Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Bảy Ngày Ân Ái

Hồi 5 – Chương 2

Tác giả: Ân Tầm
Chọn tập

Lại nổi phong ba.

Một người bác sĩ đi lên phía trước ——

“Ai là người nhà của Úc Tích Minh?”

“Bác sĩ, tôi là con gái của ông ấy!” Úc Noãn Tâm trấn an Úc mẹ ngồi xuống, lập tức nói.

“Được, mời cô lập tức đi làm thủ tục có liên quan, còn trong quá trình cấp cứu người nhà không được rời khỏi, thuận tiện cho nhân viên điều trị và chăm sóc chúng tôi mọi lúc có thể liên hệ được với các người!”

“Tôi biết rồi, bác sĩ” Úc Noãn Tâm kéo cánh tay của bác sĩ, cố nén sự kinh sợ trong lòng hỏi: “Tôi xin các ngài, các ngài nhất định phải cứu cha tôi!”

Bác sĩ tất nhiên hiểu rõ tâm tình của nàng, vỗ nhẹ tay nàng một chút nói: “Yên tâm đi, chúng tôi sẽ dốc toàn lực để cứu chữa!” Nói xong, liền đi chuẩn bị.

Úc Noãn Tâm hai tay gắt gao bám lấy tường, hơn nửa ngày mới thuyết phục bản thân mình bĩnh tĩnh lại, nhìn vành mắt Úc mẹ đỏ lên, tiến đến nhẹ giọng nói:

“Mẹ, mẹ yên tâm đi, cha nhất định sẽ không có việc gì đâu, bây giờ con đi làm thủ tục, mẹ ở đây coi, con sẽ lập tức quay trở lại!”

Úc mẹ gật đầu, có thể tưởng tượng bây giờ bà đã tiều tụy tâm lực <*tâm trí và sức lực>.

Đèn hành lang khiến cho bệnh viện mang một sắc ảm đạm, tựa như tâm tình của con người…

Lúc Úc Noãn Tâm vừa làm xong xuôi thủ tục, thì đúng lúc cửa phòng cấp cứu mở ra, bác sĩ chủ nhiệm đẩy cửa đi ra, ánh mắt nàng sáng ngời, lập tức tiến lên.

“Chủ nhiệm, cha tôi thế nào rồi? Không có việc gì chứ?”

Úc mẹ tự nhiên cũng ngồi không yên, vẻ mặt khẩn trương tiến lên nhìn ông.

Nét mặt bác sĩ chủ nhiệm có chút phức tạp, “Úc thái thái, Úc tiểu thư, Úc lão tiên sinh thân thể tiều tụy rất nhiều, chúng ta nên tiến hành giải phẫu cấp cứu lần đầu cho ông ấy, nhưng mà trước tiên cần phải trưng cầu sự đồng ý của người nhà.”

“Đồng ý, tôi không có ý kiến gì. Chủ nhiệm, ngài nhất định phải chữa trị tốt cho cha tôi!”

“Chúng tôi sẽ cố gắng hết sức, nhưng..”

Bác sĩ chủ nhiệm có vẻ muốn nói lại thôi, lập tức nói: “Lúc trước tôi có nói qua về bệnh tình của ông nhà rất đặc thù, tiền viện phí điều trị cũng tốn không ít. Bởi đây là lần đầu tiên ông nhà xuất hiện hiện tượng hít thở không thông, cho nên chúng tôi trong lúc điều trị phải dùng đến thuốc đắt tiền, nói cách khác lần phẫu thuật đầu tiên này sẽ phải tốn khoảng 50 vạn, không biết các người…”

“Năm mươi vạn?” Úc mẹ ngây ngẩn cả người, bà không nghĩ tới chỉ là lần phẫu thuật đầu tiên đã tốn nhiều tiền như thế.

Úc Noãn Tâm nghe vậy xong, không chút nào lo lắng, lập tức nói với bác sĩ: “Chủ nhiệm, xin ngài lập tức bố trí phẫu thuật, bây giờ tôi phải đi làm thủ tục phẫu thuật!”

“Được!” Bác sĩ chủ nhiệm gật đầu, lập tức đi bố trí làm phẫu thuật.

Giữa hành lang lại là một sự yên lặng như chết chóc…

“Noãn Tâm…xin lỗi con, không nên nã con số tiền này.” Úc mẹ mang vẻ mặt áy náy, bà biết con gái kiếm tiền không dễ dàng gì.

“Mẹ, mẹ nói ngốc cái gì chứ, 50 vạn đối với con mà nói cũng không phải quá khó khăn, hơn nữa, đó là cha con, đây là việc con phải làm.” Úc Noãn Tâm nhẹ giọng an ủi nói.

“Thế nhưng Noãn Tâm à, mẹ vừa nghe chủ nhiệm nói, đây chỉ là lần phẫu thuật đầu tiên, chẳng lẽ còn lần thứ hai, thứ ba sao? Mẹ thực sự lo lắng, thứ nhất là bệnh tình của cha con, thứ hai là nếu như thực sự điều trị tiếp như vậy, viện phí điều trị…”

“Mẹ!” Úc Noãn Tâm không đợi bà nói xong liền cắt đứt, ánh mắt kiên định nhìn bà: “Mẹ yên tâm, cho dù là tốn bao nhiêu tiền, chỉ cần thân thể cha khỏe mạnh lại là được, tiền là vật ngoài thân, sẽ kiếm được thôi mà!”

Úc mẹ nhìn nàng với cặp mắt ửng đỏ, cố gắng gật mạnh đầu.

“Bác sĩ, tôi muốn biết, quý viện có nắm chắc sẽ điều trị được cho bệnh tình của cha tôi không?”

Sau một hồi phẫu thuật cấp cứu, trong phòng làm việc của bác sĩ chủ nhiệm, Úc Noãn Tâm ngồi đối diện ông, hỏi thăm một câu.

Ánh mặt trời từ cửa sổ chiếu vào, nhưng lại không mang một chút ấm áp đến cho nàng.

Bác sĩ chủ nhiệm thở dài sâu một hơi, nói thẳng: “Kỳ thực, bệnh tình của lệnh tôn có thể duy trì đến lúc này đã là rất tốt rồi, qua hồi cấp cứu vừa rồi, đã xác định bệnh tình của lệnh tôn đúng như tôi đã chẩn đoán, rất khó chữa. Nói thật ra, điều kiện chữa bệnh của chúng tôi ở đây quả thực là có hạn, lệnh tôn lại mắc phải loại bệnh nan y nguy hiểm, tất cả các phí tổn điều trị cũng rất tốn kém!”

“Tôi hiểu rõ.” Trong lòng Úc Noãn Tâm đột nhiên đau đớn vạn phần, nàng chịu đựng, gật mạnh đầu một cái, lập tức hỏi: “Nếu như tiếp tục điều trị, tổng cộng số tiền cần phải có là bao nhiêu?”

Nàng phải chuẩn bị tư tưởng mới được.

“Do bệnh của ông nhà là bệnh mãn tính, cần phải điều trị dài ngày, ít nhất phải trải qua 5 lần đại phẫu kết hợp dùng thuốc theo dõi, chi phí phẫu thuật tạm thời chưa tính được, nhưng là thuốc men và y tá chăm sóc cũng rất tốn kém. Úc tiểu thư, nếu như cô muốn chữa trị cho cha cô, không có chi phí hơn chục triệu thì không đủ, thậm chí có thể nói đây gần như là một cái hố không đáy!” Bác sĩ chủ nhiệm không vui nói.

Mắt Úc Noãn Tâm hơi đông cứng lại, có chút suy nghĩ gật đầu một cái.

“Noãn Tâm à, em rốt cục đang làm cái gì? Sao lại không nói một tiếng đã rời đi?” Một bên điện thoại di động truyền đến giọng nói lo lắng của Tiểu Vũ.

Lúc Úc Noãn Tâm theo Úc mẹ trở về, bởi vì luôn luôn ở trong bệnh viện, vừa mở máy, điện thoại của Tiểu Vũ liền gọi tới.

“Tiểu Vũ, em gặp phải một chuyện rất khó giải quyết, phải qua một lúc nữa mới có thể trở về.” Giọng nói của Úc Noãn Tâm có chút mệt mỏi, nàng dựa người vào tường.

“Chuyện rất khó giải quyết?” Tiểu Vũ sửng sốt, “Làm sao vậy?”

“Không có gì, chờ gặp mặt em sẽ nói cho chị, chị gọi điện thoại tới có chuyện gì?” Úc Noãn Tâm mệt mỏi hỏi.

“Noãn Tâm, đã xảy ra chuyện!”

Lần này đến phiên Úc Noãn Tâm giật mình sửng sốt, nàng đi tới trước cửa sổ, thấp giọng hỏi: “Làm sao vậy?”

Chọn tập
Bình luận
× sticky