Việc đầu tiên cậu làm là tiến về phía đài phun nước, đổ đầy bình nước, sau đó đi tìm một cửa hàng bán đồ điêu khắc. Đây là lần đầu tiên cậu đi qua những con phố trong thành, cả con đường tràn ngập người chơi và NPC.
“Chúng tôi cần một tu sĩ level 17 trở lên!”
“Này những chàng trai. Chúng tôi đang chuẩn bị tấn công động Lasok. Có ai muốn tham gia không?”
Rất nhiều người đi trên đường, nhưng không một ai trong số họ chú ý đến Weed. Cậu cũng không bận tâm lắm. Đi lang thang xung quanh trong trang phục của một khách lữ hành, thậm chí còn không mặc áo giáp, điều này chứng minh rằng cậu vẫn chưa đạt được yêu cầu tối thiểu trong Royal Road là trải qua bốn tuần trong game trước khi được phép ra khỏi thành.
Trong vô số những cửa hàng mở cửa tại thủ đô vương quốc Rosenheim, cửa hàng điêu khắc nằm tại một vị trí đặc biệt.
Hầu hết những nhà thám hiểm bình thường khó có thể nhớ được vị trí của cửa hàng điêu khắc, bởi vì việc này không có ý nghĩa gì với họ. Chỉ có một số ít người chơi đã từng học về Nghệ Thuật Điêu Khắc ghé thăm định kì. Dù vậy, cửa hàng lại nằm ngay cạnh một cửa tiệm bán đồ trang sức trên Đại Lộ Trung Tâm, và thường xuyên được ghé thăm bởi những người phụ nữ giàu có hoặc quý tộc.
*Leng keng*
Weed bước chân vào cửa hàng bán đồ điêu khắc.
“Chào mừng tới… oh, tại sao cậu lại đến đây, hỡi kẻ lạ mặt?”
Người chủ cửa tiệm bình thường sẽ chào mừng khách hàng tới cùng nụ cười dễ mến, cho đến khi ông ta nhìn thấy bộ đồ của Weed, thái độ ông ta thay đổi ngay lập tức.
Weed nhìn xung quanh, hiện tại không còn khách hàng nào khác ngoại trừ cậu. Những xưởng rèn hoặc các cửa hàng tạp hóa luôn luôn tràn ngập khách hàng, nhưng với cửa hàng điêu khắc, chỉ có một vài khách hàng mỗi ngày, nếu có.
Nếu so sánh về lợi nhuận, dù cửa hàng này không thể so được với xưởng rèn về số lượng khách hàng, nhưng bù lại, những mặt hàng mà cửa hàng bán đồ điêu khắc bày bán thường khá đắt.
Weed sửa sang lại quần áo và hỏi một cách lịch sự,
“Tôi đến đây để tìm câu trả lời cho một câu hỏi đã làm khó tôi rất nhiều đêm, thưa ngài.”
“Vậy cậu đến đây chỉ để hỏi ta một câu hỏi, kẻ lạ mặt?”
“Phải, thưa ngài. Mong ngài dành chút thời gian cho tôi, chỉ một giây thôi.”
“Ta đang rất bận, hãy đi đi.”
Người chủ cửa hàng từ chối cậu ngay lập tức, bằng một giọng nói khó chịu. Vì danh tiếng hiện tại của cậu bằng không, và hai người không hề quen biết, vậy nên hoàn toàn có lý khi ông chủ tiệm đuổi cậu ra khỏi cửa hàng.
“Vâng, chào ngài. Hẹn gặp lại ngài sau.”
“Xin chào.” Ông chủ tiệm nói.
Trong khoảng thời gian Weed quay về phía cánh cửa. Cậu nhìn thoáng qua những bức tượng đang được trưng bày.
“Thật vĩ đại!”
Weed thốt lên
“Sự hoành tráng của bức tượng này đã mê hoặc tâm hồn tôi. Ông có cung cấp những bức tượng này cho cung điện Rosenheim không?
Người chủ cửa hàng tỏ vẻ không quan tâm, nhưng lại bắt đầu lắng nghe cậu.
“Cậu đang nói về bức tượng nào, người lạ mặt?”
“Tôi đang nói đến bức tượng đại bàng hai đầu được làm từ vàng nguyên chất này. Tôi đoán được ai là người đã tạo nên tác phẩm nghệ thuật này, nhưng tôi có thể cảm nhận được tay nghề xuất sắc của ông ấy. Bức tượng này xứng đáng vượt qua mọi sự tranh cãi. Có một sự sống mãnh liệt ẩn dấu đằng sau tác phẩm này, ngay từ cái nhìn đầu tiên, tôi đã nhầm lẫn nó với một con đại bàng thật, thật may mắn khi tôi đã đến nơi đây. Tác phẩm nghệ thuật này đã khiến tôi phải mở to mắt nhìn khi đứng trước một vẻ đẹp thần thánh không thuộc về Trái Đất”
Dù người chủ tiệm có nhận ra hay không, thì miệng của ông ta bây giờ đang tạo thành hình chiếc lưỡi liềm nằm ngang. “Cậu cũng có hứng thú với nghệ thuật điêu khắc sao, hỡi kẻ lữ hành?”
“Chắc chắn là như vậy – Tôi chỉ ước mình được có được tự do để cảm nhận vẻ đẹp thần thánh của bức tượng này, và linh hồn tôi khao khát được trở thành một phần nhỏ trong vẻ đẹp thần thánh đó.”
“Lại đây và ngồi xuống. Cậu thật là một vị khách đáng quý, người đã đánh thức tôi ra khỏi sự buồn chán thường ngày.”
“Cảm ơn ngài.”
“Cậu sẽ uống một tách trà chứ?”
“Nếu ngài vui lòng thì tôi chỉ muốn một cốc nước mật ong lạnh.”
“Chắc chắn rồi, cậu sẽ có nó”
Weed uống cốc nước mật ong lạnh được pha bởi người chủ tiệm, sự ngọt ngào lan xuống cổ họng cậu, xoa dịu đi những mệt mỏi suốt ba tuần qua.
“Bây giờ hãy nói cho tôi biết điều gì đang làm cậu băn khoăn?” Người chủ tiệm hỏi.
“Vâng, thưa ngài. Nhưng liệu ngài sẽ tha lỗi cho tôi chứ? Bởi vì tôi muốn biết thêm một chút về những bức tượng đang được trưng bày ở đây trước khi nói sang chủ đề khác? Người thầy hướng dẫn tôi đã yêu cầu tôi làm một việc nhỏ, nhưng điều quan trọng hơn lúc này là an ủi linh hồn tôi nghiệp của tôi, nó cần phải chiêm ngưỡng thêm vẻ đẹp của những kiệt tác nghệ thuật thần thánh này.”
“Cậu hãy nhìn chúng bao nhiêu tùy thích. Chẳng phải raison d’être của những bức tượng này là để làm hài lòng những người biết trân trọng giá trị của chúng sao?” Người chủ tiệm đồng ý cùng với một nụ cười.
(Raison d’être: Một cụm từ tiếng Pháp mang nghĩa “lý do của sự tồn tại”)
Weed cảm thấy rằng cậu đã chiếm được thiện cảm của ông chủ tiệm, cũng may đây là một nơi vắng vẻ và cậu thì không bị làm phiền bởi những vị khách khác. Giả sử rằng nếu cậu muốn nhìn thêm một chút về những vật phẩm đang được bán tại cửa hàng tạp hóa – chắc chắn cậu sẽ bị tống cổ ra khỏi cửa chỉ sau một giây.
Weed ngồi nghỉ ngơi và ngắm nhìn những bức tượng được trưng bày trên kệ. Nhưng cậu lại mải đắm chìm trong những suy nghĩ riêng. “Có lẽ nếu học Bậc Thầy Điêu Khắc sẽ kiếm được rất nhiều tiền.” Bức tượng đắt giá nhất đang được trưng bày trong cửa hàng có giá 30 đồng bạc. Những bức tượng được làm từ đá hoặc gỗ quý, và mặc dù tay nghề thợ điêu khắc rất ấn tượng, nhưng nguyên liệu ban đầu chẳng có mấy giá trị. Chúng chẳng hơn gì việc chạm trổ lên gỗ hoặc điêu khắc trên đá.
Weed biết rằng cậu sẽ kiếm được tiền nếu làm ra được những bức tượng sư tử khổng lồ hoặc những bức tượng bằng đồng, nhưng cậu không ngốc nghếc đến nỗi để những điều đó đi quá xa. Chẳng có nhiều quý tộc đặt mua tượng điêu khắc hàng năm. Cậu cần phải leo đến bậc thang cao nhất trong nghề điêu khắc. Càng ít cạnh tranh thì càng đảm bảo rằng không cần nhiều nỗ lực để trở thành người đứng đầu.
Dù vậy, đây vẫn là một thị trường tiềm năng, tuy còn khá nhỏ bé. Nhưng cách thức đảm bảo nhất để có thể tạo nên cả một gia tài là phục vụ những người chơi khác như là khách hàng tiềm năng. Họ thường xuyên lên level và đòi hỏi những trang bị mới…
Vũ khí nóng, trang bị mạnh mẽ, những chiếc vòng cổ mê hoặc hay những cái nhẫn được mọi người ưa chuộng và trở nên phổ biến, nhưng những bức tượng thì vô giá trị với họ, chỉ trừ vài trường hợp hiếm hoi.
“Lãng phí thời gian, lãng phí tiền bạc.” Weed nghĩ.
Mục đích chính của cậu khi bắt đầu trò chơi là kiếm tiền, cùng số vốn ít ỏi nhất. Cậu nhìn xung quanh khu vực trưng bày lần cuối và bỏ qua suy nghĩ của mình về Bậc Thầy Điêu Khắc.
“Kỹ năng này chẳng đáng giá một xu” cậu nghĩ khi cậu ngồi xuống đối diện người chủ tiệm.
“Giờ, cậu đang tìm kiếm điều gì?” Người chủ tiệm hỏi.
“Điều tôi quan tâm là trước đây, một ai đó đã nói với tôi, rằng có một người có thể điêu khắc được cả ánh trăng, người đó đã xuất hiện tại Cung Điện Hoàng Gia năm mươi năm trước. Tôi muốn biết rằng điều này liệu có thật hay không?” Weed nói.
“Hóa ra là điều này! Đó là một truyền thuyết được lan truyền giữa các nhà điêu khắc. Tôi cũng đã nghe được điều này từ một khách hàng quen đáng tin cậy tại Cung Điện Hoàng Gia”
Weed đã nghĩ rằng việc điêu khắc ánh trăng là không thể, chỉ là một tin đồn được lan truyền, nhưng người chủ cửa hàng bán đồ điêu khắc cũng biết về tin đồn này, người hướng dẫn trong Phòng Luyện Tập cũng từng nghe về nó.
*Ting*
————————————————————————————————
Nhiệm vụ hoàn thành: Tin đồn về một nhà điêu khắc bí ẩn đã đến Cung Điện Hoàng Gia:
Tin đồn mà người hướng dẫn nghe được là sự thật. Một người điêu khắc có thể chạm khắc được cả ánh trăng, và tin đồn này đang được lan truyền một cách âm thầm, giữa những người Serabourgian, dù vậy cách ông ta chạm khắc được ánh trăng vẫn còn là một bí ẩn.
Giải thưởng: Quay về gặp người hướng dẫn để nhận thưởng.
————————————————————————————————
Weed mỉm cười. Sau tất cả, đây vẫn là một nhiệm vụ đơn giản với độ khó thấp nhất. Mặc dù nhiệm vụ này có thể khó khăn hơn rất nhiều nếu cậu thất bại trong việc trở thành một “người bạn” với người chủ cửa hàng.
Đó là cách mà cậu hoàn thành nhiệm vụ, tiếp theo cậu dự định quay về Phòng Luyện Tập và nhận giải thưởng từ người hướng dẫn. Ngay khi Weed nói lời chào tạm biệt và chuẩn bị rời khỏi, ông chủ tiệm, sau một thoáng suy nghĩ, cuối cùng cũng nói ra.
“Tôi không nghe được tin tức gì về cách mà ông ấy có thể chạm khắc được ánh trăng”
“Những khách hàng quen ở Cung Điện Hoàng Gia, họ không nói với ông sao?”
“Hừm, họ luôn luôn bỏ qua phần đó trong câu chuyện. Họ từ chối nói cho tôi biết về nó. Nhưng họ nói rằng hoàng hậu Evane tại vương quốc Rosenheim có liên quan đến sự kiện này. Liệu cậu có thể làm cho tôi một việc là đi tìm hiểu về điều này, nó sẽ khiến sự tò mò của tôi được thỏa mãn?”
*Ting*
————————————————————————————————
Nhiệm vụ: Quá khứ của nhà điêu khắc
Tin đồn cho rằng nữ hoàng Evane có liên quan đến sự kiện nhà điêu khắc xuất hiện tại Cung Điện Hoàng Gia và chạm khắc nên ánh trăng. Người chủ cửa hàng điêu khắc muốn biết về bí mật giữa hai người họ.
Độ khó: E
Cảnh báo:
Nếu nhận ra bạn đang điều tra tin đồn, những Hiệp Sĩ Hoàng Gia sẽ có thái độ thù địch.
————————————————————————————————
Weed nắm chặt tay trong sự phấn khích. “Đây, đây là một chuỗi nhiệm vụ!”
Ngay cả khi độ khó của nhiệm vụ đang ở mức thấp nhất, nhưng giải thưởng nhận được sẽ tăng lên qua mỗi nhiệm vụ hoàn thành. Qua mỗi nhiệm vụ, độ khó cũng tăng dần lên, và phần lớn những chuỗi nhiệm vụ hiện nay đều có độ khó quá cao so với level hiện tại của cậu.
Hiện tại Weed chỉ có thể làm những nhiệm vụ giới hạn bên trong thành, như chào hỏi mọi người xung quanh và thu thập tin tức từ người dân.
“Tôi sợ rằng mình không đủ năng lực. Tôi nghĩ mình không đủ khả năng hoàn thành nhiệm vụ này.” Weed trả lời.
“Tôi chắc chắn cậu có thể hoàn thành nó. Sự cẩn thận sẽ đưa cậu đến nơi an toàn.” Người chủ tiệm đáp lại.
“Nếu ngài đã nói vậy, tôi xin sẵn lòng” Weed trả lời.
*Ting*
————————————————————————————————
Bạn đã chấp nhận nhiệm vụ!
————————————————————————————————
“Cảm ơn cậu, người lữ hành. Cậu không nên đi tìm gặp nữ hoàng Evane để hỏi về những câu chuyện cổ và các tin đồn đang lan truyền trên đường phố. Hãy cẩn thận. Những vấn đề này rất nhạy cảm, cậu sẽ không muốn gặp rắc rối hoặc bị buộc tội phỉ báng Hoàng tộc đâu. Hãy đi tìm một thi sĩ, kẻ mang trong mình nhiều kiến thức uyên bác.” – Người chủ tiệm nói
*****
Weed bước xuống đường, vừa đi vừa ngâm nga giai điệu, cậu đi thẳng vào một quán rượu nằm đối diện bên kia đường.
“Xin chào!” Nhận được sự chào đón từ người phục vụ, Weed nhìn xung quanh tìm kiếm một thi sĩ. Có một vài điều kiện để gặp mặt. Đầu tiên, cậu phải giảm giá cho người thi sĩ khi cậu tìm thấy. Nhưng tốt hơn hết là cậu nên tìm một người gốc Serabourgian, đặc biệt là người cao tuổi.
Dù cho ông ta có thể hát được những bản ballad ngọt ngào hay không, một thi sĩ già vẫn đáng tin cậy khi được hỏi về các tin đồn trên thế giới. Weed đi lang thang qua vài quán rượu cho đến khi cậu tìm thấy một thi sĩ theo đúng như mong đợi. Đó là một người đàn ông trung niên tầm bốn mươi tuổi, đầy kinh nghiệm và có sức hấp dẫn riêng. Vỗ tay, cậu tiến lại gần người thi sĩ.
“Cảm ơn vì bản ballad tuyệt vời này, thưa ngài. Tha lỗi cho tôi vì sự bất tiện, nhưng tôi muốn hỏi ngài vài câu hỏi… Liệu ngài có biết chuyện gì đã xảy ra năm mươi năm về trước tại Cung Điện Hoàng Gia ở Rosenheim?”
Người thi sĩ xòe lòng bàn tay ra, Weed không hề bỏ qua ngụ ý trong cử chỉ này. Cậu cau mày, khóe miệng co giật, cùng một ý thức trách nhiệm rất mãnh liệt, cậu sẽ không bỏ một xu nào.
“Ngài có một giọng ca quyến rũ. Tôi rất ngưỡng mộ tài năng của ngài trong cả lời ca lẫn giai điệu của bài hát. Bên cạnh đó cái cách ngài chơi nhạc còn trên cả tuyệt vời…”
“…”
“Tôi đánh cược rằng ngài đã làm tan vỡ trái tim của biết bao cô gái Serabourgian khi ngài còn trẻ, còn ở trên đỉnh cao danh vọng. Đương nhiên, chắc chắn rằng bây giờ vẫn còn rất nhiều trái tim của những cô gái trẻ đang bị ngài đánh cắp… Với một người thi sĩ, tất cả những điều ngài mong chờ là một cuộc phiêu lưu đầy ắp sự lãng mạn. Tôi cũng là một người yêu sự lãng mạn…”
Người thi sĩ ngắt lời, vẫn tiếp tục xòe lòng bàn tay ra, “Ta phát bệnh và mệt mỏi với những lời khen rẻ mạt từ kẻ như ngươi, tên ngoại quốc. Đưa tiền đây hoặc biến đi!”
Weed cân nhắc được mất trong giây lát.
“Liệu mình có nên bỏ nhiệm vụ này? Dù sao, nhiệm vụ cũng không có trừng phạt nào nếu mình từ bỏ. Nhưng có thể mình sẽ đạt được nhiều phần thưởng hơn sau đó, mình không muốn để tuột mất chúng” Weed nghĩ.
Cậu cho tay vào túi và lấy ra một đồng xu, trước khi cậu kịp nhận thức được sai lầm của mình. Hai đồng bạc. Chỉ có hai đồng bạc trong túi cậu. Đó là tất cả những gì người hướng dẫn đưa cậu như khoản tiền đặt cọc từ nhiệm vụ lần trước.
Người thi sĩ cầm lấy đồng bạc trên tay Weed.
Thật là một sai lầm khủng khiếp khi cậu quên không đổi tiền của mình sang những đồng xu với mệnh giá nhỏ hơn.
“Thật không thể tin là mình có thể mắc một sai lầm ngớ ngẩn như vậy!” Cậu lắc đầu buồn bã.
“Hừm, điều này là một bí mật, tốt nhất cậu không nên tiết lộ cho bất kì ai”, người thi nhân thì thầm.
“Nữ hoàng Evan và người điêu khắc đã có một khoảng thời gian thân thiết khi họ còn trẻ.”
“Khoảng thời gian thân thiết là sao…?” Weed hỏi.
“Người đúng là tên ngốc. Không còn gì khác khi nói về sự thân thiết giữa một người đàn ông và một người phụ nữ – bọn họ yêu nhau.”
“Tôi hiểu rồi” Bây giờ cậu đã hiểu tại sao việc cậu nhúng mũi vào những tin đồn này phải giữ bí mật với cung điện hoàng gia.
Nếu tên tuổi thiêng liêng của nữ hoàng trước đây bị dính vào một tin đồn tai tiếng, những kỵ sĩ hoàng gia chắc chắn sẽ bịt miệng bất kì ai, bằng bất cứ giá nào để đảm bảo danh dự cho nữ hoàng.
Người thi sĩ nhìn xung quanh quán rượu một lần nữa, rồi nói thận trọng “Họ sinh ra và lớn lên cùng một ngôi làng, và bên nhau từ bé. Tên chàng trai là Zahab. Còn cô gái, cô luôn luôn mang bên mình những đồ chạm khắc mà chàng trai tặng. Khi cô còn là một đứa trẻ, cô đã mơ về một ngày hai người thành vợ chồng, nhưng vận mệnh trớ trêu, cô được chọn đưa vào hoàng cung phục vụ. Đó là lúc hai người phải chia tay. Nhưng dù vậy, giữa họ vẫn luôn khắc ghi một lời hứa.”
“Liệu tôi có được phép hỏi về lời hứa giữa họ không?” Weed trả lời, cậu thực sự tò mò.
“Zahad đã hứa sẽ tạc cho cô một kiệt tác mỹ lệ nhất thế gian.”
“Tôi đoán ông ta không thể thực hiện được lời hứa đó. Nữ hoàng chắc hẳn phải có vô số bức tượng đẹp và hoàn hảo trong cung điện của mình.”
“Không, ông ta đã làm được. Nhiều năm sau đó, Zahab đã xuất hiện tại cung điện hoàng gia. Giống như đã nói, khi nhìn thấy tác phẩm của ông ta, nữ hoàng thực sự cảm động, người nói rằng đó là tạo vật đẹp nhất trên đời này.”
“Sau đó, vì lợi ích của Freya, ông ta đã tặng nó cho nữ hoàng Evane? Một nữ hoàng sẽ không dễ dàng yêu mến một con người bình thường.”
“Phải. Một người hầu của nữ hoàng đã có mặt vào ngày hôm đó, và nghe được phần còn lại của câu chuyện từ người. Điều này đã diễn ra rất lâu rồi, ta có thể nói với cậu bởi vì ta cũng được nghe câu chuyện từ một người khác.”
“Bà ấy vẫn còn sống chứ?”
“Phải.” Người thi sĩ chỉ cho Weed con đường dẫn đến nhà người hầu của nữ hoàng.
Weed đã đi đến đúng địa chỉ. Bà ta không còn làm việc nữa, nhưng khi cậu nhắc đến nữ hoàng Evane và người thợ điêu khắc, bà vẫn mỉm cười chào đón.
“Nữ hoàng là một người phụ nữ đoan chính và duyên dáng. Vậy, cậu muốn nghe chuyện gì đã xảy ra sau đó?”
“Phải, thưa bà.”
“Cậu tìm đúng người rồi đấy. Tôi là người hầu cận riêng của nữ hoàng. Lần đầu tiên khi Zahab ghé thăm cung điện, nữ hoàng đã rất tức giận.”
“Tôi có thể hỏi lý do tại sao không?”
“Đó là một lời hứa. Khi họ còn trẻ, Zahab-nim đã từng hứa sẽ tặng cho nữ hoàng một kiệt tác mỹ lệ nhất thế gian. Nhưng khi ông ta xuất hiện tại cung điện, thứ ông ta mang theo là một thanh kiếm, không phải một con dao điêu khắc. Trong con mắt mọi người, ông ta trông giống một kiếm sĩ, một người thành thạo kiếm thuật. Trái tim nữ hoàng tan vỡ kể từ giây phút đó. Thật khó để có thể diễn tả bằng lời. Nữ hoàng tin vào Zahab-nim đến mức dù cho thế giới có đảo lộn, người vẫn tin ông sẽ không thay đổi, cũng như lời hứa giữa họ là vĩnh cửu”
“…”
“Vào ngày đó, vương quốc Brent, vương quốc láng giềng với Rosenheim, đã phái đi một nhóm sát thủ. Họ mang theo một tham vọng nguy hiểm nhắm vào vương quốc của chúng ta, và tôi thực sự không thể làm được gì trong đêm đó, khi những sát thủ tấn công nữ hoàng và đức vua trong khu vườn.”
“Chúng là những kẻ thật xấu xa!”
“Phải, người lữ hành trẻ tuổi, cậu nói đúng. Những hiệp sĩ hoàng gia đã bị mắc bẫy, vậy nên họ không thể ngăn cản chúng, và chúng tôi phải đối mặt với cái chết. Trong giây phút sinh tử đó, Zahab-nim đã đến. Cậu biết đấy, đó là lúc mọi người đang chiến đấu, nữ hoàng đã cảnh báo và lệnh cho ông ta dời đi. Nhưng Zahab-nim chỉ cười…”
“Ông ta cười trong tình cảnh nguy hiểm như vậy?”
“… rồi nói rằng ông sẽ cho nữ hoàng xem kiệt tác đẹp nhất mà ông chạm khắc. Trước con mắt ngỡ ngàng của mọi người, ánh trăng vỡ thành từng mảnh dưới thanh kiếm của ông. Thật là một vẻ đẹp kì ảo. Ông đã hát một bài hát trong khi đang chạm khắc ánh trăng. Tôi không thể nhớ được từng lời bài hát, nhưng bài hát ấy mang tên “Trái tim của người điêu khắc”. Nghe bài hát, nữ hoàng đã rơi nước mắt. Đó thực sự là cảnh tượng đẹp nhất mà tôi từng thấy. Zahab-nim chỉ ghi tên mình trên một tấm ván thô, nhưng nữ hoàng thật sự cho rằng đó là tác phẩm điêu khắc đẹp nhất trên thế gian này. Nhưng này, việc tôi nhìn thấy ông ta chạm khắc ánh trăng là sự thật, hoàn toàn theo nghĩa đen. Bên cạnh đó là xác những tên sát thủ nằm rải rác, Zahab-nim đã giữ lời hứa. Rất nhiều năm đã qua đi, nhưng những ký ức đó không hề phai mờ trong tâm trí tôi.”
Sau đó, một đoạn hồi tưởng bí ẩn diễn ra trước mắt Weed.
*****
*Tiếng gọt đẽo*
Một cậu bé cầm con dao điêu khắc nhỏ trong tay.
Theo mỗi lần con dao lên và xuống, mảnh gỗ dần dần được tạo hình.
Dường như cậu đang khắc lên một người con gái.
Thật nhỏ bé, cô gái nhỏ đáng yêu.
Cùng với sự khéo léo, mảnh gỗ dần dần được ban cho sự sống.
Cô gái, mặt đỏ đến mang tai, lặng im nhìn ngắm cậu.
Đôi tay cậu di chuyển con dao, cùng ánh nhìn nghiêm túc.
Cô gái yêu cậu, yêu mọi thứ thuộc về cậu.
Chẳng bao lâu cậu bé đưa cho cô bức tượng hoàn chỉnh. Trông giống cô bé thật nhiều.
“Bây giờ, tất cả những gì anh có thể làm là điêu khắc trên tấm gỗ này. Nhưng một ngày, anh sẽ tặng em kiệt tác mĩ lệ nhất thế gian.”
“Cảm ơn Zahab. Em thực sự hạnh phúc.”
Cậu bé và cô bé hứa với nhau, tay trong tay.
Cô bé lớn dần lên, tỏa sáng, một vẻ đẹp hiếm có.
Cô lọt vào mắt nhà vua rồi trở thành hoàng hậu. Nhưng cô gái nhỏ ngày xưa chẳng hề hạnh phúc.
Cô vẫn chờ đợi, ngày cô và Zahab gặp lại.
Nhưng khi ngày đó đến, Zahab cầm theo một thanh gươm, không phải một con dao điêu khắc.
Đi dạo một mình trong khu vườn, nữ hoàng cầm lên một nhánh hoa hồng. Bàn tay người chảy máu vì những mũi gai.
“Tại sao anh lại quên lời hứa khi xưa? Lời hứa đó là tất cả đối với em…”
Nữ hoàng buồn rầu khi lời hứa năm xưa bị phá vỡ.
Tối hôm đó, những sát thủ đột kích vào cung điện.
Chúng đến từ vương quốc Brent, một người hàng xóm không mấy thân thiện.
Những hiệp sĩ hoàng gia đổ gục từng người một.
Nữ hoàng và đức vua đối diện với cái chết không thể tránh khỏi.
Zahab nắm chặt cây kiếm của cậu, và bắt đầu kiêu vũ cùng ánh trăng.
*****
*Ting*
————————————————————————————————
Nhiệm vụ hoàn thành: Quá khứ người thợ điêu khắc
Lời hứa giữa chàng trai và cô gái khi xưa đã trở thành hiện thực. Ánh trăng tan vỡ thành nhiều mảnh, những tên sát thủ lần lượt bị đánh bại. Người điêu khắc ánh trăng Zahab – Bậc Thầy Điêu Khắc đạt đến trình độ cao nhất. Ông đã dành tặng tác phẩm đẹp nhất của mình cho người bạn thời thơ ấu.
Bạn tăng lên một level!
Bạn tăng lên một level
————————————————————————————————
Weed thật sự bất ngờ, tăng hai level một lúc chỉ với một nhiệm vụ, nhưng đó chưa phải là kết thúc. Một cửa sổ thông báo hiện lên. Đem đến cho cậu một bất ngờ khác, một cửa sổ chuyển đổi lớp nhân vật.
*Ting*
————————————————————————————————
Lớp nhân vật: Nhà điêu khắc ánh trăng (Ẩn):
Bạn có thể đổi sang lớp nhân vật ẩn là Nhà điêu khắc ánh trăng. Nếu bạn chấp nhận, bạn có thể học những kỹ năng đặc biệt của lớp nhân vật này mà những lớp nhân vật cơ bản không thể có được.
Bạn có muốn chuyển đổi thành Nhà điêu khắc ánh trăng?
Có | Không
————————————————————————————————
Có vô số người chơi mong muốn khám phá ra bí mật của những lớp nhân vật ẩn trong Royal Road, nhưng chỉ một, trong một phần ngàn có thể may mắn phát hiện ra.
Weed trả lời, “Tôi từ chối.”
*Ting*
————————————————————————————————
Vui lòng xác nhận quyết định của bạn
Bạn có thể chuyển sang lớp nhân vật ẩn Điêu khắc ánh trăng.
Bạn có muốn chuyển đổi thành nhà điêu khắc ánh trăng?
Có | Không
————————————————————————————————
“Tôi từ chối”, Weed trả lời lại một lần nữa.
Cậu không muốn bị mắc kẹt trong một góc tủ và ngồi gọt gọt đẽo đẽo những bức tượng vô giá trị. Cậu thừa nhận rằng việc trở thành một nhà điêu khắc sẽ khá thú vị nếu biết cách khai thác. Nhưng điều cậu cần là một lớp nhân vật giúp đem lại lợi ích tài chính cho cậu. Khi Weed quay trở về thực tại, người hầu già đang nhìn cậu.
“Một câu chuyện tuyệt vời. Cảm ơn bà đã kể cho tôi.”
“Không có gì. Đó là niềm vinh hạnh của tôi khi cậu thích nó. Vậy, người lữ hành trẻ tuổi, tôi muốn tặng cậu một món quà nhỏ. Xin vui lòng cầm lấy nó.”
Không nên từ chối những món quà của thiện chí. Weed không thể từ chối bất kỳ thứ gì tặng cho cậu. Một người đàn ông nên nhận những món quà với tấm lòng biết ơn.
“Tôi rất vui lòng, thưa bà.”
Người hầu già lấy một ra một thứ gì đó được đóng gói cẩn thận để ở sâu trong ngăn kéo. Trông nó giống như một con dao cũ.
“Con dao điêu khắc này từng thuộc về Zahab-nim. Ông ấy đã để nó lại cho nữ hoàng, và tôi đã giữ gìn nó đến giờ. Còn đây là bức tượng được khắc bởi Zahab-nim. Xin hãy nhận lấy,” bà ấy nói.
“Tôi sẽ trân trọng món quà của bà.” Weed trả lời.
Cậu nhận lấy hai vật phẩm từ tay bà.
*Ting*
————————————————————————————————
Bạn nhận được:
Vật phẩm: Con dao điêu khắc
Vật phẩm: Di sản của Zahab.
————————————————————————————————
Weed nghĩ rằng những vật phẩm được để lại từ một bậc thầy điêu khắc là rất hiếm. Thậm chí chỉ cần nhìn cũng thấy bức tượng gỗ trông lấp lánh hơn bình thường.
“Làm ơn hãy giữ gìn con dao điêu khắc của Zahab-nim thật tốt.”
“Tất nhiên rồi.” Weed trả lời đầy trách nhiệm.
Cậu bắt đầu suy nghĩ về việc bán những món đồ này rồi kiếm được một khoản kha khá.
“Bức tượng gỗ này sẽ chỉ cho cậu nơi an nghỉ của Zahab-nim. Tôi mong rằng một tài năng điêu khắc như ông ấy sẽ không bị chôn vùi mãi mãi.”
“Tôi cũng mong vậy.”
“Ước gì tôi có thể nghe lại bài hát ngày hôm đó dù chỉ một lần… Mọi thứ liên quan đến bậc thầy điêu khắc đều có trong con dao đó”
“Sao cơ?”
“Trong con dao điêu khắc của Zahab-nim.”
Vào khoảnh khắc Weed nhìn vào con dao. Cậu cảm thấy dường như có một định mệnh không thể cưỡng lại đang đến gần.
*Ting*
————————————————————————————————
Nhiệm vụ: Hoàn thành mong muốn cuối cùng của Zahab.
Zahab không chết vào ngày hôm đó. Ông đã đến một lục địa xa xôi để kiểm tra khả năng Bậc Thầy Điêu Khắc của mình. Một khi học xong Bậc Thầy Điêu Khắc, hãy đến tìm Zahab, học bài hát “Trái tim của người điêu khắc” từ ông ta. Sau đó, quay trở lại và hát cho bà lão nghe. Theo truyền thuyết lần, cuối cùng Zahab được nhìn thấy, ông ta đi ngang qua khu vực hẻm núi xám.
Độ khó: A
Yêu cầu nhiệm vụ:
Bạn cần phải hoàn thành nhiệm vụ trước khi người hầu gái qua đời.
Không được phép hủy bỏ.
Phần thưởng: Bạn học được kỹ năng Nhận dạng vật phẩm, Bậc Thầy Điêu Khắc, kỹ năng Sửa chữa và Nghề thủ công.
————————————————————————————————
Một chuỗi nhiệm vụ với độ khó A, giải thưởng là bốn kỹ năng. Weed thật không biết là cậu may mắn hay xui xẻo.
Weed hiểu một điều rằng cực kỳ khó khăn để có thể học được những kỹ năng mà không liên quan đến lớp nhân vật của cậu. Những kỹ năng này, như Nhận dạng vật phẩm hay Sửa chữa, cậu có thể học mà không cần chuyển sang lớp nhân vật điêu khắc, chúng có thể có ích trong nhiều trường hợp. Nhưng đây là một nhiệm vụ với độ khó A, nhiệm vụ này đã vượt quá xa khả năng của cậu, cậu cần rất nhiều thời gian, có lẽ phải mất vài năm để hoàn thành.
Cấp độ trung bình của người chơi trong Royal Road hiện tại vào khoảng hơn 100. Còn level cao nhất hiện tại là gần 300. Với một nhiệm vụ mà để hoàn thành nó, cần một đội ngũ với cấp độ, sức mạnh của các thành viên tương đương nhau, và có level khoảng 300, nhiệm vụ đó được biết đến với cấp B.
Điều đó có nghĩ là Weed vừa phải chấp nhận một nhiệm vụ, yêu cầu cậu phải có level 400 trở nên nếu muốn hoàn thành.
Giống như còn chưa đủ tồi tệ, hẻm núi xám là khu vực nguy hiểm nhất trong những khu vực nguy hiểm, nơi tràn ngập những quái vật mạnh nhất. Một trong top mười khu vực bị cấm trong lục địa, nơi mà chắc chắn bạn sẽ bị xé xác thành từng mảnh khi chỉ vừa mới đặt chân vào.
“Chết tiệt!” Cậu nghĩ một cách cay đắng.
Số lượng nhiệm vụ mà người chơi có thể chấp nhận trong cùng một khoảng thời gian là ba. Bây giờ một trong số chúng đã bị lấy đi bởi nhiệm vụ “Mong muốn cuối cùng của Zahab”, Weed chỉ còn có hai khoảng trống cho những nhiệm vụ mới.
Nhưng trong trường hợp này là một chuỗi nhiệm vụ, sẽ có những phần thưởng không thể tưởng tượng được đang chờ đợi người chơi khi hoàn thành. Chuỗi nhiệm vụ này giới thiệu một lớp nhân vật ẩn, và cậu chỉ mới hoàn thành được đến bước hai. Thậm chí sau khi cậu từ chối chuyển đổi lớp nhân vật, cậu vẫn nhận được bốn kỹ năng thực tế. Thật khó để hình dung giải thưởng khi hoàn thành bước cuối cùng sẽ như thế nào.
Weed không ngu ngốc khi từ chối một cơ hội tốt. Nhưng, cậu vẫn không thể biết bao giờ mình có thể hoàn thành và hoàn thành bằng cách nào.
Cậu chia tay với người hầu nữ và quay lại cửa hàng điêu khắc.
“Oh Weed-nim, tôi hoàn toàn đánh giá cao việc cậu đem lại cho tôi kết quả sớm như thế này. Một lần nữa tôi chắc chắn rằng quyết định trao cho cậu nhiệm vụ này là chính xác.” Người chủ tiệm nói.
Ông chủ tiệm trao cho cậu giải thưởng vì đã hoàn thành nhiệm vụ.
Weed nhận 2 đồng bạc, phục hồi được những đồng xu cậu đã bị cướp bởi tên thi sĩ.
Khi quay về Phòng Luyện Tập, cậu nhận được thêm một đồng bạc khác, cùng với lời khen ngợi từ người hướng dẫn. Cuối cùng, tổng cộng lại, cho đến nay cậu đã kiếm được 5 đồng bạc.
Cậu tăng lên hai level, đến level 3. Cậu cũng phân phối tất cả điểm thưởng kiếm được vào nhanh nhẹn và sức mạnh.
“Tại sao mình không làm thêm một nhiệm vụ khác?” cậu tự hỏi bản thân.
Weed đang phải đối mặt với một sự cám dỗ lớn, nhưng cuối cùng cậu quyết định nhặt thanh kiếm gỗ lên một lần nữa. Một nhiệm vụ bí ẩn không được mọi người biết đến tương tự như nhiệm vụ cậu đang thực hiện là rất hiếm. Đó là lý do tại sao Weed lại kiếm được những phần thưởng quá lớn so level hiện tại của cậu.
Việc đầu tiên cậu làm là tiến về phía đài phun nước, đổ đầy bình nước, sau đó đi tìm một cửa hàng bán đồ điêu khắc. Đây là lần đầu tiên cậu đi qua những con phố trong thành, cả con đường tràn ngập người chơi và NPC.
“Chúng tôi cần một tu sĩ level 17 trở lên!”
“Này những chàng trai. Chúng tôi đang chuẩn bị tấn công động Lasok. Có ai muốn tham gia không?”
Rất nhiều người đi trên đường, nhưng không một ai trong số họ chú ý đến Weed. Cậu cũng không bận tâm lắm. Đi lang thang xung quanh trong trang phục của một khách lữ hành, thậm chí còn không mặc áo giáp, điều này chứng minh rằng cậu vẫn chưa đạt được yêu cầu tối thiểu trong Royal Road là trải qua bốn tuần trong game trước khi được phép ra khỏi thành.
Trong vô số những cửa hàng mở cửa tại thủ đô vương quốc Rosenheim, cửa hàng điêu khắc nằm tại một vị trí đặc biệt.
Hầu hết những nhà thám hiểm bình thường khó có thể nhớ được vị trí của cửa hàng điêu khắc, bởi vì việc này không có ý nghĩa gì với họ. Chỉ có một số ít người chơi đã từng học về Nghệ Thuật Điêu Khắc ghé thăm định kì. Dù vậy, cửa hàng lại nằm ngay cạnh một cửa tiệm bán đồ trang sức trên Đại Lộ Trung Tâm, và thường xuyên được ghé thăm bởi những người phụ nữ giàu có hoặc quý tộc.
*Leng keng*
Weed bước chân vào cửa hàng bán đồ điêu khắc.
“Chào mừng tới… oh, tại sao cậu lại đến đây, hỡi kẻ lạ mặt?”
Người chủ cửa tiệm bình thường sẽ chào mừng khách hàng tới cùng nụ cười dễ mến, cho đến khi ông ta nhìn thấy bộ đồ của Weed, thái độ ông ta thay đổi ngay lập tức.
Weed nhìn xung quanh, hiện tại không còn khách hàng nào khác ngoại trừ cậu. Những xưởng rèn hoặc các cửa hàng tạp hóa luôn luôn tràn ngập khách hàng, nhưng với cửa hàng điêu khắc, chỉ có một vài khách hàng mỗi ngày, nếu có.
Nếu so sánh về lợi nhuận, dù cửa hàng này không thể so được với xưởng rèn về số lượng khách hàng, nhưng bù lại, những mặt hàng mà cửa hàng bán đồ điêu khắc bày bán thường khá đắt.
Weed sửa sang lại quần áo và hỏi một cách lịch sự,
“Tôi đến đây để tìm câu trả lời cho một câu hỏi đã làm khó tôi rất nhiều đêm, thưa ngài.”
“Vậy cậu đến đây chỉ để hỏi ta một câu hỏi, kẻ lạ mặt?”
“Phải, thưa ngài. Mong ngài dành chút thời gian cho tôi, chỉ một giây thôi.”
“Ta đang rất bận, hãy đi đi.”
Người chủ cửa hàng từ chối cậu ngay lập tức, bằng một giọng nói khó chịu. Vì danh tiếng hiện tại của cậu bằng không, và hai người không hề quen biết, vậy nên hoàn toàn có lý khi ông chủ tiệm đuổi cậu ra khỏi cửa hàng.
“Vâng, chào ngài. Hẹn gặp lại ngài sau.”
“Xin chào.” Ông chủ tiệm nói.
Trong khoảng thời gian Weed quay về phía cánh cửa. Cậu nhìn thoáng qua những bức tượng đang được trưng bày.
“Thật vĩ đại!”
Weed thốt lên
“Sự hoành tráng của bức tượng này đã mê hoặc tâm hồn tôi. Ông có cung cấp những bức tượng này cho cung điện Rosenheim không?
Người chủ cửa hàng tỏ vẻ không quan tâm, nhưng lại bắt đầu lắng nghe cậu.
“Cậu đang nói về bức tượng nào, người lạ mặt?”
“Tôi đang nói đến bức tượng đại bàng hai đầu được làm từ vàng nguyên chất này. Tôi đoán được ai là người đã tạo nên tác phẩm nghệ thuật này, nhưng tôi có thể cảm nhận được tay nghề xuất sắc của ông ấy. Bức tượng này xứng đáng vượt qua mọi sự tranh cãi. Có một sự sống mãnh liệt ẩn dấu đằng sau tác phẩm này, ngay từ cái nhìn đầu tiên, tôi đã nhầm lẫn nó với một con đại bàng thật, thật may mắn khi tôi đã đến nơi đây. Tác phẩm nghệ thuật này đã khiến tôi phải mở to mắt nhìn khi đứng trước một vẻ đẹp thần thánh không thuộc về Trái Đất”
Dù người chủ tiệm có nhận ra hay không, thì miệng của ông ta bây giờ đang tạo thành hình chiếc lưỡi liềm nằm ngang. “Cậu cũng có hứng thú với nghệ thuật điêu khắc sao, hỡi kẻ lữ hành?”
“Chắc chắn là như vậy – Tôi chỉ ước mình được có được tự do để cảm nhận vẻ đẹp thần thánh của bức tượng này, và linh hồn tôi khao khát được trở thành một phần nhỏ trong vẻ đẹp thần thánh đó.”
“Lại đây và ngồi xuống. Cậu thật là một vị khách đáng quý, người đã đánh thức tôi ra khỏi sự buồn chán thường ngày.”
“Cảm ơn ngài.”
“Cậu sẽ uống một tách trà chứ?”
“Nếu ngài vui lòng thì tôi chỉ muốn một cốc nước mật ong lạnh.”
“Chắc chắn rồi, cậu sẽ có nó”
Weed uống cốc nước mật ong lạnh được pha bởi người chủ tiệm, sự ngọt ngào lan xuống cổ họng cậu, xoa dịu đi những mệt mỏi suốt ba tuần qua.
“Bây giờ hãy nói cho tôi biết điều gì đang làm cậu băn khoăn?” Người chủ tiệm hỏi.
“Vâng, thưa ngài. Nhưng liệu ngài sẽ tha lỗi cho tôi chứ? Bởi vì tôi muốn biết thêm một chút về những bức tượng đang được trưng bày ở đây trước khi nói sang chủ đề khác? Người thầy hướng dẫn tôi đã yêu cầu tôi làm một việc nhỏ, nhưng điều quan trọng hơn lúc này là an ủi linh hồn tôi nghiệp của tôi, nó cần phải chiêm ngưỡng thêm vẻ đẹp của những kiệt tác nghệ thuật thần thánh này.”
“Cậu hãy nhìn chúng bao nhiêu tùy thích. Chẳng phải raison d’être của những bức tượng này là để làm hài lòng những người biết trân trọng giá trị của chúng sao?” Người chủ tiệm đồng ý cùng với một nụ cười.
(Raison d’être: Một cụm từ tiếng Pháp mang nghĩa “lý do của sự tồn tại”)
Weed cảm thấy rằng cậu đã chiếm được thiện cảm của ông chủ tiệm, cũng may đây là một nơi vắng vẻ và cậu thì không bị làm phiền bởi những vị khách khác. Giả sử rằng nếu cậu muốn nhìn thêm một chút về những vật phẩm đang được bán tại cửa hàng tạp hóa – chắc chắn cậu sẽ bị tống cổ ra khỏi cửa chỉ sau một giây.
Weed ngồi nghỉ ngơi và ngắm nhìn những bức tượng được trưng bày trên kệ. Nhưng cậu lại mải đắm chìm trong những suy nghĩ riêng. “Có lẽ nếu học Bậc Thầy Điêu Khắc sẽ kiếm được rất nhiều tiền.” Bức tượng đắt giá nhất đang được trưng bày trong cửa hàng có giá 30 đồng bạc. Những bức tượng được làm từ đá hoặc gỗ quý, và mặc dù tay nghề thợ điêu khắc rất ấn tượng, nhưng nguyên liệu ban đầu chẳng có mấy giá trị. Chúng chẳng hơn gì việc chạm trổ lên gỗ hoặc điêu khắc trên đá.
Weed biết rằng cậu sẽ kiếm được tiền nếu làm ra được những bức tượng sư tử khổng lồ hoặc những bức tượng bằng đồng, nhưng cậu không ngốc nghếc đến nỗi để những điều đó đi quá xa. Chẳng có nhiều quý tộc đặt mua tượng điêu khắc hàng năm. Cậu cần phải leo đến bậc thang cao nhất trong nghề điêu khắc. Càng ít cạnh tranh thì càng đảm bảo rằng không cần nhiều nỗ lực để trở thành người đứng đầu.
Dù vậy, đây vẫn là một thị trường tiềm năng, tuy còn khá nhỏ bé. Nhưng cách thức đảm bảo nhất để có thể tạo nên cả một gia tài là phục vụ những người chơi khác như là khách hàng tiềm năng. Họ thường xuyên lên level và đòi hỏi những trang bị mới…
Vũ khí nóng, trang bị mạnh mẽ, những chiếc vòng cổ mê hoặc hay những cái nhẫn được mọi người ưa chuộng và trở nên phổ biến, nhưng những bức tượng thì vô giá trị với họ, chỉ trừ vài trường hợp hiếm hoi.
“Lãng phí thời gian, lãng phí tiền bạc.” Weed nghĩ.
Mục đích chính của cậu khi bắt đầu trò chơi là kiếm tiền, cùng số vốn ít ỏi nhất. Cậu nhìn xung quanh khu vực trưng bày lần cuối và bỏ qua suy nghĩ của mình về Bậc Thầy Điêu Khắc.
“Kỹ năng này chẳng đáng giá một xu” cậu nghĩ khi cậu ngồi xuống đối diện người chủ tiệm.
“Giờ, cậu đang tìm kiếm điều gì?” Người chủ tiệm hỏi.
“Điều tôi quan tâm là trước đây, một ai đó đã nói với tôi, rằng có một người có thể điêu khắc được cả ánh trăng, người đó đã xuất hiện tại Cung Điện Hoàng Gia năm mươi năm trước. Tôi muốn biết rằng điều này liệu có thật hay không?” Weed nói.
“Hóa ra là điều này! Đó là một truyền thuyết được lan truyền giữa các nhà điêu khắc. Tôi cũng đã nghe được điều này từ một khách hàng quen đáng tin cậy tại Cung Điện Hoàng Gia”
Weed đã nghĩ rằng việc điêu khắc ánh trăng là không thể, chỉ là một tin đồn được lan truyền, nhưng người chủ cửa hàng bán đồ điêu khắc cũng biết về tin đồn này, người hướng dẫn trong Phòng Luyện Tập cũng từng nghe về nó.
*Ting*
————————————————————————————————
Nhiệm vụ hoàn thành: Tin đồn về một nhà điêu khắc bí ẩn đã đến Cung Điện Hoàng Gia:
Tin đồn mà người hướng dẫn nghe được là sự thật. Một người điêu khắc có thể chạm khắc được cả ánh trăng, và tin đồn này đang được lan truyền một cách âm thầm, giữa những người Serabourgian, dù vậy cách ông ta chạm khắc được ánh trăng vẫn còn là một bí ẩn.
Giải thưởng: Quay về gặp người hướng dẫn để nhận thưởng.
————————————————————————————————
Weed mỉm cười. Sau tất cả, đây vẫn là một nhiệm vụ đơn giản với độ khó thấp nhất. Mặc dù nhiệm vụ này có thể khó khăn hơn rất nhiều nếu cậu thất bại trong việc trở thành một “người bạn” với người chủ cửa hàng.
Đó là cách mà cậu hoàn thành nhiệm vụ, tiếp theo cậu dự định quay về Phòng Luyện Tập và nhận giải thưởng từ người hướng dẫn. Ngay khi Weed nói lời chào tạm biệt và chuẩn bị rời khỏi, ông chủ tiệm, sau một thoáng suy nghĩ, cuối cùng cũng nói ra.
“Tôi không nghe được tin tức gì về cách mà ông ấy có thể chạm khắc được ánh trăng”
“Những khách hàng quen ở Cung Điện Hoàng Gia, họ không nói với ông sao?”
“Hừm, họ luôn luôn bỏ qua phần đó trong câu chuyện. Họ từ chối nói cho tôi biết về nó. Nhưng họ nói rằng hoàng hậu Evane tại vương quốc Rosenheim có liên quan đến sự kiện này. Liệu cậu có thể làm cho tôi một việc là đi tìm hiểu về điều này, nó sẽ khiến sự tò mò của tôi được thỏa mãn?”
*Ting*
————————————————————————————————
Nhiệm vụ: Quá khứ của nhà điêu khắc
Tin đồn cho rằng nữ hoàng Evane có liên quan đến sự kiện nhà điêu khắc xuất hiện tại Cung Điện Hoàng Gia và chạm khắc nên ánh trăng. Người chủ cửa hàng điêu khắc muốn biết về bí mật giữa hai người họ.
Độ khó: E
Cảnh báo:
Nếu nhận ra bạn đang điều tra tin đồn, những Hiệp Sĩ Hoàng Gia sẽ có thái độ thù địch.
————————————————————————————————
Weed nắm chặt tay trong sự phấn khích. “Đây, đây là một chuỗi nhiệm vụ!”
Ngay cả khi độ khó của nhiệm vụ đang ở mức thấp nhất, nhưng giải thưởng nhận được sẽ tăng lên qua mỗi nhiệm vụ hoàn thành. Qua mỗi nhiệm vụ, độ khó cũng tăng dần lên, và phần lớn những chuỗi nhiệm vụ hiện nay đều có độ khó quá cao so với level hiện tại của cậu.
Hiện tại Weed chỉ có thể làm những nhiệm vụ giới hạn bên trong thành, như chào hỏi mọi người xung quanh và thu thập tin tức từ người dân.
“Tôi sợ rằng mình không đủ năng lực. Tôi nghĩ mình không đủ khả năng hoàn thành nhiệm vụ này.” Weed trả lời.
“Tôi chắc chắn cậu có thể hoàn thành nó. Sự cẩn thận sẽ đưa cậu đến nơi an toàn.” Người chủ tiệm đáp lại.
“Nếu ngài đã nói vậy, tôi xin sẵn lòng” Weed trả lời.
*Ting*
————————————————————————————————
Bạn đã chấp nhận nhiệm vụ!
————————————————————————————————
“Cảm ơn cậu, người lữ hành. Cậu không nên đi tìm gặp nữ hoàng Evane để hỏi về những câu chuyện cổ và các tin đồn đang lan truyền trên đường phố. Hãy cẩn thận. Những vấn đề này rất nhạy cảm, cậu sẽ không muốn gặp rắc rối hoặc bị buộc tội phỉ báng Hoàng tộc đâu. Hãy đi tìm một thi sĩ, kẻ mang trong mình nhiều kiến thức uyên bác.” – Người chủ tiệm nói
*****
Weed bước xuống đường, vừa đi vừa ngâm nga giai điệu, cậu đi thẳng vào một quán rượu nằm đối diện bên kia đường.
“Xin chào!” Nhận được sự chào đón từ người phục vụ, Weed nhìn xung quanh tìm kiếm một thi sĩ. Có một vài điều kiện để gặp mặt. Đầu tiên, cậu phải giảm giá cho người thi sĩ khi cậu tìm thấy. Nhưng tốt hơn hết là cậu nên tìm một người gốc Serabourgian, đặc biệt là người cao tuổi.
Dù cho ông ta có thể hát được những bản ballad ngọt ngào hay không, một thi sĩ già vẫn đáng tin cậy khi được hỏi về các tin đồn trên thế giới. Weed đi lang thang qua vài quán rượu cho đến khi cậu tìm thấy một thi sĩ theo đúng như mong đợi. Đó là một người đàn ông trung niên tầm bốn mươi tuổi, đầy kinh nghiệm và có sức hấp dẫn riêng. Vỗ tay, cậu tiến lại gần người thi sĩ.
“Cảm ơn vì bản ballad tuyệt vời này, thưa ngài. Tha lỗi cho tôi vì sự bất tiện, nhưng tôi muốn hỏi ngài vài câu hỏi… Liệu ngài có biết chuyện gì đã xảy ra năm mươi năm về trước tại Cung Điện Hoàng Gia ở Rosenheim?”
Người thi sĩ xòe lòng bàn tay ra, Weed không hề bỏ qua ngụ ý trong cử chỉ này. Cậu cau mày, khóe miệng co giật, cùng một ý thức trách nhiệm rất mãnh liệt, cậu sẽ không bỏ một xu nào.
“Ngài có một giọng ca quyến rũ. Tôi rất ngưỡng mộ tài năng của ngài trong cả lời ca lẫn giai điệu của bài hát. Bên cạnh đó cái cách ngài chơi nhạc còn trên cả tuyệt vời…”
“…”
“Tôi đánh cược rằng ngài đã làm tan vỡ trái tim của biết bao cô gái Serabourgian khi ngài còn trẻ, còn ở trên đỉnh cao danh vọng. Đương nhiên, chắc chắn rằng bây giờ vẫn còn rất nhiều trái tim của những cô gái trẻ đang bị ngài đánh cắp… Với một người thi sĩ, tất cả những điều ngài mong chờ là một cuộc phiêu lưu đầy ắp sự lãng mạn. Tôi cũng là một người yêu sự lãng mạn…”
Người thi sĩ ngắt lời, vẫn tiếp tục xòe lòng bàn tay ra, “Ta phát bệnh và mệt mỏi với những lời khen rẻ mạt từ kẻ như ngươi, tên ngoại quốc. Đưa tiền đây hoặc biến đi!”
Weed cân nhắc được mất trong giây lát.
“Liệu mình có nên bỏ nhiệm vụ này? Dù sao, nhiệm vụ cũng không có trừng phạt nào nếu mình từ bỏ. Nhưng có thể mình sẽ đạt được nhiều phần thưởng hơn sau đó, mình không muốn để tuột mất chúng” Weed nghĩ.
Cậu cho tay vào túi và lấy ra một đồng xu, trước khi cậu kịp nhận thức được sai lầm của mình. Hai đồng bạc. Chỉ có hai đồng bạc trong túi cậu. Đó là tất cả những gì người hướng dẫn đưa cậu như khoản tiền đặt cọc từ nhiệm vụ lần trước.
Người thi sĩ cầm lấy đồng bạc trên tay Weed.
Thật là một sai lầm khủng khiếp khi cậu quên không đổi tiền của mình sang những đồng xu với mệnh giá nhỏ hơn.
“Thật không thể tin là mình có thể mắc một sai lầm ngớ ngẩn như vậy!” Cậu lắc đầu buồn bã.
“Hừm, điều này là một bí mật, tốt nhất cậu không nên tiết lộ cho bất kì ai”, người thi nhân thì thầm.
“Nữ hoàng Evan và người điêu khắc đã có một khoảng thời gian thân thiết khi họ còn trẻ.”
“Khoảng thời gian thân thiết là sao…?” Weed hỏi.
“Người đúng là tên ngốc. Không còn gì khác khi nói về sự thân thiết giữa một người đàn ông và một người phụ nữ – bọn họ yêu nhau.”
“Tôi hiểu rồi” Bây giờ cậu đã hiểu tại sao việc cậu nhúng mũi vào những tin đồn này phải giữ bí mật với cung điện hoàng gia.
Nếu tên tuổi thiêng liêng của nữ hoàng trước đây bị dính vào một tin đồn tai tiếng, những kỵ sĩ hoàng gia chắc chắn sẽ bịt miệng bất kì ai, bằng bất cứ giá nào để đảm bảo danh dự cho nữ hoàng.
Người thi sĩ nhìn xung quanh quán rượu một lần nữa, rồi nói thận trọng “Họ sinh ra và lớn lên cùng một ngôi làng, và bên nhau từ bé. Tên chàng trai là Zahab. Còn cô gái, cô luôn luôn mang bên mình những đồ chạm khắc mà chàng trai tặng. Khi cô còn là một đứa trẻ, cô đã mơ về một ngày hai người thành vợ chồng, nhưng vận mệnh trớ trêu, cô được chọn đưa vào hoàng cung phục vụ. Đó là lúc hai người phải chia tay. Nhưng dù vậy, giữa họ vẫn luôn khắc ghi một lời hứa.”
“Liệu tôi có được phép hỏi về lời hứa giữa họ không?” Weed trả lời, cậu thực sự tò mò.
“Zahad đã hứa sẽ tạc cho cô một kiệt tác mỹ lệ nhất thế gian.”
“Tôi đoán ông ta không thể thực hiện được lời hứa đó. Nữ hoàng chắc hẳn phải có vô số bức tượng đẹp và hoàn hảo trong cung điện của mình.”
“Không, ông ta đã làm được. Nhiều năm sau đó, Zahab đã xuất hiện tại cung điện hoàng gia. Giống như đã nói, khi nhìn thấy tác phẩm của ông ta, nữ hoàng thực sự cảm động, người nói rằng đó là tạo vật đẹp nhất trên đời này.”
“Sau đó, vì lợi ích của Freya, ông ta đã tặng nó cho nữ hoàng Evane? Một nữ hoàng sẽ không dễ dàng yêu mến một con người bình thường.”
“Phải. Một người hầu của nữ hoàng đã có mặt vào ngày hôm đó, và nghe được phần còn lại của câu chuyện từ người. Điều này đã diễn ra rất lâu rồi, ta có thể nói với cậu bởi vì ta cũng được nghe câu chuyện từ một người khác.”
“Bà ấy vẫn còn sống chứ?”
“Phải.” Người thi sĩ chỉ cho Weed con đường dẫn đến nhà người hầu của nữ hoàng.
Weed đã đi đến đúng địa chỉ. Bà ta không còn làm việc nữa, nhưng khi cậu nhắc đến nữ hoàng Evane và người thợ điêu khắc, bà vẫn mỉm cười chào đón.
“Nữ hoàng là một người phụ nữ đoan chính và duyên dáng. Vậy, cậu muốn nghe chuyện gì đã xảy ra sau đó?”
“Phải, thưa bà.”
“Cậu tìm đúng người rồi đấy. Tôi là người hầu cận riêng của nữ hoàng. Lần đầu tiên khi Zahab ghé thăm cung điện, nữ hoàng đã rất tức giận.”
“Tôi có thể hỏi lý do tại sao không?”
“Đó là một lời hứa. Khi họ còn trẻ, Zahab-nim đã từng hứa sẽ tặng cho nữ hoàng một kiệt tác mỹ lệ nhất thế gian. Nhưng khi ông ta xuất hiện tại cung điện, thứ ông ta mang theo là một thanh kiếm, không phải một con dao điêu khắc. Trong con mắt mọi người, ông ta trông giống một kiếm sĩ, một người thành thạo kiếm thuật. Trái tim nữ hoàng tan vỡ kể từ giây phút đó. Thật khó để có thể diễn tả bằng lời. Nữ hoàng tin vào Zahab-nim đến mức dù cho thế giới có đảo lộn, người vẫn tin ông sẽ không thay đổi, cũng như lời hứa giữa họ là vĩnh cửu”
“…”
“Vào ngày đó, vương quốc Brent, vương quốc láng giềng với Rosenheim, đã phái đi một nhóm sát thủ. Họ mang theo một tham vọng nguy hiểm nhắm vào vương quốc của chúng ta, và tôi thực sự không thể làm được gì trong đêm đó, khi những sát thủ tấn công nữ hoàng và đức vua trong khu vườn.”
“Chúng là những kẻ thật xấu xa!”
“Phải, người lữ hành trẻ tuổi, cậu nói đúng. Những hiệp sĩ hoàng gia đã bị mắc bẫy, vậy nên họ không thể ngăn cản chúng, và chúng tôi phải đối mặt với cái chết. Trong giây phút sinh tử đó, Zahab-nim đã đến. Cậu biết đấy, đó là lúc mọi người đang chiến đấu, nữ hoàng đã cảnh báo và lệnh cho ông ta dời đi. Nhưng Zahab-nim chỉ cười…”
“Ông ta cười trong tình cảnh nguy hiểm như vậy?”
“… rồi nói rằng ông sẽ cho nữ hoàng xem kiệt tác đẹp nhất mà ông chạm khắc. Trước con mắt ngỡ ngàng của mọi người, ánh trăng vỡ thành từng mảnh dưới thanh kiếm của ông. Thật là một vẻ đẹp kì ảo. Ông đã hát một bài hát trong khi đang chạm khắc ánh trăng. Tôi không thể nhớ được từng lời bài hát, nhưng bài hát ấy mang tên “Trái tim của người điêu khắc”. Nghe bài hát, nữ hoàng đã rơi nước mắt. Đó thực sự là cảnh tượng đẹp nhất mà tôi từng thấy. Zahab-nim chỉ ghi tên mình trên một tấm ván thô, nhưng nữ hoàng thật sự cho rằng đó là tác phẩm điêu khắc đẹp nhất trên thế gian này. Nhưng này, việc tôi nhìn thấy ông ta chạm khắc ánh trăng là sự thật, hoàn toàn theo nghĩa đen. Bên cạnh đó là xác những tên sát thủ nằm rải rác, Zahab-nim đã giữ lời hứa. Rất nhiều năm đã qua đi, nhưng những ký ức đó không hề phai mờ trong tâm trí tôi.”
Sau đó, một đoạn hồi tưởng bí ẩn diễn ra trước mắt Weed.
*****
*Tiếng gọt đẽo*
Một cậu bé cầm con dao điêu khắc nhỏ trong tay.
Theo mỗi lần con dao lên và xuống, mảnh gỗ dần dần được tạo hình.
Dường như cậu đang khắc lên một người con gái.
Thật nhỏ bé, cô gái nhỏ đáng yêu.
Cùng với sự khéo léo, mảnh gỗ dần dần được ban cho sự sống.
Cô gái, mặt đỏ đến mang tai, lặng im nhìn ngắm cậu.
Đôi tay cậu di chuyển con dao, cùng ánh nhìn nghiêm túc.
Cô gái yêu cậu, yêu mọi thứ thuộc về cậu.
Chẳng bao lâu cậu bé đưa cho cô bức tượng hoàn chỉnh. Trông giống cô bé thật nhiều.
“Bây giờ, tất cả những gì anh có thể làm là điêu khắc trên tấm gỗ này. Nhưng một ngày, anh sẽ tặng em kiệt tác mĩ lệ nhất thế gian.”
“Cảm ơn Zahab. Em thực sự hạnh phúc.”
Cậu bé và cô bé hứa với nhau, tay trong tay.
Cô bé lớn dần lên, tỏa sáng, một vẻ đẹp hiếm có.
Cô lọt vào mắt nhà vua rồi trở thành hoàng hậu. Nhưng cô gái nhỏ ngày xưa chẳng hề hạnh phúc.
Cô vẫn chờ đợi, ngày cô và Zahab gặp lại.
Nhưng khi ngày đó đến, Zahab cầm theo một thanh gươm, không phải một con dao điêu khắc.
Đi dạo một mình trong khu vườn, nữ hoàng cầm lên một nhánh hoa hồng. Bàn tay người chảy máu vì những mũi gai.
“Tại sao anh lại quên lời hứa khi xưa? Lời hứa đó là tất cả đối với em…”
Nữ hoàng buồn rầu khi lời hứa năm xưa bị phá vỡ.
Tối hôm đó, những sát thủ đột kích vào cung điện.
Chúng đến từ vương quốc Brent, một người hàng xóm không mấy thân thiện.
Những hiệp sĩ hoàng gia đổ gục từng người một.
Nữ hoàng và đức vua đối diện với cái chết không thể tránh khỏi.
Zahab nắm chặt cây kiếm của cậu, và bắt đầu kiêu vũ cùng ánh trăng.
*****
*Ting*
————————————————————————————————
Nhiệm vụ hoàn thành: Quá khứ người thợ điêu khắc
Lời hứa giữa chàng trai và cô gái khi xưa đã trở thành hiện thực. Ánh trăng tan vỡ thành nhiều mảnh, những tên sát thủ lần lượt bị đánh bại. Người điêu khắc ánh trăng Zahab – Bậc Thầy Điêu Khắc đạt đến trình độ cao nhất. Ông đã dành tặng tác phẩm đẹp nhất của mình cho người bạn thời thơ ấu.
Bạn tăng lên một level!
Bạn tăng lên một level
————————————————————————————————
Weed thật sự bất ngờ, tăng hai level một lúc chỉ với một nhiệm vụ, nhưng đó chưa phải là kết thúc. Một cửa sổ thông báo hiện lên. Đem đến cho cậu một bất ngờ khác, một cửa sổ chuyển đổi lớp nhân vật.
*Ting*
————————————————————————————————
Lớp nhân vật: Nhà điêu khắc ánh trăng (Ẩn):
Bạn có thể đổi sang lớp nhân vật ẩn là Nhà điêu khắc ánh trăng. Nếu bạn chấp nhận, bạn có thể học những kỹ năng đặc biệt của lớp nhân vật này mà những lớp nhân vật cơ bản không thể có được.
Bạn có muốn chuyển đổi thành Nhà điêu khắc ánh trăng?
Có | Không
————————————————————————————————
Có vô số người chơi mong muốn khám phá ra bí mật của những lớp nhân vật ẩn trong Royal Road, nhưng chỉ một, trong một phần ngàn có thể may mắn phát hiện ra.
Weed trả lời, “Tôi từ chối.”
*Ting*
————————————————————————————————
Vui lòng xác nhận quyết định của bạn
Bạn có thể chuyển sang lớp nhân vật ẩn Điêu khắc ánh trăng.
Bạn có muốn chuyển đổi thành nhà điêu khắc ánh trăng?
Có | Không
————————————————————————————————
“Tôi từ chối”, Weed trả lời lại một lần nữa.
Cậu không muốn bị mắc kẹt trong một góc tủ và ngồi gọt gọt đẽo đẽo những bức tượng vô giá trị. Cậu thừa nhận rằng việc trở thành một nhà điêu khắc sẽ khá thú vị nếu biết cách khai thác. Nhưng điều cậu cần là một lớp nhân vật giúp đem lại lợi ích tài chính cho cậu. Khi Weed quay trở về thực tại, người hầu già đang nhìn cậu.
“Một câu chuyện tuyệt vời. Cảm ơn bà đã kể cho tôi.”
“Không có gì. Đó là niềm vinh hạnh của tôi khi cậu thích nó. Vậy, người lữ hành trẻ tuổi, tôi muốn tặng cậu một món quà nhỏ. Xin vui lòng cầm lấy nó.”
Không nên từ chối những món quà của thiện chí. Weed không thể từ chối bất kỳ thứ gì tặng cho cậu. Một người đàn ông nên nhận những món quà với tấm lòng biết ơn.
“Tôi rất vui lòng, thưa bà.”
Người hầu già lấy một ra một thứ gì đó được đóng gói cẩn thận để ở sâu trong ngăn kéo. Trông nó giống như một con dao cũ.
“Con dao điêu khắc này từng thuộc về Zahab-nim. Ông ấy đã để nó lại cho nữ hoàng, và tôi đã giữ gìn nó đến giờ. Còn đây là bức tượng được khắc bởi Zahab-nim. Xin hãy nhận lấy,” bà ấy nói.
“Tôi sẽ trân trọng món quà của bà.” Weed trả lời.
Cậu nhận lấy hai vật phẩm từ tay bà.
*Ting*
————————————————————————————————
Bạn nhận được:
Vật phẩm: Con dao điêu khắc
Vật phẩm: Di sản của Zahab.
————————————————————————————————
Weed nghĩ rằng những vật phẩm được để lại từ một bậc thầy điêu khắc là rất hiếm. Thậm chí chỉ cần nhìn cũng thấy bức tượng gỗ trông lấp lánh hơn bình thường.
“Làm ơn hãy giữ gìn con dao điêu khắc của Zahab-nim thật tốt.”
“Tất nhiên rồi.” Weed trả lời đầy trách nhiệm.
Cậu bắt đầu suy nghĩ về việc bán những món đồ này rồi kiếm được một khoản kha khá.
“Bức tượng gỗ này sẽ chỉ cho cậu nơi an nghỉ của Zahab-nim. Tôi mong rằng một tài năng điêu khắc như ông ấy sẽ không bị chôn vùi mãi mãi.”
“Tôi cũng mong vậy.”
“Ước gì tôi có thể nghe lại bài hát ngày hôm đó dù chỉ một lần… Mọi thứ liên quan đến bậc thầy điêu khắc đều có trong con dao đó”
“Sao cơ?”
“Trong con dao điêu khắc của Zahab-nim.”
Vào khoảnh khắc Weed nhìn vào con dao. Cậu cảm thấy dường như có một định mệnh không thể cưỡng lại đang đến gần.
*Ting*
————————————————————————————————
Nhiệm vụ: Hoàn thành mong muốn cuối cùng của Zahab.
Zahab không chết vào ngày hôm đó. Ông đã đến một lục địa xa xôi để kiểm tra khả năng Bậc Thầy Điêu Khắc của mình. Một khi học xong Bậc Thầy Điêu Khắc, hãy đến tìm Zahab, học bài hát “Trái tim của người điêu khắc” từ ông ta. Sau đó, quay trở lại và hát cho bà lão nghe. Theo truyền thuyết lần, cuối cùng Zahab được nhìn thấy, ông ta đi ngang qua khu vực hẻm núi xám.
Độ khó: A
Yêu cầu nhiệm vụ:
Bạn cần phải hoàn thành nhiệm vụ trước khi người hầu gái qua đời.
Không được phép hủy bỏ.
Phần thưởng: Bạn học được kỹ năng Nhận dạng vật phẩm, Bậc Thầy Điêu Khắc, kỹ năng Sửa chữa và Nghề thủ công.
————————————————————————————————
Một chuỗi nhiệm vụ với độ khó A, giải thưởng là bốn kỹ năng. Weed thật không biết là cậu may mắn hay xui xẻo.
Weed hiểu một điều rằng cực kỳ khó khăn để có thể học được những kỹ năng mà không liên quan đến lớp nhân vật của cậu. Những kỹ năng này, như Nhận dạng vật phẩm hay Sửa chữa, cậu có thể học mà không cần chuyển sang lớp nhân vật điêu khắc, chúng có thể có ích trong nhiều trường hợp. Nhưng đây là một nhiệm vụ với độ khó A, nhiệm vụ này đã vượt quá xa khả năng của cậu, cậu cần rất nhiều thời gian, có lẽ phải mất vài năm để hoàn thành.
Cấp độ trung bình của người chơi trong Royal Road hiện tại vào khoảng hơn 100. Còn level cao nhất hiện tại là gần 300. Với một nhiệm vụ mà để hoàn thành nó, cần một đội ngũ với cấp độ, sức mạnh của các thành viên tương đương nhau, và có level khoảng 300, nhiệm vụ đó được biết đến với cấp B.
Điều đó có nghĩ là Weed vừa phải chấp nhận một nhiệm vụ, yêu cầu cậu phải có level 400 trở nên nếu muốn hoàn thành.
Giống như còn chưa đủ tồi tệ, hẻm núi xám là khu vực nguy hiểm nhất trong những khu vực nguy hiểm, nơi tràn ngập những quái vật mạnh nhất. Một trong top mười khu vực bị cấm trong lục địa, nơi mà chắc chắn bạn sẽ bị xé xác thành từng mảnh khi chỉ vừa mới đặt chân vào.
“Chết tiệt!” Cậu nghĩ một cách cay đắng.
Số lượng nhiệm vụ mà người chơi có thể chấp nhận trong cùng một khoảng thời gian là ba. Bây giờ một trong số chúng đã bị lấy đi bởi nhiệm vụ “Mong muốn cuối cùng của Zahab”, Weed chỉ còn có hai khoảng trống cho những nhiệm vụ mới.
Nhưng trong trường hợp này là một chuỗi nhiệm vụ, sẽ có những phần thưởng không thể tưởng tượng được đang chờ đợi người chơi khi hoàn thành. Chuỗi nhiệm vụ này giới thiệu một lớp nhân vật ẩn, và cậu chỉ mới hoàn thành được đến bước hai. Thậm chí sau khi cậu từ chối chuyển đổi lớp nhân vật, cậu vẫn nhận được bốn kỹ năng thực tế. Thật khó để hình dung giải thưởng khi hoàn thành bước cuối cùng sẽ như thế nào.
Weed không ngu ngốc khi từ chối một cơ hội tốt. Nhưng, cậu vẫn không thể biết bao giờ mình có thể hoàn thành và hoàn thành bằng cách nào.
Cậu chia tay với người hầu nữ và quay lại cửa hàng điêu khắc.
“Oh Weed-nim, tôi hoàn toàn đánh giá cao việc cậu đem lại cho tôi kết quả sớm như thế này. Một lần nữa tôi chắc chắn rằng quyết định trao cho cậu nhiệm vụ này là chính xác.” Người chủ tiệm nói.
Ông chủ tiệm trao cho cậu giải thưởng vì đã hoàn thành nhiệm vụ.
Weed nhận 2 đồng bạc, phục hồi được những đồng xu cậu đã bị cướp bởi tên thi sĩ.
Khi quay về Phòng Luyện Tập, cậu nhận được thêm một đồng bạc khác, cùng với lời khen ngợi từ người hướng dẫn. Cuối cùng, tổng cộng lại, cho đến nay cậu đã kiếm được 5 đồng bạc.
Cậu tăng lên hai level, đến level 3. Cậu cũng phân phối tất cả điểm thưởng kiếm được vào nhanh nhẹn và sức mạnh.
“Tại sao mình không làm thêm một nhiệm vụ khác?” cậu tự hỏi bản thân.
Weed đang phải đối mặt với một sự cám dỗ lớn, nhưng cuối cùng cậu quyết định nhặt thanh kiếm gỗ lên một lần nữa. Một nhiệm vụ bí ẩn không được mọi người biết đến tương tự như nhiệm vụ cậu đang thực hiện là rất hiếm. Đó là lý do tại sao Weed lại kiếm được những phần thưởng quá lớn so level hiện tại của cậu.