Nhà chị Lâm bây giờ bỗng vui hẳn lên. Đàn bà, vào, ra gần như thường xuyên. Chị Lâm đã gắn được một điện thoại xây thêm một căn phòng và nuôi thêm hai cậu bé để đi khách. Chị làm ăn khấm khá bởi đĩ đực ở Sàigòn thì nhiều vô kể. Nhưng loại choai choai 15, 16 như của chị thì hiếm. Hầu như không có. Mà các bà lớn tuổi, đã có chồng, đã ngoại tình, thì chị nào cũng muốn “ăn rau non.” Đụ với một em bé đáng tuổi con mình, mấy chị có thêm cái cảm giác lạ . Nhất là các cậu lại có cặc lớn, biết chơi dai và bú liếm nghệ thuật.
Lý do chị Lâm phải có hai lính mới, cậu tên Báu cậu kia tên Cầu, là bởi vì một mình Hoàng không kham hết. Không phải sợ Hoàng mất sức, vì có khi nào Hoàng “đi khách” mà bị ra đâu. Nhưng số đàn bà đến tìm “hoa đực” nhiều qúa, Hoàng
không có đủ thì giờ. Một chị đã vào phòng với Hoàng, mất đi ít nhất là 2 tiếng. Phải đụ sao cho bà ta ra được vài cái, thằng bé mới được buông. Báu là tay lơ xe đò. Chị Lâm làm quen với nó trong chuyến về Mỹ Tho thăm quê. Tối hôm đó, thay vì đi đò qua sông để về quê, chị Lâm mướn phòng nglỉ ở lại qua đêm, rồi hẹn với Báu, xem tài xem sức thằng nhỏ.
– Em theo làm chi cái nghề lơ xe. Vừa khổ cực lại vừa lương ít. Về ở với chị, làm mỗi ngày vài tiếng, kiếm tháng năm sáu chục ngàn dễ ợt. Không sợ ai ăn hiếp, bóc lột.
– Mèn ơi! Thằng Báu nói. Cái nghề gì mà nhiều tiền qúa vậy chị?
– Đi khách với mấy bà lớn, giàu có, quyền thế
– Đi khách? Em nghe chuyện đớ là của mấy cô gái. Chớ em là đàn ông con trai. Làm sao mà…
– Ậy cái vụ đó là tụi nó đi khách với đàn ông thanh niên. Còn mình, là nhảy dù với mấy bà đã có chồng, muốn ngoại tình.
Thằng Báu suy nghĩ một lát rồi hỏi :
– Có chắc ăn không chị, chớ nói thiệt, nghề lơ xe đò, tuy cực, lương 1,200 một tháng, mánh mung kiếm thên vài ba trăm. Cũng đủ sống. Nhưng nó vui một cái là nhiều khi gặp mấy bà buôn thúng bán gánh, túng qúa, cũng dụ khị, cho em chơi miễn phí, mà còn được bao ăn hú tiếu, bánh bao đều đều.
– Vậy mà cũng ham. Chị bảo đảm : mỗi tháng em không kiếm được năm chục ngàn một tháng. Dư em ăn, thiếu chị bù.
Thằng Báu mắt sáng như sao. Hắn mơ đến ngày sẽ dành dụm được khá tiền, mua riêng chiếc xe đò chạy đường lục tỉnh, không phải làm lơ cho ai. Sướng biết mấy. Nó cầm tay chị Lâm “ừ” liền.
Nhưng chị Lâm muốn chắc ăn nên nói :
– Cái gì cũng vậy. Tuyển thợ là phải biết ngón nghề. Chị muốn thấy qua tài nghệ của em. Nếu chưa rành, chị sẽ chỉ thêm cho.
– Chị muốn bao giờ?
– Liền tối bữa nay. Được không? Làm cho sốt dẻo…
– Chuyện nhỏ ! Mà mình gặp nhau ở đâu?
Lát xe tới bến, em đi với chị kiếm cái gì ăn cho no bụng. Hai chị em mình tìm một phòng ngủ, chịu không?
– Chuyện nhỏ. Để em nói với anh tài một tiếng rồi tụi mình đi.
Thế là chiều hôm đó, chị đưa thằng Báu đi ăn một hiệu Tàu. Sau đó vào phòng ngú Kim Đồng gần chợ. Chị Lâm nói :
– Vô phòng vặn nước, hai đứa mình tấm chung.
– Hổng được đâu chị ơi? Em mấc cớ lắm. Ai lại tắm chung.
– Đó thấy chưa. Đã nhận lời đi khách, thì khách biểu gì mình cũng làm. Bề gì, mình với bà khách cũng phải cởi truồng chơi nhau trên giường. Có gì mà mắc cở? Em coi chị như bà khách đi. Mà khoan, nghe chị hỏi : Năm nay em bao nhiêu tuổi?
– Dạ em mười bảy. Bộ chị sợ em hổng biết chơi hả ?
– À… Không! Tại thấy em còn nhỏ qúa. Bộ em đã biết gần gụi đàn bà rồi hả?
– Chuyện nhỏ! Trai mười lăm ở nhà quê, không biết rồi cũng phải biết. Trai thiếu gái thừa mà. Mấy chị lớn lớn chụp được tụi em là như mèo thấy mỡ. Mấy bả dạy cho bú lồn, bú vú, rồi dạy chơi kiểi cọ đủ thứ. Lớn lên vô cái nghề lơ xe đờ này, lại bị mấy bà sồn sồn đeo như cá lòng tong đeo c… dưới sông. Em phải chọn bà nào coi được và chịu bao ăn mới bố thí cho một đêm. Thành thử, cái gì về đàn bà, em cũng rành sáu câu.
– Rành sao biểu cởi truồng tấm chung vói chị, không chịu?
Chị hỏi, em mới dám khai. Tại con… con… cặc của em nó… nó… có ba sợi lông ngựa. Em xỏ hồi còn dưới quê lận. Nhờ nó mà thời thơ ấu em mới đủ cơm no, áo ấm… Lúc em chơi thì ba sợi lông này làm đàn bà có khi sướng qúa rớt mẹ nó xuống đất. Còn lúc thường không chơi, cặc em nhìn xấu xí lắm. Bởi vậy em mới… mắc cớ với chị đó chớ.
– Ngộ qúa há ! Cặc mà có xỏ lông ngựa? Nhỏ giờ chị mới nghe lần đầu tiên đó Báu. Tại sao phải xỏ hả em?
– Mèn ơi! Chị mới là quê đó ! Có ba sợi lông này, khi đút vô lồn mà nắc. Nói thiệt với chị nhen, biểu bà nằm dưới bụng mình về lấy hết của dâng cho em, bả cũng dám làm.
– Sao không đào mỏ để được giàu có, mà phải làm lơ xe?
– Thôi. Nhà em theo đạo Hòa Hảo. Không dám làm chuyện thất đức đó, Trời Phật hất chén cơm xuống đất, nghèo suốt đời đó chị. Em thấy rồi, không dám đâu.
– Mà bây giờ có chịu vô tắm chung với chị không? Chịu đi mà.
Nghe Báu khoe con cặc có xỏ lông ngựa, chị Lâm tò mò muốn thấy, và chị nôn tấm cho lẹ để được thướng thức một trận đụ mà Báu khoe là rất ly kỳ, hấp dẫn. Nhưng thằng báu nhất định không chịu tắm chung. Vì nó nói dối nhỏ giờ, nó cũng chưa tắm chung với ai lần nào.
Trong khi chị Lâm tắm, thằng Báu mở túi xách lấy ra ba sợi lông ngựa trong cái lọ đựng thuốc Nó căng da cặc phía dưới đầu mào, xỏ vào, thất gút, rồi lấy kéo nhỏ cắt ngấn. Đó, đó là lý do Báu không chịu tắm chung để có thì giờ trang bị vũ khí, quyết đêm nay ăn thua đủ với bà chị mớí quen, hứa cho nó một “job” qúa ngon. Làm ít, lương nhiều, mà lại được gần gụi với các bà lớn giàu có, quyền thế? Còn gì hấp dẫn hơn?
Chị Lâm tấm xong, quấn cái khăn lông ngang quanh vú bước ra. Thằng Báu nhìn sững, vì thân người chị trắng hồng, hấp dẫn. Nó tưởng chị cũng giống mấy bà buôn thúng bán gánh mà nó đã từng ngủ nhiều lần trước đây. Chị hỏi :
– Làm cái gì đứng nhìn chị không nhúc nhích vậy? Vô tấm lẹ đi, rồi ra đây chị em mình… hưởng một bữa.
Thằng Báu vẫn nhìn chị, không trả lời, liếm môi, nuốt nước miếng. Chị cầm lược chải đầu giả vờ như không thèm để ý thằng nhỏ, nhưng chị biết là nó đang bị chị hớp hồn :
– Đi vô tắm lẹ đi. Chị chờ.
Miệng nói thế, tay chị mở tung cái khăn lông, liệng lên giường. Toàn bộ tấm thân gái không con hiện ra trước mất cậu bé. Qủa tình hắn không thể nào ngờ chị Lâm có thân hình đẹp đến thế. Tóc chị dài xuống tới mông đít. Cặp vú sừng trâu núm còn đỏ hồng. Bộ lông ỉồn vừa được lau khô, xồm xoàm phía dưới bụng… làm thàng Báu không nhúc nhích nổi cặp giò. Hắn dựa mạnh lưag vô tuờng để đứng cho vững trước một quyến rũ đầy ma lực, rồi hỏi :
– Hồi nãy chị hỏi tuổi em. Bây giờ cho em hỏi lại tuổi chị?
– Hăm bảy. Hơn em mười tuổi. Sao? Chê chị già hả?
– Không phải. Hăm bảy mà sao thân hình chị còn muốn đẹp hơn tụi con gái 16 dưới quê em nữa.
– Thôi, đi tắm đi ông thần. Lẹ đi rồi lên giường tụi mình hưởng tới khuya. Cứ đứng đó khen hoài à.
Thằng Báu đi thụt lùi vào buồng tấm mà mất dán sát vào tấm thân truồng trần thơm phức của chị Lâm. Hên là chị không có con lần nào, nên dù thân hình chị có nở nang (vì có đụ) những bộ phận như vú bụng, eo còn rất đẹp.
Trong khi Báu vặn nước tắm xòa xòa trong kia, chị Lâm nằm ngửa ra trên giường, phơi trần truồng tấm thân khát tình hực những lửa. Chị ôm gối lăn qua, lăn về, nôn nóng đợi Báu trèo lên mình chị… Vừa được hưởng cúa mới, vừa kiếm được “thợ trê tuổi cho ngành làm tiền chị đang hốt bạc. Mộng mua nhà mới đã tới gần kề. Nó không còn là giấc mơ hời hợt, không tưởng nữa. Bỗng chị nghĩ
tới thằng Hoàng và nhớ nó kinh khủng. Chị nhớ hôm tuần rồi, vì muốn kiếm tiền nhiều nơi bà Thám, chị với Hoàng đóng kịch làm hai mẹ con ruột làm tình, bú liếm, rồi đụ nhau tơi bời đến hai lần. Mới đầu, cả hai chỉ định đóng kịch sao cho bà Thám với cô Vân tin, để hốt bạc. Nhưng giữa chừng, thằng Hoàng đụ hay qúa, khiến chị Lâm nhập thần. Chị, trong một khoảnh khắc ngắn, đã bỗng cảm thấy như cảnh thật, và đã du vào, nhập cuộc bị cuốn theo chiều gió… nên đụ xong một cái, chị không chịu ngừng, vẫn ôm lấy “thằng con”, bảo nó : “Mình đụ thêm cái nữa đi con! Chưa đã “.
Chính câu đó, khiến bà Thám đã không ngần ngại tặng luôn cho chị và Hoàng chẵn chòi một trăm ngàn! Nên từ hôm đó, tiềm thức chị đầy ắp hình ảnh Hoàng, những kỷ niệm hai người có với nhau khi chị bạo gan mò vào giường Hoàng, trần
truồng, giở chăn, ôm Hoàng để ngất ngây…
Báu tấm xong. Hắn bắt chước quấn cái khăn lông ngang bụng, bước ra, đến cạnh giường, chỗ chị Lâm nằm :
– Mát qúa. Em tất bớt một ngọn đèn nhen?
– Tùy em. Nhưng chị muốn để thật sáng như vậy đụ đã hơn.
Báu tháo khăn. Cặc nó bung lên ngất nghểu. Chị Lâm bỗng chồm dậy, bò nhẹ lại chỗ Báu nhìn trân trối cái cù nự xỏ lông ngựa của Báu. Lần đầu tiên, chị thấy một con cặc hình thù giống con cá trê. Thân cặc thì bình thường, mà cái đầu nở ra khá lớn, dưới lườn có sáu chấu lông ngựa chìa ra, sắc cạnh.
Chị đưa hai tay nhẹ nâng nó lên ngắm mà trong lòng rộ lên những thèm khát kịch liệt. Mu bàn tay chị cà nhẹ lên chỗ những sợi lông. Chị nghe nhột nhột, tê rần. Cặc thằng Báu giật giật mấy cái trong tay chị, vì nó vừa nhìn hai bàn tay
mềm trắng với những ngón thon dài có sơn đỏ đang thiết tha “vuốt ve ” thằng nhỏ :
– Chị cũng từng ngủ với bốn năm đàn ông con trai. Chưa bao giớ thấy hình thù dị kỳ như khúc gân của em. Vậy thì chị em mình sẽ giàu to rồi Báu ơi! Cái đầu tà la này mà… mà đã đút vô rồi, thêm mấy sợi lông ngựa nữa. Ai mà sống nổi? Ưm, thấy thương không.
Nói xong chị dùng mũi hôn nồng nàn cái đầu cặc Người Sàigòn có khác? Nếu mấy chị nhà quê thì đã táp mạnh vô rồi, mà bú, mà nút. Làm gì có cảnh trữ tình như thế. Chị hôn êm ru. Báu nhìn xuống, cấn chặt đôi môi, sướng rần khắp cơ thể
Giống như ai lấy lông gà quét nhè nhẹ sau sống lưng. Báu tưởng chị Lâm phải ào ạt, dồn dập, tìm khoái lạc ngay cho đã cơn dâm. Nó nhầm. Cách thưởng thức cao siêu như thế chỉ những đàn bà nồng nàn thâm hậu mới có. Chị Lâm muốn Báu
vừa sướng từ cặc, lẫn thị giác. Đó là lý do chị muốn để đèn sáng trưng cho Báu không bị sót một chi tiết nào khi chị hành lạc.
Cũng cái mũi nho nhỏ, sóng thẳng của chị đã ngao du lên chòm lông dái. Nó hôn thì ít. Nhưng thở phì phò rất khẽ lên các vùng da non như bắp vế Nhất là hai hòn dái. Thằng Báu đứng chết trân, ngửa mặt lên trời, bặm môi cho tâm hồn mình căng thẳng với những xúc cảm mà bé giờ nó chưa hân hạnh thưởng thức! Tinh khí nó đã dồn xuống. Vì chi Lâm vừa chợt nhìn thấy hai trứng dái cúa nó căng phồng, cứng ngắc.
Bấy giờ chị mới dùng dầu lưới rà, cũng thật nhẹ lên đầu cặc, lên vành cái nắp nhạo thừ lừng láng bóng. Báu khom xuống, hai tay bưng khuôn mặt hồng hào của chị Lâm. Lòng nó thoáng dậy lên một niềm yêu mê mà từ lâu lắm chẳng bao giờ nó có Không yêu sao được, khi đầu lư(‘i chị như con, lăng quăng rà khấp chốn, kể cả dưới lườn hai hòn dái và lỗ đít. Anh Lâm, chồng chị, đã truyền cho chị cái chiêu thần sầu này. Thỉnh thoảng, lưỡi chị ngoáy lỗ đít Báu một cái làm thằng nhỏ nhón gót, giật đùng lên như ai đút điện vào người nó ?
– Ui da. Xe đò sấp lật rồi má ơi? Nước dưới sông tràn lên đầy đồng rồi má. Để con chèo ghe đi cẩm cá rô, cá diếc, cá cặc, cá lồn. Ui da, trời, nồi đồng thau thiếc ơit Lủng ghe, nước vào, ruộng ngập, lúa hư… lúa… lúa muốn đụ…
Chị Lâm khoái qúa, nhất là khi nghe Báu chợt gọi chị bằng má. Cái tiếng đó chỉ có Hoàng gọi chị mà thôi. Những cơn sướng kéo dài trong những đêm mưa ớ nhà chị khi anh Lâm đi vấng. Chị đã mò vào phòng thằng con nuôi, giở mền nó lên,
truồng trần, ngất ngây, dai dầng trong bóng đêm tràn ngập, trong những cơn mưa rào rào dồn dập ngoài kia… Dù là loạn luân giả tạo, chị Lâm cũng đã chìm ngập vào trong những cơn sướng ngất trời. Bây giờ đến Báu, cậu bé 17 tuổi mà trông như mới 15 ?
Tay Báu níu tóc chị, nhấn đầu chị vào. Tay kia nó cầm cặc, nhất định dúi trên môi chị. Đôi môi hở ra. Chị ngoạm vào cái đầu “con cá trê ” có sáu chiếc lông chìa ra, bất đầu một trận bú long trời. Bàn ghế, giường chiếu nằm yên mà Báu thấy nó đảo lộn, chạy vòng vòng. Mắt nó đổ hoa. Nó nghe rõ những chiếc răng cửa của chị Lâm nhần nhần da cặc Nó nghe rõ lưỡi chị, môi chị rập ràng ôm, hút,
nút cặc nó lúc mạnh lúc nhẹ. Lúc khoan thai dìu dặt, lúc như gió thoảng ngoài sông… Báu rên lên :
– Nước lên tới mái nhà rồi má. Gà heo nhà mình trôi mẹ nó xuống biển hết rồi… Cái này là cái gì chớ đâu phải bú cặc. Úi, ráng ráng cho con qua khỏi cái cua này… Lạnh mẹ nó sống lưng, úi, làm sao cầm chèo cho ghe trôi chậm lại chút đi má. Đừng làm… Đừng làm qúa… nó hộc máu, ói hồ ra bây giờ là hết đụ, nghe má!
Chị Lâm êm đềm lại, mà tiếng báu rên vẫn không dứt. Nó như thằng điên. Bỗng nó rút cặc ra, xô chị Lâm nằm bật ngửa, rồi phóng lên, nàm trên người chị, nói :
– Em lạy chị. Hai hòn dái em nó tức qúa rồi.
Chị đừng làm nạp qúa, em… em chết giữa đường, uổng lắm. Chưa có con mẹ nào làm em sướng rân trời mây như chị hết. Bây giờ cho em bú lồn chị đi. Cho cặc em đi phép một chút.
Chị nhoẻn cười dễ thương mà da mặt vẫn hồng tía. Hai tay, hai chân chị quấn cuộn lấy thằng nhỏ, rồi mơ màng nói :
– Bỏ cặc vô lồn chị đi, một phút thôi rồi lấy ra! Chị muốn ăn “cá trê “. Chị muốn cái cảm giác khi bị những chiếc lông ngựa lổm chổm ra vào thành lồn xem sao. Rồi sau đó em muốn làm gì cũng được Chìu chị tí đi.
Báu vói tay xuống cầm cặc đưa vào lồn chị. Chị nhấm mất xôn xao chờ đợi. Giống hệt cảm giác ngày đầu tiên, đêm tân hôn, giao hợp với chồng. Đầu cặc Báu vừa vào khỏi miệng lồn, là chị Lâm rúm người lại, mặt nhăn như khóc. Các hạch nước
lồn đồng loạt ứa ra. Hai chân chị tự động co lại. Chị cấn chặt đôi môi cho miệng đừng la lên tiếng gào thiết Sáu chiếc lông ngựa cào nhẹ, thật nhẹ, mà nghe như cả đàn kiến triệu con đang ào ạt tiến vào huyệt đạo. Toàn thân chị rung mạnh. Những ngón tay đỏ đang bấu lún xuống da bả vai Báu. Hơi thở chị dồn dập như rồng phun nước. Báu nhón đít, kéo cặc nhẹ ra, rồi lại tấn mạnh vào.
Đệ nhất? Tuyệt đỉnh trời! Không còn gì so sánh nổi!
– Anh ơi, thế này thì anh đạp đổ hết mọi thần tượng cúa đàn bà rồi. Anh là chúa tể. Em có thể chết cho cái đụ này. Em bao anh 50 ngàn để chỉ đụ mình em thôi, mình ơi! Bà Từ Hi Thái Hậu hồi xưa có được sướng như vầy không anh? Có khi nào các bà được hưởng cái sướng thần diệu khốc liệt này chưa? Bảo đảm chưa! Ai đó đã sáng kiến xô lông ngựa vào cặc để làm cho đàn bà tái tê, làm đảo lộn mọi suy nghĩ về đàn ông, làm lệch hết hệ thống thần kinh. Chỉ còn nhớ đến những cạnh lông nằm dưới lườn đầu cặc, sắc cạnh mà êm đềm, cứng mà dịu dàng… Trời đất mờ mịt. Thời gian đứng lại Không biên giới giữa ngày và đêm?
Cái đít chị Lâm lách qua lách lại, để tận hưởng chiêu quái đản thằng Báu đang tân tình tưng xuống. Đôi môi chị khô khốc vì tiếng rên thì thào nhưng thống thiết đê mê. Tay Báu đã bịt bớt miệng chị cho âm thanh tiếng la gào không quá lớn, làm phiền các phòng chung quanh. Mỗi iần lên bụng một chị đàn bà, Báu phải vừa đụ, vừa hãm thanh bớt giọng rên cúa các chị, nếu không, cả làng cả xóm đều biết.