Tôi bị mất ngủ =…= Chính xác là ngủ không được . Có lẽ là do buồn chuyện của An và thói quen thức khuya nhiều . Tôi nằm mà trằn trọc hoài , xoay trái xoay phải thì An nó cũng ngáy to như dế rồi .
Tôi buồn bực cố trấn tĩnh lại và khẽ tự ru ngủ chính bản thân . Ngày mai tôi sẽ dành cả ngày để đi chơi với An nên phải ngủ để lấy sức chứ . Nhắm mắt chặt , ngủ đi , ngủ thôi , …
Tôi cứ nằm như vậy , cố gắng cũng được đền đáp , cơ thể có vẻ thiu thiu ngủ rồi … Ngủ thôi …
” ♪ ♪♪♪ … ”
Tôi mở to mắt , bật dậy . Ôm lấy đầu , tôi dần trấn tĩnh lại , ngó trái ngó phải , tối hun hút và không 1 bóng người , chỉ có ánh sáng le lói từ cửa sổ chiếu vào . Tĩnh lặng đến đáng sợ .
Mà tĩnh lặng cái con khỉ =.=’ Tôi vừa nghe thấy cái gì vậy ? Chính là tiếng nhạc nha ~ Là nhạc đó , hic , nhạc nhẽo gì lúc 2h sáng chứ =…=
Tôi nhắm mắt lại , ngả người vào gối , nhắm mắt lại , coi như mình chưa nghe thấy gì cả ……
” ♪ ♪ ♪ ”
Một lần nữa tôi phải mở to mắt ra nhìn mọi thứ xung quanh . Không có ai cả , nhưng tiếng nhạc , … Tiếng nhạc … vẫn cứ đều đặn vang lên ! Ôi mẹ ơi ! Tôi sợ ma lắm ! Đừng nhát tôi mà T___T
giờ thì ngủ cái gì chứ , sợ quá đến chân còn run rồi đây này =…= Ai giở chứng thế không biết , mấy giờ rồi mà còn đàn với sáo chứ =…=
Ớ ! Tôi kinh ngạc , phải rồi , đây là tiếng sáo ah~ Rất hay đó , du dương , nhẹ nhàng sao sao á , quả là khéo , ai thổi hay vậy ? Mà Sáo ? =….= Đừng nói với tôi là hoàng tử gió nha ! Tôi không tin ba cái truyền thuyết vớ vẩn đó đâu =….=
Tò mò thật đấy =…= Thực sự rất tò mò nha ! Không kìm được , tôi nhẹ nhàng rồi khỏi giường . Phải , thật nhẹ nhàng vì tôi không muốn làm An thức giấc .
” Kẹt ” Cửa mở ra rồi đóng lại . Tôi nhấc chân rón rén từng bước và dần dần rời khỏi kí túc xá . 1 cô gái mặc váy ngủ màu trắng thuần khiết với mái tóc dài xõa ngang hông đi chân trần dạo bước trong đêm . khẽ thổi hòa vào tiếng sáo du dương như tôn lên cái khung cảnh thần tiên thơ mộng ấy . Đẹp như một thiên thần . ( =___= chế tự kỉ quá nha =___=’ )
Đùa thôi :”> Để tôi nói sự thật ah~ Đúng là có mặc váy ngủ màu trắng và xõa tóc :”> Còn vụ đi chân trần thì … Chẳng vui vẻ gì cho cam =__= Tôi rời khỏi phòng rồi mới nhớ bao nhiêu giày dép để hết trong phòng =__= Vì lười và vì sợ ảnh hưởng tới giấc ngủ của An nên chả dám mò vào lấy lại . Đường lát xi măng , đi đau chân lắm chứ có đùa đâu T__T Có gió nữa , gió vừa to vừa mát , bao nhiêu bụi tạt hết vô mặt tuôi này =..=
Nói chung chả có thơ với mộng gì hết :”>
Tôi bước đi nhanh hơn về nơi có tiếng sáo . Rồi tự lúc nào lạc đến 1 nơi bát ngát hoa thủy tiên …
” Truyền thuyết kể lại rằng …
Vào đêm trăng tròn hằng tháng … ”
Có một chàng trai với diện mạo khôi ngô tuấn tú ngồi dưới gốc liễu khẽ thổi một khúc sáo như đang thổi cho chính tâm trạng của chàng .
” Bóng đêm mông lung soi lên tà áo trắng và khuôn mặt đẹp như một thiên sứ , khiến chàng trở nên đẹp hơn bội phần . Thử hỏi có cô gái nào nhìn thấy mà không ngây ngất . ”
Tôi như bị chìm đắm vào khung cảnh đó , chân bước đi như có ma lực tiến lại hơn về phía chàng .
” Chàng sẽ cười , nụ cười rạng rỡ . . . ”
Buông cây sáo bên môi , anh ta khẽ chớp chớp con mắt , đôi môi mỏng từ từ nhếch lên tạo thành 1 vòng cung mĩ lệ . Anh nhìn tôi , ánh mắt trìu mến và cất giọng :
” Xin chào ! ”
Và đó chính là hoàng tử gió ! ! !
xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx
” Ok . Chào ! ” Tôi mỉm cười lại .
Mái tóc bạch kim của anh ta khẽ khẽ bay , đôi mắt như biết cười . Trong bộ quần áo trắng với chiều cao mét 8 , tôi thực sự rất ấn tượng đấy . Hoàng tử gió lại nói :
” Em biết tôi phải không ? ”
” Anh là ai ? ” Tôi đáp , hờ hững .
Anh ta có chút sững sờ , nhưng vẫn cười rất tươi : ” Anh là Phong , mọi người thường hay gọi anh là ‘ hoàng tử gió ‘ , em đã nghe tới rồi phải không ? ”
Tôi gật đầu ” Phải . Nhưng tôi không nghĩ anh lại bệnh hoạn như vậy . ”
” Hả ? ” Phong trố mắt : ” Bệnh hoạn ? ”
” Nửa đêm đi thổi sáo , không bệnh hoạn thì là gì =”’= ” Tôi cau mày : ” Anh có biết là nghe rùng rợn như nào không ? ”
Anh ta phá lên cười : ” Rùng rợn ? Anh thấy mình thổi hay đó chứ ~ ”
Tôi cũng phá lên cười theo : ” Sống khiêm tốn chút đi , đã bằng ai mà kiêu thế ? ”
Đột nhiên , Phong nắm lấy 2 vai tôi , xoay cả người tôi áp sát vào thân cây liễu , nở nụ cười đầy mê hoặc :
” Em thật chẳng lãng mạn gì cả , công chúa của anh . ”
Trời ạ =___= Mắc ói quá đi mất . Tôi đẩy cả người anh ta ra khiến ảnh loạng choạng lùi về sau 3 bước , tôi nhếch mép :
” Anh bạn nghiền truyện cổ tích quá rồi đấy . ”
Nói rồi , tôi quay người bước đi thẳng , lúc đi ngang qua anh ta , còn khẽ thì thầm :
” Tối đi ngủ không đánh răng à ! hôi chết mất . ”
Cả người Phong cứng đơ lại , quay về phía tôi nói 1 cách ấm ức :
” Có mùi gì đâu ~ Ngày đánh răng 3 lần đầy đủ mà . ~.~ ”
Tôi quay đầu , hất mặt : ” Kệ anh . Đi về đi ngủ đi . Còn ngồi đây thổi sáo câu dẫn gái khiến tôi mất ngủ thì anh sẽ bị ăn đòn nhừ tử đấy . ”
Qúa ngầu luôn :”> Muahaha ! Anh ta vội vã chạy tới nắm lấy tay tôi , mắt long lanh :
” Em nỡ bỏ anh mà đi như vậy sao ? ”
Gì đây =”’= Nghe như kiểu chúng-ta-yêu-nhau-từ-lâu rồi ý . Tôi lạnh lùng nói :
” Tôi còn có thể tát anh 1 cái để mặt anh quay như cái đĩa hát bây giờ đấy ~.~ Bỏ ra khi tôi còn nói chuyện tử tế ~ ”
Trông mặt Phong như kiểu lần đầu gặp người như vậy ấy , mồm không khép lại được . Anh ta lại tiếp tục trưng ra đôi mắt cún con :
” Em không rung động trước vẻ đẹp trai của anh sao ? ”
Tôi nhíu mày , hất tay Phong ra : ” Oppa Hàn Xẻng còn không khiến tôi dzung dzing thì anh là cái thá gì ? Trai đẹp giờ không thiếu nhé ! Phẫu thuật thẩm mĩ thịnh hành lắm nghe chưa ~.~ ”
” Khuôn mặt anh là tự nhiên nha ! Nó không đủ đẹp để khiến em yêu thích ư ? ” Anh ta ghé sát mặt mình vào mặt tôi .
Tôi lập tức đưa tay lên bẹo má Phong , nói : ” Tôi không thích trai đẹp mà nói năng sến súa NGHE CHƯA ~ Giowf thì đi dịch ra . ”
Tôi buông tay , quay đầu bước đi dứt khoát . Anh ta lại chặn trước mặt : ” Không cho đi ! ”
Tôi đáp : ” Gọi bảo vệ đấy . Cút ! ”
Mặt Phong đanh lại , cuối cùng cũng đành lùi sang bên nhường đường cho tôi . Tốt ! Như vậy có phải ngoan không ~.~ Tôi tiếp tục bước .
” Em có thể hát ru anh ngủ không ? ”
Phụt :w Anh ta vừa nói gì vậy ? Anh ta bệnh rồi =..= Tôi dừng bước :
” Tại sao ? ”
” Vì em hát hay . ” Nghe xúc động ghê cơ -w- Hay cái đầu anh ý .
” Thế à ? Tôi hát hay thì anh sẽ ngủ sao ? ”
Phong gật gật đầu , bộ dạng thực đags yêu . Tôi nhếch mép và ngáp 1 cái dài :
” Thật tiếc là tôi muốn ngủ rồi . Anh tự nhận mình thổi sáo hay mà , tự thổi rồi tự ngủ đi nhé ! ” Nói đoạn tôi quay người đi thẳng . ~.~ Tôi buồn ngủ thật mà .
” Thôi được rồi T__T Đi ngủ đi rồi lần khác em sẽ hát ru anh ngủ cũng được , chúng ta NHẤT ĐỊNH sẽ gặp lại … ” Phong nói to theo .
Tôi dụi mắt , lảo đảo bước đi , miệng lẩm bẩm : ” Còn có lần sau nữa ư … ?