Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Yêu Là Chuyện Không Hề Dễ

Chương 16

Tác giả: SaYan

Đang ngủ ngon thì tôi bỗng nghe thấy tiếng người rì rầm bên tai , hình như là đang gọi tên tôi thì phải . Nhưng tôi vẫn muốn ngủ nữa ~ Thôi thì bơ luôn đi .

” Bốp ” ” Rầm ” ” Á ” Tôi hét lên . Oa ~ tên chết tiệt nào dám dùng chân đá bay người tôi xuống sàn vậy ???

Ơ nhưng sao sàn mát mát , êm êm vậy ? Oa , tôi muốn ngủ . Nghĩ rồi , tôi không thèm mở mắt , tiếp tục ngủ .

” Con nhóc chết tiệt này >

Có kẻ túm cổ áo tôi , nhấc bổng tôi lên và kèm theo tiếng quát giận dữ .

” Lèm bèm nhiều … ” Tôi nhíu mày , tiếp tục ngủ .

” Cái gì ? Cô kêu ai lèm bèm hả ? Dậy ngay cho tôi >

” … ” vẫn ngủ . Mà sao tiếng ai nghe quen thế ?

” Láo thật . Sao cô vào được đây ? Sao dám ngủ ở nhà tôi ? Lại còn tự tiện đi dép của tôi nữa chứ ? ” Ai đó như muốn phát điên , gầm lên .

Tôi lim dim mở mắt , mờ mờ nhìn thấy hình ảnh 1 tên con trai vô cùng … đẹp trai . Ủa , ai đây mà quen thế ?

” Tỉnh chưa ? ” Người nọ hỏi .

” … ” Tôi lắc đầu

” Cô muốn chọc tôi điên phải không ? ” Hắn quát

” Ừ , hình như thế … ” Tôi mơ màng đáp .

” … ” Hắn xoa xoa trán , nhìn tôi rồi nhìn xuống dưới đất , khom người nhặt lên 1 chiếc dép ” Ai cho cô đi dép của tôi ? ”

” Hả ? Dép nào ? ” Tôi vẫn chưa tỉnh ngủ .

” … ” Mặt người nọ ngày càng xám

” À . Cái này hả ? Haha ! Dép ai mà xấu thế , chả có mắt thẩm mĩ gì cả … Haha ! ” Tôi cần chiếc dép , cười ha hả .

” Dép tôi xấu đấy , được chưa , sao cô dám đi dép của tôi ? ” Người nọ trừng con mắt giận dữ nhìn tôi .

” Uả vậy hả ? ” Tôi lắc lư đầu , bộ dạng trông như vừa trốn viện ” Dép tôi mà … ”

” Dép của tôi ” Hắn gầm lên , lắc lắc 2 vai tôi.

” Dép anh hả ? ” Tôi nhìn hắn , cười cười ” Ờ thì trả ” Nói rồi , tôi dùng chiếc dép đập 1 phát vào mặt anh ta rồi cười phá lên .

” AIZZA CON NHỎ CHẾT TIỆT NÀY ” Hắn nhìn tôi như muốn ăn tươi nuốt sống , lực trên cánh tay túm cổ áo tôi càng gia tăng , rồi anh ta 1 phát ném tôi xuống ghế sofa . Tôi giống như bắt được vàng , lại tiếp tục ngủ .

” Được ! Được lắm ! Cô cứ ngủ đi , tỉnh dậy biết tay tôi . Aiza , con chết tiệt … ”

Lúc trước khi hoàn toàn chìm sâu vào giấc ngủ , tôi có nghe loáng thoáng được hắn nói câu gì đó nhưng mà cũng không để tâm lắm , tôi chỉ muốn ngủ và ngủ .

xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx

” Oáp ” Tôi vươn vai , ngáp 1 cái . Tôi đã ngủ bao lâu rồi ? Tôi lôi ra con iphone 6s nhìn giờ , ồ , 5 giờ chiều rồi . Tôi đói quá !

Tôi lần mò xuống mở tủ lạnh rồi thất vọng tràn trề vì chả có gì ngoài mấy chai nước .

Tôi đóng cửa tủ lại , xoay người rồi giật mình phát hiện đằng sau tôi còn có người khác ” Vũ … Vũ Lâm … Anh về khi nào vậy ? ”

” Lâu rồi . ” Vũ Lâm cau mày , mỉm cười gian tà ” Nhà hết đồ ăn rồi , cô mau đi mua đi . Địa chỉ đây … ” Nói rồi anh ta đưa tôi 1 mảnh giấy nhỏ .

” Được … ” Tôi cầm lấy , bước tới cửa và ra ngoài .

Lạ thật , lúc tôi ngủ tôi mơ hồ thấy có chuyện xảy ra với tôi rồi còn chàng trai đó nữa , tôi đã cãi nhau , đã đánh anh chàng đó . Nhưng mà …

Tôi quay đầu nhìn cánh cửa . Nếu người đó là Vũ Lâm thì sao anh ta lại nhẹ nhàng với tôi thế ? Hay là anh ta giả bộ , ngôi nhà này ngoài tôi và anh ta thì còn có ai nữa ?

Tôi thở sâu . Chắc chắn là anh ta , anh ta nhất định đang ngấm ngầm giở trò . Hừ ! Tôi nhìn mảnh giấy trong tay rồi nhìn cánh cửa , vẫn quyết định quay người bước đi .

Bình luận