Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Con Dâu Nhà Giàu

Chương 210: Giá họa

Tác giả: Thập Tam Xuân
Chọn tập

Chương 209: Giá họa

Gần sáng Triệu Hi Thành mới quay về Triệu gia

Anh cảm thấy mệt mỏi không thể chống đỡ nổi, người mệt nhưng lòngcàng mệt. Những người hầu đang quét dọn đều ngừng tay mà chào hỏi anh.Bình thường Triệu Hi Thành cũng gật đầu nhưng giờ anh thực sự không cótâm tình, cũng chẳng buồn nhìn mà đi thẳng lên lầu.

Triệu Hi Thành lên lầu 3, trước khi vào phòng thì không khỏi nhìn vềphía phòng Thế Duy, anh nhẹ nhàng đi qua, lúc sắp chạm vào cửa phòng thì lại dừng lại, như cảm thấy mình làm sai chuyện gì mà vội rụt tay lại,xoay người đi về phòng. Anh đẩy cửa đi vào sau đó nhanh chóng cởi quầnáo đi tắm

Anh để mặc dòng nước xối qua người, tiếng nước ào ào bên tai làmnhiễu loạn suy nghĩ của anh mà dường như anh đang muốn điều này. Anhchống tay lên tường, nước chảy như bức rèm mưa rút xuống mặt rồi uốnlượn theo từng cơ bắp

Ra khỏi phòng tắm, anh ngã nhào xuống giường, sự mệt mỏi mấy ngày qua nuốt chửng anh. Anh nặng nề mà chìm vào giấc ngủ. Cũng chẳng biết quabao lâu, mãi cho đến khi nghe tiếng bước chân nặng nề đi lên lầu, rấtnhiều tiếng bước chân, tiếng nói ồn ào đi vào phòng Thế Duy ở cách vách.

Triệu Hi Thành nhíu mày, giận dữ xoay người, đang định ngủ tiếp thìmột tiếng thét chói tai vang lên khiến anh hoàn toàn bừng tỉnh

–   Ở đây!! Ngay đây!! Tìm được rồi, Chu Thiến, cô còn gì để nói nữa!

Nghe thấy nhắc đến Chu Thiến thì Triệu Hi Thành cả kinh, mọi mệt mỏi tan biến, vội vã mặc quần áo đi ra ngoài

Vừa ra ngoài đã thấy hai ba người hầu đang vây quanh phòng Thế Duynhìn vào bên trong, vẻ mặt đầy ý khinh thường, còn châu đầu ghé tai thìthầm gì đó. Nghe được tiếng động thì nhìn về phía phòng Triệu Hi Thành,thấy Triệu Hi Thành đi ra thì vội cúi người tôn kính chào:

–   Chào cậu chủ!

Thấy Triệu Hi Thành đi tới thì đều tự giác tránh đường

Triệu Hi Thành đi tới, nhíu mày nói:

–   Đã xảy ra chuyện gì? Ầm ầm gì thế?

Nói xong anh đi đến phòng Thế Duy nhìn vào trong, chỉ thấy Quế tẩucầm một hộp gì đó nhìn Chu Thiến, vẻ mặt đắc ý mà Chu Thiến chỉ mím môibình tĩnh nhìn Quế tẩu.

–   Tôi không biết vì sao cái này lại ở đây

Chu Thiến nhìn thoáng qua đồ trong tay Quế tẩu rồi thản nhiên nói

Quế tẩu nhướng mày cười lạnh:

–   Giờ đương nhiên cô nói không biết! Nhưng tang chứng vật chứng rõ ràng. Chu Thiến, cô đừng hòng thoát tôi

Cho dù cô có thủ đoạn thế nào, Triệu gia cũng sẽ không dùng một bảo mẫu thích táy máy làm bảo mẫu cho tiểu thiếu gia.

Triệu Hi Thành nghe đến đó thì không khỏi giận dữ”

–   Quế tẩu, đã xảy ra chuyện gì, bà nói thế là có ý gì?

Nhìn Chu Thiến bị người khác nhìn với ánh mắt đó, lòng anh rất khó chịu.

Quế tẩu quay đầu nhìn thấy Triệu Hi Thành thì vui mừng. Tới khéo lắm, hôm nay để cho tất cả mọi người trong Triệu gia thấy rõ con người thậtcủa Chu Thiến đi

Bà ta đi đến bên Triệu Hi Thành, cầm hộp đồ kia đưa tới trước mặt anh:

–   Đại thiếu gia, chiều nay phu nhân phát hiện chiếc hộp đểvòng cổ vàng để trong phòng biến mất! Tôi đã kiểm tra tất cả những người vào phòng của phu nhân, phát hiện thấy vòng cổ của phu nhân trong hànhlý của Chu Thiến

Nói đến đây, bà ta lạnh lùng nhìn Chu Thiến một cái rồi lại tiếp:

–   Mọi người ở đây đều tận mắt thấy tôi tìm được chiếc vòngtrong hành lý của cô ta, tang chứng vật chứng rõ ràng nhưng Chu Thiếncòn chống chế!

Triệu Hi Thành quay đầu nhìn về đám người hầu đứng sau:

–   Là thế này sao?

Trong đó có một người gật đầu trả lời:

–   Đại thiếu gia, quả thật là như lời Quế tẩu nói

Nói xong lại nhìn về phía Chu Thiến với vẻ khinh thường

Quế tẩu liếc nhìn Chu Thiến cười cợt.

Triệu Hi Thành cầm hộp trong tay Quế tẩu, mở ra thấy đúng là vòng vàng của mẹ, trong lòng anh có chút nghi hoặc.

Anh khôngkhỏi ngẩng đầu nhìn về phía Chu Thiến thì đã thấy cô đanglẳng lặng nhìn anh, đôi mắt đen láy sáng bừng không chút tạp chất, nhưmảnh gương sáng chiếu vào lòng anh.

Không, không phải cô. Chút nghi ngờ trong lòng Triệu Hi Thành biếnmất hoàn toàn. Anh không biết sự tin tưởng này từ đâu mà có nhưng anhbiết, tuyệt đối cô sẽ không làm chuyện thế này!

Triệu Hi Thành đi đến bên Chu Thiến, cúi đầu nhìn cô, nhẹ nhàng nói:

–   Chu Thiến, cô có gì giải thích không?

Quế tẩu ở bên cười lạnh, giải thích? Cô ta vào phòng của phu nhân,giờ tìm được vòng cổ trong hành lý của cô ta, bà cũng muốn xem xem cô ta sẽ giải thích thế nào! Chuyện này bà ta đã lên kế hoạch từ lâu, mỗibước đều rất kĩ lưỡng, đâu dễ để ai thoát thân

Sáng sớm hôm nay nhận được điện thoại của Tống tiểu thư, nói rằng kếhoạch có thể thực hiện. Tống tiểu thư nói rất chắc chắn với bà, chỉ cầnbà có thể đuổi Chu Thiến đi thì cô ta tuyệt đối có thể giới thiệu congái bà ta vào làm

Quế tẩu ở bên lạnh lùng nhìn Chu Thiến. Chu Thiến cô đừng trách tôi, ai bảo cô ngăn cản tiền đồ của con gái tôi?

Chu Thiến ngẩng đầu, nhìn thoáng qua Quế tẩu, nhẹ nhàng cười cười, bộ dáng thoải mái khiến lòng Quế tẩu thoáng căng thẳng, giờ vẫn còn cườiđược sao?

Chu Thiến quay đầu lại, nhìn Triệu Hi Thành nhẹ nhàng nói:

–   Đúng là tôi có chuyện muốn nói nhưng tôi muốn nói trước mặt Triệu phu nhân và tất cả mọi người. Tôi có thể chứng mình sự trong sạch của mình

Triệu Hi Thành thấy cô như vậy thì biết anh đoán đúng, chuyện này không phải là cô làm

–   Được, Triệu gia chúng ta tuyệt đối sẽ không đổ oan bất kì ai

Triệu phu nhân cùng Triệu Hi Thành ngồi ngay ngắn trên sô pha. Quếtẩu đứng sau Triệu phu nhân. Toàn bộ người hầu của Triệu gia, ngoàinhững người thực sự bận thì đều tập trung ở đại sảnh. Mà Thế Duy thì đãđược Triệu phu nhân cho người mang đi chỗ khác, bà không muốn cậu bénhìn thấy những chuyện không hay đó

Chiếc vòng vàng đặt trước mặt Triệu phu nhân

Triệu phu nhân đã nghe qua Quế tẩu nói, hơn nữa có người hầu làmchứng nên lòng bà có chút nghi ngờ. Bà hồ nghi nhìn về phía Chu Thiếnnhưng thế nào cũng không thể thấy rằng Chu Thiến là loại người tay chânbẩn thỉu đó. Tuy rằng chiếc vòng cổ này trong số trang sức của bà chẳngđáng là gì nên bà không cất cẩn thận nhưng thực sự nếu bán đi thì cũngđược số tiền không nhỏ.

Chu Thiến chăm sóc Thế Duy rất tốt nhưng thời gian tiếp xúc cũngkhông lâu, nhân phẩm của cô thực sự thế nào bà cũng không chắc chắnđược. Nhưng bà thực sự rất thích cô, không muốn để cô bị oan nên nói:

–   Chu Thiến, cô giải thích sao?

Chu Thiến mỉm cười, vẻ mặt thoải mái tự nhiên, không có một chút bốirối. Sự trấn tĩnh như thế khiến mọi người có chút ngạc nhiên

–   Triệu phu nhân, cái này không phải tôi lấy! Chu thiến nhẹ nhàng nói.

Tất cả mọi người ngừng thở chờ cô giải thích, nghĩ cô sẽ có bằngchứng gì phủ định được nhưng không ngờ chỉ là câu nói thiếu sức thuyếtphục này.

Triệu phu nhân có chút thất vọng nhưng Triệu Hi Thành vẫn không hề bớt tin tưởng cô.

Cho dù anh không thể chấp nhận người con gái này thì anh cũng khôngcho rằng cô là loại con gái xấu xa. Anh cũng sẽ không cho phép bất kì ai làm tổn thương cô, nói xấu cô

Quế tẩu vội nói:

–   Chu Thiến, cô vào phòng phu nhân, vòng cổ lại tìm đượctrong hành lý của cô, cô cho là chỉ một câu nói đó mà phu nhân sẽ tin cô sao? Tôi khuyên cô nên thành thật thừa nhận đi, nếu không để phu nhânbáo cảnh sát thì cô hối hận cũng muận

Nghe xong lời bà ta, Triệu phu nhân lập tức nhíu mày mà Triệu Hi Thành cũng có chút đăm chiêu nhìn Quế tẩu một cái.

Chu Thiến nghe xong thì cũng không giận, ngược lại bước đến gần bà ta, cười thản nhiên nói:

–   Quế tẩu, sao biết tôi vào phòng phu nhân? Phòng phu nhân không phải ai cũng có thể tùy tiện đi vào

Quế tẩu giật mình rồi nói:

–   Đương nhiên là cô lén lút đi vào….

–   Tôi lén đi vào thì sao bà lại biết. Chu Thiến vẫn mỉm cười

Chu Thiến biến sắc:

–   Tôi… Tôi nhìn camera thì biết…

Trong mỗi căn phòng quan trọng của Triệu gia đều có máy quay.

Chu Thiến cười lạnh, lùi về phía sau hai bước, đi đến giữa đại sảnh, lớn tiếng nói:

–   Quế tẩu, bà vốn có thể khẳng định tôi vào phòng phu nhân là bởi vì sáng nay chính mồm bà nói với tôi là phu nhân tìm tôi, bảo tôivào phòng phu nhân gặp bà.

Lời vừa nói ra, người chung quanh đều xôn xao, như vậy thì chuyện cóchút khó hiểu. Một số người hầu bình thường có chút khúc mắc với Quế tẩu thì đều nhìn bà ta với vẻ hoài nghi.

Triệu phu nhân cũng hồ nghi nhìn về phía Quế tẩu.

Quế tẩu đã sớm dự đoán được Chu Thiến sẽ nói vậy, bà ta sớm đã chuẩn bị sẵn, không chút hoang mang:

–   Chu Thiến, cô đừng như chó điên cắn loạn, tôi bảo phu nhân tìm cô lúc nào? Có ai làm chứng?

Lúc đó, bà ta để ý bên cạnh không có ai thì mới nói những lời đó. Nói xong lại cúi người nói với Triệu phu nhân:

–   Phu nhân, bà đừng tin lời Chu Thiến nói, cô ta đang nói dối mà thôi

Triệu Hi Thành ngẩng đầu nhìn thoáng qua Quế tẩu một cái, ánh sánglạnh trong mắt khiến bà ta lạnh người, ánh mắt như đã thấu rõ hết thảy.Cảm giác này khiến tim Quế tẩu đập loạn. Bà ta vội tự an ủi mình, đừngtự dọa mình, đại thiếu gia từ đầu đến cuối đều không xuất hiện thì saomà biết được?

Chu Thiến nghe Quế tẩu nói xong thì cũng không lo lắng, cô chậm rãiđi đến bên Quế tẩu, hai mắt đen nhánh nhìn thẳng vào bà ta, vừa đi vừanói:

–   Quế tẩu, kế hoạch của bà rất hoàn mỹ, đầu tiên, bà dẫn dụtôi vào phòng phu nhân để camera chụp được tôi vào phòng, sau đó lấyvòng cô ra, đương nhiên, bà là quản gia Triệu gia thì có nhiều cơ hộivào phòng phu nhân. Bà muốn trộm một chiếc vòng nào có khó. Sau đó bàlại để chiếc vòng vào hành lý của tôi, tôi đâu có phải ở trong phòng cảngày, bà có rất nhiều cơ hội làm chuyện này để giá họa cho tôi.

Chu Thiến nói xong, nhẹ nhàng thoải mái khiến người nghe như nhìn thấy rõ tình cảnh khi đó, rất chân thật.

Đám người hầu nhìn nhau, nếu không phải có Triệu phu nhân ở đây thì sợ là đã sớm vui mừng bàn tán rồi

Nhưng dù sao cũng chỉ là lời nói một phía, cho dù thuyết phục cũngkhó tin được. Dù sao đồ tìm được trong hành lý của cô là chuyện nhiềungười nhìn thấy. Mà những lời cô nói thì lại chẳng ai nhìn thấy

Quế tẩu vội phản bác:

–   Chu Thiến, sao cô không đi viết tiểu thuyết đi, sức tưởngtưởng thật là phong phú! Cô vu hãm tôi như thế tôi có thể hiểu. Cô chẳng qua là tìm người chịu tôi thay! Nhưng cô phải có chứng cứ đi chứ! Bằngkhông ai sẽ tin vào mấy lời nói suông này được.

Triệu phu nhân gật gật đầu, nói:

–   Chu Thiến, cô nói như vậy thì cô có chứng cứ gì?

Chu Thiến nhìn Quế tẩu mà nụ cười càng thêm sáng rỡ

Chọn tập
Bình luận