Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Lời Chúc Phúc Của Odin

Quyển 3 – Chương 10: Bia Chư thần

Tác giả: Thiên Lại Chỉ Diên
Chọn tập

Một buổi tối mùa đông, cảng biển Modin.

Dưới sự chỉ huy của Pháp vương Balder, đại thần Quân vụ mới nhậm chức – thần Chiến tranh Tyr – thống lĩnh năm vạn đại quân ồ ạt tấn công tộc Aesir đã chiếm đóng ở nơi đây một thời gian dài.

Chỉ chưa đầy hai tiếng đồng hồ sau khi tiền tuyến báo tin về Asgard, tộc Vanir đã lấy lại được cảng biển Modin, hơn nữa còn diệt sạch quân đội Aesir đóng tại đó, không chừa một ai. Trận diễn tập quân sự của mười hai vạn đại quân dưới sự thống lĩnh của Loki được tiến hành tại cảng biển, tất cả các tờ báo của những chủng tộc lớn đều lập tức đăng tải tin tức về chiến dịch lớn nhất trong nội bộ Thần tộc.

Cùng lúc ấy, bộ tộc Aesir cũng bắt đầu lâm vào khủng hoảng. Bởi vì mục tiêu tiếp theo của Loki chính là khe núi lớn Tege nằm ở tầng dưới của bộ tộc. Trận chiến lần này rất khó dự đoán người thắng kẻ thua.

Dân số của Thần tộc Aesir không đến một phần tư của tộc Vanir, không chỉ thế, còn bởi vì đặc tính của bộ tộc nên Aesir không được các chủng tộc khác yêu mến. Tộc Vanir có được một lượng lớn dân di cư là người Khổng lồ và Tinh linh, và còn nhận được sự trợ giúp của hai bộ tộc này. Kể từ lúc hai bộ tộc bắt đầu giao chiến tới giờ, số lượng cũng như tốc độ mở rộng quân đội của tộc Aesir chưa được bằng một phần ba tộc Vanir.

Dù là vậy, nhưng chúng ta vẫn có một số ưu thế nhất định. Thứ nhất, vị trí địa lý cùng với khí hậu vẫn luôn là một lớp tường thành che chở cho tộc Aesir. Thứ hai, sự tín nhiệm của dân chúng đối với Odin đã đem đến cho quân đội nguồn sĩ khí bất tận.

Trái ngược với sự thống nhất của tộc Aesir, những mâu thuẫn không ngừng phát sinh trong nội bộ tộc Vanir khiến cho thời điểm chiến tranh bùng nổ cứ bị trì hoãn năm lần bảy lượt. Tuy Pháp vương của tộc Vanir là Balder, nhưng quyền lực thực sự phần lớn lại nằm trong tay Loki.

Tuy vậy, Loki là người lãnh đạo cao nhất của phe chủ chiến, nếu một ngày không may xảy ra sai lầm gì, hắn sẽ phải gánh vác toàn bộ trách nhiệm. Trận chiến ở cảng biển Reethi thất bại, đám người chống đối hắn liền đồng loạt nổi dậy, nhân cơ hội hắn không phòng bị liền châm ngòi thổi gió khắp nơi, khiến chính quyền của hắn bị tất cả các vị thần ngờ vực. Huống hồ, khi Odin bỏ ra một số tiền khổng lồ để xây dựng lại những công trình kiến trúc và trang thiết bị đã bị phá hủy tại cảng biển Reethi trong trận chiến, cũng phái thêm quân đội canh giữ hai mươi tư tiếng đồng hồ, thì Loki lại mở rộng quân đội trên quy mô lớn trong khi vừa mới tiêu phí vô số tiền tài của bộ tộc để chuẩn bị chiến tranh. Điều này đã khiến Balder cùng những kẻ phản đối Loki có cơ hội gây náo động, cũng thành công trong việc làm lung lay uy tín của Loki trong lòng dân chúng.

Thế nhưng, Thần tộc Vanir cũng đã hoàn toàn mất kiên nhẫn trước những đợt tập kích của Thần tộc Aesir, nên tâm trạng của con dân lúc này cũng vô cùng phức tạp. Nói một cách đơn giản, trận chiến ở khe núi lớn Tege lần này nếu Loki công phá được quân đội Aesir, vậy thì hắn sẽ trở thành anh hùng của cả dân tộc. Còn nếu như quân đội Vanir thất bại, hẳn sẽ có một đống phiền phức lớn đang chờ hắn.

Trong nội bộ tộc Vanir, tiếng hô hào phản đối Loki và Ena càng lúc càng lớn, sự việc đã nghiêm trọng tới mức kể cả bây giờ Ena có ruồng bỏ bộ tộc Aesir mà trở về thì tộc Vanir cũng sẽ không tha thứ. Nguyên nhân chủ yếu là do dân chúng nghĩ Loki bại trận đều vì hắn đã hành động theo cảm tính. Thế nên, mai này nếu có giao tranh với quân đội của tộc Vanir, thì dù thắng hay thua, ta vẫn cứ rơi vào cảnh nguy hiểm như thường.

Cung điện Valhalla, hội nghị khẩn cấp trước trận chiến.

Các vị thần vừa kính cẩn nghiêm mình chờ Odin tới, vừa thấp giọng bàn luận về tình hình chiến sự.

Rất nhiều người đã nghe được tin tộc Vanir phản đối Ena, đề nghị dùng ta làm mồi nhử của Heimdall lại bị Jarnsaxa và Yule kiên quyết bác bỏ. Hoder và Thor còn đang cắm cúi nghiên cứu xem nên để ta giữ thành hay lo việc trợ giúp hậu phương.

Năm phút sau, Odin xuất hiện phía trước bệ vua.

“Mục tiêu của Loki là Asgard”, chàng nói, lời ít ý nhiều, khiến cho chúng thần đứng nghe thế đều ngây ngẩn cả người. Trong lúc cả đại điện mênh mông vẫn chìm trong yên lặng, chàng lại tiếp lời: “Mọi người đều biết, trong cánh rừng già Quemustone có oán hận của Tinh linh Bóng tối cùng với hang ổ của cốt phượng, gián điệp ẩn mình trong tộc Vanir báo về, họ đã phát hiện trong quân đội của Loki có một lượng lớn đạn ma pháp thuộc tính ánh sáng, cùng với cung săn bắn. Nói cách khác, ý tứ hắn muốn truyền đạt tới chúng ta là: Đội quân hai mươi vạn người của họ sẽ công phá khe núi lớn Tege, sau đó tiếp tục tấn công lên phía trên, đánh hạ năm tòa thành lớn – kinh đô của năm chức nghiệp lớn – vây quanh cánh rừng già Quemustone”.

Không ít người im lặng gật đầu.

“Trên thực tế, Loki cũng không phải là kẻ kiên nhẫn đến thế”, Odin chỉ về phía nền cung điện, “Hắn sẽ trực tiếp tấn công nơi này”.

“Nhưng, làm sao bệ hạ biết được chuyện này?”, Hoder không nhịn được hỏi.

“Hai mươi vạn không phải là con số nhỏ, mà đối với bọn họ, việc hạ được vài thành phố như thế cũng không có ý nghĩa gì đáng nói. Đầu tiên, trong thời tiết này, quân chiếm đóng của tộc Vanir chịu lạnh kém, sức chiến đấu giảm đi phân nửa, thêm nữa, thành Hande lại cách năm tòa đô thành của các chức nghiệp lớn không xa, bốn phần mười quân đội của chúng ta đều đóng ở đó, bọn họ hoàn toàn không có khả năng ở lại đó quá lâu.”

“Vậy làm sao bọn chúng đánh tới được đây?”, ta ngẫm nghĩ một hồi, “Chẳng lẽ dựa vào ma pháp trận vận chuyển…?”.

“Đúng. Khoảng mười tám vạn trong số đó chỉ là đạn khói nghi binh, bọn chúng sẽ dừng lại ở tầng ngoài cùng và khe núi lớn Tege. Còn Loki sẽ tới một chỗ bí mật nào đó ở Asgard trước, sau đó tiến hành ma pháp trận triệu hồi quy mô lớn, mỗi lần có thể vận chuyển được năm trăm người. Nếu như bọn chúng định sử dụng thuyền ma bỏ túi của Freyr, vậy thì cả quá trình sẽ không kéo dài quá một tiếng. Trong một tiếng này, chúng ta nhất định phải tìm được chỗ bọn chúng ẩn náu, nếu không, bọn chúng đi đến đâu, nơi đó chắc chắn sẽ không còn người sống sót.

“Vậy nên, chúng ta không đi đâu cả. Phái ra hai trăm quân tình nguyện đánh trống trận tại khe núi lớn Tege, khiến Loki nghĩ rằng chúng ta đã mắc lừa, buông lỏng phòng bị mà đánh tới Asgard.”

“Hắn nhất định sẽ triệu hoán những binh lính ưu tú nhất của tộc Vanir. Chỉ cần bắt giam hoặc tiêu diệt toàn bộ đội quân này, tộc Vanir nhất định sẽ chịu tổn thất cực lớn.”

“Loki sẽ tập trung binh lực tại khe núi lớn Tege, đồng thời ra tay giết người, khiến chúng ta lâm vào tình thế hoang mang. Hắn chắc hẳn sẽ phái khoảng một vạn người tới cảng ngoài. Thor, chuyện này giao cho ngươi.”

“Tuân lệnh”, Thor đáp lời.

“Cố gắng giảm thiểu thương vong hết mức có thể.”

“Vâng.”

“Hoder, ngươi đi chấn chỉnh quân đoàn số hai, tập trung tất cả dực long và cốt phượng lại.”

“Vâng.”

“Tất cả những người còn lại đều ra ngoài tập hợp, nghe theo sự chỉ huy của Freyja”, Odin ước lượng thời gian, “Chúng ta còn khoảng ba tiếng đồng hồ để chuẩn bị, bắt đầu đi”.

Tất cả các vị thần đều bắt đầu đi làm việc của mình, ta đang định theo Freyja ra ngoài, đã nghe thấy tiếng của Odin vọng lên từ phía sau: “Frigg, em quay lại đây”.

Ta nghi hoặc quay đầu.

“Em đừng đi đâu cả.”

“Cái gì?” Phản ứng đầu tiên của ta là ngơ ngác, nhưng ngay sau đó liền kiên quyết lắc đầu, “… Không, ta muốn tham chiến. Ta cũng là chủ thần”.

“Nhưng sức khỏe của em chưa khôi phục hoàn toàn, huống hồ em không sợ để Fasier ở lại cung điện Sương Mù một mình sẽ khiến nó gặp nguy hiểm sao?”

“Sức khỏe của ta đã tốt lắm rồi, hơn nữa, Fasier là con trai của Loki, Loki sẽ không làm tổn thương đến nó đâu.”

Odin rơi vào trầm mặc, dường như chàng đang suy nghĩ điều gì đó.

Đang định đuổi theo Freyja, ta lại đột nhiên nghĩ ra một chuyện: Khe núi lớn Tege nằm ở tầng thứ tư của tộc Aesir, muốn tới được đó, bọn chúng nhất định sẽ phải vượt qua trang viên và khu săn bắn Adanson.

“Khoan đã, gần khe núi lớn Tege có rất nhiều thị trấn và thôn xóm. Trang viên Adanson cũng ngay tại đó, ngài đã di tản những người dân ở đó chưa?”

“Chưa”, Odin đáp.

“Hiện giờ còn kịp không?”

“Không thể di tản những người đó được.”

Ta lập tức hiểu ra, nếu như di tản những người ấy, quân đội Vanir tất nhiên sẽ biết chúng ta đã đoán được kế hoạch của bọn chúng, rất có khả năng sẽ thay đổi kế hoạch, tấn công thẳng vào tầng thứ ba, lúc đó tổn thất sẽ càng lớn hơn.

“Không bằng để ta đi dẫn dụ bọn họ”, ta nói.

“Không được”, Odin nhíu mày, “Frigg, chỗ đó có gần hai mươi vạn người. Em định đi chịu chết sao?”.

“Nhưng… cứ như vậy sẽ có rất nhiều người vô tội phải hy sinh.”

“Làm gì có cuộc chiến nào không có hy sinh, tất cả những gì chúng ta có thể làm chỉ là giảm thiểu nó mà thôi.”

Ta không nói thêm được lời nào nữa. Odin thở dài một tiếng: “Được rồi, em muốn tham chiến cũng được, nhưng chỉ có thể chi viện cho hậu phương, không được chạy lên tiền tuyến, bằng không, lần sau em đừng mơ có cơ hội được ra trận”.

“Vậy ta cứ ở lại cung điện Sương Mù chăm sóc Fasier còn hơn.”

Ta rầu rĩ bước đi. Nói thật, bộ phận phòng thủ của tộc Aesir chẳng bao giờ non yếu, xét về độ hùng mạnh thì có thể xưng “bá” trên khắp chín thế giới này, vậy nên, kết quả khi chạy đi chi viện hậu phương chỉ có một: Không có việc gì làm, lo lắng cũng chỉ có thể trơ mắt ra nhìn mà thôi.

Thế nhưng, bộ tộc Aesir lớn như vậy, chắc chắn không chỉ có duy nhất một phương pháp ấy dùng để đối phó với sự xâm nhập của kẻ thù.

Nửa tiếng đồng hồ sau, bên ngoài cung điện Valhalla.

Khoảng sân thượng rộng lớn nơi cốt phượng, cốt long đậu lại nghỉ ngơi đã sớm trống trải, từng đàn hài cốt lục tục thức giấc, nhỏm dậy giữa khoảng sân mênh mông. Hàng trăm nghìn đôi mắt màu lục lóe lên thứ ánh sáng âm u giữa bóng đêm. Giữa bầu trời mây đen dầy đặc, một con cốt phượng đuôi dài đang lao tới như một vì sao băng, cuối cùng đáp xuống trước mặt đoàn quân hùng hậu: “Bệ hạ, đại quân hai mươi vạn người của Vanir đã tiến vào dãy Sazealand, đang bắt đầu tiến quân về phía khe núi lớn Tege”.

Odin mặc bộ quân trang màu đen được may cắt đặc biệt, trầm ngâm nói: “Quân của Thor đã chuẩn bị xong chưa?”.

“Đã vào vị trí rồi ạ.”

“Thời tiết thế nào?”

Modi nói: “Sau khoảng hai tiếng đồng hồ nữa, thời tiết sẽ thay đổi, khi gió Đông Nam nổi lên, rất có thể sẽ gây ra bão cát lớn trong khe núi Tege”.

“Cho ta thời gian cụ thể hơn.”

“Chuyện này…”, Modi có chút bối rối, đưa mắt nhìn xung quanh: “Chuyện này rất khó dự đoán”.

Đôi mày của Odin hơi nhíu lại, chàng không nói thêm gì nữa. Nói cho cùng Modi cũng không phải Bragi, không thể thốt ra lời tiên đoán chuẩn xác như Bragi được. Tuy nói là vậy, nhưng trong một khoảng thời gian cực ngắn, Odin vẫn đưa ra quyết định, sắp xếp cho bước đi tiếp theo. Trong suốt quá trình điều binh khiển tướng đó, ngoài việc đứng ở hậu phương cho đủ số người, ta hoàn toàn không giúp được việc gì.

Mắt thấy từ giờ đến khi chính thức giao chiến vẫn còn một khoảng thời gian, cuối cùng ta vẫn đến trang viên Adanson một chuyến. Tuy thời gian có chút eo hẹp, nhưng nếu chỉ là mình ta đi thì vẫn có thể xoay xở được.

Điều khiển cốt long hạ cánh xuống giữa trang viên mênh mông ngút mắt, ta bước về phía những tòa kiến trúc san sát vào nhau. Bên trong vẫn vẹn nguyên khung cảnh hòa bình như thuở trước, tựa như bầu không khí căng thẳng khi mưa gió sắp ập tới ngoài kia chỉ là một ảo ảnh trong mơ. Nhìn chốn thiên đường bình yên này, trái tim ta lại bị lấp đầy bởi những nỗi bất an và chẳng cam lòng, càng lúc càng nhiều hơn… Chẳng lẽ thật sự không có cách nào cứu được những con người ở nơi đây sao?

Ở khe núi lớn tít phía đằng xa, cát vàng tung lên bốn phía, tình hình thời tiết này tới sớm hơn lời tiên đoán của Modi một chút. Ta đột nhiên nhớ tới những lời Thor từng nói, hắn bảo ta tới chỗ này, nhất định sẽ tìm được câu trả lời mà ta muốn biết.

Thế nhưng một nơi hoang vu như vậy, còn có thể ẩn chứa thứ gì đặc biệt? Ngoài một thế giới thơm ngát hương đồng gió nội hoàn toàn khác biệt với bên ngoài, những bông hoa mang sắc trắng bạc, sắc vàng kim rực rỡ bên dưới bầu trời rộng có chút âm u, những nông trại của Thần tộc được xây dựng ngay ngắn, những cánh đồng trải dài đến ngút tầm mắt…

Ta vừa đi về phía trước vừa suy nghĩ mông lung, lại bước ngang qua bia Chư thần.

Bia Chư thần là một tấm bia đá đã có từ rất lâu về trước, ngưng tụ thần lực của Thần tộc, mỗi thành phố, mỗi thôn trấn đều có một tấm, nó giống như những lời chúc phúc chở che mà Odin lưu lại ở những địa phương bên ngoài bộ tộc, mang trong mình tác dụng bảo vệ mảnh đất ấy. Đồng thời, nó còn là bản chữ thu nhỏ của các pho tượng chư thần nơi Thần giới.

Thông qua bia Chư thần, chúng ta có thể thấy được tuổi thọ cũng như trạng thái thức tỉnh của các vị thần. Mọi cái tên đều có màu bạc hoặc màu vàng, màu bạc là Aesir, màu vàng là Vanir, màu sắc càng đậm chứng tỏ tuổi của vị thần đó càng lớn, còn nếu vị thần đó đã chết thì tên sẽ biến thành màu xám, những Thần tộc đã chết trong buổi Hoàng hôn của các vị thần nếu chưa sống lại hoặc thức tỉnh, tên sẽ biến thành màu đỏ thẫm. Chỉ cần đưa tay chạm vào tên của một vị thần, chúng ta có thể thấy được năm mà người đó sinh ra cũng như thời điểm giã từ trần thế.

Thời gian trước, ta cũng mới nhìn thấy tấm bia Chư thần này ở thành Hande, lúc đó ta còn cố ý tìm bằng được tên của cha mẹ trong kiếp trước, nhưng tên của hai người vẫn nguyên một màu đỏ thẫm. Ta không tin đôi vợ chồng Thần tộc mạnh mẽ đến chừng ấy lại sẽ vĩnh viễn biến mất khỏi cõi đời này, ta vẫn giữ trong lòng một niềm tin sắt đá, rằng hai người họ chỉ chưa thức tỉnh mà thôi. Đương nhiên, ta cũng xem qua tất cả tên của những Thần tộc mà mình quen biết. Ví như Odin, kiếp này, chàng sinh ra vào năm 2745 Công lịch Thần tộc; Loki ra đời năm 1242 Tân lịch tộc Khổng lồ; Sif thì lớn hơn ta một tuổi, sinh vào năm 2968; Yule sinh năm 2945; cô nàng Jarnsaxa quỷ sứ kia nhỏ hơn ta đúng mười tuổi. Đương nhiên, trong những người ta quen thì Magny là cao tuổi nhất, sinh năm 2540, không phải chủ thần, không có thứ gọi là thức tỉnh, cũng chẳng biết tại sao ông ấy lại có thể sống tới tận bây giờ.

Ta lại đưa mắt về khối bia đá, nhìn dòng chữ Odin – Chúa tể của các vị thần ở trên cùng, màu sắc đã hơi thẫm, lại nhìn xuống dòng chữ Thần Tình yêu Frigg lấp lánh ánh bạc phía bên dưới, trái tim ta như bị kẻ nào ác độc khoét sâu một lỗ, trống trơn, lại thêm vài phần lạnh giá.

Chẳng biết vài trăm năm qua, ta rốt cuộc đã bỏ lỡ những thứ gì.

Ngay cả dòng chữ Hỏa thần Loki cũng mang màu vàng chói lọi, nhìn vào hoàn toàn không có cảm giác xa xôi.

Ta vô thức kiễng chân lên, vuốt ve tên của Odin một chút. Những con chữ ma pháp màu bạc tựa như những vòng khói, lần lượt lao ra, lơ lửng phía trên tấm bia. Ta thở dài một tiếng, buông tay xuống.

Ta đang định rời đi, lại đột nhiên cảm thấy có gì đó không đúng. Những ghi chép về Odin ta đã xem cả nghìn vạn lần, dù chỉ thay đổi một chi tiết nhỏ thôi ta cũng phát hiện được, chứ đừng nói là đột nhiên nó lại dài ra như thế.

Ta cố kìm nén tâm trạng đang căng thẳng của mình, lại vươn tay đặt lên dòng chữ ghi tên của Odin lần nữa.

Những con chữ lơ lửng lần lượt xuất hiện: Ngày 22 tháng 4 năm 324 Cựu lịch Thần tộc, kỷ nguyên Sáng Thế… Ngày 2 tháng 1 năm 3018 Công lịch Thần tộc, kỷ nguyên Trùng Sinh.

Trong giây phút ấy, toàn bộ năng lực tư duy của ta đều tan biến. Ta vội vàng đưa tay đặt lên tên của mình, những dòng chữ lơ lửng lại xuất hiện: Ngày 7 tháng 1 năm 2969 Công lịch Thần tộc, kỷ nguyên Trùng Sinh…

Lại vươn tay đặt lên tên của Loki: Ngày 21 tháng 8 năm 1242 Tân lịch tộc Khổng lồ, kỷ nguyên Trùng Sinh…

Rồi lại đặt tay lên tên của Odin: Ngày 22 tháng 4 năm 324 Cựu lịch Thần tộc, kỷ nguyên Sáng Thế… Ngày 2 tháng 1 năm 3018 Công lịch Thần tộc, kỷ nguyên Trùng Sinh.

Chắc chắn tấm bia đá này có vấn đề ở chỗ nào rồi. Kỷ nguyên Sáng Thế, đó là thời đại của cả vạn năm về trước, ngày đó, chín thế giới còn chưa thành hình, tổ tiên của Thần tộc và người Khổng lồ vẫn đang tranh chấp vì những mâu thuẫn nguyên sơ nhất… Theo lý mà nói, đó phải là năm sinh của Odin trong kiếp trước.

Sau kỷ nguyên Sáng Thế, phải trải qua hai kỷ nguyên nữa thì Thần giới ngày ấy mới thành hình, đến lúc đó, kiếp trước của ta mới ra đời. Hai kỷ nguyên nữa trôi qua mới tới buổi Hoàng hôn của các vị thần, cuối cùng mới đến kỷ nguyên Trùng Sinh hiện giờ.

Nếu tính toán theo những gì viết trên tấm bia đá này, Odin không chỉ không chết trong buổi Hoàng hôn của các vị thần, sống hơn một vạn năm… mà còn lìa đời vào hai năm trước.

Trừ tấm bia đá ở chỗ này ra, những tấm bia ở những nơi khác đều ghi năm sinh của chàng là năm 2745 của kỷ nguyên Trùng Sinh. Chẳng lẽ tất cả số liệu ở những nơi khác đều là giả sao? Lẽ nào tất cả những chữ viết ấy đều bị Odin sửa chữa, mà tấm bia đá ở nơi này vừa hay lại bị chàng bỏ sót?

… Chờ một chút, ngày 2 tháng 1 năm 3018, chẳng phải đó chính là ngày ta thức tỉnh sao?

Chẳng nhẽ, việc Thor muốn nói cho ta biết, chính là Odin không chết trong buổi Hoàng hôn của các vị thần?

Hơn nữa, ta cũng từng nghe người ta kể lại, trước khi thức tỉnh, chàng vẫn giữ nguyên dáng vẻ của một người đàn ông đương độ trung niên. Với tuổi thọ gần như vô hạn, vậy mà Odin lại biến thành bộ dạng trung niên, vậy thì chỉ có thể là vì đã sống quá lâu, hơn nữa chàng đã mất đi một lượng thần lực nhất định… Sau khi thức tỉnh, sức mạnh đã trở về, nên chàng lại biến thành bộ dạng trẻ trung, như vậy có thể giải thích được hoàn toàn.

Bởi vì Odin không chết trong buổi Hoàng hôn của các vị thần, nên năm chết đi được ghi trên tấm bia đá này, kỳ thật phải là năm mà chàng thức tỉnh, đúng không?

Nghĩ như vậy một hồi, cũng thấy giả thuyết này có lý.

Thế nhưng, ta vẫn không tài nào hiểu được, chuyện này thì có quan hệ gì với thái độ mập mờ khó hiểu mấy ngày gần đây của chàng.

Những tiếng kêu thảm thiết vọng lại từ phía trang viên đã làm gián đoạn dòng suy nghĩ của ta.

Giương mắt nhìn, chỉ thấy vài Thần tộc Aesir đang chạy tới từ phía bụi hoa, vừa dịch chuyển tức thời một cách cực kỳ chậm chạp, vừa lớn tiếng kêu cứu. Nhưng so với tốc độ của những bóng người trắng như tuyết sau lưng, đang lao xuống từ trời cao như những vì sao băng chói mắt, tốc độ của bọn họ quả thật gần như là ngồi chờ chết.

Là Thần tộc Vanir!

Trong lúc Thần tộc Aesir còn đang trốn chạy, những sợi dây mây ma pháp đã lao lên từ mặt đất, trói chặt lấy hai chân của một gã Thần tộc Aesir. Bởi vì tốc độ quá nhanh, gã Thần tộc Aesir hoàn toàn không kịp dừng chân, bổ nhào vào bụi hoa.

Kim dực long lượn vòng mà tới, đôi cánh khổng lồ che khuất mặt trời, phủ lấp trời xanh. Từ giữa không trung, một chiếc rìu xoay tròn, lao xuống, cắm thẳng vào sau gáy gã Thần tộc Aesir kia trước khi hắn có thể gượng người đứng dậy.

Máu tươi tung tóe, vương lên cánh hoa màu vàng kim rực rỡ.

Lại có thêm một nhóm Thần tộc Vanir kéo đến, chen chúc trên cao, giống như đàn thú đang tranh giành cắn xé miếng mồi, sau khi nhìn thấy con mồi đã bị kẻ khác giết chết liền hậm hực bỏ đi.

Đúng lúc này, từ giữa bụi hoa truyền tới tiếng nức nở của một đứa trẻ.

Cả ta và nhóm Thần tộc Vanir kia đều rất thính tai, lập tức quay đầu nhìn.

Không trốn được nữa, một người mẹ đang lặng câm rơi lệ, gương mặt đỏ bừng, bịt chặt miệng đứa bé đang khóc lớn. Thần tộc Vanir giết người đầu tiên vừa mới giơ tay ra định ngăn những kẻ phía sau lại, nhưng đám sĩ binh Vanir hăng máu kia đã lập tức xông lên, không thèm để ý đến đúng sai phải trái.

Ta lập tức ném lọ dung dịch người Khổng lồ canh giữ ra. Một khối bán cầu trong suốt cực lớn lập tức xuất hiện, bao bọc lấy hai mẹ con người nọ, chắn lại hơn trăm mũi vũ khí sắc nhọn bị tộc Vanir phóng tới.

Xem ra không thể không thu hút sự chú ý của kẻ địch được rồi. Ta nhanh chóng liếc mắt nhìn con cốt long đang đứng cách đó không xa, một đám kim dực long đã bắt đầu áp sát xung quanh khoảng đất nó dừng chân.

Tình hình không ổn, thời gian tấn công quá sớm… chẳng lẽ kế hoạch có thay đổi?

Sau khi cứu được hai mẹ con kia, ta phải lập tức quay lại Asgard nhanh nhất có thể.

Đang định ném bức tường bảo hộ thứ hai, sau đó lao ra dẫn dụ kẻ thù về hướng khác, ánh mắt ta lại vô tình chạm phải tên của Odin.

Mùi máu tươi cùng hương hoa thơm nức hòa trong không khí, chỉ trong vài giây ngắn ngủi chúng lại trở nên gai mũi mà lạnh lẽo đến ghê người.

Trong giây phút ấy, trái tim ta cũng ngừng nhịp đập, như bị nhấn chìm vào trong đại dương sâu không thấy đáy.

Phía trên cùng của bia Chư thần, dòng chữ Odin – Chúa tể của các vị thần đã biến thành một màu xám tro ảm đạm.

Cũng trong khoảnh khắc này, một chiếc ống nghiệm lao tới từ phía quân đội Vanir, rơi xuống bên cạnh hai mẹ con nọ, nổ tung trong im lặng. Khi màn sương đỏ tươi như máu ấy dâng lên, ta biết, giờ có làm gì cũng không kịp nữa rồi.

Chọn tập
Bình luận