Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Legendary Moonlight Sculptor – Con Đường Đế Vương

Quyển 4 – Chương 4: Bậc thầy điêu khắc Darone

Tác giả: Kim Tae-Hyung
Chọn tập

Sông Bensa

Con sông đó là huyết mạch của Liên Bang British. Đi dạo quanh vùng đất này, dọc theo bờ sông, ta sẽ nhìn thấy 9 cảnh quan cực kỳ ngoạn mục.

Khi Royal Road mới được phát hành ra thị trường, những người chơi đã vô cùng thích thú và bị mê hoặc bởi dòng sông.

Với vẻ đẹp rực rỡ và yên bình, đó là một nơi có thể làm hài lòng tất cả các du khách.

Vì lý do này, nhiều người chơi đã lựa chọn Liên Bang British làm điểm khởi đầu, đôi khi chỉ với lý do đơn giản là để đi dạo trên bờ sông!

Các cặp đôi đổ về bờ sông này rất nhiều, ngay cả khi trời mưa, họ cũng nán lại để chiêm ngưỡng vẻ đẹp của nó.

“Em nhìn xem này, con sông thật thơ mộng”

“Mặc dù trời mưa nhưng nó vẫn lãng mạn phải không em yêu?”

“Em có muốn tắm mưa hay tắm sông không?”

“Tình yêu của anh dành cho em như là cơn mưa này, nó sẽ lấp đầy những khoảng trống bằng những làn nước tươi mát”

“Aww, Anh yêu em” ♥♥♥♥♥♥♥♥ “Em cũng yêu anh”

Cơn mưa nặng hạt khiến cho bầu trời tối sầm lại. Nhưng sau con mưa, bầu trời trong xanh lại hiện ra. Hơi nước bốc lên tạo thành 1 màn sương giăng giăng mờ ảo, và 1 cảnh tượng đẹp đẽ của thiên nhiên hiện ra trước mắt các cặp đôi làm cho các cô gái reo lên sung sướng.

“Anh ơi, cầu vồng kìa”

Các cặp đôi vẫn vô tư ngồi trêu đùa, mơn chớn nhau dưới những gốc cây ven sông. Họ trao cho nhau những lời thề non hẹn biển, tạo ra những khoảnh khắc lãng mạn.

Nhưng thế giới này cũng khá tàn nhẫn để họ có thể yêu thương nhau!

“Wow! Có nhiều nước quá”

“Đúng là nhiều thật đấy”

“Thật là kì lạ”

“Anh ơi em sợ”

“…..”

“Anh nghĩ hình như nước đang dâng cao lên thì phải!”

“Ôi không, đừng thế mà, đừngggggggg”

Con sông này là hạ lưu của những nhánh sông nhỏ, trời mưa khiến cho mực nước ở những nhánh sông nhỏ dâng cao và chảy về con sông này. Mức nước đang tăng rất nhanh và có nguy cơ tràn bờ.

“Ahhhh!”

“Anh ơi, cứu em!”

“Chúng mình phải chạy thôi!”

“Đây đúng là địa ngục!”

Những con sóng lớn đã vồ lấy những cặp đôi. Trong làn sương mù, đó là một cuộc chiến cho sự sống và cái chết.

Tiếng gào thét, chạy trốn, cố gắng để thoát ra, nhưng chỉ là vô vọng: dòng sông không thương xót ai cả.

Những tên FA lảng vảng phía xa để rình mò, quay phim, chụp lén hay có ý đồ gì đó đều trông thấy cảnh tượng này. Những tràng cười lớn thích thú khi thấy những kẻ có đôi bị thiên nhiên vùi dập.

“Hehehe!”

“Hahaha!”

“Fufufufu!”

Ngay cả khi bạn có bỏ ra 1 đống tiền cũng chưa chắc thấy được cảnh tượng này. Con sóng đáng sợ chồm lên cuốn phăng các cặp đôi đi. Giống như những trận bão tuyết ở Morata. Trên lục địa Versailles rộng lớn này, các thắng cảnh là vô giá. Sông Bensa cũng vậy, hàng ngày dòng nước hiền hòa, êm đềm lững lờ trôi. Nhưng sau trận mưa lớn, nó đã trở về trạng thái tự nhiên của nó, 1 dòng chảy khổng lồ đầy vẻ hùng vĩ. Mọi người đứng hai bên bờ sông đã dần lấy lại được bình tĩnh.

Tuy nhiên có một chàng trai, một người có đôi mắt lạnh lùng và sắc bén đang quan sát những người bên dưới.

Chàng trai đó chính là Weed.

“Haha, giờ thì ngon rồi, nước to chắc sẽ kiếm được con gì to to đây”

Đã một tuần kể từ khi cậu bắt đầu câu cá trên sông. Trong khi câu cá, cậu tranh thủ mài dũa kỹ năng điêu khắc của mình, đó là việc duy nhất mà cậu có thể nhận được kinh nghiệm trong lúc này. Level kỹ năng rèn và may tăng nhanh chóng vì kỹ năng nghề thủ công của cậu khá cao nhưng đánh bắt cá lại khác. Tất cả đều phụ thuộc vào loại cá cậu bắt được.

Nếu như chịu đầu tư dùng mồi xịn thì vớ vẩn cậu lại câu được một con thủy quái.

Nhưng câu cá cũng đâu có dễ dàng, nó còn tùy thuộc vào độ nhạy bén của bản thân, lắm lúc cá chỉ rỉa mồi chứ không có cắn câu.

Weed đã đóng đô trên bờ sông này cả tuần liền mà mới lên được 3 lv cho môn “đánh bắt thủy sản này”.

“Chắc chắn mình phải câu được một con cá lớn. Vâng, mình đang đi bắt một con cá rất lớn”

Cậu quan sát cái phao thật kĩ, không lơ là dù chỉ 1s, thi thoảng cậu kéo mồi di chuyển dưới nước để nhử cá đến ăn mồi.

“Bán cá sẽ lại có tiền!”

Nói đến tiền thì Weed có đa dạng các khoản thu lắm như là: lương từ CST Media, tiền thưởng chuỗi nhiệm vụ giáo hộ Freya, tiền bán các loại item và loot, tiền công sửa chữa, gia công đồ đạc, tiền bán thức ăn, buôn lậu, hàng xách tay, đầu tư cả “Cổ Chứng”, bán đấu giá, …… Và lần này là buôn cá, vừa tranh thủ thư giãn vừa kiếm thêm thu nhập. Mặc dù lúc này khi nghĩ đến những việc cần chi tiêu cậu vẫn không khỏi rùng mình.

Để chi trả cho học phí của em gái mình, cậu cần phải để dành 2.000.000 won mỗi tháng. Kể từ khi cậu không có nguồn thu nhập thường xuyên, tiền tiêu vặt của cậu đành phải hoãn lại mỗi tháng. Weed cảm thấy mình giống như nhân vật chính trong một bộ phim kinh dị vậy.

Không khỏi ngạc nhiên, cậu rùng mình vì tất cả số tiền sẽ phải chi ra bao gồm cả ăn sáng.

Ngay cả khi trên thực tế, cậu đã mở một tài khoản tiết kiệm tại một ngân hàng, nơi mà lãi suất một năm là 2%, cao hơn so với các ngân hàng khác, nhưng cậu vẫn lo lắng.

Nếu ngân hàng đó bị phá sản và thuộc quyền sở hữu của một nhà chính trị gia nào đó, thì chính phủ sẽ chỉ hoàn trả 50.000 won. Ngoài ra cậu vẫn còn nhiều điều hoài nghi về ngân hàng đó.

“Các chính trị gia Hàn Quốc cũng tham nhũng đầy ra đó thôi, họ mở vài cái ngân hàng để rửa tiền, vì vậy không quá ngạc nhiên khi ngân hàng đó hoạt động mà lợi nhuận thu về không được là bao”

Mỗi ngày, khi ngồi câu cá, Weed đều suy nghĩ về điêu khắc, cậu phác họa các bản thiết kế trong đầu mình. Là 1 nhà điêu khắc ánh trăng, nên cậu chịu ảnh hưởng khá nhiều từ các tác phẩm điêu khắc Băng ở Morata.

“Ước gì mình đang ở làng Baran hoặc ở Lavias. Khi đó, mình chỉ việc tạc tượng thôi. Còn ở nơi bờ sông này, mình có thể tạc bức tượng gì cho phù hợp với khung cảnh này nhỉ?”

Suy nghĩ lung tung khiến cậu suýt cắm đầu xuống sông. Gay go thật. Con sông rộng thế này, phải làm một cái gì đó thật hoành tá tràng để xứng tầm với nó. Cậu cân đo đong đếm, tính toán chi tiết thật tỉ mỉ rồi mới bắt tay vào làm.

“Á à, nghĩ ra rồi, mày chết với tao, cá à, sông thì có cá, có cá thì phải làm 1 cái gì đó thu hút cá mới được”

Với cái ý nghĩ tưng tửng đấy, Weed bật dậy và nhảy như thằng ngáo đá, đến nỗi rơi cả chỗ mồi câu xuống sông.

Đến lúc gọi cho thằng đệ rồi – Weed liên lạc với Mapan.

“Hey, Mapan!”

“Weed à” Mapan trả lời với 1 giọng điệu tôn trọng.

Sau phi vụ đấu giá thành công, cậu đã kiếm được một khoản kha khá và một ít kinh nghiệm. Cậu đã đặt 1 niềm tin lớn lao ở Weed. Cậu còn dám khẳng định rằng: miễn là vẫn còn làm bạn với Weed thì không lo việc thiếu tiền, chỉ lo tiền đè chết người thôi.

“Alo, tôi cần 1 tảng đá to, càng to càng tốt, yêu cầu là phải loại đá nào tinh khiết và phải đảm bảo sạch sẽ”

“Ok, hàng sẽ đến trong 2 ngày nữa, vì loại này hơi mất thời gian 1 chút”

Trong thời gian đợi tin từ Mapan, Weed vẫn chịu khó ngồi câu, nhưng số đen nên cậu kéo lên toàn vỏ chai với cành cây.

Dù cho cậu đã đầu tư toàn mồi xịn, vậy mà thi thoảng mới có 1 con cá mù đến ăn mồi.

“Thật không thể tin được!” Cậu tức giận ném cần câu xuống đất. “Có lẽ mình đang thiếu một cái gì đó”

Các noron thần kinh của cậu hoạt động hết công suất, cố tìm ra điểm mấu chốt ở đây.

Sau đó, cậu nghe thấy một giọng nói:

“Ho-ho, bạn cần phải hiểu mấu chốt của vấn đề. Câu cá là phải thả lỏng cơ thể và đầu óc. Cá tự do trôi nổi trên sông, khoan thai và vô định. Đó là lý do tại sao chúng ta muốn bắt chúng nhưng rất khó, phải không? Nhưng một khi chúng ta bắt được chúng, thì chúng không còn tự do nữa, chúng trở thành một miếng thịt”

Quanh bờ sông, có rất nhiều người chơi, họ đều là những người thích câu cá. Thậm chí còn hơn nữa, trong cuộc sống thực, họ có liên quan đến nghề đánh bắt cá có thể bằng cách này hay cách khác. Và tại Royal Road, người chơi không chỉ chơi vì họ thích chơi game, mà họ còn thích câu cá nữa.

Đó là một câu lạc bộ câu cá.

Đối với họ, Royal Road trở thành một điểm đến lý tưởng. Họ đánh bắt ở những nơi tuyệt vời, mà không thể tìm thấy một nơi nào như thế trên Trái Đất. Những bữa ăn ngon, những con cá kỳ lạ và những cuộc trò chuyện với những người thú vị. Nhân vật của họ được phát triển trên nền tảng nghề đánh bắt cá.

May mắn thay, trong Royal Road, người chơi không bị ép buộc làm một việc duy nhất. Nếu bạn chọn một nghề thủ công, nó không có nghĩa là bạn phải ngồi cả ngày lẫn đêm để chế tạo công cụ. Ngoài ra, kỹ năng nghề còn liên qua đến các kỹ năng khác. Ví dụ, nếu bạn chế tạo áo giáp, nó sẽ làm tăng sự khéo léo của kỹ năng rèn, và một vài kỹ năng khác.

Điều này giúp cân bằng các class trong Royal Road. Cũng giống như Điêu khắc thì câu cá cũng giúp bạn tăng sức sống, nhanh nhẹn, phản xạ, sức chịu đựng.

“Mình sẽ học cách câu cá. Bây giờ không cần chú tâm vào việc lên level nữa, Mình sẽ học từ cơ bản”

Weed học cách nấu ăn từ việc kết hợp công thức và thực phẩm từ đời sống thực vào trong game.

Nhưng khi câu cá cậu đã quá nôn nóng, điều đó cũng phản ánh được cậu đang có vấn đề phải lo lắng.

Câu cá không chỉ dựa vào mồi và dụng cụ, cũng giống như điêu khắc, tuy là hệ thống đã hỗ trợ nhưng vẫn cần kỹ năng riêng của bản thân.

Cậu gia nhập câu lạc bộ câu cá và bắt đầu tìm hiểu những điều cơ bản về con cá.

Cậu đã học được làm thế nào để chọn mồi và cách mắc mồi, làm thế nào để lựa chọn địa điểm ngồi câu cá, và nhiều, nhiều hơn nữa.

“Vì vậy, … tùy thuộc vào nơi thả mồi, mình sẽ bắt được các loại cá khác nhau phải không?” Weed đưa ra câu hỏi.

“Yup, chuẩn không cần chỉnh. Hãy tự nghĩ mà xem. Ở biển, bạn sẽ không tìm thấy cá sông, và tại một dòng sông, bạn sẽ không tìm thấy bất kỳ con cá voi nào cả”

“Uh … mình biết điều đó. Nhưng vấn đề của mình là mình đang câu ở sông?”

“Hahaha, cá nước ngọt mà, sông suối đều có cá nước ngọt”

Tuy vậy vị trí câu cũng rất quan trọng, nếu hiểu rõ đặc tính của các loài cá thì sẽ dễ dàng câu hơn, sẽ kiếm được cá ngon hơn.

Nghe những điều này Weed thấy suy nghĩ lúc trước của cậu sai hoàn toàn. Cậu đã nghĩ là sẽ câu ở 1 nơi vắng vẻ nên việc ngồi cạnh những người khác sẽ rất ồn ào. Tuy nhiên giờ thì cậu đã hiểu ra thuốc fulcaca diệt trừ giun như thế nào. Cậu khăn gói quả mướp sang ngồi câu cạnh 1 cần thủ chuyên nghiệp.

“Ừ ừm, thật là tuyệt vời!” Weed vui vẻ nói.

Sau khi đổi chỗ ngồi thì chất lượng cá Weed bắt được đã dần cải thiện và số lượng cũng tăng lên.

“Hey hey, hàng về hàng về rồi nè” Mapan nói và chỉ vào 1 cái giỏ lớn bên trong có chứa một tảng đá màu xám.

“Cảm ơn cậu, Mapan”

“Ah, bây giờ mình mới hỏi là cậu định làm gì với nó thế?”

“Nếu cậu rảnh, cậu hãy ở lại đây để xem tôi sẽ chế ra cái gì nhé”

“Một tác phẩm nghệ thuật nữa chăng? Cậu định khắc nó sao?”

“Mặc dù có thể lần này sẽ thất bại, nhưng …”

Mapan đã nhiều lần được thấy Weed tạo ra những tác phẩm tuyệt vời. Cậu thích nhìn Weed điêu khắc, kiên nhẫn chờ đợi đến khi tác phẩm được ra lò.

Weed múa con dao điêu khắc và cố gắng tạo ra 1 cái gì đó có ý nghĩa.

Có lẽ các tác phẩm điêu khắc sẽ cho thấy đỉnh cao kỹ năng hiện tại của người thợ. Weed tin rằng cậu sẽ thành công mặc dù đây là tác phẩm điêu khắc đá đầu tiên. Cậu không muốn vội vàng và mắc phải 1 sai xót nào trên tác phẩm của mình. Nếu vội vàng sẽ dẫn đến việc gây ra những lỗi không đáng có .

Mapan đợi một lát và nói:

“Bây giờ cậu định làm gì?”

“Um um”

“Mình vẫn chưa biết nên bắt đầu từ đâu”

“Xem nào” Mapan bắt đầu phân tích. Cậu muốn tăng trình độ câu cá của mình lên, do đó cậu muốn tạc 1 bức tượng.

“Hay là tạc 1 con mồi thật lớn đi”

Weed nghiêm túc nhận xét lời góp ý của Mapan.

“Nếu làm thế chỉ khiến lũ cá sợ hơn thôi. Mình muốn làm 1 bức tượng liên quan đến biển mà lại có thể thu hút loài cá. Đúng rồi, 1 người phụ nữ, 1 nàng tiên cá!”

Có câu chuyện cổ tích nổi tiếng về một nàng tiên cá:

Nàng tiên cá là con của Long vương, nàng sống dưới đáy biển sâu. Khi nàng 15 tuổi, nàng đã trốn khỏi cung điện và đi chơi lên tận mặt biển. Nàng trông thấy một vị hoàng tử đẹp trai và tiếng sét ái tình đã đánh trúm tim nàng cháy khét lẹt. Trong 1 lần hoàng tử lên thuyền ra khơi, không may gặp phải một cơn bão lớn, thuyền bị đắm nhưng hoàng tử không chết, vì chàng đã được nàng tiên cá cứu sống. Khi hoàng tử tỉnh lại, chàng đã ban lệnh sẽ cưới người con gái đã cứu mình. Nàng tiên rất khao khát được sống cùng hoàng tử nên đã gặp 1 mụ phù thủy. Nàng đã đánh đổi giọng hát tuyệt vời của mình để lấy đôi chân có thể đi lại trên mặt đất. Nhưng trớ trêu thay, vị hoàng tử đã không còn nhận ra người đã cứu mình nên đã sai quân lính đuổi nàng ra khỏi cung điện. Quá tuyệt vọng trước điều đó, nàng đã dìm mình xuống đáy biển sâu và hóa thành bọt biển.

“Đúng rồi, nàng tiên cá là sự lựa chọn sáng suốt nhất, lũ cá sẽ bơi đến gần bức tượng”

Weed làm việc chăm chỉ cùng với con dao của mình. Gần đây cậu cũng làm vài bức tượng về phụ nữ và lần nào cũng có 1 chút bóng dáng của Seoyoon trong đó.

Tuy nhiên lần này cậu cần phải thay đổi cách tạc.

“Tất cả mọi thứ dưới thắt lưng là một cái đuôi cá … đôi mắt nàng sẽ lớn hơn, mái tóc … Hmm, mình còn phải làm cho nàng nude nửa thân trên nữa”

Weed dừng lại và đánh giá cao những công việc mình đã làm. Khuôn mặt 1 lần nữa lại khá giống Seoyoon. Cậu thấy xấu hổ khi nhìn thấy cô trong trạng thái bán nude như thế này. Trong đầu cậu đã có ý muốn bỏ nó, bên cạnh đó nếu cô ấy nhìn thấy nó, cậu sẽ gặp rắc rối to.

“Hmm, mình nên làm gì tiếp theo nhỉ … Ahh! Mình sẽ làm lại giống khuôn mặt một nữ diễn viên” Weed bắt đầu nhớ lại những nữ diễn viên nổi tiếng và cậu liền thay đổi lại tác phẩm của mình. Đặc biệt là khuôn mặt, nó được thay đổi khá nhiều, ngoài ra cơ thể trở nên thon hơn

Những ngư dân tò mò tụ tập xung quanh Weed.

“Oh! Cái gì vậy?”

“Một nhà điêu khắc. Ttrước đây, tôi chưa thấy 1 nhà điêu khắc nào ở khu vực này cả”

“Nó đẹp thật”

Việc câu cá cũng khá nhàm chán do đó đây là 1 sự kiện lớn, nó đã thu hút rất nhiều ngư dân quanh đây. Cánh tay Weed di chuyển nhịp nhàng phác ra những đường nét giống như những gì cậu tưởng tượng. Cuối cùng tác phẩm cũng hoàn thành, một cô gái xinh đẹp nhưng lại có khuôn mặt hơi trẻ con.

Weed đã cố ý làm như vậy vì theo như truyền thuyết, nàng tiên cá vẫn còn là một cô gái tuổi teen chứ không phải một người phụ nữ trưởng thành.

Bạn đã hoàn thành: Bức tượng Nữ thần biển cả

Xếp loại: Kiệt tác bậc I

Giá trị nghệ thuật: 450.

Hiệu ứng:
Bức tượng mang sức mạnh của biển cả sẽ ngăn chặn lũ lụt tại con sông này trong vòng 10 năm.
Hiệu ứng này không cộng dồn với các tác phẩm điêu khắc khác.

(p/s: bọn mình đính chính lại 1 chút: có 3 thể loại tác phẩm nghệ thuật điêu khắc bao gồm: firepiece, grandpiece và masterpiece. Chúng mình cũng không biết phân biệt ra sao, mấy chap trước dùng là kiệt tác, tuyệt mỹ và cực phẩm, thực ra 3 từ đó cũng khó phân biệt cấp độ đẹp và tinh tế của tác phẩm. Do đó mình quyết định gọi là kiệt tác bậc I, bậc II và bậc II. Hiện tại Weed đã có 3 kiệt tác bậc I là tượng nữ thần Freya, ice beauty và tượng nữ thần biển cả, 1 kiệt tác bậc II là ice dragon)

“…”

Weed hạ cánh tay xuống.

Weed đã hi vọng hiệu ứng sẽ giúp câu cá dễ hơn nhưng lại không có, và chỉ có duy nhất 1 hiệu ứng được hình thành.

1 mỹ nhân ngư “Con gái của thần biển, với 1 cái đuôi cá tuyệt đẹp”. Rõ ràng mình định tạc 1 bức tượng Nàng tiên cá mà lại thành Nữ thần biển cả.

“Cậu …”

Các người chơi đến xem đa số là dân FA mãn tính. Họ rất thích thú khi nhìn dòng nước cuốn các cặp đôi đang hẹn hò đi. Vậy mà bây giờ Weed lại tạo ra 1 bức tượng có khả năng ngăn lũ lụt trong 10 năm. Weed đã gây thù chuốc oán với Hội FA ở khu vực này.

“Thành thật mà nói, mình không cố ý làm như vậy đâu” Weed phân trần với những thanh niên FA đứng xung quanh, họ đang nhìn cậu với ánh mắt hình viên đạn.

“Yên tâm. Mình sẽ sửa chữa lỗi lầm này”

Trong trường hợp này Weed cần phải đưa ra 1 quyết định khôn ngoan. Cậu quay về phía bức tượng và hét lên:

“Sculpture destruction!”

Trên bức tượng hiện ra 1 vết nứt lớn, nó lan đến đỉnh bức tượng khiến bức tượng vỡ vụn ra thành từng mảnh.

Bạn đã sử dụng kỹ năng: Sculpture destruction

Thiệt hại:
– 1 Art
– 20 fame
Tỉ lệ 1:2 khiến chỉ số art của bạn được chuyển sang chỉ số agility trong 1 ngày

Sculpting Skill tăng 0.2 %

Ngay cả khi phá hủy 1 bức tượng thì đó cũng là 1 kĩ năng của class Sculptor. Do vậy cậu vẫn nhận được kinh nghiệm, và thậm chí còn nhiều hơn khi tạo ra những bức tượng. Nhưng điều này bị hạn chế nên không thể làm thường xuyên được, nó sẽ kéo các chỉ số khác xuống.

Do hiệu ứng kéo theo nên bây giờ Agi của cậu đã tăng thêm 1800 điểm (cái này thực sự éo hiểu, mất 1 art mà tăng nhiều thế). Bây giờ cậu câu cá như hack, giật và thay mồi liên tục. Tuy tỉ lệ bắt được cá không thay đổi nhưng như vậy trông cũng rất là ấn tượng.

****

Các Geomchi nắm chặt thanh kiếm trong tay.

“Ohhh!”

“Chúng ta đã làm tất cả mọi thứ nhưng con rồng này….!”

Sau một cái chết chóng vánh, các Geomchi tràn đầy quyết tâm một lần nữa.

Họ hồi sinh và xuất hiện đâu đó trong rừng. Một Geomchi trèo lên 1 cái cây, bình tĩnh điều tra các khu vực xung quanh.

“Số năm, con có thấy gì không?” sự phụ lo lắng hỏi

“Con không nhìn thấy bất cứ điều gì, sự phụ ạ”

“Geomsamchi, con nhìn kĩ lại xem?”

“À, con nhìn thấy … một cậu bé”

“Một cậu bé! Điều đó có nghĩa là có một thị trấn ở gần đây?” sư phụ nhảy cẫng lên giống như 500 học viên của mình đang làm.

Thẳng thắn mà nói, họ không muốn thừa nhận điều đó, nhưng họ đã bị thánh lạc Zoro nhập vào người. Sau khi mạnh dạn tấn công con rồng, nhiều người trong số họ đã chết và được hồi sinh ở đâu đó quanh khu vực phía nam của Rosenheim. Lương thực của họ đã hết nên họ phải liều tấn công cả những con quái cấp cao để kiếm đồ ăn.

Những con thú dễ bắt đã bị tiếng hò hét của 500 người làm cho sợ vkđ ra và lẩn trốn hết, chỉ còn lại những con không phải dạng vừa ở lại.

Thêm nữa là trong 500 người này, không ai biết nấu ăn, nên 1 số người đã mắc bệnh vì ăn đồ tươi sống.

“Đi bắt cóc nó lại đây”

“Vâng, thưa sư phụ”

Geomsamchi nhanh chóng chạy về phía trước và đưa cậu bé trở lại chỗ sư phụ.

Các Geomchi đang cố gắng dỗ dành để cậu bé không sợ hãi.

“Ohhh!”

“Lâu lắm rồi mới gặp con người”

“Cuối cùng cũng sắp thoát khỏi nơi này để đến 1 ngôi làng rồi”

“Và được ăn những chiếc bánh mì thơm ngon. Yum-yum”.

Thay mặt các đồ đệ của mình vị sư phụ hỏi cậu bé:

“Gần đây có ngôi làng nào không hả cháu?”

Đứa bé có vẻ lo lắng và nói lắp bắp:

“D-d-dạ … Có, nhưng các chú là ai?”

“Chú sao!” Mọi người xung quanh ồn ào.

“Sao em lại gọi các anh là chú thế”, “Các anh còn trẻ mà, còn chưa có người yêu cơ mà”

“Chú…à nhầm, anh chỉ mới 20 tuổi thôi!” Có một tiếng thốt xé lòng từ đám đông.

Các Geomchi phản ứng rất mạnh mẽ trước những lời nói của cậu bé, tuy nhiên, họ cảm thấy hạnh phúc khi họ không bị hiểu nhầm là những tên cướp.

Với những lời nói của cậu bé, các Geomchi bắt đầu suy nghĩ về bản thân mình.

“Thật là kì lạ, mình đã thấy những người lạ tập hợp lại với nhau và cùng đi săn, nhưng chúng ta không làm như vậy” (vì chúng ta toàn người quen)

“Tại sao chúng ta không bị hiểu nhầm là cướp nhỉ?”

“Yeah. Bất cứ nơi nào chúng ta đi qua, mọi người đều náo loạn”

“Cũng giống như khi chúng ta ở trong thành Serabourg! Chúng ta đi đến chợ mà mọi người cứ né tránh chúng ta”

“Giờ mới nhớ là chúng ta chưa hề đi săn với 1 người phụ nữ nào. Nếu cứ như vậy chúng ta sẽ mãi cô đơn, và đến già vẫn làm bạn với hai bàn tay, thành viên ưu tú của hội FA”

Các Geomchi chia sẻ hàng trăm suy nghĩ của họ.

Chợt cậu bé quỳ xuống.

“Làm ơn hãy giúp cháu!”

“Huh?”

“Cha mẹ cháu đã bị người khổng lồ hung ác bắt đi! Cháu đã rời làng để đi tìm sự giúp đỡ. Cháu cầu xin các chú, hãy cứu cha mẹ cháu!”

Nhiệm vụ : Giải cứu dân làng bị người khổng lồ bắt

Người khổng lồ thường bắt các dân làng xung quanh nơi hắn sống.
Dân làng bị bắt phải phục vụ cho tên khổng lồ và bị hành hạ giã man. Họ sẽ bị chết nếu không được cứu.
Cứu cha mẹ của cậu bé trước khi họ chết.

Phần thưởng:
Thanh kiếm đen và lòng biết ơn từ dân làng.

Thất bại:
Không hoàn thành trong vòng 10 ngày.

Mọi người đang chờ đợi quyết định từ sư phụ. Đối với họ việc làm các nhiệm vụ giống như bị sai vặt nên họ luôn luôn từ chối các yêu cầu nhiệm vụ.

Nhưng lần này sư phụ mỉm cười và nhẹ nhàng nói:

“Chúng tôi sẽ cứu cha mẹ của cháu”

“Sư phụ, bình thường chúng ta vẫn từ chối cơ mà?” Geomdulchi hỏi.

“Uh, chúng ta thường từ chối các nhiệm vụ thu thập hoặc chuyển đồ. Nhưng đã là 1 người chiến binh, nếu thấy chết mà không cứu thì không xứng với tinh thần võ đạo”

Sư phụ trả lời chắc chắn.

“Sau đó, chúng ta cũng sẽ …”

“Mọi người hãy chấp nhận nhiệm vụ, chúng ta sẽ đi săn người khổng lồ”

“Wow!”

“Một nhiệm vụ!”

“Tôi không thể tin rằng chúng ta sắp làm một nhiệm vụ!”

Đó là mơ ước của những chiến binh thực thụ khi muốn giúp đỡ những người vô tội. Họ bắt đầu lên đường đi tìm tên khổng lồ.

Các Geomchi dễ dàng tìm được dấu vết của hắn vì trên đường đi những vết chân to tổ chảng vẫn còn in trên mặt đất.

“Oh, vết chân này to quá”

“Có lẽ đường kính của nó phải hơn 3 mét”

“Cái chân đã to thế này rồi, không biết người hắn thì to thế nào nhỉ?”

Khi làm nhiệm vụ, việc đầu tiên cần làm là thu thập các thông tin và chuẩn bị thật kĩ lưỡng. Tuy nhiên, các Geomchi ngớ ngẩn chỉ biết đi theo những vết chân đó. Vừa đi lại còn vừa hát nữa chứ, gây náo động gắp khu rừng. Đến khi họ gặp 1 cái hang khổng lồ như cái hang của con rồng hôm trước thì dấu vết cũng dừng ở đây. Âm thanh ầm ỹ đã làm kích động một sinh vật to lớn và thông minh ở trong hang. Người khổng lồ bước ra khỏi hang và vô cùng tức giận khi thấy những vị khách không mời mà đến.

Boom-boom-boom!

Người đàn ông khổng lồ chạy về phía các Geomchi, mặt đất rung chuyển như thể có một trận động đất.

“Chạy mau!” Sư phụ hét lên.

Họ chạy toán loạn sang 2 bên.

Wham!

Bàn chân khổng lồ của hắn đã tạo ra một vết hõm sâu ngay nơi các Geomchi đang đứng.

Hắn sử dụng sức nặng và đôi chân làm vũ khí, hắn đã tiễn vài tên Geomchi về thành dưỡng sức.

Tên khổng lồ vừa la hét vừa nhảy tango, hắn cố gắng dẫm bẹp các Geomchi. Tuy nhiên họ đã tránh được và bắt đầu tấn công vào chân hắn.

“Bây giờ, mọi người hãy túm lấy hắn”

Các Geomchi đã rất thông minh khi bám vào chân của tên khổng lồ và trèo lên người hắn. Hắn ta không thích điều đó chút nào nên hắn đang cố gắng lấy tay gạt những người đang leo ở đằng sau lưng ra.

“Uhuu!”

3 Geomchi đầu tiên đã nắm được tóc và quần áo của tên khổng lồ, họ đang cố gắng né tránh bàn tay vợt muỗi của hắn.

Những người ở dưới đất thì thay phiên nhau tấn công vào 2 chân.

Hình ảnh lúc này giống như 1 con voi đang bị 1 đàn kiến tấn công liên tục và hạ gục con voi chỉ trong ít phút. Tên khổng lồ đã bị đánh bại, hắn loạng choạng mất thăng bằng và đổ ầm xuống đất.

Kwaahang!

“Win rồi!”

“Tất cả là nhờ cao kiến của sư phụ!”

Trong khi các Geomchi ăn mừng, thì cậu bé đã xuất hiện từ phía xa. Cậu đã kiệt sức khi chạy đến đây, bên trong hang động những người bị bắt đang đi ra. Cậu ôm chầm lấy cha mẹ mình và khóc nức nở. Sau đó cậu quay lại chỗ các Geomchi.

“Cảm ơn các chú vì đã cứu cha mẹ cháu”.

“Lại chú à … không có gì”

“Không, đó là những gì cháu phải làm, như đã hứa, đây là phần thưởng”

Hoàn thành nhiệm vụ: Giải cứu dân làng bị người khổng lồ bắt.

Người khổng lồ là mối nguy hại đối với dân làng xung quanh núi. Khi hắn chết, yên bình đã trở lại nơi đây.

Tình hảo hữu tăng 26 điểm
Mỗi quan hệ với dân làng Ulkyn đã trở nên thân thiện hơn.

Bạn đã lên Level
Bạn đã lên Level

Cậu bé mang một thanh kiếm to và nặng tặng cho sư phụ.

“Đây, xin ông hãy nhận nó”

“Check item” Sư phụ đã nhanh chóng kiểm tra và nhận ra thanh kiếm này tốt hơn nhiều so với thanh kiếm mà họ đang cầm.

“Những thanh kiếm còn lại vẫn đang ở trong làng, các bạn hãy đến đó với chúng tôi. Làng của chúng tôi còn nổi tiếng với các loại thảo mộc, chúng tôi sẽ cung cấp cho các bạn, và nếu muốn các bạn sẽ kiếm được kha khá khi bán chúng cho các hiệu thuốc ở các thành phố lớn” Các học viên đã bị bất ngờ khi cậu bé đã không làm họ thất vọng. Danh vọng của họ đã tăng trong khi họ vẫn đang trong quá trình huấn luyện.

“Chúc mừng!”

“OOOO! Bây giờ, chúng ta lại tiếp tục lên đường!”

Royal road đang dần dần mở ra trước mắt các Geomchis.

****

Weed đang câu cá 1 cách rất nghiêm túc.

“Cho đến khi mình câu được 1 con cá cực to, không thì mình sẽ chỉ ăn cá”

Cậu nuốt nguyên cả con cá, mỗi món ăn sẽ mang lại cho cậu sự quyết tâm hơn. Đôi khi để tránh lãng phí thời gian, cậu nuốt luôn cả con.

“Eo, ghê quá”

Weed tiếp tục câu cá dựa trên sức mạnh ý chí và sự bướng bỉnh của bản thân.

Cậu luôn thích chiến đấu, thu thập những item và muốn mạnh hơn. Cậu có thể làm như thế mãi được. Tuy nhiên lúc này đây, cậu đang làm một việc chả liên quan tí nào. Cảnh vật thì hiền hòa, yên bình đến phát chán, câu cá cũng chẳng giàu được. Dù có câu được 1 con cá to và chất lượng đi chăng nữa, giá của nó cũng chỉ rẻ như thực phẩm thông thường.

Mấy ngày qua mà trình độ câu cá của cậu mới chỉ là Sơ cấp level 9. Chính xác là Sơ cấp level 9 và 97,6%.

Trong khi câu cá, cậu đã rất ngạc nhiên khi tìm hiểu về các loài cá và chợ cá. Và bên cạnh cậu luôn có 1 người. Một người đàn ông trẻ tuổi, cao và gầy tên là Zephyr.

Weed phát hiện ra rằng chàng trai này đã ngồi đây câu cá từ khi Royal Road bắt đầu mở cửa.

Anh ta ngồi trên 1 tảng đã và nhìn xa xăm về phía sông Bensa. Người ta nói rằng có 1 số cô gái đã yêu thầm chàng trai bí ẩn này.

Có lẽ đây là thói quen hàng ngày, nhưng rồi Weed đến ngồi cạnh anh ta. Cậu đã quyết định sẽ ngồi cạnh 1 người câu cá pro để cải thiện tình hình. Lúc này Weed thấy có vẻ như anh ta là người duy nhất câu cá rất giỏi. Mặc dù level của anh ta cũng chỉ ở mức bình thường. Lúc đầu, hầu như Zephyr chẳng thèm để ý đến cậu, nhưng dần dần anh ta bắt đầu chú ý đến Weed. Và chỉ cho Weed vài điều cơ bản khi câu cá.

Phao của Zephyr chìm xuống dưới nước.

“Oh tuyệt vời, một con cá lớn!” Anh ta hét lên sung sướng và nhanh tay nhấc cần câu lên. Nhưng trên chiếc móc chỉ có duy nhất một chiếc giày cũ đang lủng lẳng.

“Mịa nó”

Thất vọng, Zephyr ngồi xuống tảng đá và bắt đầu lắp mồi mới vào, khi đó phao của Weed cũng chìm xuống.

Weed rất cẩn thận, cậu kiểm soát tốt hành động của mình, và từ từ cậu đã kéo được con cá lên khỏi mặt nước. Câu cá là 1 nghệ thuật, nhiều khi không phải cứ kéo về phía mình là được, bạn phải thả dây cho con cá chạy lòng vòng cho mệt rồi mới thu dây lại. Phải biết cương nhu đúng lúc, nếu cả 2 cùng cương thì sẽ đứt dây mà thôi.

Cậu đã đưa được con cá lên bờ sau 1 chút rắc rối. 1 con cá chép khổng lồ, dài hơn 45 cm, và trong bảng xếp hạng lịch sử câu cá ở sông Bensa thì con cá của Weed lọt vào top 10 những con cá to nhất đã câu được.

Level câu cá tăng từ sơ cấp lv10 -> trung cấp Lv 0
Bây giờ bạn có thể dùng cần câu làm vũ khí.
+25 chỉ số thuộc tính nước.
+2000 life
Tăng hiệu ứng khi chế biến món ăn từ cá.
Tăng khả năng bắt được cá đặc sản.
+50% hiệu ứng của mồi câu.
+3 tất cả các chỉ số.
+50 fame
+30 endurance
+30 intelligence
+30 wisdom

Sau bao nhiêu gian khổ, Weed đã tăng được lv câu cá của cậu.

Sau khi đạt được mục tiêu đã đề ra, Weed thu dọn đồ đạc và nghĩ thầm:

“Cứ tập trung là sẽ xong thôi”

Weed tự đặt ra các mục tiêu cho bản thân mình, như là các nghề thủ công phải đến cấp cao nhất. Việc đó rất khó thực hiện và cần rất nhiều thời gian, ít nhất cũng phải 1 năm.

Bây giờ Weed cảm thấy rất hài lòng khi thấy các chỉ số tăng lên.

“Cậu định đi đâu à?” Zephyr thận trọng hỏi khi thấy Weed bắt đầu thu dọn đồ đạc. Giọng anh đầy nuối tiếc.

“Vâng, mình phải đi rồi” Weed trả lời.

“Hình như mình thấy cậu khá ít nói, và cậu, có lẽ cậu nhiều tuổi hơn mình đấy nhỉ?”

“Có lẽ là như vậy, nếu có duyên chúng ta sẽ còn gặp lại nhau”

Weed rời khỏi con sông, cậu đi về phía thủ đô của vương quốc Kroin, để bán những bức tượng cậu làm ra trong khi câu cá.

Ding-dong!

Cậu ấn chuông 1 cửa hàng lưu niệm, người chủ chỉ có 1 mình.

“Điều gì đã dẫn cậu đến đây thế?”

“Tôi đã đến để bán một số tác phẩm điêu khắc”

Weed đưa sản phẩm của mình lên quầy hàng: bức tượng nhỏ hình vapire, người sói, vương miện Fargo và nhiều kiểu khác nữa.

“Wow!” Người chủ tiệm không thể giấu được niềm vui. “Tuyệt vời! Tôi chưa bao giờ thấy một sản phẩm nào tuyệt vời như vậy. Tôi thậm chí không thể tưởng tượng được giá trị của họ. Độ tinh tế sắc nét, như một sự thăng hoa của trí tưởng tượng khi chìm đắm vào những bức tượng … và cậu vô tình nhìn thấy một con sói trong khi cậu thực hiện bức tượng này?”

“Vâng, đúng rồi”

“Cậu có đói không?”

“Có, 4 ngày nay tôi chưa có gì vào bụng. Mặc dù vậy, tôi thấy các bức tượng này hết sức tuyệt vời”

“Ohoho” Weed cười chân thành, cậu lấy ra một con cá đã chiên sẵn.

“Ông hãy nếm thử 1 chút, chính tôi đã nấu đó, hãy vừa ăn vừa thẩm định các tác phẩm của tôi”

“Cảm ơn cậu, trước đây tôi cũng từng là 1 nhà điêu khắc, nhưng tôi không có năng khiếu nên đã từ bỏ và chuyển sang kinh doanh”

“Tôi chỉ mới bắt tay vào con đường của một nhà điêu khắc, và tôi vẫn còn rất nhiều điều cần phải học. Nhưng mong muốn của tôi đó là phải trở nên xuất chúng. Hãy xem xét kĩ và nhận xét hoặc đưa ra bất kỳ lời khuyên nào nếu ông thấy chỗ nào chưa hợp lí. Tôi sẽ rất biết ơn điều đó”

“Không thể nào”

Nịnh nọt, tặng quà, khiêm nhường.

Để có được cái nhìn thiện cảm từ phía ông chủ cửa hàng, Weed đã khôn khéo ứng xử. Weed đã mang đến một món ăn đơn giản, nói một vài lời tốt đẹp, và mối quan hệ của cậu với chủ cửa hàng đã cải thiện rất nhiều. Ai sẽ không hài lòng khi được khen ngợi cơ chứ!

Nhưng cũng cần phải cẩn thận khi khen 1 ai đó, ví dụ 1 người có đôi chân ngắn mà bạn khen họ cao thì gay đấy. Lời khen sẽ phản tác dụng nếu như sử dụng không đúng chỗ.

Những người chủ tiệm thường rất cẩn trọng, họ sẽ nhận ra sự tâng bốc và để ý thái độ cũng như dò xét xem bạn muốn gì từ họ. Để không bị thất bại thảm hại, bạn cần lựa chọn từ ngữ thật chính xác, hay như nụ cười cũng cần phải thật 1 chút, không được cười giả tạo.

Bạn có thể sử dụng cả những lời chỉ trích, góp ý miễn sao đúng lúc đúng chỗ.

Sau khi trao đổi qua lại vài thứ và cười đùa, họ quay lại vấn đề chính.

“Ông sẽ mua chúng với giá bao nhiêu?”

Mục tiêu của Weed không bao giờ thay đổi. Tiền, tiền, tiền và nhiều tiền hơn nữa. Nếu lột da bán được chắc cậu cũng làm.

“Những tác phẩm tuyệt vời này tôi sẽ mua với giá 3 vàng một món. Cậu sẽ bán hết chứ?”

“Tôi sẽ bán tất cả chúng” Weed trả lời không một chút do dự.

Gần đây cậu đã ngừng bán lẻ các tác phẩm của mình cho những người chơi. Cậu đã suy tính, mỗi 1 bức tượng nhỏ nếu bán cho những người chơi sẽ chỉ thu được 1v, trong khi bán buôn cho các cửa hàng sẽ được giá 2-3v. Lại còn nhận tiền cả cục nữa chứ.

Weed nhận lấy 245v.

“Có lẽ trình độ của mình đã cao hơn, mình sẽ kiếm được nhiều hơn, nhưng mình còn phải làm nhiều việc khác nữa”

Cất tiền vào ba lô, cậu định dời đi thì:

“Tôi thấy cậu có tài năng thiết kế điêu khắc. Cậu nhìn thấy những thứ xinh đẹp và đưa chúng vào các tác phẩm điêu khắc” ông chủ tiệm nói.

Thiết nghĩ rằng đây là một lời khen từ chủ tiệm nên cậu đi thẳng về phía lối ra, nhưng những lời tiếp theo của ông đã làm cậu thay đổi ý định.

“Một nhà điêu khắc phải cảm nhận được vẻ đẹp của cuộc sống, và tôi thấy nó trong con người cậu. Cậu đã từng nghe về bậc thầy điêu khắc Darone chưa? Bình thường tôi sẽ không nói, nhưng cậu có những tố chất của một nhà điêu khắc, vì vậy tôi có thể tin tưởng ở cậu. Cậu có biết rằng Darone đang sống ở thị trấn Rega không?

Bạn đã có được thông tin về bậc thầy điêu khắc Darone.

Chọn tập
Bình luận