn rồi,Linh đã trở thành 1 cô nàng xinh đẹp, cô nàng đó đã lớn lên cùng tôi, trao cho tôi không biết bao nhiêu là tình cảm, đứng giữa mặt biển đầy sóng, giữa dòng người đang hòa mình vào biển, giữa cái nắng của buổi sớm dịu nhẹ, Linh vẫn nhìn tôi, đôi mắt long lanh, vẫn khuôn mặt đó, khuôn mặt đã luôn luôn mỉm cười nhìn tôi, chia sẻ niềm vui, nỗi buồn với tôi, khuôn mặt Linh như áp sát gần thêm, bờ mi cong cong khép hờ, từng giọt nước biển vẫn đang chảy dài trên má, đôi môi hồng chín mọng, tiếng thở như càng gần thêm, nhẹ thoảng qua trên mặt tôi.

Tôi nhìn Linh, em đáng quý biết bao, tình cảm trong tôi trào lên, tôi cảm thấy yêu Linh hơn bao giờ hết, tôi vòng tay sau lưng, ôm Linh chặt vào lòng, rồi từ từ, mặc cho dòng người bên cạnh, tôi cúi xuống, hôn lên bờ môi khát khao kia, cảm tưởng như đôi môi Linh run lên vì hạnh phúc, toàn thân em dựa hẳn vào người tôi, thân hình em mềm mại, nóng bỏng, hơi run lên nhè nhẹ, cảm như thấy được cả tiếng đập của con tim em đang thổn thức, hơi thở gấp gáp của Linh, tôi siết chặt vòng tay, vòng tay Linh ghì lấy trên cổ tôi, tôi tham lam tận hưởng bờ môi căng mọng mà Linh dành riêng cho tôi, như là 1 thứ hạnh phúc quý giá nhất trên đời, đôi môi đó, thật là mềm mại, thật là ngọt ngào pha thêm 1 chút mằn mặn của nước biển, một cảm giác thực sự khác biệt, hương vị mặt ngọt như hòa vào nhau, không thể nào tìm được ở bất kỳ chỗ nào khác, rồi như tiếng ai thì thầm trong gió, tiếng nói như rất xa mà gần, dịu dàng và bay bổng, tuy xung quanh ồn ào, náo nhiệt, nhưng nó giường như ngay sát bên tai, rõ ràng hơn bất cứ thứ gì khác:
– Em yêu anh, em yêu anh nhiều lắm.

Hạnh phúc, đó chính là hương vị của hạnh phúc, tôi thầm cảm ơn ông trời, đã cho tôi được nếm trải niềm hạnh phúc trong thế gian này, thử hỏi trên đời, có mấy ai được hưởng hạnh phúc thực sự chứ, ôm người con gái bé bỏng trong lòng đang khẽ run run lên theo nhịp của hơi thở và tiếng đập của con tim, tôi thấy sao mà cuộc đời đã tốt với tôi như vậy, liệu có phải 100 kiếp trước tôi đã tích đức không nhỉ, thời gian chầm chậm trôi, rồi thì 2 bờ môi cũng tách được nhau ra, Linh không nói thêm gì cả, chỉ gục đầu trên vai tôi, tôi lặng im đi trong hạnh phúc, rồi tôi ghé sát tai Linh nói nhỏ :
– Mệt chưa, mình lên bờ nhé.

Hình như cô nàng h mới ý thức được việc mình làm khi nãy, nên ngại ngùng cúi gằm mặt xuống, chỉ khẽ gật đầu với tiếng “ưhm” nho nhỏ, tôi mỉm cười, nắm lấy bàn tay Linh trong nước, khẽ xoa xoa, rồi kéo Linh đi theo, Linh ngoan ngoãn đi sát ngay sau tôi, tôi cũng không nói gì, chỉ thỉnh thoảng quay lại nhìn, Linh vẫn đang nhìn tôi, gặp ánh mắt tôi, cô nàng khẽ đỏ mặt rồi mỉm cười, 1 nụ cười rất duyên, nước biển giờ chỉ còn ngập đến mắt cá chân, tôi xoay người lại, khẽ lau bớt đi những giọt nước biển đọng trên khuôn mặt Linh, bờ má em thật mịn màng và mềm mại, Linh để yên cho tôi lau, rồi tôi khẽ vòng tay qua sau gáy Linh, vuốt vuốt lại mớ tóc dối, tôi nói :
– Em có mệt không, đói chưa, hay là tụi mình đi ăn đi, có được không .
– Thôi, tý nữa đi với tụi nó luôn đi anh, giờ lên nghỉ 1 chút đã.
– Ừhm, vậy cũng được, để xem coi, chỗ để đồ lúc nãy là chỗ nào nhỉ, đi xa quá, giờ không biết là ở đâu nữa.

Tôi đảo mắt tìm mãi, rồi cùng Linh đi dọc bờ biển, mãi mới quay về được lại chỗ cũ, cả 2 đứa đều thấy mệt mệt, nằm luôn trên chiếc ghế bày trên bãi biển, vẫn chưa có đứa nào về, mấy chai nước ngọt cùng 2 quả dừa đang vứt chỏng chơ, không biết là đứa nào về nạp nhiên liệu rồi lại xuống tiếp không biết, Linh quay sang tôi hỏi :
– Anh, áo của anh đâu, đưa cho em.

Tôi ngần ngừ hiểu ý, rồi cầm cái áo, đưa cho Linh :
– Này, mà mặc vào chút là phải giặt đó nha.
– Được rồi, chút em vò luôn cho – nói rồi Linh đứng lên, cầm cái áo của tôi mặc vào, áo dài nên che luôn được cả chiếc quần bikini nóng bỏng, tôi liếc sang mà tặc lưỡi, nhìn vào cặp đùi thon dài, trắng nõn của Linh, Linh vuốt vuốt lại tà áo, rồi cũng ngồi xuống, ngó ngó ra ngoài bờ biển, tìm xem đám bạn ở đâu.

Mặt trời cũng đã lên cao, cái nắng của mùa hè cũng đã quay trở lại, tôi bắt đầu thấy chói mắt và hơi nóng, ngẫm bụng chắc mà tụi nó không lên thì tôi với Linh về trước quá, sáng chưa ăn gì, đói quá trời, bọn kia sao khỏe thế không biết, mãi chưa lên, đang tính kêu Linh về trước, chờ tụi nó biết đên bao giờ, bụng réo ầm ầm rồi, thì chợt thấy có thằng choai choai cỡ tầm 16 17 tuổi cầm 1 đống kính râm đi bán dạo ngang qua, đỡ quá, đang tính kiếm cái gì đeo cho đỡ chói mắt, không tý nắng lên, đi chơi khó chịu lắm, tôi gọi :
– Này, kính ơi, ê, ra đây anh xem nào.
– Đây đây, kính đây anh, toàn cái đẹp thôi, em mới nhập cả đó anh ah.
– Rồi, kính này xài tốt, 1-2 năm vẫn gọi là hàng mới về được, cái đó anh biết, để anh xem nào.
– Anh cứ đùa, em nói thật đó, anh xem này, gọng em bẻ cong được này, hàng tốt mà anh.
– Mày đưa anh cái thước mêka 20cm anh bẻ cong cho mày xem, để anh xem có cái nào đẹp đẹp không đã.

Tôi ngó ngó, tuy là hàng dạo, đồ cùi, nhưng để đeo chơi chơi 1 2 ngày chống nắng thì không vấn đề, hôm bữa ở nhà, thế đéo nào mà lại quên mang kính râm đi, làm hôm qua đi chơi, nhìn đâu cũng thấy nắng chói chang, tôi nhìn qua Linh, mắt cô nàng cũng đang xăm soi đống kính, tôi gọi :
– Qua đây đi em, chọn lấy 1 cái, chút nữa đi nắng cho mát.
Tôi cười cười vẫy vẫy, Linh cũng đứng dậy, qua ngó ngó đống kính, tôi quay lại, đã thấy thằng bán kính mắt nó như dán lên đùi Linh từ khi nào, nhìn không thèm chớp 1 cái luôn, tôi tặc lưỡi nói :
– Này, mày cho anh hỏi, mày có cần anh đưa kính lúp cho mà nhìn cho rõ không, gớm, bán kính mà cứ ngó linh ta linh tinh, sắp rớt tròng mắt ra ngoài rồi kia.

Nó quay sang nhìn tôi, cười cười, gãi gãi đầu, hình như Linh không chú ý lắm, đang cầm được 1 cái kính, đeo lên rồi tháo xuống, ngó ngó ra xa, rôi quay sang nói :
– Oke, em ưng cái này, trông cũng đẹp.

Nói rồi cô nàng đeo kính lên, quay sang nhìn tôi, mặt cười cười, trông Linh đeo cái kính đó, nhìn cũng hài hài, nhưng mà nét xinh đẹp vẫn không thể nào che dấu được, tôi cũng nhìn linh rồi cười cười gật đầu, chọn được 1 lát cũng cố ưng ý lấy 1 cái cho xong, nhanh còn về, tôi đeo kính lên, chỉ thấy Linh nhìn tôi rồi cười khanh khách, không hiểu có ý gì, nhìn kính cũng đẹp mà, tôi gật đầu nói :
– Được đó, anh lấy 2 cái này, hết bao nhiêu vậy.
– Anh chị chọn khéo thế, 2 cái kính này hơi bị chuẩn luôn, nhiều người muốn mua mà trả thấp quá nên em chưa bán đâu đó, thôi , em lấy anh chị 110k 2 cái.
Thằng choai choai nói rất hồn nhiên, tôi bĩu môi nói :
– Ơ, bao nhiêu, nhắc lại anh nghe cái.
– Dạ, vậy thôi, sáng sớm coi như mở hàng, em lấy rẻ 90k, đồng ý anh chị cứ lấy luôn.
– Ồ, 90k cơ ah, thế không mang đủ tiền rồi, thôi cầm kính rồi đi đi nhé.
Tôi gỡ gỡ giả vờ cài lên cái giá kính của nó, nó vội nói :
– Thế anh trả được nhiêu, thôi em nói giá chót này, 2 cái 60k, hết lời luôn, coi như em lấy may sáng nay vậy.
– Thôi, đùa đủ chưa hả, 35k 2 cái, được thì bán không thì treo lại lên luôn đây này.
Tôi cầm cái kinh ve vẩy, giả bộ nghiêm mặt nhìn nó.
– Trời ơi, anh nói thế nào chứ, 60k là vốn của em rồi, bán thế thì em lấy gì mà đi buôn, anh trả thế thì em bán làm sao – mặt thằng bé hốt hoảng.

– Thế sợ lỗ chứ gì, thế thôi, không mua nữa, anh chỉ trả được thế thôi, bán thì bán.
Tôi quay mặt đi, gài cái kính lên cái giá của nó, nó nhìn tôi, rồi quay sang nhìn Linh, nó nói :
– Bạn gái xinh thế mà trả ki bo vậy anh, mới sáng sớm mà anh.
– Ôi, mày đừng có mong chờ gì, thêm chút sĩ diện với mày cũng chả làm gì thêm được đâu, thôi có bán không , anh còn biết đường.
– Vậy thôi, bán mở hàng cho anh chị vậy, sáng ra mà xui quá.
– Xui cái gì mà xui, gặp vía anh là tốt lắm, mày cứ yên tâm đê.
Tôi trêu nó, rồi móc tiền ra trả, nó cầm tiền xong rồi cũng chào được 1 câu rồi té, Linh cầm cái kính rồi nhìn tôi nói :
– Không ngờ là anh ép giá kinh như thế, thế mà nó cũng bán được.

Tôi đeo kính lên , lắc đầu nói :
– Không phải, anh trêu nó vậy thôi, chứ anh biết thừa giá của cặp kính dạo này, 15k 1 cái là đúng giá rồi, anh thêm 1 chút cho nó lấy may, anh không nói ngoa đâu, tụi nó hét vậy đó, không biết giá là bị chém ngay.
Tôi đeo kính lên, rồi vuốt vuốt ngược mái tóc về sau, tôi cười cười quay sang nhìn Linh nói :
– Chẹp, nói không ngoa chứ nhìn mình cũng giống Kwon Sang Woo phết nhỉ.

Tiếng Linh cười khanh khách, cô nàng cũng đeo kính lên nói :
– Anh mà giống Kwon Sang Woo thì chắc em giống Choi ji woo quá, ha ha.
Đang tính nói thêm mấy câu tự nhiên thấy thằng Tuân với con Hương đi lại, tôi nhìn nó nói :
– Ê, thằng kia, mày có biết Kwon Sang woo với Choi Ji Woo đang ở đây không thế.
Mặt thằng này đực ra, nó bảo :
– Mày lảm nhảm cái gì thế, Kwon Sang woo ở đây á, đâu ?

Tôi vuốt vuốt tóc, chỉ tay vào mình, ưỡn ngực lên nói :
– Đây, không thấy ah, ngay trước mặt mày đây.
Thằng mặt đần ra, rồi cười phá lên, con Hương đằng sau cũng cười gập cả người xuống, rồi con Hương cũng thôi cười, nó thở hổn hển nói :
– Thế Choi Ji Woo đâu.

Tôi quay sang chỉ Linh nói :
– Đang ngồi kia kìa.
Linh cũng bắt chước tôi, đeo cái kính lên rồi cũng đứng dậy, bật cười khanh khách. Lần này thì thằng Tuân bò lăn ra đất cười, mãi mới thấy nó nói :
– Mịa, 2 đứa mày mà đòi làm Kwon Sang woo với Choi Ji Woo á, mày ý, muốn làm Kwon Sang woo thì đợi 10 kiếp nữa rồi may ra được sinh bên hàn quốc, còn con Linh, muốn làm Choi Ji Woo ý, đeo cái guốc 10 phân rồi hãy mơ nhé, Choi Ji Woo 1m73 liền đó ah nha, gắn ngủn mà cũng đòi làm Ji Woo á.
– Hứ, ngắn cái gì mà ngắn, nhìn chân này, hơi bị dài luôn.
Linh cũng không vừa, cô nàng vén cao cái áo lên, chìa cái chân trắng nõn ra nói:
– Người ta cao 1m62 đó ah nha, hơi bị chuẩn luôn.

Thằng Tuân lại trêu, nó bĩu môi :
– Lại tâng bốc rồi, làm gì mà được 62, được có 60 là quá lắm rồi, cứ thích ăn lận chiều cao, Hương, em 1m60 đúng không nhỉ, ra đứng đo với nó, anh xem hình như nó còn thấp hơn cả em hay sao ý.
Linh chun môi nói :
– Còn lâu, mơ ah, Hương thấp hơn tớ 1 chút, không tin hỏi Hương xem, mới đo được mấy tháng thôi, anh, anh nói xem, em mà phải nói phét chiều cao á.

Tôi vội can :
– Được rồi, thằng Tuân mày thôi không trêu Linh nữa, Linh cao 1m62 thật đó.
Tôi nhìn Linh cười cười, cô nàng vẫn đang ấm ức lắm, chắc là tự nhiên bị người khác nói xén đi mất 2 phân, 60 với 62 thì khác gì mấy, bị trêu thế mà cũng tức, còn thằng Tuân vẫn cười cười, nó còn làm trò để tay lên ngang đầu Hương, gióng sang Linh, thấy rõ cái tay nó lệch chéo lên, Hương thì chả biết phải làm gì, chỉ biết đứng đó cười cười, rồi mút mút chai nước ngọt trên bàn, tôi nói
– Thôi, tụi mày tính bơi đến trưa àh, không lên mà đi ăn, tao với Linh đói lắm rồi.
– Ơ, thế tụi mày chưa ăn gì ah, lúc nãy bọn tao ra biển, gặp hàng bánh mỳ kẹp, con Hồng với Ánh đòi ăn, thế là cả lũ ăn cùng luôn, ăn xong mới ra, tụi mày ra chậm quá, thế tụi mày đi ăn đi, bọn tao chắc chốc nữa mới về, đồ cứ để đây, không sao đâu, có người nhìn mà, mà tụi mày kiếm được ở đâu 2 cái kính nhìn hay thế.
– Kiếm cái gì mà kiếm, mới mua đó, 35k 2 cái, tý bọn bán dạo đi qua, có mà đầy, mua lấy 1 đôi mà tý còn lượn, không chói mắt lắm, thế thôi, tao với Linh đi ăn trước đây, tụi tao về khách sạn trước nhá.
– Ừh, về mà đi ăn đi, thế chút có đi chơi đâu không, giờ tao chả biết đi đâu nữa, hôm qua lượn hết rồi còn gì – thằng Tuân hỏi
– Kệ, tý nữa về gặp mặt nói tiếp, giờ tao không nghĩ được gì đâu, tao về trước đây, thê nhé, pp.
Tôi quay người, vẫy vẫy tay ra hiệu cho Linh theo sau.

Cả ngày hôm đó, trời nắng rất to và bầu trời không một gợn mây, cả ngày hôm qua, có chỗ nào cần đến thì cả lũ đi cả rồi, thế nên cả bọn nhất trí mua đồ ăn về liên hoan trong phòng, hết ca hát lại hội bàn tròn, rồi thì sau buổi tắm lúc sáng sớm, Hiếu tạm biệt mọi người trở về trước tiên, cả lũ ngồi bàn bạc kế hoạch, đa phần tên nào cũng tiếc vì trời hôm nay nắng to quá, không ra tắm được, chính vì thế khi tôi đưa ra ý kiến là ở lại nốt đêm nay, sáng mai anh em trả phòng về sớm, cả lũ lúc đầu còn lăn tăn, sau đều tán thành đồng ý, bắt đầu lũ lượt kéo nhau ra ngoài gọi điện về xin phép, có đứa thì đơn giản, bố mẹ gật đầu luôn, có đứa thì hơi lằng nhằng, phải đưa máy cho thằng Tâm, vốn trước là lớp trưởng lại có tài ăn nói xin phép hộ, rồi thì tất cả cũng ổn thỏa hết, cả lũ đều rất vui mừng vì chưa muốn kết thúc cuộc chơi sớm.

Chiều mát, chúng tôi được 1 phen đàn đúm ngoài bãi biển, tiếng nói, tiếng cười mãi như không dứt, cùng nhau chạy nhảy trong cái gió chiều mát mẻ của biển, mấy thằng con trai đú đởn, khoe trình chơi diều, đứa nào cũng mua 1 con, rồi cùng chạy chạy dọc trên bãi biển, gió khá to, nên diều lên rất cao, Linh rất thích thú, với cô nàng, diều là cái gì đó rất xa lạ, ban đầu chính là thằng Toàn đầu têu, mua 1 con diều to đùng, nó thả cao tít tắp, mấy đứa con gái thấy thế la hét om xòm, kêu thằng Toàn chơi giỏi, diều bay cao, làm mấy thằng khác tức chí, anh nào cũng móc ví ra mua cho được 1 con đẹp thả chơi, Linh khoái lắm, bắt tôi mua cho bằng được, đã thế cô nàng còn chính tay chọn, 1 cái diều con Bướm đầy màu sắc, tôi bảo ai chọn thì người đó tự đi mà thả, đây thích diều khác, con trai lại thả diều hình bướm, cô nàng chun môi lại, bắt tôi thả bằng được mới nghe, nói thả được cho cô nàng bay cao như diều của Toàn, thì thích mua diều nào thì mua, tôi nguýt môi, thả diều mà cũng không biết, gió biển thì to, tung 1 cái rồi giật giật dây là bay, lâu không chơi, giờ tự nhiên chơi cũng có cảm giác thú thú, tôi nói :
– Linh, nhanh, ra mua thêm cuộn dây nữa đi, dây ngắn tý ah, chưa gì đã hết rồi.

Cô nàng đang tròn xoe mắt, mồm há ra vẻ rất khoái trí khi thấy tôi đang mồi gió cho diều, nghe tôi nói cái không thèm suy nghĩ, ù té đi mua thêm dây.
– Anh, dây nè, để em nối cho,
– Hứ, thôi, đụng vào lại đâm đầu xuống giờ, đưa đây anh nối cho.

– Anh , anh, tụi thằng Tuân cũng nối thêm dây kìa, hay để em ra mua thêm, em thích bay cao hơn tụi nó.
– Thôi, thế này là cao lắm rồi, nãy anh cũng mua sẵn 1 cuộn rồi, thêm cuộn em mới mua là cao lắm rồi, cao quá gió thổi đứt dây đó.
– Thế có cao bằng diều Toàn không, em thích cao như thế.
– Sao không, có khi hơn ý chứ, cứ chờ mà xem.
– Anh, đưa cho em, cho em kéo dây 1 chút đi, nãy giờ anh cầm hoài thế, em chưa được cầm này.
– Có biết thả không mà cứ đòi cầm, diều rớt thì biết làm sao.
Tôi cười cười, đang chơi hay, để cho Linh thèm, cô nàng thích lắm, nhưng đuối lý, không biết làm thế nào, mấy thằng kia cũng máu lắm, đang rất là chăm chú, anh nào cũng muốn kiếm điểm với mấy cô, thằng Tuân thì cười tít cả mắt lại, nó đang tranh nhau với con Hương, 2 đứa cứ giằng co, làm con diều chao đảo mãi không thôi.
Tiếng Linh lại nói :
– Anh, đưa cho em đi, bay cao rồi, Hương được thả rồi kìa, nãy giờ em vẫn chưa được cầm, diều của em mà.
– Ế, diều của anh chứ, em chỉ là người chọn thôi, ha ha ha, đợi tý, đang chơi hay, chút anh đưa cho. – Tôi cười cười trêu Linh.
Cô nàng dậm dậm chân, hâm hực nói :
– Không biết, đưa diều em đây, đưa đây, đưa cho em cầm.
– Thì đó, cẩn thận rớt diều nha, em phải thỉnh thoảng giật giật thế này này.
– Được được, em biết rồi – mắt Linh sáng lên, hí ha hí hửng, cầm nhanh lấy dây diều, ra vẻ thích thú lắm, cầm giật giật như thật, miệng cười ngoắc cả ra, ý a ý ới gọi con Hương với 2 đứa kia ầm ĩ cả lên, tôi mỉm cười, 2 bàn tay giờ thừa thãi, chả biết để đâu, từ phía sau, vòng tay ôm lấy eo Linh, cô nàng vẫn chăm chăm với cánh diều, ngửa mặt lên trời rất chăm chú, dựa hẳn lưng vào người tôi, tôi cười cười, đặt cằm lên vai Linh, khẽ ngửi lên mái tóc thơm thoảng thoảng, cũng ngửa mặt lên trời ngắm nhìn, mặt trời dần dần khuất sau những ngôi nhà cao tầng, gió biển cuối chiều thổi lồng lộng mát lạnh, trên bầu trời gì chỉ còn những vệt nắng chiều nhàn nhạt, cùng những cánh diều như tô điểm thêm cho bầu trời, trên đó, có 1 con diều, 1 con diều hình con Bướm rất lòe loẹt đang chao đảo trong gió vì người cầm dây phía dưới đang giật loạn cả lên, la hét om xòm, đuổi theo 1 người con trai, kêu đứng lại giật dây diều giúp cô ta, dáng người đó, mái tóc buộc cao kiểu đuôi ngựa, mặc 1 cái áo thun màu vàng nhạt ôm sát cơ thể, hằn lên những đường cong tuyệt mỹ, 1 cái quần shock ngắn không che nổi đôi chân dài thon nhỏ, bóng hình đó, bóng hình người con gái suốt đời tôi yêu dấu.

– Có thấy ai dở hơi như em không, tối rồi còn bắt anh ra đây thả diều với em – tôi làu bàu.
– Em thích mà, lần đầu tiên em được chơi diều đó, cảm giác giật dây diều rất hay và được ngắm nhìn cánh diều mà mình thả được bay cao tít trên trời, xung quanh là biển, cảm giác rất yên tĩnh và êm ả, em rất thích cảm giác này, lại còn được ở bên anh nữa, em thực sự rất vui – Linh vừa nói vừa cười.

Chúng tôi đang ngồi trên 1 bãi cát vắng, Linh vẫn đang dựa đầu vào vai tôi, 1 tay giật giật dây diều, 1 tay nắm lấy tay tôi, tay tôi quàng qua vai Linh, tôi mỉm cười, khẽ kéo Linh về gần mình hơn, cảm nhận được mùi thơm thoang thoảng thơm ngát trên người Linh, cảm giác được em thật là gần, thỉnh thoảng được đà, thơm trộm lên cái má láng mịn của Linh, cảm giác biển đêm yên tĩnh bên người mình yêu thật tuyệt, thật hạnh phúc.

– Ở bên em, anh có thấy vui không ? – Tiếng Linh nhỏ nhẹ.
Tôi cười vì câu hỏi quá khờ của cô nàng, tôi nói :
– Không vui thì anh đi với em ra đây làm gì, sao em hỏi khờ quá vậy, ở bên em, thực sự là anh cảm thấy rất rất vui và hạnh phúc nữa.
Tiếng linh cười nhỏ nhẹ, cô nàng quay người, rúc đầu vào lòng tôi, quàng cả 2 tay qua cổ tôi, ôm ghì lấy tôi, tôi cười cười, vuốt ve mái tóc Linh mềm mại, tự nhiên thấy cái gì không đúng, 2 tay Linh đang ôm chặt lấy cổ tôi, tôi hỏi :
– Ơ hay, diều của anh đâu rồi.
Tiếng Linh cười, Linh nói :
– Em thả nó đi rồi, cho nó bay lên cao.

Linh nói rồi nâng cằm lên nhìn tôi, tôi nhìn Linh, khuôn mặt em sát dần, đôi mắt trong veo chăm chú nhìn tôi, gò má thoáng chút hồng, đôi môi khẽ chúm chím lại, rồi dần dần, hơi thở của em thoảng qua mặt tôi, em đặt lên tôi nụ hôn ngọt ngào mà quyến rũ, nụ hôn nóng bỏng, tràn đầy tình yêu, đầu lưỡi em mềm mại cuốn lấy đầu lưỡi tôi, tôi ôm ghì em vào lòng thêm, ôm em chặt thêm, như muốn em mãi mãi chỉ là của tôi mà thôi, mùi thơm trên người em lại thoảng qua lần nữa, Linh khẽ rời đôi môi khỏi môi tôi, tiếng Linh nói nhỏ trong tiếng thở dồn dập :
– Bắt đền anh đó, làm em nghiện rồi, hi hi.

Tôi cười cười, lại khẽ đặt lên đôi môi hồng cháy bỏng kia thêm một nụ hôn ngọt ngào nữa, tôi tham lam muốn thưởng thức trọn vẹn được đôi môi kia, rồi tôi tự hứa với chính mình, không để cho bất cứ ai khác được thưởng thức bờ môi quá tuyệt vời này, tôi như muốn em hòa vào tôi, cứ thế, thời gian lại như chầm chậm trôi, hết lần này đến lần khác, chúng tôi trao cho nhau những nụ hôn tuyệt vời nhất, tiếng gió vẫn thổi, tiếng sóng vẫn rì rào, mặt biển đêm lấp lánh huyền ảo, và trên bầu trời không 1 vết mây kia, ánh trăng cùng những vì sao vẫn đang chiếu những ánh sáng đêm nhàn nhạt.

Bình luận