Phòng đợi của khách sạn dành cho người đi xe hơi đầy kẻ ra người vào , kẻ đi người đến ở tiệm cà phê sát nách . Ngồi trên đi văng ở phòng đợi , Abbie canh chừng cái thang máy , gần như bị kẻ đi người lại che khuất gần hết thời gian . Nàng sốt ruột lật các trang cuả tờ báo buổi sáng xuất bản tại Phoenix , trong khi chờ Ben đến . Nàng không hiểu ông ta bận chuyện gì . Ông chỉ lên phòng lấy cái áo vét . Nàng có ý định dượt con Cuồng Phong một lúc , trước khi sân dượt ngựa quá đông người ngựa chuẩn bị cho các hạng ngựa thi đua sáng nay.
– Mẹ thấy Ben chưa ?- Eden đứng trên đi văng bọc nệm cố gắng nhìn hai bên , kẻ qua người lại.
– Chưa.
– Con Cuồng Phong chắc là đang tự hỏi chúng ta ở đâu , mẹ nhỉ ?
– Ừ , ngồi xuống ! Con biết là không nên đứng trên đồ đạc.
– Nhưng con không thấy nếu không đứng lên , và mẹ đã bảo con canh chừng Ben đến.
Một bức ảnh in trên mặt báo đập mạnh vào mắt nàng . Nàng không nghe Eden đáp và cũng không để ý thấy nó vẫn không ngồi xuống như đã được mẹ bảo . Nàng bị thu hút bởi tấm ảnh cuả Mac Crea đang nhìn lại nàng , giống y chàng , từ cặp mắt đen long lanh một ánh mắt biếng nhác , đến cái miệng tự đắc có ria mép cuả chàng . Chàng có vẻ như đang chế nhạo nàng , như thể biết rằng nàng sẽ thấy tấm ảnh này cuả chàng… và người đàn bà đứng cạnh chàng , không ai khác hơn là Rachel Canphield.
Nàng tự nhủ rằng không thèm quan tâm , rằng chàng không còn nghĩa gì đối với nàng , rằng nàng chỉ cần lật qua trang ấy là xong . Thay vì vậy , nàng gấp tờ báo để lộ trang ấy , và đọc ghi chú dưới bức ảnh . “Rachel Canphield , vợ cuả đại kỷ nghệ gia Lane Canphield , đi cùng nhà triệu phú khoan dầu độc lập Mac Crea Quilder , đến dự buổi chiêu đãi tổ chức tối qua tại…
– Coi kia , mẹ ! Mac Crea kia kìa !- Eden hớn hở vỗ vai mẹ.
– Mẹ thấy rồi- Nàng trở lại với tờ báo.
– Mac Crea ! Đợi cháu với !- Eden nhảy xuống nệm.
Sửng sốt , Abbie ngẩng lên nhìn và thấy Eden chạy đến một người đang băng qua phòng đợi . Mac Crea.
– Eden , trở lại đây !- Nàng lật đật bước theo nó , nhưng chậm mất rồi . Mac Crea đã thấy Eden và dừng lại.
– Chào bé- Chàng mỉm cười xoa đầu tóc quăn cuả nó- Đừng bảo tôi là mẹ cháu lại bị lạc- Khi ngẩng lên chàng nhìn ngay mặt nàng . Mặc dầu vẻ mặt chàng không bao giờ đổi sắc , Abbie cảm thấy như mặt chàng khép kín liền , chỉ còn là một cái mặt nạ.
– Không . Mẹ cháu đang ngồi kia , chờ Ben.
Abbie chộp vai nó kéo nó ra khỏi tầm tay cuả Mac Crea , và nhận thấy nàng vẫn cầm trong tay tờ báo gấp lại.
– Mẹ cháu đây rồi . Ông thấy không , mẹ cháu không bị lạc.
– Đi thôi , Eden . Con làm phiền ông Quilder.
– Cháu làm phiền ông không ?- Eden cưỡng lại và cau mặt hỏi chàng.
– Không , dĩ nhiên là không.
– Xin ông đừng khuyến khích nó- Nàng cố giữ giọng nói thấp để che giấu sự tức giận.
– Sao ông có cái kia ?- Eden chỉ vào cái túi xách đeo ở vai chàng- Ông đi đâu hả ?
– Phải . Tôi rời khỏi đây . Tôi phải bắt kịp chuyến máy bay- Chàng trả lời , như là nói với Abbie.
– Ông không ở lại xem con Cuồng Phong đạt giải sao ?
– Không thể được . Tôi đã xong việc ở đây và phải trở về làm việc.
– Làm việc ?- Abbie cay đắng thốt ra- Tờ báo buổi sáng không gọi là công việc . Đây nè . Ông có thể tự đọc lấy- Nàng dúi tờ báo vào tay chàng .- Có lẽ ông thích bảo tôi thêm một lần nữa rằng ông ít có tiếp xúc với bà ta lắm !- Nàng không muốn ở đó chờ chàng giải thích . Nàng bồng Eden lên , và vừa thấy Ben bước vào phòng đợi , nàng đi thẳng ra cửa , bước tới bên chiếc xe họ đậu bên ngoài.
– Mẹ , tại sao mẹ không ưa Mac Crea ?- Eden hỏi.
Vừa đúng lúc , Mac Crea từ khách sạn bước ra , vừa đưa tay gọi một chiếc xe taxi .
Abbie theo dõi chàng , đau đớn nhiều hơn tức giận.
– Con không hiểu đâu , Eden !- Nàng đáp và trèo lên xe với con gái cuả nàng .