Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Xu Xu đừng khóc

Chương 66

Tác giả: Hồng Sakura

huk…

tại sao tôi lại như vậy?

muốn gặp, nhưng rồi lại né tránh…

lúc trước đâu có thế… tôi nhận ra hình như đã có gì đó thay đổi.

giữa tôi và Đu Đu.

tôi sợ bị cậu ấy phát hiện là mình đã tìm đến, nỗi sợ trước giờ hoàn toàn ko có..

mà hình như Đu Đu hơi ốm đi, hay là tôi cảm giác vậy?

cậu ấy chắc lại ko ăn uống đàng hòang rồi..

“này, cô bạn.. xe mới à?”

tiếng nói quen của Lãm vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ, tôi nhận ra con đường mình đang đi dẫn lối vào nhà thờ..

cậu ấy chạy song song trên chiếc Dream hôm nọ.

“uhm..đẹp ko? ba tớ vừa mua để đi học…”

“vì thế nên đem khoe tôi à?”

“khoe…cậu? ah..uhm..”

thực ra tôi đâu có định tới đây…

cũng đâu có định khoe La La..

mà thôi, khoe ai chẳng được, quan trọng là..tôi có xe mới ^-^

“tối nay nhà thờ có bánh pudding cacao ngon lắm, vào ăn nhé. “

“ah..bánh pudding cacao?”

“uh, bánh của seur Anna làm. tôi gọi cả Long rồi.”

“uhm..nhưng tớ chưa xin phép..”

“vậy gọi về xin đi”

gọi về? điện thoại… còn tiền đâu mà gọi T__T

tôi vò cái tay ghi đông xe đạp bối rối..

Lãm cũng như hiểu ra, lấy máy của mình bấm số, thay tôi gọi về xin ba..

có vẻ như ba tôi đã đồng ý.

“điện thoại sao thế? hư rồi?”

“àh, nó… hết tiền..T__T”

“oh.. thôi kệ, khi nào có tiền thì nạp vậy.”

“uh..”

……………

trong nhà thờ chỉ có vài người, tôi, La La, seur Anna, 1 seur khác tên Elisa, với cha xứ José.

khoảng 5h thì Long chạy xe thẳng vào khuôn viên, máy xe nổ ầm ầm phá tan ko khí yên tĩnh của nhà thờ >_< rồi cậu ấy thắng cái két, xông vào chỗ bọn tôi.. “hèn gì gọi mãi chả được!! Xu Xu đưa máy đây!” O__O vẫn kiểu cách ấy…chẳng biết chào hỏi ai.. tôi còn ko hiểu cậu ấy đang bảo đưa cái gì..?? “nhìn gì nữa, điện thoại đâu??” “chi vậy?” “đã bảo đưa thì đưa đi!” hic, Lo Lo hung dữ, lại bắt nạt tôi, ghét thế, ko thèm lo cho cậu nữa bây giờ.. mai mốt đừng có xin tớ đừng bỏ cậu nhé! vừa cầm cái điện thoại của tôi, Long lập tức mở máy, rồi lấy cái thẻ nhỏ trong túi ra, nhìn…bấm…nhìn… “mày nạp tiền cho Xuân à?” “còn hỏi nữa.” “mày ko biết là Xuân ko thích nhận tiền của người khác à??” “tao… thì… mà tao đâu có đưa tiền cho XU XU?? tao tiếp máu cho cái điện thoại thôi mừ, hehe” uh, tôi ko thích nhận của người ta, nhất là tiền bạc, Long nạp tiền cho tôi, chẳng khác nào chu cấp chi phí xài di động cho tôi?? “ko được, cậu..lấy tiền ra đi!” “ack, tiền nạp rồi thì sao lấy ra???” “vậy.. vậy cậu làm thế nào thì làm!” “uhm… ah, bánh ngon quá, Seur Anna làm đúng ko, hihi” đánh trống lảng giỏi thật, Lo Lo… cậu ấy nhảy sang bàn ăn nơi người lớn đang ngồi, xúyt xoa về cái bánh màu vàng kem có đổ màu socola bên trên.. “này, mai tớ sẽ trả cho cậu tiền..” “Xu XU muốn làm sao cũng được… nào, lại ăn bánh đi chứ!” Lãm cũng bước tới ngồi vào bàn, vì thế tôi cũng ko làm khó Long thêm vụ tiền nạp. tính sau vậy.. “Happy birthday to my best friend! chia bánh đi!” Long nói to và chìa cho Lãm cái con dao nhỏ, mà khoan, Happy birthday?? Sinh nhật La La à?? “sinh nhật?? ôi tớ ko biết.. tớ chẳng có quà.” “ko sao, thằng Long nó cũng có quà đâu” “hehe… khỏi đi. nó có thiếu cái gì đâu.” 2L nhìn nhau rồi nhăn răng cười, tôi thấy ngại khi mọi người cùng hát bài Happy Birthday… lẽ ra cậu ấy nên nói cho tôi.. “mọi năm thì chỉ có 5 người, năm nay có thêm cô bé này, coi bộ vui vẻ hơn nhỉ…” “uh, chưa từng thấy Paul mời ai khác Long.. mà sao con ko có nói sẽ mời Xuân vậy?” cha xứ Jose và seur Anna nhìn Lãm, cậu tỏ ra lúng túng, rồi cũng ko đáp mà cắt cái bánh ra làm 6.. tôi nghĩ cậu ấy ko định mời tôi, nếu Lãm ko gặp tôi gần cổng nhà thờ, có lẽ tôi đã ko có mặt tại buổi tiệc này. “nó mời Xu Xu vì nó thích Xu Xu đấy mà.” câu nói đó còn là của ai nữa, Long phát ngôn luôn linh tinh bừa bãi như thế *___* 2 seur và cha đều ngớ ra và tủm tỉm cười, Lãm phát cáu. “mày thôi cái kiểu ăn nói bậy bạ đi!” “hôm nay sinh nhật, vẫn ko dám nhận à?? mày nói thật lòng đi thì có khi …” Lãm ko để Long nói hết câu, mà lôi cậu ấy ra ngoài, trời ạh, lại nữa rồi, sao họ ko chịu để yên chuyện này đi… bánh pudding cacao… tôi còn chưa ăn được miếng nào.. ánh mắt 3 người kia nhìn tôi, làm tôi ngại ngùng, cũng đành rời bàn ăn đuổi theo 2L rắc rối. T__T họ đang ở trong vườn, khu vườn yên bình tôi đã từng ngồi học bài với La La.. hình như họ ko biết là có tôi đến.. thế thì, nấp luôn nghe xem họ nói gì, dù sao thì, đây cũng đâu phải lần đầu tôi nghe trộm! T____T “tại sao mày cứ phải che giấu? mày tưởng tao ko biết chắc?” “tao ko có gì phải che giấu hết” “vậy nói đi, mày có thích Xu Xu ko?”

Bình luận