Đới Phân Phương mặt mày hớn hở: “Chỗmẹthật có một người thỏa mãn điều kiệncủacon, tên nhóc nàymẹđã thấy, tuấn tú lịch sự, còn vừa về sau khi du học, nhà cũng có công ty đứng đắn, là người nhã nhặn, ở trong trường học làm phó giáo sư, khẳng định có tiếng nói chung với con, lần đầumẹnhìn đã thấy tốt!”
Vu Kiều muốn che trái tim nhỏ, không ngờ thật sự có người đáp ứng điều kiện mình đưa ra.
Những người khác trong nhà hiển nhiên cũng là lần đầu tiên nghe nói chuyện này, ngay cả Vu Đại Bàn cũng không biết, ông tò mò hỏi vợ: “Là con nhà ai, sao tôi không biết, một chút ấn tượng không có.”
“Chính là bà Hà lần trước đến nhà mình dự sinh nhật tôi đó, người nói chuyện đặc biệt nhã nhặn, chính là con trai bà ấy, lần trước tôi đến nhà bà ấy đánh bài đã gặp, thật sư vô cùng tốt!” Đới Phân Phương cầm tay con gái, vui vẻ nói, “Mẹvốn cảm thấy Tần Phát là tốt nhất, nhưng con lại không thích, vậy chắc chắn con trai bà Hà sẽ hợp khẩu vị con! Nghemẹ, mau đi xem mắt, điều kiện tốt như vậy, chúng ta nhanh một chút người ta sẽ đoạt mất.”
Những người khác vừa nghe cũng cảm thấy không tệ, liền rối rít khuyến khích Vu Kiều đi thử một chút, bỏ qua người này sẽ không tìm được ai tốt hơn.
Vu Kiều thế nào cũng không tin: “Không phải con đã nói, chồng con vừa mất, người đứng đắn làm sao có thể đồng ý thân cận, vội như vậy, khẳng định nhà trai không vui, hơn nữa, nếu điều kiện anh ta thật tốt như vậy, làm sao sẽ chọn người đã từng cưới một lần như con chứ, anh ta cũng chưa thấy con lần nào, nếu con là anh ta, chắc chắn không vui, cũng không biết có bao nhiêu cô gái thanh bạch xếp hàng chờ anh ta đâu!”
“Con nói gì vậy, cưới lần hai thì sao, cưới lần hai cũng phải xem đối tượng, người bình thường có thể so với con hả? Con xem điều kiệncủamình, nào có chỗ nào không xứng? Người ta còn muốn tranh đoạt đấy!” Đới Phân Phương có đạo lý khác, “Con nghĩ đi, qua một thời gian ngắn khẳng định trong nhà sẽ có người giới thiệu thôi, ở đây có người phù hợp điều kiện con, còn nhiều người muốn giới thiệu cho con lắm, đến lúc đó đủ loại đều tới, không chừng liền có dạng không đứng đắn,mẹlại không thể biết hết, cũng ngại giúp con từ chối, không bằng thừa dịp chọn cho tốt bây giờ! Ýcủabà Hà cũng không khác lắm, bà ấy đã thấy con, cảm thấy con tốt, ước gì con làm con dâu bà ấy nữa.”
Vu Kiều vẫn không chịu như cũ, nàng thật sự không tin tưởng, nhà cô gấp còn có thể hiểu, người trong nhà hy vọng cô tìm được đối tượng tốt. Nhưng đối phương cũng gấp gáp như vậy thì không bình thường, thế nào cô cũng thấy không ổn. Hơn nữa, cho dù đối phương là người không tồi, cô cũng không có hứng thú, cô cũng thật vất vả mới làm người độc thân, sau này sống vui vẻ, cuộc sống người trong nhà an bài là cuộc sống cô không muốn.
Nhưng cô vừa mới nói, mình sẽ gặp những người phù hợp điều kiện, Đới Phân Phương liền bắt lấy điều này không tha, chết sống muốn cô đi xem mắt.”Phải đi gặp nhau, cũng không phải bắt con kết hôn với người ta ngay lập tức, nếu con chướng mắt,mẹcũng đâu thể bức con? Hya lời con vừa nói cơ bản là gạtmẹ!”
Bà nổi danh không giảng đạo lý, với người trong nhà còn có thể nói vài câu, còn với người ngoài thì là tác phong thổ phỉ, giờ Vu Kiều cũng hơi chút nếm trải tư vị nói chuyện với thổ phỉ, sau đómẹcô không chịu yên tĩnh, ăn cơm cũng than thở, nói chuyện cũng than thở, làm gì đều than thở, quan trọng nhất là, những người trong nhà khác đứng về phía Đới Phân Phương, Vu Kiều rất buồn bực, sao người nhà mình không chú ý như vậy, cô là một quả phụ mới!
Bầu không khí trong nhà thật sự là không tốt, hơn nữa Vu Kiều nhìn điệu bộcủachamẹmình, nếu cô không đồng ý thì đừng hòng yên ổn, vì vậy đành phải thỏa hiệp nói: “Con biết , vậy thì xem mắt đi, nhưng con cảnh cáo trước, nếu con chướng mắt thì đừng ai ép con nữa.” Cứ tạm ứng phó người trong nhà như vậy đã.
Đới Phân Phương lập tức vui vẻ ra mặt, bà vui vẻ phấn khởi liên lạc với bà Hà, nhìn bộ dáng nói chuyện có vẻ như rất tốt, hai người khen không dứt miệng con đối phương, cuối cùng thảo luận thời gian gặp, buổi trưa thứ sáu tuần sau, ở một nhà nhà hàng cao cấp trung tâm thành phố, vốn có chamẹhai bên đi cùng, nhưng bị Vu Kiều nghiêm khắc từ chối!
Nếu cô lần đầu kết hôn thì không sao cả, tái hôn còn như vậy cô ngại, hơn nữa quá chính thức bất lợi với cô, hai người gặp mặt ăn một bữa cơm, quay đầu lại cô nói không thích hợp, vậy chuyện này cũng liền cho qua , nếu chamẹhai bên cùng đi, cô cảm giác sẽ có nhiều phiền toái hơn.
Vu Kiều rất kiên trì, cô muốn một mình người kia tới, cô cũng đã đồng ý đi xem mắt, quá thỏa hiệp rồi, nếu không đồng ý thì cô không đi!
“Được được được, cứ như vậy , chúng ta không đi được chưa?” Đới Phân Phương đồng ý, bà tương đối hài long con trai bà Hà, cũng không tin con gái sẽ không thích đối phương, đến lúc đó nói không chừng còn hối hận vì không kéo bọn họ đi ấy chứ.
…
Rất nhanh đã đến thứ sáu, Vu Kiều bị người trong nhà mặc thật xinh đẹp ra cửa, đặc biết giống cô gái đàng hoàng, đồ trang sức trang nhã, tóc dài xõa xuống, tương đối dịu dàng, không nhìn ngũ quan thì tuyệt đối cô gái chững chạc!
Nhìn mặt thì tuyệt đối là kinh diễm, tương đối xinh đẹp, đàn ông bình thường nhìn sẽ không đi được tiếp, nhưng lại quá diễm lệ , bề ngoài kiều mỵ nhìn thế nào cũng thấy giống hồ ly tinh!
Vu Kiều có chút khẩn trương , hôm nay là lần đầu tiên đi xem mắt, trong lòng vô cùng thấp thỏm, cũng không biết gặp mặt thì nói cái gì cho phải, cô đoán đối phương cũng bị chamẹép , một phó giáo sư du học về, làm sao có thể đồng ý gặp người tái hôn như cô.
Nàng đã nhìn ảnh đối phương, cho nên đến nhà hàng đã thấy Hà Dương-con trai bà Hà, đối phương mặc tây trang, đeo kính, đầu tóc cẩn thận tỉ mỉ, nhìn qua vô cùng nhã nhặn, khí chất rất tốt, tốt hơn trong hình vài phần, không trách đượcmẹmình khen mãi, bộ dáng quả thật có thể dọa người.
Cô vẫn khó hiểu, người này nhìn thế nào cũng không giống người muốn tìm một người như cô.
Hà Dương cũng rất nhanh thấy Vu Kiều, lần đầu tiên thấy Vu Kiều trong mắt anh lóe tia kinh diễm, đương nhiên anh đã nhìn ảnhcủaVu Kiều, bản thân cô xinh hơn trong hình rất nhiều.
“Xin chào, cô Vu.” Anh đứng lên nghênh đón Vu Kiều, cũng lễ phép kéo ghế cho Vu Kiều, “Mời ngồi.”
“Xin chào, xin lỗi tôi đến muộn .” Vu Kiều cẩn thận ngồi xuống.
“Tôi cũng vừa tới, cô Vu muốn ăn gì không, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện.” Nơi này là nhà hàng, bọn họ đương nhiên muốn gọi món, Hà Dương đưa menu cho Vu Kiều.
Vu Kiều có ý gọi hai món ăn, sau đó lại đưa menu cho Hà Dương để anh gọi, ấn tượng đầu tiêncủacô về anh không tệ.
Nói tóm lại, không khí hiện trường cũng được.
…
Ân Á Minh hẹn bạn ăn cơm trưa, vào nhà hàng không bao lâu thì thấy người quen, được rồi cũng không tính quen, chỉ là biết, tuần trước anh vừa mới vừa gặp, Vu Kiều – vợ haicủaQuý Huy. Đối phương hẹn gặp một người đàn ông trẻ tuổi lại đẹp trai, vừa lúc anh ở bàn đối diện, thấy rất rõ ràng, mà Vu Kiều vừa vặn đưa lưng về phía anh, không biết ở đây còn có người quen biết.
Người trong nhà hàng không nhiều lắm, khoảng cách giữa hai cái bàn cũng không xa, bàn Vu Kiều nói cái gì Ân Á Minh mơ hồ nghe thấy, không phải anh thích nhìn việc riêng tưcủangười khác, chỉ là ở đây cách âm không tốt, giọng nói Vu Kiều lại thanh thúy, rất dễ dàng nhận ra.
Ban đầu Ân Á Minh cũng không để ý lắm, nhưng không đầy một phút thì anh nhíu mày, hai người bên bàn kia thế mà đi xem mắt !
Chồng cô gái này vừa chết, lúc này đã đi xem mắt, khi những người khác nói cô lẳng lơ ong bướm anh còn không tin, hôm nay chính mắt thấy thật sự là mở rộng tầm mắt, đói khát đến như vậy à, làm dáng một chút cũng không được?