Editor: Cửu Vỹ Hồ
Thân thể Thiên Thảo bỗng chút run rẩy, đây là lần đầu tiên nàng cảm thấy sợ hãi như vậy, bên cạnh có người bỗng vỗ lên lưng nàng an ủi, Thiên Thảo nghiêng đầu thấy được Hữu Lệ bình yên đứng bên cạnh nàng, rốt cục yên tâm..
Bên chân cảm giác được có thứ gì đó mềm mềm, Thiên Thảo vừa cúi đầu liền nhìn thấy chính là một trong ba nam sinh vừa tập kích nàng, hắn lúc này đang choáng váng nằm dưới đất. Có người đem dây thừng trói sau lưng nàng cởi xuống, lúc này Thiên Thảo mới rảnh rỗi nhìn xung quanh, phát hiện nơi này có chừng bảy, tám học sinh, có cả nam lẫn nữ, đều là học sinh của lớp nàng, đều đang đưa ánh mắt lo lắng hướng về phía nàng.
Ngẩng đầu lên nhìn người đang ôm nàng vào trong ngực, Thiên Thảo đột nhiên có chút muốn cười, dường như mỗi lần gặp phải chuyện xấu hổ như vậy đều là hắn xuất hiện giúp đỡ, mỗi lần mỗi lần đều như vậy
Chuyện sau đó tất nhiên là không cần phải lo lắng, bởi vì bên này nhân số đông hơn nên hai tên biến thái trên lầu kia không bao lâu cũng bị đánh cho sứt đầu mẻ trán, nộp vũ khí đầu hàng
“Lão sư, ngươi thế nào?” Một cái học sinh đầu nấm đeo kính mắt nói, a hắn chính là ủy viên học tập của lớp, hiện tại đôi mắt nhìn có chút sưng, có lẽ nào là do vừa rồi đánh nhau bị thương?
“Không sao. Chỉ là phía sau lưng có chút đau…” Nhìn đám học sinh vì mình mà chạy đến, ánh mắt Thiên Thảo có chút cay cay: “Các ngươi làm sao có thể tìm được ta?”
“Bởi vì đã vào học còn chưa thấy lão sư đâu, chúng ta sợ ngươi gặp chuyện gì, liền chạy đi tìm.” Một nam hài đầu cắt húi cua nói nhỏ: “Lão sư, thực xin lỗi… Nếu chúng ta sớm tìm ra ngươi thì tốt rồi…”
Hữu Lệ gãi gãi đầu: “Thiên Thảo lão sư, ta còn tưởng rằng ngươi đi toilet quên mang giấy…”
Thiên Thảo: “…”
Trầm ngâm hồi lâu, Thiên Thảo rốt cục than thở ra tiếng: “Ta nghĩ muốn từ chức.”
Nàng vốn tưởng rằng bản thân đã đem hết thảy những nguy cơ trong trường học nắm chắc, thay đổi công tác, đổi mới hoàn cảnh liền sẽ không biết gặp phải những nguy hiểm gì, so sánh lên thì có vẻ trường học vẫn là an toàn hơn, bởi vì nàng còn có thể biết trước một hai để đề phòng. Nhưng là nàng sai lầm rồi, cho dù nàng đem Tiểu Vân – cái chuôi ám tiễn này biến thành minh thương (tức là đã có đề phòng trước) ; cho dù nàng đánh bại Lí Vũ; cho dù nàng hiểu biết hết về người bên cạnh, phân biệt ra người có thể kết giao người nên tránh xa, nhưng là nàng không cách nào đoán trước những chuyện bất ngờ thình lình xảy ra như hôm nay, không cách nào biết những kẻ kia bước tiếp theo sẽ hành động như thế nào, hơn nữa rất nhiều thời điểm, nàng đều chỉ có thể vô lực chống cự.
Thật sự là… nàng không thể chịu đựng nổi đám người tâm lý biến thái này nữa. Tiểu Vân cũng vậy, mà Cao Đồ cũng thế, hay kể cả là ba nam sinh kia, tâm lý biến thái của bọn hắn đều quá cường đại đi!
Thiên Thảo vừa lên tiếng, nhất thời mọi người đều im lặng, cả hành lang trở nên yên tĩnh lạ thường. Đột nhiên, cổ tay nàng bị nắm chặt, cảm nhận được lồng ngực mình đang dựa vào dâng lên một sự chấn động, nàng còn cảm giác được thanh âm nói chuyện của hắn đã trở nên run run “ Không được… Đừng..”
Bắt đầu từ câu nói của Nghiêm Húc, tất cả các đồng học có mặt trên hành lang rốt cục hồi thần trở lại, sốt ruột mở miệng
Hữu Lệ: “Ngươi mà đi thì đám phiếu thẩm mĩ của ta làm sao bây giờ a! Ta đưa là để hối lộ lão sư đó..”
Học ủy: “Không được a Thiên Thảo lão sư! Ngươi đi rồi thì ai dạy toán học cho lớp ta a!”
Đầu húi cua: “Ngươi đang nói cái gì a Thiên Thảo lão sư! Ngươi nếu như còn tức giận ba tên kia thì chúng ta nhất định sẽ đánh bọn hắn một trận cho ngươi hả giận!”
Học sinh giáp ( nhấc chân đạp lên ba tên nam sinh còn đang thương tích đầy mình nằm dưới đất): “Lão sư, ngươi xem! Ta đánh bọn hắn cho ngươi!”
Học sinh ất: ( không nói chuyện, mày nhăn lại, luôn luôn im lặng chờ Thiên Thảo lên tiếng)
Học sinh bính:…
“Ta đã suy nghĩ kĩ rồi mới nói như vậy” Thiên Thảo nâng ánh mắt chua xót nhìn về phía Hữu Lệ nói, sau đó lại nhìn hướng những người còn lại “Ta đi rồi thì trường học tất nhiên sẽ an bài cái toán học lão sư mới cho các ngươi, hơn nữa, nếu kẻ khi dễ lão sư ta là một lão sư khác, các ngươi cũng không thể đem hắn đánh một trận được, huống hồ đơn giản là đánh một trận đâu phải là đã xong mọi chuyện…”
Thiên Thảo dừng một chút: “Kỳ thực ta cũng không giỏi dạy toán học, mấy ngày nay lên lớp đều thật xin lỗi các ngươi, đều luôn để các ngươi tự học, làm bài tập, quả thật rất không có trách nhiệm… Thực xin lỗi,,, Ta nghĩ ta đi rồi trường học sẽ an bài cho các ngươi một lão sư tốt hơn ta nhiều lần..Đến lúc đó các ngươi nhất định phải học cho tốt, bằng không.. Ta biết rằng..”
Ánh mắt Thiên Thảo có chút cay cay “: “Ta biết rằng ở nơi này ta được phiếu thẩm mỹ cùng mát xa miễn phí, lại có người gọi ta lão sư, bọn hắn lại còn vì ta mà đánh nhau… Kỳ thực, haha, kỳ thực ta cũng không nỡ rời xa các ngươi…”
Bồi hồi cùng xúc động, lưu luyến, hai thứ cảm xúc không ngừng xoay chuyển trong lòng Thiên Thảo, nàng nghĩ, nếu thế giới này bình thường một chút thì thật tốt, nếu như nàng không phải là Cửu Thiên Thảo….So với việc làm lão sư, nàng càng thích làm đồng học của bọn họ hơn…
_________________