Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Xu Xu đừng khóc

Chương 41

Tác giả: Hồng Sakura

Đu Đu nhíu mày căng thẳng, trời ạh, cậu ấy chỉ còn tướng sĩ tượng, 1 pháo và 2 con chốt

te tua tơi tả.

trong khi ông nội còn đủ 2 xe, 1 pháo,1 mã..

“ông ăn gian!”

“ăn gian cái gì???”

“ông phải chấp cậu ấy xe pháo mã chứ! Đu Đu vừa biết chơi căn bản thôi sao đánh với ông được!!”

“cái con Xu Xu này..nữ sinh ngoại tộc!”

ông nội bị tôi kêu ca phàn nàn ỷ mạnh hiếp yếu 1 hồi, thì cũng chịu bỏ 3 con xe, pháo, mã ra, ván cờ trở nên dễ chịu với tôi rồi, hehe..

nhưng khi tôi vừa cầm con cờ định giải thế bí, Đu Đu khẽ đứng dậy..

“con thua ông vậy.”

“ơ… cậu sao thế, gỡ được mà.”

“gỡ gì, tớ thua là thua, nếu giờ giải được là cậu đánh, ko phải tớ.”

“nhưng cậu thua thì ông ko cho cậu chơi với tớ sao..”

“đồ khờ, ông chỉ đùa thôi.”

Đu Đu cười, lại cốc đầu tôi 1 cái, quay sang nhìn ông nội, ông nhún vai, rồi sắp lại ván cờ mới…

“thì phải nói thế mới có đứa ra tay giải cứu… hấp dẫn, hehe”

XỎANG……!

tiếng cái dĩa vỡ trong bếp vọng ra làm tôi, Đu Đu, và ông đều giật mình, mẹ từ trên gác chạy xuống sau 1 phút..

tôi cũng vội ra sau xem.

Long đang cúi nhặt cái đĩa lên, nó tan tành thành tám mảnh rồi +____+

hic, cậu ấm hot boy này mà rửa chén rửa bát gì được..

“cháu xi..n lỗ..i”

“Xu, mẹ đã bảo con giúp Long 1 tay mà con làm gì hả?”

“co..n..con..”

tôi lủi thủi đi tới và ngồi xuống nhặt phụ Long, cái đĩa đẹp bằng sứ của mẹ, nên mẹ mới giận lên thế…

“ahhhhhh..!”

máu từ tay Long chảy ra đỏ tươi làm tôi bủn rủn hết tay chân, ôi…m…máu…nhiều quá..

“mẹ ơi, m…má..uu”

tiếng ấp úng của tôi làm mẹ vội tới dắt Long lên trước, còn tôi ngồi thừ ra vì chưa kịp bình tâm lại..

“Xu Xu! Xu Xu, cậu ko sao chứ?”

Đu Đu lay tôi, và khi thấy tôi có vẻ vẫn còn sợ, cậu ấy kéo tôi ra và ngồi vào chỗ Long, nhặt nốt những mảnh còn lại..

cẩn thận chứ…

“coi chừng lại đứt tay bây giờ”

“cậu lên xem anh bạn của cậu có sao ko kìa”

“có mẹ rồi, để tớ nhặt với cậu cho xong.”

…………….

nhặt đủ hết các mảnh vỡ, tôi định quay ra ngoài để xem Long, thì cậu ấy đã đứng ngay cửa bếp nhìn chúng tôi..

“trời, cậu làm tớ giật cả mình”

“Xu đưa tớ về đi, tớ bị…. đau tay!”

Long chìa ngón tay cái ra đã được mẹ tôi băng kỹ, nói với tôi nhưng mắt cứ hướng sang chỗ Đu Đu..

“..oh…nhưng tớ đâ..u có biết chạy xe..”

“bị có 1 ngón mà làm như què rồi vậy! đúng là nhà giàu đứt tay như ăn mày đổ ruột!”

Đu Đu trề môi rồi phủi tay lách người ra trước, Long túm vai áo của cậu ấy lại và gằn giọng hằn học..

“đừng chọc đến tao nghe!!”

“tao..thích chọc thì sao?”

tôi phải chen vào giữa cả hai để đẩy họ ra, ở đây ko có Lãm, ai sẽ can Long ko đánh nhau với Đu Đu..

hic hic.. tôi ko thích chuyện này chút nào..

vừa lúc mẹ tôi bước tới nhìn cả 3 nhíu mày

“mấy đứa làm gì vậy?? Đu Đu con chở Long về giúp cô nhé, có lẽ nó ko bóp thắng được với ngón cái bị như thế”

“cái gì???”

ko phải 2 mà là 3 chúng tôi đều đồng thanh hỏi mẹ tôi, bởi lời đề nghị của mẹ thực sự “khiếm nhã”… +___*

Long và Đu Đu mà đi cùng nhau, ko biết chuyện gì sẽ xảy ra..

“Xu Xu con chạy xe đạp theo để lát Đu Đu nó còn có xe về”

“ah..dạ…”

……………………………………..

thế là, tôi lấy xe đạp của Đu Đu đạp theo sau xe Long, Đu Đu thì chở cậu ấy phía trước..

họ vẫn ko nói với nhau câu nào, mặt mày cứ chằm vằm..

đến 1 đoạn ngã ba, bỗng điện thoại tôi reo inh ỏi, khiến tôi phải dừng lại nghe..

La La.

“alo??”

“tôi đây, Xuân đang ngoài đường à?”

“uh, tớ đang đạp xe”

“vậy thôi cúp máy đi,coi chừng bị giựt điện thoại. khi nào vào nhà hay đâu đó gọi lại cho tôi nhé.”

“uh..”

tôi vừa gấp máy lại thì nhận ra, tôi đã bị lạc mất Long và Đu Đu.

Bình luận