“Tử Nhàn,Tử Nhàn, tớ đang nói chuyện mà cậu nhìn đi đâu vậy, cậu nhìn cái gì?” Tiền Lộ Lộ đẩy Quý Tử nhàn một cái. Cô cùng với Quý Tử Nhàn là bạn thời đại học, hai người có quan hệ rất tốt. Về sau Quý TửNhàn lên đường đi du học thì mới tách ra, nhưng mà hai người vẫn duy trì liên lạc như cũ. Bây giờ Quý tử nhàn quay trở lại, hai người lại gặp mặt đi ăn cơm dạo phố trao đổi tình cảm như trước.
Quý Tử Nhàn bị đẩy cũng không động, đứng một chỗ nhìn chằm chằm về phía đối diện.
Tiền Lộ Lộ cũng nhìn sang, lập tức thấy Vu Kiều và Ân Á Minh. Ân Á Minh thì cô đã nghe Quý Tử Nhàn nhắc tới, cũng biết rõ hắn chính là bạch mã hoàng tửcủaQuý Tử Nhàn. Cô còn từng xem qua không ít ảnh chụp, nghe nói Ân Á Minh ở bên Mỹ thường xuyên giúp đỡ Quý Tử Nhàn, hai người cũng rất tình cảm. Dù sao căn cứ vào những điều Quý Tử Nhàn nói thì chuyện tên họ cùng xuất hiện trên tờ giấy kết hôn chỉ là điều sớm hay muộn mà thôi.
Những mà cô gái bên cạnh hắn là ai vậy. Mới nhìn đã biết cũng không phải là người đứng đắn gì, Ân Á Minh không phải là người trăng hoa chứ? Đã ăn trong bát, xem trong nồi, có đối tượng là Tử Nhàn rồi thế mà vẫn gặp gỡ người phụ nữ khác sao?
Nhưng, cũng có thể là cô hiểu lầm thôi. Hai người kia có thể chỉ là bạn bè.
Tiền Lộ Lộ cũng không nhận ra Vu Kiều, Quý Tử Nhàn thì vô cùng chán ghét Vu Kiều, bình thường cô nếu có nhắc tới Vu Kiều trước mặt bạn bè cũng chỉ là nói xấu hoặc châm chọc vài câu. Không nhiều nên Lộ Lộ cũng chưa từng xem qua ảnhcủaVu Kiều.
Tiền Lộ Lộ nhìn sắc mặt Quý Tử Nhàn, sau đó mới an ủi, “Tớ nhìn hai người đó cũng chỉ là bạn bè bình thường thôi. Ân Á Minh là người bận rộn, ít gặp gỡ cũng là chuyện bình thường. Ngồi cùng với cô gái này đoán chừng cũng chỉ là để nói chuyện làm ăn thôi. Cậu không cần để ý nhiều, hơn nữa vừa nhìn tớ cũng biết cô gái này cũng không đứng đắn lắm. Nếu cậu thấy chướng mắt thì hãy gọi điện thoại cho hắn, hỏi thử xem hắn ở đâu, đang đi cùng ai”.
Quý Tử Nhàn nhìn Ân Á Minh và vu Kiều đi tới bãi đậu xecủanhà hàng, tận cho đến lúc không còn nhìn thấy bóng lưng hai người nữa mới quay lại nói với Tiền Lộ Lộ, “Trước đây không phải cậu đã nói, muốn biết vợ haicủaBa tớ trông thế nào hay sao?”
Tiền Lộ Lộ gật đầu, đúng vậy cô đã từng hỏi qua. Nhưng Quý Tử Nhàn không muốn nhắc tới nên cô cũng không muốn hỏi tiếp, bây giờ không biết tại sao lại nhắc tới, cùng với tình huống bây giờ có liên quan sao? Không phải là đang nói về Ân Á Minh sao?
“Bây giờ tớ sẽ nói cho câu biết người đó trông như thế nào”. Ánh mắt Quý Tử Nhàn âm u, nhìn về bãi đậu xe một cái. “Người đó cùng với người phụ nữ vừa đi cùng Ân Á Minh giống nhau như đúc”. Lúc nói câu này, cô nghiến răng nghiến lợi, nắm chặt nắm đấm, vẻ mặt cũng có nét dữ tợn, nhưng mà cô đưa lưng về phía Tiền Lộ Lộ nên đối phương cũng chẳng nhìn thấy được.
Tiền Lộ Lộ còn chưa phục hồi tình thần, đợi đến lúc cô suy nghĩ cẩn thận lập tức trợn mắt há mồm, qua một lúc mới lắp bắp nói, “Cậu vừa nói người phụ nữ kia là…Trời! Ân Á Minh sao lại ở cùng cô ta, hắn không biết cậu và cô ta có cừu oán sao? Người phụ nữ đó đoạt tài sảncủacậu còn chưa nói, trong tang lễ còn mắng cậu, Ân Á Minh không phải đã trông thấy sao, không phải hắn còn thay cậu nói chuyện sao, sao giờ lại ở cùng một chỗ với cô ta?”
Tiền Lộ Lộ không tham gia tang lễ ngày đó, cô biết điều này là do Quý Tử Nhàn nói lại, đương nhiên có thêm dầu thêm lửa. Cô nói mình và Ân Á Minh là một đôi, nói Ân Á Minh chăm sóc mình như thế nào. Còn cùng chung mối thù đối với Vu Kiều, không những nói cho Tiền Lộ Lộ mà cô còn nói cho rất nhiều người khác ai cũng hết sức tin tưởng.
Đây cũng là nguyên nhân xuất hiện tin đồn hai người chuẩn bị kết hôn, tất cả là do một tay Quý Tử nhàn bày ra. Cô biết rõ chamẹÂn Á Minh khá ấn tượng với mình, chuyện như vậy nếu truyền tới tai họ nhất định sẽ có hiệu quả. Nếu như sau này Ân Á Minh nói ra đối với cô cũng không tổn thất gì, cô diễn kịch rất tốt, tin tưởng rằng ai cũng phải tin, đến lúc đó mọi người sẽ cảm thấy Ân Á Minh là cặn bã.
“Tớ không biết, anh ấy biết người phụ nữ kia bắt nạt tớ vậy mà…” Lúc Quý Tử Nhàn quay mặt lại lệ đã rơi đầy mặt, quả nhiên vô cùng đáng yêu. Tiền Lộ Lộ nhìn mà đau lòng, bạn tốtcủacô thật quá yếu đuối, nhìn qua thật dễ bị bắt nạt, nhưng ai có thể nhẫn tâm làm tổn thương cô chứ, chỉ trừkếmẫu độc ác kia mà thôi.
Không có ba đã vô cùng đáng thương, vốn tưởng rằng bạch mã hoàng tử sẽ yêu thương cô thật tốt, không nghĩ tới hắn lại là tên đểu cáng.
“Tử Nhàn cậu đừng khóc, đừng khóc, cậu như vậy làm tớ cũng muốn khóc theo”. Tiền Lộ Lộ sốt ruột, cô đưa cho Tử Nhàn tờ khăn giấy, “Cậu có muốn gọi điện thoại hỏi hắn một chút không. Hỏi cho rõ ràng, có lẽ mọi việc không giống như chúng ta tưởng tượng”.
“Cậu đừng an ủi tớ, cậu cũng nhìn thấy rồi còn cố dối lòng làm gì”. Quý Tử Nhàn khóc đến đáng thương, “Tớ biết là người phụ nữ đó hấp dẫn, ba tớ cũng bị cô ta mê hoặc, kể từ khi cô ta đến, tớ chẳng được ngày nào sống yên. Ba tớ nghe lời cô ta cuối cùng bị hại chết lúc nào cũng không biết”.
“Tớ nghĩ, người như vậy không thể trêu chọc, nên muốn trốn đi, xa cô ta cũng tốt, thật không nghĩ tới…” tử Nhàn khóc không thành tiếng.
Tiền Lộ Lộ vô cùng tức giận, “Quá là không biết xấu hổ! Người phụ nữ xấu xa đó hình như không có đàn ông không sống được. Nhìn một người đàn ông tốt là phải quyến rũ ngay, biết rõ Ân Á Minh là người yêu cậu còn muốn cướp! Ba cậu vừa qua đời không được bao lâu, cô ta lại giành người yêu với cậu, tớ thật chưa thấy ai bỉ ổi như vậy”.
“Tử nhàn không cần sợ, chúng ta cứ đánh trực tiếp, cho cô ta thấy sự lợi hại một chút, cho cô ta biết thế nào là liêm sỉ”. Tiền Lộ Lộ là người điển hìnhcủamẫu người dễ xúc động, cô cảm thấy Quý Tử nhàn làm “vợ cả” phải bảo vệ tốt chủ quyềncủamình, nhất định phải đem “tiểu tam” là Vu Kiều đuổi đi, dạy dỗ cô ta một chút!” Chúng ta đi vạch trần cô ta đi! Chúng ta còn có thể đưa tin này lên mạng nữa!”
“Cậu đừng gấp, cô ta quyến rũ người như vậy khẳng định không phải cô gái tốt. Nhà Ân Á Minh gia thế như vậy, làm sao có thể chấp nhận cô ta. Huống chi cô ta còn kết hôn lần thứ hai. Cậu yên tâm đi, nếu hắn kết hôn cũng nhất định phải tìm cậu còn cô ta chẳng qua chỉ là phút nhất thời ham đồ mới mà thôi”. Tiền Lộ Lộ vô cùng tin tưởng phân tíchcủamình, “Đàn ông ấy à, huống chi lại là loại đàn ông như Ân Á Minh, hắn phạm sai lầm một chút cũng không có gì. Bình thường ở bên hắn cậu hãy nũng nịu một chút, cho hắn ngon ngọt một chút, tớ không phải nói này kia nhưng cậu cũng quá thận trọng rồi. Bây giờ là niên đại nào, cậu lại ở nước Mỹ lâu như vậy cũng đừng bảo thủ quá”.
Quý Tử Nhàn liếc mắt trong lòng một cái, làm như tớ không nghĩ tới vậy, chẳng qua là không có cơ hội thôi!