Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Điểm Dối Lừa

Chương 80

Tác giả: Dan Brown
Chọn tập

William Pickering đăm đắm nhìn những ánh đèn pha ô tô loang loáng trên đường cao tốc Leesburg. Mỗi khi đứng ở những nơi cao như thế này, ông lại nghĩ đến con gái mình. Quyền lực trong tay… thế mà mình không cứu được con bé.

Diana, con gái của Pickering, đã chết trong tàu của Hải quân ở Biển Đỏ trong khi theo học một khoá huấn luyện. Chiếc tàu đang neo đậu tại một bến cảng thanh bình đầy nắng, một chiếc thuyền đánh cá do hai kẻ cực đoan điều khiển chậm rãi chèo ngang qua rồi bất thần đâm vào thành tàu, khiến con tàu nổ tung. Diana Pickering cùng mười ba thanh niên Mỹ đã chết trong ngày hôm ấy.

William Pickering suy sụp. Nỗi đau đớn tột cùng dày vò ông mất mấy tuần. Khi biết cuộc tấn công đó được thực hiện bởi một nhóm khủng bố mà CIA đã theo dõi sít sao suốt mấy năm trời, cơn giận dữ của Pickering trở nên không thể kiểm chế nổi. Ông sang tận đại bản doanh của CIA để chất vấn.

Câu trả lời thật khó mà chấp nhận.

CIA đã lên kế hoạch ra tay đối với bọn chúng từ nhiều tháng trước nhưng họ vẫn đang đợi ảnh chụp từ vệ tinh để xác định được sào huyệt của chúng ở Afganistan. Vệ tinh Vortex trị giá 1,2 tỉ đô la của NRO đáng ra đã phải chụp được bức ảnh đó, nhưng nó đã nổ tung trên bệ phóng cùng với tên lửa của NASA. Vì tai nạn đó của NASA, cuộc tập kích của CIA bị hoãn lại, và Diana Pickering đã chết.

Lý trí nói với Pickering rằng NASA không trực tiếp có trách nhiệm trong vụ này, nhưng tự đáy lòng nình, ông không thể tha thứ. Cuộc điều tra về vụ nổ đó cho thấy các kỹ sư chịu trách nhiệm tiếp nhiên liệu cho tên lửa phóng vệ tinh đã được chỉ thị phải dùng nhiên liệu loại hai để giảm chi phí.

– Trong các chuyến bay không người lái. – Lawrence Ekstrom phân trần trong một cuộc họp báo – NASA cố gắng tối đa để giảm dù phí. Trong trường hợp này, phải thừa nhận rằng kết quả không được như mong đợi. Chúng tôi đang tiếp tục điều tra.

“Không được như mong đợi”. Diana Pickering đã phải bỏ mạng.

Vì vệ tinh do thám đó thuộc diện bí mật nên công chúng không bao giờ biết được rằng NASA đã phá hỏng một dự án của NRO trị giá tới 1,2 tỉ đô la; và thông qua đó, gián tiếp khiến bao người phải thiệt mạng.

– Thưa Giám đốc. – Giọng cô thư ký của ông váng lên trong máy liên lạc nội bộ. – ở đường dây số một ạ. Bà Marjorie Tench.

Pickering cố rũ bỏ tâm trạng sầu muộn và nhìn chiếc máy điện thoại trên bàn. Lại lần nữa ư? Đèn báo cuộc gọi đang nháy sáng lập loè, như muốn báo trước đầu dây bên kia đang vô cùng giận dữ và gấp gáp. Pickering nhíu mày, nhấc ống nghe lên.

– Pickering đây.

Tench rít lên điên dại:

– Cô ta vừa nói gì với anh?

– Cái gì cơ?

– Rachel Sexton đã liên lạc với anh. Cô ta đã nói gì? Lạy Chúa, cô ta đang ở trong một chiếc tàu ngầm. Anh giải thích đi!

Pickering biết ngay rằng không thể nói dối, Tench đã tự tìm thông tin. Ông ngạc nhiên vì bà ta đã biết về con tàu Charlotte, chắc chắn đã tận dụng hết mức mọi quyền lực trong tay để moi được tin đó.

– Cô Sexton đã liên lạc với tôi, điều đó thì đúng.

– Anh đã bố trí đưa cô ta đi chỗ khác. Sao không nói gì với tôi cả?

– Tôi đã sắp xếp chuyện ấy. Đó là sự thật. – Còn hai giờ đồng hồ nữa thì Rachel Sexton, Michael Tolland và Corky Marlinson mới về đến căn cứ không quân Bolling.

– Thế sao anh không chịu thông báo cho tôi?

– Rachel Sexton đã đưa ra những lời buộc tội hết sức trầm trọng.

– Về tính xác thực của tảng thiên thạch… Và về việc cô ta bị tấn công chứ gì?

– Và một số chuyện nữa.

– Cô ta nói dối một cách trắng trợn.

– Chị có biết là có hai người làm chứng cho cô ấy không?

Tench im lặng một lúc.

– Tôi biết. Rất nghiêm trọng. Nhà Trắng rất quan ngại về những lời buộc tội đó.

– Nhà Trắng à? Hay chỉ là cá nhân chị?

Giọng bà ta đanh lại.

– Như nhau cả thôi, Giám đốc ạ.

Pickering chẳng thèm để ý. Ông chẳng lạ gì chuyện những chính khách lên giọng quát tháo và những nhân viên lên mặt cáo mượn oai hùm để moi cho được thông tin tình báo. Tuy nhiên không phải ai cũng phồng mang trợn mép dữ tợn như Marjorie Tench.

– Tổng thống có biết chị gọi điện cho tôi không?

– Thẳng thắn mà nói nhé, tôi bị sốc trước cách xử sự quá quắt của anh đấy.

Bà có trả lời câu hỏi của tôi đâu.

– Suy luận một cách logic thì ba người đó chẳng có lý do gì để nói dối hết. Tôi buộc phải suy luận tiếp rằng một là họ nói thật, hai là họ nhầm lẫn với thái độ trung thực.

– Nhầm lẫn à? Về chuyện bị tấn công hay sao? Về những giả dối ở tảng thiên thạch mà cả NASA cũng chưa tận mắt nhìn thấy hay sao? Tôi xin anh! Rõ ràng đây là một mưu đồ chính trị.

– Nếu quả thế thật, tôi cũng chưa nghĩ được ra những động cơ của họ đấy.

Tench thở dài đánh sượt, hạ giọng.

– Giám đốc này, có những thế lực liên quan đến chuyện này. Anh chưa thể biết được hết. Chúng ta sẽ nói chuyện ấy sau. Lúc này tôi cần biết cô Sexton và hai người kia đang ở đâu. Tôi phải giải quyết chuyện này hết sức triệt để trước khi cô ta tiếp tục gây chuyện. Họ đang ở đâu?

– Điều này thì tôi không muốn nói ra. Khi nào họ đến nơi tôi sẽ báo chị sau.

– Nhầm rồi. Khi họ về đến nơi tôi sẽ đích thân đến chào họ.

Cùng với bao nhiêu nhân viên mật vụ? Pickering thầm băn khoăn.

– Giả sử tôi cho chị biết thời gian và địa điểm, liệu tất cả sẽ cùng nói chuyện thân tình, hay chị định bố trí nhân viên vũ trang bắt giam họ luôn?

– Những người này trực tiếp uy hiếp Tổng thống, Nhà Trắng có quyền bắt giam họ để thẩm vấn.

Pickering biết bà ta nói đúng. Theo Điều 3056, Khoản 18, Luật Liên bang, mật vụ của Nhà Trắng được phép sử dụng súng cầm tay, vũ khí sát thương và bắt giữ không cần báo trước tất cả những đối tượng bị nghi là có ý định gây nguy hiểm cho Tổng thống. Mật vụ được toàn quyền hành động. Tuy nhiên, đa số những kẻ bị bắt giam theo diện này chỉ là vài kẻ vô hại đi quanh quẩn xung quanh Nhà Trắng và dăm ba đứa trẻ tinh nghịch gửi thư điện tử để hăm doạ…

Pickering biết chắc mật vụ có cơ sở pháp lý để giam Rachel Sexton cùng hai người kia trong tầng hầm Nhà Trắng. Đó là nước cờ mạo hiểm, nhưng rõ ràng là Tench đã nhận thấy những hiểm hoạ to lớn đang rình rập. Vấn đề là nếu để cho bà ta cầm trịch thì động thái tiếp theo sẽ là gì. Pickering không cần biết.

– Tôi sẽ làm tất cả những gì cần thiết, – Tench tuyên bố – để bảo vệ Tổng thống trước mọi cáo buộc vô căn cứ. Chỉ cần vài lời bóng gió ác ý là đủ để phủ bóng đen lên cả Nhà Trắng lẫn NASA. Rachel Sexton đã lạm dụng lòng tin của Tổng thống. Tôi không có ý định để Tổng thống phải trả giá cho điều đó.

– Thế nếu tôi đề nghị tổ chức buổi tường trình chính thức cho cô Sexton thì sao?

– Nếu thế thì anh trái lệnh Tổng thống và tạo thời cơ cho cô ta gây ra một vụ ầm ĩ trên chính trường. Tôi hỏi lại lần nữa. Anh đang đưa họ đi đâu?

Pickering thở dài. Dù ông có nói cho Marjorie Tench biết hay không, bà ta cũng sẽ có cách để tìm ra. Vấn đề là liệu bà ta có thực sự muốn hay không. Nghe khẩu khí quyết liệt đến thế thì biết bà ta sẽ chẳng từ chuyện gì. Marjorie Tench đang lo sợ

– Marjorie này. – Pickering nói rành rọt. – Có người đang nói dối. Tôi biết. Hoặc đó là Rachel Sexton cùng hai nhà, khoa học dân sự kia – hoặc đó là chị. Mà tôi thì tin rằng chỉ có chị thôi.

Tench nổi đoá:

– Làm sao anh dám…

– Phản ứng gay gắt của chị không lung lạc được tôi đâu. Đừng làm thế. Chị nên tỏ ra khôn ngoan, tôi có bằng chứng về chuyện NASA và Nhà Trắng vừa bày trò gian dối.

Tench im bặt.

Pickering lặng im một lúc.

– Giống như chị, tôi không muốn để xảy ra bất kỳ vụ tai tiếng chính trị nào. Nhưng có người đang nói dối. Những lời dối trá không tha thứ được. Nếu chị muốn nhận được sự giúp đỡ của tôi thì hãy bắt đầu bằng cách nói thật.

Tench có vẻ đã bị thuyết phục, nhưng vẫn cảnh giác.

– Nếu anh biết rõ đến thế thì tại sao vẫn chưa ra tay?

– Tôi không muốn can dự vào chuyện chính trị.

Tench làu bàu trong miệng, nghe như từ “mẹ kiếp”.

– Marjorie, chị có dám khẳng định với tôi rằng những gì Tổng thống vừa công bố tối nay là hoàn toàn chính xác hay không?

Đầu dây bên kia im lặng hồi lâu.

Pickering biết ông đã bắt thóp được bà cố vấn.

– Chị nghe đây! Ông ta đều biết quả bom hẹn giờ sắp phát nổ đến nơi. Nhưng vẫn chưa quá muộn. Vẫn có thể thoả hiệp đôi chút.

Tench tiếp tục im lặng một lúc nữa. Cuối cùng, bà ta thở dài.

– Có lẽ chúng ta nên gặp nhau để nói chuyện.

Sợ rồi, Pickering thầm nghĩ.

Tôi muốn cho anh xem cái này. – Tench nói. – Tôi tin rằng sẽ sáng tỏ được nhiều chuyện.

– Để tôi sang văn phòng của chị.

– Đừng, – bà ta chặn ngay. – Muộn rồi. Anh mà sang đây thì có người sẽ dị nghị. Chuyện này chỉ hai chúng ta biết với nhau thôi.

Pickering hiểu ra ngay. Tổng thống vẫn chưa biết gì.

– Thế thì chị sang bên tôi vậy. – Ông nói.

Tench có vẻ không tin tưởng.

– Hãy chọn chỗ nào kín đáo một chút.

Pickering không mong gì hơn.

– Đài tưởng niệm FDR có vẻ được đấy. – Tench nói. – Giờ này chắc chẳng có ai.

Pickering phân vân. Đài tưởng niệm FDR nằm giữa đài tưởng niệm Jefferson và đài tưởng niệm Lincoln là nơi rất an toàn. Sau đó hồi lâu, ông đồng ý.

– Một giờ nữa nhé. – Tench nói. – Nhớ đến một mình.

Ngay sau khi gác máy, Marjorie Tench lập tức điện cho Giám đốc NASA. Giọng riết róng, bà ta loan báo tin xấu.

– Pickering có thể gây khó khăn cho chúng ta.

Chọn tập
Bình luận