Dựng chuyện
“Tả tiên sinh, anh cũng đã nghe cô ta nói rồi đó, nếu không có tật giật mình thì cô ta có thể đối chất với tôi, không cần thiết phải thừa nhận…”
“Cút!” Một câu nói lạnh như băng cắt đứt sự đắc ý của Ngu Ngọc.
“Cái gì?” Ngu Ngọc tưởng rằng mình đang nghe lầm nhưng sau khi bắt gặp vẻ lạnh lẽo trong mắt của hắn thì sợ đến mức giật mình một cái.
Tả Lăng Thần luôn nổi tiếng là người tao nhã lịch sự, dáng vẻ âm lãnh bây giờ thật sự là hiếm thấy.
“Cút, đừng để tôi nhìn thấy cô nữa!”
“Anh…” Sắc mặt Ngu Ngọc chuyển từ hồng sang trắng bệch. Rõ ràng thái độ của Tả Lăng Thần đã làm nàng mất mặt, dù sao cũng đang ở trước mặt trợ lý của nàng.
“Tôi nói những chuyện này chỉ là không muốn nhìn thấy anh không hay biết gì mà thôi. Không biết ơn thì thôi đi!” Nàng hung hăng giậm chân, oán hận mà bỏ đi.
Trong xe.
“Hừ, Úc Noãn Tâm đó có gì tốt chứ? Tôi thật sự không hiểu sao Hoắc Thiên Kình và Tả Lăng Thần đều có quan hệ với cô ta!” Ngu Ngọc tức giận tới mức vẻ mặt biến dạng, vừa hung dữ oán hận vừa hướng về người trợ lý nói: “Này, bộ cô đui rồi hả? Không thấy son môi của tôi phải tô lại sao? Thật giống như một khúc gỗ