……………………………………
*Sáng hôm sau tại phòng khách nhà hắn:
– Quản gia Lâm lên gọi Tiểu Vy xuống đây!
– Vâng thưa cậu chủ!
Nó từ trên lầu đi xuống cùng Cát Chi:
– Không cần gọi đâu!
– Mời hai cô ăn sáng! – Quản gia kính cẩn.
Nó ngồi vài bàn ăn một cách thản nhiên mà không thèm nhìn hắn một cái nào. Hắn mỉa nó:
– Bộ cô bị bỏ đói mấy chục năm à?
– Sáng sớm ngứa miệng đúng không? – nó ngẩng đầu lên nhìn hắn bằng ánh mắt thật sắc.
Hai ánh mắt nảy lửa nhìn nhau, cả hai nói sốc nhau đủ điều, tranh nhau thức ăn trên bàn mặc dù mình không ăn. Tình hình ấy kéo dài cho đến khi Cát Chi ăn xong và nói:
– Hai người cứ từ từ đi nha! Dù gì còn 5 phút nữa mới vào học mà!
Cô xách ba lô đi thẳng ra cổng rồi lên xe Wind, nó và hắn tá hỏa chạy đi lấy cặp. Nó định chạy theo Cát Chi nhưng bị hắn níu lại:
– Cô phải đi chung xe với tôi!
– Chung dô cái mỏ anh á! Không có chuyện đó đâu nhé!
Nó bỏ chạy thì bị hắn nắm lấy cái cặp đang đeo sau lưng níu lại:
– Cái đó là do cô nói đấy nhé! Tôi gọi cho luật sư à!
– Ờ thì đi! Trời ạ! – nó chán nản.
Nó chửi lầm bầm trong miệng:
” đồ âm binh, đồ tâm thần, ỷ thế hiếp người,..
”
Nó ấm ức để Cát Chi đi xe của Wind còn mình thì lên xe của hắn. Nó cứ đưa cái mặt muốn giết người suốt đường đi còn hắn tức cười mà không dám cười. Nó bước xuống xe trong sự ngạc nhiên hầu hết của những kẻ đang hiện diện tại sân trường. Những lời bàn tán bắt đầu vàng lên.
– Đó chẳng phải là con nhỏ vừa nhận được học bổng đó sao?
– Sao nó lại xuất hiện cùng Dragon Lee? Chẳng lẽ nó cũng là….
– Nghe nói ngày đầu tiên đi học nó đã dẹp loạn phe của Yến Nhi đấy! Gan thật!
– Chắc là dựa hơi anh Dragon Lee đây mà!
– Im đi! Anh ấy nghe thấy bây giờ.
Nó cũng hơi khó chịu nhưng biết sao được, nó đang làm việc kiếm tiền trả nợ mà. Chưa gì hết đã bị gán mác xã hội đen rồi. Nhưng miệng đời thì làm sao mà trách được. Nó ủ rũ bước đi sao lưng hắn. Bỗng Hàn Quân từ đâu đi tới quàng vai nó:
– Vy
“yêu dấu
” mới tới hả? – vừa nói vừa cười vui vẻ.
Đám nữ sinh bắt đầu xám mặt, giọng lắp bắp:
– Cái gì vậy? Anh Hàn Quân vừa nói gì vậy?
– Anh ấy bị nó mê hoặc rồi sao?
– Thật trơ trẽn! Tức quá mà!
Nó cười nói với Hàn Quân và cố gắng làm lơ đi những lời bàn tán ấy. Hắn quay lại:
– Cô đi nhanh lên coi!
Nó quay sang nói với Hàn Quân bằng giọng hết sức ngọt ngào:
– Một lát mình gặp nhau trong lớp nha!
Quân gật đầu, nó chạy lên chỗ của hắn mà quát:
– Anh đi đầu thai hả gì mà nhanh quá dzậy??? (thái độ thay đổi 180 độ)
Cả hai bắt đầu gây nhau tóe lửa cho đến khi vào lớp. Wind và Cát Chi đã yên vị trong lớp từ 8 năm về trước rồi. Cát Chi hỏi khi thấy nó vào:
– Sao cậu đi lâu vậy?
Nó chỉ vào mặt hắn:
– Cậu đi hỏi tên khùng dở hơi ấy!
Mọi người căng mắt ra nhìn nó. Trời ạ! Nó dám mắng thẳng vào mặt Bang Chủ Hắc Long Bang cơ đấy! Đã thế còn ung dung thế kia nữa. Hắn không nói gì chỉ bước vào chỗ ngồi. Hàn Quân đã vào đến lớp chìa ra trước mặt nó cây kẹo mút:
– Cho Vy nè!
Nó nhận lấy mà cảm ơn rối rít. Khả Di cũng vào lớp và vào chỗ ngồi không chào hỏi ai câu nào. Mọi chuyện sẽ vẫn bình thường nếu Wind không thốt lên:
– Mặt cậu sao vậy?
Nó lập tức phóng đến bàn của Wind nâng cằm của Khả Di lên. Điều nó nhìn thấy là gương mặt baby của Khả Di đã được trang trí bằng một miếng băng keo, nơi khóe miệng còn có một vết xước nhỏ. Nó lo lắng:
– Mặt cậu bị sao vậy hả???
– Cậu nói đi ai đã làm gì cậu? – Cát Chi cũng chạy đến.
– Tại tụi con Nhi…
– Được lắm! Tớ sẽ cho nó một trận! – nó đập bàn cái rầm rồi đi ra cửa.
– Từ đây đến bệnh viện xa lắm đấy! – Khả Di nói làm nó ngừng bước.
– HẢ???? – cả đám đồng thanh.
– Nó nhập viện rồi! – Khả Di nói khá vô tư
– Cậu thắng nó? – Cát Chi hỏi.
Khả Di gật đầu:
– E là khoảng tháng nữa nó mới đi học lại được!
– Vậy là được rồi! Làm tớ cứ tưởng… – nó vừa nói vừa trở về chỗ ngồi.
Hắn lại sốc nó:
– Con gái con đứa gì mà hung dữ thấy sợ!
Nó trừng mắt lên:
– Bộ tôi hung dữ rồi ảnh hưởng đến kinh tế nhà anh à? Có tin tôi cho anh vào nằm kế con Yến Nhi không hả?
Hắn đeo headphone vào làm lơ nó, nó tức anh ách lên. Quân phải dỗ mãi nó mới bình tĩnh. Lúc này, King nhà ta mới xuất hiện và bên cạnh là một cô gái xinh đẹp khác. Anh cất giọng ngọt ngào chào người yêu:
– Bye baby nha!
– Honey học vui vẻ! – cô gái kia cũng chào rồi quay đi.
Cát Chi nhận ra đây không phải là cô gái hôm qua nên đưa cặp mắt khó chịu nhìn King. Anh chàng đã yên vị vào chỗ ngồi, nhận ra nét mặt của Cát Chi thì mỉm cười:
– Sao nhìn anh kì vậy? Nhóc con thích anh rồi hả?
Cằm của Cát Chi sắp rớt xuống đất. Đúng là hết thuốc chữa mà. Cô tức giận đáp:
– Anh có bị gì không vậy? Nghĩ sao mà nói tôi thích anh? Đúng là cái đồ đầu óc rung rinh thần kinh có vấn đề!
Cô tức giận lôi sách vở ra học bài. King ngạc nhiên hết cỡ, đúng là một cô nhóc thú vị! Chắc miễn dịch với trai đẹp rồi nên mới hét vào mặt hot boy như thế.
*Tại bàn của nó và Hàn Quân:
– Vy thích ăn kem hong vậy?
– Thích lắm luôn ấy chứ! – Hai mắt nó sáng rỡ.
– Vậy tối nay hai đứa mình đi ăn kem nha! – Quân đề nghị.
Nó chụp tay Hàn Quân tỏ vẻ rất vui:
– Quân đẹp trai! Yêu cậu quá cơ!
Thái độ đáng yêu của nó làm Hàn Quân đỏ cả mặt:
– Cô..cô…vào rồi kìa! – anh đánh trống lảng.
Hắn nghe thấy hết nhưng vẫn không tỏ thái độ gì. Hắn chỉ phán hai từ gọn lỏn để miêu tả về nó:
– Ham ăn!!!!!!!!
…………hết chap 5………..