Cuộc điều tra của Ủy Ban về vụ việc xảy ra ở Khu Lưu Trữ đã dẫn tới một phiên tòa công khai, với sự có mặt của tất cả các nhân chứng trong vụ tấn công – những người đều đã vượt qua cuộc kiểm tra của Ủy Ban trước đó. Phiên tòa diễn ra tại một trong những phòng xử án lớn bên dưới Khu Lưu Trữ. Các thành viên của Hội đồng ngồi ở hàng ghế trên bục quan sát cao, đối mặt với đám đông, Charles Force ngồi chính giữa. Lawrence Van Alen được xếp chỗ ở tít đằng xa bên tay phải, vừa vào chỗ ngồi ông đã lôi ngay ra một điếu xì gà như thói quen thường lệ. Trưởng Giám hộ mới, Edmund Oelrich, với “vỏ bọc” thường ngày là một sử học gia nghệ thuật nổi tiếng và cũng là một ông chủ phòng tranh, sẽ điều hành việc xử án từ trên bục. Một vành móng ngựa nhỏ đặt trước bục để gọi nhân chứng, và đối diện phía đó là thẩm tra viên – công tố viên chính thức do Ủy Ban bổ nhiệm.
Các ghế ngồi trong phòng xử án nhanh chóng được lấp đầy, hầu hết người đến tham dự phiên tòa đều là các gia đình Máu Xanh, không khí căng thẳng càng lúc càng tăng cao khi Schuyler, Jack, Bliss và Oliver lần lượt bị gọi lên mô tả lại “phiên bản sự kiện ngày hôm đó” của mình. Họ được xếp chỗ ngồi cạnh nhau ở hàng ghế đầu. Mimi ngồi cạnh Jack và đang chờ đến lượt mình bị gọi. Cô rất lo lắng về cuộc điều tra, nhưng lại sớm tìm ra lý do nào đó giúp cô tự lừa dối mình thoát tội khỏi vụ này. Suy cho cùng, đâu phải cô muốn làm hại Bliss hay muốn giết chết bà Priscilla DuPont đâu! Cô chẳng có gì mà phải bận tâm về cái chết của bà già đó cả. Đó chỉ là một tai nạn không may mà thôi. Họ phải hiểu điều đó chứ, phải không? Nếu không có động cơ gì thì họ không thể buộc tội cô, đúng không? Cô với tay nắm lấy bàn tay anh trai mình, Jack đáp lại bằng một cái siết nhẹ ấm áp.
Thẩm tra viên gọi Kingsley Martin lên bục.
– Hãy khai báo họ tên đầy đủ của anh.
– Kingsley Drexel Martin.
– Chức vụ.
Chức vụ? Mimi nhướng một bên mày lên. Chuyện này là sao đây?
– Tôi là một người Người săn Sự thật. Một Veritas Venator (tiếng Latin cùng nghĩa). Tôi được Ủy Ban giao nhiệm vụ điều tra về cái chết của các ma cà rồng Máu Xanh, bao gồm: Aggie Carondolet, Dylan Ward, Summer Armory, Natalie Getty, Landon Schlessinger, và Grayson St. James.
Một làn sóng xì xầm dội lên trong đám đông. Các ma cà rồng lớn tuổi đều biết Venator là cấp bậc cao nhất trong đội đặc vụ của Ủy Ban, họ là những chiến binh quả cảm trong cuộc chiến bảo vệ sự an toàn của gia tộc Máu Xanh khỏi việc bị xâm hại và bị lộ thân phận thật của mình.
– Và nhiệm vụ của anh là? – Thẩm tra viên tiếp tục hỏi.
– Tôi được cử đến Trường Duchesne để thu thập bằng chứng nhằm phát giác ra kẻ chủ mưu. – Kingsley vẫn tiếp tục giọng khai báo đều đều .
Lại những tiếng xì xầm, lần này còn kích động hơn trước. Một Venator đã được cử đến một trong những thành trì an toàn nhất của gia tộc: Trường Duchesne! Ủy Ban đang nghĩ cái gì vậy chứ, dám cử một trong các sát thủ mạnh nhất của mình đến đó để theo dõi con cái họ sao?
– Vậy các nghi can là ai?
– Madeleine Force. Bliss Llewellyn. Schuyler Van Alen.
Lần này lại là những tiếng thốt kinh ngạc rõ mồn một rộ lên trong đám đông. Kingsley là một điệp viên ngầm! Một Johnny Depp trong “21 phố Jump”[1] thời hiện đại, một ma cà rồng “nằm vùng” phụ trách tuần tra đám thanh thiếu niên. Schuyler há hốc mồm kinh ngạc, Bliss thì không đặng đừng được cười ngất, còn Mimi chỉ biết nghiến răng ken két. Tên khốn.
– Vậy các kết quả điều tra của anh ra sao?
– Đầu tiên, tôi nhanh chóng tiến hành điều tra Schuyler Van Alen. Cô ta là nạn nhân của hai vụ Máu Bạc tấn công và không hề tỏ ra có bất cứ dấu hiệu nào cho thấy bị cám dỗ bởi Phép thuật Hắc Ám. – Kingsley nói, đồng thời lôi ra một cuốn sổ nhỏ từ túi áo jacket và lật giở các trang ghi chép trong đó.
– Bliss Llewellyn là đối tượng đáng nghi hơn. Cô ta từng phàn nàn với tôi về những cơn ác mộng và ảo giác, dấu hiệu tương tự như của Maggie Stanford trước khi cô này qua đời. Nhưng chính từ những ảo giác này mà tôi có thể đi tới kết luận rằng Bliss có khả năng chỉ là nạn nhân chứ không phải thủ phạm chính.
– Vậy còn Madeleine?
– Tôi đã đi tới kết luận rằng Madeleine Force đang chứa chấp tên Máu Bạc đã tấn công vào cộng đồng của chúng ta. – Kingsley nói, giọng điệu của anh ta lúc này nghe chỉ như đang thông báo một sự việc rất hiển nhiên.
– Trật tự! Hãy giữ trật tự tại phiên tòa! – Trưởng Giám hộ lên tiếng nhắc nhở khi đám đông trở nên giận dữ và kích động. Nhiều ma cà rồng đứng lên khỏi ghế ngồi, họ rít lên và la ó phản đối lại lời khai của Kingsley. Mimi Force – con gái của Thủ lĩnh – mà lại là tòng phạm của bọn Máu Bạc ư? Kiểu đùa dai gì thế này?
– Anh có bằng chứng cho lập luận của mình không? – Trưởng Giám hộ làu bàu nói từ phía bục trên cao.
– Cô ta đã thể hiện khao khát được học hỏi về Phép thuật Hắc Ám. Cụ thể hơn, cô ta muốn biết cách làm thế nào sử dụng thần chú Incantation Demonata. Thần chú triệu gọi Máu Bạc.
– Tại sao cô ta muốn thực hiện thần chú này?
– Cô ta nói cô ta muốn tiêu diệt kẻ thù của mình. – Kingsley nói, nhìn thẳng về phía Mimi.
Mimi run lẩy bẩy trên ghế ngồi của mình. Nói dối, nói dối. Toàn là nói dối! Hãy ngừng lại ngay! Câm ngay! Câm ngay! Chúng ta đã từng là bạn mà! Đồ phản bội!
– Và đó là Bliss Llewellyn?
– Không phải.
– Không phải sao? – Thẩm tra viên trông có chút bối rối ngạc nhiên.
– Không.
– Vậy ai mới là mục tiêu của cô ta?
– Schuyler Van Alen.
Lại thêm một vụ nháo nhác giận dữ bùng lên trong hàng ghế khách dự phiên tòa.
Schuyler bỗng cảm thấy toàn thân đông cứng. Vậy ra đó không phải chỉ là hoang tưởng của mình cô, Mimi thực sự muốn giết cô. Cô nhớ lại giấc mơ hôm nào, trong mơ mẹ cô tỉnh lại và nói chuyện với cô. Mẹ Allegra đã nói gì nhỉ? “Hãy cẩn thận”.
– Vậy tại sao anh còn cho phép cô ta thực hiện bùa chú đó? – Trưởng Giám hộ hỏi.
– Vì tôi cần bằng chứng. Tôi nghĩ tôi có thể khống chế nó, ngăn cản cô ta lại trước khi nó thực sự xảy ra. Nhưng tôi đã không thể. Rõ ràng là cô ta đã từng thực hành nó trước đó. Nhiều lần rồi.
– Cảm ơn anh, Venator.
Kingsley lui xuống. Giờ đây khi nhân diện của anh đã được làm rõ, trông anh già hơn rất nhiều, cậu thanh niên tự mãn thường ngày chỉ là một vỏ bọc, một mặt nạ. Kingsley cất bước nghiêm trang trở về chỗ ngồi của mình ở hàng ghế đầu, bên cạnh đám học sinh Duchesne và cả đám lùi ra xa khỏi anh, có phần sợ sệt thành kính.
– Tòa cho gọi Charles Force. – Trưởng Giám hộ lên tiếng.
Thủ lĩnh gia tộc loạng choạng bước từ chỗ ngồi của mình trên bục cao xuống vành móng ngựa. Con gái ông bị buộc tội chứa chấp Máu Bạc! Chữ “nhục” như được viết tràn lan trên khắp khuôn mặt ông. Dưới ánh đèn, mái tóc màu bạc ánh kim của ông nhìn thành ra bạc trắng, và dưới hai con mắt có một quầng thâm lớn. Ông trông như thể một ông già tàn tạ chứ không phải một thủ lĩnh bất khả chiến bại của gia tộc ma cà rồng.
– Xin khai báo họ tên trước phiên tòa. – Thẩm tra viên đề nghị.
– Charles Van Alen Force.
– Ông đã bao giờ chứng kiến con gái mình thực hành Bùa chú Hắc Ám chưa?
– Rồi, nhưng… – Charles trả lời, lau trán bằng khăn tay lụa.
– Là bùa chú cấm?
– Đúng, nhưng…
– Vậy là đủ rồi. Cảm ơn ông. – Thẩm tra viên nói, cắt ngang lời khai của Charles.
Charles trông như thể còn muốn nói gì đó nữa, nhưng tiếng nói của ông chết cứng trong họng lưỡi. Ông trông nhợt nhạt và chán chường. Ông lui xuống và quay trở lại ghế ngồi của mình với các thành viên khác trong Hội đồng.
Không có thành viên nào nhìn lại ông, còn đám đông bên dưới thì bắt đầu la ó phản đối và rít ré ầm ĩ.
– Chúng tôi xin đưa ra Dấu hiệu làm bằng chứng cuối cùng chống lại Madeleine Force. Tôi tin là quý vị sẽ tìm thấy nó trên gáy của bị can. – Thẩm tra viên tuyên bố.
– Chuyện này thật nực cười. Tôi không mang Dấu hiệu của Lucifer cũng như tất cả các người ngồi đây. – Mimi lên tiếng. Cô thật chỉ muốn hét lên. Đây là một hành động làm nhục cô. Cô đã bị gài bẫy!
– Làm ơn vén tóc lên. – Trưởng Giám hộ yêu cầu.
Mimi thu tóc lại và vén lên. Cô đã từng làm điều tương tự để Nan Cutler kiểm tra vào tối qua, khi bà ta đến để thực thi cuộc thử thách do Ủy Ban đề ra. Chẳng có gì xảy ra cả, và cô tin chắc mình vô tội.
Nhưng một tiếng xì xầm kích động rộ lên từ phía Hội đồng.
– Cái gì?
“Cổ của em, Mimi, có cái gì đó trên cổ em.”
“Jack, anh làm em sợ đấy.”
Cô đưa đầu ngón tay lên sờ gáy. Một vùng thịt gồ lên. Một hình xăm. Phải nói là một vết nung nóng bỏng, giống như cái dấu người ta vẫn thường đóng lên gia súc thì đúng hơn. Phán quyết của tòa được đưa ra nhanh chóng và kiên quyết. Mimi chính là thủ phạm. Cô bị buộc tội đã thông đồng với Máu Bạc. Cô sẽ bị thuyên chuyển tới nhà tủ cổ của gia tộc ở Venice, nơi máu cô sẽ bị thiêu cháy cho tới khi kí ức của cô bị hủy hoại hoàn toàn, và không còn chút hi vọng luân hồi. Tiền bảo lãnh tạm thời là một triệu đô, món tiền mà ba cô ngay lập tức đồng ý trả để cô được tại ngoại dưới sự giám sát của ông.
Mimi nhìn Jack. “Chuyện này không thể xảy ra… Em không làm thế. Anh biết là em không mà.”
“Anh biết. Anh biết.” Jack vòng tay quanh người em gái, khuôn mặt cậu hằn lên nỗi lo. Chuyện này nghiêm trọng quá. Là án tử hình! Ôi Mimi ơi!
Cặp sinh đôi nhà Force chờ ba mình bước xuống khỏi bục và tiến về phía họ. Charles vẫn còn nguyên cái nhìn hoảng hốt và sốc cực độ trên khuôn mặt, hệt như lúc trước đó.
– Ba ơi, chúng ta phải làm gì bây giờ? – Mimi nói.
– Không nghi ngờ gì… – Charles Force thất kinh – Chẳng thể làm gì…
– Không thể sao?
– Chỉ có một cách duy nhất để kiểm chứng Dấu hiệu của Lucifer mà thôi. Con phải thực hiện một nghi thức rất cổ xưa. Đó là Thử máu. Nhưng chỉ có Gabrielle – Allegra Van Alen – mới có khả năng thực hiện nghi thức này.
– Gabrielle? – Mimi hỏi lại với cảm giác tê buốt ngập lòng.
– Đúng vậy.
Giờ thì hay rồi. Allegra đang hôn mê và sẽ chẳng bao giờ tỉnh dậy được.
– Vậy là không còn cách nào để chứng minh sự vô tội của con sao? – Mimi hỏi.
– Không con ạ.
[1] 21 phố Jump (21 Jump Street): một series phim TH Mỹ chiếu trên kênh Fox Network từ 1987 đến 1991. Series tập trung vào một đội cảnh sát trẻ nằm vùng phụ trách điều tra tình hình tội phạm học đường tại các trường ĐH và PT trong vùng. Phim có sự tham gia của nam diễn viên Johnny Depp trong vai một sĩ quan cảnh sát – Tom Hanson – thuộc đội cảnh sát nói trên.