Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Fires Of Winter

Chương 13

Tác giả: Johanna Lindsey

Trans & edit :tranngocbicstrong24

Một cơn gió lạnh buốt đi qua cánh cửa ban công đánh thức Brenna.Cô rùng mình, sau đó nhanh chóng rúc bàn chân trần lạnh giá của cô dưới lớp áo.Trong khi cô co lại như một quả bóng cho ấm áp, cánh cửa mở ra và Brenna ngước lên.Garrick đứng đó cầm một khay thức ăn lớn.Anh ra lệnh cho con chó chăn cừu ở bên ngoài, sau đó đá cánh cửa đóng lại với ngót chân và để cái khay xuống bàn.

“Điều gì làm cô chống lại không khí trong lành vậy, cô gái?Anh cáu bẳn hỏi, không nhìn vào cô, và mở cửa ban công.

“Điều gì làm anh chống lại một chút ấm áp vậy?”Cô xấc xược nói lại.

Đột nhiên anh cười toe tóe với cô.”Ta sợ cô sẽ bỏ mạng khi mùa đông tới, cô gái , nếu cô nghĩ thời tiết đẹp là lạnh.”

Cô rùng mình với những lời nói của anh.Cô sẽ chống đỡ như thế nào khi mùa đông tới?Hiện giờ rất xa phía bắc, những tháng lạnh lẽo kéo dài sẽ không giống như những tháng cô đã được tận hưởng ở nhà.Và nếu cả hai người Wyndham và Garrick đều nói sự thật với cô, sẽ không có ánh mặt trời trong suốt thời gian đó để giúp tuyết tan đi.

“Đến đây và ăn đi, cô gái,”Garrick nói, kéo 2 chiếc ghế kiểu ngai vàng mới qua chiếc bàn.

“Khách khứa của anh cuối cùng đã rời đi phải không?”Brenna hỏi, lới nói với sự căm phẫn và ghê tởm cô cảm thấy.

“Đúng vậy, toàn bộ căn nhà của ta đã trở lại như bình thường.Trước tiên chúng ta sẽ ăn, và sau đó chúng ta sẽ nói chuyện.”

Cô nhìn anh đầy nghi ngờ.”Về cái gì?”

“Cô và cuộc sống mới của cô ở đây – cái gì sẽ được trông đợi ở cô.Giờ chúng ta giải quyết những thứ đó.”

Ôi, chúa tôi!cô cảm thấy giống hệt trận chiến ở trong tay, và là sự thật, cô không sắp đặt nó.Cô sẽ luôn khóa ý chí với người đàn ông này ư? Cô chưa có một ngày bình yên từ khi cha cô chết,và cô rất mong mỏi nó .

Brenna thở dài và tham gia cùng với Garrick ở chiếc bàn nhỏ.Anh đã mang 2 chiếc bát đầy với bữa sáng thường ngày, một bát cháo yến mạch làm từ bột yến mạch.Có một con gà lôi chưa dùng gần như còn ấm và một ở bánh mì làm từ lúa mạch để họ chia sẻ.Khi Brenna với lấy chiếc cốc của cô và phát hiện ra có sữa ấm trong đó như trước, cô nhăn mặt.Cô bắn về phía Garrick một cái nhìn buộc tội.” Những gì tôi nghĩ lại khiến tôi bị cho sữa như một đứa trẻ vậy ?”

“Tôi cũng mang sữa cho mình , cô gái,”anh đáp , giơ một chiếc cốc như của cô lên.”đó là ý nghĩ, nó là một thứ đồ uống tốt cho sức khỏe.”

“Tôi ghét sữa!”Cô cáu kỉnh.”Những người phụ nữ không được cho phép uống rượu vang hay rượu mật ong ở đây ư?”

Anh ngả người về phía sau ghế, một nụ cười thoáng trên môi anh.”Đúng, họ có.Nhưng những nô lệ thì không.”

Cô có một thôi thúc mãnh liệt là đổ cốc sữa ấm vào mặt anh để tẩy sạch nụ cưởi đó.Cô muốn biết một cách thoáng qua rằng anh sẽ phản ứng lại như thế nào với việc đó, sau đó quyết định nó sẽ tốt hơn cho cô.Cô nguyền rủa số phận lần nữa, sau đó bắt đầu bữa ăn, ao ước để hoàn thành nó hoàn toàn.Garrick âm thầm quan sát cô trong khi anh ăn, chú ý đến nước da hồng hào trên gò má cô.Nó không nhiều để làm tính khí cô nóng nảy.Chỉ cần đề cập đến thân phận mới của cô là đủ.Anh không bao giờ biết đến một người phụ nữ với rất nhiều lòng kiêu hãnh và ngạo mạn không đúng chỗ.Rằng cô thuộc về anh, anh quyết định anh đã nhận thấy.

Anh nhớ cô trông như thế nào khi anh đến vào lúc tối muộn và phát hiện thấy cô đã cuộn tròn lại thành một quả bóng nhỏ trên giường.Gương mặt cô rất ngây thơ, vẻ đẹp của cô quả không thực.Nhưng sau đó anh đã tự nhắc nhở rằng cô trông như thế nào khi anh tìm thấy cô hôm qua ở bên dưới – tất cả đều bắn ra và bốc cháy,vẻ thách thức hoang dại.Thậm chí sau đó anh đã say mê vẻ đẹp của cô, những tia sáng nẩy lửa phản chiếu trong đôi mắt bạc của cô, màu hồng trên gương mặt cô do sự giận dữ.Anh đã tức giận ở tận trong thâm tâm khi phát hiện ra cô tranh cãi với mẹ anh.Nhưng sau đó anh dừng lại để lắng nghe những lời nói của cô miêu tả lại về những thứ cô đã phải chịu đựng,cô đã mất tất cả trong tay cha anh.Vài sự tức giận của anh đã chết ngay sau đó, nhưng được nhóm lại nhanh chóng khi cô hăm dọa anh trai anh.

Ý nghĩ rằng một nô lệ của anh dám đến gần để thách thức gia đình anh!Sau đó mẹ anh đã che chở cho cô ấy, để ngăn tay anh lại khỏi trừng phạt cô gái một cách đích đáng.Tuy nhiên, thật là may mắn vì mẹ anh ở đó, bởi anh đã tức điên lên, anh chắc chắn sẽ làm đau cô gái một cách nghiêm trọng, chỉ để ân hận sau này.

“ Rõ ràng, giờ anh sẽ đưa ra luật lệ cho tôi ?”

Câu hỏi xấc láo của cô làm anh cười, nó làm núm đồng tiền của anh xuất hiện.”Cô sẽ chấp nhận luật lệ của ta ư?”

“Đầu tiên tôi sẽ nghe anh, sau đó anh sẽ có câu trả lời,”cô đáp với một giọng yếu đuối.

“Rất tốt,”anh nói, ngả về phía sau trên chiếc ghế lần nữa.”Bắt đầu với, sẽ không có nhiều hơn cơn thịnh nộ của cô tỏ ra với ta như vậy.”

“Tôi không ném ra những cơn thịnh nộ, Viking.Tôi nói lên ý nghĩ của mình,”Cô bình tĩnh đáp lại.

“Những lời nói Viking trên đôi môi cô là một lời nguyền rủa, cô gái.Ta sẽ không nghe nó nhiều hơn.”

“Tôi sẽ gọi anh là chủ nhân!”cô rít lên, nói những lời nói khinh ghét.

“Ta cho là vậy,”anh đáp.”Ta có một cái tên và cô có thể sử dụng nó.”

“Tôi cũng có một cái tên, mặc dù tôi không nghe thấy anh gọi tôi bằng cái tên đó.”

“Rất tốt – Brenna,”anh cười toe tóe.

Cô để cho một nụ cười thoáng qua trên môi.” Không quá khó khăn để giải quyết mọi thứ với anh.”

“Oh?Cô nên giữ ý kiến của mình lại cho đến khi chúng ta kết thúc,”anh đáp, quan sát nụ cười hiếm hoi biến mất.”Bây giờ,”anh tiếp tục với một giọng ra lệnh.”Yarmille đề nghị cô sẽ được sắp xếp ở cùng 2 người phụ nữ trẻ khác.Janie và Maudya dùng chung một căn nhà nhỏ không xa ở phía sau chuồng ngựa.Cô sẽ ở cùng với họ.Cô sẽ ở và dành thời gian dảnh rỗi của mình ở đấy.Điều này dễ chịu với cô chứ?”

”Vâng.”

“Tốt.Công việc của cô sẽ không khác gì hơn những người phụ nữ khác làm.Cô sẽ giúp việc nấu ăn và dọn dẹp, giặt giũ, vắt sữa bò, xay ngũ cốc.Không có thực sự quá nhiều việc để làm, bởi đây mà một gia đình nhỏ và cô chỉ cần phục vụ ta.Yarmille sẽ hướng dẫn cô công việc của cô khi bà ấy ở đây.Khi bà ấy không ở đây, Janie sẽ chỉ cho cô cần làm gì.Và vì rằng ta không có vợ, cô thỉnh thoảng cũng sẽ phải giúp trong phòng may vá với việc sửa và may quần áo mới.”

“Đó là nó ư?”Brenna lạnh nhạt hỏi.

“Đúng vậy.Sẽ không có trẻ con để chú ý hay một quý cô để hầu hạ, bởi vì ta sẽ không bao giờ kết hôn.Cô chỉ cần làm vừa lòng ta,”Garrick nhanh chóng nói, nắm lấy câu hỏi của cô để không phải tranh cãi.

“Tất cả những công việc anh kể đến là công việc của phụ nữ.”

“Dĩ nhiên.”

Cô nhìn chằm chằm thẳng vào anh, cố gắng giữ bình tĩnh.”Anh đã nói đúng rằng tôi nên giữ lại ý kiến của mình cho đến cuối của cuộc gặp mặt này, bởi vì nó chỉ giải quyết những điều anh muốn ở tôi, chúng ta sẽ không bao giờ nhất trí.”

Garrick nhìn cô sắc nhọn, cau mày.”Cô từ chối làm việc?”

”Tôi đã nói với anh tôi sẽ không làm công việc của phụ nữ!”cô ngạo mạn nói.”Tôi đã không bao giờ và sẽ không bao giờ!”

Anh cúi về phía trước, đôi mặt anh hẹp lại với những ánh nhìn, sự tức giận của anh được tạo lên.”Cô sẽ làm!”

“Không, Viking!”cô cáu kỉnh, kết thúc sự ngừng chiến ngắn ngủi giữa họ.”Tôi sẽ không!”

“Thức ăn cô ăn, quần áo cô mặc, chúng đến từ ta! Căn nhà cô ngủ là của ta!”anh giận dữ, tiến tới vài bước.”Nếu cô không kiếm được công việc của cô, cô gái, thì cô sẽ vô dụng với ta!”

“Tôi sẽ kiếm được công việc của tôi,”Cô nói với một giọng bình tĩnh bất ngờ khiến anh ngạc nhiên.

“Như thế nào? Nó sẽ không phải ở trên giường ta, nếu cô có ý nghĩ đó.”

“Chắc chắn là, điều đó sẽ không bao giờ xảy ra.Không, Erin đã đồng ý rằng tôi có thể giúp đỡ ông ấy với những con ngựa nếu anh đưa cho ông ấy sự cho phép của anh.”

Garrick quắc mắt giận dữ với điều này.”Cô đã nói chuyện với Erin khi nào?”

”Ngày đầu tiên anh trở lại.”

“Cô đã nói cô ở trong phòng may vá ngày hôm đó!”

“Tôi không quen với việc không hoạt động, Viking,”cô kịch liệt đáp,”cũng không phải để nhận những mệnh lệnh!”

“Tuyệt, cô sẽ học được, cô gái,”Garrick cộc cằn đáp lại.”Và như là làm việc với Erin,nó ở bên ngoài câu hỏi.”

“Tại sao?”Cô hỏi.”Anh nói tôi phải kiếm công việc của tôi.Tốt, tôi đã nói với anh cái phù hợp với tôi.Tôi biết về những con ngựa cũng như tôi biết về vũ khí, và tôi không phản đối việc lau dọn một cái chuồng ngựa, bởi tôi đã làm trước đây.Nếu cái đó không đủ, tôi cũng có thể săn bắn.Tôi đã cung cấp thịt cho bàn ăn ở nhà; tôi cũng có thể làm nó ở đây.”

“Điều đó là những tài năng của cô?”Garrick hỏi mỉa mai.

Brenna đột ngột cười toe tóe.”Không.Nếu anh là một kẻ thù, tôi sẽ giết chết anh.”

Garrick cười phá lên,”Cô làm ta kinh ngạc, cô gái.Cô thực sự cố để là một người đàn ông?”

Cô giận giữ với lời chế nhạo của anh, giọng cô vỡ ra.”Tôi không thể giúp theo cách của anh.Nó là cách tôi được nuôi dạy.”

“Tốt,cô sẽ thay đổi những cách của cô, cô gái.”

“Anh sẽ không chấp nhận?”

”Không, cô sẽ làm việc trong nhà.”

Brenna đứng thẳng, vai cô cứng lại, cằm cô giữ vững một cách kiêu ngạo.”Vậy thì anh làm tôi không thể lựa chọn ngoại trừ bỏ đi.”

“Cái gì?”anh nhìn cô ngờ vực.

“Anh hãy nghe tôi, Viking.Bởi vì tôi sẽ không làm việc như anh ra lệnh, và anh sẽ không cho phép lựa chọn của tôi, như anh nói lúc đầu, tôi vô dụng với anh.Bởi vậy tôi sẽ bỏ đi.”

Garrick chầm chậm lắc đầu,cánh tay anh vắt chéo lại.”Không, cô gái, điều đó không thể được.Cô quên rằng cô không có tự do để đến và đi như cô thích sao.Bây giờ cô thuộc về ta.”

”Anh là tên đần độn không thể chịu đựng được!”Brenna hét lên, sự giận dữ của cô rõ ràng trong đôi mặt thủy tinh màu bạc của cô.

“Anh nghĩ anh có thể cản tôi nếu tôi muồn đi ư?”

Cơ thể Garrick cứng lại trong sự giận dữ.Rằng anh đã bị đưa lên với sự ngang bướng của cô, cái làm anh ngạc nhiên.

“Nếu cô rời mảnh đất này, cô gái, tất cả Viking ở vài dặm xung quanh đây sẽ được kêu gọi để săn lùng cô.Cô sẽ bị khóa lại sau đó trong một xà lim bởi những rắc rối của cô – vô thời hạn.”

Cô cười vào anh.”Một khi tôi đi, Viking, tôi sẽ không để tìm thấy, bởi vậy những lời đe dọa của anh không làm tôi sợ.”

“Ta đã khoan dung rất nhiều với cô,”Garrick nói với một giọng lạnh như băng.”Nhưng không nhiều hơn nữa.Lần này cô dạy đầy đủ bởi cái do cô gây ra.”

Brenna nhìn vào cánh cửa đóng, nhưng từ chối chạy trốn – không khi cô có thể an tòan với con dao trên dây lưng Garrick và chiến thắng trong tay.

“Anh có ý gì , Viking?”

”Đầu tiên là một âm thanh của sự đánh đập,”anh nói và bắt đầu tiến gần đến cô.

Garrick mong chờ cô chạy và không chuẩn bị khi cô lao vào anh, sau đó cúi xuống dễ dàng dưới cánh tay anh.Thốt ra một lời nguyền rủa, anh quay lại để chụp lấy cô, nhưng ngừng lại ngay lập tức khi anh bắt được tia sáng của con dao trên tay cô.

Cô cười vào cái nhìn buồn cười trên gương mặt anh.”Anh đã nói gì?”

”Đưa con dao cho ta , cô gái!”anh gầm lên đe dọa.

“Đến đây và lấy nó đi, đồ khốn khiếp!”Cô trả đũa, mắt cô dữ dội như giọng nói của cô vậy.

“Cô sẽ chịu sự đau đớn kinh khủng vì điều này!”

“Cẩn thận đó, Viking,” cô cười toe tóe châm chọc.”Con chó của anh không ở đây để bảo vệ anh bây giờ đâu.”

Một tiếng gầm gừ thấp thoát ra khỏi đôi môi anh trong khi anh xông tới cô.Brenna giữ con dao phía trước cô, ý định chỉ là tránh anh chứ không phải giết chết anh.Anh là một tên hung bạo kiêu ngạo, nhưng anh ta chưa làm gì hại cô.Cô muốn máu của cha anh, chứ không phải anh.

Tuy nhiên,nó đã chứng tỏ là một sai lầm khi không tấn công anh ta, bởi vì Garrick đã lao vào cô và túm lấy cổ tay đang giữ vũ khí.Ngay lập tức anh bóp chặt đau đớn làm cô thả con dao ra , nhưng cô cắn môi và chống cự lại nỗi đau, sau đó với sự điều khiển khéo léo con dao trong tay cô cho đến khi lưỡi dao đâm vào cánh tay anh và anh thả cô ra.Cô nhìn chằm chằm vào vết máu một lúc, chú ý rằng nó chỉ là một vết cắt nhỏ.Nhưng ngay lúc đó nắm tay của Garrcik tiến tới cổ tay cô , và con dao rơi xuống sàn nhà.Sau đó anh vặn tay Brenna một cách dữ dội, cú đánh gần như làm cô mất thăng bằng.

Máu chảy ra từ môi cô.Cô từ từ lau nó với lưng bàn tay cô trong khi cô bướng bỉnh nhìn chằm chằm vào anh.Cô đứng kiêu ngạo và không e sợ trước anh.

“Việc làm tồi tệ, Viking.”

Anh không nói gì, nhưng nhìn cô một lúc lâu.Một vài sự tức giận của anh bay đi hết.Cô không chuẩn bị để chạy khi anh giựt lấy dây lưng và giữ nó trong tay, nhưng ánh mắt cô rực lên sự căm ghét khi chúng bắt gặp anh.

Sau đó đột ngột anh vứt chiếc thắt lưng dày xuống sàn nhà.Cô đứng nhìn với một cái cau mày khó hiểu và càng trở lên bối rối hơn khi anh tiếp tục cởi áo chẽn của anh.Khi anh cúi xuống tháo dây nịt tất da để giữ chiếc quần bó sát vào chân anh, cô thở hổn hển.

“Anh đang làm gì thế?”

Một nụ cười tàn nhẫn chạm trên môi anh.”Cởi quần áo.”

Mắt cô mở to.”Anh muốn đánh tôi mà không có quần áo của anh trên người ư?”Cô hoài nghi hỏi.

“Không, em yêu,”anh nói lạnh lùng trong khi kết thúc với nịt tất và tháo bỏ đôi ủng da thú mềm.”Ta quyết định đối sử khác biệt với em.”

“Như thế nào?”

Anh nhướn một bên lông mày vào cô.”Ta nghĩ rõ ràng rằng.Ta sẽ là chủ nhân của em theo một cách chắc chắn như một người đàn ông chế ngự một phụ nữ.Ta sẽ có em.”

Cô nhìn chằm chằm vào anh một lúc lâu trước khi ý những lời nói của anh trở lên rõ ràng với cô.Lần đầu tiên nỗi sợ thực sự đi vào trong đôi mắt cô.Gương mặt cô tái đi và cô lùi lại một bước.

Một nỗi hoảng sợ kẹp chặt lấy Brenna.Điều này không được phép xảy ra. Mọi người đều nói rằng anh ta căm ghét phụ nữ.Bayard đã nói Garrick không muốn dùng cô theo cách này.Và anh đã không một lần nhìn cô với sự ham muốn, như những người đàn ông khác.Làm thế nào cô có thể chịu đựng được nỗi đau mà Cordelia đã nói đi kèm với việc này?Cô sẽ xấu hổ với chính cô bởi tiếng thét đau đớn?Cô không có khái niệm nào về sự dữ dội của nó mang lại như thế nào.

Garrick quan sát Brenna với một cái cau mày khó hiểu.Anh nhìn thấy những cảm xúc trái ngược trên nét mặt cô.Nhưng điều gây ngạc nhiên với anh chính là nỗi khiếp sợ trong đôi mắt cô – cô đã chỉ thể hiện sự cảm đảm cho đến nay.Cô bướng bỉnh đứng đó, chờ đợi một trận đòn. Nhưng giờ cô sợ hãi với cái viễn cảnh anh quan hệ với cô.

Như thể một sự thay đổi đột ngột làm trở ngại.Anh phỏng đoán do thái độ chống đối của cô không bao gồm nỗi đau cuối cùng mà anh gây ra, anh nên cố tìm ra .Nhưng cách giải quyết này của cô nên bị phá vỡ bằng cách anh đã lựa chọn là nhún nhường với cô nhưng nó không thích hợp với tính cách của cô, ít nhất không trước khi việc này hoàn thành .

“Ta đã tìm được cách để thuần hóa em?”anh nói với một giọng trầm lặng, tỏ mò.

Những từ ngữ của anh, một tia tức giận léo lên bất chấp nỗi sợ hãi của cô.”Tôi không phải động vật để thuần hóa!”

“Nhưng em là một nô lệ, kẻ ngạo mạn không thể chịu đựng được,”anh nhẹ nhàng đáp lại.

“Nhưng anh không muốn tôi, Viking.Vậy tại sao lại làm điều này?” cô nói khẽ.

Garrick nhìn cô trầm ngâm.”Ta đồng ý ta không lợi dụng phụ nữ.Ta không thường hay giữ họ, chỉ khi cơ thể yêu cầu điều đó.Và bởi một cô gái có thân hình cân đối không làm ánh mắt ta say mê như em đã làm.Nhưng dường như đây là cách duy nhất ta có thể đặt một kết thúc cho thái độ ngạo mạn của em.”

Anh bước một bước về phía cô và gương mặt Brenna lại càng tái nhợt hơn.Cô đứng sững lại một lúc, sau đó liều lĩnh lao tới con dao ở trên sàn nhà.Nhưng Garrick đã thấy trước được sự di chuyển của cô và bắt lấy cô trước khi cô lại gần vũ khí.

Brenn chiến đấu như một con vật hoang dã bị sập bẫy, và biết rằng nó sẽ sớm chết.Nhưng chiếc móng sắc nhọn của cô tấn công vào bộ ngực rắn chắc của anh, nhưng chỉ gây ra tiếng cười vui thích bên tai cô.

“Giờ em không có vũ khí, cô gái.Em muốn lấy sức mạnh của em để đấu với ta, nhưng em biết em sẽ thua mà.”

Câu trả lời của cô là để hàm răng cắn ngập sâu vào cách tay anh.Cô nhanh chóng lấy được sự tự do của mình khi anh thét lên.Cô lao tới cánh cửa, nhưng bàn tay của anh đã nắm được lưng áo của cô.Khi cô tiếp tục, áo của cô bị xé toạc đến tận thắt lưng.Dây lưng đã giữ cho vải khỏi bị rách nhiều hơn, và anh kéo cô trở lại với anh.Cô quay lại, và với một nắm tay nắn chặt đánh về phía mặt anh.Anh tóm lấy cánh tay cô trong một cái kẹp chặt và vặn nó ra sau lưng cô,ép chặt ngực cô vào ngực anh như anh đã làm.

“Thả tôi ra!”cô hét lên,giọng của cô kích động .

“Không, ta nghĩ là không.”

Cô suy nghĩ để cầu xin lần nữa, nhưng sau đó cô ngước lên nhìn anh và thấy rằng sự thèm muốn cuối cùng cũng có trong mắt anh.Toàn bộ cơ thể cô ép chặt vào anh và cô có thể cảm nhận được phần nam tính phồng lên tỳ vào bụng cô.Lỗi sợ hãi bóp chặt lấy cô làm cô yếu đi, và cô chỉ có thể lắc đầu từ phía bên này sang phía bên kia khi anh cúi xuống để hôn cô.Cuối cùng anh giữ đầu cô dừng lại bằng bàn tay to lớn và hạ miệng anh xuống miệng cô.Nhưng trước khi nụ hôn được tiếp nhận, cô túm lấy một ít sợi tóc màu vàng của anh và giật mạnh ra phía sau.

“Vì Thor, cô gái!”anh gầm lên.” Em chiến đấu với ta như thể là một trinh nữ vậy, khi mà em không phải!”

“Đó là tôi,”cô nói trong một tiếng thì thần tỳ vào ngực anh, nhăn nhó bởi đau đớn ở cánh tay cô, mà anh không thả ra .

Anh nhìn xuống đỉnh đầu cô, quan sát bím tóc đen dày kéo dài xuống tấm lưng trần của cô và ở trên cả hai cánh tay họ.Anh hơi lới lỏng một chút sự giam cầm của mình, nhưng vẫn ép chặt cô vào anh.

“Ta không tin rằng những người đàn ông của cha ta đã không ham muốn cô sau khi cô là của riêng tôi để làm.”

”Họ đã không đến gần tôi,”cô nhẹ nhàng nói, cầu cho sự nhận biết này sẽ thay đổi ý nghĩ của anh.”Cha anh đã giữ họ ở xa.”

Đột nhiên,Tiếng cười của của anh tràn ngập căn phòng.”Vì vậy đây là lí do cô sợ hãi ta lúc này?”

”Tôi không sợ anh, Viking!”

“Đúng, em đã, “anh quay trở lại, giọng nói của anh mềm đi nhiều,”bởi vì ta là người sẽ ngủ với em.Ta sẽ dịu dàng với em, Brenna , và vấn đề sẽ được chứng minh không có lý do gì làm thế nào để ta chiếm được em.”

Lúc đó anh nâng cô lên trong vòng tay của anh, nhưng cô lại quẫy đạp và đá anh điên cuồng và đó quả thật là một cố gắng để đưa cô đến giường.Anh thả cô xuống, sau đó ngã lên phía trên cô và ghim cô lại vững chắc phía dưới anh.Cô ráng sức và uốn cong người để di chuyển trọng lượng lớn ra khỏi cô, và cào lưng anh trong khi anh kẹp chặt cánh tay cô ở 2 bên.

“Tại sao em lại cố chấp như vậy, em yêu?”Ta đã nói là ta sẽ dịu dàng.Nó sẽ đau vào lần đầu tiên, nhưng không quá nhiều.”

“Anh nói dối!”cô hét lên, cố gắng vô ích để trả tự do cho cánh tay cô.”Một đặc điểm thấp hèn khác để thêm vào những cái khác của anh!”

“Vẫn còn ư!”anh ra lệnh gay gắt khi đầu gối của cô giơ cao nguy hiểm lên gần háng anh.

“Em thấy dễ chịu với ảnh hưởng từ cơn đau bằng dây da, nó chỉ đem lại nỗi đau nhiều hơn, nhưng em coi thường cái đó, nó chỉ đem lại khoái lạc.Hay nó chỉ là hạ thấp nỗi sợ hãi của em, bởi một khi đã thực hiện, sẽ không nghi ngờ gì em thuộc về ta?”

”Những lời nói dối của anh sẽ không khiến tôi phục tùng!” cô thét lên trong sự thất vọng.”Tôi biết sự đau đớn anh sẽ gây ra cho tôi!”

“Sự đau đớn?”anh nhìn xuống đôi mắt khiếp sợ của cô và tự hỏi rằng những điều quỷ quái đó sao lại được gài trong tâm trí cô.”Sự thật về việc đang làm sẽ được lộ ra thôi, em yêu.”

Cùng với điều đó anh di chuyển khỏi cô, và Brenna nghĩ nhanh rằng anh chắc chắn đã thay đổi ý định của mình.Nhưng cô thật khờ, bởi ngay sau đó dây lưng cô bị kéo mở ra và áo cô bị giật mạnh khỏi bờ vai và kéo xuống hông, sau đó ném xuống sàn nhà.Cô rên nhẹ với tình trạng bị làm nhục của cơ thể trẻ trung, hoàn toàn trần truồng trước ánh mắt ham muốn của một người đàn ông.Và ánh mắt người đàn ông này khao khát say mê trên sự lõa lổ của cô, làm cô đóng chặt mắt lại hoàn toàn xấu hổ.

“ vậy đây là cơ thể em muốn từ chối,”anh khàn khàn thì thầm.”Ta sẽ suy nghĩ để tìm kiếm một hình dáng trẻ con, không có những đường cong và đôi gò hoàn hảo.Đúng vậy, em là một phụ nữ kiêu ngạo và trung thực.Đó là vẻ đẹp mà ta chưa bao giờ nhin thấy- và dành cho ta.”

Brenna giật mình với những lời nói của anh và vụt mở mắt.”Hãy ngừng những lời lẩm bẩm của anh lại, Viking!Tôi không phải là của anh, và anh chưa chứng minh khác đi!”

Anh cười toe tóe xuống đôi mắt xám giận dữ của cô, gò má cô sáng rực ửng đỏ.”Ta sẽ làm điều đó với sự vui thích, Brenna.” Anh nói tên cô giống như một sự âu yếm.”Đúng, quả thực rất thích thú.”

Anh nghiêng trên cô, tay anh giam giữ cánh tay cô ở 2 bên, một chân bao phủ cả 2 chân cô, như thế giữ cô không nhúc nhích.Sau đó anh hạ đôi môi của anh xuống đôi gò rắn chắc trên ngực cô, đã đẩy lên kiêu hãnh trước anh.Anh giữ một bên ngập sâu trong miệng của anh, sau đó mút dịu dàng lên cái đỉnh ngọt ngào trong khi nó trâng tráo dựng đứng dậy phía dưới lưỡi anh.Brenna co giật với cuộc tấn công.Cô chưa bao giờ mơ rằng đôi môi của một người đàn ông có thể nóng như vậy.Chúng dường như đốt cháy làm da mỏng manh của cô ở nơi chúng chạm đến .Hơi nóng mãnh liệt có phải là một phần của sự đau đớn cô sẽ biết đến không?

Cô nhìn xuống anh với sự nghi ngờ, vào mái đầu vàng đang nghỉ ngơi trên ngực cô,mái tóc gợn sóng mơn trớn làn da cô .Bờ vai to lớn của anh bắt gặp sự quan sát của cô, và cô trông thấy những vệt máu nhỏ do cô cào.Cô quan sát những cơ bắp rắn chắc nổi lên trên lưng anh khi cô cố gắng di chuyển cánh tay cô và anh ngăn cô lại.Brenna ngưỡng mộ sức mạnh và sự dũng cảm; cô luôn luôn có nó.Nhưng sức mạnh của người đàn ông này là không thể tin được.Anh giữ cô một cách dễ dàng khi cô cố hết sức di chuyển anh.Mặc dù quả là một cơ thể mạnh mẽ tuyệt đẹp để nhìn ngắm, rằng cô nằm dưới sự thương sót của sức mạnh này là không thể chịu đựng được.

“Garrick – Garrick.”

Anh nhìn cô, đôi mắt anh bối rối.”Đây là lần đầu tiên em sử dụng tên ta.Ta thích âm thanh của nó trên đôi môi em.”

Brenna cứng lại với những từ ngữ tiếp theo.”Garrick, thả tôi ra.”giọng nói của cô gần như là cô có thể đi đến để cầu xin.

Anh cười dịu dàng, ánh mắt anh rực cháy với sự say mê.”Không, người đẹp của ta.Đã quá muộn cho điều đó.”

Lúc đó anh di chuyển đến để hôn cô, nhưng cô giữ đầu cô ra xa.Anh giải phóng một cánh tay để giữ đầu cô ở yên.Anh ngay lập tức hối hận bởi quyết định của mình khi móng tay cô thọc mạnh vào một phần nhạy cảm trên ngực anh như chiếc răng sắc nhọn.

Anh kêu lên đau đớn và nhanh chóng túm lấy tay cô lần nữa.”Ta thấy sau tất cả em đã có một thứ vũ khí, cô gái khát máu của ta!”

“Đúng vậy, nhưng tôi tiếc là nó không thể chạm tới trái tim anh, bởi tôi muốn mang nó khỏi anh nếu tôi có thể và để cho chó sói ăn!”

“Tuyệt, con cáo nhỏ, có một vài thứ ta sẽ cho em để thay thế, mặc dù nó không đi đến chỗ con sói, nhưng giữa 2 chân em,”anh càu nhàu giận dữ, và kéo 2 cánh tay cô lại với nhau để giữ chúng bằng một tay trong khi tay còn lại cởi bỏ quần của anh.

Với đôi chân được tự do một lúc, cô đá mạnh, nhưng có thể không gây hại gì.Và sau đó anh ấn bộ phận sưng phồng, cứng rắn tỳ vào bắp đùi cô.Từ vị trí của anh ở bên cạnh cô, cô có thể nhìn thấy nó rõ ràng, và cô vô cùng kinh ngạc với kích thước lớn của nó và biết rằng Cordelia đã không nói dối.Tên hung hãn kiêu ngạo chắc chắn sẽ xé cô thành từng mảnh và mang đến cho cô tiếng thét vì lòng nhân từ.Chưa từng có một nỗi sợ khinh hoàng truyền xuyên qua cô , cô không thể nói những lời cầu xin một lần nữa cho sự giải thoát của cô.

Sự hoang mang dâng lên gần như làm cô ngạt thở, và cô vặn vẹo, thở hổn hển đến mức cô không nhận thấy anh đẩy mạnh 2 đầu gối của anh giữa 2 chân cô và giờ hiện ra to lớn trên cô.Khi anh chầm chậm hạ thấp trọng lượng của anh xuống , một lần nữa và bởi tất cả cô vẫn cô gắng vô ích, cô biết cô bị mắc kẹt không có chút hi vọng gì để thoát ra.

“Cử chỉ của em như thể ta sẽ giết em vậy, cô gái,”anh nói, vẫn kinh ngạc rằng cô đã chiến đấu rất dữ dội.

“Hãy để nỗi sợ của em lại đằng sau.Em sẽ không bỏ mạng trên giường của ta.”

“Những lời nói của con cáo quỷ quyệt cho bữa ăn anh lựa chọn!”cô rít lên giữa 2 hàm răng nghiến chặt.”Tôi cảnh báo anh, Viking.Nếu anh khăng khăng việc làm này, anh sẽ hối hận vì nó.Tôi không coi như sự bất công này là nhẹ nhàng đâu!”

Anh phớt lờ lời đe dọa của cô và rúc đôi môi anh vào đường cong ở cổ cô,thì thầm gần vào tai cô,”Thư giãn đi, Brenna, và ta sẽ vẫn dịu dàng với em.”

“Làm thế nào một tên đần độn vụng về có thể dịu dàng được chứ?”cô cáu kỉnh.

Brenna không nhìn thấy gương mặt anh căng ra trong sự tức giận, nhưng giọng nói anh đã đưa ra bằng chứng về sự khó chịu của anh.”Vậy thì em sẽ có nó theo cách của em!”

Đôi chân cô trải rộng ra bởi hông anh.Bộ phận to lớn của anh như một chiếc cọc thép dày ấn vào cô.Nó gặp khó khăn từ sự ngăn cản bởi màng trinh của cô, một bức tường mạnh mẽ ở giữa ngăn không cho người khác xâm nhập vào.Nhưng như một cái cọc đang đập liên hồi, anh làm rách và xuyên qua bức tường bảo vệ, làm rách da thịt cô bởi cô có cảm giác một cái đâm đau đớn như bị nung đỏ .Cơ thể cô cứng đơ với sự chờ đợi khi cô chờ một nỗi đau khủng khiếp khác tiếp tục.Cô có thể cảm nhận thấy thứ vũ khí xâm phạm ở sâu bên trong tử cung của cô và sau đó nó để mặc cô hoàn toàn, chỉ để đâm mạnh vào cô còn sâu hơn nữa.Lần nữa và lần nữa nó chọc nghẹo cô, rời khỏi, sau đó nhanh chóng quay trở lại để chôn nó phía trong cô.Nơi sự đau đớn của cô đã vượt trên tất cả?Và cái cảm giác lạ lẫm chầm chậm lan rộng xuyên qua chỗ thắt lưng của cô, nó làm cô có cảm giác như thể cô đang trôi nổi, không biết làm sao vút lên cao trên một đám mây thần bí để nâng cô lên mãi cao hơn – và với những gì kết thúc?Brenna không biết rằng Garrick đang quan sát sự bối rối đi qua nét mặt cô.Cuối cùng anh khép mắt lại và đâm mạnh vào sâu bên trong như thể anh muốn gắn kết họ lại với nhau bởi tất cả với sự vĩnh viễn.Sau đó anh dừng lại.Mặc dù anh muốn lới lỏng sự canh giữ của mình và tận hưởng bên trong chỗ chật chội này, để mang đến nhiều khoái lạc từ nó, anh không thể tin cô thậm chí là bây giờ.

Brenna chìm sâu trong suy nghĩ khi anh nhìn xuống cô, một cái cau mày trên lông mày anh.Garrick tự hỏi nhanh tâm trạng của cô, tại sao cô bây giờ vẫn vậy và không yêu cầu anh rời khỏi cô.Cô đã chứng tỏ có một sự khoái cảm lớn hơn anh có thể nghĩ được, và anh đã nhận ra với một chút ngạc nhiên nhỏ rằng anh đã mong chờ có cô lần nữa.

“Tại sao anh dừng lại?”Brenna hỏi anh với một giọng ngạo mạn.

Anh nhìn cô với ánh mắt bối rối và cười.”bởi vì em đã có hạt giống của ta và sẽ phải một lúc sau trước khi ta có thể trao cho em nhiều hơn.”

“Nhưng anh vẫn cứng ngắc bên trong tôi,”cô không bối rối đáp.”Tôi có thể cảm thấy anh.Anh không thể tiếp tục ư?”

Garrick nhìn chằm chằm vào cô trông sự kinh ngạc hoàn toàn.”Em có muốn ta không?”

Cô cân nhắc một lúc, sau đó trả lời thẳng thừng,”Không, tâm trạng của tôi qua rồi.”

Anh cằn nhằn bị chọc tức bởi câu trả lời của cô và nghi ngờ rằng anh đã chiến thắng trận chiến sau tất cả.”Ta mang cho em sự phát hiện rằng nó không quá khủng khiếp, ư?”anh hỏi trong khi anh di chuyển sang bên cạnh cô và với lấy chiếc quần của anh.

“Không, không phải ít nhất vậy,”cô trả lời, duỗi uể oải phía trước anh.Đột nhiên một cái nhìn tức giận đi qua nét mặt cô.”Nhưng một vài người yêu quý sẽ phải trả lời cho cái khiến tôi chờ đợi!”

“Ai?’

“Đó là chuyện của tôi, không phải của anh,”cô đáp, sau đó cô cười vang xuyên qua căn phòng, làm anh hoàn toàn bối rối.” Ngày hôm nay tôi đã học được nhiều,Viking.Cảm ơn.”

Bình luận