Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

12 Chiến Công Của Hercule

Chương VIII: Con bò mộng của vua Minos

Tác giả: Thierry Lefèvre

Gần về đến thành Tirynthe, Hercule dừng lại giữa đường. Lúc nhặt xác hai con chim bên hồ Stymphale, chàng chỉ giản đơn nghĩ rằng đó là chứng cớ cho chiến thắng của mình. Hai con chim này thừa sức chứng minh rằng trong cả xứ Hy Lạp này, chẳng có ai có thể tiêu diệt được nổi một trong số những chú chim đó.

Chàng dừng lại bởi một ý nghĩ vừa chợt đến trên đường trở về. Chàng dự tính sẽ tặng cho Coprée một con và quyết định giữ lại cho mình con chim còn lại…

Chàng ngồi xuống vệ cỏ và bắt đầu nhổ những chiếc lông đồng đầu bịt thép của một trong hai chú chim, cho vào túi đựng tên. Chắc chắn chúng sẽ là thứ vũ khí hết sức lợi hại giúp chàng trong những lúc nguy khốn. Khi đã xong, chàng cẩn thận nhét lông chim xuống tận đáy bao, bên trên là con chim dành tặng cho Coprée rồi vội vã trở về thành.

Dân thành Tirynthe vui vẻ reo hò khi thấy xác con chim hồ Stymphale vứt dưới chân Co-prée.

Dĩ nhiên là ngài cố vấn không hề chia xẻ với dân chúng niềm ngưỡng mộ ấy. Vua Eurys-thée lại khiển trách vị cố vấn khi biết được Her-cule lại chiến thắng trở về. Coprée rất khó chịu trước thái độ của Eurysthée bởi bản thân ông ta cũng tin chắc là Hercule sẽ thất bại.

Những tiếng ồn ào lại nổi lên. Mọi người hướng về phía những bậc tam cấp.

Coprée quay trở lại.

Chính Eurysthée xuất hiện trước Hercule.

Coprée tự hỏi điều gì đã khiến cho vị vua rời khỏi chỗ ẩn nấp của mình. Phải chăng nhà vua muốn tỏ rõ quyền lực của mình trước cư dân thành Tirynthe? Hay là nhiệm vụ sắp tới của Hercule khó đến độ Eurysthée muốn “khủng bố” tinh thần của Hercule, thậm chí báo trước cái chết cho chàng?.Đúng thế! Chiến công vừa rồi của Hercule đã làm nữ thần Junon nổi giận. Bà đã vào hoàng cung và thuyết phục Eurysthée bình tâm trở lại:

trận đấu sắp tới chắc chắn Hercule sẽ chết. Hơn thế, Junon đã đưa ra cho Eurysthée nhiều chỉ dẫn cần thiết. Đó là lý do tại sao mà vị hoàng đế dám giáp mặt với Hercule.

– Ta rất hài lòng về ngươi! – Nhà vua nói.

Coprée rất giận. ông không hiểu vì sao nhà vua lại có thể thân mật như thế vớ Hercule, trong khi mấy phút trước, ngài còn chỉ trích ông hết lời. Thái độ thay đổi đột ngột ấy có nghĩa gì đây?

– Thưa hoàng đế! – Coprée nghiến răng can thiệp. – Nếu Hercule đã chiến thắng được lũ chim ở hồ Stymphale, chẳng hạn như đã giết chết con vật này, thì đó chỉ là phận sự thôi. Thần không hề thấy có lý gì để chúc mừng cả.

– Im lặng đi Coprée! Ngươi quên là ngươi đang nói chuyện với hoàng đế của mình rồi đấy.

Coprée cảm thấy hết sức nhục nhã trước thái độ đó của vua. Chẳng phải ngài là người đã thực hiện nhiệm vụ của Eurysthée lúc hoàng đế quá sợ hãi đó sao?

Coprée lặng im, tự nhủ sẽ không bao giờ giúp đỡ vua nữa. Liệu Eurysthée còn trông chờ điều gì? Hercule thể nào cũng sẽ chiến thắng lần nữa trong cuộc thử thách nặng nề sắp tới.

– Được rồi! – Eurysthée nói tiếp sau một hồi im lặng, với nụ cười rất lạ lùng. – Mọi việc đã rõ mười mươi, và ta xin gửi tới ngươi những lời ngợi khen trước việc chiến thắng lũ quái vật ở hồ Stymphale. Nhờ ngươi mà vùng đất ấy thoát khỏi lũ chim đồng nghĩa với sự chết chóc và hủy diệt… Tuy nhiên, nhiệm vụ của ngươi vẫn chưa kết thúc đâu.

– Thần biết, thưa đức vua! – Hercule trả lời với sự kính trọng. – Chính vì điều đó mà thần đã quay về thành Tirynthe sau mỗi trận chiến.

Nhà tiên tri ở Delphes đã yêu cầu thần phải tuân theo lệnh của người, và thần không bao giờ bội ước.

– Tốt! Tốt lắm! Bây giờ ngươi phải thực hiện một chuyến đi dài, Hercule ạ! Hãy đi tới Crète,.xứ sở của vua Minos và bắt sống đem về đây con bò mộng mà thần Neptune tặng cho ông ta hồi trước!

– Thần xin tuân lệnh! Tâu đức vua! Thần sẽ đi ngay bây giờ.

– Tuyết lắm!…

Eurysthée chợt dừng lại, như đang muốn thỏa mãn về câu nói tiếp theo:

– Nhưng ta còn một điều phải nói với ngươi…

Hercule kính cẩn nghiêng mình trước đức vua. Eurysthée lớn giọng:

– Hãy trút túi tên của ngươi ra!

Đám đông ồn ào trở lại.

– Tâu đức vua, trong túi chỉ có vũ khí thôi…

– Ngươi không vâng lệnh ta à? Ngươi không muốn rửa sạch tội lỗi quá khứ hay sao?

Hercule không đáp. Chàng không có sự chọn lựa nào khác.

Chàng quỳ gối và dốc túi tên xuống chân Eurysthée.

– Cớ sao ngươi lại giấu đám lông của con chim kia trong túi?

– Những cái lông bằng đồng có bịt thép này có thể sẽ là thứ vũ khí quý giá giúp thần chiến đấu để thỏa mãn ý muốn của bệ hạ. Nó sẽ làm cho mũi tên của thần nguy hiểm cho địch thủ mà thần vẫn không hề vi phạm điều gì đối với đức vua, với nhà tiên tri. Thần tin là…

– Ngươi không cần đến chúng! – Eurysthée thô bạo ngắt lời. – Ta muốn con bò mộng còn sống! Còn sống, người hiểu không?

Coprée không còn giận đức vua đã đối xử bất công với ông ta nữa. Đó chẳng qua chỉ là âm mưu hạ nhục Hercule và để cho chàng biết ai là người có quyền lực mà thôi. Coprée cảm thấy ngưỡng mộ vị vua của mình, người vừa mới chứng minh sự yếu đuối của Hercule.

Đám đông im lặng.

Hercule nhặt lấy cung và mấy cái tên, mũi tên thông thường của chàng rồi lặng lẽ rời thành.

Phía sau, Coprée không ngừng chế giễu:

– Những con chim! Hercule! Ngươi sẽ nhớ đàn chim hồ Stymphale lắm đấy….Vua Minos ở Crète rất mong muốn có được sự bảo trợ lâu dài của thần biển Neptune. ông đã dâng tặng cho thần biết bao của ngon vật lạ hy vọng được lợi lộc từ biển cả.

Và với tấm lòng rộng rãi, thần Neptune đã tặng cho Minos con bò mộng nổi lên từ dưới đáy biển, to lớn và tuyệt đẹp lạ thường.

Chính vì con vật to lớn và đẹp đẽ như thế mà từ khi có được nó, Minos phản lại lời hứa của mình: ông giữ riêng con vật cho mình và thế lên bàn thờ thần linh con bò mộng đẹp nhất xứ Crète. Nhưng con vật được thay thế này không to lớn và không đẹp bằng con vật mà thần biển đã tặng cho ông.

Sự phản bội này gây cho Neptune một cơn cuồng nộ. Công cuộc trả thù thật kinh khủng:

ông đã truyền cho con bò mộng khả năng phá hoại không giới hạn.

Và con bò mộng trở nên cuồng điên, nó chạy toán loạn khắp nơi và phá hoại tất cả mọi thứ.

Từ đó, nó tàn phá xứ Crète bằng cách chạy từ đảo này qua đảo khác, tàn sát hàng loạt người, giẫm nát họ bằng những cái chân đáng sợ.

Xứ Crète chỉ còn là một bãi hoang tàn, chỉ có nỗi lo âu và sợ hãi ngự trị.

Phải bắt sống được một con bò mộng như thế là nhiệm vụ của Hercule.

Chàng đi không mệt mỏi và tới một bến cảng. Chàng tìm cách vượt biển để đến xứ Crète.

Từ lâu lắm rồi, thuyền bè từ Grèce đến Crète ngày càng hiếm hoi.

Những thủy thủ kể lại nhiều câu chuyện kinh sợ.

Biết bao chiếc tàu đã biến mất trong những cơn bão tố điên cuồng mà tác giả của nó chính là thần Neptune, và không còn một mảnh gỗ vụn nào nổi lên mặt nước: tất cả thuyền buồm, dây rợ đều chìm nghỉm xuống tận đáy đại dương.

Bàn tay thần biển khiến cho mọi vật to lớn đều tan thành bụi, cứ như chỉ là một mảnh sò nhỏ.

Người ta cũng nói rằng Crète sắp sửa chìm vào biển cả. Những người thủy thủ có nhiều kinh nghiệm lại quả quyết rằng, có những lúc từ đài quan sát, họ nhìn thấy hòn đảo như bị dao động..Hết phía nam, đến phía bắc, đến phía đông và tây đều chìm dần dần xuống biển sau những trận càn của con bò mộng Minos.

Một vài người còn cả quyết rằng, nhân danh các vị thần trên đỉnh Olympe, đảo Crète đã thu nhỏ một nửa. Bởi vì những bước chân của con bò mộng đã đạp đi một phần đất đai, nhà cửa, cây cỏ vào lòng đại dương để dâng Neptune, vị thần không bao giờ biết thỏa mãn.

Họ còn bàn tán rằng con bò mộng là hậu duệ của thần Neptune và tương lai không xa nữa có thể sản sinh ra hàng trăm con bò mộng như thế mà hậu quả sẽ không thể nào lường trước được…

Hercule đi dọc bến cảng tìm tàu…

Nhưng tới đâu chàng cũng bị từ chối và kèm theo đó là những câu chuyện còn đáng sợ hơn.

Hercule không thấy lo sợ về điều đó vì chàng thấy họ không thật. Nhưng chàng bắt đầu chán nản vì không có thuyền để ra khơi.

Một hôm có người đàn ông to lớn râu rậm gần hết khuôn mặt tới hỏi chàng:

– Có phải anh muốn tới Crète không?

– Vâng! – Hercule trả lời và đợi câu chuyện hoang đường tương tự…

– Vậy thì tốt! Tôi sẽ chở anh tới đó!

Hercule ngạc nhiên về lời mời mọc này.

Chàng hỏi:

– Vì sao anh lại muốn chở tôi đi?

– à! Tôi có đi qua Crète, ghé vào một chút cũng không sao… Và tôi có nghe danh tiếng của anh… Anh tên là Hercule phải không?

– Đúng là tôi đây. Song tôi tin là từ lâu rồi không có chiếc thuyền nào ghé qua Crète cả.

– Đúng là cũng không còn nhiều người tới đó nữa. Nhưng cuộc hành trình chẳng có gì đáng sợ, ngoại trừ những trận bão như những nơi khác.

– Những lời nói này chứng tỏ anh thật dũng cảm.

– Anh biết không? Chính anh trai tôi đã chứng kiến cảnh mùa màng bị phá hoại ở éry-manthe.

Từ khi anh bắt sống được con lợn rừng, anh trai tôi lại yên ổn sống như trước, trông cậy vào vườn quả của mình. Chiến thắng ấy thật đáng.quý. Bây giờ tôi giúp anh vượt một đoạn đường biển thì có đáng gì.

– Tôi rất cảm ơn anh! – Hercule cười rạng rỡ. – Tôi đã nghĩ rằng chẳng bao giờ tôi tìm thấy chiếc tàu nào ra khơi cả.

– Anh tới để so tài với con bò mộng của Minos đó à? – Người thủy thủ nghi ngờ hỏi.

– Tôi phải bắt sống được nó.

Một tiếng cười lớn vang lên sau câu nói của Hercule.

– Anh phải bắt sống nó à? Anh làm tôi rất thíc thú, Hercule ạ! Nào, ta lên thuyền thôi!

Ngày mai, chúng ta sẽ nhổ neo, anh sẽ còn nhiều thời gian để kể tôi nghe về dự định của anh…

Rạng ngày hôm sau, chiếc tàu nhổ neo ra đi trong tiếng reo hò, la hét cùng nhiều lời bàn tán của đám đông. Những người vừa kinh ngạc mến mộ chuyến vượt biển ấy, lại vừa nghĩ chắc chắn sẽ chẳng bao giờ còn gặp lại đoàn người ra đi nữa.

Nhưng biển vẫn hiền hòa, gió thổi nhẹ và những thủy thủ cũng dũng cảm, tin chắc vào thành công như chính thuyền trưởng của mình.

Khi thuyền trưởng hỏi thăm Hercule xem chàng định bắt sống con bò mộng bằng cách nào, Hercule đành phải thú nhận là chàng chưa hề có dự định gì cả. Nhưng chàng nghĩ rằng trong lúc nghỉ ngơi ở trên tàu chàng sẽ lưu ý đến điều đó.

Thuyền trưởng rất vui và để Hercule làm những gì chàng muốn.

Hercule đã tận dụng thời gian trên thuyền để suy tính. Chàng quyết tìm mọi cách để hoàn thành việc bắt sống con bò mộng khi đặt chân lên hòn đảo.

Như được báo trước, thần Neptune không hề cản trở cuộc hành trình.

Tới nơi, thuyền cập bến trong niềm phấn khích vô bờ của đoàn thủy thủ dành cho Hercule.

Chàng từ biệt mọi người, không quên cảm ơn thuyền trưởng.

– Chúng tôi luôn quý trọng anh! – Thuyền trưởng nói. – Anh là con người đầy tài năng. Rồi anh sẽ chiến thắng.

– Tôi cũng hy vọng như thế. Tôi chẳng còn sự lựa chọn nào khác. – Hercule trả lời..Sau những lời nói đầy bí ẩn với thuyền trưởng, Hercule xuống tàu và bắt tay ngay vào việc truy tìm dấu vết con bò mộng Minos.

Hercule nhanh chóng phát hiện ra kẻ đối địch.

Vừa ra khỏi thành, chàng đã tìm thấy dấu vết phá hoại của con bò mộng trải ra trước mắt.

Một vài ngôi nhà trong thị trấn đã bị phá hủy; đất đai bị xới tung giữa những vùng đất trống như thể người ta đã cày lên. Cây cối đổ ngổn ngang trên đường. Có tiếng gầm gào từ xa.

Được vài người dân khá táo bạo động viên, Hercule đi về phía có tiếng động: Đó là hơi thở như bễ lò rèn của con bò mộng.

Hai giờ sau, Hercule không còn nghe thấy tiếng ầm ầm nữa, mà là tiếng sấm hẳn hoi. Con vật điên cuồng lồng lộn, cách xa chàng chừng vài trăm mét.

Da con bò mộng đen thui, cái đầu to như trái núi. Hơi thở của nó như hàng trăm cái lò rèn cùng tuôn ra như bị thiêu đốt bởi ngọn lửa Vulcain cháy lên từ trong bụng.

Đột nhiên, con bò mộng dừng lại; những cái chân của nó nghiền nát cả đá. Nó đã đánh hơi thấy sự xuất hiện của vật lạ.

Hercule không thể quyết định được gì nữa.

Chính con vật đã quyết định sự đối kháng thay cho chàng. Nó quay đầu lại, hai chân trước cào cào trên mặt đất. Vùng ức của nó biến mất dưới đám bụi. Nó rống lên và bắt đầu tấn công chàng.

Nó lao thẳng vào Hercule với một tốc độ khủng khiếp. Nhưng khối thịt di động ấy chỉ đâm vào khoảng trống vì Hercule đã nhanh chóng tránh sang một bên.

Con vật khựng lại. Cái mũi của nó như bốc khói.

Nó lại lao vào chàng lần thứ hai.

Nhưng Hercule lại tránh được. Con vật hẳn phải gườm khả năng phản ứng của địch thủ.

Hercule quyết định chứng minh khả năng của mình theo một cách khác, chàng bắt đầu chạy.qua khu rừng. Con bò mộng đuổi theo chàng nhưng trông rất nặng nề. Trong khi Hercule có thể luồn lách qua các thân cây, với sự mềm mại nhẹ nhàng thì con quái vật phải húc đổ cây và phá các hàng dây leo.

Cuộc rượt đuổi kéo dài nhiều giờ.

Không một ai tỏ ra mệt mỏi. Từ một khoảng cách an toàn đều đặn, từng cây to đổ xuống. Rồi hàng ngàn thân cây ngổn ngang trên mặt đất bật cả rễ. Hercule và con quái vật phải đối diện với một khó khăn mới: cả hai đều phải nhảy qua các thân cây.

Với trò chơi này, Hercule dần dần thắng thế.

Cho dù con bò mộng có khỏe mạnh và dẻo dai đến mấy đi nữa, thì với những cú nhảy liên tục, nó cũng phải kiệt sức. Hơi thở của nó đứt quãng, đôi lúc nó phải dừng lại trong khi Hercule vẫn tiếp tục chạy băng băng.

Nhiều giờ nữa lại trôi qua, con bò nhiều lần phải dừng lại nghỉ lấy sức.

Hercule nghĩ đã đến lúc chế ngự được con bò mộng. Chàng đi ra ngoài khu rừng.

Đã mệt nhoài vì chiến thuật của Hercule, con bò mộng đang tính cách lấy lại sức lực. Phát hiện thấy Hercule đổi hướng, nó lại lao vào chàng lần nữa.

Nhưng cú thất bại tiếp theo làm cho nó yếu hẳn đi. Khi nó cào cào hai chân trước, định lao tiếp tới tấn công, hình như nó có chút lưỡng lự.

Hercule chạy tới cạnh nó, nhảy vọt lên lưng con vật. Con vật chạy lồng lộn để hất chàng “kỵ sĩ” xuống đất, nhưng Hercule vẫn bám chặt đôi sừng của nó.

Con vật vẫn tiếp tục… nó đá bổng hai chân sau lên trời, lắc đầu quầy quậy, xoay người tít mù, trở nên điên cuồng hơn vì chàng địch thủ đáng gờm này.

Hercule nhảy xuống đất, hai tay vẫn tóm lấy sừng của con bò mộng và ép nó nằm xuống. Con vật yếu dần rồi đành khuất phục.

Hercule trói bốn chân nó lại, chặt hơn trói con lợn rừng érymanthe.

Mang trên mình gánh nặng khủng khiếp, trên đường tới cảng, Hercule được dân chúng chào.đón nồng nhiệt. Lần này, chàng dễ dàng tìm thấy thuyền để trở về. Dân Crète vui mừng khôn xiết khi thấy con bò mộng hung ác đã vĩnh viễn thôi hoành hành đất đai của họ.

Trên sàn tàu, Hercule nằm thư giãn. Con bò mộng của Minos đã bị thất bại, đang phì phò thở lấy lại sức lực. Hơi thở của nó thổi căng các cánh buồm.

Gần về đến thành Tirynthe, Hercule dừng lại giữa đường. Lúc nhặt xác hai con chim bên hồ Stymphale, chàng chỉ giản đơn nghĩ rằng đó là chứng cớ cho chiến thắng của mình. Hai con chim này thừa sức chứng minh rằng trong cả xứ Hy Lạp này, chẳng có ai có thể tiêu diệt được nổi một trong số những chú chim đó.

Chàng dừng lại bởi một ý nghĩ vừa chợt đến trên đường trở về. Chàng dự tính sẽ tặng cho Coprée một con và quyết định giữ lại cho mình con chim còn lại…

Chàng ngồi xuống vệ cỏ và bắt đầu nhổ những chiếc lông đồng đầu bịt thép của một trong hai chú chim, cho vào túi đựng tên. Chắc chắn chúng sẽ là thứ vũ khí hết sức lợi hại giúp chàng trong những lúc nguy khốn. Khi đã xong, chàng cẩn thận nhét lông chim xuống tận đáy bao, bên trên là con chim dành tặng cho Coprée rồi vội vã trở về thành.

Dân thành Tirynthe vui vẻ reo hò khi thấy xác con chim hồ Stymphale vứt dưới chân Co-prée.

Dĩ nhiên là ngài cố vấn không hề chia xẻ với dân chúng niềm ngưỡng mộ ấy. Vua Eurys-thée lại khiển trách vị cố vấn khi biết được Her-cule lại chiến thắng trở về. Coprée rất khó chịu trước thái độ của Eurysthée bởi bản thân ông ta cũng tin chắc là Hercule sẽ thất bại.

Những tiếng ồn ào lại nổi lên. Mọi người hướng về phía những bậc tam cấp.

Coprée quay trở lại.

Chính Eurysthée xuất hiện trước Hercule.

Coprée tự hỏi điều gì đã khiến cho vị vua rời khỏi chỗ ẩn nấp của mình. Phải chăng nhà vua muốn tỏ rõ quyền lực của mình trước cư dân thành Tirynthe? Hay là nhiệm vụ sắp tới của Hercule khó đến độ Eurysthée muốn “khủng bố” tinh thần của Hercule, thậm chí báo trước cái chết cho chàng?.Đúng thế! Chiến công vừa rồi của Hercule đã làm nữ thần Junon nổi giận. Bà đã vào hoàng cung và thuyết phục Eurysthée bình tâm trở lại:

trận đấu sắp tới chắc chắn Hercule sẽ chết. Hơn thế, Junon đã đưa ra cho Eurysthée nhiều chỉ dẫn cần thiết. Đó là lý do tại sao mà vị hoàng đế dám giáp mặt với Hercule.

– Ta rất hài lòng về ngươi! – Nhà vua nói.

Coprée rất giận. ông không hiểu vì sao nhà vua lại có thể thân mật như thế vớ Hercule, trong khi mấy phút trước, ngài còn chỉ trích ông hết lời. Thái độ thay đổi đột ngột ấy có nghĩa gì đây?

– Thưa hoàng đế! – Coprée nghiến răng can thiệp. – Nếu Hercule đã chiến thắng được lũ chim ở hồ Stymphale, chẳng hạn như đã giết chết con vật này, thì đó chỉ là phận sự thôi. Thần không hề thấy có lý gì để chúc mừng cả.

– Im lặng đi Coprée! Ngươi quên là ngươi đang nói chuyện với hoàng đế của mình rồi đấy.

Coprée cảm thấy hết sức nhục nhã trước thái độ đó của vua. Chẳng phải ngài là người đã thực hiện nhiệm vụ của Eurysthée lúc hoàng đế quá sợ hãi đó sao?

Coprée lặng im, tự nhủ sẽ không bao giờ giúp đỡ vua nữa. Liệu Eurysthée còn trông chờ điều gì? Hercule thể nào cũng sẽ chiến thắng lần nữa trong cuộc thử thách nặng nề sắp tới.

– Được rồi! – Eurysthée nói tiếp sau một hồi im lặng, với nụ cười rất lạ lùng. – Mọi việc đã rõ mười mươi, và ta xin gửi tới ngươi những lời ngợi khen trước việc chiến thắng lũ quái vật ở hồ Stymphale. Nhờ ngươi mà vùng đất ấy thoát khỏi lũ chim đồng nghĩa với sự chết chóc và hủy diệt… Tuy nhiên, nhiệm vụ của ngươi vẫn chưa kết thúc đâu.

– Thần biết, thưa đức vua! – Hercule trả lời với sự kính trọng. – Chính vì điều đó mà thần đã quay về thành Tirynthe sau mỗi trận chiến.

Nhà tiên tri ở Delphes đã yêu cầu thần phải tuân theo lệnh của người, và thần không bao giờ bội ước.

– Tốt! Tốt lắm! Bây giờ ngươi phải thực hiện một chuyến đi dài, Hercule ạ! Hãy đi tới Crète,.xứ sở của vua Minos và bắt sống đem về đây con bò mộng mà thần Neptune tặng cho ông ta hồi trước!

– Thần xin tuân lệnh! Tâu đức vua! Thần sẽ đi ngay bây giờ.

– Tuyết lắm!…

Eurysthée chợt dừng lại, như đang muốn thỏa mãn về câu nói tiếp theo:

– Nhưng ta còn một điều phải nói với ngươi…

Hercule kính cẩn nghiêng mình trước đức vua. Eurysthée lớn giọng:

– Hãy trút túi tên của ngươi ra!

Đám đông ồn ào trở lại.

– Tâu đức vua, trong túi chỉ có vũ khí thôi…

– Ngươi không vâng lệnh ta à? Ngươi không muốn rửa sạch tội lỗi quá khứ hay sao?

Hercule không đáp. Chàng không có sự chọn lựa nào khác.

Chàng quỳ gối và dốc túi tên xuống chân Eurysthée.

– Cớ sao ngươi lại giấu đám lông của con chim kia trong túi?

– Những cái lông bằng đồng có bịt thép này có thể sẽ là thứ vũ khí quý giá giúp thần chiến đấu để thỏa mãn ý muốn của bệ hạ. Nó sẽ làm cho mũi tên của thần nguy hiểm cho địch thủ mà thần vẫn không hề vi phạm điều gì đối với đức vua, với nhà tiên tri. Thần tin là…

– Ngươi không cần đến chúng! – Eurysthée thô bạo ngắt lời. – Ta muốn con bò mộng còn sống! Còn sống, người hiểu không?

Coprée không còn giận đức vua đã đối xử bất công với ông ta nữa. Đó chẳng qua chỉ là âm mưu hạ nhục Hercule và để cho chàng biết ai là người có quyền lực mà thôi. Coprée cảm thấy ngưỡng mộ vị vua của mình, người vừa mới chứng minh sự yếu đuối của Hercule.

Đám đông im lặng.

Hercule nhặt lấy cung và mấy cái tên, mũi tên thông thường của chàng rồi lặng lẽ rời thành.

Phía sau, Coprée không ngừng chế giễu:

– Những con chim! Hercule! Ngươi sẽ nhớ đàn chim hồ Stymphale lắm đấy….Vua Minos ở Crète rất mong muốn có được sự bảo trợ lâu dài của thần biển Neptune. ông đã dâng tặng cho thần biết bao của ngon vật lạ hy vọng được lợi lộc từ biển cả.

Và với tấm lòng rộng rãi, thần Neptune đã tặng cho Minos con bò mộng nổi lên từ dưới đáy biển, to lớn và tuyệt đẹp lạ thường.

Chính vì con vật to lớn và đẹp đẽ như thế mà từ khi có được nó, Minos phản lại lời hứa của mình: ông giữ riêng con vật cho mình và thế lên bàn thờ thần linh con bò mộng đẹp nhất xứ Crète. Nhưng con vật được thay thế này không to lớn và không đẹp bằng con vật mà thần biển đã tặng cho ông.

Sự phản bội này gây cho Neptune một cơn cuồng nộ. Công cuộc trả thù thật kinh khủng:

ông đã truyền cho con bò mộng khả năng phá hoại không giới hạn.

Và con bò mộng trở nên cuồng điên, nó chạy toán loạn khắp nơi và phá hoại tất cả mọi thứ.

Từ đó, nó tàn phá xứ Crète bằng cách chạy từ đảo này qua đảo khác, tàn sát hàng loạt người, giẫm nát họ bằng những cái chân đáng sợ.

Xứ Crète chỉ còn là một bãi hoang tàn, chỉ có nỗi lo âu và sợ hãi ngự trị.

Phải bắt sống được một con bò mộng như thế là nhiệm vụ của Hercule.

Chàng đi không mệt mỏi và tới một bến cảng. Chàng tìm cách vượt biển để đến xứ Crète.

Từ lâu lắm rồi, thuyền bè từ Grèce đến Crète ngày càng hiếm hoi.

Những thủy thủ kể lại nhiều câu chuyện kinh sợ.

Biết bao chiếc tàu đã biến mất trong những cơn bão tố điên cuồng mà tác giả của nó chính là thần Neptune, và không còn một mảnh gỗ vụn nào nổi lên mặt nước: tất cả thuyền buồm, dây rợ đều chìm nghỉm xuống tận đáy đại dương.

Bàn tay thần biển khiến cho mọi vật to lớn đều tan thành bụi, cứ như chỉ là một mảnh sò nhỏ.

Người ta cũng nói rằng Crète sắp sửa chìm vào biển cả. Những người thủy thủ có nhiều kinh nghiệm lại quả quyết rằng, có những lúc từ đài quan sát, họ nhìn thấy hòn đảo như bị dao động..Hết phía nam, đến phía bắc, đến phía đông và tây đều chìm dần dần xuống biển sau những trận càn của con bò mộng Minos.

Một vài người còn cả quyết rằng, nhân danh các vị thần trên đỉnh Olympe, đảo Crète đã thu nhỏ một nửa. Bởi vì những bước chân của con bò mộng đã đạp đi một phần đất đai, nhà cửa, cây cỏ vào lòng đại dương để dâng Neptune, vị thần không bao giờ biết thỏa mãn.

Họ còn bàn tán rằng con bò mộng là hậu duệ của thần Neptune và tương lai không xa nữa có thể sản sinh ra hàng trăm con bò mộng như thế mà hậu quả sẽ không thể nào lường trước được…

Hercule đi dọc bến cảng tìm tàu…

Nhưng tới đâu chàng cũng bị từ chối và kèm theo đó là những câu chuyện còn đáng sợ hơn.

Hercule không thấy lo sợ về điều đó vì chàng thấy họ không thật. Nhưng chàng bắt đầu chán nản vì không có thuyền để ra khơi.

Một hôm có người đàn ông to lớn râu rậm gần hết khuôn mặt tới hỏi chàng:

– Có phải anh muốn tới Crète không?

– Vâng! – Hercule trả lời và đợi câu chuyện hoang đường tương tự…

– Vậy thì tốt! Tôi sẽ chở anh tới đó!

Hercule ngạc nhiên về lời mời mọc này.

Chàng hỏi:

– Vì sao anh lại muốn chở tôi đi?

– à! Tôi có đi qua Crète, ghé vào một chút cũng không sao… Và tôi có nghe danh tiếng của anh… Anh tên là Hercule phải không?

– Đúng là tôi đây. Song tôi tin là từ lâu rồi không có chiếc thuyền nào ghé qua Crète cả.

– Đúng là cũng không còn nhiều người tới đó nữa. Nhưng cuộc hành trình chẳng có gì đáng sợ, ngoại trừ những trận bão như những nơi khác.

– Những lời nói này chứng tỏ anh thật dũng cảm.

– Anh biết không? Chính anh trai tôi đã chứng kiến cảnh mùa màng bị phá hoại ở éry-manthe.

Từ khi anh bắt sống được con lợn rừng, anh trai tôi lại yên ổn sống như trước, trông cậy vào vườn quả của mình. Chiến thắng ấy thật đáng.quý. Bây giờ tôi giúp anh vượt một đoạn đường biển thì có đáng gì.

– Tôi rất cảm ơn anh! – Hercule cười rạng rỡ. – Tôi đã nghĩ rằng chẳng bao giờ tôi tìm thấy chiếc tàu nào ra khơi cả.

– Anh tới để so tài với con bò mộng của Minos đó à? – Người thủy thủ nghi ngờ hỏi.

– Tôi phải bắt sống được nó.

Một tiếng cười lớn vang lên sau câu nói của Hercule.

– Anh phải bắt sống nó à? Anh làm tôi rất thíc thú, Hercule ạ! Nào, ta lên thuyền thôi!

Ngày mai, chúng ta sẽ nhổ neo, anh sẽ còn nhiều thời gian để kể tôi nghe về dự định của anh…

Rạng ngày hôm sau, chiếc tàu nhổ neo ra đi trong tiếng reo hò, la hét cùng nhiều lời bàn tán của đám đông. Những người vừa kinh ngạc mến mộ chuyến vượt biển ấy, lại vừa nghĩ chắc chắn sẽ chẳng bao giờ còn gặp lại đoàn người ra đi nữa.

Nhưng biển vẫn hiền hòa, gió thổi nhẹ và những thủy thủ cũng dũng cảm, tin chắc vào thành công như chính thuyền trưởng của mình.

Khi thuyền trưởng hỏi thăm Hercule xem chàng định bắt sống con bò mộng bằng cách nào, Hercule đành phải thú nhận là chàng chưa hề có dự định gì cả. Nhưng chàng nghĩ rằng trong lúc nghỉ ngơi ở trên tàu chàng sẽ lưu ý đến điều đó.

Thuyền trưởng rất vui và để Hercule làm những gì chàng muốn.

Hercule đã tận dụng thời gian trên thuyền để suy tính. Chàng quyết tìm mọi cách để hoàn thành việc bắt sống con bò mộng khi đặt chân lên hòn đảo.

Như được báo trước, thần Neptune không hề cản trở cuộc hành trình.

Tới nơi, thuyền cập bến trong niềm phấn khích vô bờ của đoàn thủy thủ dành cho Hercule.

Chàng từ biệt mọi người, không quên cảm ơn thuyền trưởng.

– Chúng tôi luôn quý trọng anh! – Thuyền trưởng nói. – Anh là con người đầy tài năng. Rồi anh sẽ chiến thắng.

– Tôi cũng hy vọng như thế. Tôi chẳng còn sự lựa chọn nào khác. – Hercule trả lời..Sau những lời nói đầy bí ẩn với thuyền trưởng, Hercule xuống tàu và bắt tay ngay vào việc truy tìm dấu vết con bò mộng Minos.

Hercule nhanh chóng phát hiện ra kẻ đối địch.

Vừa ra khỏi thành, chàng đã tìm thấy dấu vết phá hoại của con bò mộng trải ra trước mắt.

Một vài ngôi nhà trong thị trấn đã bị phá hủy; đất đai bị xới tung giữa những vùng đất trống như thể người ta đã cày lên. Cây cối đổ ngổn ngang trên đường. Có tiếng gầm gào từ xa.

Được vài người dân khá táo bạo động viên, Hercule đi về phía có tiếng động: Đó là hơi thở như bễ lò rèn của con bò mộng.

Hai giờ sau, Hercule không còn nghe thấy tiếng ầm ầm nữa, mà là tiếng sấm hẳn hoi. Con vật điên cuồng lồng lộn, cách xa chàng chừng vài trăm mét.

Da con bò mộng đen thui, cái đầu to như trái núi. Hơi thở của nó như hàng trăm cái lò rèn cùng tuôn ra như bị thiêu đốt bởi ngọn lửa Vulcain cháy lên từ trong bụng.

Đột nhiên, con bò mộng dừng lại; những cái chân của nó nghiền nát cả đá. Nó đã đánh hơi thấy sự xuất hiện của vật lạ.

Hercule không thể quyết định được gì nữa.

Chính con vật đã quyết định sự đối kháng thay cho chàng. Nó quay đầu lại, hai chân trước cào cào trên mặt đất. Vùng ức của nó biến mất dưới đám bụi. Nó rống lên và bắt đầu tấn công chàng.

Nó lao thẳng vào Hercule với một tốc độ khủng khiếp. Nhưng khối thịt di động ấy chỉ đâm vào khoảng trống vì Hercule đã nhanh chóng tránh sang một bên.

Con vật khựng lại. Cái mũi của nó như bốc khói.

Nó lại lao vào chàng lần thứ hai.

Nhưng Hercule lại tránh được. Con vật hẳn phải gườm khả năng phản ứng của địch thủ.

Hercule quyết định chứng minh khả năng của mình theo một cách khác, chàng bắt đầu chạy.qua khu rừng. Con bò mộng đuổi theo chàng nhưng trông rất nặng nề. Trong khi Hercule có thể luồn lách qua các thân cây, với sự mềm mại nhẹ nhàng thì con quái vật phải húc đổ cây và phá các hàng dây leo.

Cuộc rượt đuổi kéo dài nhiều giờ.

Không một ai tỏ ra mệt mỏi. Từ một khoảng cách an toàn đều đặn, từng cây to đổ xuống. Rồi hàng ngàn thân cây ngổn ngang trên mặt đất bật cả rễ. Hercule và con quái vật phải đối diện với một khó khăn mới: cả hai đều phải nhảy qua các thân cây.

Với trò chơi này, Hercule dần dần thắng thế.

Cho dù con bò mộng có khỏe mạnh và dẻo dai đến mấy đi nữa, thì với những cú nhảy liên tục, nó cũng phải kiệt sức. Hơi thở của nó đứt quãng, đôi lúc nó phải dừng lại trong khi Hercule vẫn tiếp tục chạy băng băng.

Nhiều giờ nữa lại trôi qua, con bò nhiều lần phải dừng lại nghỉ lấy sức.

Hercule nghĩ đã đến lúc chế ngự được con bò mộng. Chàng đi ra ngoài khu rừng.

Đã mệt nhoài vì chiến thuật của Hercule, con bò mộng đang tính cách lấy lại sức lực. Phát hiện thấy Hercule đổi hướng, nó lại lao vào chàng lần nữa.

Nhưng cú thất bại tiếp theo làm cho nó yếu hẳn đi. Khi nó cào cào hai chân trước, định lao tiếp tới tấn công, hình như nó có chút lưỡng lự.

Hercule chạy tới cạnh nó, nhảy vọt lên lưng con vật. Con vật chạy lồng lộn để hất chàng “kỵ sĩ” xuống đất, nhưng Hercule vẫn bám chặt đôi sừng của nó.

Con vật vẫn tiếp tục… nó đá bổng hai chân sau lên trời, lắc đầu quầy quậy, xoay người tít mù, trở nên điên cuồng hơn vì chàng địch thủ đáng gờm này.

Hercule nhảy xuống đất, hai tay vẫn tóm lấy sừng của con bò mộng và ép nó nằm xuống. Con vật yếu dần rồi đành khuất phục.

Hercule trói bốn chân nó lại, chặt hơn trói con lợn rừng érymanthe.

Mang trên mình gánh nặng khủng khiếp, trên đường tới cảng, Hercule được dân chúng chào.đón nồng nhiệt. Lần này, chàng dễ dàng tìm thấy thuyền để trở về. Dân Crète vui mừng khôn xiết khi thấy con bò mộng hung ác đã vĩnh viễn thôi hoành hành đất đai của họ.

Trên sàn tàu, Hercule nằm thư giãn. Con bò mộng của Minos đã bị thất bại, đang phì phò thở lấy lại sức lực. Hơi thở của nó thổi căng các cánh buồm.

Bình luận
× sticky