Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ! Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản

Đừng Nhìn, Anh Đầu Hàng

Chương 47

Tác giả: Thường Đông

Edit: Chianti

Thành tích thi Đại học của các tỉnh liên tiếp được công bố khoảng chừng mười ngày sau đó, sau đó là điền nguyện vọng và các khoa, nói cho hay rằng sau khi tốt nghiệp cấp ba chính là thời gian du lịch, nhưng trên thực tế lại căn bản không thể dành ra chút thời gian rảnh nào trước khi xác định bản thân đã ghi danh vào danh sách trúng tuyển.

Trì Ý cũng không lo lắng gì đối với kì thi Đại học này, bộ đề gần như giống với bộ đề mẫu mà cô thường luyện, trên cơ bản là đổi thang mà không đổi thuốc, nhưng thật ra cô vẫn có chút lo lắng với Tiếu Chỉ Hàn.

Nói như vậy, 70% trong bài thi Đại học đều là cơ bản, mặc dù phải nói từ lúc lên lớp mười hai Tiếu Chỉ Hàn có tiến bộ rất nhiều, Trần Phát Chi cũng có nhiều lần khen ngợi, nhưng cũng bởi vì sự tiến bộ vượt bậc ở giai đoạn sau này, bồng bềnh trôi nổi tính ổn định không cao.

Chỉ là nhìn thấy dáng vẻ của anh như thế kia, Trì Ý cũng không hỏi nhiều, miễn ảnh hưởng tới tâm trạng của anh.

Rõ ràng vừa mới chỉ ở chung với nhau sau khi kết thúc kỳ thi Đại học, cũng không biết là bởi vì cảm giác quen thuộc được tích lũy qua những năm tháng ngồi cùng bàn với nhau thời cấp ba hay không, lúc thân phận thay đổi ở chung cùng nhau cũng không hề cảm thấy mất tự nhiên, giống như trước đây hai người vốn dĩ là một cặp.

Lúc ở bên cạnh anh, thậm chí Trì Ý còn cảm thấy có phải mười tám năm qua mình đã sống quá uổng phí hay không nữa.

Học tập đối với cô cũng chỉ xem như là một công việc thú vị, nhưng dường như khi đem ra so sánh với Tiếu Chỉ Hàn, cũng không còn thú vị như trước nữa.

Trong bài thi ngữ văn của đề Đại học, Trì Ý từng viết một câu, “Gió mang hạt giống, cây rung lá cành, chúng ta đứng, không nói lời nào, sẽ cực kì tốt đẹp”, thật ra những lời này chẳng qua là do thói quen ghi nhớ mấy câu nghị luận trữ tình trong để dùng trong bài văn, lúc này, dường như cũng tính là đã hiểu thêm được chút gì đó.

Cùng nhau vui chơi trong khu trò chơi của thành phố nam, cùng nhau chống lại sự đe dọa của mấy con quỷ trong nhà ma, cùng nhau xem bộ phim nhựa cũ, hay là lúc đợi ở bên ngoài sảnh khách sạn, lúc cô nằm trên đùi anh nhìn anh chơi game, đơn giản đối diện nhau, thậm chí là cùng nhau lãng phí thời gian một cách đơn thuần đều khiến cho cô cảm thấy đặc biệt thú vị.

Có đôi khi, nhìn Tiếu Chỉ Hàn, cô còn không khống chế được muốn đứng dậy hôn anh. Chỉ là này hành động này còn chưa kịp thực hiện, mặt Tiếu Chỉ Hàn đã ép xuống.

Kỳ thật mấy lời lúc đó cô nói không phải là sự thật.

Ngày đó cô làm trò trước mặt Tiếu Chỉ Hàn và Phương Vũ Thành rằng diện mạo của Tiếu Chỉ Hàn không phải là loại cô thích, nhưng thật ra hoàn toàn ngược lại.

Có lẽ là bởi vì nguyên nhân của gia đình, từ nhỏ tư tưởng của cô đã trưởng thành hơn nhiều so với bạn cùng trang lứa, cuộc sống sau này cũng đã được sắp xếp tốt, đi cần thực hiện theo từng bước từng bước nữa.

Tiếu Chỉ Hàn xuất hiện cũng xem như là một chuyện ngoài ý muốn. Trước khi anh xuất hiện, làm thế nào Trì Ý cũng không nghĩ rằng, trên thế giới này,thật sự có khả năng tồn tại một người, một khuôn mặt, từ khuôn mày đến độ cong của cằm, tất cả đều in sâu phát triển vào trong lòng cô.

Tối hôm đó nắm tay nhau, một tay Tiếu Chỉ Hàn nắm lấy tay cô, khóe mắt cô liếc nhìn thấy khóe môi anh cong lên, nhịn không được cũng cong cong môi theo.

Chưa có một khắc nào mà cô cảm thấy cuộc sống tươi đẹp đến như vậy.

Khẩn Cô Chú Thi đại học cùng với áp lực thi cử tất cả đều không hề tồn tại, tất cả thời gian còn lại đều dùng để chờ đợi đối phương.

Đường mật ngọt ngào cả ngày lúc nào cũng qua nhanh, đảo mắt một cái đã tới tuần giữa tháng sau..

Năm nay thời gian có điểm cũng vào lúc giữa trưa giống như năm ngoái, lúc trang web tra điểm mở ra là mười hai giờ rưỡi, từ lúc 12 giờ, Đài truyền hình thành phố bắt đầu phát sóng trực tiếp cảnh các chuyên gia đầy đủ các môn ngồi cùng nhau dự đoán, đánh giá về thành thích thi đại học năm nay.

Điểm sàn mà các chuyên gia trên TV đoán trước cũng không khác bao nhiêu so với con điểm mà cư dân mạng dự đoán, điểm sàn bậc một 570 điểm là cùng, bậc hai có lẽ tầm 500 điểm, Trì Ý ngồi trên ở sô pha, có hơi mơ màng buồn ngủ.

Cô chẳng hề muốn xem tin tức giống này, chỉ là vừa mới mở TV ra, bao quanh trời đất đều là các tin liên quan đến thi đại học, chẳng khác nào quay trở lại khoảng thời gian hai ngày diễn ra kỳ thi.

“Mệt sao?” Tiếu Chỉ Hàn đỡ đầu cô, hỏi.

Trì Ý ừ một tiếng không nói chuyện, Tiếu Chỉ Hàn bế cô đặt ngồi lên người mình, “Cậu ngủ đi, lúc nào có thì tớ gọi cậu.”

Trước kia với mấy cái thành tích này anh thật sự chẳng có chút ham muốn thích thú gì cả, cùng lắm thì đi theo con đường xuất ngoại du học thôi.

Chẳng qua, chờ tới ngày hôm nay, điểm thi sắp được công khai, trong lòng anh mới thật sự xuất hiện cảm giác khẩn trương.

Anh không nghĩ lên đại học sẽ phải tách khỏi Trì Ý. Chỉ sợ người khác biết được trình độ của hai người, suy nghĩ này sẽ trở nên cực kì trẻ con.

570, anh cảm thấy quá hão huyền, có thể có 500 đã không tồi.

Nghĩ, Tiếu Chỉ Hàn ôm Trì ý chặt hơn.

Phòng giáo viên của Nhất Trung Thành phố Nam.

Trần Phát Chi nhận tài liệu của tổ trưởng đưa tới, “Đợi lát nữa học sinh nhắn tin báo thành thích, thầy để ý một chút xem thành tích của Trì Ý lớp thầy mà vượt qua điểm sàn bậc một, thì có thể trực tiếp ghi danh vào trường Công An rồi.” Đới Trường dừng một chút, thật ra vẫn rất tín nhiệm Trì Ý, “Chẳng qua chạy tới Trạng Nguyên tỉnh cũng không phải là không có khả năng, điểm sàn bậc một.”

Quốc gia có chính sách đặc biệt ưu đãi với con cái của liệt sĩ. Học sinh thi đại học khóa này nếu vượt qua điểm sàn bậc một, đã có thể vượt qua bảy tám chục người tham gia ghi danh vào Đại học Công An rồi, chỉ cần thẩm tra chính trị với kiểm tra thể lực thị lực đạt tiêu chuẩn, trực tiếp trúng tuyển.

Nhất Trung của thành phố nam đã có hơn trăm năm tên tuổi, có quan hệ vô cùng chặt chẽ với một số trường Đại Học trong nước về tài nguyên học sinh, gần như một phần tư học sinh của các trường đại học đều đi ra từ Nhất trung của Thành phố Nam, huống chi thân phận của Trì Ý có chút đặc thù, Đại học Công An đến tuyển sinh trong lúc nói chuyện bình thường cũng nhắc tới Trì Ý nhiều lần. Cũng vì vậy, đối với Đới Trường Sinh, Trì Ý có ghi danh vào Đại học Công An hay không cũng là một chuyện rất trọng đại.

Không phải nói thầy không tín nhiệm Trì Ý có khả năng sẽ có thành tích tốt hơn nữa, chỉ là lợi ích gần như được trực tiếp trúng tuyển như thế này, cũng giống như đã mua được bảo hiểm.

Đới Trường Sinh xoay người vừa định đi làm việc, di động nằm trong túi quần đột nhiên vang lên.

Thầy nói một câu xin chào, nghe đối phương ở đầu bên kia nói, sửng sốt một chút, đôi mắt đột nhiên ngay lập tức dừng lại trên người Trần Phát Chi, sau đó kinh sợ kêu một tiếng.

“Điểm chính thức 709 giải nhất cuộc thi tin học Orsay cộng 20 điểm, đó chính là……” Đới Trường Sinh cũng vô cùng kích động, “Được được, tôi lập tức đọc số điện thoại của em ấy cho các cậu.”

Nhất trung của Thành phố nam xuất hiện Thủ khoa môn Văn toàn tỉnh không phải là lần đầu tiên, nhưng điểm chính thức 709, trực tiếp thay đổi toàn bộ điểm thi đại học khoa Văn của Nhất trung thành phố nam.

Đạt điểm toàn phần ở môn khoa học tự nhiên trên toàn quốc không phải là không có lịch sử, nhưng Khoa Văn lại khác, trước đây điểm tối đa mà một học sinh thi được cũng chỉ đến sáu trăm tám là cùng, lần này Trì ý có thể trực tiếp thay đổi kỷ lục hơn 700 điểm ở khoa văn, vẫn khiến cho thần kinh của Đới Trường Sinh cũng muốn nhảy múa luôn.

Mấy năm gần đây Cục giáo dục quản lý vô cùng nghiêm ngặt, các trường Đại học cao đẳng không có cách nào có thể biết được thành tích của các Trạng nguyên của các tỉnh trước thời gian công bố, nhưng rốt cuộc vẫn là có đủ loại biện pháp mà mỗi người có thể biết được thành tích chính thức trước vài giờ một cách thần thông quảng đại, sau đó nhanh chóng gọi điện cho nhóm Trạng nguyên thuyết minh về ý tưởng của trường.

Rốt cuộc hoạt động tuyển sinh cũng không phải là ăn chay, chính mình không cẩn thận, đại học bên cạnh đã đào mất người đi rồi, một điểm một giây quả thật vô cùng sốt ruột.

Một giờ chiều, Trì Ý bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại liên tục của nhiều số máy lạ.

Cô mở hai mắt mơ mơ màng màng, sau đó nhìn đến điện thoại di động nằm trên sô pha không ngừng phát ra âm thành, còn có tiếng tí tách từ trong phòng tắm truyền ra.

Lúc giữa trưa hôm nay, bọn họ không có đi ra ngoài chơi, Tiếu Chỉ Hàn ở nhà với cô, chắc là lúc này anh đang tắm rửa.

Trì Ý không nghĩ nhiều, nghe điện thoại.

“Chúc mừng em, Trì Ý, lần này em thi được 709 điểm, thầy là thầy Lâm bên tuyển sinh của Đại học C, hy vọng em có thể ghi danh vào đại học C.”

Đại học C là trường thuộc top đầu các trường đại học trong nước, không ít người tha thiết ước mơ được đạt được trình độ để bước vào đó. Bỗng nhiên bị người ta dùng cách này để báo điểm, còn được mời đến ghi danh, Trì Ý không có cảm giác gì, ngược lại trong lòng vẫn bình tĩnh, mở miệng, “Nếu em ghi danh vào đại học C thì có thể đưa thêm người nhà vào không?”

Thật ra Trì Ý cũng chỉ thuận miệng hỏi một chút thôi, năm trước cô thấy trên mạng lan truyền rằng Trạng Nguyên Đại học của môn khoa học tự nhiên cũng đồng ý ghi danh vào một trường đại học nào đó, lúc đó dìu già dắt trẻ mang theo bạn gái vào ngay trường đó luôn, lúc này cô mới thuận miệng hỏi như vậy.

Thầy Lâm sửng sốt, còn chưa mở miệng trả lời, tự mình Trì Ý đã mở miệng nói rằng chỉ là những lời nói hàm hồ mà thôi.

Cô cảm thấy bản thân không thể như vậy, nếu thật sự mang cả Tiếu Chỉ Hàn đến, đối những người khác thì thật không công bằng, Tiếu Chỉ Hàn sinh hoạt ở đó nói không chừng cũng không thoải mái. Huống chi, Đại học C cũng phải trường mà cô muốn vào.

Chờ tới lúc Tiếu Chỉ Hàn lau tóc đi ra, Trì Ý đã tiếp cuộc điện thoại của Đại học Q.

Tiếu Chỉ Hàn đi tới, vừa lúc Trì Ý cúp điện thoại, ngẩng đầu nhìn anh, sau đó đột nhiên duỗi tay ôm lấy anh, yếu ớt dụi dụi đỉnh đầu vào lòng anh.

Dính người hơn bình thường, giống mèo con đang chờ được vuốt ve vậy.

Trong lòng Tiếu Chỉ Hàn mềm nhũn, đặt tay sau ót cô, như có như không vuốt tóc cô, anh cảm thấy nguyên nhân khiến cô có dáng vẻ này chính là vì cuộc điện thoại kia, thấp giọng hỏi, “Làm sao vậy”

“…… Không có gì.” Trì Ý tính đợi một chút nữa rồi lại nói cho Tiếu Chỉ Hàn biết, ít nhất chờ anh biết được thành tích rồi mới nói, miễn cho ảnh hưởng đến tâm trạng của anh

Hai giờ chiều, hệ thống điểm thi Đại học bị đánh sập, muốn vào cũng không thể nào vào được.

Tiếu Chỉ Hàn dựa vào trên sô pha, một tay ôm Trì Ý, vẫn còn đang chơi game với người ta.

Trì Ý thấy anh đặt giao diện trò chơi trước mặt mình, nhìn anh tuyệt sát những người khác,cảm giác giống như đang muốn nói “Xem, đây là trẫm vì nàng đánh hạ giang sơn”.

Chỉ là giờ phút này, Trì Ý không có tâm trạng, Tiếu Chỉ Hàn đã thoát khỏi trò chơi, đang nói chuyện phiếm với bọn Phương vũ Thành, Trì Ý gấp đến mức ngay cả máy tính của mình cũng không thèm mở, trực tiếp mở điện thoại ra tra điểm.

Một khắc nhìn thấy thành tích kia, cô ngây ngẩn cả người, lồng ngực như là có một đóm lửa, vội vã muốn bùng nổ ra ngoài.

Mãi lâu sau vẫn không nghe thấy tiếng của Trì Ý, Tiếu Chỉ Hàn quay đầu nhìn cô, thấy cô nhìn chằm chằm di động, sắc mặt không tốt lắm, trong lòng lộp bộp, cũng không thèm nghĩ tới điểm chác, một phen ôm Trì Ý từ phía sau

“Chẳng qua là mấy con điểm thi Đại học mà thôi, lần này thi điểm không cao thì cùng lắm tớ học lại một năm, một năm không được thì hai năm ba năm……”.

“571……” Tiếu Chỉ hàn còn đang nói chuyện, bị Trì Ý đánh gãy một phen

Cùng lúc đó, cuối cùng TV cũng công bố điểm sàn

“Điểm sàn năm nay của tỉnh chúng ta cũng không khác gì so với dự đoán trước đây của các chuyên gia, bậc một Khoa văn 569, bậc 515……”

Câu nói kế tiếp Tiếu Chỉ hàn cũng chưa nghe rõ, Trì Ý đã một phen ôm lấy anh, ở bên tai anh kích động hô lên, đây vẫn là lần đầu tiên anh nhìn thấy tâm trạng của Trì ý mất không chế giống như thế này.

Di động của Trần Pháp Chi liên tục nhận được tin nhắn báo thành tích của học sinh.

Lúc nhìn thấy thành tích của Tiếu Chỉ hàn, Trần Pháp Chi vẫn nhịn không được lau lại mắt kính, sau đó xem lại thêm một lần nữa.

Thật đúng là 571! Vượt qua điểm sàn bậc một hai điểm lận. Thành tích này ở tỉnh khác thì có thể hơi xấu hổ, nhưng ở thành phố Nam, hoàn toàn có tư cách đi đến trường Đại học 211 của thành phố Nam. Địa phương luôn có đủ loại chính sách trúng tuyển đa dạng cho người ở đây.

Sau khi thành tích được công bố, sau mấy ngày lại phải quay lại trường học để tiến hành điền nguyện vọng, theo chỉ đạo toàn bộ học sinh đều đến đây.

Từ sau khi có điểm, từ đại học C đến đại học Q, dường như 985 đại học trong nước đều đã sắp xếp đủ hết, ban tuyển sinh đều đã gọi điện thoại cho Trì ý, còn có đài truyền hình địa phương của Thành phố nam, trực tiếp khiêng máy móc ngồi xổm ở cổng trường hôm Trì Ý trở về trường.

Dòng chữ đỏ trên cổng của Nhất trung đã được treo lên, bị gió thổi lay động giữa không trung.

Mặt trên là dòng chữ sơn son thiếp vàng hoàng kim, may mắn năm nay tỉnh có Trạng nguyên khoa Văn trong kì thi đại học, năm nay kỳ chiêu sinh của Nhất Trung nói không chừng sẽ được cách tân hơn nhiều.

Mọi người đã lâu không gặp nhau, vừa ngồi xuống đã ngay lập tức nói chuyện trên trời dưới đất, nhìn thấy Trì ý tới, có mấy người còn tiến lên chúc mừng cô.

Toàn bộ Thành phố Nam có ai không biết, Trạng nguyên khoa văn là từ Nhất Trung bước ra, trong đó Trạng Nguyên khoa văn còn thay đổi cả kỷ lục của khoa. Không phải người khác, chính là Trì Ý của lớp bọn họ. Nói ra cũng thấy vô cùng phong cách.

Biết không, Trạng Nguyên khoa văn toàn tỉnh năm nay là bạn cùng lớp tớ đây.

Trước hết mọi người cùng nhau mua sách tài liệu hướng dẫn nguyện vọng, chờ tới khi từng cuốn tài liệu được phát xuống, đầu tiên Trần Phát Chi đứng trên đài tuyên dương thành tích của Trì Ý, vỗ tay chúc mừng, lúc này mới bắt đầu hướng dẫn nguyện vọng.

Trần Phát Chi ở trên đài nói rằng điền nguyện vọng là một chuyện vô cùng quan trọng, mọi người đều phải dùng tâm để điền, không khỏi lại nhắc tới một trường hợp học sinh mà thầy tình dạy, thành tính vốn bậc một rất tốt nhưng lại ghi thành bậc hai, phía dưới cãi cọ ồn ào một vùng, sôi nổi cùng Trần Phát Chi đánh trống lảng.

“Phát ca, có phải có biện pháp nào giúp điểm bậc hai biến thành bậc một không?”

“Cái vận cứt chó gì thế, có thể mua cái vé số được đấy.”

……

Lớp học cãi cọ ồn ào, Trì Ý cúi đầu lật xem bức thư trên tay, mái tóc rũ hai bên đột nhiên bị người ta xốc lên, dấu môi mềm mại in lên.

Trì Ý ngơ ngác nhìn về phía Tiếu Chỉ Hàn, khóe mắt thoáng liếc qua Trần Phát Chi đang vui cười giải thích với học sinh, không thấy được động tĩnh phía góc bọn họ.

Cô thở dài nhẹ nhõm một hơi, sau đó cực nhanh phản ứng lại. Mặc dù đã tốt nghiệp, nhưng cô vẫn vỗ cho Tiếu Chỉ Hàn một cái, “Cậu làm cái gì đấy?”

Trước mặt công chúng cũng không e lệ chút nào.

“Nhìn cậu thích quá, nhịn không được hôn một chút.”

Tiếu Chỉ Hàn nói thật.

Bây giờ càng nhìn Trì Ý anh càng cảm thấy thích cô, người này thật tốt quá, chỉ có hôn cô một chút, dường như mới có thể chứng minh cô là của anh.

Trì Ý nhịn không được đỏ mặt, cào anh một cái.

Lúc kết quả nguyện vọng được kê khai, Lãnh đạo trường học bao gồm cả những người khác trong Nhất Trung, ai cũng không nghĩ rằng Trạng Nguyên khoa văn của bọn họ lại không ghi danh vào Đại học C hay Đại học Q, mà lại dám ghi danh vào học viện ngoại giao đã rất lâu không có mấy ai dám mạo hiểm ghi danh.

Đây cũng là một trong hai trường Đại học đứng đầu cả nước, lệ thuộc với Bộ Ngoại Giao của Quốc gia, nhưng dù là đủ điểm vào rồi, lúc tuyển nhận cũng phải xét năng lực ở các phương diện khác, cho nên cũng chẳng có mấy người dám mạo hiểm ghi danh vào.

“Tớ còn tưởng cậu sẽ đi trường Cảnh Sát chứ.” Sau đó, Tiếu Chỉ Hàn nhịn không được mà hỏi. Trước đây thậm chí trong đầu anh còn có suy nghĩ theo Trì Ý vào trường cảnh sát, chẳng qua thành tích quá cao, trên người anh còn có hình xăm, lúc này mới từ bỏ.

Ai biết lúc có thành tích, thật ra anh cũng có chút ngo ngoe rục rịch, chẳng qua bị Trì Ý.

“Sẽ không.” Trì Ý cực kì bình tĩnh mở miệng nói, đây cũng là lần đầu tiên cô nhắc về ba cô với Tiếu Chỉ Hàn, “Ông là một người cảnh sát tốt, nhưng không phải một người cha tốt, tớ không hy vọng về sau gia đình tớ cũng trở nên như thế, lúc nào cũng phải vượt ra khỏi cảm giác lo sợ hãi hùng.”

Nguyện vọng của Tiếu Chỉ Hàn có có Trì Ý trợ giúp kê khai.

Anh một hai phải cùng Trì Ý đến thủ đô, tình nguyện học một trường bậc hai gần đó cũng phải ở cùng một thành phố với Trì ý, tuy nhiên lại bị Trì Ý cự tuyệt.

“Rốt cuộc sau khi chúng ta ở bên nhau cũng chưa từng cách nhau quá xa, tớ cũng rất muốn cùng chung một thành phố với cậu, nhưng cậu nhất định phải phụ trách cuộc sống của chính cậu, tớ không có khả năng để cho cậu phải vì tớ mà rẽ lối khỏi con đường cuộc sống tốt đẹp sau này của cậu, xã hội này, 211 cùng là khoa chính quy bình thường, cùng bậc hai chênh lệch rất lớn, tớ không muốn sau này cậu phải hối hận.”

Có chứa áy náy, hối hận, chỉ trích trong tình cảm, cực kỳ dễ làm cho tình cảm trở nên biến chất, và tình yêu cũng thay đổi.

Trì Ý đã quá hiểu, cô cũng không hy vọng Tiếu Chỉ Hàn vì cô mà làm như vậy. Cô thích anh vì cô mà thay đổi, vì cô mà thỏa hiệp, nhưng không phải thỏa hiệp bằng cách hy sinh cuộc sống tốt đẹp sau này như thế.

Đăng báo thi cũng không được, Tiếu Chỉ Hàn lại còn động đến quyết định liên quan đến Đại học.

“Tớ cảm thấy nếu chúng ta không ở chung một thành phố, chúng ta sẽ xong.”

Đối mặt với Trì ý, anh không có tự tin.

So với hai người vì ở cách xa nhau mà phải lo lắng đề phòng, anh càng muốn ở bên cạnh cô để canh chừng mọi lúc mọi nơi, miễn cho có kẻ muốn đào góc tường nhà anh.

Trì ý dở khóc dở cười, khuyên bảo mãi anh vẫn không nghe, cuối cùng vẫn phải nói thêm mấy lời ác độc, Tiếu Chỉ hàn mới đáp ứng ghi danh vào Đại Học thành phố nam

“Tớ đảm bảo với cậu, chúng ta đất khách quê người cũng sẽ không xong, giờ cậu không ghi danh vào Đại học Thành phố Nam, tớ với cậu mới xong rồi.”

“Được được được.” Thấy Trì Ý thật sự nghiêm túc,Tiếu Chỉ Hàn mới thôi làm trò trước mặt cô, kê khai vào hệ quản lý của Đại học Thành phố Nam.

Tiếu Chỉ hàn làm là làm, nói cũng đã nói, nhưng lại ngầm không từ bỏ, tìm một vòng trường học ở thủ đô, thật may cho anh vì đã tìm được một khu đại học cũng khá thích hợp.

Cũng là 211, nhưng tính chuyên nghiệp không được tốt lắm, nói đơn giản chính là quản lý thư viện, ở tỉnh bọn họ cũng có chính sách hạ điểm.

Ra công tác và bộ môn không liên quan đến nhau lắm, đại khái là lúc vừa mới vào học đại học còn chưa hiểu được chuyện liên quan đến bộ môn này, cho nên không ít người tình nguyện tranh nhau khoa chính quy của trường học chuyên ngành chủ chốt, cũng không muốn lựa chọn 211 không chuyên ngành này, chuyên ngành này mấy năm gần đây chưa từng có người ghi danh, điểm rất thấp.

Anh không nói hai lời, trước để Trì ý gọi điện thoại để thấy rằng mình cũng có khả năng thông qua chuyên ngành để chuyển hệ, sau đó lại cầu cô đồng ý, mới lập tức lên hệ thống nguyện vọng sửa lại nguyện vọng.

Không có gì bất ngờ, Trì ý được Hệ công pháp quốc tế của Học viện ngoại giao thông báo trúng tuyển.

Hơn nữa không cần cách tỉnh với Tiếu Chỉ Hàn, trong lòng Trì Ý vẫn rất vui.

Tối hôm đó, tất cả mọi hạt bụi rơi xuống, sau khi tách ra khỏi Tiếu Chỉ Hàn, cô nhịn không được đăng lên vòng bạn bè một bài.

Một bài hát tên là “ngọt ngào”.

Tiếu Chỉ Hàn về nhà vừa lúc lướt qua vòng bạn bè, lập tức tranh được vị trí bình luận đầu tiên, ba hoa nói, “Bà xã thật tốt.”

Hai vị bạn tốt cũng theo đó bình luận phía dưới, “Chị dâu thật tốt.”

Trì Ý gửi lại ba dấu chấm hỏi, vừa hỏi, “Cậu thì biết cái gì chứ”

“Cậu thật ngọt.”

Biết cái gì.

Biết cậu thật ngọt.

Tên thần kinh ngày

Thiếu chút nữa Trì Ý bị anh làm cho thẹn chết.

Tác giả có lời muốn nói: Được rồi, sau này chính là cuộc sống đại học rồi.

Bình luận