Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Chương 33

Tác giả: Hoàng Thị Thu Cương

Bà Khuông xuất hiện. Bà là một bà nhà giàu, cái gì cũng có, chỉ thiếu cái tình lăng lăng lãng mạn ăn sung mặc sướng, da dê hồng hào, luôn thèm xác thịt, mà ông chồng đã qúa 60. Cái của qúi đã ngúm cù đêo từ năm Ất Dậu. Trước đây, hồi anh Lâm chưa bỏ nhà ra đi, bà thường mon men qua đút lót tiền cho anh, bảo anh dùng taxi đưa bà vô Chợ Lớn, tìm phòng ngủ, mướn anh Lâm đụ năm sáu cái rồi về. Chuyện đó bí mật. Chị Lâm hoàn toàn không biết. Hoàng lớn lên, thế chỗ đó của anh Lâm, nhưng làm tại nhà.

Bữa nay, biết anh Lâm trở về, bà mon men qua “thăm”. Chị Lâm hỏi nhỏ :

– Thưa, thím mới qua vui với thằng Hoàng hồi hôm kia. Bữa nay cần nữa sao? Coi bà còn mạnh hơn tụi con gái mới lớn!

– Ơi, không biết mắc cái chứng gì. Tuổi 51 rồi chớ phải còn con gái dâu, mà sao thím… thím cứ bắt thèm ba cái vụ đó hoài chị Lâm ơi! Thằng Hoàng nó mới đụ cho thím ra bốn năm cái, về tới nhà tắm rửa, ăn cơm. Tối leo lên giường nó lại phát thèm nữa. Thím nghĩ, không biết có phải tại nhà bán thuốc bấc, săn có cao hổ cốt, sâm nhung uống hoài, rồi nó bất nực lên như heo nái thèm đực? Nứng qúa

chị ơi ?

– Dạ nhưng bữa nay thằng Hoàng nó hơi mệt.

– Ua, chớ còn hai thàng Báu, thằng Cầu ở đâu?

Dạ hai thằng đó ăn cơm sớm, xin phép đi xinê rồi… Ngày nay, hai đứa nó cũng xà quầng mỗi thằng hai bà.

Bà Khuông ngồi ở sa lông, dựa người vào thành ghế nhìn anh Lâm. Cái mặt bà mập tròn, da hồng hào láng bóng. Hai cái vú như cặp đèn pha.

Bà cười hề hề, rồi nói với Lâm :

– Cha! ăn mặc sang trọng, coi như ông chủ hãng à nhen. Hay là tụi nhỏ nó bận hết, thằng Lâm “giúp ” thím được không?

Nghe bà Khuông gợi ý, chị Lâm phang luôn :

– Cái đó là nghề chính của ổng bây giờ đó thím.

– Vậy à? Vậy mà hồi nào giờ thím “đâu có biết ” . Hề hề hề.

Bà nháy mắt với Lâm rồi hôi tiếp :

– Đi với ai cũng vậy, đi với thím, thím biết ơn. Ai trả cho anh bao nhiêu, thím cũng trả y chang vậy Giúp dùm cái mà ? Bốn năm tháng rồi, bữa nay tụi mình “hâm” lại, xem sức anh còn dồi dào như xưa không.

Nói xong, biết mình nói hố, bà Khuông che miệng. Chị Lâm nhìn chồng, anh ngượng qua, nhìn bâng quơ ra cửa sổ.

– Oa, bộ trước đây, anh Lâm với thím có… Chị Lâm hỏi.

– À ừm… ừm. Oi, nói gần nói xa không qua nói thiệt, hồi ảnh còn làm nghề lái taxi, thím… thím có “hò hẹn” với ảnh mấy lần mà thím dấu chị. Bữa nay thấy ảnh về, tự nhiên thím muốn gặp riêng ảnh một chút.. Được không? Thím trả xộp cho. Chuyện đó không ngại, được không chị Lâm?

– Dạ thím hỏi ảnh chớ hỏi con làm gì. Hai đứa tụi con bây giờ coi như bạn, như người dưng nước lã, có sao đâu.

– Ủa, cái gí kỳ vậy? Tự nhiên rồi hai vợ chồng rã bèng. Sao lẹ như tuồng hát vậy? Bộ có ai làm lỗi hả?

– Dạ cả hai đều có lỗi. Ảnh bỏ nhà đi ngủ với mấy bà nhà giàu. Năm ngoái sáu tháng, năm nay bốn tháng.

– Ơi rồi còn chị, tôi đâu có thấy chị ngoại tình với ai đâu?

Chị Lâm khoanh tay, nhìn xuống đất, giọng thật nhỏ :

– Dạ, thím tính, thím đã lớn tuổi. Mới “vui” với thằng Hoàng hôm kia, bữa nay đã lại thèm. Còn cháu, 27 tuổi. Chồng bỏ đi 6 tháng… làm sao chịu nổi. Cho nên, cháu cũng chấm mút qua loa với vài người. Thiệt ra, ảnh hoàn toàn không biết. Cho đến cách đây mấy đêm. Thình nnh, ảnh bò về, bắt gặp con với… với… với thằng Hoàng đang ăn nằm. Dầu ảnh không làm lớn chuyện, nhưng con tự cảm thấy mình không còn xứng đáng nữa với người chồng không xứng đáng!

Bà Khuông nghe chị Lâm ngủ với thằng Hoàng thì mặt mày hửng đỏ lên. Cơn dâm bà trỗi dậy. Có cái gì làm bà sướng ngây ngây, kích thích. Bà bỗng hỏi dồn dập :

– Ua chớ thằng Hoàng không phải con ruột à?

– Dạ ruột thịt, ai lại đi làm chuyện súc vật vậy?

– Ôi vợ chồng cũng như chén trong sóng. Có khi nó phải xào xáo một chút. Đâu có sao mà phải để bụng. Chồng bỏ đi thì vợ thèm qúa, ngoại tình chút đỉnh. Cũng như thím, có chồng mà kể như không. Tối ngày ổng vui với mấy chậu kiểng, hòn non bộ trên lầu. Dưới này thím buôn bán cho khuây khỏa. Vậy mà rồi tự nhiên trong người nó cũng bất thèm đụ kịch liệt. Đã thèm rồi là bằng mọi giá, thím phải ngoại tình. Mỗi lần thím bỗ nhà đi như vầy là tự động ông xã đã biết thím di dâu. Tối về, nằm kể cho ổng nghe. ơng còn khoái, cái đó mới là lạ Cho nên tối nay anh Lâm giúp thím chút coi. Năn nỉ mà. Phải thằng Hoàng nó không mệt, thím đâu có cần năn nỉ… Bốn tháng, bữa nay mới gặp anh…

Hồi nãy, anh thực sự có nể nang chị Lâm mà không nhận lời. Nhưng sau khi nghe vợ bảo : “Con với ảnh bây giờ như bạn thân, như người dưng nước lã thì anh muốn “dấn thân “. “Dấn thân ” bởi nghe bà chịu trả xộp. Máu đ đực dậy trong người anh. Anh đến ngồi cạnh bà Khuông hỏi :

– Bữa nay thín định cho con bao nhiêu?

– Bao nhiêu mà không được. Anh biết tính tôi mà, và… Cái này thím nói thiệt. Là nếu được luôn cả thằng Hoàng cùng “vui chung”, thì mỗi người 10 ngàn thím cũng kham. Hoàng mệt thì khỏi dụ. Thím cần bú cặc nó, trong khi anh bú thím rồi đụ sao cho lâu cho thím ra bốn năm cái. Thím thưởng riêng anh 5 ngàn nữa… Bằng lòng không?

Chị Lâm bô đi xuống nhà bếp để anh Lâm tự nhiên hơn. Thằng Hoàng với con Lan dang ngồi chỗ bàn ăn lột nhãn tráng miệng. Trên này anh Lâm ngồi sát vào bà Khuông hơn. Anh cầm một cái đùi của bà để lên hai bắp vế của anh, và miên man với số tiền kếch xù 15 ngàn anh sẽ lãnh đêm nay. Anh xắn cái quần lãnh mỹ a lên khỏi đầu gối bà Khuông, hai tay đấm bóp để bất đầu kích thích. Mười lăm ngàn? Anh đụ hộc máu cả tuần biết có chưa. Cho nên anh phải tận tình làm bà Khuông vừa lòng.

Đôi mắt bà liu riu mơ màng, bà chợt nói lớn :

– Ước gì thầng Hoàng bằng lòng, đêm nay tôi được hưởng một lúc hai cha con. Thần tiên biết mấy.. Nghe không Hoàng?

Chị Lâm nói với con:

– Kệ nó, cho “thằng chồng” em đi một dù nữa, kiếm thêm 10 ngàn. Nó chỉ dưa cặc cho bả bú chớ có mất mát chi mà em sợ. Còn đụ là phần chú Lâm.Trời ơi! Mười ngàn. Không có nhỏ đâu Lan.

– Anh muốn đi không? Lan hỏi Hoàng.

– Mỗi lần đi với bà mất cả hai ba tiếng. Sợ em nằm một mình tội nghiệp chớ. Không biết chú Lâm đụ có dai sức không? Không khéo bả lại kéo anh lên. Bả dâm lắm!!!

– Kệ nó, đi đi. Mười ngàn hổng có nhỏ đâu. Em chờ…

Thế là Hoàng đi rữa cặc, xong dể truồng như thế bước lên nhà trên. Nó đến đứng trước mặt bà Khuông một cách tỉnh táo nghề nghiệp, trong khi bàn tay của anh Lâm đã xâm phạm vùng cấm địa bằng cách xắn hết quần của bà lên khỏi bẹn, luồn tay vào sờ soạng lồn bà. Tiếng bàn tay với nước lồn vang ra lách chách. Dưới bếp, chị Lâm và con Lan nhìn qua khe hở. Cảnh này, lần đầu tiên chị mới được thấy Bà Khuông kéo cái đít Hoàng gần vào, dùng hai tay nâng thân thương khúc cù nự của Hoàng đang lớn dần. Bà Khuông nói :

– Dám chắc bà Ngô Đình Nhu cũng không hạnh phúc bằng tôi.

Cái dâm là bà vẫn mặc bộ áo quần, không cởi ra một mảnh. Tay anh Lâm chỉ luồn vào trong theo ống quần rộng đã kéo lên qúa bẹn. Bà nằm tuột dài trên sofa, đầu gối vào tay ghế. Bà đang nghiến răng trèo trẹo khi hai tay dang vuốt ve thương yêu con cặc Hoàng đã cương cứng.

Dưới bếp, cả chị Lâm lẫn con Lan đều ghen, nhưng máu dâm đang làm khổ sở hai người. Hoàng bây giờ, tự nhiên là chồng chung cho cả hai nàng. Ban ngày của chị Lâm, ban đêm của Lan, ngoại trừ những giờ Hoàng phải đi khách!

– Cái ống quần của em rộng lắm, anh Lâm chỉ cần vén lên là tha hồ muốn bú, muốn đụ, muốn làm gì cũng được! Em thích vẫn mặc áo quần mà vẫn đụ Thế mới dâm hai anh ơi! Mồm em đang bú cặc của thằng con. Lồn em đang sướng bởi bàn tay của thằng cha. Tôi chấp hết cả nước. Tôi đố có chị già nào được địt một lúc hai cha con không? Giời ơi là giời, anh đang đưa lưới vào lồn em đó hả Lâm? Thế

thì em phải cho cặc con anh vào mồm em ngay đây này. Ưm, VÔ Thượng Sư lùn ơi! Con theo đạo của ngài, con bắt chước cái dâm của ngài. ưm, thích qúa! Mồm nói đạo đức mà ngoại tình với hai cha con hàng xóm. Sao mà tôi hạnh phúc tưyệt vời thế này?

Nói xong bà ngoạm vào cặc Hoàng nút mạnh. Tay kia bà đè đầu anh Lâm sát vào lồn. Đít bà hẩy lên bừng bực. Chị Lâm vặn nhạc cassette. Bản “Kiếp Đam Mê ” òa lên, chiếm hết không khí gian phòng khách. Một thanh niên, một bé con, đang vì giá trả qúa cao mà phải tận lực phục vụ một bà già đáng tưổi má. Đầu tóc bà Khuôn xổ ra. Tóc muối tiêu mà dài qúa đít đang rối tơi bời vì bà đang lăn lộn như con lươn bị xát trấu. Dù tiếng nhạc rất lớn, giọng rên của bà Khuông vẫn được nghe rõ mồn một.

– Hai thằng con trai ơi! Thím sướng vô cùng, lần dầu tiên đây. Như thế này mới gọi là hưởng. Bài nhạc ai viết hay qúa. Cám ơn chị Lâm. Tôi sẽ thưởng riêng cho chị. Hai cha con, tay có được rồi, làm ơn vả vào, đấm vào mặt, vào vai, vào lưng, vào đít tôi Sao cho tôi đau điếng lên thì cái khoái lạc này càng tăng lên gấp bội. Đấy Hoàng, đánh vào bả vai bà, đánh mạnh hơn. Thế chưa đủ đau. Đấy, phải như thế. Đấy anh Lâm, vả vào cặp mông lớn của tôi mạnh hơn. ôi sướng qúa đi thôi. Như thế này, có phải biếu mỗi con hai chục ngàn, mẹ cũng không tiếc!!! Nó đang hãm hiếp tôi nè giời!!!

Bình luận