Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Con Đường Đêm

Chương 24

Tác giả: Janet Dailey

Lana đứng trên quả đồi nhỏ ngắm nhìn trò chơi của ánh mặt trời. Cô nhớ lại những lời Hawk tả về vùng đất của mình đêm qua. Cô nhìn những quả đồi đỏ ối như lửa. Một đám mây lượn lờ rất ung dung nơi chân trời.

Cô hướng mắt về phía gió thổi mạnh và cảm thấy những hạt cát nhỏ li ti bị cơn gió thổi tung hắt vào da mặt. Gió thổi bay tóc cô ra phía sau thành một băng lụa nâu và ép vải áo sát vào thân hình cô. Ngực cô nổi hằn lên trước. Vải bay phần phật quanh hông cô. Không khí sặc mùi cỏ dại và khô bởi cát bụi. Các vật xung quanh cô đều sống động, mọi cái đều như vật thể sống

– Em nghĩ thế nào mà lại đi lang thang ở đây? – Giọng Hawk giận dữ.

Lana quay về phía anh:

– Em chỉ đi xem xét xung quanh – Ngọn gió thổi tóc quất vào mặt cô, cô gạt chúng sang bên, để gió thổi vuốt mặt – Em chỉ muốn xem túp lều anh đã sinh sống trong đó khi còn bé – Cô giải thích

– Nhưng ở đấy chẳng còn gì để xem nữa cả – Anh quả quyết

– Không phải ở trong đó – Lana đồng tình. Cô không nhìn anh, mắt cô nhìn qua vùng đất ra xa – Nhưng ở ngoài này….- Cô không nói hết câu. Cô không thể miêu tả bằng lời tốt hơn, hay hơn Hawk đã làm, vì thế cô chẳng cần phải cố nói ra điều đó nữa

Anh đến bên cô, ngắm nhìn thân hình cô rồi nhìn ra vùng đất.

Như thể đã nói thầm với đất những gì cần nói cô quay lại nhìn anh. Cô đã nhận thấy nhân cách bẩm sinh của anh, niềm tự hào và tính độc lập kiên định của anh. Giờ là thời điểm thích hợp để nói lên lòng mình, ngay bây giờ, khi tình cảm của cô không bị chi phối bởi những khát khao và đam mê

– Anh Hawk, em yêu anh! – Câu nói đơn giản, không bị tô điểm rườm rà

Anh đứng lặng trong giây lát rồi quay về phía cô

– Anh không biết từ “tình yêu”, Lana ạ, anh không có kinh nghiệm gì với tình yêu – Tay anh nắm vai cô và giữ chặt cô, đôi mắt xanh của anh lần theo hình dáng, gương mặt cô. Câu trả lời của anh nghe hơi thất vọng nhưng Lana tự nhủ cô hiểu anh.

– Anh biết mình sẽ vô cùng tức giận nếu có người đàn ông khác chạm vào người em. Khi giữ em trong vòng tay, anh cảm giác mình như con chim bay bổng giữa trời cao lộng gió. Không ở bên em, anh thấy không được thoải mái, không vừa lòng. Nếu những gì người ta gọi là tình yêu còn nhiều hơn thế nữa thì em phải truyền dạy lại cho anh.

Lana thở hắt ra nhẹ nhõm khi cô hiểu anh muốn nói gì. Cô ngả người về phía anh, với nỗi ngạc nhiên vô cùng trong mắt, nhưng gương mặt cô rạng rỡ vì vui mừng, vì hạnh phúc. Cô sung sướng ngả vào vòng tay Hawk, để anh ấp đầu cô vào sát vai anh. Anh áp má lên tóc cô.

– Gần như không thể tin được – Hình như anh ngạc nhiên về chính mình – Anh muốn cưới em. Anh muốn em làm vợ anh

Cô cười. Hạnh phúc ngập dâng trong cô. Cô ngẩng đầu để nhìn anh và để nói:

– Em cũng muốn làm vợ anh, anh Hawk ạ, bất kể chúng ta sống trong hang, trong túp lều hay…

– Anh sẽ chăm lo cho em – Anh nói và ngăn cản mọi lời giải thích tiếp theo bằng một nụ hôn. Rồi anh giấu miệng anh ở cổ cô và thì thầm

– Em và những suy nghĩ đáng nguyền rủa của em đã làm anh tỉnh ngộ hoàn toàn

Môi anh gặp môi cô. Lana áp chặt hơn vào thân thể người đàn ông cô rất quen thuộc. Mặc dù đã quen hơi anh nhưng làm vậy anh vẫn kích thích được cô. Cô rất biết điều đó và tràn trề hạnh phúc

Nụ hôn dài, mãnh liệt, ẩn chứa bao điều hứa hẹn. Nhưng đột nhiên Hawk dừng hẳn, cơ bắp anh căng lên. Anh ngẩng đầu nghe ngóng. Anh xô vai cô ra

– Chúng ta có khách tới thăm – Anh tuyên bố và chăm chú nhìn cô – Họ chưa nhìn thấy chúng ta. Nếu em chạy được, chúng ta còn kịp quay về hang.

Lana nhìn bụi bốc tung lên và nhận cảm độ rung chuyển của mặt đất:

– Không, em ở lại đây trực diện với Chad – Cô quyết định

Hawk nhìn cô, lòng nhẹ nhõm. Anh khẽ mỉm cười lúc buông cô ra, rồi anh quay người đứng cạnh cô. Anh liếc nhìn vào hang đá.

– Chuyện gì vậy anh? – Cô hỏi

– Anh đang nghĩ lẽ ra nên có súng. Có súng anh sẽ tự tin hơn nếu chúng có giở trò

Cô lo ngại:

– Anh Hawk…

– Em đừng lo… – Mắt anh loé lên tia chớp giận dữ – Chúng ta sẽ thắng!

Ngọn gió thổi hắt một đuôi tóc qua mặt cô làm cô chẳng thấy gì trong chốc lát. Cô gạt tóc qua tai. Một chiếc xe tải và ba người cưỡi ngựa tiến lại gần khe núi. Hai người nghe thấy tiếng động cơ, nhưng những người kia còn bị đám bụi mù mịt do ba con ngựa gây nên che khuất. Tim cô bắt đầu đập nhanh hơn. Cô cảm thấy dòng máu chạy rần rật trong cơ thể.

Hawk đứng sang bên và bước lên phía trước cô một ít. Anh thấy mình có lợi thế. Tất cả các giác quan của anh đều sẵn sàng. Anh hoàn toàn tự kiềm chế được mình. Đó là một cảm giác tốt.

Những người cưỡi ngựa dừng lại cách hai người khoảng hai mươi bước chân và chiếc xe vận tải cũng dừng lại. Hawk không để ý gì đến nụ cười mỉm lạnh lùng hiện trên mặt anh. Chad từ sau tay lái bước ra ngoài, khật khừng như một con bò tót điên khùng. Hawk nhận ra Katheryn và Carol ngồi trong xe. Anh tập trung vào Chad và dừng con mắt canh chừng Rawlins.

– Chào anh Chad – Anh châm chọc – Rất tốt là các người đã đến cả đây. Trông như thể toàn bộ gia đình đều có mặt, đúng thế không?

– Hãy để cho cô ấy đi, Hawk – Chad ra lệnh

– Tôi có giữ cô ấy đâu – Anh nhún vai và nói với Rawlins – Ngày hôm nay ông định buộc tội tôi thế nào hả ông già. Bắt cóc chăng?

Ông già quản lý lạnh lùng nhìn anh, không trả lời.

– Mày đã bắt cóc cô ấy từ lán trại ra đây – Chad buộc tội anh – Tôi muốn lấy lại cô ấy.

– Tôi không đi với anh đâu, anh Chad ạ – Lana trả lời anh ta – Tôi ở lại với Hawk, vì tôi muốn thế. Và vì tôi biết anh định mưu đồ gì với tôi.

– Tôi không hiểu cô nói gì? – Anh ta bào chữa

– Anh nên lên xe và đi về đi. Mọi cái đã qua rồi anh Chad ạ, anh đã tìm mọi cách nhưng không thành công. Lana sẽ xa rời các người – Hawk lạnh lùng khẳng định

– Không, chưa qua đâu – Chad gầm lên, tuyệt vọng đến trở nên điên dại – Mày không lừa nổi tao đâu. Tao không cho mày làm thế. Mày cút đi. Lana sẽ về với chúng tao.

– Không!

Hawk nhìn thấy một động tác và nghe thấy Rawlins khẽ ra lệnh cho hai người cưỡi ngựa. Tay anh nới dây buộc con dao săn. Anh rút dao nhìn Rawlins. Lúc này Chad chưa nguy hiểm đối với anh:

– Ông đừng xuống ngựa, ông Rawlins – Hawk cảnh cáo và hướng mũi dao về phía ông ta – Nếu ông xuống ngựa, tôi sẽ quên ngay rằng ông là người đàn ông già nua, ông Rawlins ạ.

Sự giúp đỡ đến từ nơi không ai nghĩ tới. Người cưỡi ngựa phía ngoài cùng là Luther Wilcox bỗng rút khẩu súng vẫn dắt ở bên yên ngựa chĩa vào hai người kia:

– Việc này không dính líu gì đến chúng ta, Bill ạ. Còn ông Tom, hãy ở nguyên vị trí của ông hiện nay. Nếu ở đây có việc gì phải giải quyết thì đó là chuyện giữa Hawk và Chad. Và tôi sẽ không để cho người khác nhúng tay vào chuyện của anh em họ.

– Bỏ súng đi – Rawlins ra lệnh – Nếu anh không muốn gặp chuyện lôi thôi thì hãy chĩa súng sang hướng khác.

– Tôi chỉ làm điều gì đúng thôi – Luther trả lời và giữ nòng súng hướng về hai người đàn ông kia – Nhưng tôi nghĩ, Tom ạ, ông quên rằng nửa điền trang thuộc về Hawk.

– Giờ đến lượt anh, anh Chad – Hawk thách thức. Nỗi nguy hiểm lớn nhất bây giờ đã bị họng súng của Luther kiềm chế – Anh đã sẵn sàng chưa?

Anh nhìn thấy sự chần chừ, do dự trên khuôn mặt của người anh cùng cha khác mẹ. Rồi Katheryn thì thầm với anh ta:

– Con không được tin nó.

Mắt anh nhìn về phía người đàn bà luống tuổi. Anh nhận ra mối căm thù vô bờ bến trong đôi mắt bà. Hawk hiểu bà nhìn tất cả đều méo mó. Bà có ý định dùng chính đứa con trai của mình để đối chọi lại anh, khích lệ anh ta tranh đấu với Hawk. Không còn nghi ngờ gì nữa, bà đi theo anh ta đến đây để mong được sự thoả mãn thấy Hawk bị đánh bại. Mắt Carol to và xanh biếc khi anh mắt cô ta và Hawk gặp nhau. Anh đọc ra sự thôi thúc trong mắt cô ta và đoán biết được rằng cô ta đang nhớ tới một lần khác trong một hoàn cảnh tương tự như vậy vì mình.

– Tao không đấu được với mày, Hawk ạ – Tay Chad buông thõng xuống bên, nhưng bàn tay nắm lại thành hai quả đấm – Tại sao mày không bỏ dao đi và chứng minh xem mày thực sự khoẻ đến đâu.

Máu như sôi réo trong người anh. Hawk biết rằng một trận đấu cũng chính là điều anh mong muốn. Nỗi tức giận dồn nén hai mươi năm lại quẫy vùng trong anh. Bây giờ, mọi sức lực của nó đều được tự do hoành hành. Anh bước sang bên, đứng tách xa Lana. Anh đến nơi mặt đất không có bụi cây, sỏi đá, trung tâm của nó là đống tro tàn của bếp lửa trại. Đấy là nơi Rawlins và người của ông ta hạ trại đêm trước nữa. Anh không rời mắt khỏi Chad đã thận trọng đi vòng quanh. Anh cắm con dao săn vào thân cây gỗ đã bị đốt cháy đen.

Trong giây lát này anh đánh giá địch thủ của mình. Chad có lợi thế to nặng hơn, có tầm đánh lớn hơn, nhưng anh ta thiếu bền bỉ dẻo dai chịu đựng. Trong trường quân sự và trường đại học, Hawk được coi là kẻ hiếu chiến hay gây sự. Bản năng của anh ta chắc đã kém đi phần nào. Hawk không sợ anh ta.

Hai người di chuyển thận trọng theo vòng tròn. Hawk chờ đợi Chad tấn công trước. Khi ấy, miếng đòn của Chad rất nhanh.

Đầu óc Hawk ghi nhận là Chad không hề chậm chạp và nặng nề. Vai anh ta hích vào người anh trước khi anh kịp nhảy sang bên. Hawk chụp vội vào vai Chad để anh không bị ngã xuống đất. Họ đẩy bật nhau ra

Khi Chad quay lại để đuổi theo anh, Hawk có cơ hội đầu tiên của mình. Anh gạt cánh tay đang bị Chad giữ sang bên và đấm thẳng vào mặt anh ta. Anh cảm giác đấm vào xương hàm anh ta. Địch thủ của anh như bị chông đứng trong chốc lát. Hawk đấm nhanh vào cằm, vào má anh ta. Máu chảy ứa từ miệng vết thương. Mắt Chad bừng bừng giận dữ

Anh ta đâm nhào vào Hawk như một con thú hoang điên loạn. Hawk tránh được một đòn. Nhưng đòn đánh thứ hai trượt qua cánh tay đập trúng cằm anh. Đột nhiên chuông đổ liên hồi trong đầu anh, và anh bị đẩy lùi về phía sau. Chad nhảy xổ vào anh, xô anh ngã xuống đất và đấm túi bụi vào mặt anh.

Hai người lăn lộn vật nhau trên mặt đất. Họ đánh trúng, đánh trượt và lại đánh trúng. Họ thở hổn hển, đánh nhau không khoan nhượng và rất hăng. Hawk không phân biệt được tiếng thở hổn hển của mình với tiếng thở của Chad. Họ đánh, đấm. Họ dùng đầu gối, cùi tay làm vũ khí. Rồi một cú đấm của Hawk làm Chad ngã ngửa xuống đống tro. Anh đứng phắt dậy. Máu trong mắt che mờ cái nhìn của anh. Anh chớp chớp mắt lắc lắc đầu để có thể nhìn được rõ hơn. Rồi anh chờ đợi Chad tấn công

– Anh Hawk – Lana báo động cho anh – Con dao!

Anh gần như không để ý đến con dao trong tay Chad. Anh nhảy lùi lại và tránh được đường dao sắc ngọt. Rồi anh chộp lấy cánh tay Chad trước khi anh ta kịp hạ xuống. Hai người áp sát vào nhau. Hawk cố đánh bật con dao ra khỏi tay Chad. Với một cái đạp vào đầu gối, anh làm Chad mất thế thăng bằng. Hawk cùng anh ta ngã nhào xuống đất. Chad ngã rất đau, thở hổn hển, lăn lộn mấy vòng. Lát sau tay cầm con dao của anh ta lỏng dần và Hawk đánh bật con dao ra khỏi tay anh ta. Anh đã đánh gục được kẻ thù. Niềm vui chiến thắng như pha trộn vào dòng máu chảy trong anh. Anh nhìn xuống Chad, ánh mắt nghiêm khắc và tàn bạo. Người đàn ông này đã bị đánh bại. Hawk đọc được sự thất bại trong mắt anh ta.

Hawk cầm lấy con dao, giơ cao lên. Ai đó khẽ kêu lên một tiếng khi anh vung tay bổ con dao xuống. Anh cắm con dao xuống bên cạnh đầu Chad trong đất bụi. Hawk hít một hơi, đứng dậy bước sang bên, cơ thể đau nhừ vì những đòn đánh trúng của Chad.

– Anh Hawk, giết anh ta đi! – Một tiếng thét vang lên – Anh Hawk! anh giết chết anh ta đi!

Anh quay về phía tiếng thét, hoảng sợ vì cơn thịnh nộ hàm chứa trong giọng nói. Carol chạy về phía anh, mắt cô ta long lanh như điên dại. Cô ta dừng lại, giật áo anh:

– Anh phải giết chết anh ta, anh Hawk ạ. – Lúc này cô ta nói khẽ đầy hoảng hốt và tuyệt vọng

– Cái gì? Cô nói cái gì? – Anh chăm chú nhìn cô ta.

– Anh không hiểu à? – Nỗi thèm khát ghê tởm hiện ra trong ánh mắt cô ta – Nếu Chad chết, em sẽ thừa hưởng tài sản của anh ta. Chúng ta có thể cưới nhau, và tất cả ở đây đều thuộc về chúng ta, về em và anh. Tất cả sẽ thuộc về chúng ta. Đó là con đường tốt nhất.

– Cô điên à? – Nhưng anh chỉ cần nhìn cô ta cũng đủ thấy cô ta gần như mất trí

– Em nói ra sự thật, anh Hawk ạ – Cô ta quả quyết – Là người cha thực sự của Johnny, anh có thể kiểm soát được phần tài sản của nó.

– Johhny? – giọng nói bối rối của Katheryn chen vào.

Bà quỳ bên Chad. Đột nhiên, nước mắt dàn rụa trên gương mặt già nua của bà. Chad cố nhỏm dậy, tựa người lên cùi tay.

– Đúng, Johnny! – Carol sẵng giọng ném thẳng vào mặt bà. – Bà đừng tưởng tôi muốn có con với Chad. Tôi chưa bao giờ có đứa con nào với anh ta cả. Tôi đã giết chết chúng. Mỗi lần có thai tôi đều đi phá. Không đứa con nào được phép chiếm phần những gì thuộc về Johhny và Hawk. – Cô ta quay mặt về phía Hawk. Và anh bàng hoàng trước sắc mặt cô ta – Em đã làm để anh lấy được tất cả!

– Không phải tất cả – Hawk mệt mỏi nhắc cô ta. Anh bắt đầu hiểu ra. Chad chỉ là một con rối trong âm mưu của Carol – Chad đã không lấy được chữ ký của Lana?

– Đúng, nhưng còn em – Carol giải thích. Cô ta buông áo anh, rút ra từ túi quần một tờ giấy. Cô hấp tấp mở tờ giấy ra chỉ cho anh xem trang giấy với chữ ký – Cô ấy đã chuyển giao hết cho anh.

Anh nhìn chữ ký của Lana ở cuối trang mà không tin vào mắt mình:

– Sao cô làm nổi việc này?

– Dễ thôi mà anh – Carol cười – Em đợi tới nửa đêm khi cô ấy chịu tác dụng của peyote. Em đề nghị cô ấy kí một bức thư gửi cho Johhny – Rồi ánh mắt cô ta lại trở nên điên dại – Nhưng trước hết anh phải giết chết Chad. Để tự vệ mà. Anh không hiểu điều đó hay sao?

Anh gục đầu, mắt nhắm lại trong chốc lát. Rồi anh nhẹ nhàng đặt tay lên vai Carol:

– Chad là anh em cùng cha khác mẹ của anh, Carol ạ

– Nhưng anh phải làm việc này – Cô ta ngoan cố, lời cô ta thúc ép – Em đã làm tất cả cho anh và vì anh. Anh có thể lấy lại toàn bộ tiền của J.B. Tất cả! Cả điền trang. Em đã làm tất cả cho anh để chúng ta cùng được sống bên nhau. Chúng ta có thể cưới nhau, anh Hawk ạ. Anh giàu có. Không ai có thể làm điều gì chống lại anh.

Anh lắc đầu:

– Anh không có ý định cưới em, Carol ạ. Chuyện giữa anh và em đã qua từ rất lâu rồi

– Không! – Carol không tin. Cô ta ngước đôi mắt điên dại nhìn anh dò xét – Không được! – Cô ta dồn sức thoát ra khỏi tay anh – Nhưng em đã làm việc đó cho anh.

Ánh mắt Carol lướt qua cả nhóm người đang lạnh lùng nhìn cô. Cô hét lên thảm thiết, quay người chạy thẳng ra xa. Rawlins dận gót chân thúc ngựa, mặt ông giàn giụa nước mắt khi phóng ngựa chạy theo người con gái.

Hawk buồn bã quay mặt khỏi người phụ nữ với mái tóc vàng óng đang chạy về phía mặt trời. Anh mắt của anh dừng lại trên người Chad

– Johnny là con trai của mày à? – Chad hỏi, giọng mất hết ngữ điệu

– Carol điên khùng đấy mà, Chad. Anh đừng tin những gì cô ấy nói. Cứ để cô ấy tin như vậy, nhưng không phải con tôi đâu – Hawk trả lời, an ủi

– Nếu đúng thế thì sao? – Chad thì thầm hỏi

– Nếu không đúng thế thì sao? – Hawk hỏi lại – Anh đừng để bị rối trí vì cô ấy.

Anh cảm thấy bàn tay Lana nắm tay anh. Anh nhìn khuôn mặt nhợt nhạt của cô, trong con mắt cô có nỗi buồn vời vợi. Cảm giác khó chịu trong anh khi trước biến mất và anh mỉm cười. Người phụ nữ này sẽ là mẹ của các con anh.

– Chúng ta hãy lấy ngựa và đi khỏi đây – Anh bình thản nói với Lana

Lana đưa tay sờ vết thương trên trán anh, gật đầu.

Hawk khoác ngang lưng cô và cô cũng choàng tay ngang lưng anh. Hai người đi về phía hang đá

– Carol đáng thương quá! – Lana thì thầm

– Đúng thế – Rồi Hawk nhớ tới tờ giấy đang cầm trong tay. Anh gập lại, nhét vào túi áo

– Theo anh, tờ giấy có giá trị không? – Cô hỏi, nhưng không thật quan tâm.

– Anh không biết. Anh không tin lắm vì lúc ký em đã bị gây mê

– Nếu có giá trị em cũng không sao cả – Cô nói và ngẩng đầu lên nhìn anh. Mắt cô long lanh – Chưa khi nào em muốn số tiền này cả. Em đã có được những gì em muốn.

Với tiếng thở dài khe khẽ nhưng hài lòng, cô nhìn về phía trước, gục đầu vào vai anh.

Một cơn sóng ấm trào dâng trong ngực anh. Hawk ngước nhìn bầu trời xanh trong. Chân trời ở tít xa. Tay anh quàng ngang lưng cô và anh kéo cô vào sát mình hơn

Bình luận