Giáo dục – đó là hình tượng riêng của bạn do bạn tự tạo ra. Con người sẽ tự tìm kiếm những kiến thức mà anh ta cần thiết. Hãy theo một kế hoạch đơn giản – và bạn sẽ bắt đầu không phải từ con số không.
——————-
BƯỚC THỨ TƯ VƯƠN TỚI CỦA CẢI: KIẾN THỨC ĐẶC BIỆT
Có hai loại kiến thức: kiến thức cơ bản và kiến thức đặc biệt. Những kiến thức cơ bản, tức là kiến thức chung, dù cho có sâu sắc và đa dạng đến đâu đi nữa, cũng sẽ không cần cho bạn trong việc kiếm tiền. Các trường đại học tổng hợp lớn có gần như tất cả các loại kiến thức cơ bản mà nền văn minh nhân loại biết được. Thế mà đa số giáo sư không thuộc số những người giàu nhất trên thế giới. Họ chuyên môn giảng dạy kiến thức, nhưng không ai có thể khẳng định rằng họ chuyên về vấn đề sử dụng kiến thức.
Kiến thức không thể thu hút được tiền bạc chừng nào nó còn chưa được tổ chức một cách thông minh và chưa nhờ một kế hoạch hành động chi tiết để vươn tới mục tiêu nhất định – tích luỹ tài sản. Sở dĩ phải nhắc đến điều đơn giản này là vì hàng triệu người vẫn tiếp tục tin vào điều sai lầm phổ biến, dường như ôkiến thức – là sức mạnhằ. Hoàn toàn sai! Kiến thức – chỉ là sức mạnh tiềm năng. Nó chỉ trở thành sức mạnh thực sự khi được xử lý thành kế hoạch hành động rõ ràng và hướng vào kết quả cuối cùng.
Khâu khiếm khuyết trong hệ thống giáo dục này thể hiện đặc biệt rõ khi các trường đào tạo khác nhau cố bằng mọi cách dạy cho sinh viên của mình tổ chức và sử dụng những kiến thức đã có.
Mọi người nhầm lẫn khi nghĩ rằng Henry Ford là một người thiếu học, vì ông rất ít thời gian ngồi trên ghế nhà trường. Những người nghĩ như vậy hoàn toàn không hiểu ý nghĩa chân chính của từ giáo dục. Nó xuất phát từ ôhình tượngằ, ôtạo thànhằ, tức là phát triển khả năng và năng khiếu của con người, cho ta cơ sở để nói rằng con người là hình tượng, là đồng dạng của Thượng đế.
Người có giáo dục không nhất thiết phải nhồi nhét đầy các loại kiến thức, cơ bản và đặc biệt. Người có giáo dục – đó là người phát triển được khả năng trí tuệ của mình, người có thể tiếp thu tất cả những gì mình muốn, tất cả những gì mình thấy cần, và không xâm phạm quyền lợi của những người khác.
——————–
NHỮNG KẺ NGHÈO NÀN TINH THẦN NGỚ NGẨN
Trong thời gian chiến tranh thế giới thứ nhất, một tờ báo Chicago cho đăng trên trang nhất một bài báo gọi ngài Henry Ford là ôkẻ theo chủ nghĩa hòa bình dốt nátằ. Ngài Ford phản đối cách hành văn xúc phạm như vậy và phát đơn lên tòa kiện tờ báo vu khống. Tại tòa, các luật sư bào chữa của tờ báo đã bắt ngài Ford trả lời với tư cách nhân chứng nhằm mục đích chứng minh với tòa sự dốt nát của ngài. Họ đặt ra cho ngài rất nhiều câu hỏi khác nhau, với ý định chỉ ra cho thấy rằng: vì ngài Ford chỉ biết mỗi một lĩnh vực sản xuất ôtô, cho nên trong các lĩnh vực chính và chủ yếu khác, dĩ nhiên là ngài rất dốt.
Các câu hỏi đại loại như sau: ôBenedict Arnold là ai?ằ hoặc ôNước Anh cử bao nhiêu lính sang Mỹ để trấn áp cuộc khởi nghĩa năm 1776?ằ. Câu hỏi cuối cùng ngài Ford trả lời: tôi không biết cử bao nhiêu lính, tôi chỉ biết là số người quay về đến nhà ít hơn rất nhiềuằ.
Cuối cùng ngài Ford cảm thấy mệt mỏi. Đến một câu hỏi đặc biệt xúc phạm, ông lao người về phía trước, chỉ ngón tay vào luật sư và bảo: ôNếu tôi thật sự muốn trả lời các câu hỏi ngu ngốc của ngài, thì – cho phép được nói với ngài – chỉ cần bấm nút trong phòng làm việc của tôi, sẽ có hàng loạt chuyên gia có khả năng trả lời tất cả mọi câu hỏi tôi cần có liên quan tới doanh nghiệp mà tôi dành phần lớn nỗ lực của mình. Vậy ngài hãy nói cho tôi biết tại sao tôi lại phải nhồi nhét đầy đầu mình những điều ngớ ngẩn chỉ để chứng minh rằng tôi có thể trả lời bất cứ câu hỏi nào, trong khi tôi có đủ người đảm bảo cho tôi bất kỳ kiến thức nào tôi cầnằ.
Trong câu trả lời này có một logic thật sự vĩ đại. Và nó đã làm cho luật sư lúng túng. Tất cả những người có mặt tại phiên tòa đều có thể thông qua sự phản ứng tuyệt vời của ngài Ford để thấy rằng trước mắt họ hoàn toàn không phải là một kẻ ngu dốt, mà trái lại, là một người rất có giáo dục. Bạn cũng phải đồng ý rằng nếu một người biết phải lấy kiến thức cần thiết ở đâu, và làm thế nào để biến nó thành kế hoạch hành động cụ thể, thì người đó có thể được coi là người có giáo dục. Nhờ có các chuyên gia trong ôTrung tâm não bộằ của mình, ngài Henry Ford có trong tay những kiến thức đặc biệt, giúp ngài trở thành một trong những người đàng hoàng nhất ở nước Mỹ. Việc những kiến thức này nằm trong cái đầu nào hoàn toàn không có ý nghĩa gì đáng kể.
———————
KIẾN THỨC – ĐIỀU ĐÓ THẬT LÀ DỄ DÀNG
Trước khi bạn muốn đoan chắc ở khả năng biến mong muốn thành tiền bạc của mình, cần nắm được một số kiến thức đặc biệt trong lĩnh vực mà bạn đã chọn. Nhưng hãy đặt giả thiết rằng kiến thức đặc biệt cần có nhiều hơn so với khả năng bạn có thể tiếp thu được, hoặc là bạn không có xu hướng muốn học hỏi. Trong trường hợp đó, ôTrung tâm não bộằ sẽ giúp bạn khắc phục khiếm khuyết nhỏ này.
Muốn có tài sản lớn đòi hỏi phải bỏ ra năng lượng lớn, mà năng lượng này không thể xuất hiện nếu thiếu một hệ thống kiến thức đặc biệt được tổ chức tốt và sử dụng khôn khéo. Tuy nhiên, không nhất thiết người muốn gây dựng tài sản lớn phải có đầy đủ những kiến thức này.
Điều nói trên sẽ mang lại hy vọng cho những người có ước mơ làm giàu, nhưng lại ôthiếu họcằ để có đủ kiến thức đặc biệt cần thiết. Mọi người thường khổ sở vì cho rằng mình ôkém giá trịằ chính vì sự ôthiếu họcằ này. Nhưng một người có khả năng tổ chức ôTrung tâm não bộằ và điều khiển nhóm, có khả năng sử dụng nhóm đó phục vụ mục tiêu của mình, thì cũng có học như bất cứ thành viên nào trong nhóm.
Thomas A.Edison ngồi trên ghế nhà trường không hơn ba tháng. Nhưng ông không phải là kẻ ngu dốt. Và lúc chết, hoàn toàn không nghèo túng.
Henry Ford chưa học hết lớp sáu, nhưng công việc tài chính của ông hết sức ổn thỏa!
Kiến thức đặc biệt là loại kiến thức tinh tế nhất, và cũng chẳng có gì rẻ hơn! Bạn không tin à? Hãy nhìn vào giấy báo trả tiền của bất cứ trường Đại học tổng hợp nào mà xem! Và lúc đó, ta hãy nói chuyện.
———————
ALÔ! CẦN KIẾN THỨC À?
Trước hết phải xác định xem bạn cần loại kiến thức đặc biệt nào và để làm gì. Nếu như ý định của bạn là nghiêm túc, kế hoạch là lâu dài, thì mục tiêu mà bạn đang tiến tới sẽ giúp bạn xác định. Tiếp theo, hãy quan tâm đến các nguồn kiến thức đáng tin cậy. Quan trọng nhất trong số đó là:
Kinh nghiệm sống riêng và học vấn riêng của bạn.
Kiến thức và kinh nghiệm thu được do tiếp xúc với những người thông minh khác (liên kết trí tuệ).
Các trường cao học và Đại học tổng hợp.
Các thư viện công cộng (sách báo và tạp chí định kỳ mà trong đó tập trung tất cả những kiến thức do nền văn minh nhân loại tích luỹ được).
Các khóa học đặc biệt (các trường buổi chiều và đặc biệt là đào tạo tại nhà).
Kiến thức tự nó không có một giá trị gì. Khi đã có được kiến thức, cần hệ thống hóa và sử dụng nó để đạt mục tiêu cụ thể. Mà để làm được việc này, như bạn nhớ, cần có kế hoạch hành động thực tế.
Nếu bạn nghĩ đến việc học thêm, lúc đầu hãy xác định xem bạn cần cái đó để làm gì, rồi sau đó hẵng tìm xem nên làm việc đó ở đâu. Những người thành đạt trong bất kỳ lĩnh vực hoạt động nào cũng luôn quan tâm đến những tài liệu đặc biệt, liên quan tới doanh nghiệp hoặc nghề nghiệp của họ. Có một sai lầm phổ biến ở những người không thành công, ấu trĩ cho rằng họ đã tiếp thu được tất cả mọi kiến thức từ trong trường phổ thông. Thực ra thì hệ thống giáo dục này chỉ chỉ ra một con đường con người có thể có được những kiến thức cần thiết, trong đó có những kiến thức thực tế.
Đòi hỏi của thời đại là chuyên môn hóa! Câu chuyện của ông Robert P.Moor (trước đây là trưởng phòng tổ chức trường Đại học tổng hợp Columbo) đăng trên báo đã khẳng định chân lý này.
———————
CẦN CÓ CHUYÊN GIA
Khi tuyển người vào công ty, có ưu thế hơn cả vẫn là những người tốt nghiệp các trường doanh nghiệp, có thói quen làm việc đúng chế độ báo cáo và thống kê, kỹ sư các ngành nghề khác nhau, phóng viên, kiến trúc sư, các nhà hóa học, và những thủ lĩnh có năng khiếu trong trường hoặc đơn giản chỉ là chàng trai năng động trong năm học cuối cùng.
Trong số các sinh viên có kết quả học tập tốt, có ưu thế hơn cả vẫn là những người trội hơn về tính tích cực trong ký túc xá, vượt hơn hẳn mọi người về phần lớn các chỉ tiêu và nhận thêm công việc thích hợp với trình độ của họ. Nhiều người trong số họ về sau nhận được một lúc vài đề nghị ra làm việc, những người đặc biệt năng khiếu – có khi đến sáu đề nghị.
Một trong những hãng công nghiệp lớn đã mời ngài Moor như sau:
ôChúng tôi tìm kiếm những người có năng khiếu quản lý sản xuất. Vì thế chúng tôi đặc biệt coi trọng các phẩm chất về tính cách, cá nhân, trí tuệ, và đánh giá chúng cao hơn nhiều so với học vấnằ.
———————
THỰC HÀNH TRONG HỆ THỐNG ĐÀO TẠO
Khi đề nghị đưa thực hành tại các văn phòng, cửa hiệu hoặc xí nghiệp sản xuất vào chương trình đào tạo sinh viên trong các kỳ nghỉ hè, ngài Moor xuất phát từ chỗ: sau hai, ba năm học tập trong trường cao học, mỗi một sinh viên ôcần chọn cho mình một chuyên môn tương lai, còn nếu anh ta bị động hoặc giao động, thì anh ta phải tạm nghỉ họcằ.
ô Các trường cao học và Đại học tổng hợp đã vấp phải sự cần thiết dạy cho sinh viên thói quen thực hành những nghề nghiệp mà họ đã chọnằ, – ông khẳng định trách nhiệm trực tiếp của các trường.
Một trong những nguồn kiến thức chuyên môn hóa đáng tin cậy, thuận tiện và dễ tiếp cận là các trường chiều, tồn tại ở tất cả các thành phố lớn. Các trường hàm thụ cung cấp học vấn chuyên ngành bằng phương pháp tăng cường ở cả nước Mỹ. Ưu thế chủ yếu của việc giảng dạy tại nhà – ở tính linh hoạt của chương trình giảng dạy, cho phép tiếp thu kiến thức với tốc độ thuận lợi cho bạn. Ưu thế khác của dạng đào tạo này (tất nhiên nếu chọn đúng trường) là: ngoài khóa chính còn có nhiều buổi phù đạo quý báu, rất cần để có kiến thức đặc biệt. Thuận lợi hơn nữa là không quan trọng bạn sống ở đâu. Và ngoài ra, đóng tiền rồi, bạn có thể học hai, ba người . . . cũng được.
———————
MIỆT MÀI HỌC TẬP VÀ TỰ KIỂM SOÁT
Nếu có cái gì đó trong đời được biếu không hoặc không phải nỗ lực gì nhiều cũng có được, thì thường nó không được đánh giá và không được tin tưởng. Cũng có thể vì thế mà chúng ta ít thu nhận được điều gì ích lợi trong trường phổ thông. Nhưng chính đây lại là một khả năng tuyệt vời biết bao nhiêu! Khi qua một chương trình đào tạo chuyên môn hóa nào đó, tính tự kiểm soát của con người sẽ bù đắp phần nào những điều bỏ sót trong đào tạo miễn phí. Tôi khuyên các bạn nên học các trường hàm thụ doanh nghiệp. Tiền học thấp nên họ bắt phải trả ngay từ đầu. Khi đã phải bỏ ra những đồng tiền đứt ruột của mình, dù muốn hay không thì sinh viên cũng tiếp tục học tập, điểm tốt hay xấu cũng vậy, mặc dầu trong những tình huống khác thì họ đã bỏ lâu rồi. Các trường hàm thụ không quá thiên về việc này, nhưng điều kiện tài chính mà họ đặt ra đã giáo dục được cho con người khả năng ra quyết định, trả tiền đúng hạn, chưa nói đến thói quen phải thực hiện công việc đến cùng.
Điều này tôi rút ra từ kinh nghiệm của chính bản thân tôi. Sự việc diễn ra từ gần hai mươi lăm năm trước. Sau khi đọc một bản thông báo nào đó, tôi ghi tên vào một khóa học hàm thụ và thực hiện được tám hay mười bài tập gì đó. Sau đó tôi chán và bỏ học. Nhưng nhà trường vẫn đều đặn gửi giấy báo trả tiền đến cho tôi. Tệ hơn nữa, họ đòi tôi phải trả tiền dù có tiếp tục học hay không cũng vậy. Tôi liền quyết định đã vậy thì phải kết thúc khóa học cho bõ số tiền đã chi. Tôi đã khắc phục được bản thân mình và thực hiện công việc đến cùng. Có phải vì tôi đã bị trả tiền hay không?
——————–
HỌC KHÔNG BAO GIỜ MUỘN
Nước Mỹ có hệ thống trường học không mất tiền tốt nhất thế giới. Song một trong những tính chất kỳ lạ nhất của tâm lý con người: chỉ cái gì phải trả tiền mới coi là quý. Trường học và thư viện không mất tiền chẳng gây được một ấn tượng nào đối với mọi người – của rẻ là của ôi mà! Đó là nguyên nhân chính tại sao nhiều người sau khi tốt nghiệp phổ thông và chuẩn bị đi làm lại cần tiếp tục học thêm. Đó cũng là lý do chính tại sao nhiều nhà doanh nghiệp đánh giá cao những nhân viên đã qua khóa học hàm thụ. Họ học bằng chính kinh nghiệm của mình. Những người có tham vọng đến mức bỏ thời gian rỗi của mình để học hàm thụ thì chính họ đã có được những phẩm chất cần để quản lý sản xuất.
Có một điểm yếu của con người mà thiên nhiên không có thuốc chữa: không có tham vọng! Những người, đặc biệt là loại làm công ăn lương mà dành thời gian rỗi cho học tập hàm thụ, thì ít khi bị chìm dưới đáy, hoặc nếu có – thì cũng không lâu. Tính tích cực sẽ mở đường cho họ. Họ sẽ vươn lên, khắc phục mọi trở ngại trên đường đi của mình, và sẽ thu hút những người có khả năng tạo cơ hội cho họ.
Phương pháp đào tạo hàm thụ dường như đặc biệt dành riêng cho những nhân viên cần có thêm kiến thức đặc biệt, nhưng không có thời gian để lại đến trường.
Stuart Ostin Wirer đã là kỹ sư xây dựng và vẫn tiếp tục đi con đường đã chọn cho tới thời kỳ suy thoái, khi nhu cầu về dịch vụ này giảm đi đáng kể. Lúc đó, đánh giá kỹ mọi khả năng của mình, ông quyết định trở thành luật sư, và quay lại trường cao học để học thêm khóa đặc biệt. Trả thi xong, ngài Wirer đã tổ chức phòng luật sư chuyên về bảo vệ quyền hạn và quyền lợi của các công ty, làm việc rất có lãi.
Cảm thấy trước mọi người rất hay biện bạch, đổ lỗi cho khó khăn các loại, (một số người nói họ bận nuôi gia đình, những người khác – rằng họ già quá không học được nữa), tôi nói thêm rằng ngài Wirer, vừa mới lấy vợ, và khi ngài cầm lại vào tay quyển sách giáo khoa, ngài đã 40 tuổi. Và vì đây là khóa tốt nhất đứng trên quan điểm giảng dạy những môn cần thiết, nên chỉ trong hai năm ông đã kịp thực hiện một khối lượng công việc mà những sinh viên luật khác phải mất đến bốn năm. Nên trả tiền để biết được kiến thức tốt nhất phải nhận ở đâu!
———————
PHÒNG TÀI VỤ LƯU ĐỘNG
Ta hãy xét một trường hợp cụ thể. Vào một ngày đẹp trời, ông chủ hiệu thực phẩm hiểu ra rằng mình thất nghiệp. Có chút kinh nghiệm về kế toán, ông qua thêm một khóa đặc biệt về công việc văn phòng, làm quen với các dạng báo cáo kế toán mới, nghiên cứu thêm về doanh nghiệp. Có kinh nghiệm về bán thực phẩm, nhân vật của chúng ta ký hợp đồng với hơn 100 cửa hiệu nhỏ về việc làm sổ sách kế toán cho họ với giá rất phải chăng. Tư tưởng phù hợp đến mức chỉ một thời gian sau, ông chuyển văn phòng lên một chiếc xe tải bưu điện nhỏ và trang bị cho nó thiết bị tài vụ hiện đại. Ngày nay, ông đã là chủ của cả một đoàn xe ôtài vụằ như vậy, và làm việc cho ông là cả một đội ngũ nhân viên và người giúp việc. Ông phục vụ các cửa hiệu nhỏ, giới thiệu và tính toán cách kiếm tiền. Và năm cuối cùng chính ông Thành công đóng thuế nhiều gấp chục lần so với khi ông chỉ là người chủ hiệu. Và các yếu tố cấu thành doanh nghiệp độc đáo này là kiến thức đặc biệt cộng với trí tưởng tượng.
Mọi việc vẫn cứ bắt đầu rằng tư tưởng!
Vì tôi là người có vinh dự tặng tư tưởng này cho một thương nhân thất nghiệp, nên tôi có quyền đưa ra cả những tư tưởng khác tạo khả năng đưa lại những khoản thu nhập còn lớn hơn.
Có lần tôi nói chuyện với một thương nhân bán buôn. Khi tôi đề nghị giải quyết các vấn đề của anh ta thì anh ta phản ứng ngay lập tức: ôtư tưởng tuyệt vời, nhưng tôi không biết làm thế nào mà vắt từ đây ra tiền!ằ. Nói cách khác, anh ta phàn nàn rằng không biết làm cách nào thể hiện được những nhận thức mới của mình trong bộ môn kế toán.
Từ đây nảy sinh thêm một vấn đề. Nhờ có một cô đánh máy trẻ tổng hợp các tư liệu lại, một cuốn sách mới nói về tính ưu việt của hệ thống kế toán mới – kế toán lưu động – đã được hình thành. Những trang giấy đánh máy cẩn thận tạo nên một tập sách đầy đủ đóng vai trò ôchuyên gia cố vấn không lờiằ. Quyển sách kể về doanh nghiệp hay đến mức chủ nhân của nó thu được gấp bội so với trước đây.
———————
TÀI SẢN SAO CHÉP
Hàng ngàn người trong nước sẽ rất biết ơn các chuyên gia viết được một quyển sách giáo khoa hợp lý về đề tài ôlàm thế nào để các dịch vụ của mình đắt giá nhấtằ.
Tư tưởng nêu ra dưới đây ra đời từ sự cấp bách phải khắc phục những tình huống không lường trước được, nhưng ai cũng có thể sử dụng nó. Người phụ nữ là tác giả của tư tưởng này có một trí tưởng tượng hết sức phong phú. Bà đã thấy trước rằng tư tưởng mới ra đời này có thể phát triển thành một nghề phục vụ hàng ngàn người đang cần sự chỉ dẫn thực tế.
Được khích lệ hành động bằng tác phẩm đầu tiên ôkế hoạch cụ thể: làm thế nào để bán được dịch vụ của mìnhằ, người phụ nữ nhanh nhẹn này bắt tay giải quyết vấn đề của con trai mình. Chàng trai tốt nghiệp trường cao học mà không thể tìm ra chỗ ứng dụng khả năng của mình. Kế hoạch mà bà chuẩn bị riêng cho con trai mình là kế hoạch tốt nhất trong tất cả các mẫu cùng loại.
Kế hoạch bao gồm gần 50 trang in rất đẹp những thông tin cần thiết. Đó là thông tin về những năng khiếu sẵn có của chàng trai, thành tích trong trường phổ thông, kinh nghiệm bản thân, địa vị xã hội mà anh muốn đạt tới, và nhiều thông tin khác nữa mà tôi không thể kể hết được. Cái chính, đây là một kế hoạch hành động chính xác để đạt mục đích.
Để hình thành quyển sách này, trong suốt mấy tuần liền, hầu như ngày nào bà cũng bắt con đến thư viện công cộng để lấy những thông tin cần thiết. Bà bảo con đến cả những đối thủ tiềm năng của ông chủ tiềm năng để thu thập thông tin quan trọng về phương pháp hoạt động kinh doanh của họ. Những thông tin này rất quý để lập kế hoạch. Kết quả là trong kế hoạch này có một số đề nghị rất hay dành cho ông chủ tiềm năng – cứ để cho ông ta sử dụng!
——————–
MƯỜI NĂM RÚT NGẮN
Ai đó có thể phản đối: ôLàm gì mà phải tất tả vì công việc như vậy?ằ
Tôi trả lời: ôViệc rất cần – không phải là tất tả! Kế hoạch người phụ nữ lập cho con mình đã giúp cho anh ta có việc làm mà anh vẫn từng mong ước, với số tiền lương anh đã tự định cho mìnhằ.
Hơn thế nữa, cái chính là chức vụ mà anh được nhận, đã tạo điều kiện cho anh không phải bắt đầu từ con số không. Anh đã trở thành ngay một nhà lãnh đạo trẻ.
ôLàm gì mà phải tất tả như vậy?ằ
Nếu đã nói như vậy thì phương pháp ôbán mìnhằ có kế hoạch và suy nghĩ cẩn thận như thế đã tiết kiệm cho chàng trai ít nhất là mười năm mà lẽ ra anh đã phải bỏ ra để đạt được địa vị đó. Có nhất thiết phải bắt đầu ôtừ số khôngằ rồi bò ôlên dần, lên dần,lên dần . . . ằ hay không?
Ai đó có thể cho ý nghĩ này là bình thường, nhưng cũng có thể phản đối: quá nhiều người bắt đầu từ dưới không ngẩng đầu lên được để cơ hội có thể nhận ra anh ta, – và họ cứ ở mãi dưới đáy. Và triển vọng nhìn từ dưới lên cũng không được rộng lớn và khuyến khích cho lắm. Điều này có thể làm cho nhiều người vĩnh viễn mất hết mọi tham vọng. Rơi vào ôlối mònằ, chúng ta đành cam phận, quen dần với công việc sự vụ hàng ngày, – vì thói quen chính là bản năng thứ hai của con người – dần dần, mọi cố gắng thay đổi điều gì đó trong cuộc sống sẽ mất đi. Đó cũng là một nguyên nhân nữa tại sao không nên bắt đầu từ số không, mà nên từ một hai bậc nào đó cao hơn. Bằng cách đó hình thành thói quen nhìn thấy triển vọng, quan sát xem người khác trưởng thành như thế nào, chờ đợi dịp thuận lợi và sử dụng ngay không nghi ngờ, không giao động.
——————–
NGƯỜI CHIẾN THẮNG KHÔNG BAO GIỜ BỊ QUỞ TRÁCH
Một tấm gương về loại người này là Den Galpin. Khi còn ở trường cao học, anh là Đội trưởng đội bóng đá ôNhà thờ Đức Bàằ, đội vô địch năm 1930.
Anh ra trường đúng vào thời kỳ suy thoái bất lợi, không có chỗ làm việc. Lúc đầu thử ở ngành ngân hàng, sau đó là điện ảnh, rồi cuối cùng anh không tìm thấy cái gì tốt hơn là việc đi bán máy nghe chạy điện dành cho người điếc để ăn hoả hồng. Ai cũng có thể bắt đầu bằng công việc này – Galpin biết vậy. Và kiến thức này là đủ để cơ hội tự đến gõ cửa nhà anh.
Gần hai năm anh tiếp tục làm công việc của mình, công việc mà anh không thích, và có lẽ chẳng bao giờ anh lên được cao hơn nếu như anh cam chịu và không thử làm điều gì khác. Đầu tiên anh cố để được làm trợ lý cho giám đốc kinh doanh. Và anh làm được điều đó. Cấp bậc đầu tiên này tương đối cao, đủ để anh canh đón cơ hội.
Anh thành đạt trên mặt trận này đến mức ngài A.M.Andrews, Chủ tịch Hội đồng quản trị công ty ôDictograph Productằ là công ty cạnh tranh với công ty anh đang làm việc, muốn tìm hiểu thêm về anh chàng Den Galpin này. Tìm hiểu về con người đang kiểm soát doanh thu mà trước đây đã từng thuộc về công ty ôDictograph Productằ có tiếng và phát đạt. Andrews cho người đi mời. Đến cuối buổi tọa đàm, Galpin đã trở thành quản lý kinh doanh mới thuộc bộ phận âm thanh của công ty này. Để thử thách chàng trai, ông Andrews đi Florida ba tháng, nhường cho người quản lý mới khả năng nổi bật lên hoặc chết chìm. Và người đó đã nổi bật lên! Sức mạnh tinh thần tiếp thu được từ ngài Knut Rock, huấn luyện viên đội bóng đá, đã giúp chàng trai. K.Rock nói: ôNgười chiến thắng không bao giờ bị quở trách, còn người chiến bại thì chẳng ai thèm quan tâm đến nữa!ằ Và D.Galpin, luôn nhớ đến điều đó, bắt tay vào công việc hăng say đến mức chẳng bao lâu sau đã được bầu làm Phó giám đốc công ty. Để đạt được đỉnh cao như vậy, nhiều người phải trải qua hàng chục năm làm việc không mắc sai phạm. Galpin thì chỉ mất có sáu tháng.
Một trong những cơ sở căn bản nhất thuộc triết lý của tôi là nằm ở chỗ này: chúng ta vươn được lên trên hay phải nằm lại dưới đáy tuỳ thuộc vào chỗ chúng ta có kiểm soát được tình hình mà chúng ta muốn kiểm soát hay không.
——————–
ĐỪNG NẰM LẠI DƯỚÍ ĐÁY
Một ý nghĩ khác tôi muốn truyền đạt cho các bạn là: cả thành đạt, cả may mắn trong một chừng mực đáng kể đều là kết quả của thói quen! Tôi không hoài nghi chút nào về việc sự liên minh chặt chẽ giữa Galpin với nhà huấn luyện viên bóng đá nổi tiếng đã tạo ra trong nhận thức của anh niềm đam mê chiến thắng bốc lửa, chính điều đã biến đội bóng đá ôNhà thờ Đức Bàằ thành đội nổi tiếng thế giới. ở đây có một cái gì đó giống như sự thán phục các nhân vật anh hùng, đặc biệt là người anh hùng chiến thắng.
Liên minh công việc là nhân tố cực kỳ quan trọng trong mỗi thành công hay thất bại. Tôi đã phải biểu diễn điều này khi con trai tôi, thằng Blaer, thương lượng với Den Galpin về chức vụ của nó trong công ty. Ngài Galpin chỉ trả cho nó số tiền lương ban đầu bằng một nửa số lương mà con tôi có thể nhận được từ một công ty khác. Tôi phải sử dụng toàn bộ ảnh hưởng làm cha mà tôi có được để thuyết phục con tôi đồng ý với đề nghị của ngài Galpin. Tôi thuyết phục nó rằng bản thân việc hợp tác với con người không chịu nhượng bộ những điều kiện bất lợi cho mình đã là một điều rất quý và không có tiền nào sánh được.
ở dưới đáy, sự tồn tại của con người tẻ nhạt, đơn điệu, không chút niềm vui. Vì thế, tôi cố bằng mọi cách chỉ ra biện pháp khắc phục những tình huống bất lợi nảy sinh khi xuất phát không thật thành công.
——————–
TỰ MÌNH LÀ QUẢNG CÁO
Người phụ nữ lập kế hoạch bán dịch vụ của con mình hiện đang nhận được rất nhiều đề nghị hợp tác từ khắp nơi trong nước. Những người muốn bán các dịch vụ của mình đắt giá hơn đều muốn hợp tác với bà để xây dựng những kế hoạch tương tự.
Đừng nghĩ là kế hoạch của bà chỉ gồm toàn những điều khôn vặt và bà đã giúp những người đó bán dịch vụ của mình có lợi hơn so với cái họ vẫn làm trước đây. Vấn đề là ở chỗ bà tính đến lợi ích của cả người bán lẫn người mua, và người mua sau này sẽ bù hoàn được tất cả số tiền mình đã bỏ ra thêm để mua dịch vụ này.
Nếu bạn có óc tưởng tượng tốt và đang tìm thị trường tiêu thụ dịch vụ của mình một cách có lợi nhất, thì lời khuyên này sẽ là một sự khuyến khích mà trước đây bạn thiếu. Một tư tưởng có thể mang lại thu nhập lớn hơn nhiều so với thu nhập của một bác sỹ, luật sư hoặc kỹ sư ôhạng trungằ, là những người muốn có học vấn phải mất vài năm.
Nếu bạn có một tư tưởng tuyệt vời, sẽ không ai kỳ kèo mặc cả với bạn đâu!
Cái được đánh giá cao không kém là kiến thức đặc biệt. Dễ có kiến thức này hơn là tư tưởng. Và bao giờ cũng có nhu cầu. Với những người có thể giúp người khác bán dịch vụ của mình, khả năng đáp ứng nhu cầu này có lợi cho mình là vô tận. Một trong những khả năng của con người là trí tưởng tượng, phẩm chất duy nhất cần để kết hợp kiến thức đặc biệt với tư tưởng thành một kế hoạch thu lợi nhuận.
Nếu bạn có óc tưởng tượng, thì tư tưởng nêu trong chương này sẽ cung cấp đủ tư liệu để bắt đầu và bạn sẽ đạt được của cải mong muốn. Hãy nhớ rằng tư tưởng – đó là cái chính. Kiến thức đặc biệt thì có thể tìm được nếu biết chỗ.
——————–
Suy nghĩ cần ghi chép
Kiến thức – đó mới chỉ là sức mạnh tiềm năng. Bạn cần tổ chức kiến thức của mình sao cho có được một kế hoạch hành động rõ ràng, hướng đến một đích cụ thể.
Đừng coi thường học vấn thu được từ kinh nghiệm bản thân hoặc do tiếp xúc với những người thông minh khác. Henry Ford đủ ôdốtằ để có thể trở thành giàu có.
Hãy sử dụng năm nguồn kiến thức đã nêu ra trong chương này. Muốn có kiến thức – rất đơn giản.
Nếu bạn không biết bán hàng, hãy bán dịch vụ hay tư tưởng của mình với một giá đắt. Những người thành đạt nhất trong vấn đề này là những người ngoài sáu mươi tuổi.
Một kế hoạch đơn giản có thể quảng cáo tuyệt vời cho hàng ngàn con người trẻ tuổi có kỷ luật.
Kế hoạch sao chép đã nói tới trong chương này có khả năng tiết kiệm cho bạn hàng chục năm của cuộc đời.
KIẾN THỨC SẼ LÓT ĐƯỜNG DẪN ĐẾN CỦA CẢI – NẾU BẠN BIẾT PHẢI CHỌN CON ĐƯỜNG NÀO.
——————–