Nhìn Tôn Nhất Bình đang hung hăng như hổ đói giữa lũ mồi vụng dại, Bất Thông bật gầm lên:
– Lão thất phu thật độc ác! Hãy tiếp chiêu của Bất Thông ta!
Chàng lao đến và tận lực xô kình.
Vút!
Ào… Ào…
Tôn Nhất Bình cao ngạo ném bỏ một nhân vật giang hồ vừa bị lão dùng Hấp Nguyên Đại Pháp tước đoạt đến cạn kiệt chân nguyên! Và lão cười sằng sặc khi lao thẳng vào vần chưởng Xích Dương của Bất Thông.
– Là ngươi ư, một tiểu tử của Văn gia đáng bị khu xử? Ta sẽ cho ngươi biết thế nào là Xích Dương Chưởng! Đỡ!
Ào… Ào…
Nhìn vầng chưởng Xích Dương đang do Tôn Nhất Bình thi triển, Bất Thông đương nhiên phải hiểu tại sao chưởng lực của lão lại đạt mức uy lực lợi hại hơn chàng! Đó là lão đã hấp thụ, tước đoạt chân nguyên của quá nhiều nhân vật giang hồ! Nội lực của lão hiện giờ nhất định không có dưới một giáp tý công phu tu vi! Lão đang là đối thủ đáng sợ nhất của chàng nói riêng và của toàn thể võ lâm nói chung.
Ầm!
Chàng vừa bị chấn lùi thì một bóng nhân ảnh bỗng vượt qua chàng để tấn công Tôn Nhất Bình:
– Lão là Tôn Nhất Bình, kẻ đã đang tâm biến Thạch Bích Vân thành phế nhân? Lão phải chết để đền tội! Đỡ!
Vù… Vù…
Tôn Nhất Bình gầm lên:
– Quỷ Ảnh Nhiếp Tâm Trảo? Di học của Ma Trung Tử đã rơi vào tay tiện tỳ ngươi? Ngươi phải chết! Đỡ!
Ào… Ào…
Ầm!
Chân lực của Hồ Bạch Cúc quả nhiên cao thâm, nàng chỉ bị chao đảo đôi chút, không bị Tôn Nhất Bình chấn lùi như Bất Thông!
Đảo mắt nhìn quanh, Bất Thông thấy Mai Hoa Kiếm Trận của Võ Đang phái đang bị Sa Hồng Cát khuấy đảo, chứng tỏ chân nguyên nội lực của lão cũng đã tăng cao nhờ Hấp Nguyên Đại Pháp do Tôn Nhất Bình truyền thụ!
Lục Hợp Kiếm Trận của Nga My phái thì hầu như không chống đỡ nổi sự hung hăng tàn ác của Hoa Vô Sắc chưởng môn phái Điểm Thương.
Chỉ có La Hán Trận của Thiểu Lâm là đang dần dần khống chế những tên đệ tử của Tôn Nhất Bình, Hoa Vô Sắc, Sa Hồng Cát.
Còn phái Hoa Sơn dưới sự chỉ đạo của Gia Cát Phàm cùng với Du Thừa Phong và đệ tử Cái Bang thì đang trong tư thế chờ đợi cũng như đang chăm sóc cho những nạn nhân vừa bị Tôn Nhất Bình hoặc đả thương hoặc hút cạn chân nguyên khí lực!
Lo sợ đây là lúc Thần Bí môn ung dung xuất hiện, Bất Thông lập tức lao về phía Gia Cát Phàm:
– Tiến bối! Đã có Thanh Hải Cung đối phó với bọn Tôn Nhất Bình, tiền bối mau bảo các phái nghỉ tay kẻo Thần Bí môn xuất hiện vào lúc này chúng ta sẽ không kịp trở tay!
Gia Cát Phàm cũng đang dõi nhìn sự xuất hiện kỳ lạ của bốn nhân vật vận thanh y, khi nghe Bất Thông nói thế, lão ngớ người:
– Thanh Hải Cung, họ cũng am tường Quỷ Ảnh Nhiếp Tâm Trảo làm ta cứ ngỡ…
Bất ngờ, Gia Cát Phàm bỗng dưng kêu lên kinh ngạc:
– Ơ kìa! Sao Thanh Hải Cung quay sang đối đầu với Liên Minh Chánh Đạo chúng ta?
Bất Thông sau một thoáng ngỡ ngàng bèn vụt hiểu! Chàng gầm vang:
– Hồ Cung chủ! Mau đề phòng bọn Thần Bí môn giả làm môn nhân Thanh Hải Cung!
Vào lúc này, có lẽ đã có sự chuẩn bị từ trước, khắp toàn trường đâu đâu cũng có những nhân vật vận thanh y xuất hiện!
Và cũng đúng như Gia Cát Phàm vừa hô hoán, những thanh y nhân đó xuất hiện ngay lập tức nhắm vào các phái trong Liên Minh Chánh Đạo.
Tiếng gầm của chàng lập tức được tiếp nối bằng những tiếng gầm của Mộ Dung Quang, Đoàn Nhất và Đoàn Nhị:
– Kiều Toàn! Lão môn chủ Thần Bí môn cũng đã xuất hiện!
– Bọn Thần Bí môn đáng chết. Sao dám giả dạng làm người của bổn cung?
Tràng cười lồng lộng của lão Môn chủ Thần Bí môn lập tức vang lên:
– Ha… ha… ha…! Thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết! Thanh Hải Cung thề tận diệt Liên Minh Chánh Đạo! Ha… ha…
Hoạ vô đơn chí, phúc bất trùng lai, để đối phó với lão Môn chủ Thần Bí môn, Bất Thông và Đoàn Nhị đành phải cùng nhau hiệp lực, Đoàn Nhất thì hiệp lực với Mộ Dung Quang để trừng trị kẻ phản nghịch Kiều Toàn.
Các phái nhất nhất đều rối loạn vì vừa lo đối phó với phe Tôn Nhất Bình vừa phải đương đầu với Thần Bí môn đang giả dạng người Thanh Hải Cung!
Hồ Bạch Cúc càng lúc càng điêu đứng vì Tôn Nhất Bình!
Nhận ra điều đó, Bất Thông lập tức gọi nàng:
– Cung chủ mau qua đây, cố chi trì với lão Môn chủ Thần Bí môn! Hãy giao Tôn Nhất Bình cho tại hạ!
Vừa hô hoán chàng vừa thi triển Thái Cực Huyền Ảo Bộ để bất ngờ giáng cho lão Môn chủ một chưởng Huyền Ảo Hà Lạc.
– Đỡ!
Vút!
Ầm!
Cũng với bộ pháp này, chàng lao nhanh về phía Tôn Nhất Bình!
Vút!
Hồ Bạch Cúc cũng nhanh chóng phát xạ Quỷ Ảnh Hư Vô Chỉ để tạm thời chận đứng sức tấn công hung hãn của Tôn Nhất Bình:
– Xem chiêu!
Tôn Nhất Bình như đã từng nếm mùi lợi hại của chỉ lực này nên gầm vang!
– Ngươi cũng đỡ Quỷ Ảnh Xích Dương Trảo!
Vụt… Vụt…
Ầm!
Hồ Bạch Cúc lảo đảo nhưng vẫn cố dặn Bất Thông:
– Lão phối hợp Quỷ Ảnh Trảo với Xích Dương công phu! Minh chủ chớ xem thường!
Và nàng vội lao nhanh khi nghe Đoàn Nhị đang kêu thất thanh:
– Quỷ Ảnh Nhất Cự – Lãnh Khí Đoạt Hồn?
Hồ Bạch Cúc sợ không kịp cứu Đoàn Nhị, từ xa nàng hét lên:
– Hãy xem Quỷ Ảnh Hư Vô Chỉ!
Viu… Viu…
Cùng lúc này, tiếng gầm của Kiều Toàn chợt vang lên:
– Bọn ngu muội các ngươi đừng trách Kiều Toàn ta trở mặt! Mộ Dung Quang, đỡ! Đoàn Nhất, đỡ!
Ào… Ào…
Vù… Vù…
Tràng cười ngạo mạn của Tôn Nhất Bình cũng vang lên:
– Đúng là số trời đã định! Văn gia của ngươi đã đến lúc phải tận số! Ha… ha…
Bất Thông thần tốc thi triển Thái Cực Huyền Ảo Bộ:
– Hãy xem tuyệt học Văn gia! Đỡ!
Vút!
Ào… Ào…
Ầm! Ầm! Ầm!
Những tiếng trấn kình không hẹn nhau nhưng đã vang lên như cùng một lúc.
Và kết quả sau những tiếng trấn kình là tràng cười ngạo mạn của Tôn Nhất Bình và lão Môn chủ:
– Sao ngươi bảo chỉ dùng tuyệt học Văn gia? Xích Dương Chưởng mà là tuyệt học Văn gia à? Ha… ha…
– Bạch Cúc! Biết điều thì nên giao quyền chấp chưởng Thanh Hải Cung cho ta, Dương Phi Thủ! Ha… ha…
Bất Thông cứ chấp nhận cho Tôn Nhất Bình mỉa mai, chàng quyết tâm làm rối loạn nhãn pháp bằng Thái Cực Huyền Ảo Bộ:
– Ta tiếp nhận di học của Xích Hoả Đầu Đà là để diệt trừ lão, kẻ đã hai lần phản bội lại sư môn! Đỡ!
Vút!
Ào… Ào…
Quá biết bộ pháp của chàng lợi hại, Tôn Nhất Bình chỉ còn cách đối phó duy nhất là dùng công phu phối hợp thập phần biến ảo là Quỷ Ảnh Xích Dương Trảo:
– Ta không phải phản đồ của Xích Hoả sư phụ! Và đây là bằng chứng! Đỡ!
Vụt… Vụt…
Ào… Ào…
Ầm!
Chàng cười khanh khách:
– Không lẽ lão không xem di tự của Xích Hoả Đầu Đà? Trước đã xem nên ta không thể không tin! Đỡ!
Vút!
Ào… Ào…
Càng lúc càng khó nhận định phương vị của Bất Thông, Tôn Nhất Bình bất ngờ tung người lao đi. Vút!
Và lập tức có tiếng hét thất thanh của một đệ tử Thiếu Lâm phái:
– Hấp Nguyên Đại… Hự!
Hư Tướng đại sư thật sự động nộ:
– La Hán Đại Trận mau phát động, diệt trừ ác ma Tôn Nhất Bình!
– A… di… đà… phật!
Nghe tiếng niệm phật hết sức trầm hùng của một trăm linh tám vị tăng nhân, Bất Thông lập tức chững người lại! Vì nếu chàng tiếp tục đuổi theo Tôn Nhất Bình thì chính chàng cũng bị La Hán Đại Trận uy hiếp.
Còn đang nửa hoang mang nửa tiếc rẻ, chàng nghe tiếng Du Thừa Phong gọi:
– Bất Thông đệ! Mau giúp mọi người triệt hạ lũ Thần Bí môn đang nhất mực hung hăng!
Chàng lao đến:
– Bọn vô sỉ muốn chết! Xem chiêu!
Vút!
Ào… Ào…
Dùng Xích Dương Chưởng với công phu đủ thập thành, chàng làm cho lũ Thần Bí môn hoảng sợ phải dạt sang cả hai bên!
Bất chợt, trước mặt chàng có hai bóng nhân ảnh đang xuất hiện với những tiếng cười ngạo mạn:
– Chớ đắc ý! Hãy xem Quỷ Ánh Nhiếp Tâm Trảo của Điền lão gia! Ha… ha…
Ào… Ào…
– Còn đây là Tu La Mai Hoa Ấn của Đổng nương nương này! Hé… hé….
Liên Minh Chánh Đạo đang lúc bấn loạn như thế này, sự xuất hiện thêm nữa của Điền Trung và Đổng Hoàng Yến, thân mẫu Văn Quy Nguyên, nhất là họ đứng về phía Thần Bí môn lẽ đương nhiên khiến Bất Thông càng thêm bấn loạn.
Chàng đang khó xử vì không thể đối đầu với Đổng Hoàng Yến thì may thay Gia Cát Phàm đã lao đến:
– Tu La Viện vốn bị Tôn Nhất Bình huỷ diệt, sao Văn phu nhân vô cớ tấn công nhằm vào Bất Thông cũng là hậu nhân của Văn gia? Chớ trách Gia Cát mỗ đa sự, Văn phu nhân, đỡ!
Ào… Ào…
Cũng vậy, một tiếng gầm Bất Thông đang trông chờ bỗng vang lên:
– Ta luôn xem Bất Thông là đại ca thâm tình còn hơn thủ túc, lão muốn gì cũng được miễn là đừng đụng đến y! Đỡ!
Vù… Vù…
Lời nói của Văn Quy Nguyên người đang được Bất Thông trông chờ, tuy biểu lộ những ý nghĩ khá kỳ quái nhưng do Bất Thông lúc này không còn tâm trí để suy nghĩ nên chàng dường như không quan tâm!
Đã có Gia Cát Phàm, Văn Quy Nguyên lần lượt ngăn cản Điền Trung và Đổng Hoàng Yến, Bất Thông lập tức lao về phía Hồ Bạch Cúc.
Kịp lúc chàng nghe lão Môn chủ Thần Bí môn cười ngạo mạn:
– Muốn đối đầu với bổn toạ, chỉ có ngươi và Hồ Bạch Cúc thì rõ ràng hai người chỉ muốn tìm chết! Xem đây! Ha… ha…
Bất Thông nhìn thấy lão bỗng dưng xoay người quanh một chân trụ và từ đó những tia kình sắc lạnh lập tức toả ra tứ phía! Chàng biết lão thi triển công phu Quỷ Ảnh Nhất Cự Lãnh Khí Đoạt Hồn hầu đối phó với Quỷ Ảnh Hư Vô Chỉ của Hồ Bạch Cúc có Đoàn Nhị cùng hợp lực!
Và cứ qua sắc mặt có phần khiếp hãi của Đoàn Nhị chàng biết lão và Hồ Bạch Cúc đang trong tình thế khẩn trương, có thể nguy hại đến sinh mạng! Chàng bật quát lên, tận lực bình sinh để lao đến:
– Hãy xem công phu Hà Lạc Thái Cực! Đỡ!
Vút!
Ào… Ào…
Ầm! Ầm! Ầm!
Vì có Bất Thông xen vào nên ý đồ đả thương Đoàn Nhị hoặc Hồ Bạch Cúc của lão Môn chủ kể như thất bại! Lão động nộ, vụt biến mất:
– Ngươi muốn chết! Đỡ!
Vút!
Chàng biết lão lại vận dụng Vạn Quỷ Ảnh Nhân Thân mong triệt hạ chàng sớm chừng nào tốt chừng nấy!
Cố trấn tĩnh, chàng vận dụng Thái Cực Huyền Ảo Bộ và Hà Lạc Huyền Ảo Chưởng cùng một lúc:
– Đỡ!
Vút!
Ào… Ào…
Và thanh âm của Hồ Bạch Cúc chợt vang lên làm chàng phấn chấn:
– Đoàn Nhị! Hãy để lão cho ta và Văn Minh chủ đối phó! Lão mau mau tiếp trợ quần hùng! Bất Thông chớ lo! Hãy xem Quỷ Ảnh Hư Vô Chỉ!
Viu… Viu…
Như vậy, nếu có Hồ Bạch Cúc liên tay, chàng nghĩ, chí ít sự hung hãn của lão Môn chủ Thần Bí môn phải bị họ kiềm chế triệt để!
Nhưng, thật bất ngờ, bên tai chàng chợt nghe tiếng cười sằng sặc của Điền Trung:
– Môn chủ lượng thứ vì thuộc hạ đến có phần chậm! Bất Thông! Đỡ!
Ào… Ào…
Ầm! Ầm!
Chàng hoang mang và cứ nghĩ Văn Quy Nguyên không lẽ đã bị Điền Trung hãm hại? Nhưng, từ phía Đại Trận La Hán chàng nghe Văn Quy Nguyên đang gầm thét cuồng nộ:
– Tôn Nhất Bình! Ta phải giết lão để rửa hận cho Tu La Viện! Hãy xem Tu La Ám Minh Chưởng đây!
Ào… Ào…
Lo lắng đến thất kinh, chàng kêu toáng lên:
– Nguyên đệ sao tự ý xông vào La Hán Đại Trận? Mau quay lại nào!
– Bất Thông! Ngươi nên lo thân ngươi thì hơn! Đỡ!
Ào… Ào…
Bất ngờ bị Điền Trung xuất thủ đánh vào, chàng phẫn nộ gầm vang:
– Lão muốn chết! Đỡ!
Vù… Vù…
Vừa mới tung chưởng, tiếng kêu thất thanh của Hồ Bạch Cúc làm chàng phải buông bỏ ý định.
– Bất Thông! Mau tiếp trợ ta!
Chàng lập tức chuyển dịch bộ vị.
Vút!
Điền Trung bị hụt chiêu nên tìm cách đuổi bám:
– Ngươi chạy đi đâu? Đỡ!
Nhưng chàng đã kịp thoát và đang tiếp cận lão Môn chủ Thần Bí môn! Chàng quát:
– Xem chiêu!
Ầm! Ầm!
Đang lúc hàng ngũ Liên Minh Chánh Đạo bị rối loạn như thế này, Bất Thông thoáng rùng mình khi nghe thanh âm của Hư Tướng đại sư vang lên:
– Phó minh chủ mau lui lại! Chớ để Tôn Nhất Bình càng lúc càng có cơ hội tước đoạt chân khí của các đệ tử tệ phái!
Chàng lập tức đưa mắt nhìn! Quả nhiên đúng như lời Hư Tướng đại sư vừa hô, do có sụ xuất hiện của Văn Quy Nguyên khiến Đại Trận La Hán phải ngừng phát động! Và cũng một mình Văn Quy Nguyên không đủ lực kiềm chế Tôn Nhất Bình nên lão ung dung vừa giao đấu vừa tìm cơ hội tước đoạt chân khí của các đệ tử Thiếu Lâm phái vốn đang đứng sẵn gần đó!
Và quanh chân Tôn Nhất Bình lúc này có ít lắm là ba tăng nhân đệ tử Thiếu Lâm phái vì bị mất chân nguyên nên bị lão ném nằm la liệt!
Đang trong lúc bất nhẫn và bất lực như vậy, chàng lại nghe tiếng kêu cứu của cấp bách Hồ Bạch Cúc:
– Bất Thông!
Phẫn nộ đến tột cùng, Bất Thông quay ngoắt lại, dồn toàn bộ sự phẫn nộ vào lão Môn chủ Thần Bí môn:
– Lão ác ma! Hãy đỡ Hà Lạc Huyền Ảo Chưởng!
Vù… Vù…
Ầm!
Cố bám sát lão, chàng lại quát:
– Khảm Vị Hà Lạc công phu! Đỡ!
Ào… Ào…
Ầm!
Chàng cứ quát như kẻ phát cuồng:
– Chấn Vị Công Phu Hà Lạc! Đỡ!
Ào… Ào…
Bị Bất Thông xuất chiêu dồn dập lão Môn chủ tuy thừa năng lực đối phó nhưng cũng phần nào chột dạ! Vì lão biết Bất Thông đang liều lĩnh đến mức độ sẵn sàng cùng chết với lão! Lão gầm vang:
– Ngươi phát cuồng rồi sao?
Thật bất ngờ, Hồ Bạch Cúc cũng thét như điên như dại:
– Dương lão thất phu! Ta cũng liều chết với lão! Đỡ!
Ào… Ào…
Một người liều mạng cũng đủ cho lão Môn chủ Dương Phi Thủ chột dạ, huống hồ lại có đến hai, lão lập tức bối rối và rơi vào thế bị động! Lão bắt đầu tìm cách tránh chiêu.
Vút!
Bất đồ, Hồ Bạch Cúc quay ngoắt về phía Điền Trung đang lượn lờ ngay trong tầm chưởng của nàng:
– Cả lão tặc ngươi nữa! Đỡ!
Viu… Viu…
Đã một lần bị Quỷ Ảnh Hư Vô Chỉ của Hồ Bạch Cúc làm cho kinh tâm khiếp đảm, Điền Trung vừa nhìn thấy nàng vẫy tay phát xạ chỉ kình đã lập tức quay người bỏ chạy!
Vút!
Nhưng, Bất Thông nhờ Thái Cực Huyền Ảo Bộ bất ngờ hiện thân ngay bên cạnh Điền Trung:
– Xích Dương Chưởng! Đỡ!
Ào… Ào…
Động nộ, Điền Trung liều lĩnh giơ cao song thủ:
– Ta cũng liều mạng với ngươi! Đỡ!
Ầm!
Nhìn Điền Trung đang loạng choạng ngả nghiêng, dù rất muốn tiếp tục truy sát nhưng Bất Thông cũng đành phải bật tung người lao về phía lão Môn chủ:
– Ta vẫn không quên lão đâu! Đỡ!
Vút!
Ào… Ào…
Như tâm ý liên thông, Hồ Bạch Cúc cũng lập tức áp sát lão:
– Quỷ Ảnh Hư Vô Chỉ! Đỡ!
Viu… Viu…
Như mơ hồ nhận ra sự liều lĩnh của Bất Thông và Hồ Bạch Cúc là có ý đồ, lão Dương Phi Thủ lập tức quát lên kinh thiên động địa:
– Bọn ngươi không cần nhân nhượng nữa! Mau tung Mê Hồn Vụ khống chế tất cả!
Nghe lão nhẫn tâm hạ lệnh này, Bất Thông cũng lập tức hô hoán:
– Bọn Thần Bí môn tên nào cũng mang giải dược! Chư vị mau đoạt lấy!
Đến lúc đó, tiếng chấn kình giữa chàng và lão ác ma đã vang lên, có sự tiếp lực của Hồ Bạch Cúc, lão ác ma phải ân hận vì lỡ ban ra một mệnh lệnh mà không lường trước được hậu quả.
Do sợ Mê Hồn Vụ làm hại, quần hùng các phái, kể cả bọn Tôn Nhất Bình tất cả đều nhao nhao nhắm vào bọn thủ hạ Thần Bí môn để tìm cách chiếm đoạt giải dược! Và đây là lý do khiến bọn Thần Bí môn vì phải chịu áp lực từ hai phía nên mất mạng không ít!
Và quan trọng hơn, lão ma nhìn thấy Tôn Nhất Bình đã nhân cơ hội vừa bắt vừa tước đoạt chân nguyên không ít tên thủ hạ Thần Bí môn!
Cũng tương tự, Hoa Vô Sắc và Sa Hồng Cát cũng có dịp vận dụng Hấp Nguyên Đại Pháp để hãm hại không ít tên môn hạ Thần Bí môn.
Phẫn nộ về điều này, lão bất ngờ lao đến Tôn Nhất Bình:
– Ngươi cũng muốn đối đầu với ta sao? Đỡ!
Vù… Vù…
Phát hiện có chuyện này, hai hổ dữ đang kình chống lẫn nhau, Bất Thông lập tức nháy mắt ra hiệu cho Hồ Bạch Cúc!
Hiểu ý, khi Bất Thông lao về phía Điền Trung thì Hồ Bạch Cúc lập tức lao đến Kiều Toàn.
Bất Thông quát ầm lên:
– Điền Trung! Đỡ!
Vù… Vù…
Thật bất ngờ, Văn Quy Nguyên bỗng đâu xen vào:
– Bất Thông huynh xin tha thứ! Đệ buộc phải mạo phạm!
Ào… Ào…
Đang kinh ngạc vì lời lẽ và thái độ khác thường của Văn Quy Nguyên, Bất Thông càng ngạc nhiên nhiều hơn khi nghe Tôn Nhất Bình bỗng dưng phát cười sằng sặc:
– Kẻ nào chống lại ta, kẻ đó sẽ chết! Ai dám chống lại ta, một thiên hạ đệ nhất nhân! Ha… ha…
Tràng cười của Tôn Nhất Bình đâu chỉ làm cho một mình Bất Thông kinh ngạc! Có tiếng kêu hoảng loạn của Hoa Vô Sắc và Sa Hồng Cát vang lên:
– Tôn lão huynh! Sao Tôn lão huynh cứ cười như kẻ đã…
– Không sai! Phải chăng Hấp Nguyên Đại Pháp của Tôn lão huynh có vấn đề?
Sau hai câu nói có phần hoảng loạn này, Bất Thông phải kinh hãi khi nghe mụ Đổng Hoàng Yến chợt quát:
– Gia Cát Phàm, ngươi thật sự muốn chết ư? Xem đây!
Và có tiếng kêu kinh hãi của Gia Cát Phàm vang lên:
– Ngô Công Phi Độc?
Chàng hốt hoảng lao đến thật nhanh.
Vút!
Nhưng có người khác còn nhanh hơn chàng:
– Nghĩa mẫu xin đừng hại mạng gia sư!
Vút!
Và Khả Thuý Đình đang thản nhiên chộp vào con độc vật nọ.
Bị Khả Thuý Đình ra tay ngăn cản, mụ Đổng Hoàng Yến thét lên căm phẫn:
– Ngươi định làm phản, ta là nghĩa mẫu của ngươi? Nghịch nữ đáng chết!
Ào… Ào…
Bất Thông một lần nữa lao đến chậm hơn một người khác:
– Mẫu thân mau dừng tay! Chớ hại mạng Thuý Đình!
Văn Quy Nguyên kịp xuất lực ngăn lại.
Ầm!
Đổng Hoàng Yến càng thêm hậm hực:
– Ngươi cũng muốn phản ta? Tại sao chứ?
Phát hiện Điền Trung đang đứng gần, Bất Thông định lao đến, nhưng tràng cười đắc ý của lão Môn chủ vang lên khiến chàng phải dừng lại:
– Tôn Nhất Bình! Ngươi chưa phải là Thiên hạ đệ nhất nhân đâu! Hãy theo ta, ta sẽ đưa ngươi đi gặp một thiên hạ đệ nhất nhân thực sự! Ha… ha…
Còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, Bất Thông phải ngơ ngác nhìn Dương Phi Thủ vừa chạy vừa chờ Tôn Nhất Bình đuổi theo!
Tôn Nhất Bình vừa động thân, Hoa Vô Sắc và Sa Hồng Cát cũng tung người chạy theo một hướng khác!
Vút! Vút!
Điền Trung sau một lúc phải ngớ người như Bất Thông, lão bỗng dưng hô hoán:
– Chúng ta đi thôi, Yến muội!
Bất Thông hoang mang không dám tin vào mắt chàng, bọn ác ma cứ lần lượt tháo chạy và dường như không quan tâm đến số thuộc hạ của chúng!
Chạy theo sau Đổng Hoàng Yến là Văn Quy Nguyên!
Bất Thông kinh nghi kêu với theo:
– Nguyên đệ sau đi theo bọn họ?
Hoặc Văn Quy Nguyên không đáp lời hoặc có nhưng vì lúc đó tiếng quát của Mộ Dung Quang vang lên nên Bất Thông chỉ thấy Văn Quy Nguyên tiếp tục chạy đi mà không hề nghe một thanh âm hồi đáp nào.
Quay nhìn về phía có tiếng quát, chàng nghe Kiều Toàn đang chập choạng giữa vòng vây bốn người Thanh Hải Cung do Hồ Bạch Cúc dẫn đầu:
– Ta quyết liều chết với bọn ngươi!
Ào… Ào…
Mộ Dung Quang, Hồ Bạch Cúc, Đoàn Nhất và Đoàn Nhị cũng quát to một tiếng:
– Đỡ!
Và họ cùng phát kình quật ào vào một mình Kiều Toàn.
Ào… Ào…
Vù… Vù…
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Bốn tiếng chấn kình cùng vang lên, biến Kiều Toàn Thành đống thịt vụn.
– A… A…
Nhìn quanh, Bất Thông vận lực hô to:
– Chư vị chớ lạm sát! Chỉ cần khống chế huyệt đạo của chúng là đủ! Mau dừng lại!
Tiếng hô hoán của chàng làm quần hùng đang say máu phải sực tỉnh! Họ bàng hoàng nhìn quanh và thầm thất sắc…