Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Vụ Bí Ẩn: Con Mèo Nháy Mắt

Chương 15: Tên trộm lại ra tay

Tác giả: Alfred Hitchcock

Ba thám tử chen lấn tìm được đường đi giữa đám đông. Khi đó, ba bạn nhìn thấy vòng ngựa gỗ quay bị ngã xuống đất. Ông Carson đang ra lệnh cho một đội quân nhân công. Ronny cũng đang đứng đó buồn rầu nhìn vòng ngựa quay bị sự cố.

– Chuyện gì vậy, hả Ronny? Peter hỏi.

– Không ai biết hết! Ronny đáp. Vòng ngựa quay đang chạy thử một vòng để chuẩn bị cho khách lên, thì tự nhiên máy nóng lên, bốc khói… Rồi hình như có một cái gì đó dưới sàn bị gãy, vì nó đột ngột ngã. Ba con ngựa bị hư, các cậu thấy không?

Ba của Ronny đang thử sửa động cơ. Khan tiến đến gần ông.

– Ta sẽ còn bị bao nhiêu vụ tai nạn nữa đây? Khan hỏi, trong khi nhiều người hội chợ khác giận dữ bước đến.

– Thiết bị của ông không tốt, đến lượt Dimitri nói, làm cho chúng tôi đều lo sợ.

– Thiết bị tôi không sao hết, ông Carson phản đối. Anh cũng biết mà.

– Vòng quay làm sao tự nhiên hư dễ dàng vậy – chú hề cao buồn nhận xét. Hội chợ đang bị xui xẻo, phải đóng cửa thôi.

– Có thể vụ Rajah xổng chuồng là vụ tai nạn thứ ba – nghệ sĩ nuốt lửa nói, nhưng tôi có cảm giác là chưa hết đâu.

Sau những lời bi quan này, có tiếng rì rào trong đám người hội chợ. Một nghệ sĩ đi dây tiến lên phía trước:

– Đúng đấy, ông Carson à. Phải đóng cửa hội chợ!

– Làm sao tiếp tục được? Khan nói tiếp. Với bao nhiêu rắc rối, anh sẽ không trả tiền cho chúng tôi được, lại thêm vòng quay không chạy được?

Ông Carson đau khổ nhìn nhóm người hội chợ. Đột nhiên đám thợ trẻ đang giúp ông sửa máy nói nhỏ vài lời vào tai ông. Khi đó, ông Carson đối mặt với đám người bất bình và mỉm cười.

– Nửa tiếng nữa, vòng quay sẽ chạy lại – Ông thông báo. Mọi người hãy quay về chỗ đi.

– Chưa hết rắc rối đâu! Chú hề cao rầu rĩ tiên đoán.

Nhưng, những người khác, nhận thấy hư hại không nghiêm trọng, mỉm cười trở lại. Tất cả trở về quầy, về chỗ của mình. Nhưng Khan không dễ bị thuyết phục.

– Hội chợ của ông nguy hiểm! Khan nói với ông Carson. Tôi đã báo trước cho ông! Ông nên đóng cửa.

Nói xong, Khan bước nhanh bỏ đi. Nét mặt ông Carson lo âu trở lại. Tương lai ông và con ông phụ thuộc vào sự tiến triển tốt của công việc làm ăn.

– Họ sẽ tiếp tục làm việc, phải không ba? Ronny hỏi.

– Tất nhiên, con à. Bản tính dân du mục thường vui vẻ lắm. Họ quên đi những mối bận tâm nhanh lắm. Hy vọng sẽ không còn sự cố nữa.

– Vòng quay chạy được rồi hả ba?

– Được, Ronny à. Điều làm ba lo… ba nghĩ nên nói thật với con… là ta đã bị phá hoại. Có kẻ tháo đi một bộ phận lắp ráp… và sàn quay đã sụp. Vụ máy bị nóng cũng do một kẻ cố ý làm.

– Vụ phá hoại? Bob lập lại.

Ông Carson nhìn các thám tử.

– Tôi phải xin lỗi các cậu! Các cậu nói đúng: dường như có kẻ muốn làm cho tôi bị phá sản!

– Không chắc đâu, thưa chú! Hannibal kêu. Cháu nghĩ một tên cướp ngân hàng là nguyên nhân những vụ rắc rối của chú.

– Một tên cướp ngân hàng? – Ông Carson kinh ngạc lập lại.

– Dạ phải! Tác giả vụ cướp ngân hàng San Mateo. Và cháu còn nghĩ hắn là một người làm ở hội chợ cho chú.

– Kìa, phi lý quá! Cảnh sát đã đến hội chợ điều tra rồi, mà có thấy gì đâu!

– Thưa chú, đó là do vụ cháy! Hắn gây nên vụ hỏa hoạn để nghi binh và có thời gian thay đồ và cũng để giấu một cái gì đó bên trong một con mèo bông! Đó là lý do tại sao hắn lại chạy theo mấy chú mèo kỳ quái!

– Hannibal, cậu lầm rồi! Ở đây không có ai giống nhận dạng của kẻ cướp ngân hàng. Và không có ai có vết xăm!

– Thưa chú, Hannibal nói vết xăm ấy là giả – Peter giải thích – Vết xăm là phần ngụy trang.

– Ừ thì cũng có thể lắm chứ. Nhưng ai lại…?

– Thưa chú, cháu nghĩ cháu đã xác định ra hắn, Hannibal ngắt lời. Cách thức phi thường mà hắn đã thoát được khỏi tay ta, một số quần áo mà tụi cháu tìm thấy, khiến cháu nghĩ tên ấy không ai khác là Gario, nghệ sĩ nhào lộn!

– Gario! Ông Carson chưng hửng la lên.

– Dạ đúng, thưa chú. Ronny nói tụi cháu rằng không chắc chú có thể nhận ra ngay Gario và…

– Này, các bạn trẻ! Suy luận của các cậu có vẻ lôgic nhưng khi cảnh sát giải thích cho tôi nghe cách tên cướp ngân hàng biến mất trong ngõ cụt, tôi đã nhớ ngay đến Gario, đến tiền án, và đến tài nhào lộn của hắn. Tôi cũng nghĩ hắn có thể lẩn trốn trong đám làm ở hội chợ; khi đó tôi đã bí mật kiểm tra tất cả mọi người. Tôi đã xem xét từng người một… khi không mặc bộ đồ biểu diễn… Tôi có thể khẳng định là không có ai giống Gario cả. Đa số lớn tuổi hơn hắn nhiều… Không, hãy tin tôi, Gario không có trong chúng ta. Mà kẻ phá hoại chỉ muốn làm cho tôi phá sản… Có thể là người do bà ngoại của Ronny thuê mướn.

Ông Carson đau buồn nói tiếp:

– Nhưng tôi đồng ý với các cậu về một điểm: có lẽ kẻ chạy theo mấy con mèo cũng là tên cướp, nhưng hắn không liên quan gì với hội chợ và tôi tin chắc ta sẽ không còn gặp hắn nữa. Theo tôi biết, hắn đã lấy được cái hắn muốn… Vậy thì tại sao hắn lại phá hoại vòng quay của tôi?

Peter và Bob buồn rầu nhìn nhau.

– Tuy nhiên, tôi nhờ các cậu mở mắt theo dõi và tìm ra tên phá hoại – ông Carson nói tiếp – Tôi phải đi làm việc tiếp, các cậu có thể tự do đi lại tùy thích trong hội chợ. Nhưng nhớ cẩn thận nhé.

Sau khi mỉm cười với bốn cậu, ông Carson lại cúi xuống cái máy vòng quay. Hannibal im lặng khá lâu, đột nhiên tuyên bố:

– Nhưng mình lại chắc chắn là mình đúng.

– Mình nghĩ giống ông Carson. Peter nói. Tên cướp không có lý do gì để phá hoại vòng quay.

– Giờ này, chắc hắn đi xa lắm rồi? Ronny nói thêm.

– Có thể! Hannibal trả lời. Nhưng thử giả sử là chưa? Giả sử hắn vẫn ở đây! Rất có thể hắn đã phá hoại vòng quay để buộc hội chợ phải đóng cửa. Trong trường hợp đó, hắn có thể dễ dàng bỏ đi mà không gây chú ý.

– Tất nhiên… có thể! Bob không hăng hái thừa nhận.

– Hắn còn có thể có lý do khác, Hannibal tiếp tục nói. Chẳng hạn, giả sử hắn vẫn chưa tìm thấy cái hắn muốn trong con mèo?… Cậu có chắc là cậu chỉ có năm con mèo không, Ronny?

– Hoàn toàn chắc, Hannibal à. Khi hội chợ đến đây, mình có năm con mèo.

– Không hiểu cái hắn tìm có bị rớt ra khỏi con mèo không… Hannibal nói từ từ… và vẫn còn trong kho rờ moọc của cậu, hả Ronny?… À, mà rờ moọc của cậu vẫn còn bên cạnh quầy bắn súng, đúng không?

– Dĩ nhiên! Mình phải luôn canh chừng nó!

– Nhưng hiện giờ, cậu đâu có canh chừng, đúng không? Hannibal la lên. Cậu đã bỏ đi để đến đây xem vòng quay bị hư.

– Ý cậu nói tên cướp lại tìm cách nghi binh nữa à? Peter ngạc nhiên hỏi.

– Tại sao lại không? Cách thức này đã cho kết quả tốt rồi mà! Nếu có kẻ muốn làm cho hội chợ phá sản, thì mình nghĩ vòng quay đã bị thiệt hại lớn hơn nhiều. Nhanh lên! Ta hãy đến rờ moọc của Ronny!

Bốn bạn lao đến. Rất tiếc, đám đông càng lúc càng dày đặc hơn cản bước tiến của nhóm bạn. Cuối cùng, bốn bạn đến được quầy bắn súng, đi vòng ra sau và đến gần kho rờ moọc. Bốn bạn thấy ngay những món đồ nằm rải rác trên bãi: búp bê, đồ chơi và những thứ khác không có giá trị.

– Rờ moọc bị bẻ khóa! Ronny thốt lên.

– Nhìn kìa! Bob la lên.

Một hình bóng đang động đậy phía sau rờ moọc…

Hình bóng của một người đàn ông đang chạy trốn trong bóng tối. Hắn băng qua thật nhanh khoảng trống trải dài giữa một hội chợ, rồi chui vào khe hở trong hàng rào, biến mất vào khu công viên giải trí cũ.

– Chạy theo! Hannibal không chần chừ ra lệnh.

Bình luận