Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Đê Mê Đào Mộng

Chương 25

Tác giả: Hồ Đại Dư

Lão cười phá ỉên một hồi, vang động một góc rừng:

– Cái gì? Nhà nghèo quá mà em phải biết chơi sớm? hề, hề, hề… Em… nói cái giống gì, qua nghe lùng bùng lỗ tai quá vậy? Nghèo với chơi sớm đâu ăn thua gì với nhau?

– Thưa ông, có chớ. V nhà nghèo, nên năm lên chín tuổi, con đã bị cha mẹ đem bán cho một phú ông giàu có, làm vợ nhỏ và kiêm luôn nghề giữ trâu.

– A, a, a! Tao hiểu – Giữ trâu thì ta hiểu – Nhưng chín tuổi, làm sao biết gì mà làm vợ bé?

Mặt cô bé buồn buồn, kể lại:

– Dạ ban đầu cháu khóc dữ lắm. Cháu không chịu nằm chung giường với người đàn ông đáng tuổi cha mình. Nhất là phải cổi truồng cho ông ta rờ rẫm, hôn hít. Nhưng sau mười mấy ngày, ông ta không hề có cử chỉ ép buộc sàm sỡ cháu phải làm chuyện tình dục. Ông cho cháu nhìêu vàng, cưng chìêu, thương yêu cháu. Rồi ông xin cháu cho phép ông bú… lồn. Ông cho cháu không những vàng, mà còn có những vòng ngọc, và hạt trai. Chính những thứ này làm cháu có thiện cảm với ông ta. Và… cháu đã ưng thuận. Đêm đó, cháu dang hai chân ra, nằm nhắm mắt.

Trời ơi! Lưỡi ông ta đã miệt mài hôn hai chân cháu cả tiếng đồng hồ – Lúc liếm lên vùng da non hai bắp vế, ông đã làm cháu phát ra những tiếng rên, và chỉ mong sao cho lưỡi ông liếm thẳng vào lồn càng nhanh càng tốt? Đợi mãi không thấy, cháu đã bạo dạng cầm đầu tóc ông ta, kéo mồm ông ta ngay miệng lồn. Vào đến rồi mà ông xem, lão cũng chưa chịu bú… Lão chỉ dùng mũi hôn, dùng miệng phà hơi nóng ở lồn cháu. Lồn cháu nóng như lửa đốt. Mà lão thì tà tà chậm chạp như không có gì xảy ra? Bực quá, và cũng thèm quá, cháu đã ểnh lồn ngay miệng lão ta, và kêu nhỏ: “bú em đi”!

Lão vẫn chưa chịu bú – Còn bé quá, cháu đâu biết đó là nghệ thuật của lão bắt cháu phải xin lão thêm ìân nữa – Thưa ông, cháu phải hai tay banh sẵn lồn ra, mời: ‘~Bú em di” – Lúc đó cái lưỡi quái ác của Lão mới bắt đầu liếm nhẹ hai bên háng, liếm mông đít, lỗ đít, và cuối cùng, là khe lồn. Trời ơi, lồn chín tuổi mà có lưỡi đàn ông liếm tới, cháu… cháu không biết phải diễn tả thế nào cho đúng với cái sướng lạ lùng lúc đó – Vừa sướng, vừa mắc cỡ, vửa thèm cảm giác lạ, cháu cắn chặt hàm răng không dám rên nứa. Nhưng khi lão ngậm vào hột le cháu mà nút, thì cháu la:

– Đồ khốn nạn địa chủ. Đồ chó đẻ địa chủ – Ông là đồ hèn hạ. Ông ỷ giàu mua em về để bú lồn… bú… hột… le, bú mông đít… Đồ địa chủ ui, chết em rồi ông ơi, ông… ông đang làm gì… đó… hả? Ông liếm miệng lồn… em hả? Ôl, khốn nạn, .. liếm sâu vô chút nữa được… không? Đồ… đồ… …sướng quá!

Lời thì của cô bé kể. Mà hình ảnh thì đạo diễn quay lại cảnh lão địa chủ đang bú em, hồi chín tuổi Lão địa chủ râu xồm xoàm hơi bạc, mà lại bú lồn cô bé trắng nỏn, không một sợi lông. Sự tương phản đó, làm người xem phải há hốc mồm, phải ngây dại, bị thu hút như nam châm hút sắt! Đầu lưỡi nhọn của lão quét tròn miệng lồn, rồi lại chạy lên nút nhẹ hột le. Xong lại xuống quét, bú miệng âm hộ – Chỉ mỗi cái đầu lưỡi đó không thôi, lão địa chủ đã làm cô be thành kẻ toa rập vào cuộc chơi hy hữu giữa căn phòng bày biện sang trọng, giàu có.

Vì hai đìu nhỏ xrư của cô bé đã biết tréo qua lưng lão địa chủ, và mông đít em ểnh lên liên tục cọng với tiếng rên thơ ngây của cô bé:

– Vậy là bú lồn đây hả ông? Sao cả hai tháng nay ông không chịu cho em? Sướng hết chịu nổi rồi? em trả lại cho ông hết ngọc ngà, vàng bạc, châu báu… Mấy thứ đó làm sao bì với cái sướng này hả, thưa ông?

Màn bạc chiếu đại ảnh cái lưỡi đang liếm rất chậm miệng lồn cô bé. Rồi xen kẽ vào hình ảnh mười ngón chân nhỏ cô bé riếu lại. Hai bàn tay quơ nắm chặt tấm ra giường. Nhất là khuôn mặt thơ ngây, bé con đang nhăn nhó chịu đựng cái khoái lạc điên cuồng đang chạy khắp châu thân! Làm sao chịu nổi với cái chiêu của Xích My lão địa chủ. Tóc muối tiêu lão bối một cục sau ót. Trần trùng trục như Targan. Cái quần lụa màu mỡ gà lão mặc đang chỏi lên một cục u ở hạ bộ.

Lão tử tử thọc cái lưỡi dài nhọn hoắc vào âm đạo con bé. Có cái gì hơi dã man, mọi rợ, cưỡng bức!!! nếu người ta không nghe cô bé hỏi một câu bất ngờ:

– Ông chỉ bú vầy thôi, hay còn làm gì thêm nữa không?

Lão già bình tĩnh lắc dầu cách tự tin. Mà thật – Lão chỉ đụ cô bé bằng lưỡi gần sáu tháng. Mục đích của lão: “Hấp tinh đại pháp”. Nghĩa là lão chỉ dùng mồm lưỡi để nuốt cho hết cái hương vị trinh tiết cô bé. Năm em 10 tuổi, trước khi đi ngủ, lão banh háng cô bé, nhét vào đó trái táo tàu màu xanh, to bằng quả olive? Sáng ra, lão dậy sớm, dùng ngón tay khều nhẹ quả táo khỏi lồn, cho vào mồm ăn ngon lành. Cô bé bắt đầu xanh xao. Mà da mặt lão dịa chủ thì hồng hào, phương phi. Ngược lại, đêm nào, cô bé cũng được gia nhân phục vụ một chén hồng yến để tẩm bổ.

Cho đến năm cô bé ll, thì lão địa chủ đã tặng cho em một cái rương đầy vải vóc, ngọc ngà quý giá, và bảo gia nhân võng cô bé về nguyên quán, sống với bố mẹ? Gia cảnh của bố mẹ em, dĩ nhiên, khá giả hơn ngày xưa. Nhưng, cô bé đã trở thành một “Thiếu nữ” cực kỳ thèm khát tình dục, đìêu mà lão địa chủ chẳng cho, chẳng tặng, mặc dù em đã khẩn thiết yêu cầu suốt hai năm liền chung sống!

Thế nên em đã tự tìm lạc thú bằng cách thủ dâm. Những buổi sáng nằm ngửa trên lưng trâu, úp nón lá che ánh sáng mặt trời – Hai tay em cho vào lưng quần, tự dùng ngón tay, mua lạc thú – Có lần em nhảy xuống rẫy dưa, chọn một quả to bằng dương vật lão địa chủ – Xong tìm một bóng râm cây đại thụ, nằm ngửa ra, chơi cả giờ…

Đó là lúc dưới này, cô bé Uyển vói tay lên đầu giường, dở nhẹ cái gối, lấy quả dưa tương tự banh lồn, nhét vào làm giống hệt cô bé chăn trâu trên màn ảnh.

Đang hú hí với cặp vú của Uyển, Lộc bỗng nghe cô bé rên:

– Lộc ơit Cho phép em làm cái này để anh xem nhen! Cô bé trên màn bạc biểu diễn không bằng em đâu? Nhìn đi!

Lộc chồm ngồi dậy, đối diện với lồn Uyển. Em cầm quả dưa đưa vào miệng bú, trong khi bàn tay kia xoa ngực, rồi xoa lông lồn, và một ngón vuốt khe lồn. Uyển nói nhỏ:

– Thầy Báu ơi? không hiểu tại sao cứ vài đêm, em lại nằm mơ thấy thầy hôn em. Thầy đã cổi hết áo quần em, dùng lưỡi, dùng môi hôn khắp người em – Em đang cầm cặc thầy để bú đây này. Thầy xuống đụ em đi…

Uyển làm quả dưa ước nước miếng xuống dần, rồi em để dọc khe lồn, hai bẳp vế kẹp lại, mông đít nắc đều đều – Lộc xem mà cặp môi chu theo, và cực kỳ bị kích thích.

Xong bé Uyển dang hai đùi ra, cầm quả dưa, đưa nhẹ vào cửa mình, tấn vào, vào nữa, cho đến khi lút hết…

Báu ơi, thầy đụ em mạnh đi, mới đã. Em mê thầy hồi nào, mà em không biết? Hể nhớ thầy, thèm thầy, là em phải chơi quả dưa thật lớn này cho ra vài ìân, thầy ơi?

Lộc vửa sướng, vừa ghen. Cái ghen tự nhiên, rất người. Nên Lộc đưa cặc lên ngay mặt Uyển, cho Uyển bú, trong khi tay em không ngửng đụ quả dưa… Giữa lúc đó, trên màn ảnh, lão chủ rẫy, sau khi nghe con bé thuật hết cuộc tình 11 tuổi của nó, đã cổi tuột cái quần xuống, chìa con cặc to dễ sợ cho cô bé chăn trâu xem, và nói:

– Có phải đây là vật em thèm suốt hai năm không?

Cô bé quỳ đó, vửa ngượng, vừa gật đầu, mà mắt vẫn liếc liếc về phía cậu nhỏ bị trói gần con trâu.

Lão chủ rẫy cười cười, rồi nói nhỏ, thật nhỏ:

– Sao thèm cặc to như quả dưa, mà em lại bồ bịch với thứ cặc nhỏ bằng quả ớt như thằng nhóc kia?

– Dạ, bẩm ông, trong xóm em, em đã thử hiến cho vài đàn ông to con như ông – Nhưng chẳng ai dám – Không phải họ sợ ở tù, mà sợ con nít 11 tuổi như em, không thể nào…

– … Không thể nào chịu nổi con cặc lớn như của qua, phải không? – Vửa nói, lão vửa đớ cho cô bé đứng lên.

– Dạ, Cô bé liếc liếc dương vật lão chủ rẫy, mặt đỏ hồng lên, môi mim mím, tươi như đóa hoa.

Lão già dịch tiến sát vào cô bé, cầm tay cô bé, đặt lên khúc gân cương cứng của mình, rồi từ tốn nói:

– Đâu em… em cầm thử coi, của ta có lớn và cứng bằng trái dưa leo em hái trong rẫy để thủ dâm không?

Bình luận