Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Đừng Nhìn, Anh Đầu Hàng

Chương 59: Ngoại truyện 3

Tác giả: Thường Đông

Edit: Chianti

Tiếu Chỉ Hàn nghĩ là nghĩ như thế, nhưng rốt cuộc cũng không nỡ làm gì đó với Trì Ý, anh đứng trước gương đánh răng, độ cong của khóe môi làm thế nào cũng không thể hạ xuống, thường thường nhếch lên một cách không có ý thức

Sinh hoạt lúc sống chung, thật đúng là tuyệt vời y như trong tưởng tượng của anh.

Trì Ý rửa mặt xong, thậm chí còn đợi ở phòng khách trong chốc lát, cũng không thấy Tiếu Chỉ Hàn đi ra khỏi phòng tắm, nhịn không được theo cầm sữa chua, đứng ở ngoài cửa phòng tắm nhìn anh.

Vì thế, cô ngay lập tức nhìn thấy Tiếu Chỉ Hàn đối diện gương, sau khi chải chải vài cái đánh răng, động tác dừng lại, nhìn bản thân ở trong gương cong môi cười một cachs ngây ngô.

Trì Ý đỡ trán, đối với hành động đần độn của anh, cũng không còn gì để nói.

Cô không có mở miệng, nhưng thật ra khóe mắt Tiếu Chỉ Hàn đã phát hiện Trì Ý đứng ở cửa, sau khi đánh răng lau mặt, chỉ chớp mắt liền nhìn thấy trong tay cô đang cầm sữa chua, nhịn không được nhíu mày, “Mới sáng sớm mà em đã uống sữa chua lạnh rồi sao.”

“Em cũng vừa mới ăn một chút bánh mì lót dạ.” Biết Tiếu Chỉ Hàn là lo lắng dạ dày cô sẽ chịu không nổi, Trì Ý mở miệng giải thích, sợ anh không tin, còn duỗi tay chỉ về phía túi lớn túi nhỏ phía dưới, “Thật sự, không tin anh có thể đi xem, bánh mì bên ngoài khẳng định đã thiếu nhiều rồi, nói hơn nữa, thời tiết nóng như thế này, không có việc gì đâu.”

Tiếu Chỉ Hàn lại không nghe theo cô, đi qua lấy đi sữa chua nằm trên tay cô, còn có thể cảm nhận được từng giọt nước mang theo hơi lạnh ở bên ngoài vỏ hộp, chỉ nằm ở trên tay thôi mà vẫn không ngừng tràn lan khí lạnh. Anh chỉ vừa mới cầm mà đã cảm thấy lạnh buốt, càng đừng nói tới Trì ý đã uống gần được nửa bình.

Còn chưa kịp uống xong sữa chua đã bị Tiếu Chỉ Hàn đặt sang một bên, anh nắm tay Trì Ý đi vào phòng tắm, từ chỗ đặt mỹ phẩm dưỡng da của Trì Ý được bày biện chỉnh tề đến vật phẩm cá nhân của, lấy cái dao cạo râu xuống, bỏ vào trong lòng bàn tay Trì Ý, “Râu anh dài ra rồi, em giúp anh cạo bớt đi, cạo râu xong rồi chúng ta có thể tới trường.”

Trì Ý nhìn xuống dao cạo râu trên tay, cầm lên khoa tay múa chân trước mặt Tiếu Chỉ Hàn vài cái, cảm thấy chơi cũng khá vui.

Đây vẫn là lần đầu tiên cô tiếp xúc với dao cạo râu, cũng là lần đầu tiên cạo râu cho người khác.

Ở tuổi này mọc râu là hiện tượng bình thường, còn có không ít nam sinh lại đặc biệt xem chuyện mọc râu mép là một hiện tượng thể hiện cho sự trưởng thành đi quảng cáo rùm beng, Tiếu Chỉ Hàn đến nay cũng chẳng hề có loại suy nghĩ này.

Anh vẫn thích cảm giác cả khuôn mặt trắng trẻo sạch sẽ, người khác nhìn thấy cũng sẽ có cảm giác tinh thần phấn chấn, cũng có vẻ sạch sẽ, quan trọng nhất chính là lúc hôn Trì Ý cũng sẽ không đâm phải làn da nõn nà của cô.

Tiếu Chỉ Hàn cao hơn nhiều so với Trì Ý, vòng đi vòng lại dù Trì Ý có nhón chân cũng không có có cách nào để thực hiện động tác.

Trì Ý cầm dao cạo râu, cười cười nhìn về phía thân hình cao to của Tiếu Chỉ Hàn đứng trước mặt mình, “Anh xem này, ông trời không cho em giúp anh cạo râu, lại nói không phải anh có thể tự làm sao.”

Tuy rằng cô cảm thấy giúp Tiếu Chỉ Hàn cạo ria mép rất thú vị, nhưng hiện tại rõ ràng chính là lòng thì dư mà lực không đủ, nói hơn nữa một mình Tiếu Chỉ Hàn cũng có thể tự cạo râu, nhiều năm như vậy cũng làm như thế mà.

Không thể vì cùng cô ở một chỗ lại có thể làm kiêu như thế! Trì Ý mờ ám nghĩ.

Trì Ý cười hì hì, nhìn qua có vẻ vì bản thân không thể giúp Tiếu Chỉ Hàn cạo râu cảm thấy có chút buồn rầu, tiếc nuối, nhưng Tiếu Chỉ Hàn vẫn có thể nhìn ra được cô vui sướng khi người gặp họa từ hai cặp chân mày của cô, chỉ là không nói ra mà thôi.

“Đó, không phải em không giúp anh, thật sự là chiều cao không đủ, anh vẫn nên tự mình cạo râu đi, tốc độ nhanh hơn, nhanh chóng giải quyết, chúng ta cũng có thể ăn cơm sớm một chút.”

Thế nhưng làm gì có chuyện Tiếu Chỉ Hàn có thể dễ dàng từ bỏ người như vậy, anh nhếch mày kiếm, cười như không cười mà nhìn cô.

“Chiều cao của em không đủ vì ông trời không cho em cạo râu cho anh, như vậy thì thiết kế nhà tắm của nhà chúng ta quả thật là một phương tiện hay để em cạo râu giúp anh đấy.”

Bởi vì trong lời nói của Tiếu Chỉ Hàn có “Nhà của chúng ta” khiến trong lòng Trì Ý run lên, lúc còn chưa kịp phản ứng, cả người đã bị anh bế lên đưa lưng về phía bồn rửa tay.

Bồn rửa tay thiết kế thấp hơn so với xung quanh, bởi vậy chẳng sợ Tiếu Chỉ Hàn vừa mới mở vòi ra, dòng nước có hơi lớn, bọt nước cũng không vẩy ra ngoài một phân nào, chỉ là cái Trì Ý đang chính là một cái váy ngủ đơn giản, ngồi lên trên đó, phía dưới vẫn có cảm giác lành lạnh, khiến cơ thể của cô nhịn không được run vài cái.

Cô vừa mới ngồi lên trên, ngay lập tức Tiếu Chỉ Hàn không chút do dự tách hai đùi của cô ra, chính mình đứng ở giữa, khiến cô hình thành tư thế vòng quanh người anh, hai tay nắm lấy cái bệ ở dọc hai bên, cúi đầu cười nhìn về phía cô, “Như vậy không phải là có thể rồi sao.”

Trì Ý ngồi ở trên, nhưng thật ra lại có chiều cao chẳng khác gì so với Tiếu Chỉ hàn, anh ghé lại gần, hơi ấm nóng khi nói chuyện cũng là phun lên mặt của cô. Lông mi Trì Ý run rẩy, không chút tránh né nhìn thẳng vào đôi mắt Tiếu Chỉ Hàn, đánh cho anh một câu phòng bị, “Nếu cạo phải anh, cũng đừng trách em.”

Dù sao cái việc giúp người khác cạo râu này vẫn là lần đầu tiên, nếu cạo phải Tiếu Chỉ Hàn, hại anh bị phá tướng, thì quả thật là mất nhiều hơn được.

Lông mày Tiếu Chỉ Hàn cũng không hề nhăn một chút nào, khóe môi vẫn mang theo nụ cười, “Khẳng định không nỡ trách em.”

Vốn dĩ là anh yêu cầu Trì Ý hỗ trợ cạo râu, làm sao có thể trách cô được, lại nói anh cũng không nỡ.

Đầu tiên, Trì Ý giúp Tiếu Chỉ Hàn đánh một vòng bọt cạo râu xung quanh cằm, lúc này mới cúi người sát vào Tiếu Chỉ Hàn, gập cánh tay chậm rì rì cạo râu cho anh.

Toàn bộ quá trình tay cô đều run rẩy, chị sợ một không cẩn thận cạo phải da Tiếu Chỉ Hàn.

Cũng may sau mười phút, cứ thế cũng không tạo ra sai lầm lớn nào.

Đối với chuyện này, trong lòng Tiếu Chỉ Hàn vừa có thất vọng vừa có chút tiếc nuối.

Còn không phải sao, nếu Trì Ý không cẩn thận khiến anh bị thương, tuy rằng anh sẽ không trách gì Trì Ý, nhưng tốt xấu gì cũng có lý do có thể đòi lấy một ít bồi thường của Trì Ý, ví dụ như hôn, hay ví dụ có thể khiến Trì Ý mặc cái áo mà anh vẫn muốn cô mặc, mà Trì Ý lại không bằng lòng mặc vào.

Trì Ý dùng khăn lau khô bọt còn sót lại trên cằm của Tiếu Chỉ Hàn, lại chờ anh dùng nước trong rửa sạch mặt thêm một lần nữa, sau đó lại lấy khăn lông treo một bên đưa cho anh, rồi nghĩ rằng đã có thể nhảy xuống khỏi bồn rửa tay, rời đi phòng tắm.

Ai biết Tiếu Chỉ Hàn căn bản chưa cho cô cơ hội này, cũng không chờ cô có hành động gì, đã thấy anh nhanh chóng lau khô mặt, thậm chí Trì Ý còn có chút hoài nghi có phải anh chỉ là dùng khăn lông tùy tiện lau mặt một chút hay không nữa, tay Tiếu Chỉ Hàn còn đọng lại vài giọt nước, nâng mặt cô lên, cúi đầu rồi ép xuống dưới.

Trì Ý trừng lớn đôi mắt, nhìn Tiếu Chỉ Hàn gần trong gang tấc.

Quan sát anh gần như thế này, dù sao cũng không phải lần đầu tiên, trong lòng Trì Ý vẫn là có loại cảm giác “Lông mi của anh cũng thật dài”, có đôi khi thời điểm khoảng cách càng gần một ít, phía ngọn lông mi của anh còn quét lên mí mắt của anh nữa.

Cái đồ lông mi tinh. trong lòng Trì Ý phỉ báng một câu.

Chỉ là cô không nghĩ tới Tiếu Chỉ Hàn sẽ không hề báo trước một tiếng mà hôn cô.

Tiếu Chỉ Hàn một tay bóp eo Trì Ý, một tay nâng cằm cô, lướt qua một cái không thỏa mãn rồi ngừng hôn, sau đó lại chậm rãi gia tăng.

Sau thắt lưng, xuyên thấu qua váy ngủ đơn bạc, dường như còn có thể cảm nhận được đầu ngón tay ấm áp và sức lực của anh.

Nghĩ đến ngón tay thon dài mang theo lực độ của Tiếu Chỉ Hàn, mặt Trì Ý ẩn ẩn có hơi nóng lên, đỏ bừng, không phải vì bị Tiếu Chỉ Hàn hôn, mà là vì nghĩ đến mấy chuyện không thể miêu tả, dường như trên người những nơi bị anh vuốt ve qua bị kích thích tới mức có cảm giác đang run rẩy.

Trì Ý cũng không biết qua bao lâu mới được Tiếu Chỉ Hàn buông ra. cô quay mặt đi, có chút khó khăn thở phì phò.

Mỗi lần vào thời điểm Tiếu Chỉ Hàn hôn cô, thật sự đều có loại sắp cảm giác hít thở không thông, có chút muốn mạng.

Tiếu Chỉ Hàn rũ mi nhìn thoáng qua Trì Ý, biết Trì Ý bị anh hôn đến mức hai chân nhũn ra, Tiếu Chỉ Hàn đặc biệt chính xác một phen bế Trì Ý lên, đi ra bên ngoài.

Chờ thay xong quần áo, Trì Ý cũng không khác gì chậm hơn nhiều, bị Tiếu Chỉ Hàn nắm tay kéo đi ra ngoài đến cửa hàng ăn sáng ăn điểm tâm.

Ngay cả ăn cơm, cơ bản Trì Ý cũng không cần tự mình động thủ, Tiếu Chỉ Hàn một hai phải tự mình đút thức ăn, múc một ngụm để cho Trì Ý há mồm, lúc này mới đút đồ ăn vào trong miệng của Trì Ý.

Cứ như vậy một hồi đã cơm nước xong, nhưng thật ra đã dùng gần nửa giờ, thế cho nên thời điểm Tiếu Chỉ Hàn cùng Trì Ý đến trường học, vừa mới đúng lúc tiếng chuông thông báo tiết ba của buổi sáng vang lên.

Trì Ý sợ bản thân có khả năng sẽ đến không kịp, đặc biệt nhờ Tô Tỉnh Tỉnh hỗ trợ chiếm vị trí, vừa ngồi xuống, Tô Tỉnh Tỉnh vừa cười vừa trêu chọc nhìn về phía Trì Ý.

“Ở chung ngày đầu tiên, đã tới trễ như vậy rồi.” Cô nói, còn nhìn Trì Ý chớp chớp mắt, ý nghĩa trong lời nói không cần nói cũng biết.

Trì Ý lấy sách giáo khoa ra, nghiêm túc mở miệng giải thích, “Không phải, là thời gian ăn cơm lâu rồi một chút mà thôi.”

“Thật hay giả đấy.” Rõ ràng Tô Tỉnh Tỉnh có chút không tin, “Biết không, ngày thường cậu đều ước chừng 9 giờ 40 hoặc là 45 đã tới lớp rồi, nhưng hôm nay cậu lại đến muộn những hai mươi phút.”

Trì Ý cười cười, không nói nữa. Tô Tỉnh Tỉnh hiểu lầm thì cứ hiểu lầm đi, dù sao cô cùng Tiếu Chỉ Hàn là mối quan hệ bạn trai bạn gái, cũng không sợ người khác hiểu lầm.

Thời gian hai tiết rất nhanh đã trôi đi, Trì Ý lên lớp xong, lại đợi ở lớp nhìn lại sách một hồi, lúc này mới dọn dẹp vật dụng đi xuống lầu.

Vừa lúc Tiếu Chỉ Hàn cũng có tiết, buổi sáng bọn họ cùng nhau đi ra từ chung cư, trên đường anh gửi tin nhắn, nói Trì Ý chờ anh ở đây, sau đó lại cùng nhau trở về chung cư ăn cơm.

Ăn cơm này, tất nhiên là mua cơm hộp, sau đó tự mình hâm nóng lại.

Từ lúc Trì Ý còn nhỏ, phần lớn thời gian đều là một người một mình sinh hoạt, huống chi sau này, lại xuất hiện việc ba cô như vậy, mẹ cô rời xa quê hương đau khổ ra nước ngoài, Trì Ý tự mình cũng luyện được một thân bản lĩnh, nấu cơm gì đó đối với cô mà nói tất nhiên cũng không phải là nói chơi.

Chẳng qua Tiếu Chỉ Hàn không muốn, nói cái gì cũng không cho Trì Ý tự mình động thủ xuống bếp, nhưng thật ra dự định trộm đi báo danh vào một lớp nấu ăn, hoặc là làm mẹ nó viễn trình dạy học được.

Trì Ý căn thời gian đi xuống lầu, đứng ở chỗ sân trống trước khu dạy học đợi Tiếu Chỉ Hàn lại đây, ai biết vẫn nhanh hơn nhiều so với Tiếu Chỉ Hàn.

Đứng ở phía dưới hai ba phút, không chờ được Tiếu Chỉ Hàn, nhưng lại chờ được một nam sinh đi tới.

Người tới là một người con trai có dáng người cao gầy, nhìn qua cả người tựa như ánh mặt trời, ăn mặc cũng rất được, lúc cậu ta đi thẳng về phía Trì Ý, Trì Ý cùng cậu ta liếc mắt nhìn nhau một cái, rồi nhanh chóng dời mắt.

Chờ đến lúc cô ý thức được có điểm không thích hợp, nam sinh đã đứng yên ở trước mặt cô, rũ mắt nhìn cô.

Trì Ý mơ hồ một chút, còn quay đầu nhìn xung quanh, luôn có cảm giác có phải hình như cậu ta đang tìm nhầm người hay không.

Nhìn thấy hành động của Trì Ý, nam sinh không nhịn được cong khóe môi, mở miệng nói, “Học tỷ, em đang tìm chị.”

Một câu thôi, nhưng thật ra đã đại khái chỉ ra thân phận của cậu ta. Học đệ năm nhất, lớn lên cũng có vẻ khá quen thuộc, chỉ là đại khái Trì Ý là quý nhân hay quên, làm thế nào đi chăng nữa thì trong đầu cũng không thể nhớ nổi mình và người này có việc gì liên quan đến nhau.

Thấy mình nghĩ mãi không ra, Trì Ý đơn giản cũng không nghĩ nữa, giương mắt nhìn về phía cậu ta, nhẹ nhàng nhíu mày, hỏi, “Em có chuyện gì sao”

“Trì Ý học tỷ,” nam sinh cười một cái, tự báo gia môn mà nói, “Chúng ta đã từng gặp qua ở hội nghị quan hệ giữa các viện.” Cậu nói lời này, có vài phần ý tứ bình thản ung dung, toàn bộ quá trình rất bình tĩnh, cảm giác giống như tất cả đều nằm trong lòng bàn tay, lại dường như hiểu lầm Trì Ý chắc chắn sẽ nhớ rõ cậu ta là ai, vừa thấy cũng là ngày thường bị phủng quán bộ dáng, “Em thích chị, chị có thể làm bạn gái em không”

Ban đầu cậu ta dự định không trực tiếp mở miệng như thế, chỉ là vừa lúc thời điểm tan học, đã nhìn thấy Trì Ý đứng ở dưới lầu, hình như là đang đợi người khác, mắt thấy vài phút cũng đã trôi qua, cũng không có ai lại đây, cậu ta nghĩ nghĩ, rồi sau đi qua.

Đối với viễn nam sinh lớn mật thổ lộ,trong lòng Trì Ý có chút kinh ngạc.

Giống như ánh mắt không ít người lần đầu tiên nhìn thấy cô đều cảm thấy nhìn qua cô có chút cao ngạo không dễ tiếp xúc, có người cảm thấy vừa nhìn Trì Ý đã biết cô đã có bạn trai, tự nhiên sẽ không ngo ngoe rục rịch. Tuy rằng thật sự cô cũng đã có bạn trai, nhưng nhìn dáng vẻ nam sinh này có lẽ không biết cô đã có bạn trai rồi.

Cũng không phải bản thân Trì Ý tự luyến, nhưng chỉ cần tìm tòi một chút trên diễn đàn Tieba của trường vẫn có thể tìm thấy bài viết về quan hệ giữa cô và Tiếu Chỉ Hàn. Huống chi nếu muốn theo đuổi một người mà nói, chẳng lẽ không phải cậu ta nên tìm hiểu hết tất cả về người kia rồi mới dám nói thích sao.

Mặc dù nam sinh dùng từ thích đáng phù hợp, nhưng Trì Ý không thể nói lý do vì cái sao cô lại có chút phản cảm đối với thái độ khó hiểu và cách nói chuyện của cậu ta

Đại khái sự thật là do ngày thường vẫn được người ta chiều, dáng vẻ của cậu ta giống như đã chắc chắn cô sẽ nhận lời vậy.

Trì Ý nâng mắt nhìn cậu ta, lại dùng ngữ khí bình thường như mọi ngày nói chuyện, “Xin hỏi tên của cậu là Tiếu Chỉ Hàn sao”

Vào thời điểm nam sinh còn ngây ngố, Trì Ý tiếp tục mở miệng nói, “Chiều cao 185, trọng lượng ước chừng 120—130 cân, nhóm máu AB, tính cách có hơi tự luyến, làm người lại rất trượng nghĩa…… Năm học lớp mười một bọn tôi đã quen nhau, một đường từ cao trung đến đại học, cũng thích tôi bốn năm, cùng tôi nói chuyện yêu đương hai năm, gần nhất chúng tôi mới vừa chuyển đến sống cùng nhau, anh ấy rất thích tôi, tôi cũng rất thích anh ấy……”

Cô cũng không cùng nam sinh gỡ bảy gỡ tám, trực tiếp đơn giản khái quát làm sáng tỏ quan hệ giữa cô cùng Tiếu Chỉ Hàn. Đã rõ ràng như vậy, cô nghĩ nam sinh hẳn là nghe hiểu.

Trì Ý hơi hơi gật đầu, “Không có việc gì nói nữa, tôi đây đi trước.”

Cô nói xong, không thèm liếc mắt nhìn nam sinh thêm một cái, xoay người rời đi.

Nam sinh sau khi nghe xong lời Trì Ý nói, sửng sốt vài giây mới kịp phản ứng lại, sau khi thấy Trì Ý phải rời đi, duỗi tay theo bản năng, muốn giữ chặt Trì Ý lại để nói thêm gì đó, lại bị Trì Ý nhanh chóng không dấu vết tránh thoát.

Nhưng mà đi chưa được mấy bước, Trì Ý đã nhìn thấy Tiếu Chỉ Hàn đứng cách đó không xa chờ cô.

Cũng không biết Tiếu Chỉ Hàn đứng ở đó bao lâu rồi, lại thấy được cái gì rồi, ý vị không rõ đưa tầm mắt nhìn về phía sau Trì Ý khiến nam sinh đứng sau đang mang vẻ mặt giật mình, lúc Trì Ý đi tới, trực tiếp giơ tay ôm cô vào trong ngực, cúi đầu tiến sát bên tai cô hỏi, “Ai đấy, tìm em có chuyện gì.”

Tuy rằng anh thích Trì Ý, nhưng cũng không có dục vọng chiếm hữu mạnh mẽ đến mức đi can thiệp đến quan hệ xã giao của cô, chỉ là lúc anh vừa mới đi tới, còn chưa kịp kêu Trì Ý một tiếng, đã thấy có một nam sinh đứng trước mặt cô.

Khoảng cách xa, anh cũng không nghe thấy Trì Ý cùng cậu đang nói cái gì, nhưng nhìn động tác đưa tay ra kéo Trì Ý của nam sinh kia, còn có vẻ mặt của Trì Ý lúc nói chuyện, Tiếu Chỉ Hàn vẫn có thể phán đoán ra đại khái một chút sự việc.

Ví dụ như như, đại khái có thể nam sinh kia đang thổ lộ với Trì Ý, hay ví dụ như, Trì Ý từ chối cậu.

“Nói thích em, muốn em làm bạn gái cậu ta.”

Tuy rằng nói chuyện bạn gái có…. trước mặt bạn trai có hơi kỳ quái, nhưng Trì Ý dựa vào sự tin tưởng lẫn nhau với Tiếu Chỉ Hàn, lại không nghĩ sẽ gạt Tiếu Chỉ Hàn, một chữ không lậu kể lại hết toàn bộ đoạn đối thoại của cô với nam sinh kia cho Tiếu Chỉ Hàn.

Tiếu Chỉ Hàn nghiêng đầu lại liếc nam sinh kia một cái, vẻ mặt có chút khinh thường, “Dựa vào cậu ta.”

Không phải hắn thổi, lớn lên không đẹp bằng anh, người cũng chẳng cao hơn anh, phẩm vị cũng không tốt bằng anh, quan trọng nhất chính là một chút cũng không thích Trì Ý nhiều băng anh, dựa vào cái gì mà dám cạy góc tường anh.

Trì Ý nghiêng đầu nhìn anh một cái, có chút bất đắc dĩ mở miệng, “so đo với người khác làm cái gì, không bao giờ có khả năng em đồng ý.”

Từ lúc bắt đầu đến bây giờ, bọn họ cũng đã nhận định lẫn nhau.

Giữa con đường này biết bao nhiêu phong cảnh nhiều màu sắc, đối với bọn họ mà nói cũng sẽ chỉ đi qua, sẽ không vì những thứ này mà dừng chân.

Tiếu Chỉ Hàn suy nghĩ vài giây, nói một tiếng đúng thật, cười cười, hôn một cái lên trán của Trì Ý.

“Đi, đưa em đi ăn ngon.”

——

Cũng không biết là bởi vì buổi sáng nay Trì Ý uống sữa chua lạnh hay vẫn là do nguyên nhân gì khác, vào buổi tối, đang tản bộ sau khi ăn cơm, bụng Trì Ý đột nhiên bỗng có hơi đau.

Cảm giác đau từng cơn từng cơn đột nhiên đánh úp lại, Trì Ý chịu không nổi, đồng thời sắc mặt trở nên tái nhợt, thậm chí còn có hơi buồn nôn.

Cô bỏ bỏ tay Tiếu Chỉ Hàn ra, ngồi xổm một bên, nôn khan vài tiếng cũng không thể nôn ra cái gì cả.

Tiếu Chỉ Hàn rũ mắt thấy tay mình bị Trì Ý thả ra, sửng sốt một chút, đã nghe được cô muốn kiềm chế nhưng lại không thể khống chế được tiếng nôn khan, sắc mặt biến đổi, vội vàng tiến đến trước mặt Trì Ý.

“Làm sao vậy.” Anh có chút lo lắng hỏi.

Đừng nói là sinh viên đã được giáo dục, chỉ cần là một cá nhân đều hiểu được một chút gì đó. Liên tưởng những gì lúc bên nhau bọn họ đã trải qua, còn có phản ứng hiện tại của Trì Ý, trong đầuTiếu Chỉ Hàn nhanh chóng đã xuất hiện một vài phán đoán đại khái đối với chuyện này.

Tưởng tượng đến khả năng kia, ánh mắt Tiếu Chỉ Hàn sáng bừng, cả người có cảm giác kích động hưng phấn khó nói thành lời.

Trì Ý lấy khăn giấy ra từ trong bao, lau miệng mình một chút, sau đó đã bị Tiếu Chỉ Hàn nắm lấy hai bả vai, sau đó bỗng thấy sắc mặt Tiếu Chỉ Hàn vừa mới còn tái nhợt chợt đầy kích động, hai mắt mang theo chờ mong mà nhìn cô.

Trong lòng cô lộp bộp, dường như đã đoán được Tiếu Chỉ Hàn đang thất vọng buồn rầu đang nghĩ gì.

Quả nhiên, giây tiếp theo Tiếu Chỉ Hàn đã mở miệng, “Trì Ý, không phải em mang thai đấy chứ.”

Trì Ý cũng sửng sốt, ngược lại không phải bởi vì suy đoán này của Tiếu Chỉ Hàn, mà là vì không nghĩ rằng Tiếu Chỉ Hàn quả thật ôm ý nghĩ như vậy.

“Anh có bị ngốc không đây.” Trì Ý nói, đồng thời đứng lên ngửa đầu nhìn anh, nói thẳng, “Trong nhà đã dùng bao nhiêu cái áo mưa trong lòng anh cũng không đếm được sao.”

Tiếu Chỉ Hàn huyết khí phương cương, gần như mỗi ngày sớm muộn gì cũng có nhu cầu, bởi vậy trong nhà cũng đề phòng đủ loại áo mưa.

Nói hơn nữa, từ lúc bắt đầu bọn họ cũng đã thương lượng tốt dù sao hai người hiện tại đều mới năm hai, cũng coi như còn nhỏ, vẫn là con nít, không có khả năng tự mình nuôi dưỡng một đứa con.

Ai biết Tiếu Chỉ Hàn quả thật là tên ngốc, hóa ra đã quên mất vụ này, nhìn phản ứng của cô lại cho rằng cô mang thai.

Với Trì Ý mà nói, quả thật là nghĩ quá đẹp!

“Không phải mang thai, đó là cái gì.”

Đại khái cũng đã hiểu rõ bản thân đã từng tạo ra mục tiêu riêng, Tiếu Chỉ Hàn thấp giọng hỏi, vừa lo lắng nhìn Trì Ý, “Sắc mặt em vẫn còn tái nhợt như thế, còn có vừa nãy em cứ luôn nôn khan, trong người có phải chỗ nào có vấn đề không.”

Trì Ý lắc đầu, nói một tiếng không có việc gì, rồi ôm lấy cánh tay Tiếu Chỉ Hàn, kéo anh đi về hướng chung cư của bọn họ, “Đi thôi, đi về trước.”

Ở thời điểm cảm nhận được cơn đau bụng, ẩn ẩn trong lòng Trì Ý đã có suy đoán. Chẳng qua thời gian không khớp, lại không có cảm giác quen thuộc, Trì Ý nhanh chóng đè suy nghĩ kia xuống.

Thậm chí trong lúc nhất thời, cô cũng hoài nghi trạng thái này của bản thân có phải là mang thai hay không nữa, tuy rằng nói hai người cô và Tiếu Chỉ Hàn đều làm các biện pháp phòng hộ, nhưng là khó tránh khỏi sẽ xuất hiện một vài sơ hở.

Nhưng đúng vào lúc cô vừa mới đứng dậy, cô ngay lập tức cảm giác được một luồng nhiệt độ quen thuộc từ trong cơ thể trào ra. Lại kết hợp với phản ứng nôn khan của bản thân, chắc là dì cả tới rồi.

Từ nhỏ Trì Ý đã thường xuyên rèn luyện, tố chất thân thể tất nhiên không cần phải nói, vào lúc người khác đau bụng lúc lần đầu tới kì kinh, Trì Ý gần như không có cảm giác gì, thậm chí trong lúc dì cả đến còn có thể tung tăng nhảy nhót đủ kiểu.

Chỉ là mấy năm nay rèn luyện không thường xuyên, lại cùng Tiếu Chỉ Hàn lêu lổng lâu rồi, sau lần đầu tiên của bọn họ, dì cả của Trì Ý đã có chút không bình thường, về sau điều trị được một đoạn thời gian đã trở nên tốt hơn không ít, chẳng qua có thể là bị lọ sữa chua lúc sáng kích thích nên cơn đau bụng đã lâu không có nay lại tới nữa.

Có vẻ còn nghiêm trọng hơn một chút, vậy mà còn đi kèm theo phản ứng nôn khan.

Đối với thể chất mà bản thân đã luyện tập được, trong lòng Trì Ý là có chút cảm giác may mắn. Dù sao thời điểm còn học cao trung, cô đã từng thấy ngày đầu tiên của Hứa Hi Nhi đến, cô nàng trực tiếp ngồi xổm trong phòng vệ sinh nôn khan rất lâu, lúc cô hỏi mới biết cảm giác trong dạ dày bỗng xuất hiện cảm giác ghê tởm.

Kỳ thật rất nhiều người có nhiều có ít đều có chút phản ứng, nhưng ngày thường Trì Ý cũng giống như người thường, chẳng có gì xảy ra, chưa từng nghĩ tới có một ngày hóa ra lại đến phiên mình.

Trở lại chung cư, chuyện thứ nhất Trì Ý làm chính là tắm rửa.

Lúc ký túc xá bị ngập, cô chỉ đơn giản thu dọn một vài đồ vật quan trọng và quần áo để mặc rồi ném vào trong rương hành lý, sau đó mới dọn tới đây, Trì Ý cũng không biết bản thân có mang thứ quan trọng nhất hiện tại đến đây hay không.

Sau khi tìm một vòng kết quả vẫn không thấy, Trì Ý hoàn toàn từ bỏ, nhìn về phía Tiếu Chỉ Hàn đang đứng ngoài cửa phòng ngủ nhìn cô.

“Em tìm gì đấy”

Tha thứ cho một lúc nào đó một tên thẳng nam bám người Tiếu Chỉ Hàn, ngẩn người nhìn một lượt từ hành động đến vẻ mặt của Trì Ý để đoán xem cô đang tìm cái gì.

Trì Ý lại nhìn một vòng, xác nhận thật sự không có đồ vật mà bản thân muốn tìm, cô đỏ mặt, có chút khó có thể mở miệng, dù sao cô cũng không mò không ra Tiếu Chỉ Hàn có đồng ý đi làm hay không.

Có lẽ thời điểm vừa mới ở dưới lầu, cô nên trực tiếp đi siêu thị mua, hiện tại đi xuống khẳng định không được, phỏng chừng cô vừa đi không vài bước đã rong huyết.

Tiếu Chỉ Hàn đưa mắt đánh giá Trì Ý một lượt từ trên xuống dưới, nhìn ra chuyện cô khó xử, thấp giọng mở miệng, “Em muốn nói cái gì” anh đến gần Trì Ý, vẻ mặt có chút bất đắc dĩ, “Với anh mà em còn khách sáo cái gì.”

Trì Ý nhắm hai mắt lại, đơn giản nói ra, “Anh có thể đi xuống giúp em mua bao băng vệ sinh không”

Vừa dứt lời, trong nháy mắt Trì Ý thật sự cảm thấy thế giới dường như đều trở nên yên tĩnh.

Cô cùng Tiếu Chỉ Hàn quan hệ thân mật là thân mật, nhưng là mấy chuyện riêng tư giống như thế này, cô vẫn không muốn cho Tiếu Chỉ Hàn biết, cũng không biết vì cái gì với những việc như thế này, da mặt cô đặt biệt mỏng.

Tiếu Chỉ Hàn không nhịn được, lập tức cong môi bật cười.

Trì Ý ngơ ngẩn nhìn anh sờ sờ đầu tóc của mình, cúi đầu cười với cô, “Chỉ là chuyện nhỏ này sao, huống chi sai việc để bạn trai làm chân chạy vặt, em còn khách sáo cái gì.”

Trì Ý không nói chuyện, kỳ thật trong lòng cô vẫn nghĩ rằng nam sinh vẫn không muốn thành chân chạy vặt đi mua cho nữ sinh món đồ này, bọn họ sẽ cảm thấy mất mặt.

Có vẻ cảm thấy sắc mặt Trì Ý thật sự tái nhợt đến mức không còn huyết sắc, Tiếu Chỉ Hàn đẩy Trì Ý ra ngồi xuống trên ghế sô pha, bản thân cầm theo di động rồi đi ra khỏi cửa.

Lúc Trì Ý đứng lên còn muốn nói thêm gì đó, góc áo Tiếu Chỉ Hàn đã biến mất phía sau cửa, theo sau đó là cửa chung cư người ta đóng lại mà vang lên một tiếng “cạch”.

Cô cười lắc lắc đầu.

Tiếu Chỉ Hàn hành động quá nóng nảy, cũng chưa hỏi rõ ràng cô cần loại gì, chờ anh tới siêu thị rồi, nói không chừng sẽ bị hù chết.

Quả nhiên, vài phút sau khi Tiếu Chỉ Hàn xuống lầu, điện thoại của anh đã gọi đến.

Đại khái là người chung quanh đó hơi nhiều, tiếng nói Tiếu Chỉ Hàn ngoài ý muốn vốn đã trầm thấp truyền qua di động, còn mang theo âm thanh từ tính.

“Nhiều như nhãn hiệu như thế, muốn mua nhãn hiệu nào thế, bình thường em vẫn hay dùng cái nào, còn có chiều dài, chiều dài của cái 338 này cũng quá dài đấy, 275cm hay là 245cm”

Đây cũng là lần đầu tiên Tiếu Chỉ Hàn đi mua loại đồ này cho Trì Ý, vừa nhìn thấy một khu của siêu thị bày đủ loại màu sắc không giống nhau, băng vệ sinh cũng đủ loại kiểu dáng đóng gói, không khỏi có cảm giác y như con ruồi không đầu.

Anh nhìn chằm chằm vào những người khác với ánh mắt không biết là do vô cùng ngạc nhiên hay có ý tứ gì khác, nhìn một hồi lâu, cứ thế vẫn chưa thể quyết định mua cái nào mới tốt, lúc này mới nhớ tới việc phải gọi điện thoại hỏi Trì Ý.

Nghe được lời Tiếu Chỉ Hàn nói, Trì Ý cũng ngẩn ra.

Cô đợi vài phút cũng không thấy Tiếu Chỉ Hàn gọi điện thoại trở lại, cho rằng Tiếu Chỉ Hàn sẽ tùy tiện chọn một bao rồi tính tiền rời đi, ai biết giây tiếp theo điện thoại của anh đã gọi tới, còn có, Trì Ý không nghĩ tới vậy mà Tiếu Chỉ Hàn còn nghiên cứu cả chiều dài nữa chứ.

Dù sao là nam sinh mà, nói chung đều biết nhãn hiệu, cũng không đi nhìn xem chiều dài khác nhau, còn có phân biệt sử dụng ngày đêm.

Sau khi biết cái Trì Ý thường xuyên dùng chính là cái gì, Tiếu Chỉ Hàn để Trì Ý đi tắm rửa trước, bản thân sẽ lập tức quay lại.

Đồng thời Tiếu Chỉ Hàn rời khỏi khu bán băng vệ sinh, nhân tiện tới khu bán nước được gần chung cư mua thêm một ly nước đường đỏ rồi mới trở về.

Anh cũng không biết có cần dùng hay không, dù sao mua là được.

Tắm rửa xong, sau đó lại uống nước đường đỏ xong, nửa đầu ngón tay Trì Ý cũng lười phải cử động, đã nằm trên giường từ sớm.

Trì Ý không ở đó, một mình Tiếu Chỉ Hàn chơi cũng cảm thấy nhàm chán, TV cũng không xem, trò chơi cũng không đánh, nằm ở trên giường với Trì Ý.

Túi ấm Trì Ý cũng không mang đến, thật ra siêu thị không có bán loại đồ vật này, chỉ có thể đắp chăn, cuộn tròn lại nằm ở trên giường.

Tiếu Chỉ Hàn theo thói quen định ôm lấy cô, ngay lập tức sờ được bàn tay có hơi lành lạnh, đột nhiên nhíu mày lại, “Sao tay lại lạnh như thế này”

Ban đầu Trì Ý vẫn luôn nghiêng người ngủ, vừa đến thời kỳ đặc thù, đã biến thành nằm thẳng, chỉ có thể quay đầu nhìn về phía Tiếu Chỉ Hàn, “Em cảm thấy có hơi lạnh.”

Vì chiếu cố Trì Ý, trong phòng bọn họ ngay cả điều hòa cũng không mở, chỉ mở một cái quạt đặt ở bên Tiếu Chỉ Hàn.

Tiếu Chỉ Hàn không nghĩ tới như vậy mà Trì Ý vẫn lạnh, nhưng đưa chăn ra, Trì Ý lại cảm thấy nóng, anh chỉ có thể đặt hai tay của Trì Ý trong lòng bàn tay mình rồi xoa xoa, cuối cùng trực tiếp nhét vào trong quần áo của mình, sau đó đặt ấm áp bàn tay dán lên cái bụng của Trì Ý.

Đây vẫn là lầu tiên Tiếu Chỉ Hàn nhìn thấy dáng vẻ này của Trì Ý. Quả thật vừa rồi Tiếu Chỉ Hàn bị khuôn mặt trắng bệch với phản ứng của cô dọa sợ, lúc luống cuống tay chân mua đồ vật, còn không quên lên mạng tìm xem có phương pháp nào để ứng phó hay không.

Có một cái, chính là đặt tay ở trên bụng, xoa vài cái, sinh ra nhiệt độ xua tan lạnh lẽo ở bên ngoài, còn có thể làm nữ sinh thoải mái hơn nhiều.

Tiếu Chỉ Hàn ghi tạc trong lòng, một mực làm theo.

Bàn tay của anh thật sự mang theo luồng nhiệt lớn, Trì Ý được xoa rất là thoải mái, hơn nữa thân thể mệt mỏi, bất tri bất giác đã ngủ rồi.

Thấy Trì Ý ngủ rồi, Tiếu Chỉ Hàn cũng không rút tay về, vẫn duy trì tư thế đặt ở trên bụng cô, cúi đầu để sát vào cô hôn một cái lên trán của Trì Ý.

Cái này gọi là nụ hôn chúc ngủ ngon.

Bàn tay đặt trên bụng của Trì Ý, cô lại ngủ ở bên người, quanh mũi đều có hơi thở của cô, cố gắng không động đến người kia, thật đúng là gánh nặng ngọt ngào.

Nghĩ đến buổi sáng bản thân nói phải đợi buổi tối rồi mới thu thập cô, Tiếu Chỉ Hàn nhịn không được cười khổ.

Quả thật không khéo chút nào!

Đơn giản thời gian mấy ngày nay trôi qua rất nhanh, chẳng qua lại khóc thay Trì Ý.

Từ sau chuyện này, Tiếu Chỉ Hàn quản lý khống chế cực kỳ nghiêm khắc đối với chuyện ẩm thực của cô, đừng nói đến việc uống sữa chua lạnh vào buổi sáng, ngay cả trời quá nóng mà anh kem sau giữa trưa, bao nhiêu lần Tiếu Chỉ Hàn cũng nhớ kỹ, nói Trì Ý một tuần có thể ăn mấy cây đã xác định chỉ có thể chừng đó cây.

Tuy rằng mỗi lần Trì Ý đều phải cò kè mặc cả cùng Tiếu Chỉ Hàn một chút, sau khi nhận được kết quả thất bại, còn muốn ồn ào với anh, trong lòng lại vui vẻ chịu đựng.

Tiếu Chỉ Hàn quản lý hành động của cô, chỉ có thể cho thấy một cái cái đạo lý cực kỳ dễ hiểu.

Chỉ có người thích bản, mới có thể quản lý bạn, bằng không có ai lại muốn phân tâm đi làm chuyện này, quản lý một người chẳng có quan hệ gì với mình.

Đảo mắt một cái thời gian một ngày một đêm của cuộc sống ở chung lặng lẽ trôi qua, trong lúc đó, ngoài ý muốn Tiếu Chỉ Hàn và Trì Ý còn nuôi thêm một con mèo.

Là do lúc trên đường nhặt được một con mèo anh lông trắng ngắn giống cái, cơ thể có hơi béo trò, tứ chi ngắn ngủn, bộ lông rất dày, vuốt cực kỳ thoải mái.

Thời điểm Trì Ý nhặt được nó, không biết mèo nhỏ đã gặp phải chuyện gì gì, một cái chân ngắn nhỏ phía sau bị chảy máu, mở to đôi mắt, nhìn qua có chút đáng thương.

Mặc dù cô thích động vật nhỏ, nhưng cũng sẽ không tùy tiện đi ôm bất kỳ một con mèo con chó nào đó trên mặt đất, dù sao trên người chúng nó lây nhiễm bao nhiêu vi khuẩn cũng không biết, nhưng một khắc kia, cũng không biết xuất phát từ tâm lý gì, cô lại ôm nó đến bệnh viện thú y gần đó, chờ băng bó tốt rồi đem nó mang về.

Tiếu Chỉ Hàn đi ra khỏi cửa đi học, ban đầu Trì Ý chỉ đi ra ngoài mua chút trái cây, không nghĩ tới lại nhặt một con mèo nhỏ về.

Căn thời gian Tiếu Chỉ Hàn tan học, Trì Ý gọi điện thoại nói anh lúc nào trở về thì thuận tiện mua ổ mèo với thức ăn cho mèo về luôn.

Tiếu Chỉ Hàn cũng không hỏi vì sao, theo lời Trì Ý nói đi mua.

Chờ đến khi sắp xếp tốt cho con mèo, đã sắp bảy tám giờ tối.

Trong nhà có thêm một con mèo, dường như cũng không có gì khác biệt, chỉ là lúc bình thường vào thời điểm ra cửa, đã quen thuận tay vuốt ve, lông mèo vuốt cũng rất thoải mái, thời điểm tản bộ buổi tối, cũng thay đổi thành hai người một mèo.

Trong lúc nuôi mèo còn xảy ra một sự kiện thú vị. Đối với Trì Ý thì đó làm một việc thú vị, nhưng đối với Tiếu Chỉ Hàn thì nó lại ngược lại.

Trước đây Tiếu Chỉ Hàn cùng Trì Ý chưa bao giờ nuôi một con mèo nào cả, nhưng thường thường vẫn ít nhiều biết được một số chuyện nhỏ nhỏ. Buổi tối lúc đang ngủ, nghe thấy tiếng mèo kêu rầm rì ở bên ngoài phòng ngủ, Trì Ý sửng sốt một giây, nhìn về phía Tiếu Chỉ Hàn, mở miệng một cách không xác định.

“Mì Tôm đến kì động dục sao?”

Đúng vậy, hai người kia cũng là đặc biệt hiếm thấy, không hề biết tình thơ ý họa gì cả, lấy một cái tên cực kỳ xấu đặt cho con mèo có dung mạo đặc biệt này, kêu là Mì Tôm.

Ngày hôm đó sau khi dàn xếp ổn thỏa, Trì Ý cảm thấy bản thân cũng như Tiếu Chỉ Hàn không thể cứ gọi mèo nhỏ mèo nhỏ được, cần thiết phải lấy cái tên, suy nghĩ tên chút, nếu không phải xung quanh cũng có con mèo khác trùng tên, thì cũng là quá bình thường, sau đó, vẫn do Tiếu Chỉ Hàn lơ đãng mà nghĩ đến lúc mình đi dạo siêu thị nhìn thấy một hộp mì tôm, cũng không biết như thế nào, đã nói ra hai chữ “mì tôm”.

Đối với cái tên này Tiếu Chỉ Hàn không ôm hy vọng lớn gì cả, thậm chí còn cảm thấy hẳn là Trì Ý sẽ từ chối, dù sao cái này cũng không thể xem như Trì Ý đã ngầm đồng ý cái tên này, ai biết trùng hợp đến vậy, cố tình Trì Ý lại đồng ý.

Nếu trên đời này bạn mèo có thể nói chuyện, Mì Tôm tuyệt đối có tư cách có thể nhảy dựng lên, khiển trách nam nữ chủ nhân của nó đặt tên mà không có tí trách nhiệm nàm, thậm chí còn có thể ra sách phê bình hai người nữa.

Nghe âm thanh nhỏ bé yếu ớt này, Tiếu Chỉ Hàn cảm thấy Trì Ý hẳn là đang nói điểm quan trọng nhất, chính là Mì Tôm đang động dục.

Tình huống Mì Tôm động dục cũng là lần đầu tiên, hai người hai mặt nhìn nhau không biết phải làm sao bây giờ.

Ban đầu Tiếu Chỉ Hàn cùng Trì Ý mới vừa làm tốt công tác vận động trên giường mỗi ngày, thời điểm đang định ôm Trì Ý lâm vào mộng đẹp, đã bị Mỳ Tôm đánh gãy.

Vốn dĩ anh nghĩ cứ mặc kệ Mỳ Tôm kêu, bằng không thì phải làm sao bây giờ, chẳng lẽ kêu một người như anh, đi thọc mèo sao! Dùng tăm bông hay vuốt ve đuôi mèo đều không được, Tiếu Chỉ Hàn cảm thấy bản thân không làm được. Hình ảnh kia quá đẹp, quá cay mắt cùng cực kỳ bi thảm.

Nhưng Trì Ý còn xuống giường đi xem xét, anh cũng không nên ở trên giường đợi, vuốt nhẹ đầu tóc mình một phen, nhận mệnh đi theo sau Trì Ý ra khỏi phòng ngủ.

Trì Ý mở đèn điện phòng khách ra, bỗng thấy nửa người trên của Mì Tôm vùi ở trong ổ mèo, chân sau nửa ngồi xổm cào cào tấm thảm trên mặt đất.

Trong không khí có vẻ còn thoang thoảng hương vị đặc biệt.

Nghe được có động tĩnh, Mỳ Tôm không chút thẹn thùng, hai mắt tỏa sáng, vẻ mặt hưng phấn, không có tính tự giác khi đánh vỡ chuyện tốt của chủ nhân.

Tiếu Chỉ Hàn ngồi trên sô pha một bên, lấy di động ra lên mạng tra Baidu.

Với anh mà nói, có gì không biết tra Baidu là được, đây là phương pháp đơn giản nhất.

Thời điểm anh đang xem di động, Trì Ý ngồi xổm xuống, dùng cây gậy chọc mèo hấp dẫn lực chú ý của Mì Tôm, để nó không cần phải tiếp tục cọ sàn nhà.

Chờ sau khi nhìn một vòng tư liệu, Tiếu Chỉ Hàn giờ đã có thể thất vọng đau khổ, lúc ngẩng đầu định nói gì đó, bỗng nhìn thấy Trì Ý ngồi xổm một bên đang trêu chọc mèo.

Ừ, hình như vừa rồi anh có nhìn thấy một cái, có người nói lúc cùng mèo cái chơi đùa, có thể hấp dẫn lực chú ý của nó, giảm bớt tình trạng lúc động dục.

Mì Tôm muốn bắt lấy gậy chọc mèo trên tay của Trì Ý, trong lúc nhất thời hành động có chút buồn cười.

Trì Ý nhịn không được nở nụ cười, sờ sờ đầu của nó.

Ánh đèn chiếu xuống sườn mặt dịu dàng nhu mỹ của Trì Ý, nụ cười ở trong đáy máy của Tiếu Chỉ hàn một tấc được phóng đại.

Ánh mắt của anh dừng lại trên người của Trì Ý nhiều thêm vài giây, sau đó đứng dậy đi lấy bạc hà cho mèo.

Ngày đầu tiên nuôi mèo, anh với Trì Ý tay chân hai người có hơi luống cuống, sau lại cải thiện chất lượng dần dần, thậm chí Trì Ý còn tìm các nội dung cần chú ý tới mèo ở khắp mọi nơi, biết được mèo sẽ có kỳ động dục, lại không đành lòng mang nó đi tuyệt dục, đã chuẩn bị bạc hà cho mèo thư giãn từ trước.

Chẳng qua lúc này, đại khái cô đã quên, dù sao mua cũng lâu rồi, vừa rồi anh nhìn thấy các biện pháp giảm trạng thái động dục cho mèo cũng mới nhớ ra.

Lần này lăn lộn cũng lăn lộn đến tận một hai giờ đêm mới ngủ. Thế cho nên ngày hôm sau, hai người đều dậy không nổi.

So với hoảng loạn đêm qua, ngày hôm sau, thật ra Tiếu Chỉ Hàn cùng Trì Ý đã trấn định không ít.

Ăn xong cơm trưa, còn tính toán đưa Mì Tôm đi ra cửa mua quần sinh lý. Dù sao cũng không nỡ để nó làm phẫu thuật tuyệt dục, nhưng quần sinh lý vẫn muốn mua, bằng không nếu ngày nào đó đang trên đường, lại cùng mèo hoang nào đó trên đường sẽ không tốt.

Thời điểm đi ngang qua một tiệm bánh ngọt, Trì Ý không nhịn được, ôm Mì Tôm, kéo Tiếu Chỉ Hàn đi vào mua một ly trà sữa.

Trong tiệm có hơi nhiều người, lúc chờ đợi, Mì Tôm đặt ở trên mặt đất, chơi cùng một con mèo khác ở trong tiệm.

Trì Ý không yên tâm cho lắm, liếc mắt nhìn con mèo trọng tiệm kia, cũng không biết là mèo cái hay là mèo đực, có chút lo lắng, nhưng cô không nghĩ sẽ làm, đẩy đẩy Tiếu Chỉ Hàn, để cho đi xem.

Tiếu Chỉ Hàn cũng không định làm, lướt di động, “Không có việc gì, nhiều người như thế này, hai con mèo có thể làm gì chứ.”

Trước công chúng mèo lại đi bắn súng, nghĩ đi nghĩ lại việc này không có khả năng.

Thẻ số của Trì Ý tận 100, hiện tại mới đến lượt số thứ tự tám mươi mấy, lúc cô chờ đợi có chút nhàm chán, một đôi chân thon dài đột nhiên xuất hiện bên cạnh bàn.

Tiếu Chỉ Hàn nhanh hơn một bước so với Trì ý ngẩng đầu nhìn về phía người vừa tới, khóe môi vẫn thường treo nụ cười giờ cũng không thấy, đơn giản cất di động, ghé sát vào Trì Ý thêm một chút.

Trì Ý nhìn diện mạo quen thuộc của người này, hậu tri hậu giác mới nhớ lại hình như là học đệ từng thổ lộ với cô hồi năm hai, gọi là gì nhỉ, à, Trình Dương.

Hôm nay Trình Dương cũng chỉ là hỗ trợ bạn cùng phòng đang bị bệnh đi làm thay, ai biết vậy mà lại gặp được vị học tỷ mà cậu ta từng thích, còn có bạn trai của cô.

Kỳ thật thời điểm bọn họ vừa mới đến, Trình Dương đã thấy được, chẳng qua công việc trên tay có hơi nhiều, trong lúc nhất thời chưa kịp chào hỏi.

“Học tỷ Trì Ý.”

Tính Trì Dương vốn đã cởi mở, chẳng sợ vì bị Trì Ý cự tuyệt mà vẫn có thể mặt không đổi sắc vui vẻ nói chuyện, cậu ta quay lại lên tiếng chào hỏi với Trì ý, lại gật đầu một cái với Tiếu Chỉ Hàn, nhìn về phía hai con mèo đang chơi với nhau trong một góc.

“Học tỷ, mèo của chị tên là gì vậy, trước đây đối với ai Xe Tăng cũng có dáng vẻ hung dữ, không nghĩ tới lại chơi với con mèo của chị cũng rất tốt.”

Vừa nghe xong lời này, đã có thể biết ngay con mèo kia là của Trình Dương.

Trì Ý giương mắt nhìn về phía Mì Tôm, bỗng thấy Mì Tôm vẫn luôn dịu dàng ngoan ngoãn đột nhiên giơ móng vuốt tát Xe Tăng, Xe Tăng bị vỗ mặt một cách hung ác nhưng vẻ mặt lại có vẻ hưởng thụ, không hề có dấu hiệu tức giận.

Hình ảnh này, vậy mà còn rất ái muội nữa.

Trì Ý thu hồi tầm mắt, lúc vừa muốn nói cái gì đó, bỗng nghe thấy âm thanh giật mình của vài người trong tiệm bánh,tiếp đó còn đi cùng với một tiếng mèo kêu chói tai.

Lại vừa thấy, vốn dĩ hai con mèo đang chơi bình thường, đột nhiên thay đổi tư thế, Mì Gói bị Xe Tăng đè nặng, phát ra vài tiếng kêu thảm thiết.

Còn không chỉ là đơn giản đè nặng thôi đâu…… Nghe âm thanh chung quanh, đã có thể biết được tình hình mèo chiến đấu bắn súng có bao nhiêu kịch liệt.

Lúc Trình Dương với Trì Ý còn chưa kịp phản ứng lại, Tiếu Chỉ Hàn đã đen mặt đi qua, ôm Mì Gói đang bị đè một phen lên.

Mặc kệ Xe Tăng đang vô cùng cao hứng, cũng không sợ dọa cho mèo ta héo mất.

Xe Tăng ngồi xổm phía dưới, dùng sức kêu to với Mì Gói đang bị Tiếu Chỉ Hàn ôm trên tay..

Toàn bộ quá trình Tiếu Chỉ Hàn đều đen mặt, chờ tới khi Trì Ý có trà sữa, một câu cũng không muốn nói đã đem người mang ra ngoài.

Có ý tứ gì, này con mẹ nó!

Thích Trì Ý, hay là thích Trì Ý nên để mèo của cậu ta đè lên mèo của anh, Tiếu Chỉ Hàn cảm thấy đỉnh đầu của mình đã được bao phủ bởi một thảo nguyên xanh mướt rồi.

Tức giận, mẹ nó quá tức giận, không lẽ lại xem trọng Mì Gói mất rồi.

Anh bỗng cảm thấy mặt mình bị đánh vang lên từng tiếng bốp bốp bốp, lúc nãy anh còn nói hai con mèo giữa công chúng thì có thể làm gì, lúc này lại bị vả mặt!

Trì Ý nhìn sắc mặt của Tiếu Chỉ Hàn, căn bản không thể đoán ra anh đang nghĩ cái gì, cũng không thể tưởng được anh lại ôm theo suy nghĩ như thế, nhưng vẫn cực kỳ có nhãn lực lý giải được tâm trạng của anh có vẻ không được tốt cho lắm, bám vào cánh tay anh, thò lại gần hỏi, “Sao đột nhiên anh lại xụ cái mặt ra như thế.”

Rõ ràng vừa nãy còn rất tốt, kết quả Mì Gói vừa bị đè tức khắc anh đã không bình thường.

Nói như thế nào đi chăng nữa, Trì Ý cảm thấy Xe Tăng vẫn còn tính là sạch sẽ, dù sao vừa đúng lúc Mì Gói vào kỳ động dụng, hai con mèo cũng chẳng tính là chuyện lớn gì, không nghĩ tới ngược lại Tiếu Chỉ Hàn còn rất tức giận. Nhưng cô thật sự cảm thấy, Tiếu Chỉ Hàn không giống người sẽ vì chuyện này mà tức giận.

“Nó có ý gì,” Tiếu Chỉ Hàn lập tức mở rộng câu chuyện, quay về phía Trì Ý chỉ Mì Gói, “Nó cùng con mèo nào bắn súng mà chả được, lại thích đi tìm mèo của người từng thích em, ai biết cái người học đệ kia của em có còn đắc ý dào dạt hay không chứ, người cậu ta theo đuổi không kịp, con mèo kia lại không chịu để cậu ta thua kém”

Đều nói đàn ông thì cực hiểu đàn ông, thật đúng là đừng nói, ngược lại Tiếu Chỉ Hàn còn nói trúng tâm tư của Trình Dương.

Giờ phút này Trình Dương đứng ở tiệm bánh ngọt, cúi đầu nhìn Xe Tăng, cúi người vuốt ve đầu của nó, còn không quên khích lệ vài câu.

Cảnh này nếu như bị Tiếu Chỉ Hàn thấy được, chắc chắn tức đến chết.

Nghe xong lời anh nói, quả thật Trì Ý cười khổ không thôi. Ai có thể nghĩ rằng Tiếu Chỉ Hàn lại có suy nghĩ như thế đâu.

Nhưng làm bạn gái, cô không có khả năng để mặc Tiếu Chỉ Hàn tùy ý nóng giận, huống chi anh nóng giận còn có nguyên nhân vì cô ở bên trong đấy.

Trì Ý bế Mì Tôm lên, cùng nó tiến đến trước mặt Tiếu Chỉ Hàn, “Này nhá Mì Gói nhỏ mau nói với ba con, con với mẹ đều thích ba con nhất.”

Sắc mặt Tiếu Chỉ Hàn hòa hoãn lại, giương mắt nhìn về phía Trì Ý, muốn khắc chế lại không khắc chế được cong cong khóe môi, “Thật sao?”

Chẳng sợ biết Trì Ý thích mình, nhưng lại được nghe cô nói thích thêm một lần, tim của anh vẫn rung động thêm một lần.

“Thật sự mà.” Trì Ý gật đầu, vừa cười vừa nhìn về phía Mì Tôm đang được cô ôm trong tay, dịu dàng nóinói, “Có phải hay không, Mì Tôm.”

Mì Tôm nói không nên lời, chỉ mở đôi mắt tròn xoe thật to, một hồi nhìn về phía Trì Ý, một hồi lại nhìn về phía Tiếu Chỉ Hàn.

Hờn dỗi của Tiếu Chỉ Hàn cứ vậy bị Trì Ý dùng năm ba câu đánh bay đi mất.

Anh đón lấy Mì TÔm, một tay kéo tay Trì ý, “Đi thôi, vẫn nên đi mua một cái quần sinh lý.”

Anh kiên quyết muốn ngăn chặn loại chuyện này phát sinh thêm một lần nữa, tuyệt không thể cho mèo của Trình Dương thêm một chút cơ hội nào nữa.

Trì Ý quay đầu nhìn anh, cười ừ một tiếng.

Ngày hè oi bức hoặc đêm đông giá lạnh, cùng người mình thích đi trên đường, bên cạnh còn nhảy ra một chút mèo nhỏ. Vào một lúc nào đó, thật sự Trì Ý cảm nhận được bốn chữ năm tháng yên bình này.

Sở hữu hết tất cả cơ sở định hướng, người luôn ở bên cạnh cô không phải là ai khác, mà là Tiếu Chỉ Hàn.

Nếu đổi lại là bất luận một người nào khác, Trì Ý nghĩ hẳn là cô sẽ không bao giờ nghĩ như thế.

Trì Ý vẫn luôn cảm thấy chính mình trưởng thành sớm, thật lâu thật lâu về trước, cô đã chướng mắt bạn cùng lứa tuổi bên cạnh có hơi trẻ con, thậm chí cảm thấy bản thân sẽ không có thời gian hứng thú dìu dắt một cái nam sinh lớn lên, trở thành một người đàn ông có thể gánh vác được một vùng trời.

Cô thích hẳn là người lớn tuổi hơn mình, thành thục, vào thời điểm cô không có biện pháp đưa ra quyết định sẽ có thể bình tĩnh mà giúp cô phân tích sự việc, nhưng Tiếu Chỉ Hàn vừa xuất hiện, hết tất cả đều trở nên rối loạn, tất cả tiêu chuẩn trong nháy mắt đều sụp đổ.

Có người nói khi còn thiếu niên, không thể gặp được người quá tốt đẹp, nếu không quãng đời còn lại đều sẽ không thể bình an vượt qua. đối với chuyện này Trì Ý thật ra đã được lĩnh hội thoàn toàn.

Trong thế giới của cô, Tiếu Chỉ Hàn để lại một nét bút dày đặc, nhưng lại nhẹ nhàng đi qua thế giới của cô, yêu mà không được, việc này so bất kì chuyện gì đều đau khổ hơn nhiều, quãng đời còn lại cũng sẽ chỉ sống vĩnh viễn trong hồi ức.

Đơn giản, cô và Tiếu Chỉ Hàn có được lẫn nhau.

Đây quả thật là một chuyện vô cùng may mắn.

Đối với cô mà nói, cũng đối với Tiếu Chỉ Hàn mà nói.

Cả đời này, hạnh phúc chẳng qua chỉ là bốn chữ.

May mà có anh/em.

Bình luận