Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Hằng Năm Có Ngày Này

Chương 31: Thuần thịt. [ H ]

Tác giả: Trà Trà Đáng Yêu
Chọn tập

Edit: Mina

Tuế Hòa không chịu làm trên ghế sofa, cô nói ngại dọn dẹp, quá phiền phức.

“Cởi hết rồi còn giãy giụa cái gì.”

Tuế Hòa trần trụi cuộn tròn lại, “Không được, phải về phòng.”

Ngu ngốc. Mông đã vểnh cao như vậy, không phải chuẩn bị thao sao. Cừ Chiêu vỗ mông cô: “Làm ở đây.”

“Cừ Chiêu!”

Tuế Hòa vừa quay đầu lại, Cừ Chiêu liền xoa nhẹ bầu ngực trắng nõn lắc lư của cô, cô hoảng hốt kẹp chân, khe huyệt không ngoài dự đoán chảy ra nước.

“Nơi này ướt còn dám mạnh miệng.”

Tuế Hòa cắn răng, nhịn không bật ra tiếng, cô ôm ngực muốn chạy, Cừ Chiêu nhanh chóng chặn ngang ôm trở về đè lên ghế sofa.

Cô tội nghiệp năn nỉ: “Chúng ta vào phòng, được không?”

Lúc trước Cừ Chiêu bắt cô làm trên ghế sofa, giày vò cô phun nước không nói, còn bế cô đến bên cửa sổ, lưng dán lên tấm kính trong suốt rồi bị đâm tàn nhẫn.

Loại cảm giác thẹn thùng nồng đậm này làm cô đến bây giờ vẫn không quên.

Cừ Chiêu ôm cô như ôm trẻ nhỏ, một tay giữ eo cô, một tay vuốt ve đầu vú cô, hắn để lộ bả vai tròn trịa của cô, “Cậu ngoan chút, chúng ta sẽ không đến bên cửa sổ.”

Hóa ra hắn biết cô đang sợ điều gì!

Cơn tức giận xông tới, Tuế Hòa nghiêng đầu muốn cắn hắn, lại bị hắn tay lanh mắt lẹ ngậm lấy đôi môi, “Ưm ưm…”

Môi lưỡi dây dưa có nước bọt theo khóe miệng chảy ra, rơi xuống cằm, lại đến cổ, cuối cùng dừng trên xương quai xanh. Cừ Chiêu xoa bầu ngực mềm mại, vô cùng có xúc cảm, giống như cục bột nếp, co dãn mười phần.

Hắn nghĩ, nơi này không gầy.

Côn thịt cương cứng hơi đau, chọc vào khe mông Tuế Hòa, hắn đẩy đưa ma sát, quy đầu cọ xát lên cánh hoa, dù không đi vào vẫn cọ ra một bãi nước.

Cừ Chiêu liếm vành tai Tuế Hòa, hắn hà hơi bên tai cô, “Cậu có biết cậu chảy nước ra cả đùi tôi rồi không?”

Bên tai Tuế Hòa ầm ầm vang to, mờ mịt cong eo, hư không trong cơ thể bị cực đại nấm đầu kia đè ép gắt gao. Cô cầm ngón tay Cừ Chiêu hôn, như đang ăn thanh chocolate, liếm rồi cắn, cắn cắn ăn không được lại chơi xấu, giả bộ khóc lóc, “Cậu nhanh tiến vào a…”

Giống mèo con chưa cai sữa thèm uống sữa.

Cừ Chiêu nghe vậy eo căng cứng, lật người cô lại, bẻ chân cô ra, hoa huyệt lầy lội không chịu nổi nhiễm một tầng ánh sáng, hắn đưa côn thịt vào, ngoài cảm giác chặt chẽ xé rách, còn lại là một đường thông thuận.

Cắm vào.

Tuế Hòa sảng khoái đến đầu ngón chân co lại, cô ưỡn ngực, sóng nhũ dập dờn, sượt qua đầu vú Cừ Chiêu như đập vào tảng đá, rất cứng, còn điên cuồng ma sát.

“Thật chặt.”

Làm bao nhiêu lần vẫn chặt, bên trong hoa huyệt như có hàng trăm hàng ngàn cái miệng, sẽ hút sẽ mút, còn sẽ phun nước, ấm áp làm người ta muốn ngừng mà không được.

Để chân Tuế Hòa khoác lên vai mình, Cừ Chiêu vừa cắm rút dương vật vừa nhìn gương mặt cô trầm mê trong bể dục vọng, nhìn thế nào cũng đẹp, nhìn thế nào cũng không đủ.

“Miệng nhỏ phía dưới lớn lên như nào vậy? Hử?” Thế mà câu mất trái tim của hắn.

Tuế Hòa đâu biết hắn đang nói cái gì, chỉ biết vặn mông, đưa côn thịt đến chỗ sâu hơn, cô cào lưng Cừ Chiêu đầy vết đỏ, vừa muốn hắn nhanh hơn lại muốn hắn chậm lại, “Đó… Chính là chỗ đó… A…” Lúc này quy đầu đã chạm đến điểm mẫn cảm của cô.

Điểm mẫn cảm của Tuế Hòa ở rất sâu, đường đi lệch vào bên trong, côn thịt thọc vào, xuyên qua quanh co lòng vòng, chọc tới, mềm mại núc ních, dùng sức một chút sẽ là một đợt cao trào mới.

Cừ Chiêu cố ý thả chậm tốc độ, hắn nắm bắp đùi Tuế Hòa, “Nơi này gầy.”

“Ba” Chân nhắm thẳng phía trước đá.

Tuế Hòa bẹp mặt, “Muốn nhanh hơn… A…”

“Nhanh hơn?” Cừ Chiêu thật đúng là tăng nhanh tốc độ.

Nhưng quá nhanh, Tuế Hòa không chịu nổi, tiết thân mình ào ào, cô run rẩy kịch liệt, Cừ Chiêu nhẫn nại đến cả người căng chặt, hắn không cử động nữa, côn thịt càng ngày càng bị vách hang co hẹp đè ép, cổ họng đau đớn, khoái cảm lan lên đỉnh đầu.

Chờ Tuế Hòa dần dần trở lại bình thường, hắn lại đột nhiên không kịp chuẩn bị dùng sức cắm vào rút ra, thao mãi đến khi cô cất tiếng khóc xin tha.

“Cừ Chiêu… Cừ Chiêu… Sắp nứt ra rồi… A…”

Sẽ không. Trong lòng Cừ Chiêu nói.

Hắn cắm vào mạnh mẽ, rõ ràng sắp bắn cũng phải kéo theo Tuế Hòa cùng đạt cao trào.

Bỗng nhiên nhục huyệt xoắn chặt, sóng lớn cuồn cuộn mãnh liệt đánh úp tới, Cừ Chiêu nhiều lần đâm sâu, kêu rên một tiếng, côn thịt rút khỏi huyệt động, tinh dịch bắn ra xa, vẩy lên tường chất lỏng trắng đục…

Hắn ôm eo Tuế Hòa, thầm thì, “Nơi này cũng gầy.”

————

Chọn tập
Bình luận