Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Nghĩ Lớn Để Thành Công

Chương 3: Bản Năng Cơ Bản

Tác giả: Donald J.Trump

Tôi thực sự tin rằng nếu tài giỏi và thông minh, bạn hoàn toàn có thể hành động theo bản năng của mình. Trong một số tình huống cần thiết, bạn cần phải đi ngược lại xu hướng chung. Sự thật là tôi vẫn thường làm ngược lại với những gì mọi người vẫn nghĩ trong một số thương vụ quan trọng.

Năm năm đầu tiên hoạt động trong lĩnh vực kinh doanh, tôi và cha tôi đã mua và cải tạo lại những ngôi nhà ở quận Brooklyn và Queens. Nhưng rồi tôi quyết định phát triển bất động sản ở Manhattan, vì theo tôi, trong tương lai Manhattan sẽ trở thành một trung tâm lớn. Cha tôi đã đạt được rất nhiều thành công nhưng không phải ở Manhattan. Mọi người khuyên tôi đừng đầu tư vì cho rằng sẽ không làm được gì ở Manhattan. Thời điểm đó tôi không có nhiều tiền nhưng đã bắt đầu gặt hái được nhiều thành công ở Brooklyn và Queens, nhưng đối với Manhattan thì tôi chưa có bất kỳ mối quan hệ nào ở đây cả.

Mùa hè năm 1973, Công ty đường sắt Penn Central đang trên bờ vực phá sản. Trong số các tài sản còn sót lại của Penn Central tại phố 60 và phố 30 phía Tây có khu đất bỏ hoang rộng 100 mẫu ở Manhattan. Khu đất này nhìn ra sông; và ngay từ lúc vừa nhìn thấy khu đất này, tôi đã thấy nó sẽ là một nơi rất có tiềm năng. Thời đó, những vùng lân cận ở khu phía Tây bị coi là những vùng đất nguy hiểm và không một ai tới sinh sống vì nơi đó có những kẻ buôn bán thuốc phiện và các khu nhà tồi tàn dành cho những người vô gia cư. Tuy nhiên, tôi thấy có thể dễ dàng thay đổi thực trạng này. Cách công viên trung tâm vài dãy nhà, có rất nhiều khu nhà cổ bằng đá kết nâu lộng lẫy trên đường số 84 ở phía Tây. Điều đó khiến tôi tin chắc rằng một ngày nào đó mọi người sẽ nhận ra giá trị của khu đất này.

Mọi người nói rằng tôi sẽ không thể giành được quyền sở hữu cũng như cải tạo được khu đất này vì không một ai quan tâm tới nó. Cả thành phố đang chìm trong khó khăn, và tình hình cũng không mấy sáng sủa cho những người làm công tác quy hoạch phát triển. Một trong những rắc rối chúng tôi gặp phải là vấn đề về giấy phép; rất ít các khu nhà mới được cấp giấy phép xây dựng. Dù thế nào tôi cũng vẫn kiên quyết thực hiện bởi bản năng luôn mách bảo tôi rằng nơi đây sẽ sớm phát triển thành một trung tâm lớn. Bạn có biết tôi đã phải cố gắng thế nào để không tuột mất cơ hội này không? Tôi đã gặp và ký hợp đồng mua bán với người chịu trách nhiệm thanh lý các tài sản của Công ty đường sắt Penn Central. Tôi xin phê chuẩn về việc phân chia khu vực, đấu tranh với hội đồng nhân dân và còn đến trước cả hội đồng quy hoạch thành phố cũng như hội đồng định giá để thuyết phục, cố giành cho được khu đất đó.

Vấn đề còn lại là thời gian. Cũng vào thời gian đó, tôi bắt đầu cho cải tạo khách sạn Commodore thành Grand Hyatt. Hai dự án này đã đem lại cho tôi một thành công ngoài mong đợi. Ngày 29 tháng 7 năm 1974, tôi giành được quyền mua hai khu đất ở phía bờ sông của Công ty đường sắt Penn Central – từ phố 59 đến phố 72 và từ phố 34 đến phố 39 phía tây với giá 62 triệu đô-la – không thiếu một xu. Tất cả là do tôi hành động theo bản năng của mình và không chịu lùi bước.

Một thương vụ khác cũng hấp dẫn không kém là việc mua tòa nhà số 40 Phố Wall. Thời điểm năm 1930, tòa nhà này được xem là tòa nhà cao nhất thế giới. Tuy nhiên, năm 1931, nó đã phải nhường lại danh hiệu này cho tòa nhà Chrysler và Empire State, chỉ còn là tòa nhà cao nhất khu thương mại Manhattan. Sau đó nó lại đánh mất vị thế khi Trung tâm Thương mại Thế giới được xây dựng vào năm 1972. Nhưng kể từ ngày Trung tâm Thương mại Thế giới bị đánh sập thì tòa nhà 72 tầng của tôi ở 40 Phố Wall lại trở thành tòa nhà cao nhất khu thương mại Manhattan.

Năm 1993, thị trường tuột dốc dữ dội và các hoạt động tài chính của tôi cũng lao đao không kém. Tôi gặp nhiều khó khăn và lẽ ra không nên thực hiện bất cứ một giao dịch nào lúc này. Tuy nhiên tôi đã bỏ ra 1 triệu đô- la để mua tòa nhà ở 40 Phố Wall và sau đó còn phải chi khá nhiều tiền cho chi phí tu sửa. Mọi người đều không hiểu tại sao tôi lại dám hành động như vậy và cho rằng đó là một điều vô cùng xuẩn ngốc. Thế nhưng tôi hoàn toàn có lý do để làm vậy vì mới đây, tôi đã từ chối lời đề nghị bán lại tòa nhà với giá 535 triệu đô-la. Điều đó thật ngạc nhiên phải không? Tôi biết tôi đã mạo hiểm, nhưng sự mạo hiểm đó một phần là do bản năng tôi mách bảo và nó đã đem lại cho tôi một khoản lợi khổng lồ.

Khoảng thời gian tôi phải gom góp cho đủ số tiền 1 triệu đô quả thật không hề dễ dàng. Tôi phải đến gặp và đề nghị tới 4, 5 nhà kinh doanh bất động sản giỏi nhất ở New York cùng hợp tác thực hiện thương vụ này nhưng chẳng ai buồn quan tâm và còn cho rằng tôi sẽ thất bại. Các công ty bất động sản lớn đều từ chối lời đề nghị của tôi. Tôi nói: “50 – 50 đi. Tôi sẽ chi nửa triệu đô-la”. Với họ, nửa triệu đô-la chỉ là một khoản tiền nhỏ, nhưng tất cả đều từ chối. Chỉ có duy nhất một người tỏ ra thích thú với vụ này là Jerry Speyer, một doanh nhân tầm cỡ về kinh doanh bất động sản của công ty Tishman Speyer. Anh ta đã nói với tôi: “Đó là một mỏ tiền đấy”.

Và quả thật đó là một mỏ tiền. Tôi đã kiếm được rất nhiều tiền từ tòa nhà đó. Thế nhưng trước đó hai trong số những người kinh doanh bất động sản mà tôi cố gắng xin hợp tác đã nói với tôi rằng đó là thương vụ tồi tệ nhất mà họ sẽ không bao giờ dính dáng đến. Thật đáng tiếc, bởi tôi nghĩ nếu có khả năng vượt lên để đi ngược lại xu thế và chịu ứng ra nửa triệu đô-la, họ có thể đã kiếm được 270 triệu đô-la hoặc thậm chí nhiều hơn thế.

Bất chấp lời bàn ra của mọi người, tôi vẫn mua tòa nhà số 40 Phố Wall. Đó là tòa nhà 72 tầng với tổng diện tích 120 ngàn mét vuông. Chỉ cần cho thuê các gian hàng bán lẻ thôi thì tôi cũng có thể hòa vốn, vậy thì làm sao có thể thất bại chứ? Thực tế khi đó tình hình kinh doanh bất động sản ở khu thương mại Manhattan vô cùng tăm tối và rất ít người có thể nhận thấy giá trị của tòa nhà. Vì vậy tôi đã phải tự mình trang trải 1 triệu đô-la và chấp nhận chịu mọi rủi ro. Tôi thích đi ngược lại xu hướng chung. Tôi thấy việc đi ngược lại xu hướng chung và nghe theo sự mách bảo của bản năng là rất quan trọng – tất nhiên bạn phải tin mình có khả năng.

Thực sự thương vụ đó béo bở hơn tôi tưởng nhiều. Tôi đã có được tòa nhà mà không phải trả một khoản tiền nào. Tôi không chấp nhận mức thuế ấn định cho tòa nhà và xin cắt giảm được 4 triệu đô-la. Ban đầu, tôi dàn xếp để trả cho thành phố số tiền nhiều hơn số tiền mua tòa nhà. Sau đó, tôi nhận lại tiền thuế, vì thế tôi không những không mất tiền mà còn có lời khi mua tòa nhà này – và ngày nay đó là cả một cơ đồ. Thật kỳ diệu khi ban đầu, dự án này hoàn toàn chỉ là một con số không, nhưng chỉ sau một thời gian ngắn, con số không đó trở thành một gia tài khổng lồ.

Bạn phải biết mình đang làm gì. Bạn phải có niềm tin vào bản thân và tin rằng những điều bạn đang làm là đúng. Bạn sẽ gặt hái được những thành công rực rỡ nhất khi đi ngược lại xu hướng chung. Nhiều người thường thuê và trả cho bên tư vấn rất nhiều tiền nhưng đó chỉ là sự lãng phí thời gian và tiền bạc. Thay vào đó, bạn hãy tìm hiểu thật kỹ lĩnh vực kinh doanh của mình, nắm bắt tất cả các vấn đề, tham khảo ý kiến của người khác và hãy hành động theo bản năng.

Mỗi người trong chúng ta đều mang trong mình những bản năng sống. Điều quan trọng nhất là phải biết cách sử dụng chúng. Có thể bạn có những thành tích học tập thật tuyệt vời, nhưng nếu không phát huy được bản năng của mình, bạn sẽ gặp khó khăn khi muốn vươn đến đỉnh cao và đứng vững ở đó. Tuy nhiên, vẫn có rất nhiều người không tin tưởng vào chính bản năng của mình và đa phần đều bỏ qua những linh cảm tự nhiên của bản thân.

Không ai có thể giải thích chính xác lý do tồn tại và cơ chế hoạt động của bản năng. Đôi khi chúng ta vẫn có một cảm giác như kiểu bản năng mách bảo về những điều nên hoặc không nên làm cho dù không vì bất cứ lý do thỏa đáng nào. Hầu hết các doanh nhân thành đạt nhất đều biết mình có những bản năng tuyệt vời và nhờ đó họ có thể đưa ra các quyết định sáng suốt, nhưng chính họ cũng không hiểu bản năng đó hoạt động thế nào.

Các nhà khoa học cho rằng não bộ có khả năng nắm bắt và ghi nhận lại mọi hoạt động trong cuộc sống hàng ngày của chúng ta. Và tới khi phải đối mặt với một tình huống mới, chúng ta có thể linh cảm và tiên đoán trước kết quả bởi chúng ta đã trải qua những tình huống tương tự như vậy. Tôi đã quen với việc ký kết hợp đồng tới mức tôi có thể thấu hiểu mọi sắc thái trong mỗi giai đoạn của quá trình ký kết. Tôi biết khi nào người ta đang trì hoãn thời gian, không thực sự nghiêm túc hoặc đang làm lãng phí thời gian của tôi. Tôi biết khi nào người ta đang nói dối hay có thể nhận ra những dấu hiệu cho thấy có điều bất ổn với một thương vụ nào đó. Tôi cũng nắm bắt được khi nào đối thủ của mình đang yếu thế và khi nào tôi nên giáng đòn quyết định.

Các nhà khoa học cũng cho rằng bản năng tồn tại các tế bào thần kinh có liên kết với cơ quan trực giác của não bộ. Trên thực tế, bằng bản năng của mình, tôi có thể cảm nhận được việc gì là đúng hay sai. Ví dụ, chỉ trong mấy giây gặp gỡ với Mark Burnett – người sáng tạo nên The Apprentice, tôi nhận thấy mình thực sự có cảm tình với ông và tin chắc rằng sẽ thoải mái khi làm việc cùng nhau.

Không hiểu vì lý do gì, nhưng tôi thấy Mark Burnett là người hoàn toàn đáng tin tưởng, dù với tư cách một người bình thường hay một chuyên gia. Khi ký hợp đồng với Mark Burnett, tôi hoàn toàn không vì điều gì khác ngoài sự mách bảo của bản năng và một cái bắt tay đầy tin tưởng. Mặt khác, tôi cũng đã gặp nhiều người mà tôi không hề có thiện cảm dù chẳng có bất cứ lý do cụ thể nào. Từ kinh nghiệm của bản thân, tôi đã học được cách tin tưởng vào bản năng của mình và thận trọng với những người khác.

Một lần, tôi nhận được một cú điện thoại nói rằng CBS muốn sử dụng sân băng Wollman, một nơi rất tuyệt vời mà tôi đã cho xây dựng và đi vào hoạt động ở công viên trung tâm. Họ muốn tổ chức ghi hình trực tiếp phần kết Survivor ở đó. Tôi không chắc đó là một ý tưởng sáng suốt vì có thể trời sẽ mưa. Khi đó chúng tôi sẽ phải làm gì?

Nếu trời mưa, trông tôi sẽ giống một thằng ngốc. Tóc của tôi sẽ bị bết lại, nhưng ít ra mọi người có thể thấy đó là tóc thật. Gần đây một tờ báo nổi tiếng đã cho đăng một bài báo về tôi rằng: “Trump thật tài giỏi. Ông ta thật tuyệt vời. Ông ta làm mọi người kinh ngạc nhưng mớ tóc giả của Trump thì thật kinh khủng”. Bài báo đó nói rằng tôi đội tóc giả. Vì thế nếu tình huống đó xảy ra thì cứ coi như đó là cách để tôi đính chính lại thông tin sai lệch của bài báo.

Thế là tôi đồng ý và Survivor được khởi quay phần kết tại sân băng Wollman. Khi đó Mark Burnett, người tôi chưa từng gặp mặt, cũng tham dự. Tôi biết ông là người tạo nên Survivor. Chúng tôi gặp mặt và nói chuyện với nhau, và thật ngạc nhiên, ngay lập tức tôi cảm thấy ngưỡng mộ Mark Burnett. Bối cảnh mà những người thực hiện Survivor dựng ở sân băng Wollman là một khu rừng nhiệt đới nhìn ra Manhattan. Nó rất đẹp và họ đã hoàn thành rất tốt công việc của mình.

Mark Burnett nói với tôi: “Donald, à không, ngài Trump, tôi muốn có một cuộc hẹn với ngài. Tôi có một ý tưởng”.

– Ý tưởng gì vậy? – Tôi hỏi.

– Tôi muốn làm một chương trình với ngài.

– Ồ, tất cả mọi người đều muốn làm chương trình với tôi.

Những người khác cũng muốn mời tôi cùng họ thực hiện một chương trình truyền hình thực tế với hàng loạt máy quay theo sát tôi. Điều đó là không thể. Tôi không thể để các máy quay kè kè bên cạnh mình khi đang làm việc. Vì thế tôi đã từ chối lời đề nghị của hầu hết các hãng truyền hình khác.

Hôm sau, Burnett đến văn phòng tôi và trao đổi với tôi về chương trình mà ông dự định sẽ thực hiện. Ông nói với tôi về thể thức của The Apprentice, sau khi nghe xong, tôi trả lời: “Thật tuyệt vời vì anh thực sự không lẽo đẽo bám theo tôi mà chỉ quan sát bọn trẻ. Tôi có một phòng họp mà ở đó tôi có thể mặc sức nguyền rủa như một kẻ mất trí. Mà tôi càng điên khùng bao nhiêu thì chương trình càng được xếp hạng cao bấy nhiêu”. Và cuối cùng, tôi đã đồng ý: “Được. Tôi thích ý tưởng đó”. Chúng tôi bắt tay và trở thành đối tác của nhau, lợi nhuận chia 50 -50.

Sau đó, một trong những đại diện lớn nhất của tôi ở Hollywood đã gọi cho tôi và nói: “Tôi nghe nói ngài đã đồng ý làm một chương trình truyền hình thực tế mang tên The Apprentice. Tôi không muốn ngài tham gia chương trình đó. Trước đây lịch sử truyền hình chưa có bất cứ chương trình nào nói về doanh nhân, chưa bao giờ”. Tôi đáp lại: “Tôi biết, anh nói đúng. Nhưng tôi đã bắt tay với Burnett!”.

Lời nói là vàng

Một điều vô cùng quan trọng bạn cần nhớ: Khi đã bắt tay hợp tác với ai, bạn phải tôn trọng quyết định của chính mình. Bắt tay với ai đồng nghĩa với việc bạn đang giao kết một hợp đồng với người đó. Đã nói là phải giữ lời. Sau khi bắt tay hợp tác, nếu bạn nuốt lời, sẽ không còn ai tin tưởng bạn. Người đại diện của tôi không hề quan tâm tới điều đó. Anh ta đã gọi điện và nói với Mark Burnett về việc hủy bỏ hợp đồng.

Mark gọi điện lại cho tôi và nói: “Người đại diện của ngài đã gọi điện cho tôi và xin hủy thực hiện chương trình The Apprentice”. Tôi nói: “Mark, tuy không biết có phải đó là quyết định đúng đắn hay không, nhưng tôi đã bắt tay với anh, tôi sẽ thực hiện ký kết của mình”. Người đại diện của tôi cho biết 98% các chương trình này trên ti vi đều thất bại. Dù không hề biết điều đó, nhưng khi gặp Mark, có điều gì đó mách bảo với tôi rằng Mark là một người tốt và công việc này sẽ tiến triển thuận lợi. Và vì đã bắt tay với Mark nên tôi quyết định sẽ thực hiện đến cùng.

Sau đó, khi chúng tôi thông báo về chương trình The Apprentice, NBC và các hãng truyền hình khác đều cố giành bằng được quyền phát sóng chương trình. Hãng truyền hình ABC giành chiến thắng, nhưng Michael Eisner đã cố cải biến chương trình theo ý những người trong công ty của anh ta, vì thế chúng tôi quyết định ngừng làm việc với hãng này để hợp tác với NBC, do Jeff Zucker điều hành. Đây là một con người thực sự tuyệt vời và đặc biệt rất yêu thích chương trình này. Khi được trình chiếu, The Apprentice đã lọt vào vị trí số 10 ngay trong tuần đầu tiên phát sóng. Quả là một con số ấn tượng! Sau đó The Apprentice vươn lên đứng ở vị trí số 8, số 5, rồi số 3. Và cuối cùng, vượt qua những đối thủ lớn, những chương trình có tiếng từ trước, The Apprentice đã trở thành chương trình được yêu thích số 1 trên truyền hình trong tuần.

Tôi thực sự bất ngờ khi trở thành một ngôi sao truyền hình được nhiều người mến mộ. Bạn có thể tin được điều đó không? Một người kinh doanh bất động sản như tôi đã trở thành một ngôi sao truyền hình? Tôi sẽ không bao giờ quên lần đến tham dự liên hoan nghệ thuật diễn xuất ở trung tâm Lincoln. Tất cả các hãng truyền hình đều đưa tới đây những chương trình để quảng cáo cho một mùa công chiếu mới. Các ngôi sao lớn đều có mặt ở đó: Whoopi Goldberg, Rob Lowe và rất nhiều tên tuổi khác. Tại thời điểm đó, chương trình của tôi không chỉ đứng ở vị trí số 1 mà đã trở thành chương trình mới duy nhất làm về doanh nhân của NBC vẫn tồn tại.

Sau khi The Apprentice trở thành chương trình truyền hình số 1, tôi nhận được điện thoại của người đại diện. Anh ta nói rằng: “Ngài Donald. Xin chúc mừng ngài.

Ngài đã bước lên vị trí số 1. Tôi muốn đến gặp ngài”.

– Anh muốn gặp tôi vì việc gì? – Tôi hỏi.

Anh ta trả lời: “À, tôi nghĩ là mình được quyền nhận một khoản hoa hồng”.

Bạn tin nổi điều nực cười này không? Tôi nói với anh ta: “Thật sao, chính anh đã phản đối việc này mà”.

– Ồ, tôi biết, nhưng thật ra thì tôi đã không thực sự phản đối đâu.

– Thế anh nghĩ mình nên nhận bao nhiêu tiền hoa hồng? – Tôi hỏi lại.

– Tôi nghĩ 3 triệu đô-la là thích hợp thưa ông. – Anh ta trả lời.

– Anh bị sa thải! – Tôi trả lời.

Đôi khi bạn thành công là nhờ làm liều

Khi hãng truyền hình NBC đồng ý hợp tác thực hiện chương trình The Apprentice, rất ít người nghĩ rằng chương trình sẽ thành công. Khi đó NBC thậm chí còn không có sự lựa chọn nào khác cho mùa công chiếu thứ hai. Lúc đó, tôi chỉ là một kẻ khờ khạo không biết chút gì về truyền hình, và vì thế tôi đã tin chắc là chương trình sẽ thành công.

Không bao lâu sau, Zucker, người hiện nay là chủ tịch hội đồng quản trị của NBC Universal, đã phát biểu trong một cuộc họp lớn và tôi sẽ không bao giờ quên những lời nói của ông. Khi đó, Friends đang trong mùa công chiếu cuối cùng, còn The Apprentice là chương trình tiếp nối ngay sau. Zucker đã nói những lời rất đáng cảm kích như thế này: “Donald Trump có thể không có được mái tóc đẹp như Jennifer Aniston, nhưng ông ấy đã giành được tỷ lệ bình chọn rất cao”. Tôi chẳng hề bận tâm tới việc ông ấy đã đá động đến mái tóc của tôi, vì những người khác vẫn thường làm vậy, tôi chỉ quan tâm đến việc tôi đã thành công.

Thời gian đó, tôi không có người đại diện, cũng không ký kết bất cứ hợp đồng nào, nhưng tôi đã có một chương trình truyền hình thành công rực rỡ. Vì thế hãng NBC rất nóng lòng muốn ký tiếp với tôi một hợp đồng mới. Tôi sẽ phải tự xoay xở lấy, nhưng tôi đã có tất cả danh thiếp của những người tôi cần. Tôi không có bất cứ kinh nghiệm nào trong lĩnh vực giải trí và truyền hình; nhưng tôi có trong tay những tấm danh thiếp.

Cũng khoảng thời gian đó, tôi đọc thấy một bài báo trên tờ New York Post viết rằng mỗi diễn viên chính trong Friends được trả 2 triệu đô-la cho mỗi buổi chiếu trong mùa công chiếu cuối cùng. Họ có 6 diễn viên lúc nào cũng gắn bó với nhau và có lẽ đó là một chiêu bài thông minh giúp mỗi người trong số họ có thể kiếm được 2 triệu đô- la cho mỗi buổi chiếu! Khi người của hãng truyền hình NBC đến gặp tôi, họ nói: “Chúng tôi muốn gia hạn hợp đồng với ngài thêm 3 năm nữa”. Tôi quyết định phải tỏ ra khó chiều một chút. Tôi nghĩ “chắc hẳn sẽ rất vui đây”.

“Tôi muốn được trả như những diễn viên trong Friends”. Tôi nói và giả bộ đập bàn cái rầm. Họ suy nghĩ một lát rồi trả lời: “Ồ, chúng tôi nghĩ mình có thể làm được điều đó thưa ngài”. Song vấn đề là họ nghĩ rằng tôi muốn được trả 2 triệu đô-la cho mỗi buổi chiếu như những ngôi sao trong Friends. Tôi nói: “Không, không, các anh không hiểu ý tôi. Họ có sáu người, còn tôi chỉ có một, vì thế tôi muốn 12 triệu đô-la cho mỗi buổi chiếu của mình”. Họ có hơi băn khoăn về lời đề nghị của tôi nhưng cuối cùng chúng tôi đã ký hợp đồng (với số tiền không ít hơn 12 triệu đô-la là bao) và tất cả đều cảm thấy vui vẻ. Công việc của đôi bên diễn ra suôn sẻ và đạt được thành công rực rỡ. Đây là chương trình mà lúc đầu không ai nghĩ sẽ thành công nhưng thực tế đã thành công hơn cả mong đợi. Sở dĩ có được điều đó là vì tôi đã liều lĩnh. Hãy nắm lấy cơ hội và hành động theo bản năng của mình. Nếu bạn nghĩ mình có đủ những tố chất cần thiết để làm nên thành công, hãy liều lĩnh một chút vì thành quả lớn lao nhất sẽ chỉ đến khi bạn biết đi ngược lại xu hướng chung và dám mạo hiểm.

Để có thể hành động theo bản năng, bạn cũng cần phải luyện tập. Nhưng quan trọng là bạn phải xác định rằng mình sẽ nghe theo sự mách bảo của bản năng. Bản năng là yếu tố không thể thiếu khi giải quyết các tình huống khó khăn và để làm được theo bản năng, bạn cần phải có sự tập trung cao độ. Điều đó giống như trường hợp một người trượt ván đang phải vượt qua một đoạn dốc hay một nhân viên kế toán đang cố gắng vượt qua kỳ thi lấy chứng chỉ CPA. Trong những tình huống sống còn như vậy, sẽ không đủ thời gian để đánh giá xem vấn đề có hợp lý 100% hay không. Vì như vậy là quá muộn. Với những cuộc chơi có thời gian ngắn và quá nhiều nguyên tắc quan trọng, bạn phải hành động theo bản năng của mình. Sự kết hợp giữa tư duy lô-gic và bản năng sẽ đưa ra những quyết định sáng suốt nhất.

Khi mua được tòa nhà ở số 40 Phố Wall, tất cả những người quen biết đều khuyên tôi nên biến nó thành một khu chung cư, nhưng tôi không nghĩ vậy. Bản năng mách bảo tôi rằng đó sẽ là một địa điểm lý tưởng cho việc kinh doanh. Tôi tin tưởng vào bản năng của mình, và bạn đã thấy tòa nhà bây giờ là địa điểm hoạt động của rất nhiều doanh nghiệp lớn làm ăn phát đạt. Tòa nhà đó đã, đang và sẽ sinh lời rất nhiều.

Lần đầu tiên khi bắt tay vào xây dựng các sân golf, bản năng của tôi mách bảo rằng đó là một quyết định kinh doanh sáng suốt. Tôi biết nếu kết hợp được những hiểu biết về bất động sản với niềm đam mê dành cho golf, tôi sẽ thành công. Tôi tìm kiếm và dành rất nhiều thời gian để làm việc với các nhà thiết kế sân golf giỏi nhất thế giới. Kết quả thu được thật ngoạn mục bởi vì tôi đã biết kết hợp giữa bản năng và tư duy lô-gic. Nhưng có lẽ điều quan trọng nhất là tôi đã tìm được những địa điểm lý tưởng tuyệt vời.

Hãy tích cực học cách lắng nghe sự mách bảo của bản năng. Hãy rèn luyện kỹ năng này và thử nghiệm trong các quyết định nho nhỏ. Hãy học cách tin vào bản năng. Nhất định bạn sẽ gặt hái được thành công cả trong công việc lẫn trong cuộc sống. Bản năng một phần nào đó cũng sẽ giúp bạn chọn được người bạn đời phù hợp, người có thể cùng bạn chăm sóc và dạy dỗ con cái.

Trong mỗi con người chúng ta đều ẩn giấu những điều mà bản thân không thể nhận biết một cách rõ ràng. Song bằng cách nào đó ta biết chúng tồn tại. Một cảm giác mơ hồ hiện hữu trong ta nhưng lại không thể giải thích được vì sao. Cảm giác này chính là một dấu hiệu khiến chúng ta phải lưu tâm. Bạn có thể nhận biết linh cảm đó là tốt hay xấu. Hãy hành động theo cảm giác nếu bạn có linh cảm tốt đẹp về điều gì đó. Còn nếu là linh cảm xấu thì hãy thận trọng. Bản năng có thể mách bảo bạn nên hay không nên làm gì. Hãy sử dụng chúng một cách hợp lý.

Hành động hay chờ đợi

Một lần, Andy Grove, nguyên chủ tịch hội đồng quản trị của Intel, đã nói rằng: “Trước tiên, hãy tập trung nghiên cứu thật kỹ dữ liệu về vấn đề bạn đang quan tâm, rồi sau hãy tin tưởng vào bản năng của bạn”. Tôi nghĩ câu nói này diễn tả chính xác nhất phương pháp ra quyết định của tôi: Tôi tập trung hết mức có thể vào việc nghiên cứu các số liệu và sự kiện của một tình huống khó khăn, rồi sử dụng tư duy lô-gic để giải thích các dữ kiện đó. Dựa trên những trải nghiệm của bản thân và những gì đúc kết được từ các tình huống đã xảy ra trước đó, tôi đưa ra các dự đoán. Sau đó tôi hành động theo bản năng của mình. Nếu cần phải đợi vài ngày để có thêm thông tin, tôi sẽ cân nhắc giữa giá trị của việc chờ đợi với ích lợi của việc có thêm thông tin. Trong trường hợp thấy cần phải hành động ngay lập tức để có thể thu được các khoản lợi nhuận hay những lợi ích đáng kể, tôi sẽ không do dự. Còn nếu chờ đợi không gây ảnh hưởng nhiều, tôi sẽ chờ.

Hành động đúng thời điểm

Bản năng liên quan nhiều đến việc lựa chọn thời điểm. Bạn phải kiên nhẫn chờ đợi đến khi bản năng mách bảo bạn biết lúc nào là thời điểm tốt nhất để hành động. Đôi khi tôi có nghĩ đến việc mua một mảnh đất hay sử dụng một phong cách thiết kế nào đó, nhưng tôi chưa hành động. Rồi bỗng nhiên tôi có cảm giác rằng thời cơ đã đến. Khi bắt đầu xem xét xung quanh, tôi thường nhận thấy nhiều thứ đã đổi khác, hé mở ra một cơ hội mới mà trước kia không hề có. Chính bản năng đã mách bảo tôi về cơ hội mới, và nếu có thể, tôi sẽ hành động nhanh chóng để biến cơ hội đó thành hiện thực.

Tôi đã chờ đợi nhiều năm để được thấy những thành quả đó. Điều này có thể rất khó, đặc biệt với những người như tôi, một người không đủ kiên nhẫn chờ cho tới khi công việc hoàn thành theo đúng thời gian đã định. Để đưa ra những quyết định thực sự đúng đắn, bạn phải học cách chờ đợi đến thời điểm thích hợp. Điều này đặc biệt đúng trong việc đàm phán. Tôi rất cẩn thận để không lao mình quá nhanh trong các thương vụ làm ăn, nhất là những thương vụ tôi thực sự muốn có. Tôi không bao giờ đưa danh thiếp của mình ra. Tôi hành động như thể không chắc mình muốn có thương vụ này. Chính hành động không rõ ràng đó khiến đối thủ đưa ra những tranh luận mạnh mẽ hơn và sự việc diễn ra đúng trong tầm kiểm soát của tôi. Điều đó cũng cho tôi thêm thời gian để suy nghĩ và nảy ra những ý tưởng sáng tạo để thương vụ đó có thể kết thúc một cách tốt đẹp hơn so với việc nhanh chóng lao ngay vào hành động.

Là người rất yêu thích quần vợt, tôi để ý thấy rằng những tay vợt xuất sắc nhất lại thường không phải là những người khỏe nhất, nhanh nhất hay xông xáo nhất. Trên tất cả, họ là những người có khả năng lựa chọn thời điểm tốt nhất đến mức khó tin. Điều này yêu cầu phải kết hợp thật tốt giữa thần kinh vững vàng với bản năng đã được mài giũa. Hãy nhìn Roger Federer và Peter Sampras, hai tay vợt xuất sắc nhất để thấy họ không chỉ có kỹ thuật điêu luyện mà còn có khả năng nắm bắt thời điểm một cách tuyệt vời. Những tay vợt có được kỹ năng tuyệt vời ấy hầu hết đều là những nhà vô địch. Và nếu đánh mất kỹ năng đó, họ sẽ nhanh chóng vấp ngã. Tôi cũng để ý thấy rằng những diễn viên hài nổi tiếng nhất đều thành công bởi vì họ có một cảm nhận hoàn hảo về thời điểm thích hợp. Tất cả những diễn viên hài đó đều biết cách chọn đúng thời điểm để làm khán giả bật cười. Có thể họ sinh ra đã có khả năng này, nhưng ở mức độ nào đó, khả năng này cũng có thể được phát triển.

Tôi đã để ý tòa nhà ở số 40 Phố Wall trong nhiều năm trước khi đưa ra quyết định cuối cùng. Tôi cũng không để bất cứ ai biết mình đang quan tâm đến tòa nhà đó. Đầu những năm 1990, khi đã dần vực dậy sau thời kỳ khó khăn, việc mua tòa nhà ở 40 Phố Wall là một trong những thương vụ quan trọng đầu tiên tôi thực hiện trong thời gian này. Tôi thích tòa nhà cổ kính đó từ lâu nhưng chưa tìm thấy thời cơ thích hợp. Chỉ sau một thời gian, khi công việc kinh doanh có nhiều chuyển biến tốt, tôi mới quyết định mua tòa nhà. Bằng cách chờ đợi và cân nhắc, rồi sau đó hành động khi bản năng mách bảo rằng đây là thời điểm thích hợp nhất, tôi không chỉ đã kiếm được rất nhiều tiền từ thương vụ đó mà còn may mắn quen biết một gia đình giàu có và nổi tiếng đến từ Đức, gia đình Hinneberg, và họ đã trở thành những người bạn tuyệt vời của tôi. Những mối quan hệ tốt đẹp có được qua các thương vụ làm ăn là một lợi ích cộng thêm vô cùng tuyệt vời.

Khi đưa ra một quyết định, bạn phải vận dụng tất cả năng lực, trí óc, bản năng và khả năng phân tích của mình. Hãy hành động theo bản năng nhưng đừng đánh cược tất cả vào đó. Hãy thận trọng và tìm hiểu tất cả các dữ kiện liên quan bởi luôn luôn có lý do để mọi người chọn đi những con đường khác nhau. Hãy tin tôi, khi bạn khám phá ra điều gì đó mà người khác không quan tâm đến, khi bạn đi ngược lại xu hướng chung, như ví dụ về tòa nhà ở 40 Phố Wall của tôi chẳng hạn; bạn sẽ có được một tòa nhà chọc trời rộng 120 ngàn mét vuông mà không mất gì. Điều đó thật tuyệt phải không? Tôi thích hành động theo bản năng, thích đi ngược lại xu hướng chung, song phải rất thận trọng vì đôi khi điều đó có thể trở nên rắc rối và thậm chí còn là một sai lầm nghiêm trọng.

CHIA SẺ CỦA ZANKER

Khi khởi nghiệp ở The Learning Annex, tôi đã hành động hoàn toàn theo những gì bản năng mách bảo. Và đến tận bây giờ, tôi vẫn dùng bản năng để lựa chọn các chủ đề cùng những nhà diễn thuyết mà chúng tôi đánh giá cao. Công việc của tôi là phải cố gắng phát hiện những tài năng trước khi bất kỳ ai khác nhận ra họ. Bạn không thể nghe theo những điều người khác nghĩ. Bạn phải suy nghĩ một cách độc lập, nếu không bạn sẽ không bao giờ thành công. Điều này cũng giống các nhà sản xuất điện ảnh hay truyền hình: họ phải biết sở thích hay thị hiếu của khán giả là gì trước khi những người khác có thể nhận ra điều đó. Nếu chỉ làm những việc giống như người khác vẫn làm và không có bản lĩnh để bứt phá và trở nên khác biệt, bạn sẽ chỉ đạt được những điều hết sức bình thường – những điều có vẻ giống với sự thất bại hơn. Vì thế, hãy mạnh dạn làm cho mình trở nên khác biệt, làm cho mình trở thành duy nhất và dám mạo hiểm thực hiện một điều gì đó ngay cả khi bạn chưa hiểu rõ về nó.

Năm 1980, tôi đã quyết định làm mọi việc có thể để quảng bá cho Tony Robbins – hiện là tác giả của nhiều đầu sách sống đẹp bán chạy kiêm diễn thuyết gia thuộc hàng bậc thầy – bởi tôi có niềm tin mãnh liệt rằng một ngày nào đó người đàn ông này sẽ trở thành một nhân vật vĩ đại. Và Tony thực sự là một trong những phát hiện lớn nhất của tôi. Tôi học được rất nhiều điều từ Tony về cách vượt qua nỗi sợ hãi và vươn tới một tầm cao mới trong việc thể hiện khả năng bản thân. Tony làm tôi suy nghĩ khác đi nhiều. Những bài học cũng như nguồn cảm hứng từ Tony chính là cơ sở giúp tôi có đủ quyết tâm theo đuổi con người tiếng tăm như Donald Trump. Tôi đã trả cho Tony rất nhiều tiền bởi chính anh đã dẫn dắt tôi tìm thấy niềm đam mê của mình trong công việc và trong các mối quan hệ.

Năm 1981, tôi có cơ hội chứng kiến Deepak Chopra, người đồng sáng lập ra Chopra Center for Well Being, nói chuyện với một nhóm khoảng 30 người ở New York. Khi đó, không người nào biết ông là ai, nhưng ngay lập tức, tôi cảm nhận rằng người đàn ông này sẽ rất thành công. Tôi không biết tại sao, nhưng bản năng mang đến cho tôi một linh cảm đặc biệt về người đàn ông đó. Sau này, Deepak Chopra đã trở thành một trong những bác sĩ tâm lý – thể chất tài năng, nổi tiếng và thành công nhất trong thời đại của chúng ta.

Dù rất nhiều người không hề để ý đến bản năng của mình nhưng tôi tin rằng ai cũng có bản năng riêng. Bản năng thực ra chỉ là một phản xạ thông minh trước những tình huống giống với những tình huống chúng ta đã từng trải qua trước đó. Và càng nhiều trải nghiệm, chúng ta sẽ hành động theo bản năng tốt hơn. Điều đó cũng giống như một tay chơi bài chuyên nghiệp, chỉ cần liếc nhanh những quân bài của mình và vẻ mặt của đối thủ là có thể đánh giá tình huống và quyết định bước đi tiếp theo. Chúng ta luôn nhận thấy một linh cảm nhất định về điều mình nên hay không nên làm dù không thể biết chính xác lý do tại sao.

Tới năm 2001, The Learning Annex đã hoạt động được trên 20 năm và tôi cũng không còn sở hữu nó nữa. The Learning Annex đã là một thương hiệu cũ; nhưng tôi bắt đầu xem xét lại và cảm thấy The Learning Annex vẫn còn rất nhiều tiềm năng chưa được khai thác. Đôi khi trong thâm tâm mình, bạn cảm thấy có thể đẩy một công việc nào đó lên một mức độ cao hơn trong lúc nhìn nhận về nó. Và tôi tin vào bản năng của mình, nhưng vấn đề là những người chủ lúc đó của The Learning Annex muốn bán nó với số tiền vượt quá khả năng của tôi vào thời điểm đó.

Tôi đã cố gom góp tiền để mua lại The Learning Annex, nhưng các chủ ngân hàng không quan tâm lắm đến dự án của tôi, thế nên họ không sốt sắng trong việc giải quyết hồ sơ vay của tôi. Nhưng tôi đặc biệt tin tưởng vào bản năng của mình. Vợ tôi cũng nhận thấy niềm đam mê lớn lao của tôi và biết rằng không gì có thể ngăn cản, nên vợ tôi đã ủng hộ tôi. Lần thứ hai tôi thế chấp nhà, rút hết tiền trong thẻ tín dụng, năn nỉ vay mượn bạn bè và các thành viên trong gia đình; nhưng vẫn không đủ. Vì thế, tôi bay tới West Coast để gặp và thuyết phục người chủ của The Learning Annex cho tôi nợ trong một năm.

Sáu năm sau, The Learing Annex đã chứng tỏ thành công cho mọi người thấy khi đứng trong danh sách 500 công ty phát triển nhanh nhất theo đánh giá và bình chọn của tạp chí Inc. Tôi đã thắng trong trò cá cược của mình. Bản năng của tôi đã đúng.

Sau khi mua lại The Learning Annex, chúng tôi đã tổ chức hàng loạt các lớp học về “bất động sản” và “cách kiếm tiền”. Tôi bắt đầu để ý thấy ngày càng có nhiều người tham gia theo học. Điều này có thể hiểu được. Tôi đã từng học trung học, lên đại học, nhưng không ai dạy tôi cách kiếm tiền thế nào. Đó chính là lỗ hổng trong hệ thống giáo dục của chúng ta. Một trong những điều quan trọng nhất con nguời cần có trong cuộc sống thì chúng ta không được dạy ở trường học; vì thế sinh viên lũ lượt kéo đến các lớp học đó của chúng tôi. Khi số lượng các lớp học này bùng nổ, tôi quyết định tập hợp cả nhóm của mình lại và nói: “Chúng ta hãy tổ chức một hội thảo với những mô hình lớp học thế này và mời những bộ óc tài năng nhất tới thuyết giảng cho sinh viên cách làm giàu trong vòng một tuần lễ”. Trước tôi chưa từng có ai làm điều đó. Bản năng mách bảo tôi rằng nếu chúng tôi tổ chức thành công dịp này, thành quả gặt hái được sẽ rất lớn. Nhưng bản năng cũng phải dựa trên những số liệu thực tế mà tôi đã có. Tôi có thể thuê các nhà tư vấn hoặc có trong tay bộ phận kế toán chuyên làm công việc phân tích, nhưng chỉ có tôi mới biết khi nào là thời điểm thích hợp nhất.

Nếu bạn thạo việc mình đang làm và có thể phân tích những số liệu một cách khách quan, bản năng sẽ giúp bạn rất nhiều trong việc đưa ra các quyết định đúng đắn. Còn khi bạn không chắc chắn, hãy chờ đợi. Đôi khi thấy có linh cảm về một điều gì, tôi thường tới gặp và hỏi về cảm giác của các đồng nghiệp đối với vấn đề đó. Lúc đó, điều tôi phải làm chỉ là nhìn nhận xem liệu bản năng của các đồng nghiệp có mách bảo họ về chuyện gì đó không ổn hay không. Thậm chí, nhiều lúc không biết điều gì đang khiến mình lo lắng, nhưng chỉ sau vài phút chúng tôi cùng nhau động não là tôi có thể tìm ra vấn đề.

Thỉnh thoảng vào buổi sáng, hiệu phó của trường là cô Samantha Del Canto bước vào phòng tôi với cốc cà phê trên tay và kể cho tôi nghe về những vấn đề rắc rối chính cô đang mắc phải. Sau đó, cô ấy hỏi tôi: “Bản năng của anh mách bảo thế nào?” Hoặc cũng có lúc tôi tới văn phòng của Samantha và nói với cô ấy rằng tôi đang có một cảm giác không tốt về một diễn giả mới hay một mảng thị trường nào đó. Cô ấy thường làm tôi yên lòng khi nói: “Zanker, hãy hành động theo bản năng của anh. Nhờ nó mà chúng ta mới có được ngày hôm nay… Hãy tiếp tục lắng nghe nó”. Và đó chính là bí quyết… bạn phải nghe theo bản năng của mình mách bảo… chúng ta được sinh ra với những bản năng tự nhiên nhưng lại luôn được dạy là đừng nên nghe theo chúng. Điều đó thật sai lầm… Bản năng là người bạn tốt nhất có thể giúp bạn đưa ra các quyết định đúng đắn.

Tuy nhiên, tôi luôn phân tích những gì diễn ra trong lý trí và tìm hiểu tất cả dữ kiện liên quan trước khi đưa ra các quyết định quan trọng. Nhưng tôi đã quá quen với việc lắng nghe những gì bản năng mách bảo. Nếu chỉ có những suy luận lô-gic nhưng có linh cảm mạnh mẽ tác động, tôi cũng cảm thấy không thoải mái lắm đối với quyết định của mình. Bạn có thể làm cho linh cảm của mình trở nên nhạy bén hơn bằng việc sử dụng và luyện tập như một trò chơi. Nhiều người vẫn thành công với việc sử dụng số liệu và thực tiễn. Điều đó cũng tốt. Nhưng đừng quên lắng nghe bản năng của bạn. Chúng tôi từng có môt luật sư chỉ biết vùi đầu vào phân tích các dữ liệu. Đó là một anh chàng thông minh, nhưng giáo dục đã bào mòn bản năng của anh ta và làm anh ta gần như bị tê liệt. Bây giờ anh ta không còn là luật sư của tôi. Tôi không thể làm việc với anh ta bởi có quá nhiều phân tích. Chẳng hạn như anh ta đưa cho tôi rất nhiều giấy tờ về một vấn đề nào đó, và rồi chết lặng khi tôi hỏi một câu đơn giản: “Thế anh nghĩ sao?”.

Sau khi đã có tất cả thông tin liên quan tới quyết định sắp đưa ra, bạn hãy thư giãn một chút. Hãy làm việc gì đó không liên quan đến quyết định của bạn. Hãy ngủ trưa, xem tivi hay chạy bộ quanh công viên. Hãy tạm thời dẹp bỏ những quyết định đó ra khỏi tiềm thức của bạn một lát, sau khi cảm thấy thoải mái hơn, hãy tiếp tục. Lúc đó bạn sẽ bản năng hơn nhiều.

Hãy phát triển những bản năng thật sự của bạn và hành động theo chúng. Một khi hành động theo bản năng, bạn sẽ đạt được những thành công rực rỡ nhất. Không ai biết hết mọi thứ. Không ai chắc chắn tương lai sẽ mang đến điều gì. Khi thực sự hiểu biết về lĩnh vực của mình, bạn sẽ nắm bắt được những tín hiệu vô hình và những lời mách nước về con người cũng như những sự kiện quanh bạn. Bạn sẽ học được cách lội ngược dòng và có được giác quan thứ sáu. Hãy rèn luyện kỹ năng này và sử dụng nó một cách khôn ngoan, nhất định bạn sẽ rất thành công. Tuy nhiên, bạn phải nghiên cứu tất cả các sự kiện và dùng lý trí để phân tích dữ liệu có liên quan rồi hãy hành động trước mọi tình huống. Đến khi phải quyết định, hãy lắng nghe những gì bản năng bạn mách bảo.

NHỮNG ĐIỂM CHÍNH

  • Bạn cần phải có linh cảm thực sự tốt để đưa ra những quyết định sáng suốt nhất.

  • Cùng với kinh nghiệm, bạn có thể học được cách hành động theo bản năng.

  • Khi bạn bắt tay ai đó tức là bạn đã ký kết hợp đồng, vì vậy hãy giữ lời hứa.

  • Việc hành động theo bản năng phải phù hợp với những gì đang diễn ra xung quanh quyết định của bạn.

  • Sử dụng bản năng để lựa chọn thời điểm hoàn hảo nhất.

  • Tìm hiểu tất cả các sự kiện, sau đó mới hành động theo bản năng.

Tôi thực sự tin rằng nếu tài giỏi và thông minh, bạn hoàn toàn có thể hành động theo bản năng của mình. Trong một số tình huống cần thiết, bạn cần phải đi ngược lại xu hướng chung. Sự thật là tôi vẫn thường làm ngược lại với những gì mọi người vẫn nghĩ trong một số thương vụ quan trọng.

Năm năm đầu tiên hoạt động trong lĩnh vực kinh doanh, tôi và cha tôi đã mua và cải tạo lại những ngôi nhà ở quận Brooklyn và Queens. Nhưng rồi tôi quyết định phát triển bất động sản ở Manhattan, vì theo tôi, trong tương lai Manhattan sẽ trở thành một trung tâm lớn. Cha tôi đã đạt được rất nhiều thành công nhưng không phải ở Manhattan. Mọi người khuyên tôi đừng đầu tư vì cho rằng sẽ không làm được gì ở Manhattan. Thời điểm đó tôi không có nhiều tiền nhưng đã bắt đầu gặt hái được nhiều thành công ở Brooklyn và Queens, nhưng đối với Manhattan thì tôi chưa có bất kỳ mối quan hệ nào ở đây cả.

Mùa hè năm 1973, Công ty đường sắt Penn Central đang trên bờ vực phá sản. Trong số các tài sản còn sót lại của Penn Central tại phố 60 và phố 30 phía Tây có khu đất bỏ hoang rộng 100 mẫu ở Manhattan. Khu đất này nhìn ra sông; và ngay từ lúc vừa nhìn thấy khu đất này, tôi đã thấy nó sẽ là một nơi rất có tiềm năng. Thời đó, những vùng lân cận ở khu phía Tây bị coi là những vùng đất nguy hiểm và không một ai tới sinh sống vì nơi đó có những kẻ buôn bán thuốc phiện và các khu nhà tồi tàn dành cho những người vô gia cư. Tuy nhiên, tôi thấy có thể dễ dàng thay đổi thực trạng này. Cách công viên trung tâm vài dãy nhà, có rất nhiều khu nhà cổ bằng đá kết nâu lộng lẫy trên đường số 84 ở phía Tây. Điều đó khiến tôi tin chắc rằng một ngày nào đó mọi người sẽ nhận ra giá trị của khu đất này.

Mọi người nói rằng tôi sẽ không thể giành được quyền sở hữu cũng như cải tạo được khu đất này vì không một ai quan tâm tới nó. Cả thành phố đang chìm trong khó khăn, và tình hình cũng không mấy sáng sủa cho những người làm công tác quy hoạch phát triển. Một trong những rắc rối chúng tôi gặp phải là vấn đề về giấy phép; rất ít các khu nhà mới được cấp giấy phép xây dựng. Dù thế nào tôi cũng vẫn kiên quyết thực hiện bởi bản năng luôn mách bảo tôi rằng nơi đây sẽ sớm phát triển thành một trung tâm lớn. Bạn có biết tôi đã phải cố gắng thế nào để không tuột mất cơ hội này không? Tôi đã gặp và ký hợp đồng mua bán với người chịu trách nhiệm thanh lý các tài sản của Công ty đường sắt Penn Central. Tôi xin phê chuẩn về việc phân chia khu vực, đấu tranh với hội đồng nhân dân và còn đến trước cả hội đồng quy hoạch thành phố cũng như hội đồng định giá để thuyết phục, cố giành cho được khu đất đó.

Vấn đề còn lại là thời gian. Cũng vào thời gian đó, tôi bắt đầu cho cải tạo khách sạn Commodore thành Grand Hyatt. Hai dự án này đã đem lại cho tôi một thành công ngoài mong đợi. Ngày 29 tháng 7 năm 1974, tôi giành được quyền mua hai khu đất ở phía bờ sông của Công ty đường sắt Penn Central – từ phố 59 đến phố 72 và từ phố 34 đến phố 39 phía tây với giá 62 triệu đô-la – không thiếu một xu. Tất cả là do tôi hành động theo bản năng của mình và không chịu lùi bước.

Một thương vụ khác cũng hấp dẫn không kém là việc mua tòa nhà số 40 Phố Wall. Thời điểm năm 1930, tòa nhà này được xem là tòa nhà cao nhất thế giới. Tuy nhiên, năm 1931, nó đã phải nhường lại danh hiệu này cho tòa nhà Chrysler và Empire State, chỉ còn là tòa nhà cao nhất khu thương mại Manhattan. Sau đó nó lại đánh mất vị thế khi Trung tâm Thương mại Thế giới được xây dựng vào năm 1972. Nhưng kể từ ngày Trung tâm Thương mại Thế giới bị đánh sập thì tòa nhà 72 tầng của tôi ở 40 Phố Wall lại trở thành tòa nhà cao nhất khu thương mại Manhattan.

Năm 1993, thị trường tuột dốc dữ dội và các hoạt động tài chính của tôi cũng lao đao không kém. Tôi gặp nhiều khó khăn và lẽ ra không nên thực hiện bất cứ một giao dịch nào lúc này. Tuy nhiên tôi đã bỏ ra 1 triệu đô- la để mua tòa nhà ở 40 Phố Wall và sau đó còn phải chi khá nhiều tiền cho chi phí tu sửa. Mọi người đều không hiểu tại sao tôi lại dám hành động như vậy và cho rằng đó là một điều vô cùng xuẩn ngốc. Thế nhưng tôi hoàn toàn có lý do để làm vậy vì mới đây, tôi đã từ chối lời đề nghị bán lại tòa nhà với giá 535 triệu đô-la. Điều đó thật ngạc nhiên phải không? Tôi biết tôi đã mạo hiểm, nhưng sự mạo hiểm đó một phần là do bản năng tôi mách bảo và nó đã đem lại cho tôi một khoản lợi khổng lồ.

Khoảng thời gian tôi phải gom góp cho đủ số tiền 1 triệu đô quả thật không hề dễ dàng. Tôi phải đến gặp và đề nghị tới 4, 5 nhà kinh doanh bất động sản giỏi nhất ở New York cùng hợp tác thực hiện thương vụ này nhưng chẳng ai buồn quan tâm và còn cho rằng tôi sẽ thất bại. Các công ty bất động sản lớn đều từ chối lời đề nghị của tôi. Tôi nói: “50 – 50 đi. Tôi sẽ chi nửa triệu đô-la”. Với họ, nửa triệu đô-la chỉ là một khoản tiền nhỏ, nhưng tất cả đều từ chối. Chỉ có duy nhất một người tỏ ra thích thú với vụ này là Jerry Speyer, một doanh nhân tầm cỡ về kinh doanh bất động sản của công ty Tishman Speyer. Anh ta đã nói với tôi: “Đó là một mỏ tiền đấy”.

Và quả thật đó là một mỏ tiền. Tôi đã kiếm được rất nhiều tiền từ tòa nhà đó. Thế nhưng trước đó hai trong số những người kinh doanh bất động sản mà tôi cố gắng xin hợp tác đã nói với tôi rằng đó là thương vụ tồi tệ nhất mà họ sẽ không bao giờ dính dáng đến. Thật đáng tiếc, bởi tôi nghĩ nếu có khả năng vượt lên để đi ngược lại xu thế và chịu ứng ra nửa triệu đô-la, họ có thể đã kiếm được 270 triệu đô-la hoặc thậm chí nhiều hơn thế.

Bất chấp lời bàn ra của mọi người, tôi vẫn mua tòa nhà số 40 Phố Wall. Đó là tòa nhà 72 tầng với tổng diện tích 120 ngàn mét vuông. Chỉ cần cho thuê các gian hàng bán lẻ thôi thì tôi cũng có thể hòa vốn, vậy thì làm sao có thể thất bại chứ? Thực tế khi đó tình hình kinh doanh bất động sản ở khu thương mại Manhattan vô cùng tăm tối và rất ít người có thể nhận thấy giá trị của tòa nhà. Vì vậy tôi đã phải tự mình trang trải 1 triệu đô-la và chấp nhận chịu mọi rủi ro. Tôi thích đi ngược lại xu hướng chung. Tôi thấy việc đi ngược lại xu hướng chung và nghe theo sự mách bảo của bản năng là rất quan trọng – tất nhiên bạn phải tin mình có khả năng.

Thực sự thương vụ đó béo bở hơn tôi tưởng nhiều. Tôi đã có được tòa nhà mà không phải trả một khoản tiền nào. Tôi không chấp nhận mức thuế ấn định cho tòa nhà và xin cắt giảm được 4 triệu đô-la. Ban đầu, tôi dàn xếp để trả cho thành phố số tiền nhiều hơn số tiền mua tòa nhà. Sau đó, tôi nhận lại tiền thuế, vì thế tôi không những không mất tiền mà còn có lời khi mua tòa nhà này – và ngày nay đó là cả một cơ đồ. Thật kỳ diệu khi ban đầu, dự án này hoàn toàn chỉ là một con số không, nhưng chỉ sau một thời gian ngắn, con số không đó trở thành một gia tài khổng lồ.

Bạn phải biết mình đang làm gì. Bạn phải có niềm tin vào bản thân và tin rằng những điều bạn đang làm là đúng. Bạn sẽ gặt hái được những thành công rực rỡ nhất khi đi ngược lại xu hướng chung. Nhiều người thường thuê và trả cho bên tư vấn rất nhiều tiền nhưng đó chỉ là sự lãng phí thời gian và tiền bạc. Thay vào đó, bạn hãy tìm hiểu thật kỹ lĩnh vực kinh doanh của mình, nắm bắt tất cả các vấn đề, tham khảo ý kiến của người khác và hãy hành động theo bản năng.

Mỗi người trong chúng ta đều mang trong mình những bản năng sống. Điều quan trọng nhất là phải biết cách sử dụng chúng. Có thể bạn có những thành tích học tập thật tuyệt vời, nhưng nếu không phát huy được bản năng của mình, bạn sẽ gặp khó khăn khi muốn vươn đến đỉnh cao và đứng vững ở đó. Tuy nhiên, vẫn có rất nhiều người không tin tưởng vào chính bản năng của mình và đa phần đều bỏ qua những linh cảm tự nhiên của bản thân.

Không ai có thể giải thích chính xác lý do tồn tại và cơ chế hoạt động của bản năng. Đôi khi chúng ta vẫn có một cảm giác như kiểu bản năng mách bảo về những điều nên hoặc không nên làm cho dù không vì bất cứ lý do thỏa đáng nào. Hầu hết các doanh nhân thành đạt nhất đều biết mình có những bản năng tuyệt vời và nhờ đó họ có thể đưa ra các quyết định sáng suốt, nhưng chính họ cũng không hiểu bản năng đó hoạt động thế nào.

Các nhà khoa học cho rằng não bộ có khả năng nắm bắt và ghi nhận lại mọi hoạt động trong cuộc sống hàng ngày của chúng ta. Và tới khi phải đối mặt với một tình huống mới, chúng ta có thể linh cảm và tiên đoán trước kết quả bởi chúng ta đã trải qua những tình huống tương tự như vậy. Tôi đã quen với việc ký kết hợp đồng tới mức tôi có thể thấu hiểu mọi sắc thái trong mỗi giai đoạn của quá trình ký kết. Tôi biết khi nào người ta đang trì hoãn thời gian, không thực sự nghiêm túc hoặc đang làm lãng phí thời gian của tôi. Tôi biết khi nào người ta đang nói dối hay có thể nhận ra những dấu hiệu cho thấy có điều bất ổn với một thương vụ nào đó. Tôi cũng nắm bắt được khi nào đối thủ của mình đang yếu thế và khi nào tôi nên giáng đòn quyết định.

Các nhà khoa học cũng cho rằng bản năng tồn tại các tế bào thần kinh có liên kết với cơ quan trực giác của não bộ. Trên thực tế, bằng bản năng của mình, tôi có thể cảm nhận được việc gì là đúng hay sai. Ví dụ, chỉ trong mấy giây gặp gỡ với Mark Burnett – người sáng tạo nên The Apprentice, tôi nhận thấy mình thực sự có cảm tình với ông và tin chắc rằng sẽ thoải mái khi làm việc cùng nhau.

Không hiểu vì lý do gì, nhưng tôi thấy Mark Burnett là người hoàn toàn đáng tin tưởng, dù với tư cách một người bình thường hay một chuyên gia. Khi ký hợp đồng với Mark Burnett, tôi hoàn toàn không vì điều gì khác ngoài sự mách bảo của bản năng và một cái bắt tay đầy tin tưởng. Mặt khác, tôi cũng đã gặp nhiều người mà tôi không hề có thiện cảm dù chẳng có bất cứ lý do cụ thể nào. Từ kinh nghiệm của bản thân, tôi đã học được cách tin tưởng vào bản năng của mình và thận trọng với những người khác.

Một lần, tôi nhận được một cú điện thoại nói rằng CBS muốn sử dụng sân băng Wollman, một nơi rất tuyệt vời mà tôi đã cho xây dựng và đi vào hoạt động ở công viên trung tâm. Họ muốn tổ chức ghi hình trực tiếp phần kết Survivor ở đó. Tôi không chắc đó là một ý tưởng sáng suốt vì có thể trời sẽ mưa. Khi đó chúng tôi sẽ phải làm gì?

Nếu trời mưa, trông tôi sẽ giống một thằng ngốc. Tóc của tôi sẽ bị bết lại, nhưng ít ra mọi người có thể thấy đó là tóc thật. Gần đây một tờ báo nổi tiếng đã cho đăng một bài báo về tôi rằng: “Trump thật tài giỏi. Ông ta thật tuyệt vời. Ông ta làm mọi người kinh ngạc nhưng mớ tóc giả của Trump thì thật kinh khủng”. Bài báo đó nói rằng tôi đội tóc giả. Vì thế nếu tình huống đó xảy ra thì cứ coi như đó là cách để tôi đính chính lại thông tin sai lệch của bài báo.

Thế là tôi đồng ý và Survivor được khởi quay phần kết tại sân băng Wollman. Khi đó Mark Burnett, người tôi chưa từng gặp mặt, cũng tham dự. Tôi biết ông là người tạo nên Survivor. Chúng tôi gặp mặt và nói chuyện với nhau, và thật ngạc nhiên, ngay lập tức tôi cảm thấy ngưỡng mộ Mark Burnett. Bối cảnh mà những người thực hiện Survivor dựng ở sân băng Wollman là một khu rừng nhiệt đới nhìn ra Manhattan. Nó rất đẹp và họ đã hoàn thành rất tốt công việc của mình.

Mark Burnett nói với tôi: “Donald, à không, ngài Trump, tôi muốn có một cuộc hẹn với ngài. Tôi có một ý tưởng”.

– Ý tưởng gì vậy? – Tôi hỏi.

– Tôi muốn làm một chương trình với ngài.

– Ồ, tất cả mọi người đều muốn làm chương trình với tôi.

Những người khác cũng muốn mời tôi cùng họ thực hiện một chương trình truyền hình thực tế với hàng loạt máy quay theo sát tôi. Điều đó là không thể. Tôi không thể để các máy quay kè kè bên cạnh mình khi đang làm việc. Vì thế tôi đã từ chối lời đề nghị của hầu hết các hãng truyền hình khác.

Hôm sau, Burnett đến văn phòng tôi và trao đổi với tôi về chương trình mà ông dự định sẽ thực hiện. Ông nói với tôi về thể thức của The Apprentice, sau khi nghe xong, tôi trả lời: “Thật tuyệt vời vì anh thực sự không lẽo đẽo bám theo tôi mà chỉ quan sát bọn trẻ. Tôi có một phòng họp mà ở đó tôi có thể mặc sức nguyền rủa như một kẻ mất trí. Mà tôi càng điên khùng bao nhiêu thì chương trình càng được xếp hạng cao bấy nhiêu”. Và cuối cùng, tôi đã đồng ý: “Được. Tôi thích ý tưởng đó”. Chúng tôi bắt tay và trở thành đối tác của nhau, lợi nhuận chia 50 -50.

Sau đó, một trong những đại diện lớn nhất của tôi ở Hollywood đã gọi cho tôi và nói: “Tôi nghe nói ngài đã đồng ý làm một chương trình truyền hình thực tế mang tên The Apprentice. Tôi không muốn ngài tham gia chương trình đó. Trước đây lịch sử truyền hình chưa có bất cứ chương trình nào nói về doanh nhân, chưa bao giờ”. Tôi đáp lại: “Tôi biết, anh nói đúng. Nhưng tôi đã bắt tay với Burnett!”.

Lời nói là vàng

Một điều vô cùng quan trọng bạn cần nhớ: Khi đã bắt tay hợp tác với ai, bạn phải tôn trọng quyết định của chính mình. Bắt tay với ai đồng nghĩa với việc bạn đang giao kết một hợp đồng với người đó. Đã nói là phải giữ lời. Sau khi bắt tay hợp tác, nếu bạn nuốt lời, sẽ không còn ai tin tưởng bạn. Người đại diện của tôi không hề quan tâm tới điều đó. Anh ta đã gọi điện và nói với Mark Burnett về việc hủy bỏ hợp đồng.

Mark gọi điện lại cho tôi và nói: “Người đại diện của ngài đã gọi điện cho tôi và xin hủy thực hiện chương trình The Apprentice”. Tôi nói: “Mark, tuy không biết có phải đó là quyết định đúng đắn hay không, nhưng tôi đã bắt tay với anh, tôi sẽ thực hiện ký kết của mình”. Người đại diện của tôi cho biết 98% các chương trình này trên ti vi đều thất bại. Dù không hề biết điều đó, nhưng khi gặp Mark, có điều gì đó mách bảo với tôi rằng Mark là một người tốt và công việc này sẽ tiến triển thuận lợi. Và vì đã bắt tay với Mark nên tôi quyết định sẽ thực hiện đến cùng.

Sau đó, khi chúng tôi thông báo về chương trình The Apprentice, NBC và các hãng truyền hình khác đều cố giành bằng được quyền phát sóng chương trình. Hãng truyền hình ABC giành chiến thắng, nhưng Michael Eisner đã cố cải biến chương trình theo ý những người trong công ty của anh ta, vì thế chúng tôi quyết định ngừng làm việc với hãng này để hợp tác với NBC, do Jeff Zucker điều hành. Đây là một con người thực sự tuyệt vời và đặc biệt rất yêu thích chương trình này. Khi được trình chiếu, The Apprentice đã lọt vào vị trí số 10 ngay trong tuần đầu tiên phát sóng. Quả là một con số ấn tượng! Sau đó The Apprentice vươn lên đứng ở vị trí số 8, số 5, rồi số 3. Và cuối cùng, vượt qua những đối thủ lớn, những chương trình có tiếng từ trước, The Apprentice đã trở thành chương trình được yêu thích số 1 trên truyền hình trong tuần.

Tôi thực sự bất ngờ khi trở thành một ngôi sao truyền hình được nhiều người mến mộ. Bạn có thể tin được điều đó không? Một người kinh doanh bất động sản như tôi đã trở thành một ngôi sao truyền hình? Tôi sẽ không bao giờ quên lần đến tham dự liên hoan nghệ thuật diễn xuất ở trung tâm Lincoln. Tất cả các hãng truyền hình đều đưa tới đây những chương trình để quảng cáo cho một mùa công chiếu mới. Các ngôi sao lớn đều có mặt ở đó: Whoopi Goldberg, Rob Lowe và rất nhiều tên tuổi khác. Tại thời điểm đó, chương trình của tôi không chỉ đứng ở vị trí số 1 mà đã trở thành chương trình mới duy nhất làm về doanh nhân của NBC vẫn tồn tại.

Sau khi The Apprentice trở thành chương trình truyền hình số 1, tôi nhận được điện thoại của người đại diện. Anh ta nói rằng: “Ngài Donald. Xin chúc mừng ngài.

Ngài đã bước lên vị trí số 1. Tôi muốn đến gặp ngài”.

– Anh muốn gặp tôi vì việc gì? – Tôi hỏi.

Anh ta trả lời: “À, tôi nghĩ là mình được quyền nhận một khoản hoa hồng”.

Bạn tin nổi điều nực cười này không? Tôi nói với anh ta: “Thật sao, chính anh đã phản đối việc này mà”.

– Ồ, tôi biết, nhưng thật ra thì tôi đã không thực sự phản đối đâu.

– Thế anh nghĩ mình nên nhận bao nhiêu tiền hoa hồng? – Tôi hỏi lại.

– Tôi nghĩ 3 triệu đô-la là thích hợp thưa ông. – Anh ta trả lời.

– Anh bị sa thải! – Tôi trả lời.

Đôi khi bạn thành công là nhờ làm liều

Khi hãng truyền hình NBC đồng ý hợp tác thực hiện chương trình The Apprentice, rất ít người nghĩ rằng chương trình sẽ thành công. Khi đó NBC thậm chí còn không có sự lựa chọn nào khác cho mùa công chiếu thứ hai. Lúc đó, tôi chỉ là một kẻ khờ khạo không biết chút gì về truyền hình, và vì thế tôi đã tin chắc là chương trình sẽ thành công.

Không bao lâu sau, Zucker, người hiện nay là chủ tịch hội đồng quản trị của NBC Universal, đã phát biểu trong một cuộc họp lớn và tôi sẽ không bao giờ quên những lời nói của ông. Khi đó, Friends đang trong mùa công chiếu cuối cùng, còn The Apprentice là chương trình tiếp nối ngay sau. Zucker đã nói những lời rất đáng cảm kích như thế này: “Donald Trump có thể không có được mái tóc đẹp như Jennifer Aniston, nhưng ông ấy đã giành được tỷ lệ bình chọn rất cao”. Tôi chẳng hề bận tâm tới việc ông ấy đã đá động đến mái tóc của tôi, vì những người khác vẫn thường làm vậy, tôi chỉ quan tâm đến việc tôi đã thành công.

Thời gian đó, tôi không có người đại diện, cũng không ký kết bất cứ hợp đồng nào, nhưng tôi đã có một chương trình truyền hình thành công rực rỡ. Vì thế hãng NBC rất nóng lòng muốn ký tiếp với tôi một hợp đồng mới. Tôi sẽ phải tự xoay xở lấy, nhưng tôi đã có tất cả danh thiếp của những người tôi cần. Tôi không có bất cứ kinh nghiệm nào trong lĩnh vực giải trí và truyền hình; nhưng tôi có trong tay những tấm danh thiếp.

Cũng khoảng thời gian đó, tôi đọc thấy một bài báo trên tờ New York Post viết rằng mỗi diễn viên chính trong Friends được trả 2 triệu đô-la cho mỗi buổi chiếu trong mùa công chiếu cuối cùng. Họ có 6 diễn viên lúc nào cũng gắn bó với nhau và có lẽ đó là một chiêu bài thông minh giúp mỗi người trong số họ có thể kiếm được 2 triệu đô- la cho mỗi buổi chiếu! Khi người của hãng truyền hình NBC đến gặp tôi, họ nói: “Chúng tôi muốn gia hạn hợp đồng với ngài thêm 3 năm nữa”. Tôi quyết định phải tỏ ra khó chiều một chút. Tôi nghĩ “chắc hẳn sẽ rất vui đây”.

“Tôi muốn được trả như những diễn viên trong Friends”. Tôi nói và giả bộ đập bàn cái rầm. Họ suy nghĩ một lát rồi trả lời: “Ồ, chúng tôi nghĩ mình có thể làm được điều đó thưa ngài”. Song vấn đề là họ nghĩ rằng tôi muốn được trả 2 triệu đô-la cho mỗi buổi chiếu như những ngôi sao trong Friends. Tôi nói: “Không, không, các anh không hiểu ý tôi. Họ có sáu người, còn tôi chỉ có một, vì thế tôi muốn 12 triệu đô-la cho mỗi buổi chiếu của mình”. Họ có hơi băn khoăn về lời đề nghị của tôi nhưng cuối cùng chúng tôi đã ký hợp đồng (với số tiền không ít hơn 12 triệu đô-la là bao) và tất cả đều cảm thấy vui vẻ. Công việc của đôi bên diễn ra suôn sẻ và đạt được thành công rực rỡ. Đây là chương trình mà lúc đầu không ai nghĩ sẽ thành công nhưng thực tế đã thành công hơn cả mong đợi. Sở dĩ có được điều đó là vì tôi đã liều lĩnh. Hãy nắm lấy cơ hội và hành động theo bản năng của mình. Nếu bạn nghĩ mình có đủ những tố chất cần thiết để làm nên thành công, hãy liều lĩnh một chút vì thành quả lớn lao nhất sẽ chỉ đến khi bạn biết đi ngược lại xu hướng chung và dám mạo hiểm.

Để có thể hành động theo bản năng, bạn cũng cần phải luyện tập. Nhưng quan trọng là bạn phải xác định rằng mình sẽ nghe theo sự mách bảo của bản năng. Bản năng là yếu tố không thể thiếu khi giải quyết các tình huống khó khăn và để làm được theo bản năng, bạn cần phải có sự tập trung cao độ. Điều đó giống như trường hợp một người trượt ván đang phải vượt qua một đoạn dốc hay một nhân viên kế toán đang cố gắng vượt qua kỳ thi lấy chứng chỉ CPA. Trong những tình huống sống còn như vậy, sẽ không đủ thời gian để đánh giá xem vấn đề có hợp lý 100% hay không. Vì như vậy là quá muộn. Với những cuộc chơi có thời gian ngắn và quá nhiều nguyên tắc quan trọng, bạn phải hành động theo bản năng của mình. Sự kết hợp giữa tư duy lô-gic và bản năng sẽ đưa ra những quyết định sáng suốt nhất.

Khi mua được tòa nhà ở số 40 Phố Wall, tất cả những người quen biết đều khuyên tôi nên biến nó thành một khu chung cư, nhưng tôi không nghĩ vậy. Bản năng mách bảo tôi rằng đó sẽ là một địa điểm lý tưởng cho việc kinh doanh. Tôi tin tưởng vào bản năng của mình, và bạn đã thấy tòa nhà bây giờ là địa điểm hoạt động của rất nhiều doanh nghiệp lớn làm ăn phát đạt. Tòa nhà đó đã, đang và sẽ sinh lời rất nhiều.

Lần đầu tiên khi bắt tay vào xây dựng các sân golf, bản năng của tôi mách bảo rằng đó là một quyết định kinh doanh sáng suốt. Tôi biết nếu kết hợp được những hiểu biết về bất động sản với niềm đam mê dành cho golf, tôi sẽ thành công. Tôi tìm kiếm và dành rất nhiều thời gian để làm việc với các nhà thiết kế sân golf giỏi nhất thế giới. Kết quả thu được thật ngoạn mục bởi vì tôi đã biết kết hợp giữa bản năng và tư duy lô-gic. Nhưng có lẽ điều quan trọng nhất là tôi đã tìm được những địa điểm lý tưởng tuyệt vời.

Hãy tích cực học cách lắng nghe sự mách bảo của bản năng. Hãy rèn luyện kỹ năng này và thử nghiệm trong các quyết định nho nhỏ. Hãy học cách tin vào bản năng. Nhất định bạn sẽ gặt hái được thành công cả trong công việc lẫn trong cuộc sống. Bản năng một phần nào đó cũng sẽ giúp bạn chọn được người bạn đời phù hợp, người có thể cùng bạn chăm sóc và dạy dỗ con cái.

Trong mỗi con người chúng ta đều ẩn giấu những điều mà bản thân không thể nhận biết một cách rõ ràng. Song bằng cách nào đó ta biết chúng tồn tại. Một cảm giác mơ hồ hiện hữu trong ta nhưng lại không thể giải thích được vì sao. Cảm giác này chính là một dấu hiệu khiến chúng ta phải lưu tâm. Bạn có thể nhận biết linh cảm đó là tốt hay xấu. Hãy hành động theo cảm giác nếu bạn có linh cảm tốt đẹp về điều gì đó. Còn nếu là linh cảm xấu thì hãy thận trọng. Bản năng có thể mách bảo bạn nên hay không nên làm gì. Hãy sử dụng chúng một cách hợp lý.

Hành động hay chờ đợi

Một lần, Andy Grove, nguyên chủ tịch hội đồng quản trị của Intel, đã nói rằng: “Trước tiên, hãy tập trung nghiên cứu thật kỹ dữ liệu về vấn đề bạn đang quan tâm, rồi sau hãy tin tưởng vào bản năng của bạn”. Tôi nghĩ câu nói này diễn tả chính xác nhất phương pháp ra quyết định của tôi: Tôi tập trung hết mức có thể vào việc nghiên cứu các số liệu và sự kiện của một tình huống khó khăn, rồi sử dụng tư duy lô-gic để giải thích các dữ kiện đó. Dựa trên những trải nghiệm của bản thân và những gì đúc kết được từ các tình huống đã xảy ra trước đó, tôi đưa ra các dự đoán. Sau đó tôi hành động theo bản năng của mình. Nếu cần phải đợi vài ngày để có thêm thông tin, tôi sẽ cân nhắc giữa giá trị của việc chờ đợi với ích lợi của việc có thêm thông tin. Trong trường hợp thấy cần phải hành động ngay lập tức để có thể thu được các khoản lợi nhuận hay những lợi ích đáng kể, tôi sẽ không do dự. Còn nếu chờ đợi không gây ảnh hưởng nhiều, tôi sẽ chờ.

Hành động đúng thời điểm

Bản năng liên quan nhiều đến việc lựa chọn thời điểm. Bạn phải kiên nhẫn chờ đợi đến khi bản năng mách bảo bạn biết lúc nào là thời điểm tốt nhất để hành động. Đôi khi tôi có nghĩ đến việc mua một mảnh đất hay sử dụng một phong cách thiết kế nào đó, nhưng tôi chưa hành động. Rồi bỗng nhiên tôi có cảm giác rằng thời cơ đã đến. Khi bắt đầu xem xét xung quanh, tôi thường nhận thấy nhiều thứ đã đổi khác, hé mở ra một cơ hội mới mà trước kia không hề có. Chính bản năng đã mách bảo tôi về cơ hội mới, và nếu có thể, tôi sẽ hành động nhanh chóng để biến cơ hội đó thành hiện thực.

Tôi đã chờ đợi nhiều năm để được thấy những thành quả đó. Điều này có thể rất khó, đặc biệt với những người như tôi, một người không đủ kiên nhẫn chờ cho tới khi công việc hoàn thành theo đúng thời gian đã định. Để đưa ra những quyết định thực sự đúng đắn, bạn phải học cách chờ đợi đến thời điểm thích hợp. Điều này đặc biệt đúng trong việc đàm phán. Tôi rất cẩn thận để không lao mình quá nhanh trong các thương vụ làm ăn, nhất là những thương vụ tôi thực sự muốn có. Tôi không bao giờ đưa danh thiếp của mình ra. Tôi hành động như thể không chắc mình muốn có thương vụ này. Chính hành động không rõ ràng đó khiến đối thủ đưa ra những tranh luận mạnh mẽ hơn và sự việc diễn ra đúng trong tầm kiểm soát của tôi. Điều đó cũng cho tôi thêm thời gian để suy nghĩ và nảy ra những ý tưởng sáng tạo để thương vụ đó có thể kết thúc một cách tốt đẹp hơn so với việc nhanh chóng lao ngay vào hành động.

Là người rất yêu thích quần vợt, tôi để ý thấy rằng những tay vợt xuất sắc nhất lại thường không phải là những người khỏe nhất, nhanh nhất hay xông xáo nhất. Trên tất cả, họ là những người có khả năng lựa chọn thời điểm tốt nhất đến mức khó tin. Điều này yêu cầu phải kết hợp thật tốt giữa thần kinh vững vàng với bản năng đã được mài giũa. Hãy nhìn Roger Federer và Peter Sampras, hai tay vợt xuất sắc nhất để thấy họ không chỉ có kỹ thuật điêu luyện mà còn có khả năng nắm bắt thời điểm một cách tuyệt vời. Những tay vợt có được kỹ năng tuyệt vời ấy hầu hết đều là những nhà vô địch. Và nếu đánh mất kỹ năng đó, họ sẽ nhanh chóng vấp ngã. Tôi cũng để ý thấy rằng những diễn viên hài nổi tiếng nhất đều thành công bởi vì họ có một cảm nhận hoàn hảo về thời điểm thích hợp. Tất cả những diễn viên hài đó đều biết cách chọn đúng thời điểm để làm khán giả bật cười. Có thể họ sinh ra đã có khả năng này, nhưng ở mức độ nào đó, khả năng này cũng có thể được phát triển.

Tôi đã để ý tòa nhà ở số 40 Phố Wall trong nhiều năm trước khi đưa ra quyết định cuối cùng. Tôi cũng không để bất cứ ai biết mình đang quan tâm đến tòa nhà đó. Đầu những năm 1990, khi đã dần vực dậy sau thời kỳ khó khăn, việc mua tòa nhà ở 40 Phố Wall là một trong những thương vụ quan trọng đầu tiên tôi thực hiện trong thời gian này. Tôi thích tòa nhà cổ kính đó từ lâu nhưng chưa tìm thấy thời cơ thích hợp. Chỉ sau một thời gian, khi công việc kinh doanh có nhiều chuyển biến tốt, tôi mới quyết định mua tòa nhà. Bằng cách chờ đợi và cân nhắc, rồi sau đó hành động khi bản năng mách bảo rằng đây là thời điểm thích hợp nhất, tôi không chỉ đã kiếm được rất nhiều tiền từ thương vụ đó mà còn may mắn quen biết một gia đình giàu có và nổi tiếng đến từ Đức, gia đình Hinneberg, và họ đã trở thành những người bạn tuyệt vời của tôi. Những mối quan hệ tốt đẹp có được qua các thương vụ làm ăn là một lợi ích cộng thêm vô cùng tuyệt vời.

Khi đưa ra một quyết định, bạn phải vận dụng tất cả năng lực, trí óc, bản năng và khả năng phân tích của mình. Hãy hành động theo bản năng nhưng đừng đánh cược tất cả vào đó. Hãy thận trọng và tìm hiểu tất cả các dữ kiện liên quan bởi luôn luôn có lý do để mọi người chọn đi những con đường khác nhau. Hãy tin tôi, khi bạn khám phá ra điều gì đó mà người khác không quan tâm đến, khi bạn đi ngược lại xu hướng chung, như ví dụ về tòa nhà ở 40 Phố Wall của tôi chẳng hạn; bạn sẽ có được một tòa nhà chọc trời rộng 120 ngàn mét vuông mà không mất gì. Điều đó thật tuyệt phải không? Tôi thích hành động theo bản năng, thích đi ngược lại xu hướng chung, song phải rất thận trọng vì đôi khi điều đó có thể trở nên rắc rối và thậm chí còn là một sai lầm nghiêm trọng.

CHIA SẺ CỦA ZANKER

Khi khởi nghiệp ở The Learning Annex, tôi đã hành động hoàn toàn theo những gì bản năng mách bảo. Và đến tận bây giờ, tôi vẫn dùng bản năng để lựa chọn các chủ đề cùng những nhà diễn thuyết mà chúng tôi đánh giá cao. Công việc của tôi là phải cố gắng phát hiện những tài năng trước khi bất kỳ ai khác nhận ra họ. Bạn không thể nghe theo những điều người khác nghĩ. Bạn phải suy nghĩ một cách độc lập, nếu không bạn sẽ không bao giờ thành công. Điều này cũng giống các nhà sản xuất điện ảnh hay truyền hình: họ phải biết sở thích hay thị hiếu của khán giả là gì trước khi những người khác có thể nhận ra điều đó. Nếu chỉ làm những việc giống như người khác vẫn làm và không có bản lĩnh để bứt phá và trở nên khác biệt, bạn sẽ chỉ đạt được những điều hết sức bình thường – những điều có vẻ giống với sự thất bại hơn. Vì thế, hãy mạnh dạn làm cho mình trở nên khác biệt, làm cho mình trở thành duy nhất và dám mạo hiểm thực hiện một điều gì đó ngay cả khi bạn chưa hiểu rõ về nó.

Năm 1980, tôi đã quyết định làm mọi việc có thể để quảng bá cho Tony Robbins – hiện là tác giả của nhiều đầu sách sống đẹp bán chạy kiêm diễn thuyết gia thuộc hàng bậc thầy – bởi tôi có niềm tin mãnh liệt rằng một ngày nào đó người đàn ông này sẽ trở thành một nhân vật vĩ đại. Và Tony thực sự là một trong những phát hiện lớn nhất của tôi. Tôi học được rất nhiều điều từ Tony về cách vượt qua nỗi sợ hãi và vươn tới một tầm cao mới trong việc thể hiện khả năng bản thân. Tony làm tôi suy nghĩ khác đi nhiều. Những bài học cũng như nguồn cảm hứng từ Tony chính là cơ sở giúp tôi có đủ quyết tâm theo đuổi con người tiếng tăm như Donald Trump. Tôi đã trả cho Tony rất nhiều tiền bởi chính anh đã dẫn dắt tôi tìm thấy niềm đam mê của mình trong công việc và trong các mối quan hệ.

Năm 1981, tôi có cơ hội chứng kiến Deepak Chopra, người đồng sáng lập ra Chopra Center for Well Being, nói chuyện với một nhóm khoảng 30 người ở New York. Khi đó, không người nào biết ông là ai, nhưng ngay lập tức, tôi cảm nhận rằng người đàn ông này sẽ rất thành công. Tôi không biết tại sao, nhưng bản năng mang đến cho tôi một linh cảm đặc biệt về người đàn ông đó. Sau này, Deepak Chopra đã trở thành một trong những bác sĩ tâm lý – thể chất tài năng, nổi tiếng và thành công nhất trong thời đại của chúng ta.

Dù rất nhiều người không hề để ý đến bản năng của mình nhưng tôi tin rằng ai cũng có bản năng riêng. Bản năng thực ra chỉ là một phản xạ thông minh trước những tình huống giống với những tình huống chúng ta đã từng trải qua trước đó. Và càng nhiều trải nghiệm, chúng ta sẽ hành động theo bản năng tốt hơn. Điều đó cũng giống như một tay chơi bài chuyên nghiệp, chỉ cần liếc nhanh những quân bài của mình và vẻ mặt của đối thủ là có thể đánh giá tình huống và quyết định bước đi tiếp theo. Chúng ta luôn nhận thấy một linh cảm nhất định về điều mình nên hay không nên làm dù không thể biết chính xác lý do tại sao.

Tới năm 2001, The Learning Annex đã hoạt động được trên 20 năm và tôi cũng không còn sở hữu nó nữa. The Learning Annex đã là một thương hiệu cũ; nhưng tôi bắt đầu xem xét lại và cảm thấy The Learning Annex vẫn còn rất nhiều tiềm năng chưa được khai thác. Đôi khi trong thâm tâm mình, bạn cảm thấy có thể đẩy một công việc nào đó lên một mức độ cao hơn trong lúc nhìn nhận về nó. Và tôi tin vào bản năng của mình, nhưng vấn đề là những người chủ lúc đó của The Learning Annex muốn bán nó với số tiền vượt quá khả năng của tôi vào thời điểm đó.

Tôi đã cố gom góp tiền để mua lại The Learning Annex, nhưng các chủ ngân hàng không quan tâm lắm đến dự án của tôi, thế nên họ không sốt sắng trong việc giải quyết hồ sơ vay của tôi. Nhưng tôi đặc biệt tin tưởng vào bản năng của mình. Vợ tôi cũng nhận thấy niềm đam mê lớn lao của tôi và biết rằng không gì có thể ngăn cản, nên vợ tôi đã ủng hộ tôi. Lần thứ hai tôi thế chấp nhà, rút hết tiền trong thẻ tín dụng, năn nỉ vay mượn bạn bè và các thành viên trong gia đình; nhưng vẫn không đủ. Vì thế, tôi bay tới West Coast để gặp và thuyết phục người chủ của The Learning Annex cho tôi nợ trong một năm.

Sáu năm sau, The Learing Annex đã chứng tỏ thành công cho mọi người thấy khi đứng trong danh sách 500 công ty phát triển nhanh nhất theo đánh giá và bình chọn của tạp chí Inc. Tôi đã thắng trong trò cá cược của mình. Bản năng của tôi đã đúng.

Sau khi mua lại The Learning Annex, chúng tôi đã tổ chức hàng loạt các lớp học về “bất động sản” và “cách kiếm tiền”. Tôi bắt đầu để ý thấy ngày càng có nhiều người tham gia theo học. Điều này có thể hiểu được. Tôi đã từng học trung học, lên đại học, nhưng không ai dạy tôi cách kiếm tiền thế nào. Đó chính là lỗ hổng trong hệ thống giáo dục của chúng ta. Một trong những điều quan trọng nhất con nguời cần có trong cuộc sống thì chúng ta không được dạy ở trường học; vì thế sinh viên lũ lượt kéo đến các lớp học đó của chúng tôi. Khi số lượng các lớp học này bùng nổ, tôi quyết định tập hợp cả nhóm của mình lại và nói: “Chúng ta hãy tổ chức một hội thảo với những mô hình lớp học thế này và mời những bộ óc tài năng nhất tới thuyết giảng cho sinh viên cách làm giàu trong vòng một tuần lễ”. Trước tôi chưa từng có ai làm điều đó. Bản năng mách bảo tôi rằng nếu chúng tôi tổ chức thành công dịp này, thành quả gặt hái được sẽ rất lớn. Nhưng bản năng cũng phải dựa trên những số liệu thực tế mà tôi đã có. Tôi có thể thuê các nhà tư vấn hoặc có trong tay bộ phận kế toán chuyên làm công việc phân tích, nhưng chỉ có tôi mới biết khi nào là thời điểm thích hợp nhất.

Nếu bạn thạo việc mình đang làm và có thể phân tích những số liệu một cách khách quan, bản năng sẽ giúp bạn rất nhiều trong việc đưa ra các quyết định đúng đắn. Còn khi bạn không chắc chắn, hãy chờ đợi. Đôi khi thấy có linh cảm về một điều gì, tôi thường tới gặp và hỏi về cảm giác của các đồng nghiệp đối với vấn đề đó. Lúc đó, điều tôi phải làm chỉ là nhìn nhận xem liệu bản năng của các đồng nghiệp có mách bảo họ về chuyện gì đó không ổn hay không. Thậm chí, nhiều lúc không biết điều gì đang khiến mình lo lắng, nhưng chỉ sau vài phút chúng tôi cùng nhau động não là tôi có thể tìm ra vấn đề.

Thỉnh thoảng vào buổi sáng, hiệu phó của trường là cô Samantha Del Canto bước vào phòng tôi với cốc cà phê trên tay và kể cho tôi nghe về những vấn đề rắc rối chính cô đang mắc phải. Sau đó, cô ấy hỏi tôi: “Bản năng của anh mách bảo thế nào?” Hoặc cũng có lúc tôi tới văn phòng của Samantha và nói với cô ấy rằng tôi đang có một cảm giác không tốt về một diễn giả mới hay một mảng thị trường nào đó. Cô ấy thường làm tôi yên lòng khi nói: “Zanker, hãy hành động theo bản năng của anh. Nhờ nó mà chúng ta mới có được ngày hôm nay… Hãy tiếp tục lắng nghe nó”. Và đó chính là bí quyết… bạn phải nghe theo bản năng của mình mách bảo… chúng ta được sinh ra với những bản năng tự nhiên nhưng lại luôn được dạy là đừng nên nghe theo chúng. Điều đó thật sai lầm… Bản năng là người bạn tốt nhất có thể giúp bạn đưa ra các quyết định đúng đắn.

Tuy nhiên, tôi luôn phân tích những gì diễn ra trong lý trí và tìm hiểu tất cả dữ kiện liên quan trước khi đưa ra các quyết định quan trọng. Nhưng tôi đã quá quen với việc lắng nghe những gì bản năng mách bảo. Nếu chỉ có những suy luận lô-gic nhưng có linh cảm mạnh mẽ tác động, tôi cũng cảm thấy không thoải mái lắm đối với quyết định của mình. Bạn có thể làm cho linh cảm của mình trở nên nhạy bén hơn bằng việc sử dụng và luyện tập như một trò chơi. Nhiều người vẫn thành công với việc sử dụng số liệu và thực tiễn. Điều đó cũng tốt. Nhưng đừng quên lắng nghe bản năng của bạn. Chúng tôi từng có môt luật sư chỉ biết vùi đầu vào phân tích các dữ liệu. Đó là một anh chàng thông minh, nhưng giáo dục đã bào mòn bản năng của anh ta và làm anh ta gần như bị tê liệt. Bây giờ anh ta không còn là luật sư của tôi. Tôi không thể làm việc với anh ta bởi có quá nhiều phân tích. Chẳng hạn như anh ta đưa cho tôi rất nhiều giấy tờ về một vấn đề nào đó, và rồi chết lặng khi tôi hỏi một câu đơn giản: “Thế anh nghĩ sao?”.

Sau khi đã có tất cả thông tin liên quan tới quyết định sắp đưa ra, bạn hãy thư giãn một chút. Hãy làm việc gì đó không liên quan đến quyết định của bạn. Hãy ngủ trưa, xem tivi hay chạy bộ quanh công viên. Hãy tạm thời dẹp bỏ những quyết định đó ra khỏi tiềm thức của bạn một lát, sau khi cảm thấy thoải mái hơn, hãy tiếp tục. Lúc đó bạn sẽ bản năng hơn nhiều.

Hãy phát triển những bản năng thật sự của bạn và hành động theo chúng. Một khi hành động theo bản năng, bạn sẽ đạt được những thành công rực rỡ nhất. Không ai biết hết mọi thứ. Không ai chắc chắn tương lai sẽ mang đến điều gì. Khi thực sự hiểu biết về lĩnh vực của mình, bạn sẽ nắm bắt được những tín hiệu vô hình và những lời mách nước về con người cũng như những sự kiện quanh bạn. Bạn sẽ học được cách lội ngược dòng và có được giác quan thứ sáu. Hãy rèn luyện kỹ năng này và sử dụng nó một cách khôn ngoan, nhất định bạn sẽ rất thành công. Tuy nhiên, bạn phải nghiên cứu tất cả các sự kiện và dùng lý trí để phân tích dữ liệu có liên quan rồi hãy hành động trước mọi tình huống. Đến khi phải quyết định, hãy lắng nghe những gì bản năng bạn mách bảo.

NHỮNG ĐIỂM CHÍNH

Bạn cần phải có linh cảm thực sự tốt để đưa ra những quyết định sáng suốt nhất.

Cùng với kinh nghiệm, bạn có thể học được cách hành động theo bản năng.

Khi bạn bắt tay ai đó tức là bạn đã ký kết hợp đồng, vì vậy hãy giữ lời hứa.

Việc hành động theo bản năng phải phù hợp với những gì đang diễn ra xung quanh quyết định của bạn.

Sử dụng bản năng để lựa chọn thời điểm hoàn hảo nhất.

Tìm hiểu tất cả các sự kiện, sau đó mới hành động theo bản năng.

Bình luận
720
× sticky