Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Xu Xu đừng khóc

Chương 49

Tác giả: Hồng Sakura

ngày hôm sau vào trường, tôi giống như tên tội phạm phản quốc hay sao ấy, ai cũng nhìn tôi bằng con mắt căm ghét..

T___T

họ có lý… tôi hiểu.

là lỗi của tôi… nhưng mà, họ ko hiểu..

Đu Đu cần giải thưởng đó hơn chúng tôi, hoặc ít ra là tôi ko cần chiến thắng…

“nè, gắn vào điện thoại đi.”

Long đẩy cái sợi dây điện thoại có hình con gấu bằng bạc mạ vàng, loại gấu Pooh trong phim họat hình..

sang phần bàn của tôi..

“cho tớ à?”

“uh, bù cái đã mất đó mà.”

tôi cầm sợi dây lên, trông cũng đẹp lắm, nhưng nó chỉ làm tôi nhớ con gấu trúc của Đu Đu hơn thôi..

thấy Long có vẻ chờ đợi, tôi chậm rãi gắn nó vào chiếc Samsung.

cười gượng.

“thích ko?”

“uh, thích..”

“loại này hàng xịn, khó rơi mất lắm. mà nếu lỡ rơi thì nói tớ mua cái khác, đừng có tìm làm gì!!”

“ò…cảm ơn cậu hen.”

“ko cần cảm ơn, khách sáo quá.”

“ah, cậu… có trách tớ vụ bữa thi hôm truớc ko.. mọi người hình như giận lắm”

“kệ đi, thắng hoài cũng chán!”

Long cười nhăn răng, vẻ ko coi trọng chuyện đó, tôi cũng cười, nhưng vẫn ko thấy thoải mái hơn…

bỗng Long lấy 2 ngón tay banh 2 khóe môi của tôi ra, ack ack..

“cười thì cừơi cho tươi vào nào!^_^”

O___+ thật kinh khủng.

………………

giờ ra chơi, vừa đi rửa mặt vào, tôi đã bị chặn cửa bởi 3 cô bạn ở tổ 4..

Thảo, Thúy Lan, và Ngọc Anh.

“Xuân trước kia học Gia Định đúng ko?”

“uh, phải rồi..”

“trong nhóm thi hôm nọ, có 2 người bạn học cùng lớp cũ phải ko?”

“uh…”

“Xuân ko thi hết mình, thừa nhận đi!”

“tớ…………. xin lỗi…”

đột nhiên Lãm ở đâu xuất hiện, giật cái tay đang giấu phía sau của Ngọc Anh ra, tước cái máy MP3 bé xíu trong tay của cô ấy..

tôi ko hiểu chuyện gì nữa..

“thôi cái trò này đi.”

“Lãm bênh nhỏ này làm gì, nó …”

“ko phải chuyện của các bạn.”

nói xong Lãm kéo tôi ra khỏi chỗ 3 người họ, đi 1 mạch ra thẳng chỗ phòng lab…

lớp cậu ấy đang học ở đó.

“ở đây chờ tôi 1 lát.”

trong lúc đứng chờ Lãm, mấy cô bạn lớp cậu ấy lại nhìn tôi xét nét, đi đâu cũng bị, thật là chán…

T__T

Lãm mang ra 1 cái headphone, nhét vào tai tôi, rồi cắm đầu dây vào cái MP3 ban nãy…

tôi nghe rõ cuộc nói chuyện mà Thảo đã hỏi tôi ở cửa lớp, họ đã ghi âm bằng cái này… để làm gì chứ…

ko hiểu nổi..

“bọn họ sẽ cho phát cái này để … bạn bè tẩy chay Xuân”

“tẩy chay?”

“uh… ko sống nổi với đám học sinh nhà giàu, rảnh hơi đó đâu. trước có mấy bạn bị ép quá, phải tự nộp đơn xin chuyển trường.”

“vậy à?”

thực ra Lãm nên biết, từ hồi vào trường tới giờ, họ đã coi như tẩy chay tôi rồi, chỉ còn mỗi Hương Kim, và 2L thôi..

“sau này đừng có trả lời hay nói gì với họ nữa..”

“uh… mà mọi người cũng ghét tớ rồi..”

“đừng nghĩ vậy, họ buồn chút rồi quên thôi. Như Long đó, bạn bè cũng lại chơi với nó như bình thường thôi.”

“Long khác, tớ khác. Long là Hot boy..”

“thì Xuân là Hot girl..happy.gif”

Hot girl áh…? +__+

Lãm cười tươi khiến tôi ko tin rằng mới hôm nọ cậu ấy còn tỏ ra hằn học..

ko lẽ, cậu ấy cũng quên rồi?

“mà cậu ko giận tớ sao? chuyện tớ thi ko tập trung..”

“ko tập trung hay cố tình thua??”

“thì…”

“đúng ra là tôi có bực lắm, nhưng tôi nghĩ có lẽ Xuân cảm thấy cần như vậy”

“tớ ko biết… lúc đó tớ ko thể nghĩ gì nhiều hơn…”

“thôi cho qua đi, hen?”

tôi gật đầu, trả lại cho Lãm tai nghe và cái máy MP3, cậu ấy định đưa tôi về lớp nhưng thầy giáo gọi cậu làm gì đó..

nên tôi chỉ về 1 mình..

khi tôi vào lớp, mọi người lại dành cho tôi 1 ánh nhìn khinh miệt, nếu cứ thế này, tôi chắc phải xin ba nộp đơn chuyển về Gia Định còn hơn…

huhu…

tôi đâu biết rằng trên bảng, dòng chữ to đùng đã tố cáo tôi

chỉ khi về chỗ ngồi, tôi mới đọc được…

“Xuân đã vờ thua cho bạn trai của mình thắng!”

O_O gì vậy? ai viết đây…?

chắc là bọn họ rồi………. sao mọi chuyện cứ bị xé to ra thế này…

ai là bạn trai của tôi chứ… Đu Đu à…?

T___T

tôi vội vã bước lên bảng, cầm giẻ lau định xóa đi, thì Long đã vào lớp và lên tiếng..

“ủa, Xu Xu trực nhật hả?? tránh ra để tôi lau cho!!hehehe”

nói dứt lời là cậu ấy nhảy lên bục, giật cái đồ lau trên tay tôi và còn cười hi hi vui vẻ nữa..

nhưng khi đọc xong dòng chữ trước lúc bôi đi, mặt Long đỏ ngầu và mắt cậu ấy như rực lửa.

tay bóp chặt, Long gằn từng tiếng rõ..

“ai… đã viết?”

Lo Lo ném cái giẻ lau bảng xuống đất, tay đấm vào bảng cái rầm, quát to xuống cả lớp bằng cái giọng đùng đùng

“TÔI HỎI AI ĐÃ VIẾT CÁI NÀY????”

Bình luận