Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Đê Mê Đào Mộng

Chương 24

Tác giả: Hồ Đại Dư

Những giấc mơ tuy kỳ quái, lạ lùng, quá táo bạo với thiếu nữ chưa tới tuổi 12, đôi khi làm em phải khiếp sợ khi tỉnh dậy – Thế nhưng, đáy quần lót của em, hai bên bẹn của em đã ướt nhẹt như nước hồ. Và, Uyển nhớ, rất rõ ràng: em có khoái lạc trong giấc mơ.

Cho nên giấc chiêm bao tuy có lạ lùng, tàn bạo… mà Uyển không sao quên nổi – Nó đeo đẳng tâm hồn em vào lớp học, vào giờ chơi, vào bữa cơm trưa, chìêu. Thậm chí có ìân, trong giờ học nhạc, Uyển đã gần như sống lại với giấc mơ, khi đôi mắt thơ ngây của em nhìn trân trối Thầy Báu. Rồi em cảm thấy tiếc tiếc một cái gì đó không tên, nhưng quý báu, thân thương, không xa lìa nổi? Để được đối thoại với thầy Báu, em bạo dạng đưa tay lên xin phép thầy. Rồi đứng lên, xong im lặng một lúc thật lâu, và bẻng lẻng ngồi xuống, vội vã xin lỗi:

– Thưa thầy bỏ lỗi cho em. Em định hỏi dấu thăng trong khung nhạc cho ta biết bản đó có phải thuộc cung trưởng không? Nhưng sau đó em chợt hiểu, nên lại thôi!

Rồi giờ chơi, Uyển vờ gọi thằng bé bán cà rem lại mua một cây – Uyển trả tờ giấy lớn, để thằng bé phải lúng túng lục túi cho đủ tìên thối. Giây phút đó, Uyển không rời mắt cậu bé – và – để sống lại cảnh nó đụ, bú, Uyển tàn bạo đêm qua.

Thôi thì cứ cho rằng Thầy Báu và thằng bé bán cà rem là hai nhân vật, ngày nào Uyển cũng gặp nên nó đã leng vào tìêm thức em. Còn đến như ông Hiệu trưởng, nổi danh là “cọp rằn” của học sinh. Thấy ông là học trò vãi đái trong quần! Tại sao Uyển cũng mơ thấy ông rủ lại nhà, chở vào rừng đi chơi, rồi đè bú lồn em gần cả tiếng???

Giấc mơ đó đã làm em ra mất hai ìân – Nước lồn của Uyển đã thấm luôn xuống tấm ra giường, hoen ố hết một khoảnh? Sợ quá, em đã vội mang vào phòng tắm guộc sạch, sợ hoặc chị Khang, hoặc chị Ba, khi thay giường, sẽ tìm biết! Mãi sau này, Uyển mới hiểu: tại thầy Hiệu trưởng quá đẹp trai, và có hàm râu con kiến!!!

Uyển có thử hỏi dò la các bạn cùng tuổi xem có ai chịu sự thay đổi khắc nghiệt của tuổi dậy thì như em. Có đứa bảo có – Có đứa không – Rồi Uyển tự kết tội: mình là đứa trẻ biết tình dục quá sớm? là đứa trẻ bất bình thường, để tự an ủi, mỗi khi bị tình dục vật em không nương tay.

Cứ đến chìêu thứ Sáu là Uyển rộ lên một nìêm vui: Buổi tối không phải học bài – Sáng thứ Bảy được quyền dậy muộn, để đêm đó, em lén đọc tiểu thuyết ái tình loại của Hồ Lệ Hằng, của Lê Thị Bách, trong đó các tác giả đã dùng ngòi bút phô diễn cách thô bạo những trận tình dục – Họ gợi sự tò mò nơi tuổi trẻ để tự làm cho mình trở nên nổi tiếng, và để tác phẩm được bán chạy – hốt của – Các tác giả đó tự khoát áo thầy tu, mà đi thuyết giảng toàn chuyện dâm đãng. Thế mới chết. Không như loại sách người lớn, có in rõ ràng chữ “Cấm trẻ em dưới 18” – Nghĩa là họ “treo đầu heo mà bán thịt chó”? Họ làm bao nhiêu triệu trẻ em hư đốn kiểu Uyển đang có – Uyển biết thủ dâm, cũng nhờ đọc tác phẩm “Hai chị em Cúc” do Lê Thị Bách viết như sau trong Chương 3:

“Lúc đó Trời đang mưa dầm của tháng Ba. Con Tâm đang vặn đèn ngồi học bài, thì bỗng nghe giường của chị Cúc kêu cút kít. Tiếng động đó phát ra đều đều như tiếng kêu của chiếc đồng hồ treo tường – Bé Tâm không dám quay mặt lại nhìn, Nó chỉnh chiếc gương soi bé bằng bàn tay đặt trên bàn, rồi nhìn ngược chỗ gương của Cúc. Cúc đang nằm sấp trên một chiếc gối, mà quần thì tuột xuống khỏi mông đít. Mặt Cúc úp nghiêng xuống nệm giường. Nhưng toàn thân em thì đang dộng êm êm xuống gối.

Thoạt đầu, con Tâm hoàn toàn không có một ý thức gì về hành động của bà chị 14 tuổi (lớn hơn Tâm 2 tuổi). Và gần như cứ vài đêm, Cúc lại làm giống hệt như thế. Nhưng sau hơn một tháng, vào giấc ngủ trưa, Tâm đang ngon ngủ, thì lại nghe cái giường phát ra tiếng động giống hệt, và nệm giường thì rung chuyển. Tâm vờ cố kéo hơi thở như ngáy, trong khi đôi mắt em mớ he hé nhìn. Lần này Cúc nằm ngửa, nhưng quần đã thoát ra nửa phần người phía dưới. Tay Cúc đang cầm cái “bú tý” của trẻ en (chắc là của em bé Khoa 18 tháng trong nhà). Chiếc bú tý đã nằm bên trong hạ bộ của Cúc – Chỉ còn phần ngoài, đang được ngón tay Cúc, xỏ vào cái khoen nhựa, điều khiển.

Chiếc giường đã “kêu cút kít” suốt giấc trưa hôm đó, Gần hai giờ 15 phút, bé Tâm thấy chị Cúc mặt nhăn nhó, đỏ hồng, ểnh mông lên, như sung sướng lắm, một khoảnh khắc, rồi thôi. Cúc lại lấy cái bú tý khỏi hạ bộ, mặc quần vào… ôm gối nằm ngủ ngon, in trí là Tâm không hề hay biết”

Đoạn văn trên, Lê Thị Bách chỉ diễn tả có một trang giấy, nhưng nó đã làm những người trẻ tử sinh viên đại học, đến các cô Gia Long, Trưng Vương, Nguyễn Bá Tòng chấn động. Miệng đồn miệng – Sáng hôm sau, cuốn “Hai chị em Cúc” đã chẳng còn hiện diện tại các tiệm sách lớn nhỏ ở Sàigòn, kể luôn lục tỉnh.

Thế mà, không biết bằng cách nào, Uyển cũng có tranh sách đó (in bằng ronéo, loài truyền đơn) – Rồi cũng một buổi trưa, Uyển mở cặp, cũng lấy ra cái bú tý (em đã mua ngoài quán chạp phô). Em cũng cổi quần ra, bàn tay sờ lồn một tý cho nước ứa ra, và em nhét vào, nằm sấp, làm cho nệm giường rung chuyển hơn tiếng đồng hồ. Chỉ khác không nghe tiếng cút kít. Em đã đạt tuyệt đỉnh khoái lạc hai lần.

Trên mười một tuổi thì Uyển thấy cái bú tý ngắn, nhỏ, mềm quá? không thấm vào đâu. Sau khi nghe con bạn thân chỉ vẽ hãy dùng chuối, hoặc dưa leo, hoặc cà tím, Uyển đổi chiến thuật, và kết quả mỹ mãn gấp vạn lần!!!

Cho đến tối hôm nay, đang nằm xem phim sex Trung Quốc, Uyển được hai ngón tay Lộc thế chuối làm Uyển tê tái như chàng đang ôm đụ Uyển hồi chặp tối. Trên màn bạc, cô bé nằm ngửa trên lưng trâu cho cậu nhỏ bú lồn, rất nghề nghiệp và nghệ thuật. Người xem tức mình, sao ông Đạo diễn không cho hai đứa trẻ được làm nhau trên một cái giường? Chính đó là nghệ thuật của Đạo diễn đã thu hút sự chú ý của khán giả. Vì nó oái oăm, nó kỳ là, khác thường?

Óc khỉ mà bọc hột gà, chiên lên ăn thì quá thường – Nhưng cột con khỉ, dùng dao phay thật bén, xởn sọ, lấy thìa mút óc tươi ăn, xong uống một ngụm rượu đào – Cái đó ngon, lạ hơn nhìêu. Mắc mấy cũng có người ăn? Cho nên, có nhìêu anh nhà giàu, nửa đêm, mò xuống bếp, vào mùng “xin” con ở, trong khi vợ nhà đang nằm trần thuồng, chờ đợi trên giường!

Trên màn ảnh, thằng bé vẫn bú lồn – Con trâu vẫn di chuyển ăn cỏ. Nhưng khi trâu đến một ruộng bắp, thì nó tuôn sâu vào ruộng, mồm nó ngoạm, nhai những đọt bắp non – Chân nó dẫm phá gần góc tư rẫy bắp. Lão già chủ ruộng, tướng mập mạp phương phi, xuất hiện – Ông đến lôi thằng bé xuống, trói thúc ké, cột chặt con trâu ở gốc cây mù u – Trong khi cô bé tuột xuống, chưa mặc quần, quỳ lạy, xin phú ông tha tội:

– Trăm ngàn lạy ông tha cho chúng con. Vì ham chơi quá, không để ý, cho trâu phá dẫm bắp của ông…

Lão đến trước mặt cô bé, chống nạnh, hống hách:

– Tao sẽ mang chúng mày ra ngoài chợ – Tao không cho chúng mày mặc quần áo, để thiên hạ biết thứ con nít ranh mà đã biết trèo lưng trâu đụ đéo!

– Trời ơi, ông làm thế là bôi nhục cả gia đình của hai đứa – Lạy ông? Hay ông muốn con ở đợ suốt đời cho ông để chuộc tội cũng được. Xin đửng làm thế, tội nghiệp lắm ông!

Nghe con bé nói thế, lão địa chủ mửng thầm – Lão bảo:

– Muốn tao tha phải không. Muốn thì cổi luôn áo cho tao xem toàn bộ thân hình trần truồng của mi ra sao?

Cô bé ngượng lắm, liếc nhìn cậu nhỏ bị trói cạnh con trâu. Xong cô nhìn quanh xem có ai không, rồi tử tử cổi áo. Hai cái vú nhỏ xíu, chỉ cộm lên như hai nuốm cau. Thế mà lão phú ông le lưỡi liếm môi, thèm thuồng… Ông nhìn xuống lồn cô bé – Trắng hếu, không một sợi lông – Lão cười nói:

– Em bé… em năm nay bao nhiêu tuổi?

– Thưa ông… cháu được gần mười một tuổi, Cô bé trả lời.

– Gần thôi, chớ chưa được mười một? Hề, hề, hề – Nhỏ xíu vậy mà… hề, hề, đã biết cái vụ đó sớm quá vậy?

Lão nham nhớ đưa tay vuốt mặt cô bé một cái – Cô bé làm một cử chỉ khó chịu, rồi trả lời:

– Dạ tại vì nhà cháu nghèo quá, nên cháu mới biết chơi sớm!

Bình luận