Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Rung Động Đầu Đời Của Tôi

Chương 3: Nhận lớp

Tác giả: Hà Tỷ

Tôi bắt đầu nhảy lên xe và xuất phát đến trường với một tâm trạng khá là phấn khởi, vui dữ lắm. Sau một hồi đáp cong đít lên thì cuối cùng tôi cũng thấy trường mình kìa rồi…hạnh phúc quá, mệt thật giá kể tôi có cánh cửa thần kì của đô rê mon cuộc sống tôi sẽ bớt khổ hơn. Từ giờ trở đi đây chính là ngôi trường mới của tôi trường “THPT S”. Để vào được đây tôi đã học khổ sở thế nào, ngủ muộn thế nào, những ngày tháng địa ngục đó đã qua và ta đã đạt được mục đích!Hebe! Nghe nói trường này toàn trai thanh nữ tú thôi, mà không biết có thật không. Trường mới của tôi là một ngôi trường đã trải qua 54 năm xây và trưởng thành, là một ngôi trường có bề dày về truyền thống hiếu học. Nhận xét chung của mọi người về ngôi trường này thì đây là một trường khá khang trang với 3 dãy phòng học 3 tầng và có đầy đủ phòng học, phòng bộ môn, thư viện…và đội ngũ giáo viên giỏi, vì xây dựng được khá lâu nên gần đây nhà trường đã sửa sang lại các phòng học để chào đón một năm học mới, nói chung rất đây là ngôi trường mơ ước nhiều người. Có điều tôi ấn tượng nhất là cái cổng được thiết kế 2 bên dìa giống như một trang sách mở ra vậy, sân trường rộng rãi cây cối um tùm ghế đá tùm lum à nhầm nói chung như các ngôi trường khác thôi, trường bây giờ khá vắng vì chỉ có học sinh khối 10 đến vào hôm nay để nhận lớp thôi. Sau khi cất xe vào đúng nơi nó thuộc về là nhà xe thì tôi bắt đầu đi về phía biển thông báo học sinh của các lớp phía bên kia, cảm giác giờ thì cũng vui vẻ có phần bớt phấn khích hơn tý vì muốn xem thì tôi phải vượt qua cái đám đông bao quanh cái bảng đấy, khổ! Mình chiều cao có hạn. Ủa mà tôi nhìn thấy đứa nào loáng thoáng giống con nhỏ Vy kia thì phải. Rõ nó hứa rủ tôi mà giờ nó đã ở đây rồi, mày được. Con Vy là bạn học của tôi từ hồi mẫu giáo rồi nhưng lên lớp 5 mới chính thức chơi thân với nhau, còn này có cái tính khó ưa lắm! lắm mồm, mê trai, hám tiền, hâm hâm nhưng khi yêu thì nó bỏ bạn luôn. Thấy cái dáng nó hình như đang cố chen chúc vào đám đông để xem cái bảng thông báo kia, khổ nỗi con này chiều cao nó cũng sêm sêm giống tôi không chen được! Haha! Không có bà mày làm được gì à con. Tôi bắt đầu tiến bước về phía nó, vỗ vai nó và thốt:

“Ê! Mày đến bao giờ đấy!”

Con Vy nhìn tôi mắt nó rưng rưng kiểu bất lực nói:

“Sao giờ mày mới đến tao xem nãy giờ mà không xem được! Không biết tao và mày có vào cũng lớp không nữa! Bố mẹ sao chúng nó cao thế!”- còn này trả lời ngây thơ thật, thế sao nói rủ người ta mà đến trước.

“Sao mày nói rủ tao mà còn trách cái gì! Mày yên tâm tao nghĩ là chúng ta không cũng lớp thì cũng đã học cùng trường rồi, lo gì! Chắc phải đợi bọn nó xem chán rồi mình xem”- tôi vỗ vai an ủi nó.

“Tao hóng suốt bỏ qua hôm nay rồi! Đợi nó xem bao giờ mình được xem!”- nó nói mặt méo xẹo như kiểu trẻ con ăn vạ nhưng cũng nghe lời tôi, đi ra ghế đá đợi bọn kia bâu xong vậy. Nói thật trông mặt tôi vậy thôi mà trong lòng cũng thét gào vì không xem được đấy. Giời ạ lùn khổ quá.

Đợi 10 phút nó vãn người nó chúng nó chuyển sang tìm lớp thì tôi với cái Vy mới mò tới, vừa lúc đó thấy thằng anh tôi cùng vừa đi tới cổng, ông đi vào 1 phát là kêu gọi sự chú ý từ các ánh mắt của đám con gái tôi quay ra thì thấy cái Vy nó cũng vậy, hazzz. Mặc kệ người, tôi tiến tới bảng thông báo xem từ danh sách lớp cuối trở lên vì điểm tôi không cao lắm, thấy vậy cái Vy mới bắt đầu hoàn hồn ngó vào bảng thông báo.

Thình… Thịnh tim tôi đập liên hồi sao mãi chưa thấy tên mình đâu, lo quá hay mình trượt rồi, mà đâu dõ ràng mất 15 nghìn nhắn tin xem điểm, đỗ rồi mà. À đây rồi lớp 10H vui ghê haha, à xem nhỏ Vy có lớp này không? Ô kìa có con Vy này, sướng không tả nổi. Tôi quay ra phía nhỏ, nhỏ quay ra phía tôi cả 2 đứa nhìn nhau:

“Rê! Cùng lớp rồi!”- tôi với nhỏ cầm tay nhau nhảy cẫng lên, ôm hôn thắm thiết nhận thấy mọi người đang nhìn thì chúng tôi mới bình tâm lại cư sử mẫu mực hơn.

“Ô! Mình lớp 10H nè!”- tôi quay ra thì thấy ông Dũng đang nhìn vào bảng thông báo nói.

“Ọc…ọc”- tôi khóc không thành câu luôn, cái gì cơ, chuyện gì đang xảy ra vậy hả trời. Huhu rõ ràng tôi đã khấn rồi mà, sao nói chùa đó linh lắm, tôi đi chùa Hẳn hỏi đấy. Nén đau thương tôi cố tỏ ra mạnh mẽ thì nhận ra con Vy với ông Dũng cũng vui mừng nhãy cẫng lên. Vui khỉ ấy. Hic hic.

“Vậy là chúng ta để chúng một lớp! Vui ghê!”- con Vy ngây thơ cười. Còn tôi và ông Dũng chả nói gì. Tôi nghĩ giờ ông ấy cũng mới biết tôi chung lớp với ổng bởi nhìn mặt ổng đơ như tượng gỗ, cả tôi và ông Dũng đều không mong kết quả thế này cả.

Bây giờ tôi, nhỏ Vy và thêm 1 người thừa thãi kia nữa đi tìm lớp, lớp tôi ở đầu ngay cầu thang tầng 2. Vừa bước vào lớp, toàn những gương mặt lạ lẫm với một ánh mắt thân quen nhìn ông Dũng, ờ lại vậy. Tôi với cái Vy chọn ngày cái bàn cuối lớp để tiện cho mọi hoạt động trong giờ kiểm tra và có thể chợp mắt trong giờ văn, làm giảm sự chú ý trong lúc kiểm tra miệng đầu giờ. Ông Dũng thì chọn bàn trên tôi nè, xì! Lúc này lớp khá đông đủ học sinh giờ chỉ chờ thầy hoặc cô chủ nhiệm vô là xong. Trong khi mọi người hăm hởi bắt tay làm quen thì tôi nghe nhạc ngồi lặng thinh 1 mình. Tôi nhìn thơ thẩn ra ngoài cừa chính thì điều khiến tôi ngạc nhiên một khuôn mặt thân quen, một dáng người thân quen, một bộ quần áo thân quen…chính là hắn ta. Chắc lúc đó mồm tôi không ngập được vào luôn quá. Đó chính là TÊN HÀNG XÓM đang ngáo ngáo bước vào lớp. Ánh sáng tâm hồn tôi vụt tắt, một cảm giác bất lực dần áp đảo. Chả lẽ ông ta cũng học lớp này, giời ơi. Tôi quay ra thâý cái Vy cũng ngạc nhiên như tôi mặc dù nó chả biết tên này là ai, anh mắt nó và đám con gái trong lớp như mất hồn, ờ hiểu lại kiểu hot boy thu sự chú ý. Hắn ta bước xuống bàn cuối kế dãy tôi, ngồi bịch xuống 1 cái. Lúc này hắn mới quay về phía tôi và nhìn tôi với 1 ánh mắt cũng cực kì ngạc nhiên, mồm há to, mắt trố ra nhìn tôi, tay chỉ về phía tôi như kiểu người ngoài hành tinh, mồm lắp bắt:

“Bà…bà…bà…”

Ờ tao ngạc nhiên không kém mày đây. Đừng có mà làm nố! Ánh mắt trong lớp cũng rồn về phía tôi ngay cả con Vy cũng nhìn tôi chằm chằm. Tôi tự hỏi nhìn vậy là ý gì đây!

“Bạn quen mình sao?”- tôi cười nhạt nhẽo rồi quay lên phía bảng. Lúc này ánh mắt bọn họ mới tản đi chỗ khác.

Tầm 10 phút sau bước vào từ cửa chính là một thầy giáo già với cặt kính đeo trễ trông vẻ rất nghiêm khắc. Bọn lớp tôi bay giờ mới nhanh chóng ổn định chỗ ngồi, cả lớp căng thẳng im phăng phắc không đứa nào họ

ho câu gì, không đứa nào rên câu gì. Thầy giáo nhìn quanh một lượt ngồi vào ghế và cất giọng trầm ấm sua bớt sự căng thẳng:

“Xin chào các em! Tôi là Trịnh Xuân Trường thầy giáo dạy môn toán, là người sẽ chủ nhiệm các em năm nay. Thầy nhìn một lượt lớp mình cũng thoáng bạn mặt mũi sáng sủa nên chắc học cũng được!….”- thầy Trường ngồi nói rõ ràng dài về nó qui nề nếp của nhà trường rồi nói cái gì nữa thì tôi chả nhớ lắm.

Thầy sắp xếp lại chỗ ngồi cho cả lớp nhưng chủ yếu chỉ đổi bàn thôi còn ai ngồi với ai giữ như cũ. Cũng may là tôi và nhỏ Vy vẫn ngồi bàn cuối, còn ông Dũng ngồi với 1 ở cậu con trai tên Hoàng Lâm thì phải vẫn ngồi trên tôi bàn, nói chung cũng là “hot boy” nốt, lại thế! Thằng hàng xóm vẫn ngồi bàn cuối kế bàn tôi và ngồi một mình trong khi có bao nhiêu đứa ngỏ ý ngồi chung. Hazz nản! người muốn chuyển sao không chuyển đi đúng là ông trời chả bao giờ theo ý tôi cả.

“Thế bây giờ thầy phân cán bộ lớp nhé! Em Hoàng Lâm là em nào nhỉ?”- thấy 1 cánh tay giơ lên từ phía Lâm thầy nói tiếp “ừ! Đẹp trai sáng sủa! Điểm đầu vào cao nhất lớp 46 điểm! Em làm lớp trưởng nhé!”

“Ồ”-cả lớp đồng thanh và nhìn người tên lâm kia một ánh mắt ngưỡng ngộ.

“Vâng”

Oh my god 46 điểm trâu bò quá! Há há bài kiểm tra coi như không phải lo rồi chỉ cần gây dựng mở quan hệ tốt là được mà thấy ông ấy cũng hiền nhã nhặn.

“Thế ai là Nguyễn Quốc Bảo?”

“Em!”- giọng nói phát ra từ phía thằng hàng xóm. À ra nó tên Nguyễn Quốc Bảo.

“em cũng 46 điểm bằng điểm Hoàng Lâm làm lớp phó học tập được không? Trà xem ra lớp mình toàn bạn đẹp trai và học giỏi thôi nè!”

“Ồ”- cả lớp quay ra nhìn hắn ta và tôi cũng vậy, tiếng đồng thanh từ bên hội con gái ngày càng to có đứa quay xuống nhìn hắn ta 1 ánh mắt hình trái tim có đứa thẹn thùng như kiểu nhìn trộm. Ngay cả tôi cũng rất ngạc nhiên nữa đấy trông ngáo ngáo ngơ ngơ vậy mà học giỏi ghê ta nhưng đáp lại ánh mắt của tôi và mọi người hắn cười típ mắt gãi đầu.

“vâng”-tên Bảo vui vẻ nhận lời.

Sau lúc đó thầy giáo bầu các tổ trưởng của từng tổ, mà điều ngạc nhiên là ổng Dũng cũng được chức lớp phó lao động đấy!haha! Nói chung ngày hôm nay cũng chả phải ngày đẹp đẽ gì với tôi cả. Thế là sắp kết thúc kì nghỉ hè để bắt đầu năm học mới rồi, tôi cảm thấy có cái gì đó nuối tiếc vì mùa hè năm nay quá ngắn ngủi, theo quan điểm của tôi nó kéo dài tầm 4 hay 5 tháng có khi mới bõ. Vậy là ngày nào cũng nhìn mặt ông Dũng cộng thêm ông Bảo cả lớp lẫn ở nhà khiến tôi chả có hứng thú đi học. hic hic.

THE END

Cảm ơn đã đọc!

Bình luận