Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Anh Rể Không Chịu Buông Tay

Chương 10: To gan khiêu khích

Tác giả: Mỵ Nhi (Diệp Bối Bối)
Chọn tập

(( Mỵ Nhi))

Hắn bực dọc mỡ ra xem thì hiện lên màn hình là 2 chữ ” Điềm Điềm”. Hắn bất đắt dĩ phải bắt máy lên nghe.

” Alo. a nghe”

” Hôm nay mấy giờ a về?”

Cô khó chịu nhưng biết làm sao bây giờ, cô không thể lên tiếng được. Cô chợt cười lém lỉnh xong ngồi lên côn thịt của hắn. Nhịp nhàng ra lên xuống, cái đầu nhỏ vùi vào trong lòng ngực hắn.

Hắn kìm nén hừ 1 tiếng, cô gái nhỏ này dám trêu đùa hắn đây mà. Đợi lát nữa hắn sẽ trừng trị cô không chút nương tay.

” a đang bận, đừng đợi a”

Sau tiếng cúp máu, bên kia đầu dây ả ta bực dọc dậm chân. Giọng nói hắn lúc nãy có chút gì đó là lạ như đang kìm nén thứ gì. Chắc đang phóng túng cùng con hồ ly tinh nào rồi. Ả ta rất bực tức nhưng không thể làm gì hơn, đợi đến khi ả bắt được thì xong đời con hồ ly tinh kia. Hãy chờ đó…

– ——

Bên này sau khi cúp máy hắn quăng điện thoại sang một bên. Hai tay nắm lấy eo cô hoạt động mạnh hơn, mỗi lần ngồi xuống hắn cố ý đẩy mạnh lên vào bên trong cô hơn. Côn thịt cứ thế như đụng vào tận tử cung cô, kích thích cực điểm.

” Đúng là tiểu dâm đãng mà, muốn người khác biết đang bị côn thịt tôi đâm sao. Đáng bị trừng phạt mà”

” ưm… ưm… sướng quá… sâu quá… e ra, e ra… aaaa… a rể ơi, tiểu Mỹ không chịu nổi”

” không chịu nổi cũng phải chịu. Ai bảo e dâm đãng như vậy”

” ưm… aaaa… sẽ hư, hư mất… ưm… sướng chết mất…”

Sau đó hắn lật cô lại quỳ trên sô pha, hắn từ phía sau đâm tới vừa nhanh vừa mạnh. Mỗi cú đâm đều đâm rất xứng đáng không hề nương tay. Được thêm trăm cái nữa hắn cũng tạm vừa lòng mà bắn hết tinh dịch vào người cô.

Đêm nay hắn nào dễ dàng buông tha cho cô được. Hắn đòi hỏi cô đủ các tư thế, đủ loại địa điểm. Nào là phòng khách trên sô pha, trên sàn nha. Trong nhà bếp, trong nhà tắm, trong phòng ngủ. Trước cửa sổ, trước bàn trang điểm, trên bàn ăn,… pla… pla… Tóm lại nơi nào sử dụng được hắn đều dùng qua, cô đây muốn rã rời không nhúc nhích nổi nữa.

Cuối cùng đến nửa đêm hắn cũng chịu thỏa mãn ôm cô vào lòng ngủ nhưng không chịu rút thứ đáng ghét kia ra. Cô đành cam chịu, cũng là do cô tự chuốc lấy mà.

– ——–

Bên kia, một đêm nữa hắn không về. Ả ta đâu dễ dàng để thiệt cho bản thân như vậy. Ả phải đòi lại tất cả, hết thẩy tất cả đều là của ả. Đúng là bọn hồ ly tinh không biết xấu hổ, không biết sống chết là gì đây mà. Đợi đó…

Chọn tập
Bình luận